Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Góc nhìn của Jessica
[ Mốc thời gian : Thứ 7 - ngày Donghae lên đường rời khỏi ]

Tôi vào xe cùng Taeyeon và Donghae. Tôi mừng vì không phải ngồi cạnh anh ta.

Chỉ một tuần với anh ta nhưng tôi cảm thấy mình như chết vì ngạt thở. Một mối quan hệ ngột ngạt.

Tất cả tôi muốn lúc này là tiễn anh ta đi thật nhanh, sau đó tôi có thể quay trở lại vị trí của mình bên cạnh Taeyeon.

Thật khó khăn khi phải che giấu cảm xúc của tôi dành cho Taeyeon.

Thật sự không dễ dàng gì khi trong mối quan hệ chính thức với một ai đó nhưng lại khao khát một người khác cùng lúc đó.

Tôi chắc sẽ có nhiều người tự nhận họ hiểu được mọi điều. Nhưng trên thế giới này tồn tại quá nhiều những kẻ ta đây trí thức.

Chúng tôi cuối cùng cũng có mặt tại bến xe buýt.

Taeyeon tìm chỗ đỗ xe. Chúng tôi bước xuống khỏi xe. Taeyeon giúp Donghae một tay với những túi hành lý.

Donghae muốn nắm tay tôi khi chúng tôi đi từ bãi xe đến chỗ xe buýt. Tôi không còn lựa chọn khác ngoài việc phải thuận theo điều anh ta muốn.

Tôi thật không đủ khả năng để lộ quá rõ tình cảm thật của mình. Nhiều khả năng nó sẽ dẫn đến thảm hoạ. Tôi không muốn mạo hiểm phá huỷ cái tôi có lúc này.

Khoảng cách ngắn nhưng tôi cảm thấy như mình đã đi hơn một dặm. Tôi nghĩ đó là khi bạn làm điều gì đó mà bạn không có hứng thú.

Anh ta sẽ sớm lên xe buýt. Anh ta quay sang Taeyeon và dặn dò cô ấy chăm sóc tôi thay anh ta.

Anh ta chả cần phải yêu cầu như thế. Cô ấy thậm chí sẽ làm điều đó ngay cả khi anh ta không nói. Cô ấy thật sự đã làm thế.

Donghae ôm chầm lấy tôi.

"Gặp lại anh sau, Donghae. Đi cẩn thận nhé." Taeyeon nói trước khi quay người bỏ đi.

Tôi biết cô ấy không thích những gì diễn ra trước mắt. Tôi biết rằng cô ấy đã đau khổ trong một tuần qua. Chắc hẳn cô ấy đã vô cùng đau đớn. Nó cũng là sự tra tấn đối với tôi, không ít hơn cô ấy.

Donghae thả tôi ra từ cái ôm đó. Anh ta vẫn giữ lấy vòng eo tôi. Tôi biết rằng anh ta muốn có một nụ hôn sâu. Tôi hiểu quá rõ anh ta. Tôi cũng biết rằng Taeyeon sẽ phải chứng kiến nó.

Anh ta hôn lên môi tôi. Thế là quá đủ. Tôi không muốn anh ta đi xa hơn nữa. Tôi đã chịu đủ sự ép buộc từ anh ta cả tuần vừa rồi.

Tôi chỉ cho phép khi tôi buộc phải thế. Tôi đặt hai tay lên vai của anh ta để ngăn anh ta tiến xa hơn nữa với hành động ghê tởm đó.

Tôi biết nó gây ra sự kích động. Anh ta không hài lòng. Tôi tin rằng anh ta đã cảm thấy có gì đó chen giữa chúng tôi. Nhưng anh ta vẫn không biết rõ chuyện gì. Chỉ là không còn sự thân mật như anh ta muốn có ở chúng tôi.

"Donghae oppa, giữ gìn sức khoẻ. Đi đường cẩn thận nhé. Nói umma appa của em rằng em vẫn ổn. Nói với Krystal rằng em cũng yêu nó lắm. Oppa nên lên xe đi cho kịp."

Tôi hôn trên má anh ta. Tôi chỉ làm qua loa lấy lệ. Tôi rời khỏi vòng tay của anh ta và quay người bước đi một cách nhanh chóng.

Tôi bước về phía Taeyeon. Cô ấy là tất cả những gì tôi nghĩ đến trong suốt tuần qua. Mỗi khi Donghae ôm tôi, tôi đều nghĩ đến cái ôm ấm áp của Taeyeon. Mỗi lần anh ta hôn tôi, suy nghĩ của tôi lại miên man trôi dạt về hình ảnh đôi môi của Taeyeon.

Taeyeon đang đứng kiên nhẫn chờ tôi. Cô ấy là một người rất hiểu chuyện. Nếu tôi ở vào vị trí của cô ấy, tôi sẽ không bao giờ cư xử được như thế.

Cô ấy trò chuyện cùng Donghae, cười đùa với anh ta, cô ấy cư xử bình thường như thể cô ấy rất ổn khi mà thực sự cô ấy đang rất đau khổ, cô ấy còn sẵn lòng cho phép anh ta động vào bộ trò chơi điện tử quý giá của cô ấy nữa.

Cô ấy là một người chân thành. Tôi có lẽ không bao giờ làm được những gì mà cô ấy đã làm cho tôi. Không bao giờ. Có lẽ đó là lý do tại sao tôi lại bị cô ấy làm cho si mê đến thế.

Taeyeon là người đầu tiên bước lên xe.

Tôi quay lại vẫy chào Donghae lần cuối. Tôi muốn chắc rằng anh ta đã lên xe buýt và sẵn sàng rời khỏi.

Xe buýt lái đi. Anh ta ngồi ủ rũ ở hàng ghế cuối. Tôi mặt khác lại cảm thấy nhẹ nhõm.

Tất cả những cảm xúc dành cho Taeyeon trong suốt một tuần qua, tôi phải khóa chặt nó trong trái tim mình. Tôi không thể nói ra với bất kì ai.

Giống như một chiếc nồi áp suất. Nút chặn gần như muốn vỡ tung. Ngọn lửa vùng cao. Dù là bên trong nồi đó là gì thì nó đang đấu tranh để được thoát ra. Nút chặn giật liên hồi. Cái nồi sẽ nổ bất cứ lúc nào.

Như thế đó, tôi bước vào xe. Taeyeon đang định cài dây đai an toàn.

Và thời điểm đã đến. Tôi giải thoát mọi thứ tôi đã giữ trong lòng trong suốt cả tuần vừa qua. Tất cả sự đam mê và tình cảm dành cho Taeyeon tuôn trào như dòng dung nham nóng từ ngọn núi lửa đang phun trào.

Tôi vươn tay và kéo cô ấy về phía mình. Tôi biết hành động đột ngột đó làm cô ấy ngạc nhiên. Tôi không quan tâm. Tôi đang rất tuyệt vọng.

Tôi nhấn môi mình lên môi cô ấy. Cảm giác này thật tốt. Đôi môi của cô rất mềm mại và dịu dàng.

Tôi dùng lưỡi tách đôi môi của cô ấy. Đôi môi cô ấy ngọt ngào. Tôi không thể dừng lại. Tôi không thể ở yên tại chỗ ngồi của mình. Cô ấy thu hút tôi như một thỏi nam châm.

Tôi hôn cô ấy với ngọn lửa tình yêu mãnh liệt. Tôi đã bị giữ quá xa cô ấy trong thời gian quá lâu.

Cả hai bàn tay của tôi nhẹ nhàng siết chặt má cô ấy. Đầu cô ấy hơi ngẩng lên. Cô ấy nhẹ nhàng vuốt ve lưng tôi.

Lưỡi của chúng tôi quấn lấy nhau theo điệu nhảy của riêng chúng. Chúng hoà quyện vào nhau một cách hoàn hảo.

Tôi cảm thấy luồng sáng. Nó là một cảm giác rất rất tuyệt vời.

Ngay lúc đó thì một tiếng gõ cửa.

Cả hai chúng tôi nhìn lên nhưng đôi môi chúng tôi vẫn không tách rời nhau ra.

Đó là một người đàn ông trung niên. Ông ta làm cử chỉ và nói lớn tiếng đủ để chúng tôi nghe rõ kể vẫn ở trong xe.

"Về nhà đóng cửa lại các cô gái à. Đây là bãi đậu xe chứ không phải là khách sạn di động đâu."

Ông ta chắc hẳn đang đợi chỗ đậu xe của chúng tôi. Ông ta nhìn chúng tôi với ánh mắt khinh khỉnh.

Những người xung quanh cũng nhìn.

Tôi leo khỏi người Taeyeon một cách nhanh chóng và trở về chỗ ngồi ở tay lái. Cô ấy vuốt thẳng lại mái tóc.

Cả hai chúng tôi đều cảm thấy ngượng.

Tôi bắt đầu khởi động xe và lái đi.

Cả hai chúng tôi đều im lặng. Điều đó thật sự làm tôi bực bội. Tôi không thích cái cách mà mọi người nhìn chúng tôi lúc nãy.

Cảm giác như họ đang thưởng thức chương trình tạp kỹ. Thật khó chịu.

Tôi tiếp tục lái xe.

Taeyeon vươn thẳng tay và để ngay khoảng trống giữa tôi và cô ấy.

Tôi nắm lấy tay cô ấy, còn tay kia vẫn để trên vô lăng.

Cô ấy siết chặt nắm tay lại.

Tay cô ấy rất mịn. Cả hai chúng tôi vẫn im lặng. Không lời nào được thốt ra. Hành động của chúng tôi đã nói lên mọi thứ.

Cô ấy luôn luôn biết cách an ủi tôi.

Đèn chuyển sang màu đỏ tại một nút giao thông. Tôi dừng xe.

Một cách đầy yêu thương, cô ấy đưa tay tôi lên môi cô ấy. Cô ấy hôn lên đấy rất nhẹ nhàng. Một cảm giác thích thú lan ra khắp cơ thể tôi.

Đôi mắt vẫn không nhìn sang tôi. Chỉ nhìn thẳng về phía trước, sự tự tin thường thấy ở cô ấy.

"Jessica. Tớ yêu cậu."

Lời nói đó thốt ra đầy sự chân thành.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top