Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Xin lỗi mọi người, hôm nay có vẻ quay tiếp tục không được rồi, phân đoạn này hãy để ngày mai quay nhé, chúng ta quay đến phân cảnh tiếp theo." Đạo diễn Lý nói dưới sự cầu xin của Tú Quỳnh, bởi vì hơn ai hết cô hiểu vì sao Thùy Trang không thể hoàn thành được cảnh quay.

Lan Ngọc nhìn rồi thở dài, xoay người rời đi.

Nói không đi làm để gặp mặt Thùy Trang, nhưng cô vẫn đến phim trường để từ xa quan sát nàng ấy.

Buổi tối trở về, Thùy Trang hỏi Tú Quỳnh: "Lan Ngọc đâu?"

Tú Quỳnh nói: "Cô ấy ở bên phòng kia, tối nay Lâm Gia Tuệ có đến không? Đến thì em cũng sẽ qua bên kia ngủ."

Thùy Trang lắc đầu, nói: "Gọi Lan Ngọc sang đây cho chị đi."

Tú Quỳnh biết hiện tại hai người nọ đang có xích mích cần được giải quyết, nhưng nếu lỡ để họ gặp nhau rồi cãi nhau, Lan Ngọc nghỉ làm tiếp thì sao đây?

Tú Quỳnh đã băn khoăn rất lâu.

"Làm sao nữa?" Thùy Trang xoa xoa cái trán, mệt mỏi mà nói.

Tú Quỳnh thở dài nói: "em sẽ gọi Lan Ngọc sang cho chin, nhưng có chuyện gì cũng phải bình tĩnh được chứ? Đừng cãi nhau nhé?"

Thùy Trang xua tay rồi gật đầu.

Tú Quỳnh rời đi hơn mười phút thì Lan Ngọc mở cửa bước vào, nhìn Thùy Trang đang nằm ở trên giường, Lan Ngọc có chút đau lòng vì khung cảnh lúc chiều.

Nhưng Tú Quỳnh nói cô qua đây gặp nàng ấy nói chuyện, là chuyện gì? Nàng ấy đang ngủ cơ mà.

Lan Ngọc đứng gãi gãi đầu suy nghĩ không biết có nên gọi nàng ấy dậy hay không đây.

"Gọi tôi qua có chuyện gì sao?" Lan Ngọc khẽ hỏi, cô biết bản thân mình cũng không thể trách nàng ấy, bởi vì cô nói rằng cô mượn điện thoại nhưng lại nói là làm hỏng mất, nàng ấy không giận cũng là chuyện lạ.

Thùy Trang chậm rãi mở mắt ra, nhìn cô rồi nói: "Giận tôi sao? Vì buổi sáng tôi đã nổi giận với em."

Lan Ngọc lắc đầu, nói: "Không có, tôi không dám giận, bởi vì tôi làm điều có lỗi với chị."

"Vậy tại sao không ngủ bên đây?" Thùy Trang khẽ hỏi.

Lan Ngọc nói: "Không phải cô ấy sẽ qua sao? Tôi để hai người có không gian riêng tư."

Thùy Trang nghe vậy cũng biết Lan Ngọc đã biết người lúc sáng là ai, nàng cũng không hỏi vì sao em ấy lại biết, nàng nói: "Chúng tôi sẽ gặp nhau sau, đêm nay ngủ ở đây đi."

Lan Ngọc cắn răng thở dài, khẽ gật đầu.

Thùy Trang nhìn Lan Ngọc căng thẳng, nàng khẽ giang hai tay ra, nói: "Cho tôi ôm một chút đi."

Bởi vì hôm nay nàng đã rất sợ.

Lan Ngọc định nói gì đó lại thôi.

Cô đi đến kéo chiếc mền của Thùy Trang ra rồi chui vào trong đó cùng nàng ấy, để nàng ấy dụi vào lòng mình.

Lan Ngọc khẽ vỗ về mái tóc màu đen bồng bềnh của Thùy Trang, thở dài.

Mấy ngày qua cô thật sự rất mệt mỏi, bởi vì có quá nhiều thứ phải suy nghĩ, cô cũng không muốn chia sẻ nó với bất cứ ai, chỉ là cứ ngày qua ngày ôm nó rồi tự tiêu huỷ nó thôi.

Nhưng giây phút được ôm cô nàng minh tinh nhỏ bé này vào lòng, cô đã cảm thấy rất bình yên.

Bình yên đến mức Lan Ngọc đã khóc lúc nào không hay.

Thùy Trang không hiểu hành động này của mình đối với trợ lý được gọi là hành động gì, dù đêm qua nàng nhớ là Lâm Giai Tuệ có ôm nàng ngủ nhưng khi vừa nhận thức được người này không phải là Lan Ngọc, nàng liền đẩy chị ấy ra.

Vì sang nàng chỉ muốn được ôm Lan Ngọc?

Kết quả là tối đêm qua Lan Ngọc phải ở lại phòng của Thùy Trang, Thùy Trang hôm nay phải quay phim sớm nên đã rời đi, vì nàng nghe nói Lan Ngọc vẫn đang nghỉ phép nên nàng không gọi em ấy dậy đi quay cùng.

Lan Ngọc ngủ dậy thấy căn phòng không có ai, cô thở dài, sau đó vệ sinh cá nhân rồi đến phim trường.

Thùy Trang đã hoàn thành cảnh hôm qua đóng không xong, cô có chút thắc mắc vì sao nàng ấy lại vượt qua được rồi, chắc là có năng lực đi.

Sáng nay Thùy Trang cũng phải mất đến 3 lần mới có thể hoàn thành được cảnh quay ngày hôm qua, cũng may là còn hoàn thành được.

Lan Ngọc đến thì thấy Diệp Anh cũng có mặt ở đó. Thùy Trang đang quay cảnh quay ở trong phòng, còn lại đa số nhân viên đều ở bên ngoài, chỉ có đạo diễn, biên kịch cùng một số người khác hỗ trợ ở bên trong.

Lan Ngọc nhìn nhìn Diệp Anh, đứa em cùng cha khác mẹ của mình đang cầm trên tay chiếc điện thoại mà cô vừa mới mua cho Thùy Trang.

Lan Ngọc đi đến giật lại chiếc điện thoại, cô nắm chặt trong tay nói: "Diệp tổng, tôi đã cảnh cáo cô không được đi quá giới hạn của mình, cô quên rồi sao?"

Là cô ta chưa được Diệp Kiến Minh dạy dỗ lại sao?

Diệp Anh bất mãn nhìn Lan Ngọc, cô ấy xông đến đấm lên má Lan Ngọc một cái, vì khoảng cách gần và bất ngờ, Lan Ngọc không né cũng không đỡ được: "Mày sẽ làm gì được tao? Mày quên mày chỉ là một đứa trợ lý sao!? Nếu không vì Thùy Trang cần mày tao đã sớm nói với Nguyễn Gia đuổi mày đi!"

Lan Ngọc cắn răng, hít một hơi sâu rồi nói: "Thưa Diệp tổng, dù là trợ lý thì tôi cũng đang làm tốt công việc của mình là bảo vệ quyền riêng tư của nghệ sĩ, tôi và Nguyễn Gia không có bất kỳ hợp đồng nào, tôi làm việc với Thùy Trang chỉ thông qua một mình cô ấy, vì vậy cô không thể dựa vào Nguyễn Gia để đuổi việc tôi."

Khi nãy Tú Quỳnh giữ điện thoại của Thùy Trang, nhưng với sức ép quá lớn từ Diệp Anh, cô ấy buộc phải đưa cho Diệp Anh, chỉ là Thùy Trang đổi điện thoại mới, Diệp Anh không có cách nào mở được điện thoại.

"Mày chỉ là một đứa kì đà cản mũi mọi công việc của tao, mày thật sự không muốn sống sao!?" Diệp Anh lao đến nắm lấy cổ áo của Lan Ngọc, mọi người xung quanh bu lại xem rất đông nhưng không một ai dám cản Diệp Anh lại.

"Bên ngoài có gì mà ồn vậy? Không nhớ tôi đã dặn phải giữ yên lặng sao!?" Đạo diễn Lý vừa quay xong cảnh cuối cùng trong ngày, nghe tiếng la hét ở bên ngoài liền hỏi các nhân viên xung quanh.

"Thưa đạo diễn, là Diệp tổng và trợ lý của Thùy Trang ạ..." một nhân viên lên tiếng trả lời.

Thùy Trang nghe vậy liền chạy ra, nhìn thấy Lan Ngọc khoé miệng chảy máu đang bị Diệp Anh áp vào tường kia, nàng vội băng qua dòng người đang hóng hớt mà đến chỗ hai người họ.

"Diệp Anh ! Chị đang làm cái quái gì ở đây vậy!?" Thùy Trang đến kéo Diệp Anh ra rồi thẳng tay tát vào mặt cô ta một cái.

Diệp Anh trừng trừng đôi mắt nhìn Thùy Trang, nói: "Em dám!?"

"Chị có bị điên không!? Ai cho chị đánh em ấy!?" Thùy Trang hét lên, đôi mắt tràn ngập sự tức giận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top