Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Takemichi sững sờ trước lời nói của Hanagaki như thể điều đó giống như một điều bốc phét sau mọi hình ảnh của Kazutora trước đó. Hanagaki nhận ra biểu cảm khó tin của cậu nhưng nó vẫn tiếp tục câu chuyện của bản thân.

"Ta với Kazutora quen nhau từ rất lâu rồi, nhưng kể từ sự việc kia cậu ta đã biến mất tận 10 năm như thể chưa từng xuất hiện vậy"

10 năm không phải là khoảng thời gian ít ỏi gì cho cam nhưng chuyện gì đã xảy ra khiến cho Kazutora ôm theo mình mối hận thù to lớn đến thế với Hanagaki trong suốt thời gian ấy? Hanagaki không biết, Takemichi càng khó để nắm bắt thông tin, chỉ ngồi đó ngóng người kia tiếp tục câu chuyện của mình.

[...]

"Ngươi nuôi chim hả? Ta tưởng lão già kia không thích động vật chứ?"

Hanagaki nhìn chiếc chim xanh đang riu rít trong lồng rồi nhìn đến cậu bé đang ngồi khúm núm cúi đầu bên cạnh mình. Cậu đến đây hôm nay là để điều tra hành động lén lút của tên Hanemiya sau lưng triều đình, ấy vậy lại bị tên đó đẩy đến đây để trông trẻ.

Kazutora thật sự không biết nên làm gì với người đáng kính trước mặt nên chỉ cúi gầm mặt xuống, một phần là do sợ hãi nếu gây ra chuyện gì bất kính với người kia thì sẽ lãnh đủ cơn thịnh nộ của cha. Hanagaki thở dài nhìn đứa trẻ ngại người trước mặt, biểu cảm cứng nhắc khi nãy cũng giãn ra, xoa rối mái tóc vàng của mình rồi xoè tay giơ trước mặt Kazutora.

"Ta là Hanagaki Takemichi, ngươi không cần tỏ ra sợ hãi như thế, ta có phải ăn thịt ngươi đâu"

Kazutora giật nảy bởi bàn tay trước mặt, nhưng đôi tay nhỏ bé vẫn đưa tay bắt lấy, miệng thủ thỉ tên mình khiến cho Hanagaki phì cười.

"Ta tưởng ngươi được gọi là "hổ" có mà, sao lại nhút nhát như mèo con thế này?"

Câu nói đùa giỡn của Hanagaki khiến mặt Kazutora đỏ lự, hổ là biệt danh mà nhũ mẫu gọi hắn, vốn muốn bảo hắn mạnh mẽ như một chúa sơn lâm, nhưng Kazutora chưa bao giờ thấy mình xứng với biệt danh đó khi đối mặt với cha mình, nay lại bị Hanagaki ví như một chú mèo khiến hắn xấu hổ đến mức muốn chui xuống hố. Hanagaki nhịn cười với dáng vẻ xấu hổ nhưng không thể bật lại của người kia, đưa tay xoa nhẹ đầu Kazutora rồi nắm tay cậu bé kéo ra khỏi đó.

"Ng..người định đi đâu thế??"

"Đi chơi! Không lẽ ngươi muốn ta với ngươi ngồi đây nhìn nhau mãi sao?"

[...]

Takemichi ngồi gật gù nghe Hanagaki kể chi tiết câu chuyện, mặc dù trong tình ghế nguy hiểm nhưng câu chuyện kia như thể đang đưa cậu vào giấc ngủ vậy. Nó thấy biểu hiện của cậu như thế liền nổi cáu, cầm que gỗ gần đó gõ mạnh vào đầu Takemichi để cậu tỉnh táo lại và hướng sự chú ý về mình. Takemichi vì chấn động mà bừng tỉnh, tay xoa đầu cười trừ  và tiếp tục lắng nghe câu chuyện của nó.

"Không dài dòng nữa, ta sẽ kể chuyện đã xảy ra"

[...]

"Kazutora, ngươi bị sao thế?"

Hanagaki nheo mày nhìn những vết thương chằng chịt lấp lò sau chiếc tay áo rộng thùng thình kia, Kazutora chỉ cười trừ và lắc đầu cho qua chứ không dám mở miệng nói ra chuyện đã xảy ra với mình.

Hanagaki không nói gì nhiều, cậu biết rõ chuyện gì đã xảy ra, ánh mắt chăm chú thăm dò những vết thương mà người kia đang cố ý che giấu. Điều đó khiến cho Kazutora giật nảy mình, hắn đứng hình trước biểu cảm của Hanagaki, như thể cậu đã nhìn thấu toàn bộ việc đã diễn ra, Kazutora không thể nào chống chọi được trước ánh mắt kia liền bất giác quay đầu bỏ chạy.

"A-"

Nhìn đối phương chạy mất hút, Hanagaki cũng biết bản thân đã bộc lộ cảm xúc quá lộ liễu, đành thở dài ngoắc ngoắc Baji đang trốn ở bụi cây gần đó khiến anh giật nảy.

"Bệ hạ biết tôi ở đây sao??"

Baji nhanh chóng chạy lại chỗ Hanagaki đang đứng, miệng bất ngờ hỏi, Baji tưởng mình trốn kĩ lắm rồi, mấy ngày nay đi theo cậu đều không bị phát hiện, nay bị gọi như thế liền có chút bất ngờ.

"Ngươi ngày nào cũng theo ta mà, không biết thì hơi lạ"

Baji bị nói trúng tim đen liền trở nên bối rối, Hanagaki thừa biết Baji lén lén lút lút theo dõi cậu và Kazutora mấy ngày nay, chỉ là không biết Baji định làm trò gì nên cũng không để tâm lắm.

"Vậy người kêu tôi có gì không?"

Để chuyển đi sự bối rối của bản thân, Baji liền tiến thẳng vào trọng tâm. Hanagaki ngẫm nghĩ một hồi, nhìn về hướng lúc nãy Kazutora chạy mất, rồi sau đó nhìn về phía Baji.

"Hôm nay ta sẽ giải quyết tất cả"

Baji ngạc nhiên trước lời nói của người kia.

"Người tiến hành nhanh như vậy có ổn không??"

"Chuyện này không thể kéo dài lâu nữa đâu, đặc biệt là khi nó ảnh hưởng tiêu cực đến Kazutora" Hanagaki gật đầu chắc nịch với quyết định của bản thân.

"Ngươi dẫn Kazutora đi đâu chơi đi, ta sẽ giải quyết xong tất cả nhanh thôi"

[...]

"Và rồi ra đã giết phụ thân của Kazutora và đốt cháy toàn bộ nhà của tên gian thần đó"

Hanagaki bình tĩnh nói như thể điều kia là việc đúng đắn nên làm khiến cho Takemichi khó hiểu nhìn chằm chằm vào nó.

"Người bị điên hả?? Ai lại giải quyết chuyện như thế???"

"Dù ta không giết tên đó ở đó thì hắn cũng sẽ bị tử hình, Kazutora cũng không đau buồn vì điều đó, chỉ là khi nhóc ấy về cung lại trở nên điên loạn"

Takemichi khó hiểu về điều Hanagaki nói, không đau buồn khi phụ thân bị giết chết sao?

Nó dường như biết được Takemichi đang thắc mắc điều gì nên gật gù tiếp tục đáp lời.

"Kazutora bị tên gian thần đó bạo hành nên không đau buồn chắc cũng là lẽ đương nhiên, nhưng cho đến khi thằng nhóc đó gặp Hashimoto thì giống như thể trở thành một con người khác, hận thù ta đến tận cùng, giống như bị thứ gì đó tác động vậy"

Takemichi ngẫm nghĩ một hồi, nghe đến hai từ tác động liền chợt nhớ, Hashimoto không phải nhân vật bình thường, cô ta có thể dùng tà thuật. Cậu vỡ lỡ, mọi chuyện diễn ra đều là mưu tính của cô ta từ trước, không phải của Kisaki, việc Hanagaki trở nên mù mờ, hờ hững với đất nước cũng là do cô ta dùng tà thuật để tác động lên. Takemichi cốc mạnh vào đầu mình mấy phát, rõ biết người kia là phản diện lại không thể lường trước những nước đi này.

"Ê, hình như bên kia có người"

"Có người? Chẳng phải là đi tham chiến hết rồi sao? Sao lại có người?"

Nghe tiếng người gần đó khiến Takemichi im bặt, tay bịt chặt miệng lại rồi hướng mắt về phía ngoài bụi rậm, một trong hai tên lính ở đó đang tiến tới gần chỗ cậu, điều đó khiến Takemichi như nín thở.

"Ngươi có chắc là có người không? Hay là tiếng gió hả thằng đần?"

"Chắc mà, ta nghe đâu giống tiếng gió lắm đâu"

Tên kia quay người bước đi cũng khiến Takemichi thở phào nhẹ nhõm, định quay người chuồn nhanh khỏi đó thì bỗng dưng lại bị một lực đạo kéo mạnh về phía sau khiến cho cậu đau đớn kêu lên.

"Ngươi ở đây à chuột nhắt?"

___________________

Sodi mọi người vì ra chap chậm nha huhu, tuần trước vì stress nên không viết được, định hôm qua đăng nhma lại có lịch học bất chợt á mọi người 😭😭😭

Dù sao thì không làm gì cũng được 200 fl nên mình nhận 3 req random nha.

Mọi người cmt tên couple cùng số từ 1 - 99, tớ sẽ random lấy 3 req và sẽ trả sớm nhất có thể hihi, hạn chót là 9 giờ tối nay nhaaa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top