Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tôi sẽ không thua bất kì ai ! (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Với bộ haori ca rô, màu đen và bọt biển màu xanh lá cây ngoài áo choàng trắng và quần đen. Cậu ta quàng một chiếc khăn màu xanh ngọc và được nhìn thấy với những dải màu trắng hình tròn quấn quanh bắp chân. Cậu ấy cũng đeo một đôi bông tai khác biệt , với hình ảnh mặt trời mọc trên một ngọn núi. Tóc của cậu ấy cũng được buộc lại thành đuôi ngựa .

Cậu ấy trông còn rất bé chỉ tầm 7-8 tuổi . Cậu đang bị một lũ con trai khác vây quanh bọn chúng trong lớn hơn cậu khá nhiều tầm 12-14 tuổi gì đó . Trong đó đứa lớn nhất nắm lấy chiếc bông tay bên phải của cậu giật mạnh . 

Arghh !

Thật lập dị mày nghĩ có nó sẽ che đi cái thân phận nghèo hèn của mày à tanjirou ? 

Bỏ ra ! - Cậu cố gắng đẩy anh ta ra nhưng một dứa trẻ như cậu sao có thể đẩy được một cậu thiếu niên như anh ta ? 

Bỏ ra ~ hahaha đúng là tức cười thật ! mày cứ ẻo lẻ như con gái vậy - Bọn kia diễu cợp lại lời nói của cậu bé đáng thương kia .

À đúng rồi nhỉ ? , mày là đồng tính luyến ái mà đúng không ? mày đúng là thứ kinh tởm mà ! hahahah - Hắn hất văng cậu xuống đất

Cậu khóc lớn vì đơn giản đây là một đứa bé tám tuổi . Thật tồi tệ khi lại đã kích một đứa bé với những lời tàn độc như thế . 

Giờ đây cậu chẳng thể làm gì vì cậu đã bị đè sát vào vách tường . Cậu cố đẩy hắn ra nhưng làm sao cậu có thể đây ? 

Từ đằng xa , một cô bé với luồn sát khí khiến người ta rung sợ bước tới trên tay cô cầm chiếc rìu khá lớn cô nhỏ hơn tanjirou tầm 5-6 tuổi . Cô phóng cây rìu về phía tên đang đè anh trai cô , cây rìu bay đến tên đó với tóc độ rất nhanh khiến anh ta không kịp né mà cứ đứng đờ ra đó . Cây rìu gim chặt vào tường và chỉ một chút nữa thôi anh ta sẽ chết không kịp thở . 

Cả đám sợ xanh mặt mà bỏ cậu bé ở lại mà chạy đi 

M-mày nhớ đó con khốn ! 

Anh không sao ? - Cô bé chạy lại đỡ anh trai mình vừa bị đẩy ngã xuống đất

UWaaaaaah ! a-anh ... xin lỗi - Anh ôm chặt đứa em của mình mà khóc nức nở 

Thôi nào anh , về nhà thôi mẹ đang chờ chúng ta đó ! - Cô nắm tay anh trai mình như muốn an ủi rằng đừng lo lỗi không phải do anh 

Hic hic ... do anh y-yếu quá - Cậu tự cảm thấy mình thật vô dụng 

Được rồi nếu vậy thì anh cần phải mạnh mẽ hơn để có thể bảo vệ bọn em nhé !- Cô xoa đầu an ủi anh trai mình 

Cậu nở một nụ cười của sự hi vọng - Anh chắc chắn sẽ làm được !

Cả hai đứa trẻ cứ thế mà đi về nhà trong sự hạnh phúc 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top