Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

32. Kể 1 câu chuyện ma mà bạn biết đi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể 1 câu chuyện ma mà bạn biết đi!
_____

4. Cái ni là không phải trường tui, chỉ là ngôi trường cạnh nhà bà ngoại của tui thôi. Hôm bữa, qua ngồi chơi với con em học ở đấy. Nó bảo sân sau của trường có cô giáo kiểu áp lực nên treo cổ tự tử trên cây bàng. Khi bảo vệ phát hiện thì cô giáo kia qua đời lâu rồi. Nhưng cái sợi dây treo trên cây vẫn chưa ai gỡ xuống. Tối đến là cửa của dãy phòng gần cái cây đấy cứ bị va đập mạnh mà chẳng thấy ai, thậm chí là ko có gió luôn. Ngta sợ quá nên mới chặt đi rồi xây lại cái nhà vệ sinh trên chỗ đấy. Nghe xong dù là đang tập thể dụ gỉam béo trên sân trường cũng phải chạy về

5. Nhà rộng mà để không là ma vô ở đó mấy thím. Trước giờ nhà tui ở cửa hàng, vài ba năm gần đây mới mua nhà trong khu dân cư vắng lắm. Nhà rộng mà chỉ có 3 người ở, mà mấy ng đó thì hay ra đường nên cũng coi như chỉ có duy nhất một người quanh quẩn dưới nhà bếp.

6. Anh hai tui mấy đêm ngủ liền toàn thức đúng 3h sáng vì nghe có người thều thào kêu, nhưng lạ cái là bình thường ổng đang ngủ dù có đang khoan tường ầm ầm đi nữa thì ổng cũng kg dậy nổi. Mấy lần như thế ổng toàn đi xuống nhà lấy nước uống. Có hôm vừa lên đến gần giường, người còn ý thức nhé, mà ổng nghe "BỘP" phía sau, rồi ổng bắt đầu hành động vô ý thức trong khi người vẫn còn tỉnh táo. Ổng đến mấy chỗ chai lọ, đập nát đồ ở đó, lại đi đến cửa phòng, mở ra mở vào. Được tầm 5p, ổng nghe tiếng gì giống như tiếng gió rít trong phim kinh dị ý, rồi ổng bần thần, lại giường ngủ trở lại. Có vài hôm thì cũng tầm 4h sáng, ổng nhoè nhoè mắt lại thấy có bà già đứng ở đầu giường chỉ vô, ngoắc ngoắc ổng. Chỉ khi ngủ một mình mới thấy, nên giờ toàn kêu bạn bè hoặc người yêu ở lại ngủ cùng.

8. Hôm đấy cả nhà đi về quê, riêng t ko về vì cơ bản là t ko muốn ra khỏi nhà. Thế là đang nằm xem phim thì có tiếng chạy huỳnh huỵch quanh hành lang, t biết nhưng t kệ. Xong thế nào lơ mơ ngủ quên mất, rồi có người lay t dậy, cơ mà t vào giấc thì khó dậy lắm nên t bị cù cho tỉnh. Đến lúc tỉnh hẳn thì ko có ai, xong vòi nhà tắm tự dưng xả nước, các cánh tủ đồng loạt bị kéo ra. T giật nảy mình cơ, xong t mới quát lên là "đừng có phá". Thế là im một lúc thì t đi vệ sinh, vừa ngước lên thì có bóng một một đứa nhỏ chạy vụt qua, t lại quát lên một lần nữa là "Đừng có phá". Xong thế là ko có chuyện gì xảy ra nữa. Vì t ở quen rồi nên ko sợ, chỉ biết là ma quậy nên hay phá phách thôi.

9. Đây là hồi tôi bị ma trong nhà trêu, tôi đã từng cả tuần ám ảnh vì lỡ tay cắt một bức ảnh, tôi không biết nó ở đâu ra, trong ảnh là hai người khá trẻ. Lúc đó tôi không nghĩ gì nhiều chỉ đơn giản là nghịch đem kéo đi cắt rời từng mảnh một. Sáng hôm sau bạn tôi tự nhiên nhìn tôi rồi hỏi tôi mày vừa làm sai cái gì à. Tôi bảo không xong nó chỉ ra sau tôi là có đứa theo mày kìa. Mặt tôi tái nhợt ra. Đêm hôm đó lúc nằm ngủ nó lắc giường quay mòng mòng làm tôi nửa ngủ nửa mơ không thể ngủ sâu được. Tới lúc không chịu được phải mở mắt ra thì trên trần nhà xanh lè có mặt anh tôi đang nhắm mắt. Lúc đấy tim ngưng đập một nhịp nhưng vẫn cố nhắm mắt vào ngủ, ôm chặt lấy mẹ luôn. Xong sáng hôm sau tôi khóc tôi kể với con bạn thì nó bảo là tôi có lấy đồ người ta hay gì không, tôi mới nhớ ra là tôi có cắt cái ảnh kia nên tôi nói ra. Bạn tôi bảo sao mày lại cắt đi. Ảnh người ta là để lưu giữ kỷ niệm mà mày cắt đi là đắc tội với người ta đấy. Tôi mới xin nó giúp thì nó bảo giờ phải ghép ảnh vào rồi cúng nén nhang xin tha tội. Trưa tan học tôi với nó về nhà tôi, vừa vào cửa nó huých tôi nó bảo bà kia đang chờ mày sẵn kìa. Hai đứa vào phòng tôi tìm mấy miếng ảnh tôi cắt rồi dán bằng băng keo. Con bạn gắn xong ném xuống gầm giường rồi chạy ra trước cửa thắp ba nén nhang cúng. Hồi sau nó vào nhà rồi bảo là xong rồi đấy, cái ảnh kia bà ấy lấy đi rồi không có dưới gầm giường nữa đâu. Tôi cảm ơn nó rối rít ra. Hai tuần sau mẹ tôi dọn gầm giường, lúc đấy tôi cũng đang dọn bàn học thế là xem mẹ có moi ra cái ảnh hay không hay là lấy thật như con bạn, thế mà cả buổi moi ra chỉ có sách truyện bị rơi xuống dưới thôi chứ không có ảnh nữa. Mấy ảnh khác cũng mất luôn tìm không ra (vì tôi tìm được 3 4 tấm nữa cơ nhưng cắt có 1 cái). Cũng từ đó mà không biết sao tôi lại cảm giác được nhiều thứ hơn...như kiểu giác quan thứ sáu được khai phá ra nhiều hơn í

11. Tôi có một bà cụ là họ hàng với nhà tôi nhưng hồi ấy bé không biết họ hàng như nào. Nhưng bà thương chúng tôi lắm bà bị điếc nên gọi bà cụ tai điếc. Khi tôi học cấp 1 thì bà mất. Sau này mẹ tôi sinh em trai, nhà tôi có cái nôi nhưng là cái nôi của người dân tộc ấy. Nhà tôi lúc đó ở nhà sàn, có một thanh gỗ vắt ngang và treo nôi lên đó. Có một cái dây để đu. Mẹ tôi sau này mới kể lại lúc đó đêm nào ngủ cũng thấy bà cụ tai điếc về đòi em trai tôi. Rồi lúc mẹ đu nôi thấy bà đứng ở phía bên kia đẩy nôi lại. Có lúc bà cao kinh khủng ngước mãi mới thấy. Em tôi hồi còn bé cũng đau ốm lắm, sau này lớn hơn khỏe mạnh hơn và mẹ tôi cũng không thấy bà về đòi em nữa.

12. Chuyện này là chuyện về chị họ tôi. Nhà ở ngay gần nhà tôi luôn. Kể sơ qua một chút là nhà tôi trên Tây Bắc. Ông bà là người dưới xuôi lên khai hoang. Hồi ấy nhiều người lên khai hoang rồi lấy nhau lắm. Có một bà cùng khu tôi ở, một hôm đi chợ thấy một đứa bé tóc ngắn tầm 4 tuổi bị bỏ lại trên đường đang khóc. Bà thương nên mang về nuôi nhưng đứa bé ấy mệnh ngắn nên không qua khỏi. Sau đó vài năm hay ngay năm ấy tôi cũng không rõ. Bác tôi sinh được cô con gái đầu. Lúc đầu đặt tên là Hồng Nhung nhưng sau chị ấy cứ ốm dặt dẹo nên quyết lấy một cái tên xấu cho dễ nuôi hơn..đến lúc chị ấy 4 - 5 tuổi gì đó. Một hôm bà nọ tới nhà bác tôi nhìn chị ấy giật mình rồi rớt nước mắt. Sau đó kể cho bác tôi nghe về chuyện đứa bé đã mất khi xưa. Bà ấy bảo giống y như chị họ tôi và còn hỏi có phải ở eo chị tôi có một cái chàm không? Và đúng là có thật. Đó là kiếp luân hồi.
Số phận chị ấy cũng kì lạ lắm từ năm lên 7 mẹ chị ấy đã mơ năm 22 tuổi chị ấy sẽ chết. Bác tôi không kể cho ai chỉ giữ trong lòng. Chị ấy lại xinh đẹp và giỏi giang nữa. Sau chị ấy học sư phạm tết năm ấy (năm 22 tuổi) về nhà bỗng dưng chị ấy biết xem và làm thầy. Nhưng khoảng thời gian đó cũng rất nhiều sự kiện xảy ra và tôi lười kể. Tóm lại sau chị ấy không tiếp tục làm thầy mà lấy chống sinh con. Khả năng ấy em gái chị ấy thừa hưởng

13. Tui thì cũng không biết nói sao...đại khái thì là kí ức mà khi bé khiến tui nhớ mãi coi như kỉ niệm. Hồi đó tui tầm khoảng từ 3 đến 6 tuổi (chưa đi học) , nên theo ở chỗ mẹ tui là gần công trình thuỷ điện ở Xe_san gì đấy! Nơi đó toàn công nhân làm công trình_dân chạy theo để buôn bán. Nhà tui gần 1cái trạm xá , đối diện luôn nên hay qua đó chơi và công nhân họ làm công trình lớn thì họ chết cũng nhiều, tui nghĩ vậy! Gần cái trạm xá là cái Nhà Xác, tui còn nhỏ chắc không biết ma quỷ là gì nên tui nhớ là tui vào Nhà xác đó chơi miết hà~ còn có thấy gì không thì trí nhớ tui không nhớ, vì tuổi chơi bời vô tư mà. Nhưng có 1điều làm tui nhớ tận bây giờ là khi đó 1buổi tối (mẹ tui đi làm không về) , tui tính đi ngủ nhưng kì lạ, tui thấy 1cái con màu trắng hình tròn có 2chân, 2mắt,cái nơ, không phải hình người mà nhìn như đồ chơi , tui cũng không nghĩ gì nhiều nhưng nhắm mắt hay mở mắt tui đều thấy nó lỡn vởn không tan...tui sợ hãi và phát bệnh kể từ lúc đó, chả nhớ bệnh tình làm sao nghe giờ mẹ tui kể lại là khi ấy tui bệnh ho..cảm nhưng chữa mấy tháng không khỏi..mẹ đưa tui về quê không sống ở đó nữa...và có lẽ theo thời gian tui mới dần khỏi..lúc tui đi có cô y tá trong cái trạm xá ý cho tui 1tấm chăn (đắp của bệnh nhân) bả nói tui yếu lắm, sống mạnh giỏi, giờ tui còn giữ cái chăn ấy ... Nói chung thì ma quỷ tui không chắc nhưng thế giới tâm linh có thật và con nít yếu ớt nên dễ thấy ...

17. Hồi ấy tui học ở trường nội trú. Trường ấy lúc đó còn đang xây. Có một đứa bé chết đuối trong bể phốt người ta xây dở. Lúc chúng tôi vào học không ai nói tới chuyện đó nên không biết. Tôi còn đinh ninh là trường mới xây nên sạch sẽ. Ai dè chúng tôi chuyển vào ở tuần đầu tiên thì đứa gần phòng bị nhập. Sau đó vài hôm tôi ngủ trong phòng (do lúc ấy ktx chưa xây xong nên ở nhà cấp 4 1 phòng 16 người). Bỗng dưng nửa đêm tỉnh dậy nghe tiếng ai đó gõ gõ tường đi gần lại chỗ tôi nằm. Tôi lạnh hết cả người và đáng sợ hơn cái tiếng cộc cộc ấy đến gần chỗ tôi dừng lại đôi chút rồi cộc và biến mất. Tôi lạnh tới mức tưởng mình không đắp chăn mãi sau lấy lại bình tĩnh định kéo chăn mới phât hiện mình đang đâp chăn

18. Chuyện là con bạn t học thêm buổi tối tại trường. Lúc ấy tầm 6-7h, nó và con bạn nó rủ nhau đi vệ sinh, nó học dãy trước mà nhà vs trường t thì nằm ở dãy sau í, chỗ đó k có ai với cả cũng khá tối nữa. Hai đứa vào nhà vs đứng nói chuyện một tí thì để ý mới thấy phòng vs thứ nhất khóa trái (phòng thứ 1 ấy bị hư chốt nên khóa trái là chuyện k thể) hai đứa đập đập thử thì chả thấy ai lên tiếng, cúi xuống xem thấy chân không cũng không thấy gì. Chúng nó bắt đầu sợ sợ xong đi ra, cúi xuống ngó vào phòng thứ 1 ấy lần nữa thì thấy 1 cái chân trần (không biết có phải chân của nữ sinh trường t không vì nữ sinh trường t mang áo dài nên sẽ thấy quần trắng), chỉ 1 cái thôi. Xong chúng nó bỏ chạy luôn.

19. Chuyện là trường tiểu học của tao được xây dựng trên khu nghĩa địa cũ thời còn chiến tranh í, sau này khai hoang lại xây trường trên đấy. Tao nghe đồn là hồi trường mới thành lập được khoảng 1 2 năm thì xảy ra một chuyện kinh hoàng, tao cũng không biết có thật hay không nhưng ghê rợn lắm. Chuyện là buổi tối, cũng không phải tối mà là xế chiều, có một đám thanh niên chừng lớp 8 lớp 9 kéo nhau vô trường tao đá bóng vì sân trường tao rộng lắm, lại lót gạch sandan nữa. Mấy anh đấy chơi tới tối muộn khoảng 8 9 giờ thì có một anh mắc đại tiện quá nên đi nhờ nhà vệ sinh của trường và bùm, tiếng la hét thảm thương vọng ra từ phía nhà vệ sinh, mấy anh còn lại nghe thấy rất rõ luôn nhưng lại sợ không dám vào xem, cả đám bỏ chạy về nhà. Sáng ra bà lao công đi dọn nhà vệ sinh thì thấy xác anh ấy cùng máu nhuộm đầy sàn nhà, quan trọng là cổ bị bẻ quặp ra đằng sau, hai tay cũng vậy, mắt trợn ngược lên trời trông rất đáng sợ. Anh ấy dùng nhà vệ sinh tầng 2, tại sao? Vì hai nhà vệ sinh ở lầu trệt và tầng 1 đều bị khoá, ngày nào cũng vậy mà. Đến bây giờ nhà vệ sinh tầng 3 đã bị đóng cửa vĩnh viễn, còn lót thêm miếng nhựa che lại nữa. Bí ẩn rất lớn mà học sinh trong trường thế hệ trước ai cũng nghe đồn hết rồi, có mấy em thế hệ sau thì ít biết.

Nguồn: Top Comments Vtrans

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top