Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 10

Khi màn đêm dần buông xuống, Yong Sun bon bon trên chiếc xe đạp chạy xuống con đường nhỏ. Ngừng lại một chút, không có vật cản, Yong Sun chầm chậm lao xuống con dốc hướng về phía căn hộ trên tầng thượng của tòa chung cư cô đang sống.

Từ đằng xa, cô có thể trông thấy Wheein đứng dưới tòa nhà. Em hướng về phía cô khi nghe thấy tiếng xe đạp lao xuống dốc.

"Em đợi có lâu không?" Yong Sun hỏi khi đang cất xe đạp vào gầm cầu thang

"Không ạ, em chỉ vừa mới đến" Wheein nhanh chóng đáp lời

Tâm trạng Yong Sun đang rất tốt, cô nắm lấy tay Wheein kéo em bước lên lầu. Chính Yong Sun đã hẹn Wheein đến ăn tối vào Thứ sáu ngày hôm nay. Em cảm thấy thoải mái hơn khi ở trong căn hộ của cô vì em đã đến đây vài lần trước đó. Sau khi ăn tối xong, cả hai rúc vào phòng ngủ của Yong Sun vừa xem Ti Vi vừa trò chuyện với nhau.

Yong Sun rất vui khi Wheein đề cập đến việc đã nghe bài hát của cô. Cô cũng rất hạnh phúc khi nhìn thấy tin nhắn của Wheein và cuộc gọi hẹn gặp cô vào một ngày nào đó có thể. Và từ sau lần hẹn buổi tối đầu tiên, cô đã thường xuyên chủ động mời Wheein đến nhà mình chơi, cả hai dần thu hẹp khoảng cách và gần gũi với nhau hơn. Thực sự thì khoảng thời gian cả hai dành cho nhau nó còn quý giá hơn việc cả hai ở bên nhau, như thể không muốn để thời gian trôi đi vậy.

Ở tuổi 28, Yong Sun đủ trải nghiệm để hiểu niềm thất vọng đối với cái gọi là công bằng trong cuộc sống. Những năm qua Yong Sun vẫn luôn theo đuổi giấc mơ trở thành ca sĩ mặc dù cha mẹ cô đã ngán ngẩm với việc suốt ngày phản đối con gái mình. Không có tiến triển gì và cô nhận ra rằng mình đã đến lúc phải từ bỏ mơ ước ngay lúc này.

Nhưng đến năm ngoái cô bất ngờ được gia nhập vào một Công ty giải trí và họ sẵn sàng giúp cô trở thành ca sĩ solo. Dù biết rằng trong nghành công nghiệp âm nhạc khắc nghiệt này, một ca sĩ vô danh đến từ một công ty nhỏ sẽ chẳng nhận được sự chú ý của nhiều người. Nhưng Yong Sun vẫn quyết bắn phát súng khởi điểm, nếu như nó có thất bại thì cô sẽ từ bỏ ngay ước mơ và tìm kiếm một công việc nào đó khác.

Trong lúc thu âm cho Album đầu tiên của mình, cô đã luôn nghĩ về Wheein. Nhớ lại năm đó vào những buổi chiều mưa, khi cả hai chui rúc trong căn hộ của Yong Sun cùng làm ấm cơ thể bằng những cốc trà nóng và lắng nghe đài radio phát những bài nhạc cũ.

Yong Sun đặt tất cả cảm xúc vào từng con chữ trong lời bài hát. Cô khao khát bày tỏ tình cảm giấu tận sâu bên trong với người mình muốn gần gũi nhất bằng âm nhạc. Cô tự hứa với bản thân ngay khi phát hành Album đầu tay sẽ để cho Wheein là người nghe nó đầu tiên.

Đêm tĩnh mịch, nằm trên tắm nệm mỏng, Yong Sun đối diện khuôn mặt đang say ngủ của Wheein. Em thích ở lại chỗ của Yong Sun, em nói với cô rằng em không thể ngủ được khi ở nhà một mình.

Yong Sun đưa ngón tay vuốt thẳng lại lọn tóc mái trên trán của Wheein, cô vuốt vài sợi tóc ra sau vành tai em. Wheein nhíu mày cuộn thân mình lại. Trái tim Yong Sun trật nhịp.

Cô kéo chăn lên vai em và đặt tay mình lên bàn tay nhỏ nhắn của em. Wheein giật mình mở mắt rụt tay lại

"Unnie! Sao vậy?" em lơ mơ hỏi

"Không sao, em ngủ tiếp đi, ngoan..." Yong Sun vỗ vai trấn an rồi đan tay mình vào tay em. Wheein rúc sát vào lòng cô, cảm thấy an toàn lại tiếp tục nhắm mắt chìm vào giấc mộng.

Yong Sun cũng nhắm mắt lại. Cô ước mình có thể nói gì đó để diễn tả nỗi lòng trong trái tim cô lúc này. Nhưng như vầy thôi, chỉ như bây giờ là đủ rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top