Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

16 - Đây là

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tả Lâm Kiệt quá mệt mỏi rồi, trong vòng một ngày, quá nhiều cảm xúc dâng trào, để cậu không kịp phản bác Quách Chấn, hay là bởi vì đối với chuyện của cậu, Quách Chấn ít có sai lầm hơn, thậm chí còn có quyền lên tiếng hơn cả chính bản thân cậu. Vì vậy nên cậu nhắm mắt lại, nằm nhoài lên ngực Quách Chấn, nhàn nhạt tiến vào giấc ngủ trập trùng.

Ngủ quá nhanh, hình như đã quên đi chuyện quan trọng nào đó.

Khi tỉnh lại, Quách Chấn đã thay quần áo, ngồi nghiêm chỉnh ở đầu giường, ánh mắt ấm áp như mặt trời chiếu vào gương mặt Tả Lâm Kiệt, Tả Lâm Kiệt còn đang không muốn mở mắt ra, nhỏ giọng lầm bầm, "Làm sao mà lại dậy sớm như thế?"

"Khi anh vào đó hơn nửa năm, em có nhớ anh không?"

Tả Lâm Kiệt hơi bực mình, như có thứ gì đó chặn ngang cổ họng, "Anh làm sao vậy, tối hôm qua hỏi em có yêu anh không, ngày hôm nay hỏi em có nhớ anh không, ai sắp tới đâm anh một nhát à?"

"Chúng ta quen biết nhau quá sớm" Quách Chấn không phản ứng lại, chỉ ngẩng đầu lên nhìn trần nhà, "Chúng ta coi chuyện ở bên nhau là tự nhiên, nhưng kỳ thực những thứ này rất vô lý."

". . . Khi anh vào trong đó, bất thình lình ngăn cách với thế giới bên ngoài, anh mới đột nhiên nhận ra, bên ngoài vẫn còn có thế giới riêng, nếu như ngày đó trên cây táo không phải anh, rất nhiều chuyện sẽ không xảy ra."

". . . Anh ở trong đó, mỗi ngày đều chạy trối chết, khi chạy từng vòng vòng quanh thao trường, anh thử không nhớ đến em nữa, sau đó lại thử nhớ em, cuối cùng anh phát hiện, nhớ em là một chuyện không thể khống chế được, anh phải nhớ em, thân thể anh đã rõ chuyện này hơn cả tâm trí, vì vậy nên anh đã làm sai rất nhiều..."

"Anh đã để em không còn lựa chọn, lại không thể ở bên cạnh em, cứ tiếp tục như vậy là không thể được" Quách Chấn cúi xuống, ngón tay sượt qua chóp mũi, "Lâm Kiệt, lần này anh cần vào đó bao lâu?"

"..."

"Ba năm..." Quách Chấn nhìn Tả Lâm Kiệt đang không muốn nhấc hàng mi."Ba năm anh không ở bên cạnh em, nếu như em giống như nửa năm kia, chỉ vùi đầu vào làm việc, vậy thì đừng nghĩ nữa, chúng ta chính là không thể tiếp tục được."

Tả Lâm Kiệt cảm thầy lòng mình như chững lại, trong đoạn lời nói của Quách Chấn nghe giống như không có bất cứ tình cảm nào, nhưng mà trong cậu hiểu rõ, đối với Quách Chấn, không có tình cảm chính là tình cảm lớn nhất, và với cậu cũng vậy.

Tiếng gõ cửa dồn dập vang lên bên ngoài, Tả Lâm Kiệt cảm thấy dường như không thể động đậy, cậu trơ mắt nhìn Quách Chấn ngồi thẳng lên, đi ra khỏi cửa phòng ngủ.

"Anh để em tự do, đi tìm việc mình thích làm để làm, yêu người mà em muốn yêu đi", Quách Chấn quay đầu lại, giơ tay lên, "Ba năm sau, chính là thế giới mới."

Thử yêu một người, thử cảm giác được một người yêu, khi em thật sự biết được cái gì là yêu, mà không phải khuất phục trước sự buộc chặt của vận mệnh, anh sẽ trở về, đoạt lại em.

Giống như chuyện của một sớm một chiều.

Đội trưởng đội phòng chống tội phạm thăm dò tình hình buôn súng đạn của nhà họ Quách, chuyện này khiến cho cấp trên nhận định bọn họ sẽ sớm bị "hãm hại". Quách lão gia và Đại thiếu gia nhà họ Quách xuất hiên chặn lại, khôi phục lại tất cả, sinh cơ cùng tử vong lại cùng tồn tại.

Nghĩ lại thì, Quách Chấn bỗng trở lại nhà giam, giống bị tổ trọng án kéo dài hình kỳ cho hả giận.

.

Luật sư nổi danh giới hắc đạo Tả Lâm Kiệt vẫn duy trì sự nghiệp giới, mỗi ngày có vài vụ án không xong cần cậu tiếp nhận.

Tất cả mọi chuyện giống như không thay đổi, nhưng lại giống như đã thay đổi rất nhiều, Tả đại luật sư luôn luôn lạnh lùng đơn độc nhìn văn kiện ngổn ngang đầy bàn rồi nghĩ:

Đi đâu tìm người yêu bây giờ?

.

Cảnh ngục thông báo chương trình học tài chính đặc biệt dành riêng cho Quách Chấn sẽ bắt đầu từ cuối tuần này, Quách Chấn nhai cỏ đuôi chó, trong lòng nói đây chính là con đường sống mà anh cả cho mình.

Thứ bảy ngày ấy, nghĩ đến khả năng sắp được thay anh cả "dạy dỗ" người ta, Quách Chấn tâm tình tốt đẩy cửa ra, nhìn thấy Tả Lâm Kiệt mặc áo sơ mi trắng quần đen nhẹ nhàng sạch sẽ ngồi bên bàn, mắt dường như không thể mở ra nổi.

"Ban đầu em học song ngành, nhưng rốt cuộc lại bị đồ ngốc nhà anh cản trở", Tả Lâm Kiệt ném một quyển giáo trình dày cộp lên bàn, "Anh mất nửa năm mới hiểu rõ mọi chuyện, làm sao mà em phải cần tới ba năm?"

Quách Chấn híp mắt, trên mặt không thể khống chế được sự mừng rỡ, hắn nhìn Tả Lâm Kiệt mỉm cười, trong mắt long lanh ánh sáng, sau đó nghe được trong lòng có một đóa hoa bừng nở.

Anh và em, từ xưa đến nay đều là yêu.

End,

_

T/N: Cuối cùng cũng lấp hố rồi =)))))) Có lẽ là sau cái này sẽ tự viết, lâu lắm rồi không viết gì.

Như đã nói ở mấy chương trước thì cái fic này như là hành trình đi tìm định nghĩa tình yêu của hai nhân vật chính. Gặp nhau là định mệnh, bên nhau trải qua thật nhiều chuyện, rốt cuộc cuối cùng lại phát hiện ra, yêu nhau là lẽ dĩ nhiên.

Phải cái là chương cuối anh Chấn chơi cồng kềnh quá =)))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top