Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Trầm Nguyệt Chi Thược 6 - tự thuật + phỏng vấn đặc biệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giới thiệu nhân vật (bản Chu Sa)

Phạm Thống:

Bạn cùng phòng sau khi đến thế giới này. Cảm giác là một gã không được thành thật cho lắm. Bất luận là thái độ nói chuyện, vũ khí với một số người quen biết bên cạnh hắn, đều khiến tôi không muốn tạo mối quan hệ tốt với hắn ta. Thực lực của gã này rốt cuộc có vượt qua tua rua màu trắng chưa? Cứ luôn ỷ lại Nguyệt Thoái, bộ không biết xấu hổ sao?

Lạc Thị:

Nghe nói là con trai của nữ vương Đông Phương Thành, đồng thời cũng là một trong Ngũ Thị Đông Phương Thành. Sau khi thấy mặt cậu ta rồi lại nghe nói cậu ta là con trai, tôi suýt nữa tưởng cậu ta đến từ thế giới giống tôi, tức thì sản sinh một chút địch ý đối với khuôn mặt nhu mỹ kia, dù sao cậu ta cũng thường hẹn Nguyệt Thoái ra ngoài. Chẳng qua, ngẫm lại, cậu ta là cư dân nguyên sinh, cho nên chắc thật chỉ là một thiếu niên giống mỹ thiếu nữ đi, tạm thời liệt vào danh sách vô hại.

Nguyệt Thoái:

Bạn cùng phòng sau khi đến thế giới này, người tôi muốn kết làm bạn đồng hành. Tóm lại là nhìn làm sao cũng thấy phù hợp, càng nhìn càng ưng, tướng mạo không thể bắt bẻ, thân thủ hoàn mỹ vô khuyết, khuyết điểm duy nhất có thể là quá chậm tiêu, cộng thêm quá tốt đối với Phạm Thống. Đàn ông không bị sắc đẹp quyến rũ rốt cuộc là đáng khen ngợi hay là khiến người đau đầu, tôi có lẽ vẫn phải suy nghĩ thêm, ngoài ra, cậu ấy không thể biến thành phụ nữ, cho nên nhân cách nữ của tôi đã có mục tiêu, nhưng tôi vẫn phài suy nghĩ nên làm thế nào với nhân cách nam, cứ bất chấp vấn đề giới tính sao?

Chu Sa:

Tôi là cư dân tân sinh của Đông Phương Thành. Vốn đến từ một gia tộc ám sát. Mọi người đều nói thế giới của tôi rất kỳ quái, bởi vì người người đều có hai giới tính, nhưng tôi cảm thấy chỉ có một giới tính như bọn họ mới là kỳ quái, cứ như chỉ có một nửa, bọn họ không cảm thấy như vậy thiếu cái gì sao? Bạn đồng hành cũng chỉ có một giới tính, không cảm thấy như vậy quá trống rỗng à? Bạn đồng hành có thể đồng thời là bạn bè đáng tin cậy và là người tình ngọt ngào, đây mới là bình thường chứ nhỉ, những người này đều không thấy phiền khi chia thành hai người.

Bích Nhu:

Nghe nói là cô gái đến từ Tây Phương Thành. Tôi không có hảo cảm với cô ta. Chỉ nhìn đối tượng cô ta thích đã có thể đoán được cô ta nông cạn không có ánh mắt, thích một tên ngốc chỉ có cái mặt coi được, đúng là chuyện tôi không thể tưởng tượng, nhưng cô ta lại làm ra được. Bế ngoài thì còn tạm, nhưng cũng không xinh đẹp bằng thể nữ của tôi. Quan trọng nhất là Nguyệt Thoái thoạt nhìn rất để ý cô ta, ánh mắt nhìn chằm chằm cô ta của cậu ấy cứ luôn khiến tôi cảm thấy là lạ, cho nên tôi liệt cô ta vào trong danh sách cần cảnh giác nghiêm trọng.

Về phần Phạm Thống, tội trực tiếp liệt vào chướng ngại lớn nhất.

Mễ Trọng:

Có vẻ quen biết với Phạm Thống, cứ luôn tỏ ra thân thuộc với mọi người, con người rất láu cá. Người thế nào chơi với bạn thế ấy, Phạm Thống có loại bạn không đàng hoàng này tôi cũng không bất ngờ, đây chính là vật họp theo loài, lang bái vi gian, bởi vì người này, đánh giá của tôi đối với Phạm Thống lại càng thấp. Mà Nguyệt Thoái vì sao lại có loại bạn như Phạm Thống, tôi nghĩ hẳn là do chưa trải đời nhiều, không biết nhìn người, cho nên mới bị gạt.

Lăng Thị:

Một trong ngũ thị Đông Phương Thành, một người đàn ông đẹp tới nỗi không giống đàn ông. Hồi mới đến thế giới này, chính là ngài ta thay tôi tiến hành trình tự phong ấn ký ức, tôi nghĩ tôi không phát hiện người của thế giới này chỉ có một giới tính, nguyên nhân rất lớn là do ngài ta. Tôi vốn cho rằng ngài ta thuộc loại diện mạo nam giới thì rất âm nhu, diện mạo nữ giới rất dương cương, bất cẩn bị sinh ra trái ngược, kết quả không ngờ là một hồi hiểu lầm, giống với Lạc Thị đại nhân, đều chỉ là nam. Ở phương diện hành sự ngài ta coi như là rất khiến người tán thưởng, quyết đoán dứt khoát, lúc nên kiên quyết thì kiên quyết, chỉ nhìn bên trong như vậy, trái lại cũng là một đối tượng tốt, vấn đề là bên cạnh ngài ta có cái của nợ là Âm Thị đại nhân, đây trực tiếp trừ năm mươi điểm, thật là đáng tiếc.

Âm Thị:

Một trong ngũ thị Đông Phương Thành. Có một khuôn mặt tuấn mỹ với phần bên trong khó mà hiểu được. Mặc dù xem ra có thực lực phù hợp với màu tua rua, nhưng tôi nhìn làm sao vẫn không thấy thuận mắt. Tôi nghĩ so với bên ngoài, bên trong thực sự quan trọng hơn nhiều, nhưng vẫn có một đống người vẫn bị bề ngoài mê hoặc, bọn họ không cảm thấy mình như vậy rất ngốc sao? Chẳng qua có lúc tôi cũng cảm thấy, nếu Nguyệt Thoái chịu để cho bề ngoài mê hoặc là được rồi, vậy tôi đắc thủ là cái chắc...

Vi Thị:

Một trong Ngũ Thị Đông Phương Thành. Căn cứ vào những điều nghe nói từ trước đến giờ, hình như là kẻ địch lớn của cư dân tân sinh. Bởi vì ngài ta suýt nữa xử tử Nguyệt Thoái, tôi đương nhiên không có hảo cảm gì với ngài ta, lấy ấn tượng trước đó để nói, tôi cảm thấy ngài ta là một người đàn ông có chút khó tính, chỉ là, ở giữa những người thuộc tầng lớp cao như vậy, áp lực công việc nhất định rất lớn, khó tính cũng là khó tránh.

Huy Thị:

Một trong Ngũ Thị Đông Phương Thành. Chưa từng gặp, tôi cũng không biết ngài ta thế nào. Nghe nói ngài ta trông rất giống Nguyệt Thoái, cho nên tôi nghĩ tướng mạo của ngài ta chắc cũng được. Có thể biến mất mấy năm vẫn còn được người nhớ, nhân phẩm chắc cũng không tệ, trước khi biến mất nghe nói là tua rua màu đen nhạt, thực lực chắc cũng rất được... Đáng tiếc giờ đã mất tích rồi, bằng không nếu không theo đuổi được Nguyệt Thoái vẫn có thể cân nhắc thử xem.

Tịch Anh:

Nữ vương Đông Phương Thành. Có con trai với thuộc hạ của ngài ta làm gương, tôi có lần hoài nghi ngài ta liệu có phải là nam hay không. Nhưng bởi vì thế giới chỉ có một giới tính đối với tôi mà nói thì quá hiếm lạ, tôi mới nghiêm túc nghiên cứu giới tính của mỗi một người như thế, dẫn đến rất để ý chuyện này. Mọi người đều gọi nữ vương nữ vương, chắc là phụ nữ thật rồi, mặc dù là một cô gái xinh đẹp, nhưng căn bản không dính dáng gì tới Nguyệt Thoái, cho nên không liệt vào danh sách cảnh giới.

Englar:

Hoàng đế Tây Phương Thành. Ngoại trừ tướng mạo rất giống Nguyệt Thoái, tôi không có cảm tưởng gì đặc biệt đối với hắn. Dù sao cũng là người hoàn toàn không có quan hệ với cuộc sống của tôi, cùng lắm thì trên sách giáo khoa cứ nhắc tới miết, khá là phiền.

Yiye: <Chú thích: cách đọc giống "iie" nghĩa là "không, đừng" tiếng Nhật>

Ma pháp kiếm vệ của Tây Phương Thành. Là một chàng trai rất có thực lực, đáng tiếc hơi lùn. Mặc dù tôi không để ý bề ngoài của bạn đồng hành, nhưng rất để ý bề ngoài của đời sau, tướng mạo bình thường thì vẫn còn ở phạm vi chấp nhận được, nhưng lùn thì hết thuốc cứu rồi, vì nghĩ cho đời con cháu, đàn ông quá lùn thì miễn đi.

Yameidie: <Chú thích: cách đọc giống "Yamete" nghĩa là "dừng lại" tiếng Nhật>

Ma pháp kiếm vệ của Tây Phương Thành. Tổng thể mà nói, xem như là một đối tượng chấp nhận được, chỉ là đầu óc hình như có chút vấn đề giống Âm Thị đại nhân. Đầu óc của con cháu đời sau nếu như bị thiểu năng, đó thế nhưng là vết nhơ lớn trong lịch sử gia tộc, bởi thế cũng đành bỏ qua.

Ojisa: <Chú thích: 奧吉薩 [Àojí sà], nghe lên giống từ Ojisan (chú, bác của tiếng Nhật)>

Ma pháp kiếm vệ của Tây Phương Thành. Cảm giác rất trưởng thành, chín chắn, nhưng tuổi hình như hơi lớn. Nếu như có thể, tôi vẫn muốn tìm đối tượng tuổi tác gần gũi hơn, cảm giác người tình dường như có thể làm ba của mình thì không hay cho lắm, nếu điều kiện khác của đối phương thật sự đều rất tốt thì còn có thể cân nhắc, nhưng hình như không có tốt đến mức đó. Nếu như là Nguyệt Thoái, cậu ấy cho dù đã bốn mươi, tôi vẫn sẽ không bỏ qua.

Tiêu Ba:

Một con chim. Vốn là một con chim lớn, bây giờ là một con chim nhỏ, món quà mà Âm Thị đại nhân bắt được tặng cho Bích Nhu, cảm giác có hơi ngu. Nếu nó dám không biết sống chết đến quấy nhiễu giấc ngủ của tôi lần nữa, tôi không đảm bảo khí quan trên người nó liệu có đột nhiên thiếu đi cái nào hay không. Chim nhỏ nướng lên chắc cũng rất ngon nhỉ?

[Số đặc biệt] Phỏng vấn Ngũ Thị Đông Phương Thành

<Phần Lạc Thị>

Ký giả: Lạc Thị đại nhân, xin chào, chúng tôi là ký giả đã hẹn phỏng vấn hôm nay.

Lạc Thị: Ừ, mau tiến hành đi. (Nhìn đồng hồ)

Ký giả: Nội dung buổi phỏng vấn lần này, chủ yếu là muốn khai thác mặt không được biết đến của mấy vị Thị đại nhân, không biết Lạc Thị đại nhân có từng cảm thấy bối rối vì bản thân ngài không đúng với hình tượng mà mọi người nhận định hay không?

Lac Thị: chuyện này ta làm sao biết được. (Nhíu mày) Ngươi hãy nói hình tượng của ta trong nhận định của mọi người là thế nào trước đi.

Ký giả: Được! (lật sổ ghi chép) căn cứ vào mục "Lạc Thị đại nhân mà bạn biết" của dân chúng gửi tới, ba đặc điểm hàng đầu của ngài lần lượt là "mỹ thiếu nữ, ít nói ít cười và thực lực tạm được"!

Lạc Thị: ... Ngươi vì sao có thể bất lịch sự đọc ra trước mặt ta?

Ký giả: Không để cho ngài biết thì không thể tiến hành chứng thực và so sánh, đây là vì để cho buổi phỏng vấn có thể tiếp tục!

Lạc Thị: Ký giả của Đông Phương Thành hiện nay đều trắng trợn như vậy sao?

Ký giả: ngài hiểu lầm rồi, chỉ là nếu không đủ trắng trợn, không đủ nhanh mồm nhanh miệng, cứ sợ sệt thiếu can đảm trước mặt đại nhân vật, thì làm sao moi ra được gì? Chúng tôi cũng khổ lắm chứ!

Lạc Thị: Vậy mà cũng nói ra được...

Ký giả: Ngài cảm thấy nhận biết của mọi người đối với ngài có chính xác hay không? Hay bản thân ngài có kiến giải khác?

Lạc Thị: Đương nhiên không chính xác! Tạm thời không nói đến hai cái sau, mỹ thiếu nữ là thế nào hả! Đông Phương Thành chẳng lẽ không có mỹ nữ sao? Ta là nam, Lăng Thị cũng là nam, các ngươi suốt ngày vọng tưởng đàn ông thật ra là nữ, đấy rốt cuộc có ý nghĩa nào không!

Ký giả: Mọi người cũng chỉ là muốn người có độ nổi tiếng cao trở thành thần tượng quốc dân, được mọi người yêu thích như vậy, ngài có cảm tưởng gì không?

Lạc Thị: Đây có liên quan gì tới yêu thích sao? Hình tượng quốc dân nhất định phải là nữ à?

Ký giả: Lạc Thị đại nhân, mặc dù lạc đề giúp ích cho việc tăng độ đài, nhưng tiếp theo còn có cuộc hẹn với Vi Thị đại nhân, vì cái đầu trên cổ của nhóm phỏng vấn chúng tôi, tuyệt đối không thể đến muộn, thời gian có hạn, chúng ta trở về vấn đề chính nhé, nếu như ngài cảm thấy hình tượng của mọi người đối với ngài có hiểu lầm, vậy thì có thể xin ngài nói về bản thân mình một chút không?

Lạc Thị: Đây... nên nói từ đâu nhỉ?

Ký giả: ví dụ như, sở thích bình thường của ngài?

Lạc Thị:...

Ký giả: Trong thành lưu truyền Lạc Thị đại nhân bình thường thích nghiên cứu chăm sóc da, một ngày tắm ba lần...

Lạc Thị: Không có chuyện này! Ta bình thường đều luyện tập phù chú! Tin đồn này đâu ra vậy! (tức giận đập bàn)

Ký giả: Còn có một tin đồn nói Lạc Thị đại nhân ngài khi bị nói trúng tâm sự sẽ thẹn quá hóa giận,

Lạc Thị: Lúc bị ô miệt ai cũng tức giận mới đúng đi?

Ký giả: Ừm, vậy thì Lạc Thị đại nhân trước mắt có người trong lòng hay chưa? Mọi người đều rất quan tâm đối với chuyện tình cảm và quan hệ hôn nhân của các vị Thị đại nhân.

Lạc Thị: ta mới mười bốn tuổi, quan tâm cái này cũng quá sớm rồi đi?

Ký giả: trẻ con bây giờ đều trưởng thành sớm, huống hồ nếu ngay cả việc hứa hôn từ trong bụng mẹ cũng có, vậy có đối tượng cũng không phải không thể!

Lạc Thị: Không có chuyện đó! Sau này cũng đừng để ta nghe thấy loại tin đồn này!

Kỷ giả: Được thôi... vậy thì để chúng tôi hỏi vấn đề khác nhẹ nhàng hơn, nghe nói ngài gần đây rất gần gũi với mấy cư dân tân sinh? Có nguyên nhân gì đặc biệt không?

Lạc Thị: Làm bạn bè cần nguyên nhân gì đặc biệt sao? (không vui)

Ký giả: Ví dụ như một người trong đó trông rất giống Huy Thị đại nhân chẳng hạn...

Lạc Thị: Lúc ngươi nói ra lời thất lễ như vậy có từng nghĩ đến hậu quả không? (Thật sự thẹn quá thành giận)

Ký giả: chúng tôi đều là những thanh niên lòng đầy lý tưởng! Chúng tôi có thể vì bài báo này mà chết, không vấn đề! Sẵn sàng hi sinh vì nghĩa bất cứ lúc nào!

Lạc Thị: Đi tìm Vi Thị trăng trối đi, ta không phụng bồi nữa.

<Phần Vi Thị>

Ký giả: Vi Thị đại nhân, xin chào, chúng tôi là ký giả từ "tuần báo Đông Phương Thành" đã hẹn hôm nay phỏng vấn.

Vi Thị: Vì sao các ngươi phái một thằng nhóc đến phỏng vấn! Vì sao trên đầu ngươi lại có tai thú! (Sợ hãi lùi lại)

Ký giả: Tôi là cư dân tân sinh mà, hơn nữa tôi đã là ký giả thâm niên rồi, người ở thế giới chúng tôi đều có lỗ tai với đuôi động vật. (Đứng lên lắc đuôi)

Vi Thị: Ta biết rồi, nói trọng điểm, đừng lãng phí thời gian của ta!

Ký giả: Được, nội dung buổi phỏng vấn lần này, chủ yếu là muốn khai thác mặt không được biết đến của mấy vị Thị đại nhân, không biết Vi Thị đại nhân có từng cảm thấy bối rối vì bản thân ngài không đúng với hình tượng mà mọi người nhận định hay không?

Vi Thị: hình tượng của ta luôn luôn trong ngoài như một, không có thứ bối rối này.

Ký giả: Nhưng hình tượng của ngài ở trong mắt cư dân Đông Phương Thành là đại biểu cho "lạm sát kẻ vô tội, xem thường mạng người với tư pháp bất công", ngài thật sự cảm thấy từ hình dung này không có lệch pha?

Vi Thị: đây là ai nói! Hủy hoại danh dự của ta không thể tha thứ, lập tức xách về giải vào đại lao!

Ký giả: Ặc... đây là chọn ngẫu nhiên, bây giờ đã không thể tìm được người phát ngôn nữa rồi, chúng ta cứ tiếp tục phỏng vấn nhé? Vi Thị đại nhân. (sờ lông trên lỗ tai của mình)

Vi Thị: ... Hừ! (hất mặt đi)

Ký giả: Rất nhiều người đang suy đoán, Vi Thị đại nhân có bí mật không ai biết, như là lần trước có người tận mắt thấy ngài ở góc phố nhặt một con mèo...

Vi Thị: Người đó nhất định nhìn sai rồi! (Cứng đờ)

Ký giả: có một số cư dân yêu quý động vật rất lo ngài phải chăng đang tiến hành một số thí nghiệm sinh thể nguy hiểm, ngài nói sao đây?

Vi Thị: Tuyệt đối không có chuyện này! Những con mèo đó đều đang sống rất tốt!

Ký giả: Cho nên ngài vẫn là đã nhặt mèo về?

Vi Thị:... không thể trả lời!

Ký giả: vậy thì, căn cứ vào lời nói của vệ binh tuần tra Thần Vương Điện, gần Vi Thị Các của ngài luôn có thể nghe thấy tiếng kêu của động vật...

Vi Thị: Tên vệ binh đó lãng tai, ta lập tức thay hắn!

Ký giả: vì để bảo vệ người đương sự, chúng tôi không thể nói nhiều, bằng không chúng ta hãy nói đến sở thích bình thường của ngài được không?

Vi Thị: Ta không cần sở thích, ta là sống vì Đông Phương Thành và nữ vương bệ hạ.

Ký giả: Nhưng nghe nói ngài thường mua một số lượng lớn ngũ cốc và đồ ăn vặt, chẳng lẽ lượng ăn của ngài còn lớn hơn tưởng tượng?

Vi Thị: Những cái đó không phải là ta ăn!

Ký giả: Vậy thì, xin hỏi dùng để làm gì vậy?

Vi Thị: Không thể trả lời!

Ký giả: Vi Thị đại nhân, nói cho chúng tôi đi mà -- (lắc lắc cái đuôi là lắc lắc cái đuôi)

Vi Thị: ... ! Không thể trả lời chính là không thể trả lời!

Ký giả: ôi, mọi người cũng muốn tìm hiểu thêm một chút dáng vẻ của Vi Thị đại nhân ở lúc riêng tư, ví dụ như thẻ ước nguyện ở Huyền Điện...

Vi Thị: Ta không có ghi!

Ký giả: Hoặc là búp bê thủ công với cái chuông lúc Âm Thị đại nhân trộm từ người ngài trên đại hội tỉ võ...

Vi Thị: Đó không phải của ta! Là tự hắn lấy ra để vu oan cho ta!

Ký giả: Nhưng ngài yêu cầu ngài ấy trả lại cho ngài mà?

Vi Thị: Các ngươi nghe sai hết rồi! Ta chưa từng nói như vậy! (trên bờ vực sụp đổ)

Ký giả: Vi Thị đại nhân, có cần uống miếng trà để bình tĩnh một chút rồi chúng ta hãy tiếp tục?

Vi Thị: Đừng tiếp tục nữa! Hôm nay đến đây thôi!

Ký giả: Ơ? Nhưng chưa có thu được nội dung gì hết mà, tôi trở về sẽ bị mắng đó. (nước mắt rưng rưng)

Vi Thị: ... Liên quan... gì đến ... ta... ngươi rốt cuộc còn muốn hỏi vấn đề gì! Câu cuối cùng!

Ký giả: Cảm ơn rất nhiều! Vậy thì, Vi Thị đại nhân trước mắt có người trong lòng chưa? Nếu như chưa có, bạn đồng hành lý tưởng của ngài cần có điều kiện gì? Rất nhiều người đều đang tò mò ngài đời này rốt cuộc có kết hôn hay không nhỉ?

Vi Thị: Trả lời vấn đề này cứ như là đang trưng hôn công khai vậy, ta khinh loại hành vi thấp kém này!

Ký giả: Nhưng nói không chừng có cơ hội tìm được đối tượng mà? Một mình ngài không tịch mịch sao?

Vi Thị: Chẳng tịch mịch chút nào!

Ký giả: Nguyên nhân không tịch mịch có liên quan tới việc mua những đồ ăn vặt kia cho ai ăn sao?

Vi Thị: Đã hơn một câu hỏi rồi! Tiễn khách!

<Phần Âm Thị>

Ký giả: Âm Thị đại nhân, chào buổi tối, chúng tôi là ký giả đến từ "tuần báo Đông Phương Thành" đã hẹn hôm nay phỏng vấn. Ủa? Lăng Thị đại nhân cũng ở đây à?

Âm Thị: a, đúng thế, hắn thường tới chỗ ta lắm.

Lăng Thị: Ta chỉ là đến giám sát quá trình. (tránh cho hắn nói ra quá nhiều lời không nên nói)

Ký giả: đầu tiên xin cảm tạ Âm Thị đại nhân chịu tiếp nhận phỏng vấn, mới đầu chỉ có mình ngài đồng ý thôi đấy! Về sau Vi Thị đại nhân cũng đồng ý, sau đó chúng tôi cũng đã thuyết phục Lạc Thị đại nhân chấp nhận, kế hoạch này có thể thành công, đều nhờ ngài chịu cho chúng tôi cơ hội này.

Âm Thị: A, nói hay lắm, nói làm cho ta cũng thấy ngại, ha ha ha.

Ký giả: Nếu Lăng Thị đại nhân cũng ở đây, liệu có thể thuận tiện nhận phỏng vấn không?

Lăng Thị: Ta từ chối. Muốn phỏng vấn Âm Thị thì bắt đầu đi, mời.

Ký giả: Thế à... nội dung buổi phỏng vấn lần này, chủ yếu là muốn khai thác mặt không được biết đến của mấy vị Thị đại nhân, không biết Âm Thị đại nhân có từng cảm thấy bối rối vì bản thân ngài không đúng với hình tượng mà mọi người nhận định hay không?

Âm Thị: Cái gì cái gì... thoáng cái nói phức tạp quá, có thể nói đơn giản hơn không? (ù ù cạc cạc)

Ký giả: căn cứ vào điều tra, ba đặc điểm nổi bật nhất của ngài trong mắt dân chúng là "tuấn mỹ, làm loạn, không thể giao tiếp", ngài cảm thấy thích hợp không?

Lăng Thị: nếu như lấy ba đặc điểm để hình dung hắn, hẳn là "ngu si, đần độn, thiểu năng" mới đúng.

Âm Thị: Này! Lão già ngươi không phải chỉ đến nghe à! Đứng ở bên cạnh phỉ báng ta là sao!

Lăng Thị: xin tiếp tục.

Âm Thị: Ê!

Ký giả: Âm Thị đại nhân, ngài cảm thấy hình tượng của mình phù hợp với những từ hình dung này không?

Âm Thị: a, đương nhiên không! Ta đáng lẽ phải là tràn trề nhiệt tình, mạo hiểm tiến thủ cộng thêm tinh lực dồi dào mới đúng chứ? Cái gì mà không thể giao tiếp, ta cảm thấy ta nói chuyện với mọi người trôi chảy lắm mà!

Lăng Thị: Chỉ có ngươi cảm thấy trôi chảy. Bất luận người ta nói cái gì, ngươi đều tự lo nói của mình, còn có thể không trôi chảy sao?

Ký giả: Chúng tôi đại khái hiểu rồi. Không biết Âm Thị đại nhân ngài có nhã hứng gì hay không? Như là cầm kỳ thi họa gì đó...

Âm Thị: ừm -- trong đây ta có lẽ chỉ biết chơi cờ đi!

Lăng Thị: Như ngươi mà cũng gọi là biết?

Ký giả: hơ, thư pháp thì sao? Âm Thị đại nhân chắc không phải không biết chữ đấy chứ?

Âm Thị: Nói bậy! Ta ghi chữ thảo tốt lắm đấy nhé!

Lăng Thị: Tốt đến mức không ai xem hiểu.

Âm Thị: Ta thật sự rất thiện trường thư pháp!

Lăng Thị: nhưng thường làm rách giấy.

Âm Thị: a, cũng chẳng qua là ba tờ rách một tờ thôi à!

Lăng Thị: vậy ít lắm sao?

Ký giả: chúng tôi đại khái hiểu rồi. Âm Thị đại nhân còn có hứng thú khác không?

Âm Thị: Có chứ có chứ, như là đi bắt ma thú vân vân, a, ma thú chính là mèo tam thể. Cưỡi lên chạy ở trong Đông Phương Thành, giống như mọi người đều sẽ nhìn ta, cảm giác rất tốt! Có cơ hội có thể thử xem.

Ký giả: Âm Thị đại nhân, vì sao nhất định phải là ma thú? Ngài không thể cưỡi ngựa sao? Thật sự không thể sao? (Thay mặt toàn cư dân Đông Phương Thành nói ra tiếng lòng)

Âm Thị: Ngựa? Đó là cái gì? Là thứ giống mèo tam thể sao?

Lăng Thị: ngại quá, xin coi như chưa nhìn thấy bộ dạng mất mặt của hắn.

Ký giả: nghe nói Âm Thị đại nhân gần đây rất thân cận với một cô gái, là thật sao? Đông Phương Thành có không ít thiếu nữ đều vì vậy mà tan nát cõi lòng rồi.

Âm Thị: A, cô gái? Cô gái nào?

Lăng Thị: Ngoại trừ tiểu Nhu thì còn ai.

Âm Thị: Ồ, tiểu Nhu à, không cần lo lắng, tiểu Nhu không gả cho ta, hơn nữa cô ấy còn có vị hôn phu, tóm lại đại khái là như vậy,

Ký giả: Ngoài ra, Âm Thị đại nhân hình như thỉnh thoảng tự xưng là "trẫm", đây có nguyên nhân đặc thù gì không?

Âm Thị: Ồ, các ngươi không biết, rất lâu trước kia ta thế nhưng là kết bái huynh đệ với hoàng đế của Lạc Nguyệt...

Lăng Thị: ngươi câm miệng cho ta. (trừng) Đã hỏi nhiều lắm rồi, ta nghĩ buổi phỏng vấn của các ngươi có thể kết thúc rồi.

Ký giả: Lăng Thị đại nhân, thật sự không thể nhận phỏng vấn sao?

Lăng Thị: ta đã từ chối rồi.

Ký giả: Nhưng như vậy thật sự rất đáng tiếc, xin ngài...

Âm Thị: a, Lăng Thị cũng đã nói không muốn rồi, vậy thì đừng dây dưa với hắn nữa, được rồi được rồi, buổi phỏng vấn kết thúc, mau về đi. (Mất kiên nhẫn) đúng rồi đúng rồi, phần của ta nhất định phải lớn hơn Vi Thị chết tiệt đấy! Nói trước rồi đó! (uy hiếp)

<Phần Lăng Thị> với <Phần Huy Thị> bởi vì không được sự đồng ý với không tìm được người, nên không thể tiến hành, cảm ơn mọi người đã ủng hộ tuần báo Đông Phương Thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top