Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

- Thanh xuân đã qua


- Sau này, nhớ giữ liên lạc nhé !
Nhưng rồi, chẳng ai trong chúng ta giữ lời hứa cả. Bước chân ra khỏi cổng trường cao trung năm ấy, chúng ta cũng lặng lẽ rời khỏi cuộc sống của nhau. Đôi lúc, nhìn những cánh hoa phượng đỏ rực, nghe tiếng trống trường rộn rã, tớ tự hỏi giờ này cậu đang làm gì, ở đâu, cuộc sống thế nào, có ổn hay không? Rất rất nhiều câu hỏi xoay quanh nhưng kỳ lạ là tớ chẳng thể nhắn tin hay gọi điện cho cậu. Bởi vì chúng ta đã xa nhau quá lâu, hay bởi vì tớ sợ cậu vốn chẳng hề nhớ đến tớ, nhớ đến những năm tháng tươi đẹp của chúng ta? Tớ không rõ nữa, nhưng tớ cứ thấy buồn lắm. Thanh xuân năm ấy, chúng ta đã từng vui vẻ như vậy, đã từng cùng nhau vượt qua mọi áp lực thi cử, học hành, đã từng hứa với nhau sẽ thân thiết mãi mãi. Thế mà cuối cùng lại không thể ở bên nhau...
[Truyện: Điều tuyệt vời nhất của thanh xuân]
- Khi còn nhỏ, năm tháng lấy trộm của chúng ta sự hồ đồ;
Lúc thanh xuân, năm tháng lấy trộm của chúng ta sự ái mộ;
Tuổi trung niên, năm tháng lấy trộm của chúng ta sự nồng nhiệt;
Khi về già, năm tháng lấy trộm của chúng ta tất cả mọi thứ.
-  Chúng Ta .
Trước đây tôi cũng nghĩ, đợi đến kỷ niệm một năm, ba năm, năm năm tốt nghiệp gặp lại, nhưng thật ra trong quá trình đó rất nhiều người đã mất liên lạc. Tất cả bạn bè hiện giờ có thể gặp được đều lần sau ít hơn lần trước, thậm chí bạn không biết thời gian gặp lại lần sau. Trước số phận chưa rõ, hết thảy lời hứa hẹn của thời niên thiếu đều chỉ là sự an ủi của hiện tại. Rồi một ngày kia bạn sẽ thấu hiểu: Có những người, có những việc, một khi bỏ lỡ, chính là cả đời.
- Thật ra tôi không có ấn tượng gì quá sâu đậm về thời cấp 3 của mình, tôi không có những nổi loạn của tuổi học sinh, không có những cậu bạn thầm thương và hết lòng vì tôi, nếu quãng đời cấp 3 là một bộ phim thì có thể xem như tôi chỉ là một vai phụ rất rất nhỏ, cái tôi luyến tiếc không phải sự nổi loạn của thanh xuân, mà là những bình yên của tuổi học trò, ngày ngày an yên như thế, thật sự rất luyến tiếc.
- Những năm tháng thanh xuân không màu lãng đãng trôi khiến không ai trong chúng ta nhận ra tuổi trẻ trong tay đang dần vụt mất. Trong đời bạn, có một người đại diện cho tuổi thanh xuân của bạn, liệu bạn có phải là thanh xuân của một người khác không?
- Hồi tốt nghiệp cấp ba, mọi người uống say khướt, ôm nhau cười nói vui vẻ, cùng ôn lại chuyện cũ như thể tình bạn sẽ mãi mãi trường tồn. Vậy mà đến khi tái ngộ thì chỉ còn lại những lời han huyên khách sáo. Lúc tốt nghiệp đại học, mọi người lặng lẽ chụp ảnh lưu niệm, thốt ra những lời từ biệt chân thành nhất, hứa hẹn nhất định sẽ tụ tập. Kết quả, những người từng để lại dấu ấn trong cuộc đời bạn hoàn toàn bặt vô âm tín. Thỉnh thoảng lật lại cuốn sổ lưu niệm nằm trong ngăn bàn, đọc những lời nhắn gửi ngây thơ của bạn bè, chắc bạn sẽ bất giác mỉm cười. Nhìn thấy cái tên quen thuộc, âm thầm hồi tưởng lại, bạn chỉ có thể tự hỏi một câu: “Bây giờ bạn thế nào rồi?”
- Tuổi xuân của chúng ta đã vội vã khoác áo ra trận, và chết nơi sa trường. Bạn vì ai xông pha giữa trận tiền, ai vì bạn lượm từng mảnh xương tàn? Những vết khắc vẫn lênh đênh trong dòng sông ấy, đắm trong làn nước xiết, chỉ mình bạn thấy rõ.
Thời trẻ chúng ta đâu biết, có những bản nhạc một khi mở ra thì sẽ ngân lên khúc ly tán
- Cả tuổi thanh xuân của em, đều dành hết cho cái gọi là tình yêu thần tượng. Nhưng tình yêu giữa fan và thần tượng, thực chất chỉ là do fangirl tự đa tình. Có đáng thương hay không, phải chăng là do quá ngốc, để rồi đi một vòng lớn, đến cuối cùng vẫn mãi lẩn quẩn trong ảo tưởng mà mình tạo ra? Ôm trong tâm một ước nguyện, một ngày nào đó nhất định sẽ đi tìm anh, một ngày nào đó sẽ được nhìn anh bằng xương bằng thịt… người mà em đã si mê suốt những năm tháng xuân trẻ của mình...
- Cậu ấy của năm đó chính là cậu ấy tuyệt vời nhất. Nhưng tôi của mãi sau này mới là tôi tuyệt vời nhất. Giữa những con người tuyệt vời nhất của chúng tôi cách nhau một tuổi trẻ. Dù chạy thế nào cũng không thể thắng được thanh xuân.
- Sau này, khi ta đã ra đời làm việc hay xa nhà để học tập, có lẽ về nhà cũng chỉ kịp nói dăm ba câu rồi lại rời nhà đi tiếp, ngay cả một bữa cơm cũng chẳng kịp ăn. Lúc ấy, có lẽ ta sẽ giật mình lúc ngẩng mặt lên, nhìn thấy những sợi tóc bạc đã điểm nhiều hơn trên mái đầu cha mẹ. Thời gian vốn chẳng đợi người.
Thanh xuân rất vội, thế nhưng đừng đi quá nhanh, để rồi cuối cùng chỉ còn mình ta ngơ ngẩn ở đời. Nếu có cơ hội, hãy về nhà, nhiều hơn.
- Thanh xuân là quãng thời gian khó quên nhất của thời mộng mơ.
Thanh xuân là bài kiểm tra của đời người có sai lầm cũng sai cho đáng
-
Thanh xuân là gì?
Là những điều chưa dám nói,
Những việc chưa dám làm,
Những mơ hồ thoáng chốc chưa từng quên
Là khoảng thời gian không thể quay trở lại…dù chỉ một lần
Thanh xuân là gì?
Là phát sáng cũng là tiếc nuối.
-------
Như một thước phim quay chậm, thật chậm, đọc Điều tuyệt vời nhất của thanh xuân để cùng bật cười với những ngốc xít, cùng bật khóc nơi những nuối tiếc và rồi nhắm mắt lại để thấy lòng mình
trôi về những ngày thanh xuân đã và đang qua.
“Điều tuyệt vời nhất của thanh xuân” là gì?
Chẳng là gì cả! Chỉ là những mơ hồ như ánh mắt ấy, nụ cười ấy... Như cậu ấy!
Vậy thôi
- Có một vài người giống như tấm thẻ đánh dấu trang trong cuốn sách cuộc đời bạn vậy. Chỉ cần nghĩ về họ, bạn có thể ngay tức khắc tìm được ký ức về những trang sách cũ mà ngày trước bạn đã từng trải, từng đọc lại đến thuộc lòng.
Vẫn nguyên ở đó, cái tên đó, thanh xuân đó, đoạn đời đó.
- Tất cả kết cục đều đã viết, tất cả nước mắt cũng đã rơi, lại chợt quên bắt đầu như thế nào. Đó là vào một ngày hè không thể quay lại của rất nhiều năm về trước, dù tớ có đuổi bước kiếm tìm, cậu của ngày ấy cũng vụt qua như bóng mây. Nụ cười trên khuôn mặt cậu thật nhẹ thật khẽ, dần biến mất sau vùng xa khuất hoàng hôn. Mở trang kết của sách nay đã ố vàng, vận mệnh khiến nó đóng lại một cách thật vụng về. Tớ vừa đọc vừa khóc, nhưng không thể không thừa nhận, thanh xuân là một cuốn sách đầy vội vã.
Thanh xuân không phải thời gian, mà là cảm xúc. Thanh xuân không phải một gương mặt xinh, một bờ môi đỏ, một vòng tay dịu dàng, mà là ý chí cao xa, là tưởng tượng khoáng đạt, giống như một thứ cảm xúc đầy nóng cháy. Thanh xuân như con suối sâu tuôn chảy dọc sinh mệnh.
Thanh xuân là dù lựa chọn cái gì đều sẽ có điều tiếc nuối. Là cái mụn mọc chưa hết, lời nói chưa xong, mà giờ học đã kết thúc, khuôn mặt đã mơ hồ.
Thanh xuân là ích kỉ. Lấy đủ kiểu lí do làm tổn thương người khác, nhất là những người yêu thương ta, để rồi đến cuối cùng, phải dùng một quãng thời gian rất dài để sám hối.
Thanh xuân là một chồng sách như núi nhỏ trên bàn, từng chiếc từng chiếc ruột bút hết mực, và từng gói từng gói cafe hòa tan trong đêm.
Thanh xuân là uống đến đổ gục, hát đến khàn họng, cười đến rơi lệ, rồi khóc đến bò nhoài.
Thanh xuân là thứ khi bạn trải qua thì không mảy may để ý, đến khi qua rồi mới bằng lòng đánh đổi tất cả để lấy lại.
Tháng năm như nước chảy, thanh xuân không hối hận. Không có ai mãi mãi 18 tuổi, nhưng luôn có những con người 18 tuổi. Bầu trời của năm 18 tuổi là hoa nở, là trời xanh, là mây trắng, là những ánh mặt trời đan vào nhau, là tiếng cười, tiếng hò reo không ngớt. Thanh xuân, có những dịu dàng của mùa hè, cũng có những hăng hái của mùa hè. Có người so sánh, thanh xuân như một tia nắng buồn thương. Có lẽ là bởi thanh xuân như nước, dù mở ra hay nắm chặt, nó đều sẽ chảy xuống qua kẽ tay…
- Nguồn: Sưu tầm ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top