Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã một tháng trôi qua sau vụ tấn công của binh đoàn quỷ. Chính Phủ sau khi làm tốt công tác trấn an các Saniwa cùng gửi các phần quà gọi là "bồi thường" đã nhanh chóng mở lại các nhiệm vụ cùng chiến trường, cũng ra nhiều sự kiện với nhiều ưu đãi khác nhau để thu hút sự chú ý của các Saniwa.

Và sự kiện lớn nhất lần này là về hai thanh thần đao, Taroutachi và Jiroutachi.

Như một món quà, Chính phủ đã tạo điều kiện để cho mọi Saniwa đều có thể dễ dàng rèn ra hai thanh thần đao này. Bằng cách tạo ra các phiếu rèn đao, các Saniwa chỉ cần có phiếu này, phần trăm rèn ra một trong hai thanh thần đao là rất cao. Tất nhiên trước đó các Saniwa phải trải qua rất nhiều nhiệm vụ mới nhận được phiếu rèn đao này.

Trong khi người người nhà nhà điên cuồng làm nhiệm vụ, ở Honmaru này lại một mảnh bình yên.

Các đao kiếm đều rất nhàn nhã, thư giãn vui chơi theo cách của mình. Mọi người thắc mắc tại sao họ lại ung dung như vậy trong khi những nhà khác đều đang điên cuồng xoát xoát xoát bản đồ à?

Đơn giản thôi, vì hai thanh thần đao đó giờ đang ngồi uống trà với tổ lão nhân gia bên hiên nhà.

À, tất nhiên chỉ có mỗi Taroutachi là ngồi thưởng thức trà đạo thôi. Còn Jiroutachi đang nằm say mèm, miệng còn lẩm bẩm "rượu~ rượu~"

Để nói về sự xuất hiện của hai người này thì phải kể từ một tháng trước, khi trận chiến vừa kết thúc được vài ngày Chính Phủ đã phái người tới Honmaru. Nhóm người này chính là nhóm của Mamoru đã cùng Aoi chiến đấu trước đó.

"Hôm nay tới đây, ngoại trừ những việc đã nói, Chính phủ còn gửi tặng cho ngài một món quà."

Nói rồi ở phía sau, Yoko nhanh chóng đặt lên bàn chiếc hộp vẫn luôn mang theo từ lúc tiến vào Honmaru tới bây giờ.

"Để kéo sự chú ý của các Saniwa khỏi cuộc chiến vừa rồi, Chính Phủ dự định sẽ tổ chức một vài sự kiện, trong đó sẽ có sự kiện liên quan tới hai thanh đao này."

Cô vừa nói vừa mở chiếc hộp ra, đặt trong đó là hai thanh Ootachi được bao bọc kỹ càng trong từng lớp lụa mềm. Từ hai thanh kiếm toả ra sự thần thánh của những vật chỉ thuộc về thần linh.

"Hẳn ngài cũng đã đoán được, hai thanh Ootachi này là Taroutachi và Jiroutachi. Đây là món quà mà Chính Phủ gửi tới ngài thay cho lời cảm ơn vì những gì ngài đã giúp chúng tôi trong cuộc chiến vừa rồi."

"Và không chỉ vậy, hai thanh Ootachi này không phải là bản sao như những thanh kiếm khác, chúng là bản gốc đã trải qua hàng ngàn tuế nguyệt, kinh qua biết bao năm tháng lịch sử của nhân loại."

Nghe vậy, Aoi không khỏi bất ngờ một chút, vì lý gì Chính Phủ lại giao một vật quan trọng như vậy cho cô.

"Thành ý của phía Chính Phủ ta có thể hiểu, nhưng vì sao lại giao họ cho ta?"

Mamoru và Yoko không khỏi nhìn nhau, đắn đo bản thân có nên nói hay không. Nhưng nhìn thiếu nữ ngồi trước mặt này, họ có cảm giác không thể giấu được gì. Nghĩ lại cô có mối quan hệ thâm sâu với phía cao tầng của Chính Phủ, còn quen biết với Thái Tử của Địa Phủ. Chỉ vài việc như vậy, nếu cô muốn biết họ có thể giấu sao?

"Thật ra sau trận chiến vừa rồi, lúc chúng tôi kiểm kê thương vong và thiệt hại mới phát hiện bình linh lực duy trì hầu hết các Honmaru đã bị phá huỷ. Bây giờ để có thể duy trì trật tự và vận hành như trước thật sự là lực bất tòng tâm. Cho nên..."

"Cho nên Chính Phủ cho rằng, dùng linh lực tiêu hao cho họ là quá lãng phí vào lúc này? Và quyết định giao họ cho ta?"

"Vâng... sự việc là như vậy..."

Bầu không khí bỗng chốc ngưng trệ, khiến cho Mamoru và Yoko cảm thấy sự áp bách và ngột ngạt khó tả. Qua một lúc, Aoi mới lên tiếng.

"Vậy còn những bản gốc khác thì sao?"

"Ngài không cần quá lo lắng đâu ạ! Vốn những thanh kiếm đó không tiêu hao quá nhiều linh lực. Chỉ có hai thanh thần kiếm này vốn là thanh kiếm được dâng lên thần linh, cho nên lượng linh lực cần tiêu hao nhiều hơn và phải tinh khiết hơn so với những thanh đao khác."

Trầm mặc trong giây lát, mặc dù cô không đồng tình với việc làm của Chính Phủ, điều này không khác gì bỏ mặc họ và phủi hết trách nhiệm cho cô. Nhưng nếu bây giờ cô không tiếp nhận trách nhiệm này, thì hai người họ sẽ đi về đâu?

"Về việc này ta có thể chấp thuận, nhưng nếu đã giao cho ta thì sau này nếu hai người họ không muốn lưu lại nơi này mà muốn rời đi thì Chính Phủ cũng không được phép can thiệp vào chuyện này."

"Nhưng mà...."

"Nếu không đồng ý thì mời mọi người về cho. Hasebe, giúp ta tiễn khách."

"Vâng, thưa chủ nhân!"

Thấy Hasebe cùng các đao kiếm phía sau đã tiến lên, Mamoru cùng Yoko không còn cách nào khác đành phải chấp nhận yêu cầu của Aoi đưa ra. Mặt khác, cô cũng đưa ra thêm nhiều điều kiện để Chính Phủ cung cấp thêm tài nguyên cùng lợi ích cho Honmaru.

Dù cảm thấy hơi có lỗi với phía Chính Phủ, nhưng sắp tới Honmaru sẽ càng có thêm nhiều thành viên, nếu không lo chu toàn từ bây giờ thì sẽ không kịp mất.

oOo ------------ oOo

Sau khi tiễn nhóm Mamoru, Aoi đã dùng linh lực để đánh thức Taroutachi cùng Jiroutachi. Sau màn hoa anh đào, hai dáng người cao lớn với nguồn linh lực thuần khiết xuất hiện.

"Oya. Là ngài đã gọi ta đến thế giới này sao...Ta là Taroutachi. Ta là thanh kiếm dùng trong chiến đấu mà người phàm không thể sử dụng được."

"Xin chào! Tôi là Jiroutachi~ii xinh đẹp!......Hừm, ngài trông có vẻ không nhiệt tình lắm ha. Mà dù sao thì, về sau mong ngài giúp đỡ."

Nhìn hai người với hai khí chất trái ngược nhau như vậy, một người mang tính trang nghiêm đúng với khí chất của thanh kiếm dâng cho thần linh, một người lại mang quá nhiều sắc thái của hồng trần nhưng cũng không thiếu sự mạnh mẽ sắc bén vốn có của mình.

"Lần đầu gặp mặt, ta là Aoi Tsukimiya, là một Saniwa. Chào mừng đã tới Honmaru."

Đôi lời của tác giả:

Cuối cùng wattpad cũng ổn định, thật là mừng quá a~

Cũng do con tác giả ngu ngục quên tắt cập nhật wattpad, nên sau khi tự động cập nhật mà mị không hề hay biết, giờ điện thoại của mị đã hoàn toàn không viết được truyện trên wattpad TAT, đã vậy còn chỉ được đọc 2 truyện khi offline TAT.

Và cũng thông báo cho các tềnh iu đã theo dõi bộ truyện này 1 tin, tuy có hơi bất ngờ nhưng mị quyết định sẽ end bộ truyện ở Phần 12, tức là tập tiếp theo sẽ là chương cuối của bộ truyện.

Đây là bộ đầu tiên mị viết nên có khá nhiều sai sót cũng như hố vẫn chưa kịp lấp, tuy end gấp vậy sẽ mang tới nhiều hụt hẫng và thất vọng cho mọi người nhưng thật sự bây giờ mình không còn quá nhiều ý tưởng như xưa. Nếu viết tiếp sẽ rất nhạt, như vậy có khi khiến mọi người quay lưng và thất vọng với mình hơn. Nên xem như mình ích kỷ một lần đi, tuy dừng cuộc hành trình nhưng có thể lưu lại ấn tượng tốt cho mọi người còn hơn là tiếp tục mà bị chê là nhạt nhẽo.

Nhưng mọi người cũng đừng quá lo, mị dự tính sẽ viết một bộ mới, viết về gì hay nhân vật như thế nào thì sẽ tiết lộ cho mọi người ở Phần 12-End nhé!

Yêu yêu mọi người!!!!!!

Nay viết được 1441 từ lận đó~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top