Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cũng sắp tới giáng sinh, gần như gia tộc Tsushima sẽ thanh lọc toàn bộ gia nhân. Những kẻ muốn tiếp hầu không ai cấm, những cần phải kiểm tra nhân cách và năng lực. Chuuya không ai dám lọc, nên thay vì kiểm tra nhân cách gia nhân, cậu và Chuuya đi mua đồ cho giáng sinh.

- T..tôi muốn mừng giáng sinh cùng cậu chủ - Chuuay rụt rè nói khi đi ngay đằng sau cậu, hai tay Chuuya siết lại đầy run rẩy.

- Rồi rồi, đi mua đồ thôi, cậu chậm rề hà - Dazai quay lại.

Cả hai đi đủ khắp nơi trên cái Tokyo, mua đủ thứ đồ. Tới khi trời xế tối, cậu vừa bước ra khỏi tiệm đồ bắt gặp chiếc ô tô đen đỗ ngay cửa. Furube đứng dựa vào chiếc xe, đang hút thuốc, vẻ đẹp trai của anh được nhân đôi. Nhác thấy cậu, anh dậy thuốc vẫy vẫy tay.

- Anh có thể đưa em về không? Mà cũng muộn rồi, anh dẫn em đi ăn trước đã nhé - rồi không đợi cậu phản hồi, anh kéo tay cậu lên xe, để người của mình giữ Chuuya lại lái xe đi.

- Anh cố tình bỏ quên Chuuya à? - ngồi yên vị trên chiếc xe sang trọng, qua kính chiếu hậu cậu lườm Furube một cái kèm theo giọng nói không mang ý đùa cợt.

- Thì sao nhỉ?

- Ồ, hành động này là ý gì thế?

- Anh nói rồi, muốn cùng em ăn tối, vậy thôi.

Cả hai tới một nhà hàng sang trọng, kẻ hầu người hạ tấp nập xen với khách bên trong. Furube không kiêng nể nắm tay kéo cậu vào, bao trọn tầng hai chỉ để ăn chung với cậu.

- Màu mè quá đấy, Furube - san.

- Vậy à, xin lỗi em nhé, những anh không thích ăn uống trong bầu không gian quá đông, bất tiện.

Cả hai dùng bữa trong im lặng, không ai nói với ai câu nào. Cậu nhìn vào miếng thịt trên đĩa, một tay cầm nĩa giữ miếng thịt, một tay dùng dao cắt nó ra. Cắt được phân nửa, chợt nghe giọng của Furube.

- Anh đang cho người ám sát Izana Kurokawa!

"Cách" một tiếng, con dao trên tay cậu không khoan thai điềm đạm nữa mà mạnh bạo xẻ cả miếng địt ra làm hai. Ánh mắt trừng trừng nhìn về phía kẻ đối diện.

- Vì?

- Hắn nhúng tay vào hôn sự của em sau này, em biết không - giọng Furube đột nhiên chuyện sang thích thú- hắn đã giết chết vợ tương lai của em đó.

Dazai nghe xong lại từ tốn cúi xuống cắt miếng thịt đáng thương ra, ý cười điên rồ hiện lên nơi đáy mắt cùng giọng nói sắc trầm.

- Làm tốt hơn tôi tưởng.

- Gì? Mọi thứ là em sắp xếp? - Furube khoái trá nhìn cậu, cái bộ dạng người không người quỷ không ra quỷ của cậu kích thích hắn một cách kinh khủng khiến hắn sắp bắn ra mất.

- Không, ý tôi là.. hình như chó của tôi biết đọc vị chủ rồi.

- Hahaha, em hay thật.

Sau khi dùng bữa, cũng là hắn đưa cậu về. Khi xuống xe, hắn còn hỏi cậu một câu xanh rờn.

- Em nghĩ sao về việc...cả gia tộc này có chung số phận như tiểu thư Yamatagishi?

- Hết cứu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top