Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chuyện PvP và hàng xóm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Saniwa Rin nhà này là con người biến hóa khôn lường, đến cả kiếm cuồng chủ nhân aka Hasebe cũng không hiểu được.

Khi thì nằm lười chảy thây, ngứa chân cũng lười vươn tay ra gãi; khi thì nổi hứng gọi các trai quét dọn bản doanh, dọn tận từng cái kẽ lá trong vườn.

Cơ bản là thất thường hơn cả thời tiết Hà Nội mùa này.

Chỉ riêng 1 điều, dù có chuyên cần đến mức nào Rin cũng không chịu làm.

Đó là ra khỏi bản doanh và chào hỏi các saniwa khác.

Tin hay không thì tùy, nhưng saniwa nhà này chưa bao giờ cho kiếm trai đi đấu PvP.

1 ngày đẹp trời nọ, Hasebe và Mitsutada quyết tâm tìm hiểu tới cùng.

_ Rin-sama, sao ngài không cho bọn tôi đi đấu với các nhà khác vậy? - Hà Công Tử lễ phép hỏi.

_ Đã bảo đừng có gọi tên bố lại kèm thêm chữ "sama"! Và ngưng kiếm dây thừng để tự tử mỗi khi bố mài ức chế! Tau bảo mài đấy Hà! À, về vụ PvP đấy hả?

_ Vâng, tại sao vậy ạ? - Chột ngồi ngay ngắn.

_ 2 từ thôi. "Del thích"!

_ Ơ...

_ Hà, cậu nhớ nhà mình có bao nhiêu thanh rồi không?

Được tôi hỏi, Hasebe vội sán lại đáp luôn:

_ Dạ, 28 thanh ạ!

_ Thế thiếu bao nhiêu thanh nữa?

_ Ớ, kiếm đã ra hết đâu? - Chột lên tiếng thắc mắc - Còn update đều mà?

_ Lằng nhằng! Thế thì chỉ tính những thanh hiện tại chưa có mà là người thân thôi! Mấy thanh có quan hệ anh em mà 1 hay nhiều trong số đó đã đến nhà mình rồi đấy!

_ Hả? - Hasebe ngớ người vì câu hỏi đột ngột, nhưng cũng trả lời khá nhanh - À, nhà Samonji thiếu Kousetsu, nhà Sanjou ngoài Ima ra thì thiếu cả, nhà Kotetsu thiếu Nagasone và Urashima,...

_ Nhà tôi cũng thiếu Tsuru-chan và Sada-chan nữa! - Mitsutada giơ tay.

_ Ờ, còn nhà Awataguchi thiếu Hakata, Atsushi, Shinano...

_ Đến đó thôi! - Tôi cắt ngang - Giờ cậu nghĩ bọn nó mà nổi điên lên muốn giết tôi thì mấy cậu ngăn được không?

_ Hả? - Chột Hà ngớ người.

_ Này nhá nghĩ xem! Giờ cho bọn nó đi PvP, gặp đúng anh em chưa đoàn tụ bên đối thủ để đến lúc về nó ám cho à! Vụ nhà Kunihiro làm bố mài ớn lắm rồi đấy!!!

_ À...

Ok, 2 thằng tắt đài.

_ Nếu vậy thì ít nhất ngài cũng nên đi thăm hỏi hàng xóm chứ? - Hasebe cố vớt vát chút ít (?).

_ Được. Đi luôn đi.

Rồi, tôi đứng lên, đi thẳng ra khỏi cửa nhà. Chột Hà (lại) ngơ ngác 1 lúc rồi chạy bổ theo.

_ Khoan đã Rin! Đi bây giờ á hả? Không quà cáp gì à?! - Mitsutada vội hỏi.

_ Cứ lấy mấy hộp bánh tau chôm về từ đồn cảnh sát bữa trước ấy!

_ Nhưng...

_ Ờ! Tốt đấy Hà!

Mitsutada quay sang, thấy trên tay Hasebe đã chễm chệ cái hộp bánh từ khi nào. Đúng là không hổ danh cơ động cao nhất bản doanh.

Đi thẳng ra ngoài cửa, đến cánh cổng của bản doanh ngay kế bên, tôi nhanh chóng đập cửa nhà người ta.

Đứng chờ 1 lúc, 1 cô gái xinh đẹp bước ra. Cô ấy có mái tóc đen dài, đôi mắt phượng tuyệt đẹp và mặc 1 bộ miko trắng muốt như tuyết.

Chung quy là, trông rõ ràng sang chảnh hơn 3 cái thằng lôi thôi lếch thếch đứng trước cổng. Hasebe và Mitsutada do bị tôi lôi vội nên vẫn mặc đồ nội phiên, thậm chí còn chưa kịp chỉnh trang đầu tóc quần áo nữa.

"Cùng là saniwa mà sao khác vậy?" - Tôi cá đấy là suy nghĩ của 2 đứa kia lúc bấy giờ.

Mà thôi, kệ mom đi, vấn đề chính là đây này!

_ c4'c |34n |_4' 4j?

Cô gái đó mở miệng, hỏi 1 câu như vậy, vấn đề là 3 đứa tôi đều cóc hiểu nghĩa của câu đó là gì cũng như làm thế quái nào cô ta phát âm được câu ấy.

Hasebe và Mitsutada hoàn toàn đơ người.

Tôi skillful hơn, nhanh tay đưa hộp bánh ra. Cô gái đó nom khá bất ngờ, lại sổ thêm 1 tràng nữa:

_ 4, |_4' s4njw4 nh4' h4'ng x0'm +)u'ng k0? r4't vuj +)u0.c g4p m4t!!

Ok, end ở đây là ổn rồi đấy!

Tôi cúi gập người lại rồi kéo tay 2 thằng còn đương ngơ ngác del hiểu kia đi thẳng về nhà, để lại 1 cô gái cũng del hiểu gì ở lại.

Note: Trong fic này, khi nhận saniwa nước ngoài, ngôn ngữ của các kiếm cũng chuyển sang ngôn ngữ mẹ đẻ của saniwa đấy và không hiểu các thứ tiếng khác (trừ khi được học)
_________________________________________

_ Ra đấy là lí do ngài không dám sang nhà hàng xóm... - Khi đã về tới bản doanh, Hasebe gật gù.

_ Ờ đấy, biết rồi thì lần sa-

_ Ra là đang yêu!

2 thằng đồng thanh phán 1 câu xanh rờn, và ngay sau đó đầu mỗi thằng sưng lên 1 cục u.

_ Del nhá! Vì bố del hiểu mấy đứa kia nói cái clgt gì!!! Biết là muốn tìm đồng hương ở đây khó lắm không!?

_ Ơ? Tôi tưởng ở trên mạng lắm saniwa người Việt lắm mà?

_ Ở các sever khác, coi kĩ đi! Chứ ta mà biết ở cái sever Yamato no Kuni này có ai thì đã chẳng ngồi tự kỉ ở bản doanh cả ngày rồi!

À, nói thế thôi chứ thực ra nếu có tôi cũng lười làm quen... mà thôi keme đi.

Mitsutada gãi đầu đi về nhà bếp. Hasebe cũng đang tính đi về làm nốt giấy tờ thì bị tôi giữ lại, hỏi:

_ Cậu có muốn đi thi "Ai thông minh hơn saniwa lớp 5" không?
_________________________________________

Ừ thì sau vụ đó, cũng không còn thằng nào láo nháo vụ PvP hay hàng xóm gì đó nữa, và tôi tạm bình yên trong 1 thời gian.

Hoặc ấy là tôi đã quá ngây thơ...
_________________________________________

Hôm nay trời đẹp, tôi quyết định nằm bẹp ra ngoài hiên cho mát. Bên cạnh là Cún và Chồn cũng đang sưởi nắng.

Kệ xừ mấy cái hình tượng đi. Con trai với nhau cả, ngại del gì?

Đang lim dim mắt tận hưởng ánh nắng Mặt Trời hiếm có sau mấy ngày mưa bão, đột nhiên ánh nắng tắt luôn.

Chết! Chả nhẽ lại có mây? Thế thì mưa sml là cái chắc.

_ Nhã! Mài ra dọn quần áo đang phơi cái, ướt hết giờ. Không là cả bản doanh thả rông ngắm mưa đấy!

_ Rin! Trước mặt con gái mà cậu nói gì vậy?!

_ Hả? Bản doanh mình có con gái? Lôi đâu ra? Mài thiếu hơi gái quá à Nhã...

Tôi hé mắt ra, và ngay lập tức trợn trừng.

Đứng trước mặt tôi, thế bất nào lại là con bé hàng xóm hôm bữa 3 thằng vừa sang thăm.

_ xjn |_0j, mj'nh c0' |_4'm phj3'n |34n k0?

Đúng là vẫn del thể hiểu má ấy nói clgt.

_ À... Chờ chút!

Tôi đứng dậy, đi thẳng đến căn phòng đang hé cửa gần đó và đạp mạnh cửa ra. Y như rằng, 1 lô 1 lốc kiếm trai của nhà tôi mất điểm tựa, ngã nhào ra ngoài hành lang.

Lạ thay, trong đó không có Hasebe và Mitsutada.

_ Cô gái này là do các cậu gọi đến, đúng không?

Tôi gằn từng chữ 1. Shishiou run run:

_ A... bình tĩnh! Bình tĩnh nha Rin~ Ấy ấy! Bỏ cái bình hoa xuống đi!

_ Ai là chủ mưu?

_ Không! Làm gì có! Bọn tôi chỉ muốn cậu... ờ... - Izuminokami ấp úng.

_ Kane-san và mọi người chỉ muốn cậu quen được nhiều bạn hơn thôi! - Horikawa nói luôn. Đúng thật, vợ là hậu phương vững chắc của chồng.

_ Không khai ra thằng chủ mưu, tau cho bọn mài về hết lò rèn!

Cả lũ ngay lập tức chỉ vào con Dá Dà trên vai Nakigitsune. Ờ, lúc lâm vào hiểm nguy thì bạn bè như cái lone á!

Mà, tôi cũng méo ngờ được chủ mưu lại là con cáo tưởng chừng vô hại này. Ờ thì, kinh nghiệm đọc C*nan cũng có bảo thường mấy đứa không ngờ đến nhất lại là thủ phạm mà!

Thôi, chung quy là...

_ Thằng nào trực bếp hôm nay!!! Mài ra đây tau bảo!!!

_ Ara? Gọi tôi à? - Má Hường từ nhà bếp ló đầu.

_ Tối nay! Thịt cáo 7 món! Dá Dà!

_ Rin! Con Dá Dà chạy rồi!!! - Midare hét lên.

Ừ, con cáo trung thành nhất năm đã đạp thẳng vào mặt chủ nó để lấy đà nhảy lên nóc nhà, chạy khuất bóng. Lúc này, mặt Naki in rõ vết móng và đệm thịt của nó luôn.

Tôi vỗ vai Nakigitsune.

Ừ, tau hiểu cảm giác của mài mà! Khốn nạn lắm phải không? Phải không!? Giờ mài hiểu cảm giác của tau khi bị cảnh sát bắt bữa trước rồi đấy!

Ichigo không nói gì, yên lặng về phòng mài kiếm. Souza thấy thế, cũng lặng lẽ search G**gle các món với thịt cáo.

Coi như hôm nay có thịt ăn chung với mì tôm.
_________________________________________

Xử lí xong xuôi, tôi quay lại đằng sau để rồi đập vào mắt là cô nàng saniwa hàng xóm đang ngồi ngay ngắn trên hiên nhà.

Đậu xanh, quên mất đây mới là vấn đề chính.

_ |34n ])04nh nh4' |34n vuj th4t +)4'ij!

Đm! Thằng nào dịch cho tau nó đang nói cái clgt đi!!!

Rồi, đột nhiên, cổng bản doanh nhà tôi bật mở. Ichigo Hitofuri lao vào như 1 vị thần.

Là Ichigo nhà bên, không phải nhà tôi. Bởi Dâu-nii nhà này vẫn đang mặc đồ nội phiên và đang chơi chung với mấy đứa tantou em nó.

_ Uầy! Hoàng tử!!! - Shishiou đang cuốc đất cũng phải ngẩng lên trầm trồ (và lại cúi xuống làm tiếp, tỏ thái độ "I don't give a fuss!")

_ Truất'ss vãi! - Namazuo đang nghịch phân cũng phải cho 1 like.

Ờ, bọn nó nói thế căn bản cũng không sai. Ichigo hàng xóm đang cưỡi con bạch mã, quần áo lại mặc đồ đánh trận nghiêm chỉnh, bên hông vẫn còn dắt bản thể của mình.

Ơ mà cái đm, nó đang cầm trên tay cái gì kia? Hoa hồng à? Cả bó? Giàu dữ mài!

Đm lộn mọe đề rồi! Vấn đề không phải thế!!!

_ Này! Cậu vào đây làm gì đấy? - Tôi đứng bật dậy như mèo xù lông - Bọn mài! Thấy người lạ vào mà không ngăn lại hả???

_ Ơ, tôi tưởng chúng ta đều biết Ichigo rồi? - Doudanuki ngơ ngác.

"Đm, chắc lại phải chỉnh lại tư tưởng của bọn nó rồi... Giờ thì đành thân chinh ra trận vậy!"

Nghĩ là làm, tôi anh dũng lao ra chặn trước đầu ngựa, miệng hét:

_ Douma cút ngay ra khỏi nhà tau!!! Tin tau gọi 500... à lộn 28 anh em ra vả sml mài không???

.

.

.

Được rồi, tôi công nhận đó là ý tưởng ngu si nhất mà tôi từng nghĩ ra.

Ngay sau đó, con ngựa dẫm thẳng lên người vị saniwa nam đó, để lại đằng sau 1 cái xác đang nằm với tư thế ôm-cả-đất-mẹ-vào-lòng.

Ichigo hàng xóm nhảy xuống khỏi ngựa, nhẹ nhàng đưa bó hồng cho cô nàng saniwa kia, không quên chêm thêm 1 câu vô cùng ngầu lòi (theo nhận xét của Chột nhà này):

_ 4rujj, +)3? ng4'j ph4j ch0' |_4u r0'j. t0j +)3'n +)0'n ng4'j +)4ij, kh0ng th3? +)3? 1 tj3?u thu xjnh +)ẹp nhu ng4'j ph4j ])u'ng +)0j ch4n ng0.c ng4' +)0' m4' cu0'c |30. v3' +)u0.c.

_ 0j! c4m 0n 4nh nh3', jchjg0 hjt0furj! t0j r4't c4m +)0.ng! v4ij, |_4'm phj3'n 4nh... - Saniwa hàng xóm đỏ mặt trả lời.

_ +)0' |_4' vjnh ])u. cu4 t0j. chu'ng t4 +)j th0j, t0j kh0ng mu0'n nhj'n ng4'j ph4j 0 tr0ng 1 n0j t0'j t4'n nhu th3' n4'ij nu4. - Ichigo mỉm cười, nụ cười đạt chuẩn phong thái hoàng tử.

Được rồi, tôi đổi ý nghĩ. Cái ngôn ngữ này chắc del ai dịch nổi đâu, cho dù có là Kasen đi chăng nữa.

Sau đó, 2 người kia leo lên ngựa, đi ra khỏi bản doanh trong ánh mắt ngỡ ngàng của đám kiếm nhà tôi. Vài người còn phải đeo kính vào để tránh bị nụ cười hạnh fuck của họ chiếu cho lòa mắt.

_ Nè, ổn không đấy Rin? - Yagen ngồi xổm cạnh tôi hỏi.

_ Trông tau có giống đang ổn không?
_________________________________________

Sau cuộc đổ bộ vũ bão, nhanh hơn cả cơ động của Hasebe, hơn cả cơ động của Ichigo khi nghe tin em mình bị bắt nạt (mà thực chất là del ai dám rớ đến tụi nó, tụi nó chỉ giật mình khi nhìn thấy con Nue đang đè Shishiou đến ngạt thở bằng mớ lông dài mượt như trong quảng cáo Suns*lk của mình hoy) (Nue sau đó cũng may là vẫn an toàn, bằng cách nào thì tau cũng del quan tâm), của cặp đôi hàng xóm kia, bọn kiếm nhà tôi - cả mấy thanh tưởng chừng đời đời chỉ biết nghĩ bằng cơ bắp như Chồn hay KKK - cũng bị dọa sợ. Không ai dám lượn qua cái bản doanh ám ảnh đó nữa. Thậm chí khi đi chợ, Chột cũng thà đi đường vòng còn hơn băng qua nhà ấy.

Nói tóm lại, 2 nhà vẫn del thuộc về nhau và saniwa Rin vẫn chưa cho bọn kiếm đi PvP bao giờ. Cả bản doanh coi như ở ẩn mọe luôn, dù thực chất vẫn nằm lòe lòe ngay giữa phố.

Mà hoy, kemeno đi! :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top