Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14

Khi Son Siwoo trở về nhà, sắc mặt ann tệ đến nỗi Han Wangho còn nghĩ ann mới vừa bị bệnh nhân bắt nạt.

"Siwoo à, tan làm rồi hãy quên hết những chuyện ưu phiền ở bệnh viện đi được không?"

Choi Hyeonjoon đi họp suốt cả chiều, ngồi ở sofa "phịch" một cái, không còn chút sức lực.

"Wangho hyung nói đúng đó anh, trân trọng thời gian sau khi làm tan, em còn xém tí nữa bị giữ ở lại tăng ca đây này."

Han Wangho hỏi.

"Hôm nay Park Dohyeon không làm khó dễ em à?"

Choi Hyeonjoon bày ra vẻ mặt đau khổ.

"Không phải hyung, hôm nay đồng nghiệp cũ của giám đốc Park ở Trung Quốc đến Seoul công tác, anh ấy có hẹn với người kia nên là em được tan làm sớm."

Han Wangho ồ một tiếng.

"Nghe có vẻ là đồng nghiệp thân thiết."

Son Siwoo đột nhiên quái gở.

"Chắc chắn là phải xinh đẹp lắm thì Park Dohyeon mới gấp đi gặp mặt như vậy."

Thật ra thì, đây chính là nguyên nhân mà hôm nay anh tức giận.

——

Rõ ràng là Park Dohyeon hẹn gặp anh trước một tuần, anh thậm chí chỉ vì muốn gặp hắn mà đổi giờ làm việc với đồng nghiệp, còn tăng ca trực liên tục ca đêm hai ngày mới đổi lại được buổi tối hôm nay rảnh rỗi, kết quả là bị Park Dohyeon nhẹ nhàng nói một câu.

"Siwoo à, xin lỗi anh nhé, hôm nay em phải gặp một người rất quan trọng."

Xong trực tiếp cho anh leo cây.

Son Siwoo cảm giác anh không hề hiểu nổi Park Dohyeon, ở một chỗ với anh thì luôn bày ra bộ dạng rất hoàn hảo, anh vô lý như thế nào cũng có thể bao dung, rõ ràng là nhỏ tuổi hơn nhưng ở trước mặt anh đều biểu hiện như là một người trưởng bối.

Nhiều lần hắn làm cho Son Siwoo sinh ra một loại ảo giác rằng, Park Dohyeon thích anh mà không có một lời phàn nàn nào.

Nhưng mà lúc nào cũng tại khoảnh khắc anh cho rằng anh hạnh phúc nhất thì hắn lại tuyệt tình mà bỏ rơi cậu, giống như hiện tại, cũng giống như hai năm trước.

Son Siwoo đối với duyên người qua đường vẫn luôn tốt, từ nhỏ đến lên xung quanh anh không thiếu người muốn tiếp cận, anh tuy không có từ chối thẳng thừng bất kỳ ai, Park Dohyeon thực sự chính là mối tình đầu của anh.

Khi yêu, người trong cuộc thường như bước lên trời, được bao bọc bởi những đám mây như bông nên không thấy được dưới chân mình khoảng không vạn dặm, cũng không nhìn thấy được bầu trời u ám sau lưng mình.

Sau khi tốt nghiệp, hai người bọn họ mỗi người mỗi việc, đương nhiên là sống chung, tương lai xán lạn tựa như hoàng hôn ráng chiều, rọi đến từng mét vuông thế giới của hai người họ.

Nhưng làm việc được một thời gian không bao lâu, Son Siwoo phát hiện ra rằng, Park Dohyeon không thực sự là thuận lợi, công việc ở công ty như một mớ bòng bong, ban lãnh đạo chia bè chia phái đấu đá nội bộ, không đến một năm mà hắn đã thay đổi hai ba chỗ làm, hành trình đi làm của hắn còn rối loạn hơn so với cuộc sống thường ngày.

Buổi tối về đến nhà, Son Siwoo nằm ở trong lòng hắn mà vỗ về an ủi.

"Không sao đâu, nếu em không muốn làm nữa thì đổi công ty khác."

Park Dohyeon chỉ ừ một tiếng.

Ý của Son Siwoo là, Seoul có nhiều công ty, đổi chỗ làm không có gì khó, nhưng Park Dohyeon lại bất ngờ nói với anh.

"Siwoo, em muốn đi Trung Quốc một thời gian."

Son Siwoo còn tưởng là mình ù tai.

"Hả?"

Park Dohyeon nói tiếp.

"Em xin lỗi."

——

Thẳng đến lúc Park Dohyeon rời đi, hai người bọn họ không có một lời chia tay chính thức, nhưng Son Siwoo không muốn xem hắn là người yêu của anh nữa, dựa vào đâu mà cái người này có thể tùy ý bỏ rơi anh lại có thể là bạn trai của anh được.

Park Dohyeon từ sau khi trở về nước, bị anh lạnh nhạt một thời gian, nhưng bởi vì tội nghiệp hắn mỗi lần cầu xin anh tha thứ, đều ở cửa bệnh viện chờ cậu, còn mua hoa tặng cậu, hệt như một cún con bị vứt bỏ nên Son Siwoo thực sự cũng không đành lòng.

Liên tục như vậy nửa tháng trời, anh cũng đồng ý nói chuyện với hắn, chính là không nỡ thấy hắn lại tốn tiền, hoa đẹp đến mấy sau cùng cũng đều nằm ở thùng rác.

"Dohyeon à, cuối cùng là em muốn cái gì?"

Park Dohyeon nói.

"Hyung, anh bớt giận rồi sao? Em dẫn anh đến chỗ anh muốn đi nhé, anh muốn đi ăn cái gì em đều ăn cùng."

Hắn nói xong, Son Siwoo còn tưởng hắn như là ăn mày ở đây xin cơm..

Son Siwoo tức giận mắng đến.

"Hình như em tự tin quá mức về bản thân rồi đấy nhỉ? Em nghĩ là tôi sẽ cam tâm tình nguyện mà đợi em hai năm à? Tôi bây giờ có người yêu mới rồi."

Park Dohyeon nghe xong nhìn cậu, ánh mặt lập tức thay đổi rồi cầm lấy cánh tay của cậu, giọng nói như ra lệnh rằng.

"Vậy anh chia tay đi là được."

Son Siwoo liền vung tay ra khỏi hắn.

"Mắc mớ gì?"

Park Dohyeon hung dữ nhìn anh chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống anh, Son Siwoo cũng cố chấp cứng rắn mà đối đầu, Park Dohyeon nhắc nhở anh.

"Chúng ta đã chia tay đâu, Siwoo hyung, bạn trai mới mà anh nói là kẻ thứ ba."

Son Siwoo nở nụ cười.

"Ly thân hai năm đã có thể coi là ly hôn rồi đó, em bây giờ vẫn giữ chức danh người yêu của tôi lại, như vậy có phải là đang tự tin quá không vậy?"

Park Dohyeon nghĩ Son Siwoo thật quá tàn nhẫn, vì sao lúc đó hắn lại muốn rời đi, chính là vì lúc đó bên cạnh anh là Park Jaehyuk, hắn so với người đó không tính là cây đinh gì.

Son Siwoo thích cái gì, Park Jaehyuk đều có thể làm hài lòng anh, mà anh cũng hết sức vui vẻ mà đón lấy.

Lúc đó anh cũng không hề trả lại, càng đem suy nghĩ tự ti của hắn trở nên càng đúng.

Cho nên là hắn bây giờ công thành danh toại, tuổi còn trẻ lại làm tổng giám đốc, cuối cùng cũng có thể đứng ở trước mặt anh để anh dựa dẫm, nhưng sao bây giờ anh lấy trách hắn tham lam?

[Lòng tham sao? Chẳng phải Son Siwoo cũng như thế à?]

Nhưng hắn bây giờ vẫn đứng ở trước mặt Son Siwoo tha thiết khẩn khoản muốn anh tha thứ, đem hết tôn nghiêm của mình ném hết xuống đất mặc anh giẫm đạp, cái gì cũng không cần, nhưng Son Siwoo lại nói hắn rằng, bây giờ anh không cần hắn ở bên cạnh nữa.

"Siwoo à, nếu như hôm nay anh nói lời chia tay, em liền đem anh đến trước mặt bạn trai mới của anh cưỡng bức anh, anh dám tin thì em dám làm."

Son Siwoo hét to một tiếng.

"Cậu điên rồi hả?"

Park Dohyeon lắc đầu.

"Không phải đâu hyung, em chỉ muốn cùng anh làm lại từ đầu thôi."

——

Son Siwoo không có bạn trai, từ sau khi Park Dohyeon rời đi, anh quả thực có tìm hiểu người mới, nhưng không lâu sau rất nhanh đã chia tay.

Chịu nỗi đau mất mát từ Park Dohyeon, anh vẫn luôn giữ bản thân mình tỉnh táo, không còn tin vào hai chữ "chân thành" của bất kỳ người nào.

Nhưng Park Dohyeon một lần nữa tìm đến anh mang theo lời hứa, lại thành công làm cho anh mềm lòng.

Cuối cùng anh vẫn thỏa hiệp, nhưng không đồng nghĩa với việc sẽ buông xuống được quá khứ, kết quả là hai người bọn họ không hiểu bằng cách nào từ mối quan hệ nam - nam bình thường lại trở thành mối quan hệ bạn giường.

Anh không thể vì thương xót Park Dohyeon mà xem như không có chuyện gì xảy ra, anh cũng có lòng tự trọng.

Cho nên khoảng thời gian ở Trung Quốc trở thành công cụ sắc bén để Son Siwoo thường ngày lấy ra để châm chọc hắn, ngay cả khi bọn họ ngồi ăn món Trung, Son Siwoo cũng sẽ nhắc đến một câu.

"Dohyeon hình như rất hợp với lối sống của Trung Quốc hen."

Ngày hôm nay hắn biến thành "bồ câu" mà tìm đến đồng nghiệp cũ, chỉ có thể nói là đang xát muối lên vết thương lở loét trong lòng của anh, nhưng Son Siwoo sẽ không thừa nhận điều đó.

Loại đàn ông tồi tệ xấu xa này nhìn kiểu gì cũng vừa vặn thích hợp với Han Wangho, nhưng mà Han Wangho chia tay xong, người yêu cũ còn tặng cậu một căn nhà vừa đẹp lại còn có giá trị, còn Park Dohyeon thì chắc chỉ có kỹ năng ở trên giường là một điểm mạnh hơn so với những người khác.

"Wangho ơi, tôi đau lòng là vì tôi đang thất tình."

Anh đột nhiên nói một câu như vậy, ba người trong nhà đều sửng sốt, là do mọi người căn bản không biết bạn trai của anh là ai.

Son Siwoo nói tiếp.

"Mọi người không xem tin tức hôm nay à? Lee Sanghyeok anh ấy đã kết hôn rồi, giấc mơ được gả cho anh ấy đều đã tan thành mây khói."

Son Siwoo bình thường đều nói chuyện giỡn cợt như vậy, nhưng mọi người đều không để ý đến những lời vô nghĩa đó, bây giờ nhìn anh đau lòng như vậy, nhất thời không phân biệt được anh là đang diễn hay là thật.

——

Ryu Minseok nhìn thấy tin tức là lúc tan làm trên đường về nhà, nếu không phải là đang làm việc ở văn phòng thì không người nào có thể chịu đựng được sự hiếu kỳ mà không trực tiếp tan ca.

Son Siwoo nói.

"Thật ra cũng dễ hiểu thôi, người có địa vị như vậy thì hôn nhân chỉ coi như là một hợp đồng giao dịch, cho nên là kết hôn rồi cũng không ảnh hưởng đến việc anh ấy tìm tình nhân ở ngoài đâu ha."

Han Wangho cười một tiếng.

"Siwoo hình như hiểu rõ quá nhỉ."

Son Siwoo trong lòng đang ôm tràn đầy tức giận đối với Park Dohyeon nên không thể nhịn được mà bắt đầu càn quét.

"Đàn ông mà, tôi quá hiểu, ở ngoài miệng thì nói rất yêu nhưng mà phía sau thì luôn toan tính vì lợi ích của mình, nói tới nói lui là, đàn ông chỉ yêu bản thân của họ thôi."

Choi Hyeonjoon là người không bao giờ tham gia quá nhiều vào cuộc thảo luận phê phán bạn trai như thế này, nhưng cậu nghĩ đến hành động của Jeong Jihoon gần đây, thái độ lại trở nên khác thường nói với Son Siwoo.

"Siwoo hyung, một người có thể cùng một lúc thích nhiều người sao?"

Jeong Jihoon luôn luôn một bên nói thích cậu, nhưng một bên khác lúc đó cũng thích nhiều người khác.

Son Siwoo nghe xong nhịn không được mà gõ đầu cậu nhóc một cái.

"Tâm nhĩ trái của người khác là trái tim, còn tâm nhĩ trái của người yêu em chứa tổ ong à? Chi bằng thất lễ một câu, nếu cậu ta đưa ra cái sáng kiến như này thì em cứ trực tiếp cầm dao lên biến cậu ta thành cái tổ ong luôn đi."

Han Wangho nghe là biết Choi Hyeonjoon đang nói đến Jeong Jihoon, vốn định không nói lên quan điểm của mình, nhưng cũng nhịn không được mà nhắc nhở cậu nhóc.

"Hyeonjoonie, mặc kệ tình yêu như thế nào nhưng mà chung thủy là điều cơ bản, nếu không thể làm được thì nên sớm chia tay."

Jeong Jihoon là một đối tượng rất tài năng và chuyên môn trong lĩnh vực y học mà công ty muốn lôi kéo hợp tác, Han Wangho thừa nhận điều đó, nhưng trong chuyện tình cảm, hắn quả thật không thể tính là một người bạn trai tốt.

Choi Hyeonjoon đối với cảm nhận của mọi người xung quanh là ngốc nghếch khờ khạo, bao gồm cả những người có ấn tượng tốt với Jeong Jihoon.

Nhưng Han Wangho không giống với bọn họ, có lẽ là bởi vì anh gần gũi với cậu hơn, cậu thừa biết Han Wangho không hề có hứng thú với Jeong Jihoon, anh chỉ là tiếp cận Jeong Jihoon vì dự án của công ty. Thế nhưng cậu vẫn không thể dừng lại sinh ra cảm giác kỳ cục như bị cả hai người phản bội.

Jeong Jihoon đối với cậu cũng không đến nỗi tệ, Han Wangho thì lại càng không có làm gì có lỗi với cậu, nhưng hai người cùng đặt tại một chỗ, cảm giác đau đớn của cậu chỉ có thể nói là nhân gấp bội.

"Wangho hyung, nếu như em chia tay thì quá trình công tác của anh sẽ thuận lợi hơn một chút phải không?"

Cậu sau khi nói ra lời trong lòng đột nhiên lại nghĩ bản thân không có cách nào đối diện với Han Wangho, lập tức đứng dậy thật nhanh mà chạy về phòng.

Son Siwoo dùng cánh tay đụng Han Wangho một cái.

"Có chuyện gì vậy? Cậu cướp bạn trai của nó à?"

Han Wangho thở dài một hơi, Choi Hyeonjoon hình như là bị anh làm tổn thương rồi.

Nhưng người có tội đáng chết 100 lần là cái tên đáng ghét Jeong Jihoon kia mà!!!!!!!

——

Tin tức Lee Sanghyeok kết hôn rất nhanh truyền đến tất cả mọi người, bà nội là người đầu tiên gọi điện thoại quan tâm hắn.

"Sanghyeokie, không phải là đã nói không muốn gây áp lực cho Wangho sao?"

Bae Junsik mặc dù là người hiểu rõ tình hình, cũng không nhịn được mà hỏi.

"Sao lại tự nhiên công khai ra vậy trời, mày đã hỏi ý kiến của Wangho chưa?"

Tâm tình Lee Sanghyeok bây giờ rất tệ, tin tức kết hôn đã công bố được một thời gian rồi nhưng Han Wangho vẫn phớt lờ như thể chẳng quan tâm, không hề có một cuộc điện thoại nào chất vấn hắn.

Dù sao bọn họ đã ly thân lâu như vậy, Han Wangho như nếu muốn vì tình mới mà muốn ly hôn với hắn, cũng không cần tìm đến hắn để ký giấy ly hôn.

"Junsik à, tao thất bại rồi, ngay cả việc Han Wangho là vợ trên giấy tờ pháp lý đều không có tác dụng."

Bae Junsik bị Lee Sanghyeok làm cho rối bời.

"Mày đang nói cái gì vậy?"

Nhưng Lee Sanghyeok vẫn kiên nhẫn mà giải thích cho anh.

"Không có gì, tao chỉ là muốn nhắc nhở cho Wangho biết là trước khi ly hôn, tao vẫn là chồng của em ấy."

Em ấy bây giờ là đang ngoại tình trắng trợn đấy!

—— Đã beta ——

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top