Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

SIDE STORY: BABY BLUES (2)

Thật ra thì Mile là người hiểu rõ cảm xúc hiện tại của Apo hơn bất cứ ai bởi vì họ là bạn đời của nhau, đã giao phối và đánh dấu vĩnh viễn nên sợi dây liên kết cả hai rất mạnh mẽ. Chính vì vậy mà một phần nào đó Mile cảm nhận được sự lo lắng của Apo, những bồn chồn trong cơ thể cậu gần đây. Nếu được lựa chọn thì Mile sẽ chọn bên cạnh Apo mọi lúc mọi nơi và bất cứ khi nào cậu cần anh đều sẽ xuất hiện ngay lập tức. Thêm vào đó, ngay khi Apo vượt qua thời khắc sinh tử để sinh cho Mile ba hoàng tử nhỏ bé nhỏ, bụ bẫm đáng yêu thì anh cũng muốn cảm nhận cảm giác được làm cha như thế nào, anh muốn cảm nhận trải nghiệm cảm giác của một người cha chăm sóc các con và nhìn chúng trưởng thành như thế nào. Không phải là Mile chưa từng được chăm sóc các hoàng tử, khi Apo xuất viện trở về nhà, anh đã cùng hai Papa chăm sóc Apo và ba hoàng tử nhưng thời gian quá ít để anh có thể cảm nhận đầy đủ cảm giác được làm cha, thêm vào đó Mile quá bận rộn để có thể được bồng con và chăm sóc con, cũng như chăm sóc người bạn đời của anh một cách toàn vẹn.

Lúc đầu khi vừa trở về từ bệnh viện, Mile đã nghĩ rằng Apo có thể chăm sóc tốt cho các con vì anh đã chứng kiến Apo dũng cảm và mạnh mẽ như thế nào trong cuộc tấn công, cậu không chỉ bảo vệ được bản thân mà còn bảo vệ cả cung điện nữa, vì vậy việc chăm sóc con có lẽ sẽ không phải là vấn đề đối với Apo. Tuy nhiên, tất cả suy nghĩ của Mile đều sai 100% vì Apo dù có mạnh mẽ đến đâu thì cậu cũng chỉ là một con người và có cảm xúc như bao người khác, cậu cũng sẽ mệt mỏi và căng thẳng khi mọi việc vượt quá giới hạn của mình. Không những vậy bản thân Apo là một linh hồn bị ép buộc đưa đến thế giới này mà chưa từng được chuẩn bị tâm lý, vì vậy dù có toàn tâm toàn ý chấp nhận thân phận mới thì tâm lý Apo vẫn sẽ có những bất ổn vì chưa thể hoàn toàn thích ứng với cuộc sống hiện tại, thích ứng với thân phận cũng như cơ thể khác biệt. Chưa kể đến ba hoàng tử không phải là những đứa trẻ dễ tính như bao đứa trẻ khác, cả ba luôn quấy khóc và không muốn bị bỏ rơi khi Papa bồng anh em của mình, điều đó có lẽ càng khiến Apo càng thêm mệt mỏi và căng thẳng hơn. Bên cạnh đó, bởi vì sự khó tính của các hoàng tử mà không ai có thể ở bên cạnh giúp đỡ Apo, những người thân thì lại không thể ở bên cạnh cậu mọi lúc mọi nơi, người quan trọng nhất của cậu là Mile cũng không ở bên cạnh để an ủi và xoa dịu cảm xúc của cậu và giúp cậu vượt qua những nỗi sợ cậu phải một mình đối mặt mỗi ngày.

Jeff đã nói đúng khi chính sự thờ ơ của Mile đã dẫn đến tình trạng nghiêm trọng của Apo, anh đã bỏ rơi cậu một mình khi cậu cần anh nhất, đã tập trung vào công việc hơn là tập trung để ý, tìm hiểu cảm xúc của một Omega vừa mới sinh con, tệ hơn nữa là Mile đã rất lâu không trở về nhà cùng với Apo và các con. Đúng vậy, Apo mắc phải hội chứng Baby Blues chính là do suy nghĩ sai lầm của Mile, chính anh mới là người suýt nữa đã gián tiếp giết chết con trai của mình. Đã một tuần trôi qua kể từ khi trái tim anh dường như ngưng thở khi thấy Apo suýt chút nữa là ném Edyth ra khỏi ban công phòng ngủ, Mile vẫn không thể tha thứ cho bản thân mình, lúc đó dù không mở lời chỉ trích Apo nhẫn tâm muốn giết đưa con mà cậu đã dùng cả mạng sống để giữ lấy, nhưng tâm trí anh đã xuất hiện sự tức giận với Apo. Sau khi hiểu được nguyên nhân dẫn đến hành động nông nỗi đó, Mile mỗi ngày đều tự trách bản thân vô trách nhiệm, vô trách nhiệm với tư cách là một người chồng, vô trách nhiệm với tư cách là một người cha. Mile cũng đã thầm cám ơn Nữ Thần Mặt Trăng vì để anh đến kịp lúc mà cứu lấy Edyth, và cám ơn vì sự cố đó đã xảy ra, nếu như không có sự cố đó xảy ra thì đến bây giờ anh cũng không biết Apo đang nghĩ gì và tình trạng của cậu có lẽ sẽ còn nghiêm trọng hơn nữa.

Lúc đó Apo đã nói rằng cậu ghét ba hoàng tử và ghét nhìn thấy những gì liên quan đến ba hoàng tử. Dù miệng thì nói như vậy nhưng Mile lại thấy trong mắt Omega bé nhỏ là sự buồn bã và hoang mang như thể tâm trí cậu xuất hiện những sự ghét bỏ đối với ba hoàng tử và muốn làm như vậy, nhưng trái tim cậu thì lại không muốn như vậy vì cậu yêu các con rất nhiều. Và để mọi chuyện không trở nên nghiêm trọng hơn, Mile đã ngay lập tức ra lệnh di chuyển tất cả mọi thứ liên quan đến ba hoàng tử ra khỏi phòng ngủ của họ cũng như nhờ Jeff và Mook cùng mọi người đưa ba hoàng tử đi đến một phòng khác và giúp anh chăm sóc các hoàng tử. Nhưng điều rắc rối là Apo vẫn không ngừng khóc và than vãn về sự mệt mỏi của mình. Đến cuối cùng Mile nghĩ ra một cách duy nhất là phải để Apo tránh xa môi trường liên quan đến ba hoàng tử, và nơi lựa chọn an toàn nhất mà Mile nghĩ đến chính là biệt thự nhà Wattanagitiphat, anh sẽ đưa cậu về nhà ngoại và tìm cách chữa bệnh cho cậu.

- Đại tướng Andy, nếu như cung điện có xảy ra sự cố gì nghiêm trọng không thể giải quyết được thì hãy liên lạc với ta. Ta sẽ ở tại biệt thự nhà Wattanagitiphat từ hôm nay. - Mile vừa nói vừa ký duyệt các hồ sơ còn lại cũng như đơn xin nghỉ phép và đưa cho Andy, người sẽ cùng cha vợ điều hành công việc trong cung điện thay anh trong một tuần nghỉ phép.

- Vâng, Đại Vương. Tôi hy vọng mọi chuyện sẽ được giải quyết quyết ổn thỏa và có kết quả tốt đẹp trong thời gian ngài nghỉ phép. - Andy vừa nói vừa cầm lấy hồ sơ từ tay Mile.

Mile gật đầu với Andy như một lời cám ơn và nhanh chóng rời khỏi cung điện chính. Kể từ hôm nay, anh sẽ nghỉ phép và cùng Apo chữa bệnh tại biệt thự nhà Wattanagitiphat. Dù chỉ được nghỉ phép một tuần thôi, nhưng Mile hy vọng rằng sự chân thành của anh sẽ giúp Apo nhanh chóng khỏi bệnh và trở về bên cạnh ba hoàng tử bé nhỏ, những đứa trẻ đang cần hơi ấm của Papa, và tất nhiên là trở về bên cạnh anh. Đầu tiên, Mile trở về biệt thự của anh và Apo để lấy một số vật dụng cần thiết đến cho cậu. Nhưng trước khi đến nhà Wattanagitiphat thì Mile đã đến biệt thự của Tiểu hoàng tử Jeff để thăm ba hoàng tử bé nhỏ. Khi vừa bước vào phòng khách, Mile thấy Jeff đang bồng ru ngủ một hoàng tử nhỏ trong bộ quần áo sơ sinh màu xanh nhưng anh không biết là Edyth, Erwyn hay Ereen nữa. Tuy nhìn Jeff lúc này thật buồn cười nhưng Mile không thể phủ nhận được rằng Jeff giỏi hơn anh rất nhiều trong việc chăm sóc và dỗ dành trẻ sơ sinh. Mile nhận ra rằng kể từ khi ba hoàng tử chuyển đến ở cùng Jeff cách đây một tuần thì cả ba đã ít khóc hơn hẳn, điều đó khiến Mile thắc mắc rằng biệt thự của Jeff có gì hay Jeff đã có bí quyết gì mà khiến các hoàng tử ngoan ngoãn đến như vậy?? Anh nhất định sẽ hỏi Jeff bí quyết để áp dụng khi các hoàng tử trở về nhà.

- Xin chào, Đại Vương. - Một giọng Omega vang lên khiến Mile quay qua nhìn. Đó là Barcode, bạn đời của Jeff, cậu bé đang nhìn anh mỉm cười với hai bình sữa trên tay.

- Xin chào, Barcode. Ba nhóc con ở đây có ngoan không?? - Mile mỉm cười thân thiện và hỏi Barcode.

- Rất ngoan, Đại Vương. Ba hoàng tử không làm khó em và P'Jeff. - Barcode vẫn mỉm cười và nói với Mile.

Những lời Barcode nói càng khiến Mile tò mò hơn, cặp đôi trẻ này đã có bí quyết gì mà khiến các hoàng tử ngoan như vậy mà không ở trong vòng tay của Papa. Mile gật đầu và đi thẳng vào phòng của ba hoàng tử bé nhỏ mà không thèm nhìn đến Jeff, người đang đung đưa người ru ngủ một hoàng tử nhỏ và đang nhướng mày nhìn sự bất lịch sự của anh trai khi vào nhà cậu ấy một cách tự nhiên mà không thèm ngó ngàng gì đến cậu ấy, rồi cuối cùng thở dài vì nhớ ra rằng Mile là người cai trị vương quốc thì anh muốn làm gì thì làm, ai mà có thể ngăn cản được chứ. Khẽ lắc đầu, Jeff mặc kệ Mile trong phòng với Edyth và Ereen, cậu ấy quay lại với việc ru Erwyn ngủ.

Mile đứng mỉm cười hạnh phúc nhìn Edyth và Ereen đang vui vẻ nằm chơi với đồ chơi silicon trên tay. Anh bước đến bồng Ereen ra khỏi củi và hôn liên tục vào bụng để trêu chọc cậu bé, tiếng cười nức nẻ của Ereen khiến Mile cảm thấy rất hào hứng và muốn trêu chọc cậu bé thêm nữa. Sau khi thấy trêu chọc Ereen đã đủ, Mile liền đưa cậu bé cho Barcode để Barcode cho cậu bé bú sữa, rồi quay lại củi và bồng Edyth lên, Đại hoàng tử có vẻ điềm tĩnh hơn hai em trai của mình. Edyth chỉ nhìn Mile với ánh mắt ngây thơ khi được anh bồng lên, Mile mỉm cười nhẹ nhàng hôn lên trán cậu bé một cách yêu thương. Không ai nghĩ rằng đứa trẻ ngoan như Edyth lại suýt trở thành nạn nhân của Great Luna khi cậu phát bệnh. Nhớ đến hoàn cảnh đó Mile liền ôm Edyth vào lòng với cảm xúc vô cùng buồn bã vì cảm thấy có lỗi với những gì Apo đã làm với cậu bé. Tâm trí Mile cầu xin với linh hồn của Zee và Nunew, hy vọng họ ở trên thiên đường tiếp thêm sức mạnh cho Apo để cậu khỏi bệnh và trở về chăm sóc các hoàng tử bé nhỏ.

Barcode mỉm cười nhìn Mile, cậu bé Omega đã quan sát Mile từ khi anh bồng Edyth. Mile bồng con cũng đã thành thạo không thua gì Jeff và toát lên một sự rạng rỡ, hạnh phúc của một người cha. Mile dù có là một vị Vua thì cũng chỉ là một người cha bình thường như bao người cha khác, vẫn có một trái tim nhân hậu đối với các con của mình. Khi Mile ôm lấy Edyth, Barcode thấy được một ánh hào quang tỏa sáng được phát ra từ Mile chứng tỏ tình yêu của anh dành cho Edyth là thật lòng dù Đại hoàng tử là con của Zee, kẻ đã gây ra những náo loạn và tổn thất nặng nề cho cung điện trong cuộc tấn công. Theo lẽ bình thường thì Mile sẽ phải ghét Edyth và trả thù cậu bé, thế mà ngược lại, anh không những không ghét Edyth mà còn rất mực yêu thương cậu bé và phong cho Edyth danh hiệu Đại hoàng tử, điều đó có nghĩa là Edyth sẽ là người thừa kế ngai vàng của Mile thay vì Tiểu hoàng tử Ereen, hoàng tử mang dòng máu trực tiếp của Mile và Apo. Theo suy nghĩ của Mile thì ngai vàng thật sự phải thuộc về Zee vì vậy Edyth tất nhiên phải là người phù hợp nhất cho vị trí thừa kế ngai vàng, và Mile muốn làm như vậy để đền đáp lại sự hy sinh của Zee khi đã hy sinh để anh được sống.

Với những gì Mile đã làm với tư cách là một vị Vua, là một người cha, Barcode cảm thấy hạnh phúc vì Đấng Toàn Năng đã lựa chọn đúng, chỉ có Mile là hoàng tử xứng đáng ngồi trên ngai vàng mà thôi. Từ thời xa xưa thì người cai trị một vương quốc phải có một tấm lòng nhân hậu cũng như lòng trắc ẩn, vị tha đối với thần dân và cả những người thân của mình nữa, phải có tầm nhìn lương thiện rộng như biển khơi để có thể đưa ra những quyết định đúng đắn. Và Mile là người chứa đựng được những yếu tố đó, chỉ nhìn sự vị tha của Mile đối với cha anh - Cựu Vương Peter thì cũng thấy anh xứng đáng với ngai vàng như thế nào.

Sự xuất hiện của Sean đã phá vỡ bầu không khí yên bình của ba người lớn và ba trẻ em, cận vệ thận cận của Mile thông báo rằng Great Luna đã trở về biệt thự Wattanagitiphat sau khi làm kiểm tra sức khỏe tại bệnh viện. Mile mỉm cười gật đầu với Sean và cám ơn vì anh ấy đã thông báo với anh. Mile thật sự muốn có thời gian lâu hơn với ba con trai bé nhỏ, nhưng người quan trọng với anh bây giờ tất nhiên là Great Luna, người đang cần anh bên cạnh lúc này. Mile cảm thấy có lỗi khi hôm nay đã không thể đi cùng Apo đến buổi trị liệu đầu tiên vì phải giải quyết tất cả công việc còn sót lại trước khi bàn giao cho Đại tướng Andy. Và kể từ bây giờ anh sẽ dành tất cả thời gian của mình cho Apo để giúp cậu mau chóng khỏi bệnh viện và lấy lại tinh thần. Mile hôn lên trán Edyth một lần nữa trước khi đặt cậu bé xuống củi và Edyth đã òa khóc như thể không muốn rời xa vòng tay của cha. Trong lúc Mile hoang mang không biết phải làm như thế nào thì Jeff đã ngay lập tức đặt Erwyn đã ngủ xuống củi và chạy đến bồng Edyth lên, bắt đầu vỗ nín cậu bé. Sau đó Jeff quay Edyth đi chỗ khác để cậu bé không nhìn thấy Mile nữa trước khi hất mặt ra hiệu mọi chuyện sẽ ổn, Mile hãy nhanh chóng đi đến chỗ của anh dâu.

-----------

Apo đang ngồi trước hiên nhà và viết một bài thơ bằng cọ lên một mảnh vải da, dù tay thì rất chăm chỉ viết nhưng tâm trí của cậu hoàn toàn không đặt vào bài thơ đang viết. Tâm trạng của cậu đang trong tình trạng mệt mỏi và căng thẳng vì rất giận Mile. Cậu đã nghe lời Mile đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe tổng quát, nhưng thật chất là đi gặp bác sĩ tâm lý và tham gia vào một lớp trị liệu tâm lý sau sinh, cũng như gặp bác sĩ khoa nhi để tư vấn về sức khỏe và tâm lý trẻ sơ sinh. Mile làm như vậy chẳng khác nào gián tiếp cho rằng cậu đang bị điên dù Apo biết rằng cậu không phải như vậy. Apo chỉ cảm thấy chưa thể chấp nhận vai trò mới của mình, vai trò của một người mẹ khi bản thân lại là một người đàn ông. Càng nghĩ đến Apo càng tức giận đến nỗi bản thân nhấn mạnh cây cọ trên tay đến nỗi làm nó gãy làm đôi. Một tuần nay, cuộc sống của Apo thật sự rất yên bình vì không còn nghe tiếng khóc của ba hoàng tử, cậu đã hoàn toàn được nghỉ ngơi, nhưng Apo lại không cảm thấy vui vẻ gì dù cơ thể và tâm trí đã được thư giãn, cậu cảm thấy có một điều gì đó trong nội tâm bị thiếu thốn đến khó chịu nhưng lại không thể diễn tả thành lời, cũng chính vì vậy mà Apo lại càng cảm thấy buồn hơn rất nhiều. Bỗng nhiên Apo ngửi được mùi tín hương của Edyth, mùi tín hương luôn khiến cậu thư giãn và bình tĩnh mỗi khi tức giận, nhưng cũng khiến cậu sợ hãi.

- Con nên làm gì bây giờ, Hera?? - Apo hét lên trong tâm trí khi nhận ra rằng bản thân đang rất nhớ con, bằng chứng là hai bầu ngực đang căng sữa vì không được cho con bú, nhưng lại không muốn gặp các con vì sợ hãi và căng thẳng. Apo thật sự không hiểu bản thân đang muốn gì lúc này.

Tiếng còi xe khiến Apo sực tỉnh khỏi suy nghĩ và tỏ ra khó chịu khi nhìn thấy chiếc xe quen thuộc đang chạy vào sân biệt thự. Apo cau mày nhìn chiếc xe với biểu tượng hoàng gia đã vào sân và dừng lại. Apo ngay lập tức đứng dậy.

- Được lắm, Mile Phakphum Aesther, cuối cùng anh cũng đến gặp tôi sau một tuần bỏ rơi tôi ở đây. - Apo thì thầm trong tức giận.

Apo với khuôn mặt không cảm xúc nhìn người đang bước ra khỏi xe với tâm thế sẵn sàng xử tội ông chồng dám trốn cậu cả tuần nay, không những vậy còn cho cậu là bị điên, rồi lừa cậu đi khám sức khỏe, thật chất là khám tâm lý. Nhưng chưa kịp xử lý chồng thì Apo đã phải mở to mắt ngạc nhiên khi thấy Alpha vừa bước ra khỏi xe, nhưng ngay lập tức nheo mắt lại suy nghĩ. Thật ra việc chồng đến thăm vợ cũng không có gì ngạc nhiên, chính ngoại hình hiện tại của Mile là điều khiến Apo ngạc nhiên. Tại sao anh lại có thể ăn mặc đơn giản và bình thường như vậy chứ??

Mile đang mặc một chiếc áo thun trắng đơn giản, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác da, phối hợp cùng quần Jean đen và giầy nâu, chưa kể đến một chiếc kính râm đang nằm gọn trên chiếc mũi cao, che đi đôi mắt quyến rũ. Một phong cách vô cùng năng động nhưng quá đỗi bình thường đối với một vị Vua.
Điều này đã khiến Apo thoáng sững sờ trong chốc lát. Với ngoại hình hiện tại khó ai có thể nhận ra rằng Mile đã là một người cha có ba cậu con trai bé nhỏ và là lần đầu tiên Apo thấy anh với ngoại hình như thế này. Trên thực tế thì một vị Vua ăn mặc với phong cách hiện tại của Mile là bất hợp pháp. Người cai trị một vương quốc phải luôn xuất hiện với ngoại hình chỉn chu, sang trọng trước mọi môi trường, ngoại trừ không gian riêng tư trong biệt thự của Đại Vương. Hiện tại Mile đang ở trong biệt thự của nhà Wattanagitiphat, tức là vẫn thuộc khuôn viên của cung điện, khi đến đây tất nhiên anh sẽ phải đi ngang qua khu vực cung điện chính, vậy thì vì sao anh lại có thể ăn mặc như thế này??

Không phải vô cớ Mile lại ăn mặc như thế này, mà là vì anh biết Omega bé nhỏ có tính cách rất giống Papa Tanaya, những người luôn thích phá vỡ mọi quy tắc của cung điện, anh hy vọng bản thân làm như vậy sẽ khiến Apo vui vẻ lên một chút.

- Xin chào, bé yêu của ta. Hôm nay em thế nào?? - Mile hỏi Apo khi đứng trước mặt cậu.

Cách nói chuyện của Mile khiến Apo đứng yên, im lặng nhìn anh một lúc lâu, đã bao lâu rồi cậu không nghe anh gọi cậu với giọng nói quyến rũ này.

- Marc?? - Apo khẽ gọi khi nghĩ rằng Marc là người đang đứng trước mặt mình, Apo chợt nhớ rằng chỉ có Marc mới nói chuyện với cậu theo phong cách quyến rũ như vậy và cũng chỉ có Marc mới can đảm phá vỡ các quy tắc.

- Ta là Mile, không phải Marc. Em muốn gặp con sói nội tâm của ta sao?? - Mile tiến đến ôm lấy Apo và hôn lên má cậu, sau đó hỏi cậu với giọng nói giả vờ như buồn bã.

Và Apo đã ngay lập tức lắc đầu, với cậu Mile và Marc đều là một, thậm chí Apo muốn gặp cả hai người chứ không phải riêng ai cả và cậu biết rằng cả Mile lẫn Marc đều không muốn cậu phân biệt cả hai người.

- Vậy..... bây giờ là có chuyện gì xảy ra đây?? - Apo lùi lại, giả vờ nhăn mặt khó chịu và khoanh tay hỏi Mile. Thái độ của Apo khiến Mile phải bật cười, và điều đó càng khiến Apo nhướng mày tò mò hơn.

- Khun Mile Phakphum Aesther có thể được gặp và nói chuyện với Khun Nattawin Wattanagitiphat được không ạ?? - Mile mỉm cười cúi đầu tỏ lòng tôn trọng với Apo, và cậu lại càng thêm khó hiểu khi chồng mình lại hành xử như vậy.

- Vấn đề quan trọng ở đây là.....

- Xin chào, Đại Vương!! - Câu hỏi của Apo bị ngắt nữa chừng bởi cha cậu - Khun JJ.

Khun JJ từ trong nhà bước ra đứng phía sau lưng Apo, Mile liền bỏ qua ánh mắt thắc mắc muốn biết anh có ý định gì của Apo và mỉm cười cúi đầu chào Khun JJ.

- Xin chào, Khun JJ. Ta có thể xin phép cha cho ta đưa con trai yêu quý của cha đi dạo quanh cầu Ares được không ạ?? - Mile mỉm cười lễ phép nói với Khun JJ, lại một điều nữa khiến Apo ngạc nhiên, Mile vì lẽ gì mà bỏ đi sự tự tôn của một vị Vua mà cư xử như một chàng trai bình thường trước mặt cha vợ.

- Ta không thể dễ dàng cho phép nếu như Đại Vương không đưa ra được sự đảm bảo an toàn cho con trai yêu quý của ta. - Khun JJ khúc khích cười đáp trả lại Mile.

Apo nhìn màn đối đáp lố bịch của cặp cha vợ và con rể trước mặt với ánh mắt ngạc nhiên, cậu cảm thấy hình như có gì đó không được bình thường giữa hai người này nhưng lại không biết nó kỳ lạ ở đâu.

- Ta sẽ đảm bảo cho sự an toàn của người ta yêu bằng cả mạng sống của ta. - Mile thẳng lưng dõng dạc nói với JJ, sau đó liền liếc mắt sang nhìn Apo.

Khun JJ liền gật đầu đồng ý và Mile yêu cầu Apo lên phòng thay trong khi anh vào phòng khách nói chuyện cùng với cha vợ và Papa vợ. Kế hoạch của Mile là sẽ đưa Apo đến một số nơi mà anh đã chuẩn bị trước cũng với sự đảm bảo an ninh từ đội cận vệ tinh nhuệ của mình. Dù sẽ không trực tiếp ra mặt để bảo vệ anh và Apo tránh gây sự chú ý của người dân trong thành phố nhưng đội cận vệ của Sean và đội cận vệ bóng tối của Luke sẽ ầm thầm bố trí, đảm bảo những khu vực mà Đại Vương và Great Luna sẽ không ai lui tới, hoặc ít nhất là hạn chế người qua lại để tạo sự riêng tư cho hai người.

Sau 1 giờ chuẩn bị, cuối cùng Apo cũng xuất hiện khi đang bước xuống cầu thang ở phòng khách biệt thự. Ngoại hình hiện tại của Apo khiến Mile đứng hình và mắt anh dõi theo từng bước của Apo.

Apo trong trang phục áo sơ mi đỏ cùng quần âu màu trắng, tuy đơn giản nhưng vô cùng sang trọng và quyến rũ, đặc biệt trong mắt kẻ si tình thì lại càng say mê hơn, và kẻ si tình đó là Mile.

Mile lập tức thể hiện sự lịch lãm của một Alpha đã mau chóng đi đến đưa tay trước mặt Apo, ý muốn nói cậu hãy nắm tay anh. Mọi hành động của Mile đều được thu vào mắt của JJ và Us. Họ đã biết trước về kế hoạch của Mile và hoàn toàn đồng ý với Mile vì tin tưởng anh, Đại Vương của Florent luôn tìm mọi cách để có thể khiến tâm lý Apo ổn định trở lại. Mile đã thông báo riêng cho JJ và Us biết về tình trạng của Apo và họ hiểu được vì sao Mile lại đưa Apo về nhà Wattanagitiphat, họ sẽ luôn tin tưởng và ủng hộ Mile trong mọi kế hoạch của anh vì cả hai đều biết tình yêu vô hạn của Mile dành cho Apo.

Còn đối với Mile, anh lên kế hoạch hẹn hò này vì cả hai chưa thật sự có một buổi hẹn hò chính thức với tư cách là một cặp đôi yêu nhau. Vì vậy, anh hy vọng lần hẹn hò này sẽ thành công giúp Apo ổn định tâm lý trở lại và cho họ một kỷ niệm hẹn hò như một cặp đôi bình thường khác.

------------

- Chúng ta đi đâu vậy, Hia?? - Apo nhìn Mile hỏi với ánh mắt tò mò khi họ đang trên xe và Mile là người đang lái xe.

- Em có mong muốn đi đến một nơi cụ thể nào không, ta sẽ đưa em đến đó. - Mile vẫn tập trung nhìn phía trước lái xe và hỏi Apo.

Nhưng câu hỏi của Mile lại khiến Apo thêm khó chịu, không phải Mile đã lên kế hoạch hết rồi sao mà còn bày đặt giả vờ hỏi cậu nữa chứ??

- Vậy thì đến nơi đang tổ chức lễ hội ánh sáng đi, anh nghĩ sao?? - Apo hào hứng quay sang hỏi Mile.

Apo nhớ rằng hôm nay là ngày thứ hai của lễ hội ánh sáng, một lễ hội truyền thống hàng năm chào đón mùa xuân của Florent. Năm ngoái Apo đã có kế hoạch sẽ cùng Papa Tanaya đi tham gia lễ hội, nhưng sự cố của cuộc tấn công đã khiến cậu bỏ lỡ lễ hội này. Bây giờ chồng yêu của cậu đang tình nguyện đưa cậu đến nơi cậu muốn thì tất nhiên cậu sẽ chọn nơi này, thêm việc hiện tại không có bất kỳ cận vệ và lính canh theo sau họ nên cậu sẽ tận dụng tối đa khoảng thời gian tự do này để vui chơi thoải mái.

- Vậy thì phải ngụy trang một chút rồi, được không?? - Mile mỉm cười hỏi Apo và tất nhiên Omega bé nhỏ sẽ phải gật đầu đồng ý ngay lập tức.

Apo nhận thức được địa vị của cả hai là Đại Vương và Great Luna của Florent nên bắt buộc họ sẽ phải cải trang thành dân thường nếu như không muốn thu hút sự chú ý của toàn bộ thần dân Florent. Bây giờ thì Apo đã hiểu vì sao chồng yêu lại ra lệnh cho Sean chuẩn bị cho cả hai một chiếc xe bình thường thay cho xe của hoàng gia, dù chiếc xe được Sean chuẩn bị cũng đã được lắp đặt hệ thống bảo vệ an ninh tối đa.

Cuối cùng thì cả hai cũng đã đến nơi tổ chức lễ hội ở trung tâm thành phố thủ đô, Mile mỉm cười nhìn khuôn mặt phấn khích của Apo khi đến được nơi cậu mong muốn. Cũng đúng thôi, đã hơn một năm bị giam cầm trong môi trường ngột ngạt của cung điện với nhiều quy tắc, cuối cùng thì Apo cũng đã được hít thở không khí trong lành của tự do. Giây phút ngắm nhìn Apo với khuôn mặt hạnh phúc của Mile bị phá vỡ khi Apo nắm tay anh chạy vào trong lễ hội. Cuối cùng thì Mile cũng đã thấy được nụ cười của Apo sau một tuần ủ rũ và điều đó khiến Mile vô cùng hạnh phúc. Dùng hết sức lực, Apo kéo tay Mile, lôi anh đi khắp nơi trong khu hội chợ ẩm thực. Với một người có tâm hồn ăn uống như Apo thì đây giống như một thiên đường đối với cậu, Omega bé nhỏ muốn thử tất cả các món ăn ở đây dù trong túi cậu không có một đồng nào, nhưng không sao, cậu đã có một ông chồng giàu có đi bên cạnh, vì vậy cậu chỉ cần ăn thôi, việc chi trả đã có chồng yêu của cậu lo. Và hiện tại bộ phim truyền hình vợ ăn chồng trả diễn ra trong không khí vô cùng vui vẻ, Apo nhiệt tình thử các món ăn từ quầy này sang quầy khác, Mile nhiệt tình lẽo đẽo theo sau cầm ví và trả tiền, kiêm người xách đồ ăn cho Apo. Có lẽ vì quá nhiều tiền không biết sử dụng như thế nào cho đúng hay vì trong ví chỉ toàn tiền chẵn, không có tiền lẻ mà mỗi quầy hàng Mile đều đưa cho chủ quầy hàng một tờ tiền mà không buồn đứng lại chờ người ta trả lại tiền thừa. Thật ra đó chỉ là một vấn đề nhỏ mà thôi, vấn đề quan trọng chính là vì Mile phải tập trung chạy theo chảng vợ Omega bé nhỏ năng động chạy nhanh như sóc khắp nơi, nếu lơ là một chút anh sợ sẽ lạc cậu ngay lập tức.

Thêm một điều rất buồn cười trong bộ phim truyền hình hiện tại, đó là vì lo sợ chất lượng thức ăn ở đây sẽ gây ảnh hưởng đến sức khỏe của vợ yêu nên Mile sẽ phải ăn thử trước khi cho Apo ăn, cuối cùng thì Mile cũng đã bị quyến rũ bởi những món ăn đường phố tuy đơn giản nhưng ngon một cách lạ thường, những món ăn anh chưa bao giờ được ăn từ khi sinh ra cho đến bây giờ. Và bây giờ thì trên tay Mile hiện tại là vô số túi, bao, hộp thức ăn thừa mà mỗi món Apo chỉ ăn thử một chút, còn lại thì Mile sẽ là người giải quyết, nhưng chúng quá nhiều để anh có thể giải quyết cùng một lúc. Mile bối rối không biết phải làm sao với những món ăn trên tay, không phải anh tiếc tiền mà là chúng quá nhiều, dù các món ăn này rất ngon nhưng Mile cũng không phải là người có sở thích ăn uống cho lắm  nên dù rất thích, anh cũng không thể ăn nhiều được. Đến cuối cùng thì anh đành bí mật nhờ vào sự giúp đỡ của Sean đang đứng ở gần đó. Sau khi đưa toàn bộ thức ăn trên tay cho cận vệ thân cận, Mile liền chạy đến đi bên cạnh Apo.

Dù đã ngụy trang với những trang phục vô cùng bình thường nhưng có lẽ do khí chất có sẵn trong người nên Mile và Apo dù không muốn vẫn trở thành tâm điểm chú ý của mọi người xung quanh. Tất cả mọi người đều cảm thấy chàng trai Omega mặc áo đỏ và chàng Alpha đi bên cạnh có vẻ không phải là người bình thường nên cứ chăm chú nhìn cả hai, sau đó bắt đầu có những tiếng thì thầm to nhỏ, bàn tán xung quanh. Mile đã nhận ra được sự bất thường đó, không như Apo vẫn mải mê chăm chú vào công việc khám phá các món ăn mà không chú ý đến xung quanh, để tránh rắc rối Mile liền kéo tay Apo đi nhanh ra khỏi khu hội chợ ẩm thực đông người. Cả hai đi đến khu vực thả đèn lồng ở một cánh đồng rộng lớn. Lúc này trời đã bắt đầu tối, ánh sáng của những chiếc đèn lồng đang bay trên trời khiến cho bầu không khí trở nên lãng mạn hơn rất nhiều, cùng với đó là hình ảnh các cặp đôi đang nắm tay nhau ngắm nhìn chiếc đèn của họ bay lên cao với mong ước rằng nó sẽ đến được với Nữ Thần Mặt Trăng và nguyện ước của họ sẽ trở thành hiện thực. Trong khi xếp hàng chờ mua vé để vào khu vực thả đèn, Apo liền sực nhớ đến đồ ăn mà cậu đã đưa cho Mile giữ nên quay lại nhìn chồng yêu, nhưng Omega bé nhỏ lại thấy tay chồng yêu đáng kính lại không có gì ngoài chiếc bóp cầm tay. 

- Hia, đồ ăn của em đâu?? - Apo nhăn mặt hỏi.

- Thức ăn nào?? - Mile hỏi Apo với khuôn mặt khó hiểu, không phải mấy món đó Apo không ăn nữa nên mới đưa cho anh sao, anh thấy tiếc nên ăn giúp cậu một ít, nhưng vì không phải là người thích ăn uống nên không thể ăn hết được.

- Mấy món vừa rồi em đưa anh, kẹo xoài, nho....., em mua để vào trong đây ngồi ăn mà. - Apo bực bội nói, tâm trạng của bắt đầu bất ổn trở lại khi thấy không vui. Có phải chồng yêu đáng kính của cậu đem bỏ hết những món ăn cậu đã mua không?? Apo có dự định sẽ mang thức ăn vào khu vực thả đèn để vừa ăn vừa ngắm đèn, vậy mà nỡ nào ông chồng đáng ghét lại đem vứt hết chứ??

- Hia, anh đừng nói với em là anh vứt hết rồi đó?? - Apo gằn giọng hỏi Mile khi thấy thái độ lúng túng của anh, và tất nhiên anh lắc đầu vì anh đâu có vứt, anh chỉ đưa cho Sean thôi, còn Sean làm gì với số thức ăn đó thì anh không biết.

- Chúng ta sẽ mua cái khác được mà, bé yêu. - Mile nở nụ cười thật tươi nói với Apo.

- Đồ lãng phí!! - Apo nói với Mile một cách khó chịu, tại sao ông chồng đáng ghét này của cậu lại không biết quý trọng thức ăn như vậy chứ??

- Bé yêu à, chồng em giàu lắm đó. Nếu em thích thì ta sẽ đưa hết mấy gian hàng mà em thích về biệt thự của chúng ta luôn, được không?? - Mile biết Apo đang giận và cố dùng lời ngon ngọt để dỗ dành cậu, nhưng càng nghe Apo lại càng tức giận thêm, Omega không thèm trả lời Mile mà liếc anh một cái sắc bén rồi quay lưng bỏ đi. 

Khi đứng trước quầy bán vé, người bán vé hỏi Apo rằng cậu sẽ thanh toán bằng hình thức nào, thay vì trả lời thì Omega bé nhỏ lại im lặng, quay lại chỉ vào ông chồng đáng ghét đang đứng phía sau cho người bán vé biết rồi quay đi bỏ vào trong, để lại Mile đứng đó lắc đầu trong bất lực, còn người bán vé thì tự nhiên cảm thấy lạnh xương sống khi cảm thấy bản thân đang tham gia vào bộ phim truyền hình tình cảm vô cùng yêu thương của hai vợ chồng người ta. Mile mỉm cười với người bán vé sau đó đưa thẻ tín dụng cho anh ta để thanh toán tiền vé.

Vì đang giận và không muốn nói chuyện với Mile nên Apo đã bỏ vào trong một mình mà không thèm đợi anh. Nhưng khi đi được một đoạn khá xa, Apo cảm thấy hơi khó chịu vì không thấy Mile đuổi theo, ngay lập tức cậu liền quay lại và không thấy chồng mình đâu, một nỗi sợ bắt đầu chạy trong tâm trí của Omega bé nhỏ. Apo bắt đầu nhìn khắp nơi để tìm Mile nhưng vẫn không thấy bóng dáng anh đâu, những suy nghĩ tiêu cực bắt đầu lại xuất hiện trong tâm trí Apo. Có phải Mile cảm thấy chán nản khi Apo đã làm anh mất mặt trước đám đông rồi bỏ mặt anh một mình không?? Cậu cảm thấy hối hận về hành động nông nỗi của mình vừa rồi, lỗi của Mile không có gì quá đáng đến nỗi cậu phải giận đến như vậy, rồi lại bỏ mặc anh cho dù bản thân Apo biết rằng cậu không thể làm được gì nếu như không có Mile bên cạnh, cậu cần anh trong mọi tình huống xảy ra.

- Hia.....!! - Apo run rẩy gọi Mile.

Đến lúc này thì Apo nhận ra được rằng không biết từ khi nào nhưng khi có bất cứ một vấn đề gì xảy ra thì trong tâm trí của cậu luôn xuất hiện hình ảnh của Mile. Ngay cả khi rơi vào cơn khủng hoảng xảy ra vào tuần trước, khi cậu bồng Edyth trên tay và chuẩn bị nhảy xuống ban công thì tâm trí cậu vẫn xuất hiện hình ảnh của Mile và mong muốn anh xuất hiện bên cậu lúc đó. Apo chỉ muốn được Mile bên cạnh cậu, đồng hành cùng cậu, yêu thương cậu cũng như trao cho cậu một sự tin tưởng mà bản thân cậu không cảm nhận được từ một ai khác ngoài Mile. Chỉ cần được Mile ôm trong vòng tay ấm áp và dựa vào khuôn ngực vững chải của anh thì Apo sẽ sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn trong cuộc sống. Không biết từ bao giờ mà sức ảnh hưởng của Mile đối với Apo lại lớn đến như vậy, cậu cảm thấy nếu như không có anh bên cạnh thì có lẽ cậu sẽ không thể tồn tại đến bây giờ. Bây giờ Mile có phải đang muốn bỏ rơi cậu không?? Cậu không có ai để nương tựa ngoài Mile cả. Apo nhớ đến khoảng thời gian linh hồn vừa mới được đưa đến thế giới này, Mile đã không vì sự kỳ lạ của cậu mà bỏ rơi cậu, không những vậy anh còn trân trọng và yêu thương cậu rất nhiều, tình cảm của Mile dành cho cậu lớn đến nổi cậu sẵn sàng chiến đấu để được sống ở thế giới này với nhiều trách nhiệm nặng nề thay vì trở về thế giới trước đây sống cuộc sống tự do tự tại.

Chân Apo bỗng nhiên bủn rủn như muốn ngã khuỵu xuống đất với ý nghĩ Mile đã bỏ rơi cậu. Nhưng cũng trong giây phút này Apo nhận ra được một lỗi lầm vô cùng to lớn của bản thân. Nguyên nhân khiến Apo trở nên có suy nghĩ tiêu cực đó là vì thiếu vắng sự hiện diện của Mile, điều cậu cần chỉ là Mile, vậy mà cậu lại mù quáng trút tất cả sự tức giận lên các con của mình, ba hoàng tử bé nhỏ hoàn toàn không có lỗi trong việc khiến cậu có những suy nghĩ tiêu cực, tất cả chỉ là do cậu, do cậu quá cần Mile đến nỗi nhìn thấy mọi thứ xung quanh đều trở nên tiêu cực. Trái tim Apo như thắt lại khi nghĩ đến sự nhẫn tâm của mình đối với Edyth, cậu bé và cả Erwyn, Ereen đều là do cậu tự mình mang thai, là một phần cuộc sống của cậu và Mile, vậy mà cậu lại đành tâm ghét bỏ cả ba đứa con của mình. Apo ôm lấy ngực mình, run rẩy vì hối hận, cậu thật nhớ các con, nhớ nhiều lắm. Mile chỉ bỏ rơi cậu một chút thôi mà cậu đã buồn và cảm thấy tổn thương đến không thể thở nổi, vậy mà cậu lại đành tâm bỏ rơi các con suốt cả một tuần rồi, các con sẽ nhớ và cần cậu đến thế nào chứ?? Apo ôm ngực, nhắm mắt tự trách bản thân vì sự vô tâm và ích kỷ của bản thân cho đến khi có một chiếc khăn choàng qua cổ cậu, Omega bé nhỏ ngửi được mùi tín hương quen thuộc. Đến lúc này thì Apo đã không thể kiềm chế được nước mắt, cậu lập tức quay lại ôm chầm lấy Alpha của mình và nức nở trong vòng tay ấm áp của anh.

- Anh đi đâu vậy hả?? Tại sao lại bỏ em một mình vậy chứ?? - Apo vừa khóc nức nở vừa lấy tay đánh vào ngực Mile, như vừa trách móc anh, vừa hạnh phúc vì anh không bỏ rơi cậu.

Mile vô cùng ngạc nhiên khi thấy tình trạng hiện tại của Apo, đã có chuyện gì xảy ra với cậu khi anh không ở đây?? 10 phút trước, vì thấy Apo giận vì nghĩ anh đã vứt bỏ đồ ăn của cậu nên đã nhờ Sean đi mua lại những món đó và yêu cầu anh ấy lấy chiếc khăn choàng cổ cho Apo vì thời tiết về đêm đã bắt đầu trở lạnh. Mile cảm nhận được ngực áo đã ướt đẫm vì nước mắt của Apo, và điều đó càng khiến anh lo lắng hơn cho cậu.

- Bé à, có chuyện gì xảy ra với em vậy?? - Mile đẩy nhẹ Apo ra và nhìn cậu hỏi đầy lo lắng, nhưng Apo không trả lời mà càng lúc càng khóc lớn hơn.

- Nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì với em, ai đã ức hiếp em?? - Mile vội vàng bỏ các hộp đồ ăn xuống đất và ôm lấy Apo, càng lúc Apo càng khiến anh lo lắng hơn khi cậu lắc đầu nhưng lại khóc nhiều hơn.

- Hia..... Hia..... mãi mãi không được bỏ rơi em, không được bỏ em một mình. - Apo nắm chặt lấy lưng áo Mile và nói trong nức nở.

Mile mỉm cười đầy hạnh phúc, thì ra chỉ là do Omega bé nhỏ sợ anh bỏ rơi cậu nên mới khóc như vậy. Làm sao Apo lại có thể nghĩ như vậy chứ, bản thân Mile sẽ không thể sống nổi khi rời xa cậu thì làm sao có thể bỏ rơi cậu được chứ. Mile đã luôn lo sợ rằng Apo quá độc lập và mạnh mẽ nên sẽ không thích sự chăm sóc thái quá của anh. Như trước đây, khi Mile muốn giúp đỡ Apo những lúc cậu gặp khó khăn, Apo đều nói rằng cậu không sao, cậu có thể làm được, vì vậy Mile đã nghĩ rằng sự quan tâm, chăm sóc của anh dường như trở nên dư thừa với Apo. Vì không muốn Apo khó chịu trước sự quan tâm thái quá của mình nên dù luôn âm thầm theo dõi Apo nhưng Mile sẽ luôn để Apo độc lập giải quyết những khó khăn của cậu mà không trực tiếp tham gia vào. Nhưng ai có thể ngờ rằng Apo lại luôn muốn được Mile chăm sóc chứ, vậy thì từ bây giờ trở đi, anh sẽ luôn chăm sóc cho cậu dù có bị cậu la mắng vì sự thái quá của mình. Và cũng trong giây phút này cả Mile và Apo đều nhận ra rằng bản thân đều đã quá lệ thuộc vào đối phương đến nỗi sợ sẽ bị bỏ rơi. Mile siết chặt vòng tay đang ôm Apo và hôn nhẹ lên môi cậu.

- Ta thề với Đấng Toàn Năng và Nữ Thần Mặt Trăng là sẽ mãi mãi bên cạnh em và chăm sóc, bảo vệ em bằng cả mạng sống của ta. - Mile nhìn Apo với ánh mắt chân thành nói lên lời thề của một Alpha dành cho Omega của mình.

----------

- Nattawin!!!!! - Mile hoảng hốt hét lên vì Apo mở tung cửa xe nhảy xuống khi anh chưa cho xe dừng lại.

Mile không hiểu vì sao Apo lại hành động nóng vội như vậy chứ, họ đã đến nơi cần đến rồi, đâu cần phải vội vàng đến bất chấp mạng sống như vậy chứ?? Chưa kể vết mổ khi sinh của Apo chưa hoàn toàn lành hẳn vì cậu hoạt động quá nhiều mà không được nghỉ ngơi hoàn toàn, nếu lỡ như nhảy xuống xe như vậy lại ảnh hưởng đến vết mổ thì sao?? Mile ngay lập tức thắng xe, nhanh chóng mở cửa xe ra ngoài, anh quăng chìa khóa xe cho một lính canh bất kỳ đang đứng gần anh nhất, sau đó vội vã chạy theo Omega bé nhỏ đang chạy bất chấp vật cản đường vào biệt thự của Jeff.

Jeff đang xem tivi cùng với Barcode, mở to mắt ngạc nhiên khi Apo bất ngờ xông vào nhà cậu ấy mà không báo trước.

- Great Luna!! - Barcode cúi đầu chào Apo trong khi Jeff đứng ngơ người nhìn anh dâu đầy nổi bật trong chiếc áo sơ mi đỏ.

- Các con của ta đâu?? - Apo lập tức hỏi không màn đến biểu cảm của Jeff.

Barcode mỉm cười đưa tay ra hiệu cho Apo đi theo cậu bé trong khi để lại Jeff vẫn đứng yên bất động với khuôn mặt ngạc nhiên không nói nên lời và Apo cũng không quan tâm đến người chồng đáng kính hớt ha hớt hải chạy vào nhà mà đi theo Barcode.

- Chuyện gì vậy?? - Jeff với khuôn mặt chưa thoát khỏi sự ngạc nhiên quay sang hỏi Mile đang đứng cạnh mình.

- Tự đi xem đi. - Mile mỉm cười nói với Jeff một cách bí ẩn, sau đó đi theo hai Omega vào phòng của ba hoàng tử đang ngủ, bỏ lại Jeff đứng đó với vẻ mặt không thể nào hoang mang hơn như thể tự hỏi rằng bản thân cậu ấy có phải là chủ nhân của căn biệt thự này không, sao không ai nói cho cậu ấy biết chuyện gì đang xảy ra vậy??

Ngay sau đó Jeff cũng nhanh chân theo sau Mile vào phòng ngủ của ba hoàng tử và trước mắt cậu ấy lúc này là cảnh anh dâu đáng kính với khuôn mặt hạnh phúc đang bồng Edyth bú khi cậu bé vô tình thức dậy, trong khi tay còn lại đang vuốt ve và vỗ hai hoàng tử còn lại trở lại giấc ngủ khi cũng bị giật mình vì tiếng khóc của Edyth, còn Mile thì đứng trước cửa phòng nhìn bốn cha con Apo mỉm cười hạnh phúc khi Omega bé nhỏ đã không còn ghét bỏ các con của họ nữa. Jeff đã đúng khi nói rằng chỉ có Mile mới có thể chữa khỏi bệnh của Apo, thậm chí còn nhanh hơn những gì mà bác sĩ tâm lý đã nói. Apo bây giờ đã không còn thấy sợ hãi hay căng thẳng khi ở gần ba hoàng tử, không những vậy cậu đã biết cách vỗ về các con để cả ba không còn quấy khóc, ngoan ngoãn nằm ngủ mà không cần cậu phải bồng cùng một lúc.

- Một khung cảnh thật đẹp. - Mile thầm nói trong tâm trí.

- Great Luna dường như đã được chữa khỏi bệnh. - Jeff quay sang nói với Mile.

Mile im lặng không trả lời Jeff, nhưng nụ cười hạnh phúc trên mặt anh chính là câu trả lời cho Jeff. Chỉ cần một buổi hẹn hò ngắn ngủi nhưng Mile đã khiến Apo nhận ra được vấn đề của mình và giúp cậu biết được sự lựa chọn của mình là đúng khi ở lại thế giới này. Đúng là Apo không cần ai khác ngoài chồng của mình, cậu chỉ cần được anh chăm sóc, bảo vệ, cậu muốn bản thân được lệ thuộc vào anh và không muốn anh rời xa cậu. Chỉ cần có Mile bên cạnh, Apo sẽ trở nên thoải mái và bình tĩnh, sẵn sàng đối đầu với mọi khó khăn, kể cả sự quấy khóc của ba hoàng tử bé nhỏ. Và Mile lại một lần nữa nói lên lời thề trong tâm trí rằng sẽ không bao giờ bỏ rơi Omega bé nhỏ của mình, sẽ mãi mãi bên cạnh và bảo vệ cho cậu cùng các con bằng cả mạng sống của mình.

END BABY BLUES

------------

Sorry mọi người vì Loud đăng chương này trễ nha vì Loud phải tham dự các ngày lễ Phục Sinh. Chương này có lẽ không có gì giải thích hết vì đã hạnh phúc quá rồi.

Chỉ còn một chương nữa thì truyện sẽ kết thúc rồi, Loud cám ơn mọi người đã đi đến đây cùng với Loud rất nhiều.

Love you all.😘💚💛

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top