Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 180

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cô đừng cảm ơn tôi, muốn cảm ơn thì cảm ơn Tôn tổng".

Đạo diễn xua xua tay, lại nói: "Cô tốt nhất bây giờ mau cho người đem tiền đi cho mấy người nhân viên kia đi, nhân lúc bây giờ Thôi tiên sinh không có ở đoàn phim, để họ nhanh chóng rời đi, tránh cho đêm dài lắm mộng, đến lúc đó lại bị người ta phát hiện ra có sơ hở gì!"

Tuy rằng hôm qua trong lúc quay phim, có xảy ra chuyện lớn, nhưng bởi vì không có người bị thương, nên cảnh quay ngày hôm sau, vẫn theo như cũ tiếp tục quay.

Trịnh Tú Tinh và Thôi Thắng Hiền vốn dĩ là buổi sáng có một cảnh quay cùng nhau, bởi vì chiều hôm trước có mấy cảnh quay bị đình trệ, vậy nên bị dồn thời gian xuống buổi chiều.

Cảnh quay buổi chiều này là quay trong thành phố, vai nữ thứ mà Trịnh Tú Tinh diễn bởi vì biết tiểu thâm ái mà nam thứ yêu từ nước ngoài trở về, hai người lại bắt đầu liên lạc lại với nhau, nên có có chút ngẩn ngơ thất thần đi dọc theo con phố lớn, mà vai nam thứ cuả Thôi Thắng Hiền, vừa hay nhìn thấy Trịnh Tú Tinh, liền đi theo phía sau cô, sau đó vào lúc Trịnh Tú Tinh đi qua đường, bởi vì thất thần, đúng lúc thiếu chút nữa bị xe đâm phải, hắn liền vươn tay ra mạnh mẽ kéo lại.

Con đường dùng để ghi hình đã được phong tỏa từ trước, những người đi lại trên đường đều là những diễn viên quần chúng tổ phim tìm tới.

Bởi vì con đường cần đi cũng phải tầm 1 nghìn mét, vậy nên chia thành ba đoạn quay, đoạn thứ nhất chỉ có một mình Trịnh Tú Tinh, đoạn thứ hai là Thôi Thắng Hiền nhìn thấy Trịnh Tú Tinh, đi theo phía sau cô, đoạn cuối cùng là Trịnh Tú Tinh đi qua đường, Thôi Thắng Hiền giơ tay kéo cô lại.

Hai đoạn quay trước đều chỉ một lần là xong, chỉ đến lúc quay cảnh cuối cùng, Thôi Thắng Hiền gấp gáp đuổi theo Trịnh Tú Tinh đang sắp bị xe tông, giơ tay lên, vừa chuẩn bị kéo tay cô lại, nhưng không biết vì nguyên nhân gì, tay vừa đưa lên một nửa liên đột nhiên dừng lại.

Đạo diễn hô "Cắt", nhíu mày lại, lớn tiếng hô lên một câu: "Tại sao tay giơ lên một nửa thì lại ngừng lại thế?"
Thôi Thắng Hiền không nói gì, tay vẫn giữ trong tư thế ngừng giữa khoảng không, đứng ở đó một hồi, sau đó mới từ từ hạ tay xuống, quay đầu lại, nói lời xin lỗi với đạo diễn: "Xin lỗi, làm lại một lần đi".

Nói xong, Thôi Thắng Hiền liền cất bước, đi đến vị trí ban đầu của mình trong cảnh quay này đứng, sau đó thợ hóa trang liền vây đến chỉnh sửa.
Trang điểm xong, tất cả đạo cụ cũng đã phục hồi lại như cũ, đạo diễn hô một tiếng: "Chuẩn bị".

Thôi Thắng Hiền giơ tay lên, ấn ấn lên vai mình, sau đó thở hắt ra một hơi, nghe theo tiếng đạo diễn hô "Bắt đầu", liền hoàn toàn nhập vai.

Thôi Thắng Hiền vào lúc Trịnh Tú Tinh và chiếc xe sắp đâm vào nhau, cả người cong như một con báo, trong tích tắc lao lên, sau đó duỗi tay, dùng lực đem Trịnh Tú Tinh kéo trở lại, chiếc xe từ trước mặt Trịnh Tú Tinh, chớp cái vụt qua, Trịnh Tú Tinh bị kinh hãi quay đầu lại, kinh ngạc nhìn Thôi Thắng Hiền, Thôi Thắng Hiền âm thầm cắn chặt răng, cố hết sức nhịn lại cơn đau nhói phía sau lưng, thu mắt nhìn về Trịnh Tú Tinh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top