Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bạn cùng bàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ xa đã có thể nghe thấy tiếng lớp 10-7 hò hét loạn cào cào, làm thầy Vương mới tốt nghiệp nhức đầu trong thôi, chính mình vừa tốt nghiệp vì nhà trường thiếu giáo viên, không có cách nào, đành chỉ có thể đi làm chủ nhiệm lớp

Học sinh mới vào lớp, mang lại cảm giác mới mẻ, tất cả đều tràn ngập sự tò mò, Thẩm Diện cũng không ngoại lệ, đang cùng bạn học bên cạnh trò chuyện sôi nổi, một nam sinh mặc áo phông trắng đi vào, mang theo gọng kính tròn, miệng ngậm chặt, lông mi dài chớp chớp, Thẩm Diện tự xưng mình là một mỹ nam, chỉ là so với tiểu mỹ nhân trước mặt còn thêm vài phần cấm dục, Thẩm Diện đưa tay ra chặn đường đi của bạn học kia

"Hì hì, tôi là Thẩm Diện, cậu tên gì a"

Nam sinh bình thản mở miệng, "Thẩm Nguy, làm phiền nhường đường một chút" Thẩm Diện đứng tại chỗ cười ngây ngô, Thẩm Nguy, Nguy Nguy, tên rất hay

Nếu không phải bạn cùng bàn đánh Thẩm Diện một cái, không chừng trên mặt Thẩm Diện đã chảy nước miếng xuống, "Thẩm Diện ! Cậu đừng có bị bệnh được không"

Thẩm Diện dùng sức gõ đầu hắn một cái, "Cậu mới bị bệnh ấy !" Nói xong liền đi

Bạn kia lắc đầu, Thẩm Diện từ nhỏ đã thích những thứ đẹp mắt, bất kể là người hay vật, ba tháng trước, hoa khôi của trường thích Thẩm Diện, Thẩm Diện nói đúng ba từ rồi đuổi người ta đi, cậu quá xấu, hầu như không có ai lột được vào mắt Thẩm Diện, bất quá bạn học sinh mới kia dường như rất hợp với khẩu vị của Thẩm Diện

Thầy Vương vào lớp, tất cả tiếng ồn đều dừng lại

Thầy đại khái nói đơn giản về các điều lệ trong trường và vân vân

"Các em cứ dựa theo vị trí trước đây ngồi tạm, sau này chúng ta đổi chỗ sau"

Thầy bàn giáo tất cả mọi việc xong, chuẩn bị đi, chợt nghe thấy tiếng có học sinh đứng lên trong lớp

"Thưa thầy ! Em bị viễn thị, ngồi quá gần sẽ không nhìn rõ, thầy có thể cho em ngồi phía sau a"

Thầy Vương lần đầu tiên làm chủ nhiệm lớp, lại thuận theo yêu cầu của học sinh, Thẩm Diện được như ý nguyện ra phía sau ngồi

Đi tới chỗ Thẩm Nguy, đặt cặp sách ở bên cạnh

Cười hì hì quay qua chỗ bạn học bên cạnh nói, "Hai chúng ta có thể đổi chỗ chứ?"

Tuy Thẩm Diện cười hì hì, nhưng trong ánh mắt lại để lộ ra, nếu cậu không đổi chỗ với tôi, nhất định sẽ chết

Bạn học kia cũng là một người nhát gan, liền cầm cặp sách chạy, Thẩm Diện vỗ vai Thẩm Nguy, "Sau này chúng ta là bạn cùng bàn nha"

Thẩm Nguy không để ý tới cậu, Thẩm Diện cũng không quan tâm, dù sao ngồi cạnh mỹ nhân như vậy, mỗi ngày đều được hưởng thụ mà nhìn, Thẩm Diện suy nghĩ như vậy, hoàn toàn không để ý đến bạn cùng bàn trước kia của cậu đang ở phía trước tứ cố vô thân

Lớp mười không có áp lực học hành, Thẩm Diện cũng thường lén leo tường ra ngoài chơi, chỉ là mỗi lần leo ra ngoài đều mang về đồ ăn ngon cho Thẩm Nguy, đôi khi là trứng chiên, đôi khi là mì khô, bánh bao thịt và vân vân, Thẩm Nguy lúc đầu không muốn, Thẩm Diện làm bộ đáng thương, vươn tay ra, trên tay có vết tích bị cành cây sượt qua, "Cậu xem tôi vất vả như vậy, cậu ăn đi, tôi đảm bảo đồ ở đây cái gì cũng ngon" Thẩm Nguy nhíu mày, trước mặt Thẩm Diện cắn một cái, "Ừ quả thật không tệ"

Thẩm Diện cực kỳ cao hứng, càng niềm nở, mãi cho đến một ngày, Thẩm Diện mang đậu phụ thối cho Thẩm Nguy, Thẩm Nguy vẻ mặt do dự, "Cậu chắc chắn cái này có thể ăn sao ?" Thẩm Diện cầm lấy một miếng, trong miệng đầy ụ nói "Thực sự rất ngon"

Nói xong cùng cầm một miếng để bên mép Thẩm Nguy, Thẩm Nguy cúi đầu, hé miệng ăn hết miếng đậu phụ thôi Thẩm Diện đưa cho, "Ngon thật" Ngay lúc Thẩm Nguy cúi đầu, chóp mũi Thẩm Nguy không cẩn thận chạm vào tay Thẩm Diện, chỗ bị đụng vào như chạm phải lửa, mặt Thẩm Diện liền đỏ, đem đậu phụ thối nhét vào lòng Thẩm Nguy liền chạy ra ngoài, Thẩm Nguy cầm đậu phụ thối kia, miếng Thẩm Diện vừa đưa, hình như quả thật không tệ

Thầy chủ nhiệm vừa vào lớp đã ngửi thấy mùi đậu phụ thôi, "Càn quấy ! Ai đi học còn ăn đậu phụ thối đứng lên cho tôi ! Thời gian để học chỉ dùng để học, chứ không phải để cho các em ăn ! Đứng lên cho tôi !"

Thẩm Nguy đang muốn đứng lên, Thẩm Diện kéo Thẩm Nguy lại, chính cậu đứng lên, "Thưa thầy ! Là em"

Sau đó Thẩm Diện bị thầy chủ nhiệm phạt đứng ngoài lớp một tiếng

Thẩm Diện mới đi ra ngoài, chợt nghe thấy tiếng Thẩm Nguy bên trong, "Thưa thầy, là em cùng Thẩm Diện ăn, em cùng cậu ấy bị phạt đứng"

Thẩm Nguy cười nhìn Thẩm Diện, "Tôi cũng không thể không có nghĩ khí như thế phải không" Hai người đứng ở bên ngoài rất nhàm chán, bắt đầu tâm sự


Lớp mười rất nhanh đã kết thúc, đối mặt với vấn đề chia ban, Thẩm Diện không muốn xa Thẩm Nguy

"Nguy Nguy, cậu chọn tự nhiên hay xã hội" Thẩm Nguy đỡ kính mắt, "Có thể là tự nhiên , còn cậu ?"

Thẩm Diện cúi đầu, với thành tích tệ hại của cậu, chọn tự nhiên vốn sẽ xong đời, "Thành tích của tôi chọn gì cũng đều giống nhau" Thẩm Diện hỏi Thẩm Nguy chỉ để khẳng định Thẩm Nguy chọn tự nhiên, dù sao anh học tự nhiên cũng xuất sắc như vậy

Về sau, hai người cũng không nói đến chuyện này nữa, việc phân ban rất nhanh đã được triển khai

Chủ nhiệm lớp kiên nhẫn nói với mọi người, "Chuyện phân ban là chuyện lớn, các em cùng gia đình thương lượng một chút, biết không"

Thẩm Diện do dự muốn hỏi Thẩm Nguy, có thể chọn xã hội không, cuối cùng vẫn là không mở miệng

Đợi đến khi nộp phiếu điền, Thẩm Diện nói cho Thẩm Nguy, "Hai chúng ta đúng là có thể học cùng một lớp không!" Thẩm Diện cuối cùng sửa từ xã hội thành tự nhiên, nhưng Thẩm Diện không biết, Thẩm Nguy cuối cùng cũng sửa lại, đem tự nhiên đổi thành xã hội

"Cậu viết gì ?"

Thẩm Diện không để ý chút nào nói, "Tự nhiên a" Thẩm Nguy chần chừ một chút liền chạy, nhân lúc phiếu điền còn chưa giao xuống phòng giáo vụ, cản thầy Vương lại

Thẩm Nguy thở hổn hển, nói với thầy, "Ngại quá, thưa thầy, em muốn sửa một chút, em muốn đổi thành tự nhiên"

Thầy Vương lác đầu, "Không phải nói các em quyết định xong rồi mới nộp sao, được chưa, lần này nghĩ kỹ chưa"

Thẩm Nguy gật đầu thật mạnh, "Dạ !" Cũng may kịp sửa, Thẩm Nguy trở lại phát hiện Thẩm Diện vẫn còn ở tại chỗ, "Ngại quá a, Diện Diện, tôi vừa có chuyện gấp" Thẩm Nguy không nói cho Thẩm Diện mình vừa làm gì, hiện tại chỉ xem Thẩm Diện có thể cùng lớp với mình hay không


Khai giảng lớp 11, thông báo chia lớp dán tại bảng thông báo, Thẩm Nguy ở lớp 11-3, Thẩm Nguy tìm nửa ngày cũng không thấy tên Thẩm Diện trong danh sách lớp 11-3, sau đó ở lớp 11-4 mới thấy Thẩm Diện, Thẩm Nguy có chút suy sụp, quay đầu lại thấy Thẩm Diện, "Diện Diện, chúng ta không cùng lớp rồi"

Sau đó Thẩm Diện đem thông báo danh sách lớp 11-4, dùng bút đen gạch tên mình đi, lại ghi tên mình vào danh sách lớp 11-3, Thẩm Nguy kéo Thẩm Diện, "Cậu làm gì thế !"

Thẩm Diện không quan tâm, mở miệng, "Như vậy không phải chúng ta ở cùng một lớp rồi sao ?" Thẩm Nguy đang muốn mở miệng nói gì đó, thầy chủ nhiệm đã đi tới, thấy trên bảng thông báo, không hiểu vì sao tên Thẩm Diện lại ở lớp 11-3, lôi Thẩm Diện đến phòng làm việc xử lý

"Em có thể hồ đồ như vậy sao ! Em lập tức quay về lớp 11-4 báo danh cho tôi !"

Thẩm Diện lẩm bẩm, "Em muốn học lớp 11-3 !" Thầy chủ nhiệm không để ý tới cậu, Thẩm Diện liền vào lớp 11-3, ngồi cạnh Thẩm Nguy, Thẩm Nguy vẻ mặt kinh ngạc, "Sao cậu lại ở đây !"

Thẩm Diện còn chưa kịp giải thích, đã bị chủ nhiệm lớp 11-4 lôi về, chủ nhiệm đang túm về, Thẩm Diện liền bỏ chạy, cứ qua lại như vậy, khiến chủ nhiệm không có cách nào, chỉ có thể đi tìm thầy chủ nhiệm, để Thẩm Diện đổi lớp, Thẩm Diện vui vẻ quay về lớp 11-3, đứng ở bàn giáo viên, "Từ hôm nay, tôi chính thức là người của lớp 11-3 !" Thẩm Diện tùy ý cười, Thẩm Nguy cười cưng chiều lắc đầu, tên quỷ này, thật là có cách


Lớp 11 trôi qua rất nhanh, Thẩm Nguy và Thẩm Diện không có tìm bạn gái lúc học cấp ba, nhưng đối phương cũng không mở miệng chuyện mình thích người kia

Cuối cùng, cũng sắp đến thời điểm tốt nghiệp cấp ba

Thẩm Diện như muốn khóc, nhìn Thẩm Nguy, "Làm sao bây giờ, tôi đến một đề cũng không làm được, tôi chắc chắn không thi được trường cậu"

Thẩm Nguy xoa đầu Thẩm Diện, "Nếu cậu không làm được, tôi cũng không làm một đề, yên tâm đi, chúng ta nhất định sẽ học cùng một trường"

Thẩm Diện hai mắt đẫm lệ nhìn Thẩm Nguy, "Cậu nói thật ?"

Thẩm Nguy gật đầu, "Thế nhưng trường đại học Long Thành về sinh học là đứng số một số hai toàn quốc, cậu không phải vẫn luôn muốn được học đấy sao"

Thẩm Nguy lơ đãng nói, "So với cái này, tôi càng muốn cùng cậu vào đại học hơn" Nói mập mờ, khiến Thẩm Diện đỏ bừng cả tai, từ rất sớm đã thích Thẩm Nguy, cậu cũng cảm thấy trong lòng Thẩm Nguy có cậu, thế nhưng hai người chưa bao giờ nói với đối phương suy nghĩ của mình

Năm ấy điểm của đại học Long Thành rất thấp, Thẩm Nguy cuối cùng vẫn vào ngành sinh học, Thẩm Diện vào quản lý công thương

Về tại sao Thẩm Diện lại chọn quản lý công thương, lý do vì Thẩm Diện nghe đồn nói, kí túc xá của sinh học và quản lý công thương ở cùng một khu, như vậy tìm Thẩm Nguy không phải rất tiện sao ?


Ngành sinh học của đại học là trọng điểm, chương trình học rất nhiều, Thẩm Diện nhìn thời khóa biểu bĩu môi, "Ngoại trừ mỗi ngày thỉnh thoảng có thể thấy Thẩm Nguy, còn lại đều không thấy cậu ấy, hơn nữa chuyện Thẩm Nguy đồng ý bồi mình ra sân chơi đã kéo dài hai tháng rồi !"

Suy nghĩ một chút, Thẩm Diện liền lén chạy ra khỏi phòng học, đi tìm Thẩm Nguy

Thẩm Nguy lúc này hẳn là đang ở phòng thí nghiệm nghịch số liệu rồi

Vừa vào phòng thí nghiệm, đã thấy Thẩm Nguy cùng một nữ sinh thân mật trò chuyện, Thẩm Diện ủy khuất chạy đi, Thẩm Nguy đáng chết, Thẩm Nguy thối

Chính cậu vốn muốn cùng Thẩm Nguy nói chuyện đi nhập ngữ, cậu từ lúc nhỏ đã mong muốn được nhập ngũ, xem ra bây giờ không cần thiết phải nói chuyện nữa

Thẩm Diện nộp phiếu báo danh, trải qua quy trình, ngày nhập ngũ của Thẩm Diện đã sắp đến, Thẩm Nguy vẫn là không có tìm cậu, Thẩm Nguy gần đậy quả thực có quá nhiều việc, bận đến nỗi không để ý đến Thẩm Diện, giáo sư muốn số liệu thí nghiệm rất gấp, chính anh chạy suốt mấy ngày đêm mới xong

Ở kí túc xá nghỉ ngơi một chút, nghĩ đến ngày mai sẽ dẫn Thẩm Diện ra sân chơi, nghĩ đến dáng vẻ tươi cười của Thẩm Diện, khóe miệng Thẩm Nguy cũng nhẹ nhàng kéo lên

Lúc bốn giờ sáng, Thẩm Diện nhắn cho Thẩm Nguy một tin nhắn, "Chăm sóc tốt cho bản thân" Dứt khoát lên xe, nhập ngũ hai năm, không thể về nhà, cơ hội có thể sử dụng điện thoại rất ít

Thẩm Nguy ngày hôm sau tỉnh lại thấy tin nhắn của Thẩm Diện, cảm thấy rất lạ, gọi điện thoại thì thấy trong tình trạng tắt máy, Thẩm Nguy hỏi bạn cùng phòng, "Mấy ngày nay có thấy Thẩm Diện tới tìm tôi không ?"

Bạn cùng phòng lắc đầu, "Thẩm Diện không phải đi nhập ngữ sao ? Hai ngày trước bên trên có thông báo xuống, mấy hôm nay chắc là cậu ấy đi rồi, Thẩm Nguy cậu không biết sao ?"

Thẩm Nguy không tin, "Cậu nói cái gì ? Không thể a, cậu ấy sẽ không không nói cho tôi biết"

Thẩm Nguy chạy đi tìm giảng viên hướng dẫn của Thẩm Nguy, xác nhận chuyện này

Thẩm Nguy đi ra từ phòng làm việc, hung hăng đấm vào tường, "Sao cậu có thể không nào một tiếng nào chứ !"
Sau này Thẩm Nguy trở nên an tĩnh, không thích nói chuyện cũng không thích cười, chỉ có cách vài ngày Thẩm Diện nhắn tin về mới có thể làm cho tảng băng này tan chảy một chút

Thẩm Diện ở khu quân sự mỗi ngày đều phải trải qua cường độ huấn luyện cao, mệt muốn chết, bất quá Thẩm Diện với mọi thứ đều muốn đạt vị trí đứng đầu, vì đứng đầu mới có thể sử dụng điện thoại, mỗi lần chỉ có thể gửi một tin nhắn rất ngắn cho Thẩm Nguy, còn chưa kịp đợi Thẩm Nguy trả lời, điện thoại đã bị thu lại


Hai năm trôi qua rất nhanh, Thẩm Nguy nhìn từng ngày, tính toán, Thẩm Diện đã có thể sắp trở về rồi, anh đã chờ cậu hai năm, tên hỗn đản này

Hôm nay Thẩm Diện quay về trường, da trở nên ngăm đen, tóc cũng ngắn hơn, người cũng có vẻ rất nhiều sức sống

Đi vào kí túc xá, vào phòng Thẩm Nguy, không có ai, Thẩm Nguy ngồi trên giường Thẩm Nguy chờ anh, sờ giường Thẩm Nguy, ở đây tràn ngập hơi thở của Thẩm Nguy

Thực ra Thẩm Diện nhập ngũ đến ngày thứ ba liền hối hận, muốn mau chóng được gặp Thẩm Nguy, thậm chí còn tìm cách đào ngũ, cuối cùng Thẩm Nguy vẫn cố kiên trì, hoàn thành hai năm

Sau khi trở về liền không kịp nghỉ chạy đi tìm Thẩm Nguy

Thẩm Nguy hôm nay tan sớm, về ký túc xá, Thẩm Diện đưa lưng về phía Thẩm Nguy, "Bạn học, làm phiền cậu tránh ra, đây là giường của tôi"

Hai năm, Thẩm Nguy không nhận ra bóng lưng của Thẩm Diện

Thẩm Diện cứng ngắc quay đầu lại, "Nguy Nguy, là tôi, tôi trở về rồi"

Trên mặt Thẩm Nguy vẫn rất bình tĩnh, "Ừ" chỉ có tay run rẩy, cậu ấy đã trở về rồi

Thẩm Diện sải bước đến trước mặt Thẩm Nguy, ôm Thẩm Nguy thật chặt, "Nguy Nguy, tôi thực sự nhớ cậu muốn chết"

Thẩm Nguy vỗ Thẩm Diện, "Vậy tại sao cậu không nói một tiếng nào đã đi ! Cậu biết tôi sống thế nào hai năm vừa rồi không !"

"Nguy Nguy, tôi thích cậu, chúng ta ở cùng một chỗ được không ?"

Đúng vậy, Thẩm Diện cuối cùng cũng lên tiếng trước, nói những lời này

Qua hồi lâu, không thấy Thẩm Nguy trả lời

Thẩm Diện cứng ngắc hỏi, "Cậu không có bạn gái rồi"

Thẩm Nguy gật đầu

Thẩm Diện cố nén đau lòng, cười "Ha ha ha ha thực ra tôi chỉ đùa thôi" Sau đó Thẩm Nguy hôn Thẩm Diện, "Thực ra, tôi cũng chỉ đùa vậy thôi"


Lúc Thẩm Nguy và Thẩm Diện cử hành hôn lễ, cùng mời thầy Vương của bọn họ đến, thầy Vương rất cao hứng, cũng vô cùng kinh ngạc, hai học sinh nghịch nhất và an tĩnh nhất trong lớp ở cùng một chỗ

Trong hôn lễ, mọi người hỏi lần đầu tiên rung động là khi nào

"Tôi lần đầu thấy cậu ấy trong lớp học, lập tức rung động"

Người điều khiển chương trình hỏi Thẩm Nguy, "Vậy còn anh ?"

Thẩm Nguy cười, "Chúng tôi lúc tốt nghiệp cấp hai, lớp tôi đi họp lớp ở nhà hàng, Thẩm Diện bọn họ ở phòng bên cạnh, khi tôi đi vệ sinh thì đụng phải cậu ấy, lần đầu có người làm cho tim tôi đập rộn lên như thế"

Thẩm Diện vẻ mặt kinh ngạc

Hóa ra Thẩm Nguy đã sớm thích cậu, chỉ có chính cậu ngốc nghếch

"Cậu nguyện ý cả đời này ở cùng tôi một chỗ không ?"

Thẩm Nguy lắc đầu, "Không, tôi không muốn, tôi muốn kiếp sau kiếp sau nữa đều cùng ở một chỗ"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top