Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6 : Tạm biệt X Bí mật

_" Ichii nii thấy cái này đẹp không" Midare khéo chiếc váy trắng mới mua" Em định tặng cho Hana Onee chan đó"

_" Đẹp lắm nhưng tại sao là màu trắng, cô ấy hợp với màu đen mà" Ichigo suy nghĩ

_" Bởi vì chị ấy toàn mặt một màu đen nên em muốn chị ấy mặt màu trắng thử sẽ xinh lắm" Midare vui vẻ xoay tròn cái váy

_" Ể, nhưng chưa chắc gì Hana san sẽ mặc nó" Yagen

_" Yagen im đi " Midare

_" E-Em cũng muốn tặng một thứ gì đó cho Hana Onee chan" Goutodai

_" Tớ cũng tặng nữa " Akita

Đám nhóc bắt đầu ầm ĩ thảo luận xem nên tặng gì cho Hana, Ichigo lúc đầu có chút ghen tị nhưng trong ba tháng qua tiếp xúc với cô quản gia lạnh lùng đó anh cũng hiểu được tại sao các em anh lại thích cô gái đó đến như vậy

_" Không biết anh có nên tặng gì không ta " Ichigo nói nhỏ

_" Hể, hiếm khi Ichii nii muốn mua quà cho ai khác ngoài tụi em đó" Yagen

_" Đừng hiểu nhầm,anh chỉ muốn cảm ơn cô ấy vì đã chăm sóc các em thôi" Ichigo

_" Vậy Aguji với Nene san hai người họ cũng giúp đỡ chúng ta nhiều vậy anh có mua quà không" Yagen

_" Tất.. nhiên là anh sẽ mua" Ichigo nhìn lại túi tiền" Tốn không ích đây, không biết phụ nữ thích gì"

_" Ichii nii thật là" Namazuo

_" Em nghỉ phụ nữ thích làm đẹp, chắc vậy" Honebami bình thãn nói" Có lần em thấy Aguji san tặng Hana cây son rất đẹp và chị ấy nhìn rất thích nó"

_" Uwaaaaaa"

Tiếng khóc phát ra từ bên ngoài họ nhìn ra thấy Rin vừa đi vừa khóc , kế bên là Kashuu và Yasusada đang an ủi, họ thấy vậy chạy ra

_" Rin chị sao vậy" Maeda

_" Hai người làm gì Rin khóc à" Hirano

_" Không phải , tụi anh không làm gì cả" Yasusada

_" Chắc mọi người chưa biết nhỉ!" Kashuu triễu mặt xuống" Hana san sáng hôm nay đã xin Aguji trở về âm giới"

Nhà Awataguchi nghệ vậy cũng không ngạc nhiên lắm vì Hana cũng hay trở về đó một thời gian ngắn

_" Rin san không sao đâu,Hana đi có mấy ngài thì về à" Namazuo

_" Hana Onee chan thường hay về đó lắm nên chị đừng buồn " Atsushi

_" Nhưng lần này không đơn giản đâu, lúc nãy chồng chủ nhân cũng đến ngài Fuyu và cùng với một Ayakashi khác" Kashuu

Rin thúc thít nói" Chị Hana trở.. về âm giới.. lần này là...chủ nhân vùng đất phía Nam đã đến và..gửi lời cầu hôn chị Hana, chị ấy sẽ không trở lại đây nữa đâu"

Họ khi nghe vậy đã rất sốc , chiếc đầm trắng trên tay Midare rớt xuống , miệng không ngừng lấp bấp, còn những người khác thì thấy rất buồn, Goutodai và Akita đang sắp rơi nước mắt Midare cắn răng lau ra khỏi phòng, Ichigo thấy vậy chạy theo ,khi thấy Hana đang đi trên hành lang cậu lao đến ôm chặt lấy người cô

_" Hana Onee chan chị đừng đi mà" Nước mắt trào ra " Chị đã hứa sẽ luôn bên tụi em mà" Midare

_" Midare chị--- " Hana

_" Em không cho chị đi đâu, chị phải ở lại đây với tụi em ,em không muốn Hana Onee chan đi đâu" Midare vừa khóc vừa nói

_" Midare buôn cô ấy ra" Ichigo cố gắng kéo Midare ra

_" Không đâu , Không đâu em không buôn" Midare càng ôm chặt Hana hơn

_" Midare " Ichigo hét lớn

Midare giật mình buôn Hana ra cả người run lên, nhìn qua Ichigo

_" Em ghét Ichi nii,em ghét anh " Midare chạy về phòng

_" Midare" Ichigo

_" Tôi..xin lỗi" Hana nói giọt nước lăn dài trên má" Tôi đã làm.. Midare khóc.. tôi xin lỗi Ichigo "

_" Không phải lỗi tại cô đâu, chắc tại nó vẫn chưa tin được cô sẽ rời đi" Ichigo

_" Tôi.. không.. muốn làm cho tụi nhóc buồn, nhưng Ramaru san.. đã chờ tôi rất.. lâu nên.. tôi" Cô đặc tay trên ngực" Thứ cảm.. giác khó chịu..này tôi ghét..nó lắm"

_" Hana" Ichigo

Anh chỉ biết đi lại và ôm cô vào lòng ,Hana tựa vào người Ichigo khóc lớn, ở đó chỉ có hai người nên không ai thấy cả. Chiều hôm đó Michiru cùng Hasabe đi xuống và thông báo việc Hana rời đi cả bản doanh cũng sốc như anh em nhà Awataguchi, dù Hana đối với họ có chút đáng sợ nhưng cũng rất thân thiết Ima buồn nói

_" Hana Onee chan..em sẽ nhớ lắm" Ima

_" Tôi sẽ nhớ món bánh trứng với trà sữa của cô" Ugusuimaru

_" Tôi sẽ nhớ món súp sủi cảo của cô" Yoshiyuki

_" Mitsu san có thể làm cho mọi người ăn mà" Hana

_" Tôi sẽ làm không được ngọn như cô đâu " Mitsutada

_" Sẽ không còn ai mắn tôi vì mấy trò bất ngờ " Tsurumaru

_" Cả tôi nữa dù cô hay càm ràm tôi vì uống rượu quá nhiều, nhưng tôi cũng rất thích những lời càm ràm đó" Jirotachi khóc

_" Hana..Onee chan" Sayo đi lại ôm cô" Cảm ơn chị,em.. yêu..chị nhiều lắm"

Hana ôm Sayo lại" Chị cũng.. vậy"

Mọi người trong phòng đều cảm thấy buồn , nhưng họ cũng không quên chút phúc cho cô,trong lúc đó Kane đột nhiên bỏ ra bên ngoài, Horikawa nhìn thấy anh như vậy nhưng cũng không đi theo, cậu biết Kane san đã có tình cảm với Hana san trong mấy tháng qua , nhưng chưa bầy tỏ được.Kane đi lại cây hoa anh đào ngàn năm lấy tay đấm vào nó

_" Chết tiệt" Kane

_" Izuminokami san anh bị sao à" Hana

Anh quay người qua với vẻ mặt buồn"Hana cô luôn như vậy, xuất hiện bất ngờ nhưng tôi không ghét nó"

_" Izuminokami san cũng tối rồi anh đi nghỉ đi" Hana

Cô nhắm mắt quay đi nhưng cuối cùng lại bị,Kane kéo lại cả người đập vào gốc cây ,anh giữa bốp hai bên tay của cô, Hana nhìn thấy được khuôn mặt đáng đâu khổ của anh

_" Cô rất giống chủ nhân tôi lúc đó Hana..cứ rời xa tôi và Kunihiro đến nơi mà bọn tôi không thể chạm đến" Hình ảnh Hijitaka đang đi xa dần mà Kane không thể qua được" Tôi đã từng nghỉ mình sẽ không còn được hạnh phúc nữa..cho đến khi gặp cô đêm hôm đó,đôi mắt màu đen tuyền của cô và khuôn mặt lạnh đó , đã luôn in sâu trong tâm trí tôi" Kane

_"...." Cô chỉ biết im lặng

_" Ngày qua ngày tôi đều... muốn ngắm nhìn cô, lúc nào cũng.. siêng năng và quan tâm người khác, cô rất dịu dàng" Anh nhìn vào trong mắt cô" Khi thấy nụ cười của cô.. ở phòng Awataguchi..tim tôi lúc đó đã lỡ một nhịp, tôi đã hiểu rõ cảm xúc trong lòng tôi" Kane

_" Izuminokami Kanesada san , rất vui được gặp anh tôi là Hana "

_" Cảm xúc của tôi trước kia không có nhiều nhưng từ gặp anh và mọi người tôi đã có thể , có được nhiều cảm xúc hơn"

_" Kane san mái tóc của anh rất đẹp và mượt, làm tôi muốn chảy nó nhiều hơn"

_" Tôi Izuminokami Kanesada rất yêu Hana, dù cô có là Ayakashi dù cô có là gì đi nữa tôi vẫn yêu cô" Kane

Hana khi nghe vậy đẩy người anh ra và chỉ nói đúng hai chữ " Xin lỗi" rồi chạy đi,Kane lúc đó chỉ biết dựa lưng vào cành cây lấy tay che đi khuôn mặt mình.Một lúc sao anh chán đứng dậy về phòng, Horikawa đi ngang thấy vẻ mặt buồn của Kane cậu cũng biết im lặng và đi lướt qua, cậu đi đến một phòng cách xa chỗ mọi người ở , đi đến một cánh cửa và đút đút chìa khóa và mở cửa vào, bên trong căn phòng được trang trí kiểu Nhật ngày xưa , một chiếc cửa sổ luôn kéo rèm lại, một chiếc giường lớn đặt ngay cửa sổ trên giường có một cô gái chạc khoảng 18t đang mặt bộ Yukata trắng với mái tóc nâu nhạt xoăn dài với đơi mắt màu vàng hộ phách đang nhìn cậu, cô gái khi thấy cậu chạy lại ôm miệng thích thú nói

_" Horikawa, Horikawa"

_" Kokoro,em thức rồi à" Horikawa

Cô gái lập lại lời cậu " Kokoro,em thức rồi à"

Horikawa chỉ điệu đàng nhìn" Không sao miễn là em nói được rồi"

_" Không sao.. nói  là được" Kokoro

Cậu bế cô gái trước mặt lên lấy tay đóng cửa lại , cậu đặc cô ngồi trên giường và mình chỉ nằm trên đùi cô, cô gái thích thú lấy tay sờ tóc cậu , còn cậu thì đưa tay sờ khuôn mặt trên mình

_" Hana san ngày mai sẽ trở lại âm giới đó, Kokoro" Horikawa

_" Trở.. lại.. âm giới" Kokoro

_" Kane san ,anh ấy rất đau khổ" Horikawa

_" Kane san" Kokoro

_" Là đồng đội cũ của anh mấy hôm trước anh đã kể cho em,anh rất yêu quý anh ấy, như Kokoro vậy" Horikawa

_" Yêu quý" Kokoro

_" Anh không thể làm gì, cũng giống như lúc anh không thể giúp được gì cho em và để mặt em bị biến thành quỷ,anh xin lỗi Kokoro,anh xin lỗi" Horikawa Nước mắt chảy ra từ khoé mắt khi cậu nhớ về chuyện xảy ra vào ba năm trước

Gừừ,gaaaa

_" Kokoro san, Kokoro san, thả tôi ra Mitsu , Kokoro" Cậu đang bị Mitsuta giữ lại

_" Đó không phải là Kokoro-ochou, cô ấy biến thành quỷ rồi, Hasabe mau lên giết Kokoro ochou " Mitsutada

_" Kunihiro xin lỗi , tôi sẽ giải thoát cho cô ấy, cứ như vậy cô ấy sẽ còn đau khổ hơn" Hasabe cầm bản thể lao tới

_" Hasabe đừng lại,xin anh, đừng giết cô ấy, Kokoro cô ấy không phải quỷ, cô ấy.. là Kokoro.. chỉ là Kokoro mà tôi yêu" Horikawa cuối xuống khóc

_" Nếu lúc đó Hana, mà chạy đến và ngăn Hasabe lại thì em.. đã" Horikawa

_" Hana ngăn" Kokoro

Horikawa ngồi dậy và ôm cô" Anh nhất định sẽ chờ,cho đến ngày Kokoro có thể bước ra ánh sáng và cười nói như trước,dù bao nhiêu năm đi nữa"

_" Horikawa suki,suki" Kokoro

Cậu khóc lớn hơn khi nghe vậy, đã hơn ba năm lúc đầu cô chỉ tấn công cậu mỗi khi tới thăm,  nhờ loại thuốc của Hana nên cô có thể ngừng tấn công cậu, cứ thế từ từ thì cô bớt hùng hăng hơn và bắt đầu như một đứa bé,chỉ biết lập lại những gì cậu nói , nhưng Horikawa tin vào một ngày cô sẽ trở lại như trước.Còn tại phòng Hana cô đang thu doạn đồ để ngày mai rời đi cô nhìn quanh căng phòng và thở dài đã 7 năm khi đến đây, nếu đối với một Ayakashi thì thời gian này thì không có gì là nhiều, nhưng với cô nó rất quý báo,mỗi lần thấy những thanh kiếm được triệu hồi ra, và bản doanh bắt đầu tấp nập cô nhìn cảnh đó rất là vui, mãi mê suy nghĩ thì có tiếng gõ cửa cô đi lại mở cửa thì thấy Rin đứng ngoài đó

_" Em nghe Darling nói chị muốn gặp em" Rin

_" Vào trong đi" Hana

Rin đi vào bên trong và ngồi xuống chiếc ghế sofa dài,Hana đang ngồi trước rót trà và ngồi xuống trước mặt cô

_" Trước khi đi chị muốn cho em biết, một bí mật " Hana

_" Bí mật" Rin

_" Rin em nói mình là linh hồn kiếm, tại sao em lại nói vậy " Hana

_" Vì Ayado san đã tạo ra em, cô ấy nói em phải luôn mang thanh kiếm bên mình vì nó chính là mạng sống của em " Rin

_" Ayado san thật ra nói vậy chỉ để lừa mọi người dưới âm giới thôi, chứ thật ra em không phải linh hồn kiếm gì cả" Hana

Lý trà trộn tay Rin rớt xuống khi nghe Hana nói vậy,cô bất động miệng lắp bắp

_" Em.. không phải thanh.. kiếm, chị.. nói gì.. vậy" Rin

_" Chị và Ayado đã quen biết nhau rất lâu ,bí mật này chỉ có chị và Sanae học trò của Ayado biết" Hana

Rin cuối mặt" Nếu em.. không phải.. là.. kiếm... vậy em.. là gì"

_" Là bán Ayakashi em là con gái của Ayado,em mang trong mình nữa dòng máu của yêu quái và con người" Hana

Hana đi lại đặt ngón tay lên tráng của Rin những kí ức trước kia dưới âm giới hiện về, người mà bấy lâu nay cô tìm kiếm lại chính là mẹ mình, lúc đó có một đoạn kí ức về  Ayado đang đứng nhìn cô một người đàn ông đang bế cô trên tay  và giơ cao lên trời với khuôn mặt hạnh phúc chiếc Haori xanh với hai thành kiếm giắc ngay eo cô đã thấy ở đâu, má cô lăng dài giọt nước mắt

_" Người đàn ông đó là..Otou san " Rin

_"Đúng là cha em..là một con người" Cô đi lại chỗ ngồi" Mẹ em gặp được cha em khi đang dạo chơi trên dương giới và hải người nãy sinh tình cảm và có được em " Hana

_" Nhưng tại sao mẹ lại thấy đổi kí ức cù" Rin

_" Vì Ayado từ nhỏ em đã không phải một Ayakashi bình thường,chỉ bảy năm em lớn lên rất nhanh như một thiếu nữ 17 ,em lại là một món mồi ngon với những loài quỷ dưới âm giới nên mẹ em đã đem em lên dương giới và phong ấn" Hana

_" Tại sao lại phòng ấn em, thế còn cha em ông ấy là ai" Hana

_" Ayado dự đón được vào thời đại này em sẽ gặp được hai người họ, nên cô ấy đã phong ấn và thay đổi một số kí ức của mình về em, và để đi gặp cha em" Hana

_" Cha em ông ấy là ai.. vậy Hana" Rin

_" Em không nhớ hai thanh kiếm người đó giắc ngay eo à, hai thành đó rất giống bản thể Kashuu và Yasusada à" Hana

Hana nói đến đó làm Rin bất ngờ đôi mắt run lên

_" Cha em là chủ nhân cũ của Kashuu và Yasusada, đội trưởng đội 1 tân Đảng Okita Souji " Hana

Hana bắt đầu kể về quá khứ cách Ayado và Okita gặp nhau và một cách nào đó Okita vẫn còn sống nhưng không phải người, và đang sống đâu đó ở dưới Âm giới cùng với Ayado cô rất vui mừng, nhưng lúc sao cũng không thể.Cô quay về phòng với khuôn mặt cười như bình thường như không có gì , mở cửa ra nở nụ cười với Kashuu và Yasusada

_" Hana nói gì vậy Rin" Yasusada

_" Chỉ là dặn em phải biết giữ gìn sức khỏe và không được làm phiền hai người quá " Rin

_" Cứ như mẹ em vậy" Kashuu

_" Đúng vậy,em buồn ngủ quá đi" Rin

_" Cũng trễ rồi ngủ thôi , mai dậy sớm chào tạm biệt Hana nữa " Yasusada

_" Ước gì chị ta để lại cho tôi hai chai sơn móng màu đỏ trong phòng " Kashuu

_" Đó là điều cậu quan tâm à" Yasusada

" Nếu em muốn gặp được Ayado và Souji thì em phải giải phóng hết sức mạnh và đâu đó,khi cạn kiệt nguồn sức mạnh thì bẽ gãy thành kiếm của mình và em sẽ tự động quay về bên họ,xin hãy giữ bí mật chuyện Okita với Kashuu và Yasusada,anh ta không muốn hai người họ biết về chuyện này" Hana

_" Hana em rất muốn quay về bên hai người họ.. nhưng em không muốn xa Kashuu và Yasusada, nhiều tháng sống cùng họ em rất yêu họ"

_" Dù hai người chỉ là thành kiếm thôi, nhưng tình cảm em dành cho họ còn hơn cả Ayado và Souji"

_" Biết rất ích kỷ nhưng em muốn bên họ,con xin lỗi nhưng phải bắt cha và mẹ chờ con"

Rin đi niệm và nằm xuống , và ngủ. Sáng hôm sau mọi người tập trung ra cây anh đào ngàn năm trên trời có một chiếc kiệu xuất hiện ở đáp xuống chổ họ, bên trong có hai Ayakashi bước ra một là chồng của Michiru là Fuyu , kết bên là một chàng trai  có chiều cao bằng với Mikazuki với mái tóc đỏ dài cột lên đôi để lộ đôi tay cẩu ,anh ta mặt một chiếc Yukata xanh và chiếc Haori ,Fuyu bước lại gần Michiru nắm tay cô, Hana bước đến không phải mặc bộ Yukata đen nữa mà là chiếc váy trắng mà Midare tặng ,nhìn cô rất xinh đẹp kế bên là Iwatoshi đang xách chiếc Vali của mình, cô đến bên cạnh chàng trai và nhìn họ và nói

_" Bảy năm qua rất cảm ơn mọi người, có lẽ đến lúc tạm biệt rồi " Hana

_" Hana san giữ gìn sức khỏe " Mitsutada

_" Chúc cô hạnh phúc Hana" Jirotachi

_" Cảm ơn vì tất cả Hana san " Ichigo

_"Hana Onee chan phải.. hạnh phúc đó" Sayo

Nene cùng với Rin và Michiru ,Akie bước về phía trước

_" Em cảm ơn..Hana " Akie

_" Cảm ơn vì đã chăm sóc em vào bảy năm qua" Michiru

_" Hana sama chị phải hạnh phúc đó,em sẽ thay phần chị chăm sóc bản doanh và mọi người" Nene

_" Hana cảm ơn rất nhiều" Rin

Hana gật đầu với họ cô đi đến chỗ Horikawa đặc lọ thuốc vào tay cậu kèm với một bức thư, cậu hiểu ý Hana và chỉ gật đầu cảm ơn cô

_" Tới lúc rồi đi rồi Ramaru sama,Hana sama " Một chàng trai tót xuống từ kiệu đi lại lấy hành lý cho Hana " Lâu rồi không gặp Nene"

_" Cậu vẫn khoẻ nhỉ Kazuna" Nene

_" Tôi xin phép " Cậu trai đêm đồ lên kiệu

Ramaru đưa tay ra " Chúng ta đi thôi Hana"

_" Vâng , Ramaru sama" Hana nắm lấy tay anh

_" Ramaru san hãy chăm sóc dì tôi thật tốt" Fuyu

_" Được " Ranmaru

Hai người họ bước lên kiệu từ từ bay lên khi nó di chuyển đi , Midare cùng những nhóc Toutan nhỏ chạy theo chiếc kiệu trừ Atsushi và Yagen vẫn đứng đó

_" Hana Onee chan hạnh phúc đó" Maeda

_" Cảm ơn chị về mọi thứ" Hirano

_" Tụi em sẽ cố gắng nghe lời  Ichi-nii mọi người và chủ nhân " Akita

_" Em rất vui được biết Hana Onee chan , đối với em chị là người tuyệt nhất,em yêu chị Hana " Midare

_"Tụi em cũng rất yêu Hana" Toutan

Chiếc kiệu dần biến mất, bọn nhóc bắt đầu khóc lớn hơn, Ichigo cùng Yagen và những đứa em quay về phòng,ai đều mang tâm trạng buồn để trở về phòng họ, Michiru tự và ngực Fuyu khóc, còn Horikawa vẫn đứng góc anh đào và coi bức thư của Hana

_"Đây là một lọ thuốc giải tôi đã nhờ một người giúp, nó được làm từ loài hoa tử đằng, nó sẽ giúp Kokoro ngủ một giấc thật lâu tôi không biết sẽ bao lâu nhưng nếu nó thành công , Kokoro san sẽ trở lại làm người như trước, nếu cậu yêu cô ấy thì hãy chờ đợi điều kì diệu xảy ra , tôi chỉ có thể làm đến đây cho hai người"

Horikawa ôm chặt lấy bức thư và khóc" Cảm ơn.. cảm ơn.. chị Hana, cảm ơn"













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top