Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bí mật 19: Em mãi mãi là lựa chọn đầu tiên của anh


Tống Á Hiên tắm xong trước ra ngoài đánh răng, lúc sau Lưu Diệu Văn cũng tắm xong ra tẩy trang. 2 người đứng cạnh nhau nói chuyện vu vơ. Bỗng Tống Á Hiên thấy trên bồn rửa có một dây tai nghe. Tống Á Hiên cầm nhét vô tai giả vờ nghe nhạc, đùa cho Lưu Diệu Văn dở khóc dở cười:

"Muốn nghe bài gì?"

Tống Á Hiên miệng đầy bọt kem đánh răng nói: "Bách biến tửu tinh", đang nói bỗng bọt từ miệng chảy dọc xuống cằm, anh ngượng ngùng cười cười với Lưu Diệu Văn.

Quyến...quyến rũ quá... Lưu Diệu Văn thấy đầu mình bắt đầu nóng lên, liếc nhìn ống kính, cố tính giơ tay nhằm tạo ra sự cố ngoài ý muốn: "Anh chuyển máy quay qua đây xem nào". Sau đó cậu bấm loạn lên máy quay, rốt cuộc phím nào mới là phím tắt đây, thôi cứ ấn bừa cả đi.

"Ây, em đừng có bấm lung tung" nhìn Lưu Diệu Văn đang bấm loạn, Tống Á Hiên tưởng cậu lại nghịch ngợm, muốn phá camera, vội vàng ngăn lại, sợ cậu làm hỏng máy. Lưu Diệu Văn muốn nói gì đó với Tống Á Hiên, nhưng lại sợ bị camera quay lại. Lưu Diệu Văn chăm chú nhìn hình ảnh trong máy, tìm một điểm mù của góc quay, nói đùa với Tống Á Hiên: "Đợi chút em cho anh xem cơ bụng". Sau đó chỉnh lại để cho máy quay chỉ quay được mặt cậu, vén chiếc áo phông lên:

" Tống Á Hiên, lại nhìn cơ bụng em nè"

Tống Á Hiên đề phòng nhìn máy quay, lại nhìn Lưu Diệu Văn, chiếc áo phông vén lên lộ ra cơ bụng với những đường cơ rất mịn, toát lên vẻ nam tính hấp dẫn, Tống Á Hiên nhịn không được muốn sờ sờ. Lưu Diệu Văn cười xấu xa nhìn Tống Á Hiên liếm liếm môi, ra hiệu cho anh nhìn xuống dưới, vừa nhìn Tống Á Hiên đã hết hồn, quay lên lườm cậu, lại nhìn máy quay, Lưu Diệu Văn mới bỏ áo xuống. Đột nhiên nghĩ tới gì đó, nhìn Tống Á Hiên qua gương:

"Sao hôm nay anh lại chọn em?"

Tống Á Hiên khựng lại, không biết trả lời sao, im lặng rất lâu:

"Em đoán đi"

Lưu Diệu Văn là kiểu người cái gì cũng phải làm rõ, truy hỏi anh hoài: "Anh nói đi, sao lại chọn em?"
Tống Á Hiên không trả lời,  chỉ nghiêm túc rửa mặt.
"Anh mau nói đi, sao chọn em? Nói nhanh đi mà" Tống Á Hiên không muốn trả lời, chỉ đành nhại lại cậu, cậu nói 1 câu anh nhại một câu, thành công chọc điên Lưu Diệu Văn:

"Anh mà còn vậy em đập anh đó nha", Tống Á Hiên chỉ chỉ camera

"Đang quay đó"

Lưu Diệu Văn giơ tay che lại máy quay, một tay kéo Tống Á Hiên qua, ác liệt cắn mạnh môi anh.

Tống Á Hiên rên khẽ một tiếng, chợt nhớ ra vẫn còn máy quay bèn đẩy mạnh cậu ra lùi lại vài bước, lúc này Lưu Diệu Văn mới bỏ bàn tay đang che máy quay ra. Trong phòng không có máy quay, sau khi tắm xong 2 người lại tiếp tục cuộc chiến tranh giường. Lưu Diệu Văn chơi kéo búa bao thua, lại ăn vạ đòi chơi vật tay. Tống Á Hiên mặc kệ cậu, bởi vì có thể chống tay trên giường nên anh chỉ có thể quỳ tận mé ngoài. Lưu Diệu Văn dẫm lên giường, ngẩng đầu, thấy cổ áo ngủ của Tống Á Hiên mở rộng, dưới áo ngủ là cơ thể căng tràn, tay anh dùng lực, xương quay xanh xinh đẹp càng hiện ra rõ nét, làn da trắng đến phát sáng. Tay Lưu Diệu Văn cũng nhũn ra rồi, nhưng thấy Tống Á Hiên sắp thắng cậu lại vội vã dùng sức. Tống Á Hiên nghiêm túc vật tay, vì nghiêng người nên cổ áo cũng lệch hẳn về một bên, đôi môi nũng nịu phát ra một câu:

"Em lợi hại quá ta"

Bùm! Lưu Diệu Văn thất thủ!

Cậu tự động bỏ cổ tay ra, cố tình giả đò tức giận mà nói với Tống Á Hiên: "Vậy ai cũng đừng hòng ngủ ở đây!" Tống Á Hiên còn chưa nhìn rõ động tác của cậu đã bị Lưu Diệu Văn một phát ôm sang giường bên kia, Lưu Diệu Văn liếc nhìn vị trí đặt máy quay, kéo chăn ra trùm kín người cậu và Tống Á Hiên.

Tống Á Hiên bị Lưu Diệu Văn ôm chặt trong lòng, 2 người mặt đối mặt nhìn nhau, Lưu Diệu Văn nuốt nước miếng liên tục, cổ họng trượt lên trượt xuống. Tống Á Hiên cắn môi, nhìn chằm chằm yết hầu cậu, không khí mờ ám đẩy lên cực điểm. Giây tiếp theo Tống Á Hiên đưa lưỡi liếm yết hầu Lưu Diệu Văn, còn nhìn cậu vẻ đầy khiêu khích. Lưu Diệu Văn bị dáng vẻ vừa thuần vừa dục của anh làm u mê đến thần hồn điên đảo, nắm tay anh đặt lên người mình. Đột nhiên cửa bị đẩy ra, 2 người bị dọa vội tách nhau, Đinh Trình Hâm đi vô thấy bộ dạng chột dạ của 2 đứa, có vẻ hiểu ra gì đó, lắc đầu tiến vào phòng tắm.

"Anh mượn nhà tắm một lát" Đinh Trình Hâm vừa vào phòng tắm khóa cửa Lưu Diệu Văn đã lại vội vàng nắm chặt tay Tống Á Hiên kéo sang, Tống Á Hiên đỏ mặt nhỏ giọng nói:

"Một lát nữa Đinh ca ra rồi đó"

"Nhưng em giờ không quan tâm được nhiều như thế"

Lưu Diệu Văn nâng mặt Tống Á Hiên lên, hơi thở gấp gáp chặn lại môi anh, hình như đang dồn tất cả xúc cảm thổi vào miệng anh. Lại có tiếng bước chân, Tống Á Hiên nhanh chóng đẩy Lưu Diệu Văn ra, sợi chỉ bạc giữa 2 đôi môi kéo dài, Mã Gia Kỳ đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Lưu Diệu Văn đang nằm trên người ôm chặt Tống Á Hiên, nghi ngờ nhìn 2 đứa: "Bọn em đang làm cái gì đó?"

Tống Á Hiên hích hích Lưu Diệu Văn, não Lưu Diệu Văn đang chạy hết công suất: "Vừa em chơi kéo búa bao bị thua, nên phải ngủ cùng Tống Á Hiên"

Mã Gia Kỳ nghe xong thấy rất hoang đường, mặt đầy dấu hỏi chấm, mau chóng chạy vô nhà tắm khoe với Đinh Trình Hâm. Tống Á Hiên bị câu vừa rồi của Lưu Diệu Văn chọc cười khanh khách, đầu vùi vào gáy Lưu Diệu Văn, môi cũng dán vào ót cậu.

"Không phải em hỏi tại sao anh chọn em sao?"

"Ừm, tại sao?"

Tống Á Hiên nhắm mắt, ngẩng lên hôn vào cổ cậu:

" Lưu Diệu Văn"
"Em mãi mãi là là lựa chọn đầu tiên của anh"

Thình thịch

Lưu Diệu Văn cảm thấy trái tim mình như ngừng đập, không thể hít thở nổi.

Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm tắm xong đi ra, Lưu Diệu Văn phản xạ có điều kiện vén lên chiếc chăn đang đắp kín người mình với Tống Á Hiên, Tống Á Hiên vội vàng rụt tay khỏi người Lưu Diệu Văn, Lưu Diệu Văn phản ứng lại cũng vội dùng chăn đắp lên nửa người dưới của Tống Á Hiên.

"Cuối cùng cũng ra rồi", Đinh Trình Hâm liếc máy quay, lại cho Mã Gia Kỳ một ánh mắt, tiến về phía Lưu Diệu Văn Tống Á Hiên,

"Đừng có ấp nhau nữa, đang làm gì trong đó?"

Lưu Diệu Văn, Tống Á Hiên thấy nguy hiểm đến gần Lưu Diệu Văn hô tô: "Anh có việc gì hả?"

Đinh Trình Hâm nhấc một bên chăn, Mã Gia Kỳ nhận được tín hiệu, cũng cầm một đầu chăn, hợp tác đắp kín người 2 đứa, 2 ông anh đè lên, nhéo mặt Lưu Diệu Văn, Lưu Diệu Văn hét ầm trời: "Lưu manh"

Nhưng đôi tay vẫn nắm chặt cổ tay Tống Á Hiên không bỏ, sợ các anh phát hiện ra điều bất thường, cậu lại nói vội: "Các anh nhéo mặt Tống Á Hiên ý, mặt anh ấy nhéo sướng hơn". Mã Đinh sau khi bắt nạt các em giai thỏa mãn rời đi, Lưu Diệu Văn kéo chăn, gác chân lên người Tống Á Hiên, tay ôm cổ anh kéo anh vào lồng ngực mình, hét lên với máy quay:

"Đi ngủ đi ngủ thôi"

Quay đầu lại hôn lên môi Tống Á Hiên, hai người ôm hôn trong chăn, mối quan hệ giữa 2 người rất vi diệu, hình như không nói cũng ngầm hiểu. Tống Á Hiên bị hôn đến khó thở, nhưng lại không nỡ đẩy ra, Lưu Diệu Văn áp má, vừa thở dốc vừa hôn Tống Á Hiên vừa nói: "Vừa nãy làm đến đâu rồi?"

"Đang quay đó"

Tống Á Hiên nhìn máy quay, lại nhìn Lưu Diệu Văn vẻ bất lực. Lưu Diệu Văn nhảy khỏi giường, tiện tay cầm bộ đồ bọc kín máy quay lại. Cười xấu xa đi về phía Tống Á Hiên, vừa đi vừa cởi chiếc áo phông ra, trèo lên giường đè Tống Á Hiên xuống dưới

Tống Á Hiên nhếch nhếch môi, ngẩng đầu nhìn cậu, quàng tay qua cổ Lưu Diệu Văn hôn lên cằm cậu. Trông anh quyến rũ quá.

Sau một màn nóng bỏng (tui lược bỏ đi hết rồi =)) Lưu Diệu Văn nằm rạp xuống người Tống Á Hiên, cảm giác như cả cơ thể bị đào rỗng, nhưng trái tim thì lại như được lấp đầy:

"Tống Á Hiên"

"Ừ?"

"Tống Á Hiên"

"Ừ?"

"Tống Á Hiên"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top