Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

From the Shadows

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Name: From the Shadows

Author: TheAceofLyz

Pairing: Koro-sensei x Aguri

Languages: Original: English

                       Translated: Vietnamese

Source: Archive of our own (AO3)


Summary:

Aguri dõi theo Akari, dõi theo kẻ được mệnh danh là "Tử Thần" và dõi theo cả Yanagisawa.

(Và cô tự hỏi ai sẽ dõi theo cô).


---


Suốt cả một đời, Aguri luôn mãi là cái bóng của em gái cô, Akari.

Có thể câu đó cũng không hẳn là đúng nhưng không ai có thể chối cãi rằng về cả tài năng và sự đáng yêu, Akari đều hơn. Nhưng Aguri chẳng hề bận tâm về điều đó. Akari là ánh sáng và Aguri, tự bản thân cô nhận ra, đang chìm sâu vào góc khuất để dõi theo người em gái. Cô thích điều đó, một cách lẳng lặng. Cô dành thời gian nghe em mình than phiền mọi thứ về truyền thông, về việc bị nhận diện và cả về chuyện cô nhóc muốn tìm cho mình một tình bạn trường tồn. Dẫu có phiền nhưng cô vẫn rất yêu cô nhóc, yêu hơn tất cả mọi thứ trên đời. Akari là một đứa nhỏ đáng trân trọng, dù vẫn chưa trưởng thành tuy nhiên chắc chắn rằng cô bé sẽ trở thành một người thiếu nữ xinh đẹp.

--

Tình cờ trong một chuyến đi chơi với Akari, Aguri đã khám phá ra đam mê mới của mình – tìm tòi những chiếc áo quái dị.

Cũng không phải là cô chưa bao giờ yêu những thứ ngốc nghếch quái dị nhưng nó chưa bao giờ trở thành một đam mê mãnh liệt cho đến tận khoảnh khắc đó. Họ không hề đi xa, một cuộc chơi nhỏ ở Kyoto và cô đã vô tình gặp phải một cửa hàng nhỏ. Quần áo thật dị, Akari cho là vậy mặc cho Aguri thì điên cuồng với nó. Cô yêu tất tần tật mọi thứ - những câu nói kì lạ, hài hước, chất vải mềm mềm dễ chịu và trên hết là biểu cảm khinh bỉ nhẹ mà cô em dành cho cô mỗi lần cô tròng những bộ đổ vào người.

"Chị sẽ mặc chúng đi làm thật hả?" Akari hỏi, mặt đầy hoang mang.

Ngược lại, Aguri cũng chẳng để tâm đến.

Akari vẫn còn rất nhỏ dại còn Aguri cô đây thì đã sắp tốt nghiệp cao đẳng. Một ngày nào đó, cô mong rằng, em gái nhỏ của cô sẽ thật sự hiểu được giá trị của những chiếc áo thun ngộ nghĩnh này.

Rồi sau đó, những chiếc áo đấy theo cô đến khắp mọi nơi.

---

Vào giây phút cô được đính hôn với Yanagisawa, người mà cha cô mang ơn, Aguri đã nhận thấy một điều: cô sẽ cứu được gia đình mình nhưng sẽ tự giết đi một phần của bản thân.

Cô không hề chê trách con người đấy, cô rất tôn trọng y. Y xuất chúng và tài giỏi. Thế nhưng, để yêu được y, cô không biết liệu cô có thể. Cô có thể không khi Yanagisawa hét lên những lời lăng mạ thô lỗ với cô. Cô có thể không khi cô bị đẩy ngã xuống sàn và bị thương bởi y.

Cô học dần cách tránh né cơn giận. Cô cẩn trọng và tự bảo vệ bản thân khỏi những cơn giận dữ và gào thét của người đàn ông sẽ là chồng sau này.

Dẫu vậy, Aguri vẫn dành thời gian để làm Yanagisawa vui vẻ. Chăm chỉ và hoàn thành mọi việc y giao. Akari phản đối nhưng cô thì không nề hà-

--

Một mẫu thử nghiệm mới, một người đàn ông với mái tóc đen cùng đôi mắt và nụ cười thân thiện. Thật đẹp, Aguri nghĩ. Cô dõi theo anh ta và đột dưng cảm nhận được vùng tối ẩn sau bên trong, nơi bị ánh hào quang bên ngoài che lấp. Cô khát khao được biết thêm về anh. Một nhân cách đẹp đẽ, cô chỉ có thể biết điều đấy, một tâm hồn lạc lối và hoảng loạn nhưng lại rất đẹp đẽ.

Anh ấy đối tốt với cô. Một người con trai đối xử lịch thiệp với cô, một người lắng nghe và giúp đỡ cô, một người mà cô dần trân quý. Anh là một người bạn tốt và cô yêu những lúc cả hai có những buổi kiểm tra cùng những câu đối thoại ngớ ngẩn. Tốt bụng, quan tâm và luôn làm cô vui vẻ. Từ từ, cô nhận ra được những lần ánh mắt anh rực sáng, nhận ra được cái cách anh không thoải mái, nhận ra được những lần anh trầm mặc.

--

Akari là người đã giúp cô nhận ra mình đã đổ người ta mất rồi.

"Em muốn chị kể về anh chàng đã làm chị hạnh phúc."

Cô em gái nhỏ đã bắt đầu như thế trong một cuộc điện hẹn ăn tối.

Kẻ được mệnh danh là "Tử Thần" là người đã làm Aguri vui cười. Kẻ được mệnh danh là "Tử Thần" là người đã cho Aguri hi vọng. Khi bàn tay con người ấy chạm vào gò má cô, cô có thể nghe rõ từng câu từng chữ vang vọng trong tâm trí: "Em muốn chị kể về anh chàng đã khiến chị hạnh phúc."

Hẳn là thế rồi.

Đâu đó trên con đường lênh đênh này, cô đã phải lòng kẻ mang danh "Tử Thần". Đâu đó trên đoạn đường này, cô đã trao tim mình cho người khác. Thật sự, cô cũng chẳng muốn đòi lại đâu.

Hoặc đó là những gì cô đã hi vọng.

--

Sự hoảng sợ như ập đến vào giây phút cô biết rằng anh chỉ còn duy nhất một năm trên đời. Phải có cách cứu anh ấy, chắc chắn phải có! Một tương lai không có anh, cô không thể tưởng tượng nổi.

Cô hỏi y, Yanagisawa, cách để cứu kẻ mang danh "Tử Thần" đầy tuyệt vọng. Một cú, y đá cô nằm vật xuống sàn.

"Anh ấy sẽ chẳng bao giờ đối xử với mình thế này."

Thật kì lạ, cô thầm nghĩ, khi vào những lúc như thế này mà cô vẫn còn có thể nghĩ về những điều như vậy.

Anh ấy...

Con người với cái tên "Tử Thần" ấy hoàn toàn chẳng mong muốn gì ở cô. Mặc cho điều đó, cô vẫn gượng dậy và quyết định sẽ cứu lấy anh, bằng tất cả những gì có thể. Một lúc nào đó, cô mong rằng anh sẽ có thể tìm thấy hạnh phúc. Một ai đó, không phải là cô cũng được, chỉ cần là một người có thể đem niềm vui đến cho anh.

Aguri không vương vấn chút hối tiếc, kể cả khi cô trút hơi thở cuối cùng. Những xúc tu của anh ấy nâng niu cơ thể cô và đó là những gì cô mong muốn. Một cảm xúc cô trân trọng, một cảm xúc cô mong rằng sẽ không giờ biến mất.

Cho đến tận lúc ý thức dần tan biến, Aguri mới nhận ra còn ba điều cô hối tiếc trên cuộc đời.

Một là, cô vẫn chưa thể gợi lên đam mê cho các học sinh của mình.

Hai là, cô vẫn chưa được gặp anh.

Và ba là, cô vẫn chưa bao giờ nói cho anh biết rằng cô thật sự yêu anh rất nhiều.

"Mình mong rằng..." Cô thầm nhủ, cơ thể gần như mất cảm giác về mọi thứ chung quanh. "Anh ấy có thể dẫn dắt lũ trẻ của mình, và sửa chữa những điều mình đã không thể."

--

"Em yêu anh."

Lời nói vô thức tuột khỏi đầu lưỡi khi cuối cùng cô đã gặp lại người ấy.

"Anh rất nhớ em."

Anh cười, vòng tay kéo cô vào lòng.

"Anh đã gặp Akari nhỉ."

Lại một nụ cười nữa, anh đáp lại.

"Phải, con bé thật sự rất tuyệt vời nhưng anh nghĩ rằng, em còn tuyệt vời hơn cả nó."

Bật cười lớn, cô quay lại nơi mái trường cũ kĩ với đôi mắt anh vẫn chăm chú nhìn cô.

Kề vai bên nhau, họ kiên nhẫn chờ đợi ở khu trường xưa cũ, chờ đợi tốp học sinh cũ quay về.

----

T/N: Hello những reader yêu dấu của tụi mình, Hannah và Saori đây ạ. Đầu tiên là tụi mình cực cực cực kỳ xin lỗi vì độ nhây sấp mặt của hai đứa đã để đến giờ mới kết thúc event huhu. Thật thì trong năm nay tụi mình khá là bận bịu với Saori bận thi cử và mình thì phải học tập ở một môi trường mới nhưng mà tụi mình sẽ không nhây quá đâu, chỉ là mọi thứ sẽ chậm hơn thôi... Mong mọi người thông cảm.

Anw, đây đã là fic cuối của đợt event này và thật thì tụi mình khá bất ngờ khi tất cả đều là các cp rất ư là lạ cơ mà cũng rất thú vị. Mọi người thấy thế nào về việc làm event thế này? Bọn mình có nên mở tiếp một đợt vote nữa không? Hãy comment cho tụi mình biết nhé.

Ngoài lề, để tránh sự khó hiểu thì "Akari" trong fic là "Kayano" đấy ạ, "Akari" là tên thật của cô nhóc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top