Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chapter 11: money honey

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giờ đây, khi giải vô địch chấm dứt, Jeongguk đã có thêm thời gian để tập trung cho việc học. Điều đó không có nghĩa là bóng rổ không còn quan trọng, hắn chỉ dành ra một khoảng để thư giãn trước lúc quay trở lại luyện tập và muốn tận dụng thời gian này để đánh bóng điểm số cho bản thân. Mặc cho tình yêu bóng rổ của hắn to lớn bao nhiêu, vấn đề học tập ở trường vẫn được hắn ưu tiên hơn và hắn thì không muốn lười biếng.

Một buổi tối mát mẻ, cả hắn và Taehyung đều đang bận việc riêng trong văn phòng của y; bạn trai của hắn ngồi ở bàn làm việc và Jeongguk nằm dài trên sàn trong khi Crystal và Cash thì ngủ lê trong góc. Taehyung đã luôn bận rộn cho công tác của hãng thời trang, y mang về nhà không biết bao nhiêu mẫu vải và danh mục đầu tư bao gồm vô vàn các bản phác thảo và giấy tờ đi kèm. Thật tuyệt biết mấy khi y trông hào hứng thế này cho điều gì đó, bởi y đang bận rộn cho những gì y hằng mong muốn. Taehyung từng mang tiếng đồn xấu hồi còn làm người mẫu, nhưng y là người quyết tâm nhất trong những người mà Jeongguk biết, y biết xoay sở để cân bằng việc kinh doanh cùng các anh em của y song song với các dự án cá nhân khác.

Vì vậy, nếu Taehyung có thể làm tất cả những việc đó, Jeongguk tin rằng hắn cũng có thể nâng cao điểm số của mình.


Điện thoại nằm bên cạnh bỗng sáng lên và hắn mỉm cười khi nhìn thấy tin nhắn mới từ mẹ, hỏi thăm về cuộc sống của hắn như thế nào, hỏi tình hình của Taehyung ra sao. Chuyện thông báo cho họ rằng hắn đang ở trong mối quan hệ với một người đàn ông khác hóa ra lại dễ dàng đến bất ngờ. Hắn chưa từng nghi ngờ họ trước đây, bởi lẽ hắn biết rõ bố mẹ của hắn, hắn đã luôn cảm thấy may mắn vì họ sống thoáng và chỉ mong muốn điều tốt nhất dành cho con. Nhưng hắn vẫn vô cùng lo lắng. Jeongguk đã có cả một kế hoạch để quay trở lại Busan, ngồi xuống cùng người nhà và trịnh trọng giải thích tình hình, nhưng rồi quyết định không làm nữa. Đến cuối, hắn gọi điện cho bố mẹ, thú nhận rằng hắn đang hẹn hò Taehyung, chỉ để nhận được hồi đáp rằng chúng ta biết, Guk.

Hắn cho rằng mình cần phải cảm ơn những tạp chí tin đồn và cả tình yêu dành cho những mốt thời trang theo mùa của mẹ hắn.

Cảm giác mới thật nhẹ nhõm làm sao khi trút bỏ được gánh nặng này ra khỏi lồng ngực, bởi vì ngay cả nếu không có lo lắng, hắn cũng không thích giấu giếm bố mẹ mình bất cứ điều gì. Đặc biệt là một chuyện lớn như mối quan hệ của hắn và Taehyung. Kể từ lâu rồi, họ đã nói với hắn rằng hắn có thể làm bất cứ điều gì hắn muốn, sống theo cách hắn muốn, miễn là hắn an toàn và hạnh phúc, đó mới là điều quan trọng.

"Bố mẹ của em muốn gặp anh," hắn nói sau khi đặt điện thoại xuống, quay sang phía Taehyung.

Những ngón tay của Taehyung sững lại trên bàn phím, y ngước lên đối diện hắn. "Em kể với họ về anh?"

"Tất nhiên rồi," Jeongguk cười khúc khích, gặm lấy đuôi bút bi. "Anh là bạn trai của em, hiển nhiên là em sẽ kể với họ về anh."

"Và họ có biết vai trò của anh? Một người bạn trai?"

Taehyung trông có vẻ hơi lo lắng và nụ cười của Jeongguk phai dần. "Có chứ, Tae."

"Và họ có biết bạn trai của em thích mặc váy không? Rằng bạn trai của em thường xuyên bị truyền thông soi mói?"

Jeongguk cau mày, cây bút rơi khỏi miệng. "Baby-"

"Họ có biết điều đó không?" Taehyung cố tỏ ra bình tĩnh và kiểm soát nhưng Jeongguk có thể thấy sự hoảng loạn ở y, thậm chí từ bên kia căn phòng. "Em có nói với họ điều đó không?"

Jeongguk tiếp tục nhăn nhó khi hắn ngồi dậy và mở rộng hai chân ra trước mặt. "Đến đây đi, Taehyung."

"Jeongguk, anh-"

"Đến đây, Taehyung." Giọng hắn cất lên dịu dàng nhưng kiên quyết và Taehyung bất động một lúc trước khi đứng lên khỏi ghế, sải bước về phía hắn, để Jeongguk nắm lấy tay y và kéo y ngồi xuống đùi của hắn. "Anh đang tự vệ cho cái gì cơ chứ?" Hắn hỏi khi Taehyung đã yên vị trên đùi, vòng đôi cánh tay của y qua cổ hắn.

Taehyung không nói gì qua một hồi, chỉ vẽ những vòng tròn vô hình trên tấm lưng trần của Jeongguk, mím môi lo lắng. "Chỉ là ... anh không biết."

Jeongguk xoa hai tay dọc theo đường sườn đùi đang giấu mình trong hai ống quần thể thao của bạn trai. "Anh có biết. Nói cho em nó là gì đi."

"Anh chỉ là-" "Taehyung thở dài, hai bả vai hơi sụp xuống. "Anh chưa từng gặp bố mẹ của bạn trai trước đây và anh muốn họ thích anh."

Y nói điều đó ra thật thỏ thẻ, lặng lẽ đến nỗi Jeongguk gần như nghe hụt. Nó nhắc hắn nhớ rằng hắn đã hồi hộp như thế nào khi gặp ông của Taehyung, để rồi với một nụ cười, hắn kéo bạn trai lại gần. "Họ đã sẵn thích anh rồi. Có điều gì để không thích cơ chứ? Anh hoàn hảo biết bao."

Taehyung chế giễu, đôi tròng mắt u ám. "Đáng tranh cãi đấy. Anh chắc rằng họ muốn em hẹn hò với một cô gái trẻ trung, xinh đẹp, chứ không phải là một gã đàn ông gần ba mươi tuổi, lại còn thích-"

"Dừng lại đi, Tae." Khuôn miệng Taehyung lập tức ngậm chặt, đôi môi mím thành một đường chỉ mỏng. "Họ thích anh vì em thích anh. Bởi vì anh khiến em hạnh phúc. Những thứ khác không quan trọng, họ không quan tâm."

"Chắc rồi, họ không đâu."

"Không phải bố mẹ của ai cũng giống như của anh đâu." Jeongguk không hề cố ý khiến lời hắn nói ra thô lỗ, nhưng cơ thể co rúm của Taehyung không đến sai thời điểm và hắn tự sỉ vả mình ngay lập tức. "Em xin lỗi, daddy, em không có ý-"

"Không, anh biết. Ổn mà. Em nói đúng." Taehyung thở dài, bàn tay trượt vào sau gáy tóc của Jeongguk, ánh mắt cuối cùng cũng nâng lên để chạm mắt hắn. "Đôi khi anh quên mất điều đó."

Jeongguk xoa hai bàn tay dọc theo bờ eo của Taehyung, răng vô thức nhai lấy bên trong má. Hắn đã có ý định này từ lâu, nhưng rồi nhiều chuyện xảy ra, hắn không muốn làm bạn trai cảm thấy căng thẳng. Thế nhưng hắn muốn biết, hắn cảm thấy mình nên biết về chuyện rất quan trọng đó, điều mà rõ ràng đang khiến người yêu của hắn buồn rầu. "Chuyện gì đã xảy ra giữa bọn anh? Em biết anh đã lớn lên bên ông ngoại, nhưng tại sao chứ?"

Taehyung hơi cứng người trong lòng hắn, bàn tay thôi ve vuốt tóc hắn. Jeongguk có thể rút lại lời nói của mình, đảm bảo với Taehyung rằng y không cần phải nói về chuyện này nếu y không muốn, nhưng daddy của hắn đã lên tiếng trước khi hắn có cơ hội. "Bọn anh chỉ là chưa bao giờ hòa hợp. Không chỉ anh, các anh của anh cũng không có mối quan hệ tốt với bố mẹ, nhưng anh và họ ..." Y dừng lại để lắc đầu và Jeongguk siết chặt y hơn. "Anh không cho rằng họ từng thực sự muốn có con ngay từ đầu, anh nghĩ đó là việc cần làm vào thời điểm đó, em hiểu chứ? Giống như có một đứa con là sắm thêm một chiếc túi hàng hiệu vậy." Taehyung chế giễu, nhưng Jeongguk không bỏ lỡ sự tổn thương mà hắn có thể nhìn thấy trên nét mặt y. "Ngay từ lúc nhỏ, họ đã muốn anh và các anh trai của anh vào một khuôn khổ nhất định, hành động theo một cách nhất định. Vì vậy, khi anh bắt đầu dành nhiều thời gian hơn với ông, bắt đầu ăn mặc hơi khác lạ, họ liền không tỏ ra sự hài lòng nhất."

Jeongguk vòng cánh tay một cách che chở quanh eo của Taehyung, sự cau có hằn vào đường nét khuôn mặt hắn, cảm nhận cơn giận bùng lên nặng nề nơi ruột gan. Hắn biết bố mẹ của Taehyung là những người khó để hài lòng, nhưng không nhận ra mức độ của chuyện này. Hắn không để tâm lời họ nói về mình, nhưng hắn sẽ luôn quan tâm nếu có bất kì ai nói gì về bạn trai của hắn, bất kể họ có phải là người nhà hay không.

"Chuyện đồng tính chắc chắn không giúp gì, họ bắt đầu đối xử với anh như một người kém cỏi hơn, mặc dù nó đã khá tệ ngay từ đầu. Họ không vui khi ông đưa anh vào việc kinh doanh khi anh mười sáu tuổi, được giải phóng và chuyển đến ở với ông. " Taehyung nở một nụ cười, sự thích thú hiện rõ trong đôi mắt y mỗi khi nhắc đến người ông Sangchul. "Cha mẹ anh không bao giờ lao động cho những gì họ sở hữu, họ chỉ cố bòn rút tài sản của ông. Khi anh hai mươi tuổi, họ đã liên lạc với anh, nói rằng họ muốn hàn gắn mọi chuyện, và thật ngu ngốc, anh đã tin họ. Rõ ràng đó đều là nhảm nhí, họ muốn tiền và thậm chí còn ngu ngốc hơn, anh đã đưa nó cho họ. Nghĩ rằng mối quan hệ của bọn anh có thể được sửa chữa. Chuyện đã không như vậy. " Taehyung thở dài và đột nhiên trông y thật mệt mỏi. "Thật ngu ngốc khi anh nghĩ rằng họ đã thay đổi."

Jeongguk cúi đầu và nhấn môi lên vai Taehyung. "Không phải ngu ngốc. Anh chỉ là đứa con muốn sửa chữa mọi chuyện với cha mẹ của mình."

"Ừ, nhưng đáng lẽ anh nên lường trước. Anh đã đúng khi làm những gì anh đã làm, họ vẫn cố gắng lấy tiền của anh sau gần mười năm." Taehyung áp môi vào thái dương của Jeongguk, hơi thở của y khuấy động tóc mai của hắn. "Có lẽ đấy là lí do vì sao bây giờ anh là một thằng đần."

"Anh không phải là một thằng đần," Jeongguk bênh vực ngay lập tức, lùi ra sau để nhìn Taehyung. "Anh tốt bụng, biết cho đi và là người ngọt ngào nhất mà em từng gặp. Có một sự khác biệt giữa một tên đần và sống nội tâm, daddy." Hắn hôn lên đôi môi mềm mại của Taehyung. "Việc có một trái tim không làm cho anh trở nên đần độn."

Taehyung chăm chú nhìn hắn, đôi mắt tìm kiếm khuôn mặt hắn và Jeongguk chào đón y, cho y thấy rằng hắn thực sự chân thành. Trong suốt quá trình quen biết Taehyung, hắn đã học được rằng y có vẻ ngoài tự tin và giống như không có gì có thể làm y bối rối, nhưng y vẫn là con người và mong manh hơn những gì y thể hiện. Thỉnh thoảng y cần được nhắc rằng y không phải là người xấu và cảm xúc của y là hợp lệ.

Một bàn tay ấm áp mơn man quanh khuôn mặt và đôi môi bao phủ môi hắn, mềm mại, thong thả và Jeongguk dựa vào như một chú chim đang hưởng nắng. Không có gì tàn phá hắn hơn chuyện Taehyung hủy hoại cảm xúc của chính y, tự đánh giá thấp bản thân y vì lợi ích của người khác, và hắn chắc chắn sẽ không để điều đó xảy ra khi đối tượng được nói là những người như bố mẹ của y.

"Cảm ơn anh đã nói cho em biết, hyung. Em xin lỗi vì anh đã phải lớn lên cùng chuyện này." Jeongguk hôn lên khóe môi y, dịu dàng và ẩm ướt, Taehyung kéo hắn lại gần để ôm hắn, siết chặt hắn trước lồng ngực y.

"Anh rất muốn gặp bố mẹ của em," Taehyung cất tiếng sau một khoảnh khắc im lặng, giọng nói của y dịu dàng, đôi vầng trán kề sát và trái tim Jeongguk nhảy cẫng lên.

"Thật sao? Anh không cần phải làm thế đâu."

Taehyung lắc đầu trước khi hắn có thể dứt câu, ngón tay cái lướt qua môi hắn. "Anh muốn mà. Được nghe kể về họ thật là tuyệt và anh rất muốn gặp những người đã nuôi dạy nên người đàn ông như em."

Nó làm cho Jeongguk tự mãn, ngực phập phồng và hắn không thể cưỡng lại việc ngả về để kết nối đôi môi họ, nụ cười câu trên môi hắn. "Em rất sẵn lòng. Cuộc gặp gỡ của những người quan trọng nhất trong cuộc đời của em." Giờ thì đến lượt Taehyung mỉm cười và Jeongguk hôn nó từ môi y, muốn nếm vị của nụ cười đó ra sao.

Họ dành thêm vài phút để âu yếm, cơ thể của Taehyung không còn cứng ngắc dưới tay hắn và cuối cùng khi hắn thả y trở lại bàn làm việc, Jeongguk cảm thấy nhẹ nhõm. Vui mừng. Với Taehyung là mối quan hệ nghiêm túc nhất hắn từng có được và suy nghĩ về việc y sẽ gặp bố mẹ nhắc nhở hắn về bước ngoặt này có bao nhiêu to lớn. Họ sẽ về Busan, về quê nhà để gặp bố mẹ của hắn, vì hắn muốn hai người được biết về Taehyung, muốn họ hiểu rằng, nếu hắn đã dùng những lá bài của mình đúng cách, đây sẽ là người mà hắn muốn dành phần đời còn lại để ở bên.

- - -



Ngay khi bước vào cửa, Jeongguk ngay lập tức muốn quay đầu và bỏ chạy. Bởi vì ngồi trên cầu thang không ai khác ngoài Taehyung, đang phóng tầm mắt về phía hắn, bên cạnh y đặt một chiếc hộp.

Hắn nuốt nước bọt, cánh cửa lặng lẽ đóng lại sau lưng, phong ấn số phận của hắn.

"C-Chào anh, baby," hắn chào hỏi, một tiếng cười khó thở, lo lắng trào ra từ cổ họng. "Ngày hôm nay của anh thế nào?"

Có lẽ nếu hắn cố gắng lướt qua sự thật, sẽ không có gì xấu xảy ra.

"Em đã mua đôi giày đó."

Được rồi, có thể không.

Taehyung liếc xuống chiếc hộp và dùng một ngón tay để mở nắp, lộ ra đôi giày thể thao Dior mà Jeongguk mới mua. "Anh nghĩ anh đã nói với em rằng em không thể mua thứ này cho đến khi em hoàn thành bài tập môn cấu tạo cơ thể."

Jeongguk nuốt nước bọt, cẩn thận hạ chiếc cặp xách xuống đất.

"Anh đã hay đã không nói vậy, hả Jeongguk?"

Ôi, chết tiệt.

"Anh đã nói vậy, daddy."

Taehyung gật đầu, di chuyển để đan hai bàn tay của y vào nhau, hờ hững đặt giữa hai đầu gối. "Nhưng em vẫn mua nó, ngay cả sau khi anh đã đặc biệt nói với em là không được."

"Vâng, daddy."

"Và em đã làm xong bài tập?"

Giết hắn đi. Nghiêm túc là giết quách. Hắn. Đi. "Chưa ạ, daddy."

"Vậy tại sao em lại mua nó?"

Jeongguk rên rỉ, chân đập xuống sàn. "Bởi vì em thực sự muốn nó! Dù sao em cũng sẽ mua được nó, vì vậy em không hiểu tại sao em nên đợi." Taehyung nhướn mày, đầu lưỡi đục vào bên trong má và quai hàm bạnh ra. "Tuy thế, chúng không đẹp sao, Tae?" Jeongguk vội vã chạy tới, nhặt một chiếc giày, cười toe toét. "Nó giống như – nguồn cảm hứng! Khiến em cảm thấy vui."

Taehyung chỉ chớp mắt với hắn, không hề nhìn vào chiếc giày trên tay hắn. "Ồ, vậy là em đã hoàn thành nhiệm vụ của mình một khi em đã nhận được nó."

Nụ cười của hắn lộp độp rớt xuống.

Ôi, chết tiệt.

"À thì, chưa ạ, n-nhưng mà-!"

"-nhưng em đã đi ngược lại yêu cầu của anh, đã tiêu tiền của anh và em vẫn chưa làm xong bài."

Jeongguk cười yếu ớt. "Tae, nghe em-"

Taehyung đứng dậy sau đó và Jeongguk theo bản năng lùi một bước, giữ chặt chiếc giày sneaker trong ngực hắn khi bạn trai đưa tay ra, những ngón tay ra hiệu. "Đưa nó cho anh." Hắn nghiêm túc đấu tranh về việc đoạt lấy chiếc giày còn lại, mắt nhìn thẳng vào chiếc hộp và Taehyung phải nhận ra điều này vì y lại tiến gần hơn. "Jeongguk. Đưa cho anh chiếc giày. Ngay."

Với một chút nhăn nhó, Jeongguk đưa nó ra, cúi đầu xuống. Có tiếng thình thịch trước khi lưng áo bị túm lên và hắn bị kéo về phía phòng khách, đế giày rê trên mặt sàn gỗ cứng kin kít trong quá trình. Taehyung thả cho hắn đứng cách chiếc đi-văng vài bước chân và Jeongguk bị bỏ lại để nhìn chằm chằm khi bạn trai ngồi xuống và vỗ lên đùi y.

"Nằm ra đầu gối anh."

Thằng nhỏ trong quần của hắn rục rịch.

Với một lần khô khan nuốt xuống, Jeongguk vùng vằng đi qua, cổ tay hắn bị nắm lấy một khi hắn đủ gần và trở nên dễ bảo khi Taehyung kéo hắn nằm xuống đùi y, hông nép bên sườn y. Tay hắn cuộn quanh mắt cá chân của Taehyung và hắn thở ra run rẩy khi lưng quần ngoài và quần lót trong bị kéo xuống đến chóp đùi, một lòng bàn tay rộng, ấm áp chà sát đường cong trên mông hắn.

"Em có nghĩ rằng thật công bằng khi em dùng thẻ của anh để mua cho mình đôi giày mà anh đã nói rằng em không thể nhận được cho đến khi em làm xong bài không? Không phải chúng ta đã có thỏa thuận sao?" Giọng nói của Taehyung hết sức nhẹ nhàng, dịu dàng, lỗi giác của việc suy ngẫm mà Jeongguk biết rõ hơn là nghĩ thực sự đã sẵn sàng. Taehyung đã đưa ra quyết định ngay vào lúc y nhận thấy hắn làm ngược lại lời của y. Y chỉ đang chơi đùa với hắn mà thôi.

Và ai ôi, Jeongguk có thích thế không cơ chứ.

Hắn gật đầu, biết rằng hắn sẽ làm theo bất cứ điều gì daddy của hắn đang nói, nhưng hắn bướng bỉnh và đã ăn năn cho những hình phạt của Taehyung và - '"Nhưng em xứng đáng được nhận nó. Em đã giành được chức vô địch", hắn giận dỗi lầm bầm trong tiếng khịt mũi và bất ngờ cảm nhận móng tay sắc nhọn ghim vào lớp da bên dưới mông.

Taehyung chế giễu, cúi người sang một bên để nhìn vào khuôn mặt của Jeongguk. "Ồ, em xứng đáng, phải không? Đáng ra anh nên tự mua nó cho em phải không?"

Jeongguk quay đầu lại để bắt gặp ánh mắt dò hỏi của bạn trai và với một cái nhếch cằm, hắn gật đầu. "Vâng. Anh nên vậy."

Sự im lặng kéo dài hồi lâu, đôi mắt của Taehyung hẹp lại và vẻ mặt trơn tru chuyển thành một thứ gì đó thản nhiên và Jeongguk biết chắc rằng hắn tiêu rồi. Hắn nuốt nước bọt và Taehyung gật đầu. Những ngón tay thon gầy đột nhiên thò tay vào túi quần, có thể cảm nhận được áp lực của móng tay dài ép vào bên đùi và khi nghe thấy âm thanh leng keng quen thuộc đó, hắn cứng người.

Taehyung rút chìa khóa xe ra, chiếc vòng rơi xuống giữa ngón trỏ của y. "Đoán là em không cần cái này nữa."

"Cái gì, Tae, không-"

"Có chuyện gì vậy? Hãy cho anh một lý do chính đáng để anh không lấy đi chiếc xe mà anh đã mua vì em giành chức vô địch và thay vào đó để em giữ đôi giày của em đi." Giọng nói của Taehyung trở lại nhẹ nhàng nhưng kể cả, chớp chớp hàng mi dài và trong giây lát Jeongguk đã quên rằng hắn đang phơi mông trần trụi và sắp bị trừng phạt, chỉ nhìn chằm chằm và ngất ngây trước cái cách bạn trai hắn xinh đẹp đến nhường nào. "Jeongguk."

Hắn tự chớp mắt để thức tỉnh về thực tại, giật mình, há hốc miệng. "Hử?"

Đến lượt Taehyung nhìn chằm chằm, mặc dù y trông có vẻ ít tương tư hơn Jeongguk. Trông y sốc, cáu gắt. "Ồ, anh xin lỗi, tâm trí của em đang ở nơi khác à?"

Gần như vậy.

"Không, daddy."

"Vậy anh vừa mới nói gì."

Jeongguk cố róc não hắn ra, cổ họng hồi hộp tích tắc, nhưng thật khó để ghi nhớ khi Taehyung đang ở quá gần, quá thơm và đôi môi y trông quá mềm mại và hắn nghiêng người đến trước khi hắn thực sự định hình được những gì đang xảy ra và-

"Jeongguk."

Đầu hắn giật lên một chút, như tỉnh dậy sau cơn mê và lông mày hắn nhướn lên. "Vâng?"

Cái nhìn phẫn nộ của Taehyung nhanh chóng chuyển sang lo lắng, khuôn mặt xinh đẹp của y nhăn nhó và Jeongguk muốn hôn cho sạch cái nhíu mày của y. "Nào," y mở lời nhẹ nhàng, đưa tay ôm lấy đôi má Jeongguk. "Em ổn chứ, baby? Mọi chuyện ổn chứ?"

Jeongguk dựa vào tay của Taehyung, cọ má vào sự mềm mại nơi lòng bàn tay và dụi mũi hắn vào cổ tay y để hít hà mùi hoa tử đinh hương, phớt lờ những chiếc chìa khóa leng keng bên tai hắn. Mắt hắn nhắm lại khi một bàn tay rời khỏi mặt và luồn qua mái tóc hắn, thề rằng hắn gần như rên ư ử. Trái tim hắn nhảy lên trong lồng ngực khi Taehyung ngâm nga nho nhỏ, vuốt ve thái dương và xoa những vòng tròn vào má hắn. Ngay cả khi Jeongguk là một đứa trẻ hư hỏng và đáng bị khiển trách, Taehyung vẫn luôn sẵn sàng an ủi hắn, nhầm lẫn sự mê đắm của hắn với điều gì đó tiêu cực.

Đã bao giờ hắn đề cập đến chuyện hắn đang say đắm trong tình yêu đến thế nào?

"Em ổn," cuối cùng hắn nói, đôi môi miết dọc theo gót bàn tay của Taehyung. "Chỉ mất tập trung thôi."

"Bởi cái gì?"

Jeongguk mở mắt ra, bắt gặp sự dịu dàng từ đôi con mắt màu nâu ấm áp. "Anh."

Lông mày của Taehyung nhướn lên, thoáng chốc trông y mất cảnh giác trước khi một nụ cười nhỏ khẽ cong ở khóe môi. Jeongguk hy vọng hắn đang không tưởng tượng ra nét phớt hồng trên làn da tuyệt đẹp của y. "Anh đang làm em mất tập trung?"

"Phải, anh đang làm thế."

"Như thế nào?"

Jeongguk hôn lòng bàn tay y. "Bởi cái cách anh xinh đẹp đến thế nào."

Chắc chắn đã không tưởng tượng mà đỏ mặt.

Taehyung khẽ thở dài, ngón tay cái lướt dọc lông mày hắn. "Em khiến cho việc trách phạt thật khó khăn khi cứ tỏ ra dễ thương như thế."

Jeongguk gục đầu vào đùi bạn trai, duy trì cái nhìn chằm chằm vào y trong khi dụi má vào chất vải quần mềm mại. "Em không ngăn được."

Một tiếng thở dài nữa và ngón tay cái của Taehyung miết dọc vành tai của hắn. Khi cặp đùi của y đã ê ẩm dưới sức nặng của hắn, Jeongguk tự dựng người dậy và trèo lên ghế, cánh tay hắn móc vào phía sau hai đầu gối của bạn trai để kéo chúng lên cùng hắn và Taehyung dễ dàng dịch theo sau khi được dẫn dắt nằm ngả ra, hai đùi mở rộng để Jeongguk có thể chen vào giữa.

"Đẹp quá, Taehyung," hắn thì thầm trên làn da mịn màng nơi quai hàm daddy của hắn, đôi bàn tay trượt xuống dưới áo để cảm nhận sự ấm nóng và mềm mại của làn da y dưới những đầu ngón tay. "Anh thật sự xinh đẹp. Em có thể ngắm nhìn anh cả ngày không thấy chán."

Bất cứ sự kiên quyết cuối cùng nào cũng đều tan chảy vào giây phút Jeongguk hôn lên khóe miệng của Taehyung, đôi môi mềm như bông đột ngột hội ngộ môi hắn và đùi y siết chặt quanh hông của hắn, thân thể bị kéo lại gần bởi bàn tay ở phía sau gáy tóc và khi bàn tay còn lại cởi quần của hắn xuống thấp hơn, Jeongguk biết việc tiếp theo họ làm sẽ không phải chuyện trách phạt.




Hắn đã trả lại đôi giày vào ngày hôm sau.

- - -


"Nhìn lên nào, baby."

Jeongguk rên rỉ, mắt co giật mỗi lần trông thấy đầu bút chì tiến đến quá gần. "Khó lắm ấy!"

"Em có muốn anh chọc vào mắt em không?" Taehyung hỏi, tay ấn lên trán của Jeongguk để cố định đầu hắn khi y chạy đường kẻ mắt qua viền mắt của đối phương.

"Em không quen, tha cho em đi mà." Miệng của Jeongguk cứ mở ra mà không có sự cho phép của hắn và hắn bắt buộc phải đóng nó lại một lần nữa, kéo dài mũi. "Khi anh hỏi em có thể trang điểm cho em không, em đã không nghĩ nó sẽ là một nửa cực hình."

Bạn trai hắn chép miệng, lông mày nhíu vào trong sự tập trung. "Đừng có làm quá."

Vài phút sau, Taehyung bước qua chỗ hắn với chiếc kẹp uốn mi và hắn đã từng thấy y dùng nó đủ nhiều để biết nó trông không vui đến vậy. Hắn ngay lập tức lui về phòng thủ. "Không."

Taehyung thở dài, cánh tay buông thõng trên đùi y, trọng lượng trở nên nặng hơn trên bắp đùi của Jeongguk khi bạn trai hắn chùng xuống. "Nó không tệ thế đâu." Y túm lấy Jeongguk từ sau gáy và kéo hắn trở lại, cố định những ngón tay sau cổ hắn. "Giữ cho mắt em mở."

"Làm sao anh có thể làm điều này suốt nhỉ? Em mệt rã cả người đây và em thậm chí còn không làm gì."

"Em hành động như đứa trẻ con, đó là những gì em đang làm." Đôi mắt của Jeongguk bị dọa cho nhắm lại khi lông mi của hắn đươc uốn cong, chống lại sự thôi thúc giật về sau, dù vậy với một bàn tay mạnh mẽ ngay sau cổ, thật khó để hắn thực hiện việc đó. "Đó. Thấy chưa? Nó không tệ lắm phải không?"

Jeongguk chớp mắt, cảm thấy đầu lông mi nhột lên mí mắt. "Có thể làm mà không có nó."

"Ê, em đã đồng ý rồi cơ mà. Em nói anh có thể làm bất cứ thứ gì anh muốn."

Đó là một ngày dài lười nhác, Jeongguk đã hoàn thành bài tập về nhà và Taehyung thì được nghỉ, cả hai cùng nhau lăn lóc khắp nhà với chỉ quần lót che thân. Bọn họ chẳng làm gì cả ngoại trừ xem phim, ăn đồ vặt và nằm ườn ở mọi chỗ. Thế mới thích làm sao, và rồi Jeongguk biểu hiện như một vị bạn trai tốt mà hắn đúng là vậy, đồng ý khi Taehyung hỏi rằng y có thể trang điểm cho hắn. Hắn không nhận ra bản thân hắn sẽ phải lo lắng cho mạng sống của mình trong quá trình này. Tuy nhiên, vẻ mặt bởi vì tập trung nên thật dễ thương của Taehyung đã khiến cho tất cả những điều trên đều trở thành đáng giá.

"Mình nên ra ngoài ăn tối khi nào anh xong," hắn bảo, ngón cái xoa xoa thành những vòng tròn vào bộ đùi trần của Taehyung.

"Thật? Em sẽ làm sao?" Giọng của Taehyung chậm rãi và chú tâm trong khi y chuốt mascara qua hàng mi của Jeongguk, nhắc hắn chớp mắt sau mỗi nét.

Jeongguk ư hừm, cố gắng không gồng quá nhiều vì nỗi sợ bị chọc trúng mắt. "Anh đã vất vả nãy giờ, nó nên được đem đi khoe. Em thậm chí sẽ cho phép anh mặc quần áo cho em theo kiểu anh muốn."

Taehyung cười rất tươi, lùi ra một chút để tuột đầu chổi mascara trở lại trong bút đựng. "Anh thích nghe câu đó đấy."

"Tuy nhiên, em có một điều kiện," Jeongguk nói thêm, ngón tay cái luồn vào bên dưới đai quần lót của Taehyung, kéo căng một bên lên để thả nó bật trở lại.

"Ồ thế à?" Taehyung nhướn mày, quăng mascara lại ngăn tủ. "Và đó sẽ là gì nào, petal?"

Jeongguk nhếch mép, vẫy đôi lông mi ẩm ướt. "Em cũng sẽ trang điểm cho anh."

Đôi môi của Taehyung hơi mím lại khi y nhìn qua đám phấn nền của mình, nắm lấy tông màu thường cho da y cùng một màu sáng hơn và bắt đầu trộn cả hai lên mu bàn tay. "Mình hoán đổi phong cách?"

"Mình hoán đổi phong cách, đúng vậy." Taehyung ngước lên để đối diện mắt hắn và Jeongguk mỉm cười, siết chặt hông y. "Anh nói gì nào, baby?"

Một cuộc đấu tranh nảy lửa xảy ra đằng sau ánh mắt của Taehyung khi y nắm lấy miếng bọt trang điểm và bắt đầu giậm kem nền lên mặt Jeongguk, đôi môi y sớm nhếch lên ở khóe môi. "Anh nói được thôi."



Điều đó dẫn đến chỗ họ đang ở lúc này đây, Jeongguk loạng choạng đi vòng qua chiếc xe đến bên cạnh Taehyung, kéo cánh cửa mở ra cho y một khi hắn đã ném chìa khóa cho phục vụ. "Làm thế quái nào mà anh xoay sở để lái xe với giày cao gót? Và váy nữa?" Hắn với tay và giật mạnh gấu váy của hắn xuống, mắt cá chân suýt thì xoắn theo. Taehyung thực sự đã chơi tới cùng và Jeongguk nghĩ rằng hắn trông giống như một ả điếm chuyên nghiệp, nhưng nó làm Taehyung nhe răng và cười khúc khích mỗi khi y nhìn hắn, vì vậy tất cả đều đáng giá.

"Nhiều năm trong nghề thôi, sweetheart." Taehyung trèo ra khỏi xe với dáng vẻ chẳng mất công cũng đẹp trong bộ quần áo giản dị đến mức lạ lùng. Hắn đã từng thấy Taehyung ăn mặc tối giản, nhưng không bao giờ như lúc này. Bộ trang phục trông kỳ quặc trên người y, quần bò quá chũng quanh đùi và áo sơ mi thì quá thùng thình quanh eo y. Nhưng y vẫn xoay sở để trông thật sự cmn nóng bỏng. Ngay cả với những chiếc nong tai giả, không trang điểm và tóc lười tạo kiểu.

Hắn biết cả hai đều cảm thấy rất kì quặc, bọn họ đều bước ra khỏi ranh giới thoải mái theo những phong cách khác xa với con người họ. Nhưng tốt thôi. Ổn mà. Cảm giác giống như bằng một lối nào đó mà họ đã được kết nối, ngay cả khi đó chỉ là một cuộc vui nho nhỏ. Hắn thích như vậy, thấy như có thể đi hết một dặm đường bằng giày của Taehyung. Mặc dù hắn ngờ rằng hắn có thể qua nổi một con phố trên thứ này, thực tế phũ phàng.

"Vậy. Mình đi chứ?" Taehyung chìa một cánh tay cho hắn và cả hai cùng chia sẻ một cái nhìn trước khi phá ra cười.

Jeongguk tự trấn an bản thân trước khi hắn có thể làm nhòe lớp trang điểm và móc tay qua người bạn trai, đứng thẳng người như Taehyung và học theo vẻ mặt mà hắn đã thấy y trưng ra cả triệu lần. "Cảm ơn em, petal."

Taehyung cắn xuống một nụ cười và đưa tay ra để mở cửa cho hắn. "Ngay sau anh, daddy."

Có một khoảnh khắc im lặng trước khi Jeongguk nhìn Taehyung và khẽ bật cười, kéo y vào trong cùng với hắn. "Ồ, chúng mình chắc chắn phải thử lần nữa khi nào về nhà."

- - -

Jeongguk đang khổ sở để kìm hãm bàn tay của chính hắn.

Hắn không thể bị chê trách khi mà bạn trai của hắn trông đáng sờ thế kia.

Taehyung đang mặc một chiếc váy lụa màu hồng đất, ôm lấy cơ thể y một cách vừa vặn nhất, một chiếc dây yếm nạm kim cương lấp ló bên dưới lớp vải mềm mại. Chiếc váy phủ đến bắp chân y, nhưng có một khe hở sẻ lên tới đùi như đã nhắc khéo Jeongguk rằng bạn trai của hắn đang không mặc bất kì thứ đồ lót nào bên dưới.

Hắn đã bị mắng rất nhiều lần buổi tối hôm nay chỉ vì để lạc cho bàn tay chu du khắp chốn, nhưng đó rõ ràng không phải lỗi của hắn. Taehyung cứ trao cho hắn những cái nhìn nghiêm nghị - âm thầm cảnh cáo rằng hắn đang đòi hỏi rắc rối, và có lẽ là Jeongguk có một chút, nhưng ngay bây giờ, tất cả những gì hắn có thể nghĩ được là làm cách nào để kéo tà váy lên quá đường cong trên mông của Taehyung và chơi y cho đến khi mascara lem nhòe đôi má xinh đẹp.

Họ đang ở giữa một buổi dạ tiệc nào đó mà Jeongguk ít lấy làm để tâm. Nơi chứa đầy những kẻ hợm hĩnh giàu sang cố gắng trả giá cao hơn nhau cho công đức, khi thực sự đó chỉ là những lối ghi điểm khoa trương. Taehyung từ lâu đã cho hắn biết cách hoạt động của những thứ này; người ta xuất hiện chỉ để thể hiện ra bên ngoài là họ quan tâm về bất cứ hoạt động từ thiện nào đó được tài trợ, khi tất cả thực sự chỉ để che mắt công chúng. Lấy lợi ích từ những số phận kém may mắn hơn.

Jeongguk rất vui vì hắn không dễ dàng hòa nhập với họ - một trong những người trẻ nhất ở đây, hình xăm lộ ra dưới bộ đồ Dolce & Gabbana của hắn, ánh mắt hơi quá yếu mềm để phù hợp với những cái nhìn nạm tiền sắc bén. Taehyung có thể tỏ ra tệ như đám người đấy thỉnh thoảng, nhưng đâu đó nơi khoé mắt dịu dàng của y đã truyền tải y thật sự quan tâm, rằng y muốn giúp đỡ. Nó như càng đổ thêm dầu cho tòa tháp đang cháy hừng hực trong lồng ngực của Jeongguk.

Hắn đã an bài bàn tay trên đỉnh đùi non mềm của Taehyung tầm năm phút, rất ý thức về việc nó vẫn ở yên đó như thế nào, đảm bảo trông thật bình thường, thoải mái, thân thuộc. Nhưng khi một giá thầu khác được chiếu trên màn hình, Jeongguk để tay hắn mò lên cao hơn một chút. Chỉ là một góc độ rất nhỏ. Hắn không muốn dồn ép vận may của mình. Và khi hắn kiểm tra từ khóe mắt, có vẻ như Taehyung không hề để tâm.

Hắn được đà nhích lên cao hơn, những ngón tay thô ráp chỉ vừa sượt qua sự ấm áp bên trong phần đùi của bạn trai - thì bàn tay liền bị kẹp giữa cơ bắp mạnh mẽ và cổ tay hắn bị nắm chặt.

Jeongguk khẽ than, ngó sang người bạn trai của hắn đầy vẻ van nài. Làm thế nào mà hắn có thể ở yên đây khi mà Taehyung trông thật quá cmn mời gọi?

"Lễ độ, baby," Taehyung lẩm bẩm mà không rời mắt khỏi sân khấu, đủn bàn tay hắn xuống vài inch, trở về chỗ ban đầu.

Jeongguk đang dần mất trí. Taehyung đã không chú ý đến hắn cả đêm rồi và nó bắt đầu khiến hắn phát điên, khiến hắn ngứa ngáy. Hắn dịch người trên ghế, hít thật sâu khi cơ hàm co thắt. Ánh mắt của hắn quay sang Taehyung, lần này sắc nhọn hơn một chút.

Làm tới luôn đi, Jeongguk. Làm tới vào.

"Tae," hắn rền rĩ, và phải. Chắc chắn đã làm tới bến. Một tuần dài lê thê, Jeongguk vừa mới bước ra khỏi tuần luyện tập đầu tiên đầy phấn khởi mà hắn đã mài mòn mông – đổi lại phần thưởng là chiếc Rolex bằng vàng trên cổ tay hắn lúc này - và Taehyung thì đi đi về về trong ngoài thành phố suốt mấy ngày qua. Nhiêu đó thôi đã quá sức chịu đựng của một thằng đàn ông rồi. "Daddy, thôi nào. Cái này dở muốn chết. Mình đi đi."

Lần này thì Taehyung quay lại nhìn hắn, buộc Jeongguk phải ngả ra sau vài inch khi bắt gặp ánh mắt sắc lẻm của y, khiến hắn phải rút lui đôi chút. Taehyung sở hữu một đôi mắt ngọt ngào, nhưng chỉ cần y muốn, y có thể làm Jeongguk cóng đến tận xương.

"Anh vừa mới nói gì?" Bạn trai lẩm bẩm thật thấp, ánh nhìn dữ tợn khi y ghim Jeongguk trật tự tại chỗ. "Anh đã nói với em phải biết cư xử, đúng không?"

Jeongguk nuốt nước bọt giữa sự thít chặt đột ngột của chiếc cà vạt. "Đúng ạ."

"Và em đang biết cư xử đấy sao?"

Một cái lắc đầu nhỏ xíu. "Không ạ." Nhưng nó đi kèm cái bĩu môi. "Nhưng anh đẹp quá, hyung. Em khổ sở muốn chết đây." Hắn cau mày, đưa tay bóp nhẹ đùi Taehyung. "Em nhớ anh."

Thủy triều dữ dằn ở khóe mắt của Taehyung rút đi nhanh chóng, toàn bộ thái độ dịu xuống khi y buông cổ tay Jeongguk và nựng khuôn mặt của hắn, ngón tay cái quét qua bọng mắt và hắn thiết tha dựa vào cái chạm này, nhấn một nụ hôn vào lòng bàn tay của y. "Em nhớ anh à?"

Jeongguk gật đầu, cái bĩu môi vẫn còn. "Còn chẳng gặp anh mấy cả tuần. Rồi giờ em lại phải chia sẻ anh với một lũ khốn-"

Taehyung chặn hắn bằng một ngón tay trên môi, móng tay sắc nhọn ấn nhẹ vào nhân trung của Jeongguk. Nhưng đồng thời y đang cười khanh khách, cho nên hắn biết mình không thực sự phải im lặng. Khi y chắc chắn Jeongguk sẽ không đưa thêm một lời bình luận nào khác, bàn tay y quay lại đỡ quanh quai hàm của hắn, các cạnh móng tay y chạy dọc theo vành tai hắn. "Em muốn anh cho riêng mình sao, sweetheart?"

Một cái gật đầu nữa.

Daddy của hắn tìm kiếm đôi mắt hắn, ngón cái miết lên những đường nhẹ nhàng bên dưới mắt của Jeongguk trong khi suy nghĩ thật kĩ lưỡng. Y thoáng liếc về phía sân khấu, rồi phần còn lại trong căn phòng, xong mới quay về chỗ hắn. "Mười phút nữa, nhé? Sau đó, mình sẽ qua đêm ở chỗ của anh. Em có thể chờ thêm mười phút chứ? Sau đấy, em sẽ lại có anh cho riêng mình cả đêm nay."

Jeongguk ấn đầu mũi vào điểm mạch nơi cổ tay Taehyung, hít căng phổi một ngụm hương nước hoa trước khi gật đầu. "Và cả ngày mai."

Taehyung trao cho hắn một nụ cười mà hắn biết chỉ dành riêng cho hắn, một nụ cười dịu dàng, đặc biệt khiến y trông thật ôn hòa. "Và cả ngày mai," y đồng ý nhẹ nhàng, dựa gần vào và thả một nụ hôn nhẹ lên môi của Jeongguk. Hắn có thể nếm được vị son môi của y, nhưng hắn chẳng thấy phiền. Chưa bao giờ. Đặc biệt là khi Taehyung duỗi ngón tay cái và lau đi bất cứ dấu tích nào còn sót lại.

Và trong mười phút tiếp theo, Jeongguk tỏ ra vô cùng lễ độ. Chủ yếu là vì cánh tay của Taehyung đã được chính chủ vươn qua lưng ghế hắn, nghịch tóc của hắn và đủ để giữ cho hắn thỏa mãn trong hiện tại, song song là làn da ấm áp nơi bắp đùi của bạn trai vẫn được nắm chặt dưới bàn tay của hắn. Tuy vậy, Jeongguk đang đếm ngược từng phút, và khi điểm mốc mười phút trôi qua, hắn bắt đầu dịch chuyển thêm một chút, siết chặt thịt đùi của Taehyung, người hãy đang vuốt ve mái tóc của hắn trong sự trấn an im lặng.

Cơ hồ chẳng bao lâu sau, thời gian đấu thầu kết thúc, đám người đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, và điều đó cho họ cơ hội hoàn hảo để rời đi với một lý do nửa vời về việc tham dự một lễ đính hôn nào đó.

Jeongguk lấy làm biết ơn vì họ đã thuê tài xế, bởi lẽ điều đó có nghĩa là ngay khi cả hai an vị ở ghế sau, bàn tay của hắn có thể tự do va chạm và sờ nắn bạn trai của mình bao nhiêu tùy thích, mân mê cặp đùi mượt mà của y bên dưới chiếc váy lụa và chú mục vào đường viền cổ áo y.

"Trời ơi, anh đẹp quá", Jeongguk nửa kêu rên khi hắn kéo Taehyung vào lòng, tay trượt xuống dưới đường xẻ giữa hai tà váy để nắm trọn cánh mông căng đầy một lòng bàn tay, biết rằng những vết bầm vẫn còn đó kể từ lần cuối Jeongguk chạm vào y. "Em đã cương suốt từ lúc tụi mình ra khỏi nhà."

Taehyung nới lỏng cà vạt cho Jeongguk - được chào đón hết sức nhẹ nhõm - và trầm thấp ngâm nga giữa nụ hôn mà hắn đang cuốn đôi môi y vào, kéo theo một tiếng rền rĩ từ phía sau cổ họng. "Em đã rất kiên nhẫn, phải không nào, angel?" Y thở qua miệng hắn, hàm răng cắn vào nếp môi của Jeongguk khi hắn gật đầu. "Đã luôn là một cậu bé ngoan."

Jeongguk chìm đắm trong cuộc thẩm định, chưa bao giờ thất bại trong việc khiến hắn cảm thấy chính mình phải cao thêm mười inch, lồng ngực nặng trĩu sự tự hào. Hắn kéo bạn trai lại gần hơn, cảm nhận được sự động chạm của hạ thân y qua chiếc váy và nó khiến hắn thấy lâng lâng, những đầu ngón tay ngứa ngáy muốn xé toạc chỉ. Đấy sẽ không phải là chiếc váy đầu tiên hắn từng làm hỏng, và Jeongguk hoặc là luôn luôn rời đi với một vết bầm tím hình bàn tay trên mông hoặc là mấy vết thâm nhỏ bằng vài đầu ngón tay con con xung quanh cổ họng.

"Em muốn chơi cái mông này lắm phải không, baby boy?" Taehyung rên hừ hừ vào miệng hắn, ép mạnh lên tay hắn và hạ thân của Jeongguk ngay lập tức co giật trong quần.

"Chết tiệt vâng." Tay hắn siết chặt quanh mông của bạn trai, kéo y lại gần hơn để chính hắn có thể cuộn hông lên nhằm tạo một lực ma sát. Khi Taehyung quỳ trên hai đầu gối, Jeongguk đã sẵn sàng cho việc nỉ non và than vãn, nhưng bạn trai của hắn tự điều chỉnh để có thể an vị cặp mông của y nặng nề hơn trên hạ thân của Jeongguk. Y mài một đường thật sâu xuống và tâm trí của Jeongguk thực sự tắt phụt trong vài giây.

"Đồ tốt là để bón cho anh, phải không nào?"

Jeongguk đang hẹn hò với hiện thân của một tội lỗi thuần khiết.

Hắn bấm ngón tay vào điểm trũng trên eo Taehyung cùng một tiếng rền, phải phá vỡ nhịp hôn để hít thở, nhưng điều đó không có nghĩa là đôi môi hắn đi lạc. Chúng di chuyển đến cổ của y, đôi môi trải dọc chuỗi kim cương dày, nó cào lại môi hắn. "Tae," hắn hổn hển, giọng đã cmn lạc mất rồi, hông tiếp tục cuộn lên để hội ngộ những đồi mông của bạn trai.

Jeongguk hoàn toàn cương cứng khi họ dừng xe trước cửa nhà, hãy còn cố níu chặt từng mảng da thịt mà hắn có thể lúc cả hai trèo ra khỏi xe, kề cạnh lưng bạn trai khi y mở cửa ra vào, hừng hực áp sát mông y, tuyệt vọng chuyển những đường đánh hông nhỏ nhặt qua lại. Ngay khi họ vào trong và cánh cửa đóng lại sau lưng, Jeongguk liền bế thốc Taehyung trên hai cánh tay, thuận lợi để tay lên đôi bắp đùi và buộc y vòng quanh thắt lưng hắn. Hắn có thể cảm nhận được hai đỉnh cao gót sắc nhọn của bạn trai đang cắm sâu vào lưng khi hắn bế y lên lầu, bởi vì đây không phải là một cuộc làm tình trên ghế hay mặt tường. Không, hắn cần phải đặt Taehyung trên tấm ga giường bằng lụa để có thể ngắm nhìn y cong người và oằn mình trong dục cảm trên đó.

Taehyung hãy đang bện những ngón tay vào cuống tóc của Jeongguk khi hắn đá bật cửa phòng ngủ, từng đầu móng tay của y cào lên da đầu khiến Jeongguk tê dại. Những ngón tay thon dài buông từ tóc xuống cổ áo, tháo mở cà vạt và nới lỏng vài nút áo đầu tiên, giây phút sau Jeongguk đã dẫn họ đến chiếc giường lớn ở chính giữa phòng, buông thả bạn trai xuống lớp vỏ mềm mại và ngay lập tức chiếm dụng khoảng trống giữa hai chân y.

"Sẽ chơi anh thật sướng, hyung," Tất cả những gì Jeongguk làm chỉ là gầm gừ vào miệng y, trầm giọng và thật thảm bại khi hắn luồn tay xuống dưới váy của Taehyung, xoa nắn hông rồi đùi và mông của y. Hắn có thể cảm nhận được mạch đập trên từng đầu ngón tay, không chắc đó là của riêng hắn hay là của Taehyung, nhưng nó lộn xộn và không đều, mạnh mẽ dội vào hắn như tiếng bass nặng trịch. Taehyung hơi ướt giữa hai đùi, phân thân rỉ ra đều đặn và thấm qua tầng váy lụa. Jeongguk đã từng tự xử trên quần lót lụa của Taehyung trước đó, hắn biết rõ cảm giác ấy sung sướng đến thế nào, lớp vải mềm mại bao phủ dương vật đang quá nhảy cảm, hắn có thể tưởng tượng cảm giác nó đem đến tốt đẹp thế nào đối với Taehyung ngay lúc này.

Taehyung giật mạnh vạt áo khoác, kéo nó khỏi bả vai hắn một cách thô bạo. "Cởi ra đi, để daddy nhìn baby boy của anh ấy nào," y nói khi bôi nhòe màu son trên cằm của Jeongguk, đôi môi tuôn lời hấp dẫn và sưng mọng sau nụ hôn.

Jeongguk chắc chắn không cần bị nhắc đến lần thứ hai, hắn mau chóng giằng chiếc áo ra khỏi quần và cởi nút khi Taehyung giúp hắn tháo thắt lưng, nhưng không quên trêu chọc hắn bằng một bàn tay nóng bỏng bao phủ phía trước quần, khiến Jeongguk cắn môi và đẩy sâu hơn vào sự động chạm. Hắn đuổi theo xúc cảm này trong khi Taehyung lùi về sau để ngã trên giường, ánh mắt theo sát Jeongguk suốt khoảnh khắc y từ từ mở rộng hai đùi, môi mím chặt giữa hai hàm răng và đầu nghiêng sang một bên.

"Đến chơi với anh nào," Taehyung lặng lẽ ra lệnh, dây đai của chiếc váy hờ hững trên vai y, những ngón tay chạy vào giữa lằn da trên đùi.

Miệng của Jeongguk bây giờ vừa khô khốc vừa ngập nước, nếu chuyện này là khả thi. Đôi mắt hắn dán chặt vào vị trí giữa hai chân bạn trai khi nhanh chóng lột bỏ quần ngoài, sợ chỉ một cái chớp mắt cũng có thể bỏ lỡ một giây quý giá. Mặc cho đã trải qua nhiều tháng hẹn hò, Jeongguk cảm thấy mỗi lần hắn trông thấy Taehyung vẫn giống hệt như lần đầu tiên. Niềm ham muốn sục sôi tựa cú đấm tinh thần và hắn hoàn toàn choáng ngợp cớ sao một con người có thể kiều diễm đến vậy.

Hắn bò lên tấm trải giường, quan sát Taehyung càng mở rộng đùi hơn nữa, và ngay khi hắn đã đủ gần, Jeongguk chui đầu vào bên dưới chiếc váy của bạn trai, đắp lên mình tấm váy lụa là khi hắn ngoạm lấy hông của Taehyung, cắn vào vết tím đã gần phai hết trên da y mà hắn đã để lại cách đó một tuần.

Một tuần quả là quá dài.

Jeongguk kéo rê đôi môi dọc hạ thân của bạn trai, hít vào mùi hương của y, nồng đượm và không thể nhầm lẫn chỉ có ở Taehyung, mùi sữa tắm hãy còn vương vấn làn da y. Một trong những điều hắn yêu thích nhất ở Taehyung là cách y nhiệt tình đáp trả, cách y không cố gắng và che giấu phản ứng tự nhiên, chỉ thoái mái thả ra và để cơ thể y làm bất cứ điều gì nó muốn. Sự thật là thế nhưng càng được kiểm chứng khi hắn ấn một nụ hôn lên đỉnh phân thân của Taehyung và hắn cảm thấy đùi y run rẩy, kẹp quanh đầu hắn trong vài giây trước khi y thư giãn trở lại.

"Trời ơi, anh yêu cái miệng đó của em," bạn trai thì thầm phía trên hắn, nghe có vẻ đã rất đắm chìm trong khi thậm chí Jeongguk còn chưa chạm tay vào y. Tay của Taehyung trượt xuống dưới váy để y có thể lướt ngón tay qua mái tóc của Jeongguk, nhẹ nhàng vuốt ve nó khi có càng nhiều nụ hôn được thả xuống theo chiều dài phân thân.

Jeongguk hạ thấp người trên bụng, hai tay quấn quanh bắp đùi của Taehyung để kéo y xuống giường thêm vài inch, đặt y nằm ngửa khi hắn ngậm cắn vào sâu bên trong đùi, khiến nó nóng hổi và dấp dính dưới làn môi của hắn. Mũi hắn kéo xuống bờ mông của bạn trai, một lần nữa cắn lấy phần da đang sưng, giật mình bởi một tiếng rên rỉ nơi cổ họng của Taehyung. Jeongguk hưởng thụ càng nhiều phản ứng hơn khi hắn ấn cặp đùi của Taehyung về phía ngực y, tạo cho hắn nhiều không gian hơn khi hắn mơn trớn làn da láng mịn và đặt một nụ hôn ngay phía trên huyệt khẩu của bạn trai.

"Đói bụng à, baby?" Taehyung thở gấp, giọng nói run rẩy và những ngón tay cuộn chặt hơn trên mái tóc của Jeongguk, kéo mạnh đến mức cơ bắp của hắn bật lên khi hắn gật đầu. Hắn chờ đợi, và khi hắn nhận được một âm tiết mềm nhũn của ăn đi, Jeongguk đã không hề lãng phí dù chỉ một giây nào nữa để đưa miệng đến mông của Taehyung, những ngón tay nắm chặt đùi để cố định y tại chỗ.

Taehyung vẫn đang đi giày cao gót, một lời nhắc nhở khi chúng găm vào xương bả vai của Jeongguk, và thực tế là bạn trai của hắn hẵng đang mặc quần áo đầy đủ, còn Jeongguk chỉ độc chiếc quần lót gây nên cảm giác kỳ lạ cuộn trào bên trong hắn, và nó thể hiện trong cách hắn liếm vượt qua miệng huyệt của Taehyung để có thể nếm rõ hương vị của y.

Có hai loại người trên thế giới: những người thích "ăn trọn phía sau" của người khác và những người không như vậy.

Jeongguk chắc chắn là thuộc nhóm đầu.

Hắn thích làm Taehyung bằng lưỡi của mình, thích mở rộng y ra bằng những cú liếm lộng bẩn thỉu và những cú đâm sắc bén. Yêu thích việc rời đi với một đám hỗn độn trên cằm và cơn đau nhức quanh hàm. Yêu thích việc khơi mào một hỗn hợp của những tiếng rên rỉ trầm thấp và những tiếng thút thít đầy hơi, cao vút từ bạn trai khi hắn thúc đầu lưỡi vào xa hơn, nghiêng đầu từ bên này sang bên kia hòng tiến sâu hơn.

Hai tay của Jeongguk trượt xuống và vòng qua mông của Taehyung, mở rộng y với ngón tay cái của hắn và gợi ra một cơn rùng mình ngon lành từ thân thể bên dưới. Về phần Taehyung, y nhiệt tình đáp trả hắn, đặc biệt là bất cứ khi nào Jeongguk "ăn mông" của y. Hắn nhớ lại cái đêm cách đây vài tuần khi Taehyung lần đầu tiên ngồi lên mặt hắn, cái cách y biến thành một mớ hỗn độn thổn thức khi y cưỡi trên lưỡi Jeongguk. Đó sẽ luôn là kí ức cháy bỏng phía sau mí mắt của hắn.

Hắn không chắc mình đã vùi đầu vào giữa đùi Taehyung bao lâu, nhưng bạn trai anh cuối cũng đã thì thầm kêu hắn dừng lại và kéo hắn ra bằng một nắm tóc thật chặt khiến Jeongguk nỉ non khi phải rút đầu ra khỏi váy của Taehyung, đôi môi mọng đỏ và hai má ửng hồng.

"Mẹ nó. Nhìn em kìa," Taehyung thở ra, và đôi mắt y sưng húp, môi dưới hằn vết cắn chặt của răng. Jeongguk luôn cảm thấy cái tôi của hắn được nhân gấp 10 lần mỗi khi chứng kiến Taehyung rối bời thế này; với lớp trang điểm lem nhem và mất bình tĩnh. Nó khiến lồng ngực hắn ấm tràn tình yêu, nở rộ như một bông hoa đơm sắc giữa ngày xuân. "Lại đây."

Hắn rất nhanh liền vâng lời, nhổm người dậy để có thể trèo vào giữa hai cẳng chân đang run rẩy của Taehyung, cúi đầu để ép hai đôi môi của họ vào nhau. Jeongguk không thể nếm được gì ngoài bạn trai của hắn, không ngửi thấy gì ngoài bạn trai của hắn, không cảm thấy gì ngoài bạn trai của hắn. Nó luôn khiến hắn cảm giác có một chút yêu đời hơn, khi hắn bước đi với vết son bị nhòe trên môi và mùi nước hoa bám trên cổ áo. Ngày của hắn không bao giờ trôi qua trong thỏa mãn cho đến khi hắn được đánh dấu với một loại dấu vết của Taehyung trên người, điều khiến hắn phải suy nghĩ trong vài tuần qua.

"Taehyung," hắn khẽ khàng gọi vào khuôn miệng của bạn trai, cơ thể như muốn nuốt chửng Taehyung vào, giam giữ y trong vòng tay của hắn.

Hắn nhận được một tiếng ngân nga đáp trả, móng tay nhẹ nhàng chạy dọc sống lưng khiến hắn cong người vào cái chạm.

"Taehyung, em yêu anh," Jeongguk thở phào khi hắn rời về sau, đầu ngẩng lên chăm chú vào bạn trai, hai mắt mở lớn và chân thành. "Em yêu anh," hắn lặp lại, ánh mắt tìm kiếm. Hắn không cảm thấy lo lắng, không cảm thấy sợ hãi. Hắn không nói điều này ra hòng nhận được điều tương tự, hắn nói điều đó bởi vì hắn muốn Taehyung biết rằng hắn ở đây, rằng y là điều tốt nhất trong ngày của hắn, rằng mọi người có thể coi thường mối quan hệ của họ, nhưng Jeongguk không quan tâm. Hắn có tất cả tình yêu trên thế giới ấp ủ trong trái tim để dành cho bạn trai của hắn, phập phồng trong từng tĩnh mạch.

Và đã đến lúc hắn cuối cùng phải lớn tiếng nói ra.

Taehyung nhìn thẳng vào hắn, bàn tay y vươn lên để cuộn quanh bắp tay của Jeongguk, lồng ngực căng phồng và thả ra nhanh chóng. Và Jeongguk biết. Taehyung dựng nên những bức tường để ngăn cách y với thế giới bên ngoài, có thể đã tạo ấn tượng về tính cách khó ưa – vẻ ngoài không hòa nhã - nhưng Jeongguk đã nhìn thấy cách Taehyung nhìn hắn. Cảm nhận được cách y chạm vào hắn khi y nghĩ Jeongguk đang ngủ hoặc quá bận rộn để nhận ra những vuốt ve mềm mại và những nụ hôn thoáng chốc. Hắn biết điều đó bởi cái cách mà Taehyung đảm bảo rằng hắn đã no bụng và mặc áo khoác vào một ngày trở lạnh. Biết điều đó bởi cái cách mà y đảm bảo rằng Jeongguk đã hoàn thành bài tập về nhà và đi tất sạch vào buổi sáng.

Hắn không cần Taehyung đáp lại. Jeongguk biết bạn trai cũng yêu hắn.

Tất thảy là sự thật nhưng được xác nhận khi Taehyung vòng tay qua gáy Jeongguk và kéo hắn xuống cho một nụ hôn khác, lần này gấp gáp hơn nhưng cũng dịu dàng hơn, giống như Taehyung đang cố gắng hút tâm hồn của hắn, nhưng không làm tổn thương hắn vậy.

Jeongguk sẵn lòng trao nó cho y.


Vài phút trôi qua, Taehyung đã hoàn toàn ngồi trên hạ thân của hắn, hai chân quấn lấy hắn khi Jeongguk chầm chậm tiến vào y, hôn môi miết dọc cần cổ y. Xung quanh đều tĩnh lặng ngoại trừ thanh âm hổn hển hô hấp và tiếng rên rỉ lặng lẽ của họ, tiếng những hạt kim cương của Taehyung thỉnh thoảng gõ vào nhau và tiếng những lớp vải yên lặng chà sát. Những ngón tay của bạn trai hắn cuộn chặt sau gáy tóc, nghẹn ngào tuôn những âm rên rỉ lẩy bẩy vào thái dương mỗi khi Jeongguk nhấn người y xuống dương vật của hắn, âm thanh dâm dục của dầu bôi trơn và nước bọt khiến những đầu ngón tay của hắn cắm chặt vào phần thịt mông của Taehyung.

Taehyung run rẩy trong vòng tay hắn, da nóng hổi và ẩm ướt dưới đầu môi và ngón tay của Jeongguk, trông thanh tao đến nỗi làm ghen tị những bức tranh đóng khung trong các viện bảo tàng. Mặc cho ý tưởng làm tình với Taehyung trong khi y còn mặc váy thật khiến Jeongguk ưa thích, nó đột nhiên biến thành một rào cản khác ngăn trở hai người và hắn muốn loại bỏ nó ngay. Hắn kéo mạnh dây đeo chiếc váy của bạn trai xuống vai y, Taehyung rõ ràng đã đang bắt cùng sóng với hắn khi y rút tay ra và kéo chiếc bralette kim cương qua đầu.

Đó quả nhiên là một mĩ cảnh.

Jeongguk lùi lại một phần để chiêm ngưỡng mĩ nhân là bạn trai của hắn đây, với làn da rám nắng đỏ ửng xinh xắn, tỏa sáng với ánh sáng lung linh và mồ hôi, những vết tích tình yêu đang nhạt dần lưu lại trên làn da rực rỡ của y. Phân thân của hắn mạnh mẽ co giật trong cảnh tượng chiếc váy của Taehyung tha thướt quanh lằn eo, treo hời hợt quanh hông y và Jeongguk cần gượm lại một phút. Hắn gục trán nơi xương quai xanh của Taehyung, hơi thở run rẩy khi hắn chạy dọc đôi bàn tay men theo đùi của bạn trai, lên hông, xương sườn, ngực, lưng, khao khát chạm vào y càng nhiều càng tốt. Hắn chắc chắn không có từ nào trong từ điển có thể tóm tắt suy nghĩ của Jeongguk về cái cách Taehyung xinh đẹp biết nhường nào.

"Em yêu anh, em yêu anh, em yêu anh," hắn đều đều như tụng kinh theo mỗi lần chạm môi trên khắp khuôn ngực của Taehyung, liếm qua chiếc khuyên trên đầu ngực và thưởng thức sự hổn hển nó gây nên, đôi môi mơn man như thể hắn đang hôn một dòng điện mở, không ngừng truyền mạch đập dưới hàm răng.

Tay của Jeongguk trượt đến ôm gáy tóc của bạn trai khi hắn hôn lên quai hàm y, Taehyung quay đầu và mím chặt hai cánh môi, trong thời gian ngắn nghiêng đầu cho tới khi đúng góc độ, họ thở hổn hển vào khoang miệng nhau khi Jeongguk ngả lưng xuống giường với bạn trai nằm phía trên hắn. Taehyung quay trở lại phía trên hạ bộ của hắn, cặp đùi run rẩy quấn quanh eo của Jeongguk khi y chuyển động thân thể lên xuống từ từ, lưỡi lướt qua môi dưới của Jeongguk.

Taehyung miết môi xuống để hôn luyến cần cổ của Jeongguk, hổn hển phả hơi thở vào hàng loạt các hình xăm đã làm ra thành quả kém cỏi trong việc che giấu làn da đang trở nên lốm đốm và ửng hồng như thế nào, mồ hôi tụ thành trũng nước ở xương đòn, chảy qua hai đường quai xanh của hắn. Taehyung gục đầu dưới cằm hắn khi y đung đưa về sau trên dương vật, những ngón tay bấu chặt quanh xương sườn của Jeongguk, chôn vùi những tiếng rên rỉ và câu từ lặng lẽ vào lồng ngực hắn.

"Anh yêu em."


Jeongguk cảm thấy như thể hắn vừa bị một con gia súc lớn húc phải dây thần kinh tiếp xúc, những từ ngữ gần như im lặng thành công đào sâu một con đường qua lớp da và xăm chúng vào phần dày dặn nhất của trái tim hắn. Hắn vòng tay ôm lấy eo Taehyung với tiếng gằn vọng sâu từ trong cổ họng, lăn thân thể cả hai sang và ấn bạn trai của hắn xuống tấm chăn ga ướt đẫm mồ hôi, một đợt thúc hông thật sâu.

Chất liệu mỏng manh bơi quanh vòng hông của Taehyung đột nhiên là quá nhiều, nó che đậy quá nhiều và Jeongguk sẽ trả giá cho hậu quả sau khi hắn xé thứ vải kia ra như khăn giấy, chẻ tách các đường may cho đến khi Taehyung hoàn toàn trần truồng bên dưới hắn, đơn thuần da thịt và mồ hôi. Hắn nuốt vào tiếng thút thít Taehyung tuôn ra, nuốt nó xuống nơi sâu nhất bên trong ngực, thắp sáng hắn từ trong ra ngoài.

Ba chữ kia kiên trì bật nảy xung quanh hộp sọ của hắn khi hắn thúc vào bên trong Taehyung một cách tuyệt vọng, thở hổn hển bên má y, bàn tay đỡ dưới đầu y để đan những ngón tay qua mái tóc rối bời, tìm thấy điểm tựa khi hắn thúc hông càng mạnh vào mông của bạn trai hắn. Jeongguk cảm thấy hơi nóng bò theo đường xương sống, tắm mình trong xương cụt và quấn quanh hông ngay dưới đôi chân của Taehyung để nặng nề an vị tại các khớp nối. Buồng phổi đau nhức vì khát cầu oxy, nhưng Jeongguk sẵn sàng bỏ qua một hơi thở đúng nghĩa nếu điều đó có nghĩa là hắn không cần phải dừng lại.

"Nói lại đi," hắn van nài, khuôn mặt vùi chặt trong hõm cổ Taehyung, các đầu móng tay của bạn trai hắn găm trên lưng và gót giày ở đùi hắn chỉ càng đẩy hắn xa hơn. Hắn muốn dấu tích của Taehyung ở mọi nơi trên người, muốn mặc nó lên một cách tự hào như hình xăm quý giá nhất, muốn chúng thành vết sẹo vĩnh viễn trên da. "Nói lại đi, Tae, làm ơn, nói lại lần nữa," hắn thở gấp, khoái cảm dồn ép hắn sắp đến cực hạn, hắn chỉ cần-

"Anh yêu em. Mẹ nó, Jeongguk, baby, anh yêu em nhiều lắm. Yêu em chết m-" Câu nói của Taehyung bị cắt đứt trong tiếng hổn hển khi Jeongguk luồn tay vào giữa cả hai để nắm lấy phân thân của bạn trai, sục cho y cùng lúc với những cú đẩy không ổn định của mình. "Ôi, baby, anh yêu em. Anh yêu em, anh yêu em," y chỉ còn biết khóc, cả cơ thể cuộn chặt.

"Bắn cho em, Tae. Yêu anh nhiều, hãy bắn cho em. Em ở đây rồi, luôn luôn, yêu anh hơn bất cứ điều gì, daddy. Làm bất cứ điều gì cho anh, em yêu-"

Lưng của Taehyung ưỡn cong khỏi giường với một tiếng nấc nghẹn ngào khi y bắn, ngẩng đầu lên áp chặt vào vai Jeongguk, đôi chân siết chặt quanh eo hắn và móng tay kéo những đường giận dữ qua xương bả vai, tay còn lại ghim thành những hình lưỡi liềm khác lên mông hắn. Jeongguk làm y qua giờ khắc đó, ngẩng đầu lên để hôn những tiếng rên rỉ và kêu khóc thẳng ra khỏi miệng của Taehyung, mặc dù ít hơn và nhiều hổn hển hơn. Taehyung giải phóng một mớ lộn xộn trên bàn tay và bụng của Jeongguk khi Jeongguk tiếp tục cắm sâu vào y, đảm bảo rằng đã kéo lên mọi khoái cảm.


Không mất bao lâu cuối cùng để đẩy Jeongguk đến cực hạn, hắn thả rơi mái đầu trước khi Taehyung nói cho anh tất cả. Và hắn đã làm thế. Với một cú thúc loạng choạng cuối cùng, hắn bắn thật sâu với một tiếng rên rỉ bên quai hàm của bạn trai, cơ thể run rẩy trong sự thăng hoa khi hắn tiếp tục đưa đẩy cho hết. Hắn dừng lại với vài cú lắc hông chậm chạp, đảm bảo Taehyung nhận được mọi thứ, ấn vào bên trong y, tất cả để cho y chứa. Hắn hạ thấp người xuống với cơ bắp đang bốc cháy và bụng dưới đang co thắt, vùi mặt vào cổ Taehyung, cố gắng để lấy lại nhịp thở.

Taehyung nhấc tay từ mông để vuốt ve mái tóc cho hắn, rũ những sợi tóc ướt đẫm, bết dính gel tạo kiểu và mồ hôi. Y thả một nụ hôn vào thái dương của Jeongguk, thì thầm những lời khích lệ nhẹ nhàng khi hắn đã bình ổn sau một cuộc mây mưa nồng nhiệt. "Good boy", y khen ngợi trong tiếng thì thầm và cánh tay của Jeongguk siết chặt quanh y, một tay vẫn còn trong tóc và tay kia trượt khỏi dương vật đã mềm để cuộn quanh phần nhỏ nhất của thắt lưng y.

Jeongguk thút thít vào cổ họng bạn trai, đầu mũi ấn muốn phát đau vào phần cơ bắp mềm mại, nhưng hắn không thể tự mình di chuyển. Hắn muốn khâu chính mình ngay tại đây, gắn với Taehyung và mãi mãi dính như keo ở cạnh y.


Thình lình, hắn giật thót khi bị phát một cái thật mạnh vào mông, kế tiếp liền được xoa dịu bằng lòng bàn tay ấm áp.

"Đấy là cho cái váy. Nó là Gucci đó."


Xứng đáng hoàn toàn.

- - -

Jeongguk tỉnh dậy sáng hôm sau với mùi thịt xông khói và chỗ nằm bên cạnh hãy còn ấm hơi người ở nhà của Taehyung. Hắn vươn vai và chạy cánh tay dọc theo nó, mỉm cười khi hồi ức về buổi tối hôm qua dội về tâm trí hắn.

Ôi, baby, anh yêu em. Anh yêu em, anh yêu em.

Hăn kéo chiếc gối của Taehyung đè lên mặt và che giấu nụ cười toe toét vào trong nó, đôi chân phấn khích đá loạn xạ dưới chăn. Cuối cùng hắn cũng thổ lộ với Taehyung rằng hắn yêu y và được đáp trả tương tự. Jeongguk chắc chắn không có gì có thể đánh bại điều này, mức độ hạnh phúc trong đời hắn đã lên đến đỉnh điểm. Sau nhiều và nhiều tháng ôm ấp, chờ đợi cho thời điểm thích hợp, cuối cùng hắn cũng nói ra. Đó không phải là cách hắn lên kế hoạch, bày tỏ giữa lúc làm tình nảy lửa, nhưng tất cả là trên mức mong đợi.

Jeongguk gập lưng dậy với một tiếng thở dài hạnh phúc, bàn tay vươn lên cuộn quanh sợi dây chuyền, chà ngón tay cái trên mặt khóa hình trái tim và ấn xuống đủ mạnh cho đến khi vết lõm của chìa khóa in sâu vào da hắn. Hắn muốn đắm mình trong khoảnh khắc này lâu hơn, nhưng chiếc giường quá trống vắng và mùi thịt xông khói là quá thơm ngon để bỏ qua. Hắn trèo khỏi giường, mặc lên quần đùi bóng rổ trước khi bước xuống cầu thang, thoáng chốc sựng lại khi nghe tiếng nhạc truyền đến tai trên đường đi xuống. Hắn mơ hồ biết được bài hát, sôi nổi và nhẹ nhàng, khi hắn vòng qua góc phòng khách, Jeongguk thề rằng đấy sẽ là bài hát mới yêu thích từ nay của hắn.

Đứng bên cạnh bếp lò, Taehyung đang lắc lư trong chiếc áo của Jeongguk từ buổi tối hôm qua, hát theo khi y lật miếng thịt xông khói. Crystal và Cash đang đứng quanh chân y, vẫy đuôi và sủa theo giọng của bố chúng. Giọng của Taehyung trầm và đẹp, Jeongguk không thể làm gì khác ngoài việc ngắm nhìn, dựa vào ngưỡng cửa khi đôi mắt hắn dõi theo cách cặp hông của bạn trai đung đưa, cặp mông dễ thương lắc lư theo nhịp.

Jeongguk ước giá hắn có điện thoại trong tay để có thể ghi lại khoảnh khắc bấy giờ, vì hắn không bao giờ muốn quên cảnh tượng này, được trông thấy Taehyung thật ngọt ngào và hạnh phúc, trong khi làm bữa sáng cho hắn, mặc trên người áo sơ mi của hắn và vung vẩy những vết tích của hắn trên da y và vòng cổ của hắn quanh cổ của y. Nhưng hắn biết mình không cần phải thu lại.

Hắn sẽ không bao giờ quên kỉ niệm này.


Jeongguk rút lại câu nói khi nãy.

Đây mới là đỉnh điểm của mức độ hạnh phúc trong cuộc đời hắn.

end chapter 11.

thẩn: Chắc giờ các bạn không cần mình cảnh báo đầu chương nữa đâu nhỉ :)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top