Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chapter 10: go flex

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nhảy với anh."

Ánh mắt của Jeongguk lập tức chuyển qua Taehyung, ly sâm banh hãy chạm hờ một nửa trên môi hắn, dễ dàng cảm nhận những bọt bong bóng rượu vỡ ra dưới mũi mình. Tầm mắt hắn lia sang chỗ sàn nhảy, quan sát những cặp đôi ngoài đó lắc lư vòng quanh một cách tao nhã trên nền một bài nhạc cổ điển. "Như là. Như là waltz ấy ạ?"

Taehyung mỉm cười với hắn, chìa tay ra. "Như là waltz, baby, đúng thế."

Vài giây trôi qua, Jeongguk đặt ly rượu trên tay hắn xuống và lau miệng bằng khăn ăn trước khi hắng giọng. "Em không biết nhảy nó như thế nào, Tae."

Nụ cười của Taehyung không xê dịch chút nào, nhưng bàn tay y thì có, y mất kiên nhẫn ngọ nguậy những ngón tay của mình. Vì thế, với một hơi thở run rẩy, Jeongguk nắm lấy bàn tay y và đứng lên, phó thác cho người bạn trai dẫn hắn về phía sàn nhảy. Kiến thức về khiêu vũ của hắn không đạt đủ tiêu chí. Hắn chỉ vui mừng là tối hôm nay Taehyung mang giày oxfords chứ không phải cao gót, bởi vì hắn chắc rằng mình sẽ giẫm phải cơ số ngón chân của ai đó.

"Daddy..."

"Có anh đây rồi, honey," Taehyung ghé vai nói với hắn trước khi xoay người một khi họ chạm đến mép sàn nhảy. Y kéo Jeongguk lại gần, dẫn dắt bàn tay hắn đặt lên vai y trong khi nắm lấy bàn tay còn lại. Bàn tay rảnh rỗi của Taehyung đi đến phần trũng sau lưng Jeongguk và nhẹ nhàng thúc giục hắn tiến gần, và trong quá trình đó, giống như hắn đã dự liệu - hắn giẫm phải ngón chân của Taehyung.

"Chết tiệt. Xin lỗi, baby, e-em thật không-"

Taehyung khiến hắn im lặng bằng một nụ hôn, mềm mại và có kiểm soát, Jeongguk cảm thấy nỗi căng thẳng của mình dần tiêu tan. "Để lại đi."

"Gì cơ?"

"Hai bàn chân của em, đặt chúng lại trên ngón chân của anh."

Jeongguk chớp mắt, hai má bỗng nóng bừng, nhưng hắn làm theo lời y, bước về phía trước cho đến khi một nửa bàn chân phủ lên lớp da bóng trên đôi giày của Taehyung. "Như thế này ạ?"

Taehyung ngân nga, cúi xuống ấn đôi môi non mềm lên đỉnh má hắn. "Good boy, cứ như vậy. Anh sẽ dẫn dắt, em chỉ cần theo cách anh di chuyển." Jeongguk giữ đầu mình cúi thấp, tập trung ánh mắt vào đôi chân của họ, cẩn thận phân bổ trọng lượng của mình. Làm theo cách này cũng dễ dàng hơn. Nhưng Taehyung thì có kế hoạch khác, tay y rời khỏi lưng hắn để nhẹ nhàng gõ ngón tay dưới cằm. "Nhìn lên, stud."

"Khó quá, hyung." Jeongguk cố kiềm chế tiếng than vãn trong giọng nói, nhưng Taehyung hẳn đã nghe thấy rồi vì đôi môi y câu thành một nụ cười nữa.

"Không hề, anh hứa đấy. Em đang nghĩ quá nhiều thôi. Không thành vấn đề nếu em mắc lỗi, không ai nhìn thấy em ngoài anh đâu."

Jeongguk càu nhàu một cách khó hiểu, tầm mắt chuyển về đôi chân của hắn và nó khiến hắn nhận lấy một cái tét nhẹ trên mông. Hắn bĩu môi khi ngẩng đầu lần nữa và ánh mắt của Taehyung trở nên sắc bén hơn một chút nhưng vẫn dịu dàng, lời nhắc nhở rằng y đang chỉ huy, nhưng điều đáng yêu chính là như vậy. Nhắc nhở Jeongguk rằng y sẽ không để hắn lạc đường. Nó xoa dịu hắn chút ít và Jeongguk điều chỉnh độ cong của những ngón tay trên vai Taehyung, ngón tay cái miết qua vạt áo blazer khi hắn ngẩng đầu. Nó được đền đáp bằng một nụ cười, nụ cười chỉ dành cho hắn, một nụ cười mà từ lâu đã được cất vào túi áo trước của trái tim Jeongguk như một vật quý giá khiến hắn không thể rời khỏi nhà mà quên mang theo. Đúng như lời Taehyung nói, ánh mắt của y đã không rời khỏi hắn, đôi mắt ấm áp ghim chặt hắn với một sức nặng, đến nỗi Jeongguk cảm thấy như làn da của mình đang bị bong tách từng mảng. Cho dù hắn dành bao nhiêu thời gian cùng Taehyung, ánh mắt của y chưa bao giờ thất bại trong việc khiến hắn cảm thấy lâng lâng.

Toàn bộ câu nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn mới thật chính xác khi nói về Taehyung, đến nỗi nó khiến Jeongguk hơi phát điên vì phải liên hệ một cụm từ sến súa, đã bị người đời dùng quá nhiều. Nhưng dù vậy nó vẫn đánh trúng trọng tâm(*).

(*) it hits the nail right on the head: hiểu là tìm được câu trả lời chính xác.

Ở một mức độ nào đó.

Nếu đôi mắt của Taehyung là cửa sổ, thì có những tấm màn nặng nề phía sau chúng, chỉ được kéo lên khi y cho phép. Y có khả năng đóng chặt những tấm màn đó lại, không tiếp khách, hoặc có thể không muốn bị làm phiền. Nhưng tấm rèm cửa ấy luôn mở cho Jeongguk. Những cánh cửa sổ mở lớn, đèn điện sáng trưng, thông thoáng chín thước bên trong.

Vì vậy, hắn chưa bao giờ cảm thấy hết choáng ngợp và biết ơn khi đôi mắt của Taehyung đặt trên người hắn. Hắn muốn ánh mắt ấy ở bên mình mọi lúc, hắn nghĩ rằng tại thời điểm này, hắn sẽ phát điên nếu không còn ánh mắt của y theo sát bản thân hắn nữa.

Tất cả đều ngớ ngẩn theo cách lố bịch, tới nỗi Jeongguk cảm thấy ngứa ngáy khắp gáy, khiến hình xăm vẫn đang lành da của hắn bỏng rát như người cháy nắng bị nổi da gà.

Taehyung hẳn phải cảm nhận được điều này bởi y đã kéo hắn lại gần cho đến khi Jeongguk buộc phải lê chân lên đôi giày của y.

"Em đang nghĩ gì vậy, Jeongguk?"

Jeongguk thở dài, ngón tay cái quét qua một bên bàn tay của Taehyung, hắn mỉm cười, hơi ngại ngùng. "Anh."

Nụ cười của Taehyung trở nên láu lỉnh và Jeongguk biết chuyện gì lại sắp xảy ra.

"Lúc nào thì em không thế?"

Điều đó chết tiệt là quá đúng nhưng không có nghĩa là Jeongguk không thể hờn dỗi, hắn vốn đã cảm thấy khá tẽn tò trong buổi tối nay.

"Daddy," hắn rên rỉ, gục đầu vào vai Taehyung, quay sang và cọ má lên chất vải mềm mại, mũi dụi vào cổ y. "Đừng chọc em."

Taehyung cười khúc khích, trầm thấp và lặng lẽ bên tai hắn, nghiêng đầu để quai hàm y tựa vào thái dương của Jeongguk. "Đúng mà, phải không?"

Jeongguk chỉ đơn thuần đưa ra một tiếng thở nhỏ, cáu kỉnh.

Nó khiến Taehyung bật cười và y lắc đầu hôn lên đường chân tóc của hắn. "Chà, điều đó ổn thôi. Bởi vì anh cũng luôn nghĩ về em."

Trái tim của Jeongguk nhảy cẫng lên một cách ngoạn mục, giống như bị vân vê giữa những ngón tay thon dài, xinh xắn và hắn giấu mặt vào cần cổ của bạn trai, tham lam hít vào mùi tử đinh hương thơm ngát. Những ngón tay nhẹ nhàng móc dưới cằm hắn một lần nữa và Jeongguk ngẩng đầu lên để bắt gặp ánh mắt của Taehyung, tiếu ý đã nhường chỗ cho một chút không chắc chắn.

"Em biết điều đó, phải không?"

Jeongguk tìm kiếm đôi mắt nâu xinh đẹp và hắn thấy một chút lo lắng đang quay cuồng nơi đáy mắt y, tựa như một chiếc áo ẩm ướt treo trên gờ cửa sổ, tuyệt vọng được phơi khô dưới ánh mặt trời.

Jeongguk chậm rãi cúi đầu và ấn một nụ hôn nhẹ lên đôi môi của Taehyung, nhẹ nhàng và cẩn thận. Khi hắn lui ra, sự lo lắng đã biến mất và chiếc áo ấm lên. "Vâng, Daddy."

Hắn không bao giờ muốn những tấm màn của y đóng lại trước mặt hắn.


- - -


Taehyung đang cố tình. Jeongguk biết chắc.

Những động chạm hờ hững đang dần khiến Jeongguk mất trí, cho dù đó là bàn tay ấm áp câu vào đùi trong của hắn, hay đôi môi nóng hổi áp ở vành tai, hắn đều lâm vào tỉnh cảnh chết đứng. Mỗi một ngón tay tiếp xúc với làn da đều khiến hắn bỏng rát, dù là vô tình - vô tình cái mông hắn thì có - hay cố ý, cảm giác như tĩnh mạch của hắn bị lấp đầy bởi thứ dung nham nóng chảy. Họ đã ở trong trò chơi nhỏ này một thời gian khá lâu, từ lúc Taehyung đánh thức hắn dậy bằng những cú lắc hông nhỏ trên bắp đùi, thủ thỉ với hắn rằng đã đến giờ đi học. Nhưng khoảnh khắc Jeongguk cố gắng chộp lấy y, bạn trai hắn liền rời khỏi giường và bỏ lại Jeongguk với hạ thân đầy phấn khích.

Hắn còn phải chịu đựng qua bữa sáng, Daddy của hắn đã làm món ngũ cốc với quá nhiều sự kích dục(*) chết tiệt. Hắn đã phải quan sát Taehyung rướn cao người và cong lưng để lấy một chiếc bát sạch, bờ mông lại cong vểnh khi y cúi xuống để nhặt thìa từ máy rửa chén mà không khom đầu gối, phần sau áo choàng trượt lên lưng y phô trương màu hồng xinh xắn của quần lót ren, thủ phạm luôn khiến miệng lưỡi Jeongguk trở nên khô khốc.

(*) sexual tension: dịch thô là sự căng thẳng tình dục.

Khi Jeongguk về nhà, hăm hở và phấn khích, hết sức mong đợi việc được đè xuống và hôn hít, hắn thế nhưng ngơ ngác bị bỏ rơi vì Taehyung không cố gắng bắt đầu bất cứ thứ gì. Ngay cả lúc Jeongguk chủ động hôn y và luồn tay xuống dưới chân Taehyung, bạn trai của hắn đã gạt phăng hắn ra và đưa ra một lý do rằng y đang bận.

Chuyện này diễn ra trong nhiều ngày. Và hắn không biết Taehyung đang chơi trò gì, nhưng dường như cũng chẳng có điểm bứt phá nào trong tầm nhận thức của hắn. Hắn biết Taehyung đang có mục đích - luôn vậy - nhưng y đang mất quá nhiều thời gian để đạt được nó, chiếu theo quan điểm khiêm tốn của Jeongguk.

Dần dà một sự bất mãn hình thành từ bên trong, hắn xuất hiện ở những buổi tập với tình trạng cương dương và bồn chồn không yên qua các bài giảng. Việc tự giải quyết đã không còn tác dụng, sau bao nhiêu lần hắn dùng tay tự xử và mường tượng về một cặp mông xinh đẹp căng nảy trên đùi trong khi ép chặt phân thân của hắn xuống. Điều đó có tác dụng cho ba mươi giây trước khi hắn kiệt sức mà không hề được thỏa mãn, cơn ngứa ngáy vẫn râm ran dưới làn da, khiến tâm trí hắn mờ đi.

Jeongguk biết chắc chắn rằng đó không chỉ là những sự động chạm vô tội, mà nó đã được xác minh sau gần năm ngày, Taehyung đã không làm gì hơn là lượn lờ khoa trương ngay trước mắt hắn. Kể từ lần ở Hawaii, chỉ vài ngày trôi qua trước khi họ lại làm tình, vì vậy năm ngày... Đó thật sự là một tình huống cấp bách. Ngay cả khi Taehyung đang bận rộn với công việc, y sẽ gửi cho Jeongguk những bức ảnh, những tin nhắn hư hỏng đủ để hắn đỏ mặt và cắn lấy đốt ngón tay hòng dập tắt tiếng rên rỉ ngay giữa lớp.

Từ ngữ để miêu tả tình trạng này không phải là bị xa lánh, còn xa mới tới nó. Bởi vì rõ ràng Taehyung đang cố tình làm vậy. Giống như y đang nhử một miếng bít tết trước mũi con sư tử, chỉ để kéo miếng thịt trở về ngay giây cuối.

Món bít tết chết tiệt đó đang hành hạ con sư tử tội nghiệp.

Một tuần trôi qua và Jeongguk đã gần nhổ sạch tóc trên đầu mình, và đến một mức độ mà cái gì đủ là quá đủ.

Hắn chịu hết nổi.

Hắn đã chuẩn bị. Hắn quyết tâm. Và Taehyung thì rõ là tham gia.

Cả hai cùng ngồi ở chỗ đi-văng, Taehyung vừa trở về nhà chưa lâu, hãy còn đang mặc bộ đồ đi làm của y. Y ngồi trên ghế ottoman, lướt màn hình điện thoại trong khi Jeongguk quan sát y từ bên kia căn phòng, bài tập về nhà bị hắn đẩy sang một bên và tiếng nhạc thì lặng lẽ phát ra từ loa bluetooth. Hắn cảm thấy hồi hộp, trái tim đập nhanh nơi lồng ngực hắn trong khi chuẩn bị. Nhưng sự quyết tâm giữ cho hắn được tập trung.

Gần như vậy.

Hắn liếm môi và chộp lấy điện thoại ở dưới lưng, lướt cho đến khi hắn thấy bài hát mình đang tìm kiếm, "Dance for You" của Beyoncé bắt đầu được chơi. Taehyung vẫn không ngước lên khỏi điện thoại của y, Jeongguk tăng âm lượng khi nhịp nhạc đánh vào, phớt lờ cái cách ngón tay hắn đang run nhẹ.

Ngay cả khi hắn đứng dậy, Taehyung vẫn chưa ngước lên và Jeongguk chậm rãi đi vòng quanh chiếc bàn nước về phía y, cuối cùng dừng lại ngay trước mặt bạn trai của hắn rồi đưa tay luồn vào mái tóc tối màu của Taehyung. Điều đó thu hút sự chú ý của y, ánh mắt tò mò hướng lên nhìn hắn, đường lông mày mạnh mẽ nhướng lên trong câu hỏi im lặng. Jeongguk không nói năng gì, chỉ đưa tay ra đoạt lấy điện thoại của Taehyung từ ngón tay của y và cẩu thả ném nó qua ghế, ngay lập tức khiến y nhíu mày.

Hắn buộc mình phải tiếp tục, khống chế biểu tình trên gương mặt.

"Jeongguk —"

Jeongguk không để y nói hết, bàn tay cuộn vào gáy tóc Taehyung đồng thời trượt thân mình xuống đùi y, duy trì tư thế cao nhã khi hông hắn bắt đầu lắc lư theo nhịp điệu bài hát, giữ cho nó chậm và chắc. Lời bài hát nghe có vẻ đúng, nhưng hiện tại, nó ít nói lên sự trân trọng của hắn dành cho Taehyung và nhiều hơn là mong muốn y phải trả giá vì đã đong đưa trước mặt hắn suốt cả tuần giời. Taehyung có vẻ đã nhận ra những việc hắn đang làm, một bên lông mày của y nhướn cao trong khi đôi mắt y kéo lê trên thân thể rồi ổn định ở khuôn mặt hắn.

Jeongguk một lần nữa phớt lờ nó và nuốt khan, khó khăn để nghe được giọng của Beyoncé bị lấn át bởi những tiếng đập nặng nề của trái tim mình. Tay hắn chuyển từ tóc sang gáy của Taehyung, nắm chặt khi hắn thả trọng lượng của mình về sau từng chút từng chút, hông cuộn cao hơn cùng thời điểm với tiếng nhạc. Jeongguk mím môi dưới cái nhìn của Taehyung, ánh mắt y đăm chiêu tại hông của hắn. Cảm thấy an tâm hơn một chút, bàn tay còn lại của hắn luồn xuống dưới lớp áo của chính mình trong khi thực hiện động tác uốn toàn thân, nâng áo lên cao hơn và cao hơn khi hắn-

Hắn phải đột ngột dừng lại khi Taehyung phá lên cười, cả người căng thẳng và đóng băng khi hắn chớp mắt nhìn bạn trai, người không hề cố gắng im lặng. Cuối cùng, y lắc đầu và nghiêng sang một bên, nụ cười mỉm điểm trên khóe môi. "Em đang làm gì thế?"

Jeongguk chớp mắt. "Em- Ý anh- em đang làm gì là sao?"

"Ý của anh là bây giờ em đang làm gì vậy, Jeongguk," Taehyung nhắc lại, giọng điệu giễu cợt cùng ánh mắt lần nữa chậm rãi quan sát tổng thể trước khi quay lại trên mặt hắn.

Khuôn mặt của Jeongguk nóng bừng, nửa vì bối rối nửa vì khó chịu. "Nó trông như thế nào," hắn nghiến răng.

Taehyung nhún vai, trông như thể y có cả ngày trời để phung phí.

"Em nói xem, sweetheart."

Sự bối rối nhường chân cho cơn cáu kỉnh, một thứ gì đó nóng bỏng bùng lên trong hắn, rung động vòm miệng hắn. Hắn kéo trọng lượng của mình vào sâu hơn trong lòng của Taehyung rồi đè xuống hai bắp đùi y, tay đan vào mái tóc và lần này hắn dụng sức kéo, đủ mạnh để nụ cười của bạn trai nhạt bớt và hơi thở bị ép bật khỏi kẽ răng y. Jeongguk không bỏ lỡ cái cách đôi mắt y mở to hơn, cái cách quả táo Adam của y rơi xuống và bị nuốt chửng.

"Anh nên im lặng, Daddy," Jeongguk lẩm bẩm, cúi xuống thấp, ánh nhìn mãnh liệt. "Giữ cái miệng xinh xắn đó đóng chặt."

Taehyung không phải là người duy nhất bị mất cảnh giác, bởi vì Jeongguk cũng tự hỏi hắn đang làm cái quái gì. Có điều hắn nhận được một sự hài lòng sâu sắc từ nó, bất kể đó là gì. Không còn nhìn thấy nụ cười tự mãn của người kia và thay vào đó là thứ gì đó trông giống như bất ngờ.

Những ngón tay của hắn thắt chặt hơn trên mái tóc của Taehyung, buộc y phải cong cổ, hắn cúi đầu để vờn đỉnh mũi dọc theo đường cổ họng của y, hít một hơi thật sâu và rùng mình khi ngửi thấy mùi nước hoa quen thuộc. Taehyung thực sự đã thách thức sức chịu đựng của hắn, thậm chí không để Jeongguk hưởng thụ những thứ đơn giản như thế này, và chỉ mùi tử đinh hương của y thôi đã đánh một nhịp khơi gợi nóng bỏng ngay dưới thắt lưng của hắn rồi.

Jeongguk mơ hồ nhận ra bài hát đã bị thay đổi, giờ là một thứ gì đó có nhiều nhạc đệm hơn và giống Jeongguk hơn. Điều đó cộng thêm Taehyung đang trở nên dễ bảo dưới thân cho hắn động lực đẩy hông xuống tới tấp, bớt mềm mại, đầy trêu chọc và mạnh mẽ hơn với mục đích thuần túy đằng sau nó. Hắn nhận được phản ứng mong muốn ngay lập tức, đôi mắt của Taehyung khép lại khi hắn nhìn chằm chằm vào y, chống lại nắm đấm bên tóc y, mục đích rõ ràng muốn nhìn thấy.

Hắn buông tóc y ra để luồn tay xuống khuôn ngực Daddy của hắn trước khi an vị tại bắp đùi, tận dụng cái ôm để đẩy chính mình lên với một đợt chuyển hông nữa rồi trượt ra khỏi đùi y một cách đầy trơn tru, hắn nghiêng người về phía trước, giữ chân và lưng thẳng tắp, thách thức Taehyung nói thêm một từ.

Y quả đã không nói gì.

Jeongguk không ngừng di chuyển, không ngừng rung lắc theo nhịp điệu khi hắn lùi về, sự tự tin và táo bạo vọt cao trong máu khi hắn đưa một tay xuống bụng để nắm chặt gấu áo, từ từ vén lên và thiếu chút là gầm gừ khi trông thấy đôi mắt của Taehyung rõ ràng đặt trên bụng hắn. Hắn cắn chặt áo giữa hai hàm răng trong khi trượt xuống sàn trên hai đầu gối, dựa vào một tay và uyển chuyển uốn người từ bờ ngực xuống hông, những múi cơ trên bụng căng lên áp vào làn da hắn.

Đôi môi của Taehyung tách mở, lồng ngực nhấp nhô một cách tinh tế theo từng nhịp thở và dừng hẳn khi Jeongguk đẩy thân thể hắn lên bằng một chân để hướng mình về phía trước, trượt lại gần hơn để len vào giữa hai đùi của bạn trai hắn. Hắn nhả gấu áo khỏi khe giữa hai hàm răng, hai tay mở rộng cặp đùi của Taehyung và đẩy mình lên trên đầu gối cho đến khi phần bụng trên của hắn áp sát vào hạ thể của Taehyung. Hai tay hắn chạy về phía hông và eo y trước khi cuộn chặt quanh vai, lợi dụng nắm tay để mở hai đầu gối ra xa hơn và tự lắc lư người khỏi đôi chân bằng một đợt sóng cuộn thân thể.

Kiểu vũ đạo này dễ tiếp thu đối với hắn hơn rất nhiều so với những gì Taehyung đã cố dạy hắn trong buổi dạ tiệc lần trước, hắn biết cách điều khiển cơ thể mình theo vũ điệu này. Hắn nhớ lại lần ở câu lạc bộ khi hắn cũng nhảy vì Taehyung, cái cách hắn đã khơi mào dục vọng của y và đưa y trở lại đây. Ý nghĩ đó khiến cơ bắp của hắn siết chặt và hắn xoay người về phía bạn trai, hạ người xuống hông lần nữa và thả tay xuống sàn, hất hông đúng lúc vào tiếng tích tắc của bài nhạc. Taehyung thở ra một hơi run rẩy sau lưng hắn và Jeongguk không cần phải nhìn để biết rằng đôi mắt của y vẫn đang theo sát hắn.

Nhưng dù vậy hắn vẫn nhìn.

Đôi mắt nảy lửa phủ lên mông của hắn, đùi của hắn và đáp nhanh lên mặt Jeongguk, hai má y ửng hồng và môi bị cắn chặt. Đó quả là một cảnh tượng đáng xem và với một cái cười khẩy, Jeongguk quay qua nắm lấy chiếc áo cuộn ở dưới cổ và kéo nó qua đầu khi hắn đẩy người lên và tựa đầu vào ngực của Taehyung. Áo của hắn bó quanh bắp tay và một khi hắn ném nó sang một bên, hắn ngả đầu vào vai Taehyung và quay sang nắm lấy đôi cánh tay y, quàng chúng quanh người để chạy xuống ngực và cơ bụng săn chắc.

Jeongguk có thể cảm thấy hơi thở nóng hổi phả vào đỉnh vai khi hắn nghiến mông xuống hạ thân của Taehyung và một lần nữa cảm thấy sự thỏa mãn nguyên thủy khi cảm nhận phía dưới của bạn trai trở nên cứng rắn. Hắn quay đầu, ma sát đầu mũi dọc theo quai hàm của Taehyung, lưỡi quét qua môi dưới khi hắn hất cằm lên để gẩy nhẹ chóp bên dưới tai Taehyung, răng ngậm tai một lúc, kéo theo một tiếng rên rỉ từ phía sau cổ họng của bạn trai hắn.

Nhanh như khi nó đến, Jeongguk lùi lại và xoay một cách dễ dàng để trói Taehyung, nắm lấy hai cổ tay và kéo chúng lên trên đỉnh đầu, dùng ngực lấn áp y trên lưng ghế, truyền cho y sức nặng của hắn. Ngắm nhìn Taehyung mê mệt như thế này, nhắc nhở Jeongguk về sự tuyệt vọng của chính hắn, dục vọng của hắn, đang cương cứng ở bên đùi của hắn kia.

Thời điểm này là quá tốt để bỏ qua.

Hắn cúi người và bắt trọn đôi môi của Taehyung, không hề chậm rãi và trêu chọc, hắn liếm phía trong miệng y và trải đầu lưỡi qua trọng lượng nặng nề của Taehyung với tiếng rên rỉ đầy hơi. Hắn nuốt lấy tiếng thút thít vỡ ra từ miệng Daddy của mình, liếm nó ra khỏi kẽ răng và nhấm nháp ở nơi cuống họng, trong khi không ngừng thúc hông về phía trước. Jeongguk giữ chặt hai cổ tay của Taehyung bằng một tay, tay kia trượt qua cổ y để luồn những ngón tay vào sợi dây chuyền, cuộn nó quanh các đốt ngón tay trên của hắn và giật mạnh một pha khiến cho bạn trai của hắn phải nghẹt thở.

Khi bài hát đến điểm kết, nó đánh thức Jeongguk về những gì hắn định làm. Những gì hắn muốn chinh phục, và cảm giác phân thân cứng ngắc của Taehyung ấn lên phía dưới đùi hắn là đủ để kéo hắn ra khỏi đám sương mù của chính mình. Với một lần mút lấy môi dưới của Taehyung, hắn buông cổ tay và vòng cổ của y ra rồi dựng mình đứng thẳng dậy.

"Em sẽ đi kiếm gì đó để ăn," hắn nói, giọng không cảm xúc và đi về phía nhà bếp, không bỏ lỡ tiếng thở dốc từ phía sau.

"Gì- J J-Jeongguk!"

Jeongguk đã không đáp trả, chỉ mỉm cười với chính mình và lần đầu tiên, hắn có thể chấp nhận tình trạng kích dục của bản thân mà không hề phàn nàn.

Khỏi cần phải nói, hắn đã không trải qua "bóng xanh"(*) đêm hôm đó.

(*) blue balls: đau tinh hoàn = tinh hoàn màu xanh =)))) là hậu quả của tình trạng kích thích tình dục lâu ngày mà không được thỏa mãn. Mình định dịch là "đau trứng" nhưng nghĩ thấy ví von một chút cũng dễ thương nên để là "bóng xanh" luôn.





- - -


Jeongguk là người cuối cùng bước vào phòng thay đồ, cả người hắn ướt đẫm mồ hôi và làn da thì nóng phừng phừng như bị thiêu đốt. Hắn quyết định bỏ qua việc tắm rửa để tranh thủ thời gian đi gặp Taehyung cho bữa trưa trước khi y quay trở lại chỗ làm và hắn nhanh chóng cởi quần áo ra. Jeongguk ngẩng lên từ chỗ chiếc quần thun hắn vừa mới nhặt lên khi nghe được một tràng cười vang rộ, hắn quay đầu để thấy những đồng đội khác đều đang tò mò nhìn hắn. Hay quan trọng hơn là-

"Người anh em. Chú đang mặc đồ lót nữ đấy à?" Jimin cất tiếng hỏi và Jeongguk trông xuống chiếc boy short màu hồng của Taehyung mà hắn đã mặc vào hồi sáng.

Hắn nhìn lên và nhún vai. "Ừ thì?"

"Cậu em à. Chú mày đang mặc quần lót nữ đó."

Jeongguk nhướn mày, lại nhìn xuống và giật giật vào đai quần vài cái. "Rồi sao? Nó cũng là đồ lót. Thêm vào đó, nó hiệu quả như quần nén. Thằng nhỏ của em được an toàn và nó thoải mái thấy bà luôn. Mềm cực." Tiếng cười đùa tắt hẳn ngay sau đó, đám đàn ông trở nên không chắc chắn bởi đối phương thiếu đi phản ứng bối rối mà họ đã mong đợi. "Sao nào? Muốn cảm nhận chút không?"

Hắn bước qua và Hoseok lập tức nhăn mũi, nhưng vẫn thận trọng đưa tay ra và xoa xoa khớp ngón tay vào lớp vải trên hông hắn, lông mày tức khắc nhướn lên, giọng nói khẽ khàng. "Mềm thật đấy."

Jeongguk gật đầu, mặc quần ngoài của hắn lên. "Vải cotton, người anh em ạ. Mọi thứ đều được thở." Sự im lặng rơi xuống căn phòng khi Jeongguk kết thúc việc chuẩn bị sẵn sàng, hắn vác ba lô lên vai đồng thời gật đầu với những người còn lại trong đội. "Gặp sau nha!" Hắn thốt lên khi bỏ ra ngoài, tự mỉm cười khi nghe được giọng nói không thể nhầm lẫn của Yoongi sau đó.

"Cậu có nghĩ họ bán chúng màu đen không?"





- - -





Jeongguk nghe thấy Taehyung trước cả khi hắn nhìn thấy người.

Hắn quay đầu khỏi trận đấu và thấy Taehyung đang đỗ chiếc Bugatti của mình vào, chiếc xe màu đen với viền màu cam. Jeongguk không thể không mỉm cười, sự chú tâm của hắn dao động khỏi cuộc chơi khi hắn nhìn thấy bạn trai bước ra khỏi xe, mặc chiếc áo giả kim loại không cài nút, hai vạt áo buộc lại trước bụng đã phô bày rất nhiều làn da phía trong, khiến cho dạ dày của Jeongguk quặn thắt. Y lộ diện trong chiếc quần dài cùng tông và áo khoác dài giữa một đám người mặc áo thun trị giá mười đô và đeo toàn giày bị trầy xước.

Chúa ơi, Jeongguk mới thật là yêu y.

Hắn buộc phải mang sự chú ý trở lại trận đấu khi Jimin gọi tên hắn, ngẩng lên đúng lúc để thấy quả bóng được ném theo hướng mình. Jeongguk rê bóng lên sân, giả vờ dẫn sang trái và dẫn bóng lên, cảm thấy một điều gì đó thỏa mãn hơn khi hắn đẩy bóng vào rổ, biết rằng Taehyung đang xem hắn.

"Chúng ta hãy tạm nghỉ thôi, các cậu. Sugar daddy của lover boy đang ở đây rồi," Woo trêu chọc, mặc dù Jeongguk thậm chí chẳng quan tâm. Cậu ta không sai, nhưng sự thật còn hơn thế nữa. Hắn cũng không buồn sửa cậu.

Jeongguk đã để mắt đến Taehyung trước cả khi trái bóng hoàn toàn ngừng lăn. Hắn ra khỏi sân và chạy về phía người bạn trai đang đứng dựa vào mui xe, và Jeongguk không lãng phí thời gian mà chen vào giữa hai chân y và đánh cắp một nụ hôn ngọt ngào.

"Chào người đẹp," hắn lẩm bẩm mà không tách ra hoàn toàn, bàn tay cuộn quanh gáy Taehyung.

Taehyung mỉm cười giữa lớp môi của đối phương khi những ngón tay y vặn vẹo trước ngực áo ướt đẫm mồ hôi của Jeongguk, kéo hắn lại gần. "Anh không cắt ngang đấy chứ?"

Jeongguk ngân nga trong sự không đồng tình, khẽ lắc đầu. "Không bao giờ." Hắn dựa vào cho một nụ hôn nữa, bàn tay trượt xuống dọc theo đường cong trên lưng Taehyung, kéo lấy tấm áo khoác cho đến khi Daddy của hắn nhấc hông dậy và Jeongguk có thể kéo chất vải bị chặn phía dưới và trượt bàn tay hắn vào trong. "Anh làm gì ở đây vậy? Em tưởng anh đang bận."

"Không bao giờ quá bận để tìm em. Anh nhớ em. Muốn gặp em trước trận đấu."

Với toàn bộ sự kiện tụng pháp lý đang diễn ra, Taehyung đã luôn phải bận rộn với các luật sư để tìm ra cách bảo vệ vụ kiện với cha mẹ mình. Y bảo đảm với Jeongguk rằng đó sẽ là một chiến thắng dễ dàng, bởi lẽ ông của Taehyung có đủ quyền sở hữu hợp pháp đối với y cho đến năm y đủ tuổi, nhưng nó vẫn gây nên nhiều sự phiền phức. Điều đó cũng có nghĩa là một lần nữa Taehyung lại bận rộn, khiến cho Jeongguk không hài lòng. Có điều hắn đang cố gắng vượt qua nó, sẽ là không công bằng nếu như hắn giận dỗi giữa cái lúc Taehyung đang bị căng thẳng rõ ràng vì phải giải quyết vấn đề của y. Mặc dù bạn trai của hắn không thích bố mẹ y cho lắm, nhưng không đứa con nào lại muốn chống lại người thân của chúng và Jeongguk đã nhìn thấy cái cách đôi vai của Taehyung chùng xuống. Nó làm trái tim hắn tan nát.

Hắn đã giảng hòa với sự thật rằng Taehyung sẽ không thể tham gia trận đấu của hắn tối nay, xem xét thời điểm ra tòa là cùng một lúc. Và mặc cho Jeongguk sẽ nhớ Taehyung ở đây vô cùng, hắn hiểu. Có chăng thì hắn vẫn có thể nhìn ra cảm giác tội lỗi đang bơi lội đằng sau đôi mắt xinh đẹp của Taehyung, ngay cả bây giờ.

"Taehyung. Dừng lại đi."

"Dừng cái gì? Anh đâu có làm gì."

Jeongguk soi vào y bằng một cái nhìn sắc bén, nhưng đôi mắt hắn lập tức dịu đi, hắn không muốn bạn trai nghĩ rằng hắn đang buồn bực. "Không sao đâu. Anh đừng suy nghĩ quá nhiều về nó. Thực sự đấy, ổn mà."

Câu nói của hắn dường như đã khơi mào nhiều thứ ở trong Taehyung. Y thở dài, hai tay trượt từ khuôn ngực của Jeongguk xuống cuộn tròn sau hai má đùi. "Anh chỉ là - anh buồn thôi. Anh muốn có mặt trong trận đấu của em. Anh thực sự sẽ làm gì đó nếu có thể, sweetheart, anh mong là-."

"Em biết," Jeongguk cắt ngang, dịu giọng, bàn tay rảnh rang ở dưới áo khoác của Taehyung đưa lên nựng hàm của y. "Em biết, được chứ? Ổn thật mà. Anh không phải là người duy nhất cảm thấy có lỗi, anh biết đấy. Em sẽ ở đó với anh nếu như em có thể."

Cảm giác tội lỗi được san sẻ có lẽ đã khiến Taehyung thoải mái hơn về mặt thể xác, nhưng lông mày y vẫn nhíu chặt, hai bàn tay xoa dọc theo mạn đùi của Jeongguk. "Dù sao thì anh cũng không muốn em ở đó. Không muốn bọn họ ở bất cứ đâu gần em. Không phải sau lần trước."

"Mình đã nói về điều này rồi mà, Daddy."

"Không có nghĩa là anh đã quên."

Jeongguk thở hắt ra qua mũi, tựa gần tới để áp hai trán của họ vào nhau, tóc mái đẫm mồ hôi của hắn áp vào phần mái gọn gàng của Taehyung. "Em sẽ không để anh rời xa em đâu."

Taehyung nuốt nước bọt, kéo hắn sát lại. "Chúng mình sẽ gặp lại sau. Anh muốn nghe tất cả. Muốn biết mọi thứ. Được chứ? Thỏa thuận không?"

Hắn mỉm cười, những ngón tay kéo mạnh vào lưng áo mượt mà để hắn có thể luồn tay xuống dưới và vuốt ve làn da ấm áp của người yêu. "Thỏa thuận." Jeongguk dựa vào và hôn Taehyung lần nữa, lần này thì bớt hời hợt, đôi môi họ di chuyển chậm, mềm và yên tâm. Taehyung thở dài giữa cái hôn và Jeongguk kéo y gần hơn bao giờ hết.

Sẽ ổn thôi. Bất kể kết quả đêm nay ra sao, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Họ có nhau và đó mới là điều quan trọng.





- - -





Jeongguk đứng ở rìa sân, nuốt vào một ngụm nước trong khi xoáy ánh nhìn vào bảng điểm. Đội họ đang bị dẫn trước sáu điểm, còn ba phút trên đồng hồ và họ vẫn chưa thể thu hẹp khoảng cách. Nỗi căng thẳng đang ăn mòn nội tạng hắn, bởi vì cơ hội vô địch của họ đang ở rất gần, chỉ cách biệt sáu điểm thôi nhưng dường như nó vẫn còn rất xa vời. Hắn đã cố nói với bản thân mình rằng sẽ ổn thôi. Nếu họ mất chức vô địch, không sao cả. Họ sẽ chơi ở những trận khác.

Nhưng.

Điều đó không có nghĩa là hắn ổn với nó. Đây là một trận lớn, trận đấu giúp họ giành được cúp và tinh thần cạnh tranh đã ăn vào xương tủy của Jeongguk. Không có ích gì khi họ phải đấu với Hongik, một đội sát với từ ghét bỏ nhất mà không thực sự sử dụng đến nó. Đối thủ đã đánh bại đội họ nhiều lần trước đây và mỗi lần như vậy, Jeongguk thấy mình muốn tàn sát từng người trong số chúng. Chúng chơi bẩn và là những kẻ khốn nạn. Jimin đã gần như lả đi sau một cuộc chạy đua với đội trưởng đội bên và điều đó chẳng khiến mọi thứ tốt hơn tẹo nào.

Hoseok đang cố gắng ghi được ba điểm gần như ngay lập tức, và khi quả bóng rơi vào tay Jeongguk, chỉ còn bốn giây trên đồng hồ, hắn đã ném bóng và buộc họ phải hòa tỉ số. Tuy nhiên, hắn bị đẩy ngã xuống sàn trước khi có thể nhìn thấy quả bóng rơi vào lưới bởi vì Choi – thằng Choi chết tiệt – đâm sầm vào hắn như một cơn lốc xoáy trong sân đậu xe tải. Trọng tài thông báo phạm lỗi, ba điểm thực sự hòa cả hai, nhưng Jeongguk không thể không tức giận. Hắn đứng phắt dậy trên đôi chân của mình, rầm rầm xông đến chỗ tên con trai khốn nạn huênh hoang kia.

"Coi chừng đường mày đi chứ, nhóc xinh trai," Choi hú lên, và có những người khác đã chắn ngay chính giữa bọn họ, đồng đội của hai bên can thiệp khi Jeongguk thô bạo đẩy tên kia về sau.

"Tự mày coi chừng thì có, đũy", hắn vặc lại và Yoongi đột nhiên xuất hiện, kéo hắn về phía sau.

"Jeongguk. Dừng lại," Yoongi gắt lên, nhưng hắn biết sự tức giận của anh không nhắm vào hắn.

Đó là một hành vi chơi bẩn.

Hắn gần như bốc khói khi huấn luyện viên Kim xin được nghỉ hội ý, gom tất cả họ lại. "Jeon. Bỏ qua đi, con trai." Hắn có thể nghe thấy sự tức giận trong giọng nói của thầy, nhưng nó bị che giấu dưới một lớp ngụy trang chuyên nghiệp.

Jeongguk bước đi từ bên này sang bên kia, chống tay lên hông cố gắng trấn tĩnh. Hắn được ném tự do một quả và nếu hắn ném trúng, họ sẽ thắng trận này, nhưng nếu hắn ném trượt, thì họ sẽ phải chơi bù giờ. Đây chính là thời điểm quyết định, thành công hoặc thất bại đều nằm trong khoảnh khắc này. Những cú ném tự do là yếu điểm lớn nhất trong chuyên môn của hắn, vì vậy áp lực đè lên hắn là vô cùng lớn. Hắn đã luôn luyện tập để chuẩn bị cho tình huống như thế này vì Jeongguk vốn được biết đến là, chà, hay bị nghẹt thở. Dưới sự xem xét kỹ lưỡng, khả năng cao là hắn sẽ ném trượt. Đây không phải là lần đầu tiên. Và Choi chết tiệt biết điều đó. Tất cả đều đang cưỡi trên vai hắn và nỗi lo lắng thì nhai nuốt cơn căng thẳng của hắn đến cực độ.

Đừng nghẹt thở. Đừng nghẹt thở.

Hắn đang cố gắng tập trung vào lời động viên của huấn luyện viên Kim, vẫn bước qua lại và gần như run lên với sự căng thẳng xoắn xuýt, nhìn sang phía đội bạn nơi Choi đang cười với hắn, và ở bảng điểm. Một điểm. Chỉ cần thêm một điểm và họ sẽ hoàn thành nó, họ sẽ giành được chức vô địch. Nếu họ chơi tiếp, có khả năng cao họ sẽ thua. Họ đã mất Jimin, Soo trông hơi xanh xao và Joongki thì bắt đầu khập khiễng.

Đôi mắt của Jeongguk đảo quanh lo lắng, và mọi thứ dường như đứng yên trong khoảng khắc hắn bắt gặp ánh mắt của ai đó đang chăm chú vào mình từ nơi khán đài. Có một nụ cười trên khuôn mặt của Taehyung, trông hoàn toàn hài lòng và tự tin. Không phải ở bản thân y, mà là ở Jeongguk. Giống như y thương hại mọi người xung quanh vì đã quá lo lắng. Y trông vô cùng đẹp trai, mặc một bộ âu phục đỏ rực, nổi bật giữa đám đông một cách dễ dàng. Nó khiến Jeongguk biết rằng y đã phải vội vã từ tòa án đến chỉ để thấy hắn chơi, và nhận thức ấy mạnh mẽ đánh một đòn sát thương vào lồng ngực khiến hắn cảm thấy lâng lâng.

Y đã đến. Y thực sự đã đến.

Taehyung nháy mắt với hắn, đứng giữa đám đông ồn ào, tựa một bức tranh của sự thanh thản.

Giống như thiên thần xinh đẹp của riêng Jeongguk.

"Em làm được mà."

Và cứ như thế, Jeongguk cảm thấy nỗi lo lắng của hắn được gột rửa sạch sẽ như thể đó là một câu từ đơn giản được khắc trên cát, bị cuốn trôi theo một con sóng xô bờ.

Hắn chuyên tâm nhìn bạn trai mình một lúc, lồng ngực tràn đầy hơi thở trong lành. Sau đó quay người và bước trở vào vòng tròn nói chuyện, hắn cắt ngang bất cứ điều gì Yoongi đang nói. "Em hiểu rồi. Đừng lo lắng."

Mọi người nhìn hắn, có vẻ không chắc chắn, nhưng Huấn luyện viên Kim dường như đã nhìn thấy sự quyết tâm trên khuôn mặt hắn vì vậy ông đã gật đầu và vỗ vào lưng Woo. "Chà? Cậu đã nghe đồng đội của mình rồi đấy. Cậu ấy sẽ làm được. Thôi nào. Hawks on three."

"One, two, three, Hawks!"

Họ tản ra và Jeongguk bước vào sân, bắt lấy trái bóng được truyền cho hắn. Hắn đập nó vài lần, đưa mắt qua lại giữa hai bàn tay và tấm bảng rổ. Hắn hít một hơi thật sâu, và không thể cưỡng được ánh mắt tìm về phía Taehyung. Y vẫn đứng đó, với nụ cười nhỏ xinh trên khuôn mặt, và Jeongguk vẫn yêu chết điều đó ở y. Hắn gửi cho bạn trai nụ cười của chính mình, nhỏ bé và riêng tư, chỉ dành cho hai người họ.

"Cẩn thận đấy, Jeon. Đừng để ngạt thở."

Sự chú ý của Jeongguk từ từ chuyển sang Choi, người cho hắn cái nhìn pha trộn giữa cái trừng mắt và điệu cười khinh khỉnh. Thật kỳ quặc. Tại sao hắn cần phải tức giận vì một cái gì quá nhỏ nhặt như thế? Lại còn xuất phát từ ai đó quá ít quan trọng với hắn? Bây giờ nó gần như đáng buồn cười. Cho nên hắn đã cười khẩy qua mũi, lông mày nhướn lên vì thích thú và hắn dán mắt vào Choi khi hắn ném bóng, cánh tay nhấc cao qua đầu khi quả bóng rời khỏi tay. Sự im lặng trong phòng tập gần như chói tai, tất cả đều nín thở ngoại trừ hai người.

Thứ gì đó đột nhiên bị phá vỡ.

Tiếng rít gào.

"Đây rồi! Hawks giành chiến thắng! Hawks thắng!"

Tất cả các khán đài vỡ òa trong tiếng reo hò và vỗ tay, Jeongguk bất ngờ bị đội của hắn cuốn đi, và hắn gửi một nụ cười nhếch mép tầm thường đến tên Choi đang bốc khói trước khi lơ lửng trong không trung. Hắn cười toe toét trước những tiếng hô hào Jeon! Jeon! Jeon!, nắm đấm của hắn giơ lên không trung khi đám đông hối hả nhào vào sân để chung vui cùng đội. Đôi mắt của Jeongguk tìm kiếm trong tuyệt vọng, đặc biệt là tìm kiếm một khuôn mặt cho đến khi chúng phát hiện ra nó. Taehyung đang đứng ở rìa đám đông, hai tay khum trước miệng, cổ vũ cho hắn trước khi hạ xuống để vỗ tay. Nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt y thật đáng kinh ngạc và Jeongguk vùng xuống khỏi vai của Joohyuk và Mark, khẩn trương vượt qua đám đông khi hắn chen ngang để chạy đến chỗ bạn trai của mình.

Lúc Jeongguk đến được chỗ y, hắn vòng tay ôm chầm lấy, nhấc bổng y lên không trung và Taehyung bật cười, vòng đôi tay qua cổ Jeongguk trong khi hắn làm một cú xoay vòng kinh điển hết xảy nhất rồi hôn y, hắn có thể nếm được mùi vị tự hào trên miệng của Taehyung .

"Anh đến thật này!" Hắn hét lên giữa đám đông, cánh tay siết chặt Taehyung.

Taehyung luồn tay vào mái tóc của Jeongguk, nới lỏng dây chun nhỏ đang buộc tóc của hắn ra để y có thể đan những ngón tay vào. "Em thực sự nghĩ anh sẽ bỏ lỡ trận đấu lớn của em sao? Silly boy." Má của Jeongguk đau nhức vì nụ cười không ngăn được và hắn cố gắng đặt một nụ hôn khác lên môi Taehyung, nhưng cả hai đều cười quá nhiều và hôn thấy toàn răng. "Anh rất tự hào về em, Gukkie," y nói, hai tay trượt xuống ôm lấy hai bên mặt Jeongguk, trán hai người áp vào nhau. "Em xứng đáng."

Jeongguk cẩn thận hạ Taehyung xuống trên đôi chân của y để tầm mắt cả hai tiếp xúc, hắn ngắm nhìn những sợi hoa giấy trắng và xanh bay xung quanh họ, đáp xuống tóc của bạn trai và trên vai hắn. "Là nhờ anh cả, Daddy. Nhìn thấy anh, nhìn thấy sự tin tưởng của anh dành cho em. Tất cả đã làm nên điều này."

Taehyung lắc lắc mái đầu trước khi Jeongguk có thể dứt câu và nụ cười của y mới rạng rỡ biết bao, đôi mắt y thì thật dịu dàng. "Không. Tất cả là nhờ em, sweetheart. Anh chưa bao giờ nghi ngờ em dù chỉ một giây."

Jeongguk bật ra một tiếng cười khó thở, lắc đầu khi nhìn sang Taehyung. Y đang hạnh phúc. Y hạnh phúc vì Jeongguk cũng đang hạnh phúc. Y vui mừng cho hắn, tự hào về hắn. Y là người duy nhất không nghi ngờ hắn. Y không bao giờ dù chỉ trong một giây. Ngay cả khi phải ra tòa đối chất với cha mẹ mình, Taehyung đã đến gặp hắn. Y đã đến để xem hắn giành chiến thắng. Nhưng nó cũng nhắc nhở hắn rằng.

"Còn vụ kiện thì sao ạ? Kết quả ra sao anh?"

Taehyung cười rộ lên, bàn tay xoa xoa trước áo jersey ướt sũng của hắn. "Mình sẽ nói về nó sau. Giờ thì, đội của em đang chờ đó." Y gật đầu qua vai Jeongguk và hắn hầu như không có cơ hội nhìn trước khi bị lôi trở vào đám đông, tay bị kéo ra khỏi Taehyung và thay vào đó là một chiếc cúp.

Khi hắn lơ lửng trên không trung, Jeongguk giữ tầm mắt của hắn trên người Taehyung, y đã quay trở về vỗ tay. Y bắn cho hắn một cái nháy mắt và Jeongguk mỉm cười.

Jeongguk biết rõ chiếc cúp vô địch thuộc về hắn thực sự đang nằm ở đâu.





- - -





Mọi thứ đều lâng lâng nhẹ nhàng và Jeongguk thấy mình hạnh phúc.

Hắn đang nằm trên giường của Taehyung, hương nước hoa của riêng y vương khắp gối và từng hôn ngân vẫn được trải dọc hai bên cổ hắn. Cánh tay hắn quấn quanh tấm lưng trần của Taehyung, bao phủ lấy nếp mềm mại trên hông y. Bạn trai của hắn đã ngủ thiếp đi vài giờ trước, nhưng Jeongguk chẳng thể chợp mắt nổi. Hắn thật quá hạnh phúc. Hóa ra Taehyung đã thắng kiện – cho dù cả hai đã biết trước thế - và cha mẹ của y đã không còn là vấn đề nan giải, họ đã khăn gói trở lại Mỹ với cái đuôi cụp vào ở giữa hai chân. Tối hôm đó tiếp diễn theo chiều hướng tốt hơn, Taehyung đã dẫn hắn và cả đội đi ăn và trong khi mọi người tập trung nhét thịt cho đầy miệng, Jeongguk lại chuyên tâm dán miệng của hắn cho đầy miệng của bạn trai.

Sau bữa tối, họ quay về chỗ ở của Taehyung và cùng xem một bộ phim. Hắn đã nửa mong chờ họ sẽ trở về nhà và làm tình trên mọi bề mặt phẳng họ thấy trong nhà. Nhưng nó đã không diễn ra như thế. Buổi tối thật ngọt ngào và những lời khen ngợi không bao giờ rời xa khỏi đôi môi của Taehyung. Khi họ tắm xong và trèo lên giường, Taehyung đã trèo lên người hắn và cắn vào cổ hắn, nói với hắn rằng y muốn thổi bay một nhà vô địch(*).

(*) blow a champ: ý Daddy bảo là anh ấy sẽ blowjob cho nhà vô địch của chúng ta hay ý tớ hiểu là như thế*ngại ngùng-ing*


("Chúa ơi, hyung," Jeongguk rên rỉ, bởi vì có gì đó thật gợi cảm về điều này, thứ gì đó khiến lồng ngực hắn sưng phồng và đôi vai vuông cứng.

Taehyung mỉm cười trên cổ hắn, phần da phủ mực xăm nằm giữa hai hàm răng y khi những ngón tay y cuộn tròn quanh cơ ngực của hắn, lòng bàn tay nóng hổi ấn lên đầu ngực. "Cho anh thấy em ngắm chuẩn thế nào khi em bắn trên mặt anh đi."

Jeongguk ghét việc hạ thân của hắn co giật đến nhường nào chỉ bởi câu chơi chữ về bóng rổ đó.)

Vì vậy, hắn không thể ngủ được, mặc cho giờ hắn đã chán nản và mệt mỏi như thế nào sau khi adrenaline trong người đã nguội hẳn. Nhưng hắn vẫn cảm thấy như cõ một đường dây điện sống, lan tỏa niềm hạnh phúc. Hắn đã giành được chức vô địch, Taehyung đã thắng kiện trên tòa và tất cả đều tốt lành với thế giới.

Đầu của Jeongguk quay sang khi bạn trai hít sâu vào một hơi, ngắm nhìn Taehyung ngẩng lên và quay về phía hắn, đôi mắt y hé mở, đôi môi mím lại. "Ngủ lại đi, Daddy," hắn thì thầm, tay siết chặt hông Taehyung trước khi xoa dọc eo y.

Taehyung ngâm nga trên miệng trong khi di chuyển gần hơn, lăn lên gối của Jeongguk và thả một nụ hôn ở hõm vai hắn. "Tại sao em còn thức?"

"Chỉ suy nghĩ thôi," hắn nói khẽ, nụ cười cong trên khóe môi khi Taehyung dụi mặt vào cánh tay hắn.

"Em nghĩ gì vậy?"

"Nhiều lắm. Chủ yếu là về chuyện em đang hạnh phúc đến nhường nào."

Điều đó khiến đôi mắt của Taehyung mở to thêm một chút, khuôn mặt mềm mại và mong manh, sưng húp vì cơn ngủ và không trang điểm. Y mỉm cười và quờ quạng xung quanh cho đến khi có thể vươn một cánh tay lên trên gối và luồn ngón tay vào tóc của Jeongguk. "Ừ?" Giọng y dịu dàng, tìm kiếm. "Em đang hạnh phúc chứ, baby?"

Jeongguk gật đầu, ngẩng đầu để áp vào những ngón tay xinh đẹp đó khi hắn thở ra một tiếng dài qua mũi. "Rất hạnh phúc." Hắn xoay người, lăn qua một bên để có thể đối mặt với Taehyung và vòng tay quanh eo y, lòng bàn tay duỗi ra đan vào sau lưng. "Anh khiến em hạnh phúc, Taehyung." Những từ ngữ ẩn hiện sau cổ họng của hắn như một người bạn cũ, chúng tuyệt vọng cố gắng trèo ra khỏi miệng hắn, nhưng rồi bị hắn nuốt chửng.

Vẫn chưa phải lúc.

Khuôn mặt của Taehyung nóng bừng bởi một cơn xấu hổ mềm mại dưới ánh đèn hồng êm dịu của căn phòng, trông y có chút ngại ngùng khi bàn tay rảnh rỗi vươn lên và cuộn những ngón tay quanh mặt dây chuyền hình khóa trái tim của Jeongguk, mặt hình chìa khóa của y thì rơi trên tấm vải giường. Hắn yêu dáng vẻ này của Taehyung, thuần khiết và giống như một mạch máu mở, sẵn sàng để Jeongguk chạm vào. Trần trụi và thô sơ. Jeongguk biết rằng phải mất thời gian để đưa Taehyung đến bước này và hắn sẽ thề với mọi quyển kinh thánh rằng hắn sẽ không bao giờ tin đó là hiển nhiên. Người đàn ông xinh đẹp này đã buông xuống tất cả sự phòng vệ của y, như một cuốn sách mở sẵn sàng cho những ngón tay của Jeongguk lật giở từng trang.

"Taehyung." Đôi mắt của bạn trai hắn chuyển lên từ trên ngón tay của chính y, mở to và phản chiếu ánh đèn trên tường. Tay của Jeongguk trượt từ lưng y đến bao lấy bên cổ và dưới xương quai hàm, hắn ngắm bao quát khuôn mặt đối phương. Rồi hắn cúi xuống và đặt một nụ hôn mềm mại lên đôi môi thậm chí còn mềm mại hơn của Taehyung, tựa như lông vũ và hầu như không ở đó. "Cảm ơn anh," hắn nói, không gì hơn tiếng thì thầm. "Cảm ơn anh đã luôn tin tưởng và ủng hộ em. Đã luôn chăm sóc em và hiện diện ở đây. Ngay cả khi anh không ở bên cạnh em và chúng ta cách biệt địa lí. Em biết anh vẫn luôn theo sát em, suy nghĩ về em. Anh là lý do em hạnh phúc và em hứa sẽ dành bao lâu thời gian anh cho phép để làm anh hạnh phúc như em đang cảm thấy ngay lúc này. "

Taehyung nuốt khan và khi y chớp mắt, Jeongguk có thể nhìn thấy bóng nước mờ trong mắt y. Daddy của hắn không nói gì, chỉ ngả người và hôn hắn lần nữa, ngón tay y hơi run rẩy khi đang nắm chặt dây chuyền của hắn. Bàn tay của Jeongguk trượt từ cổ y để cuộn lấy sợi dây chuyển của Taehyung, giữ nó trong những ngón tay và kéo nó lại gần để ấn vào sau đốt ngón tay của bạn trai mình. Những ngón tay của Taehyung nới lỏng cho đến khi y có thể cầm cả hai mặt dây chuyền của họ trong tay và khép nắm tay y quanh chúng trong khi những ngón tay của Jeongguk bao lấy mặt sau bàn tay của y.

Hắn hy vọng Taehyung sẽ giữ mình bên cạnh y mãi mãi.





- - -





"Chào, petal."Jeongguk nhìn lên từ nơi hắn đang chăm chú ở màn hình TV, những ngón tay ấn vào các nút bấm điều khiển nhân vật của hắn di chuyển quanh bản đồ. "Daddy," hắn chào hỏi, nửa phân tâm khi nhìn lại màn hình. "Ngày tốt lành?"

Taehyung ngân nga phía sau lưng hắn khi y lượn quanh phía sau chiếc ghế đi-văng, vứt túi xách của y lên ghế ottoman. "Ừ, cũng tốt. Có một số thứ hay ho." Có tiếng lách cách lặng thinh, âm thanh quen thuộc của bạn trai cởi giày cao gót và đá chúng sang một bên. "Còn em thì sao? Em vẫn ngồi ở vị trí đó kể từ lúc anh rời đi."

"Em đang thắng đậm mà, baby," Jeongguk cười giòn, ngón tay cái nhằm nút bấm hình vuông để tải lại đạn.

"Cẩn thận đấy. Đừng để mắt em rớt ra ngoài." Taehyung ấn một nụ hôn vào sau gáy hắn trước khi nhặt túi mua sắm và đi về phía cầu thang. Không đến năm phút trôi qua trước khi y gọi từ trên lầu xuống. "Nè, babe? Anh trót quên một cái túi. Em có thể nhanh đi lấy nó giùm anh không?"

"Vâng, một giây thôi!" Tuy vậy hắn không ngừng chơi, tập trung vào vận may hắn đang có. Hắn không biết đã bao lâu trôi qua cho đến lúc Taehyung gọi lại.

"Baby?"

Jeongguk nhìn lên và thấy Taehyung đang đứng ở giữa cầu thang, nhướng mày và hắn phải dựng người dậy ngay, bảng điều khiển vẫn còn trong tay hắn. "Dạ, dạ. Đi ngay bây giờ đây."

Hắn vẫn đang chơi.

"Jeongguk!"

Jeongguk tạm dừng trò chơi với một tiếng thở dài, gửi một cái trừng mắt hẹp dài cho bạn trai của hắn, y vừa hay cũng trừng mắt lại, nhưng nó nhạo báng hơn bất cứ thứ gì khác. Hắn ném bộ điều khiển xuống và đi về phía nhà để xe, đưa mắt nhìn qua vai khi Taehyung bắt đầu theo sau hắn. "Nếu anh đi cùng, tại sao anh không thể tự làm luôn?"

"Bởi vì nó rất là nặng. Anh cần chàng trai khỏe mạnh của mình nhấc nó hộ anh," Taehyung bĩu môi đáp thế và Jeongguk biết điều y nói là hoàn toàn vớ vẩn – hắn đã thấy Taehyung bồng bế con Cash đi vòng quanh, cái con chó nặng gần hai trăm pound, mà y không hề đổ một giọt mồ hôi – nhưng dù sao nó vẫn làm cho hắn thấy tự mãn, uốn éo một chút trong ý thức.

Sau khi tiến vào nhà bếp, Jeongguk đẩy cánh cửa ra gara, bước một chân ra và đột ngột dừng lại. Bởi vì ở đó, đậu giữa những chiếc xe của Taehyung là một chiếc Chevrolet mới tinh với chiếc nơ đỏ tươi được đính vào mui xe. Hắn chớp mắt nhìn nó, mắt trợn tròn. "Tae-" Jeongguk nhìn lại bạn trai đang đứng dựa vào ngưỡng cửa, khoanh tay trước ngực. "Đây là-"

"Em có thích nó không?"

Jeongguk nhìn chằm chằm. "Gì cơ?" Toàn bộ cơ thể hắn bổ về phía trước với áp lực của giọng nói, giống như hắn vừa bị sét đánh. Giống như tâm hồn hắn được hồi sinh và hắn đột nhiên di chuyển, đi vòng quanh chiếc xe, tay cài trên mái tóc, nắm chặt và kéo nó theo mọi hướng. "Chỉ là – Gì chứ!" Taehyung cười khúc khích và Jeongguk thực sự chạy nước rút về phía y, túm lấy áo y trong nắm tay của hắn. "Daddy."

"Ừ."

"Nó. Là. Sao."

"Xe mới của em."

Đầu gối của Jeongguk gần như sụp đổ, nhưng thay vào đó là giọng nói của hắn. "Xe mới của em?"

"Đúng, xe mới của em," Taehyung cười khúc khích.

Hắn có thể nôn ra. Hắn có thể khóc lên. Hắn có thể bất tỉnh.

Thay vào đó hắn thét ầm lên.

Jeongguk xoay người nhanh đến mức lưng hắn đau nhức khi hắn lao về phía chiếc xe, thiếu điều tung cả người lên mái. "Đây thật sự là xe của em?"

"Thật đấy. Nó là một món quà."

"Vì cái gì chứ?"

Taehyung hơi khom người bước xuống và đi về phía chiếc xe, chạy những ngón tay dọc theo nắp ca-pô bóng mượt. "Vì đã giành được chức vô địch."

Jeongguk một lần nữa nhìn chằm chằm vào Taehyung, đôi mắt mở to đến nỗi chúng co giật phản kháng. "Taehyung!"

Daddy của hắn dựa vào một bên của đèn pha, trông gợi cảm một cách lố bịch đứng áp ở bên xe. Xe của hắn. Xe con mẹ nó là của hắn. "Ơi?"

"Anh mua xe cho em!"

"Vậy là chúng ta đã xác minh."

"Nó rất đắt!"

Taehyung ngắm nghía móng tay của y như thể họ đang nói về một thứ tầm thường như thời tiết. "Em đáng giá từng đồng."Jeongguk chùm xuống chiếc xe, mặt áp vào cửa sổ để nhìn vào phía trong. Nội thất toàn màu đen để phù hợp với bên ngoài, phủ da và tươi mới. Hoàn toàn mới cóong. Hắn chưa bao giờ sở hữu một chiếc xe mà chưa qua sử dụng trước đây. Chết tiệt, chiếc xe cuối cùng hắn sở hữu đã ở trong tình trạng tồi tệ đến mức cách duy nhất hắn có thể bán nó là rời từng bộ phận. "Mình có thể mang nó đi thử một vòng không ạ?" Hắn hỏi, khuôn mặt vẫn áp vào kính, làm mờ nó bằng hơi thở nóng ấm của mình.

Hắn ngước lên khi Taehyung ấn thứ gì đó lành lạnh vào cánh tay hắn, tầm mắt trông xuống để thấy một chùm chìa khóa có logo Chevrolet trên móc khóa. "Đi thôi nào, muscles."

Jeongguk cầm chìa khóa với nụ cười toe toét, lại rú lên khi hắn nhảy chồm chồm trên những ngón chân, vồ lấy Taehyung và đáp một cái hôn thật mạnh vào môi y. Hắn chạy vòng quanh xe và nhanh chóng mở cửa bên hành khách và đôi mắt của Taehyung dịu lại khi y đi vòng qua xe, nựng quai hàm của Jeongguk trong cái nôi của long bàn tay trước khi ngồi vào bên trong. Hắn rất nhanh tham gia cùng và những ngón tay không ngăn nổi sự run rẩy nhẹ khi hắn vội tra chìa khóa vào ổ. Khởi động động cơ, hắn quay sang và đôi mắt mở to, cũng như nụ cười của hắn, đưa mắt nhìn Taehyung, y cũng cười đáp lại. Trước khi lùi xe ra ngoài, hắn cần mở cửa ga-ra, nhưng chưa cần đợi hắn có thể ra ngoài để làm điều đó, Taehyung đã với lấy hắn và siết chặt cánh tay.

"Không cần đâu." Y gõ nhẹ trên bảng điều khiển, một màn hình nhỏ thắp sáng giống như phần lớn những chiếc xe khác của y và với một vài lần chạm, cửa gara trượt mở.

Jeongguk chớp mắt với những ngón tay của bạn trai, tiếp nhận rằng y đã lập trình cho chiếc xe của hắn có tính năng vận hành ga-ra. Nó không nên gây sốc cho hắn đến thế nếu xem xét từ lâu, Taehyung đã đưa cho hắn một chìa khóa nhà của y, nhưng đó giống như gây dựng một mảnh ghép bên trong hắn được phép biến nơi đây thành nhà. Chiếc xe của riêng hắn có quyền truy cập vào nhà để xe. Điều này có vẻ nhỏ, dường như không ảnh hưởng đến Taehyung, nhưng với Jeongguk thì có. Cùng một hơi thở gấp gáp, hắn cúi người qua bàn điều khiển và đưa tay ôm sau gáy Taehyung, kéo y vào một nụ hôn, nụ hôn này nhẹ nhàng và chậm rãi hơn. Hắn thưởng thức nó, muốn Taehyung biết hắn trân trọng cử chỉ này đến mức nào. Taehyung có vẻ hơi ngạc nhiên khi y lùi lại, và Jeongguk chỉ mỉm cười.

"Anh dễ thương thật đấy," hắn lầm bầm, va đầu mũi của họ va vào nhau. "Cảm ơn anh, Daddy."

Đôi mắt của Taehyung mở lớn hơn khi Jeongguk ngả người về ghế, đôi môi y xinh xắn và sưng mọng. Y hắng giọng. "Ừm. Không có chi."

Với một nụ cười tươi, Jeongguk lùi xe – thành quả từ việc lái xe tự động của Taehyung – rồi rời khỏi gara và xuống đường.

"Chẳng phải em là tay đua bẩm sinh sao?"

Họ đã lái trên đường được nửa tiếng và chất adrenaline trong huyết quản của Jeongguk vẫn chưa ngừng. Đường phố tương đối trống trải, vì vậy không có gì cản trở hắn xé tan nhựa đường, biết rõ hắn có thể đã đốt một đống nhiên liệu không cần thiết, nhưng mợ nó chứ. Từ lâu hắn đã nhận ra rằng hắn thích được lái hơi nhanh, thích cảm giác như né và sượt qua những chiếc xe khác và hắn được cổ vũ bằng tiếng reo hò của Taehyung từ ghế hành khách, đưa tay ra khỏi cửa sổ, đập không ngừng vào nóc xe.

Trời tối dần khi hắn tấp vào lề đường cao tốc, đỗ xe lại, mạch đập vẫn rộn ràng trên cổ hắn.

"Em ổn chứ?" Daddy của hắn hỏi, nhưng Jeongguk không trả lời, chỉ tháo dây an toàn của mình, sau đó tháo cho Taehyung và nắm lấy cánh tay y, kéo y sang ngồi lên đùi hắn. "Baby-" Ngay khi Jeongguk đặt y vào lòng, chen y giữa lồng ngực hắn và vô-lăng, hắn kéo Taehyung xuống trong một nụ hôn háo hức, liếm qua môi y và dỗ đầu lưỡi của hắn vào trong khuôn miệng của y. "Em đang làm gì đây?" Taehyung hỏi qua một tiếng cười khó thở, những ngón tay lướt qua gáy tóc của Jeongguk.

Jeongguk không nói gì, chỉ đưa tay xuống dưới váy của bạn trai để nắm lấy mông y, chiếc quần lọt khe mà y đang mặc khiến hắn có thể thao túng nhiều da thịt trần truội và kéo y lại gần với một tiếng rên rỉ. Hơi thở của Taehyung nóng hổi phả lên môi hắn và hắn nhanh chóng thò tay xuống kéo chất vải bó sát của chiếc váy lên quanh eo y và sự tham lam của Jeongguk. Hắn móc những ngón tay vào dây đai quần lót mỏng và kéo chúng xuống mông y khi hắn cắn vào môi dưới của Taehyung, vải vóc bị cuộn thành một đường đến đỉnh đùi y.

"Em muốn làm anh."

Hơi thở của Taehyung lẩy bẩy khi y lắc hông xuống và đũng quần của Jeongguk cộm lên bên dưới, ấn một đường ngon ngọt vào phần đùi dưới ấm áp của Taehyung. Đó sẽ là một sự vi phạm cảnh quan công cộng và Jeongguk loại bỏ sự thật rằng có nhiều xe đang chạy qua liên tục và nếu ai đó tình cờ nhìn vào đúng thời điểm, họ sẽ thấy Taehyung đang quằn quại trên đùi của hắn. Hắn xoa nhẹ ngón tay trên miệng huyệt của Taehyung và gầm gừ khi y chọc vào bụng hắn, có thể cảm nhận được sự nóng bỏng trên hạ thân đối phương qua lớp áo phông trên người hắn.

"Jeongguk ..."

"Em muốn làm anh," hắn lặp lại, giọng nói nghẹn ngào kề sát bên cổ Taehyung, cắn vào làn da mỏng manh dưới hàm.

"Không có bôi trơn, baby."

"Đâu sao. Em vẫn có thể làm cho anh ướt." Jeongguk với lên để ngậm hai ngón tay vào miệng, mặc dù hắn buộc phải dừng lại khi Taehyung nắm cổ tay hắn, hắn lùi lại để nhìn y.

"Em đang cố xé mở anh sao?" Taehyung bật cười yếu ớt và Jeongguk rên rỉ.

"Ý em là, gần như thế. Mẹ kiếp, vâng, đúng vậy."

Taehyung lắc đầu, rút ​​ngón tay ra khỏi miệng hắn và ngậm chúng trong miệng y, mút đi nước bọt của Jeongguk trên chúng và y than. "Em sẽ không được làm anh mà không có bôi trơn đâu," y nói khi thả tay ra, cạ hai cánh môi đánh son bóng vào nhau. "Anh không phải con gái, nhớ chứ?"

Jeongguk gần như chùng xuống trong nỗi thua cuộc, đầu ngả vào đệm đầu khi hắn nhìn chằm chằm vào Taehyung. "Nước bọt và quyết tâm sẽ không có tác dụng?"

Đôi mắt của bạn trai hắn dường như dịu lại và y cong một bàn tay mở lớn quanh quai hàm của Jeongguk. "E là không. Không đâu, trừ khi em muốn tổn thương anh."

Đôi mắt của Jeongguk mở to, đột nhiên điên cuồng nắm chặt hông Taehyung. "Không! Không, không, không bao giờ, Daddy."

Taehyung mỉm cười, dựa vào và ấn một nụ hôn chậm rãi, mềm mại lên môi hắn. Y chống đầu gối đẩy người lên cao nhất có thể cho một người đàn ông gần sáu feet trong một chiếc xe chật chội, kéo quần lót của y lên. "Em có thể làm anh khi chúng ta về nhà. Ở nơi mà có rất nhiều bôi trơn." Y trèo xuống khỏi đùi hắn và bò trở lại chỗ ngồi của mình, Jeongguk vươn tay xoa nắn quả mông của y, nơi chiếc váy vẫn còn bị vén.

"Em sẽ bỏ dầu bôi trơn vào trong xe," hắn nói qua tiếng khụt khịt và bĩu môi, thu tay từ mông của Taehyung để cọ lòng bàn tay vào hạ thân cách một lớp quần của hắn, hãy đang giật mạnh sau khi bị chèn ép dưới sức nặng của bạn trai. Hắn khởi động xe trở lại, nhưng tắt động cơ một lần nữa ngay sau đó, ngăn Taehyung lại từ nơi y đã cài dây an toàn được một nửa. "Em không thể có thứ gì trước khi lên đường sao? Em sẽ không thể tập trung nổi." Jeongguk bắn cho bạn trai một cái bĩu môi khác, trưng đôi mắt cún con đẹp nhất của hắn và để đôi vai của hắn thụp xuống một cách đáng thương.

Taehyung chăm chú nhìn hắn một lúc lâu trước khi thả dây an toàn trở về vị trí đợi và thò tay xuống dưới váy khi y nhấc hông lên, và đôi mắt của Jeongguk đáp xuống chiếc quần lót lọt khe màu xanh của bạn trai đang trượt khỏi đôi chân thon dài của y. Trái tim hắn nhảy lên trong ý tưởng sẽ làm một cái gì đó bẩn thỉu như ngửi quần lót của Taehyung, hoặc có thể giữ chúng trong túi của mình, nhưng bạn trai của hắn đã làm tốt hơn, y nghiêng người qua và luồn tay vào chiếc quần thể thao của Jeongguk, cuộn tròn lớp vải ren thô ráp của chiếc quần lót quanh thằng nhỏ của hắn .

"Ô-Ồh, fuck. Tae-." Jeongguk lắp bắp khi Taehyung phủ quần lót của y dọc chiều dài phân thân của hắn với đôi môi kề sát bên má hắn. Jeongguk đảo tròng mắt về sau.

"Giữ nó hộ Daddy cho đến khi mình về tới nhà, được chứ?"

Và có lẽ Jeongguk đã phạm ít nhất năm lỗi quá tốc độ trên đường về nhà.

end chapter 10.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top