Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cafeteria

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong căn tin có 1 sự im lặng bất thường khi Yongsun vào. Điều này thật kỳ lạ. Cô nhìn quanh và thấy mọi thứ vẫn bình thường cho tới khi Moonbyul kéo tay cô.

"Đi theo em nào", cô ấy nói.

"Có chuyện gì vậy?", cô hỏi khi đi kế bên. "Những thứ này là về cái gì?"

"Đi nào", Moonbyul nói khi đang kéo Yongsun ra khỏi căn tin.

Cô sắp hỏi Moonbyul đang làm cái quái gì thì đột nhiên Eric xuất hiện trước cô với nụ cười mê hoặc. Anh ta bỗng nắm lấy tay cô và kéo cô vào căn tin. Cô cảm thấy Moonbyul nhìn cô với sự c ó lỗi và đi theo cô.

Bàn ăn ở căn tin được phủ lên tấm trải bàn caro màu đỏ trắng.Ở giữa bàn là 1 ít nến và cái lọ với 1 bông hoa hồng bên trong.

Cô nhìn Moonbyul và cố để gửi tín hiệu: Cứu chị với. Hãy đưa chị ra khỏi đây.

Nhưng khi Moonbyul định đưa cô đi thì Eric ngồi đối diện cô và cười với má lúm đồng tiền.

Yongsun nhìn Moonbyul và hỏi "Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

"Eric định tỏ tình với chị, rõ ràng là anh ta muốn 2 người quay lại." Moonbyul nói. Cô quay đầu đi rồi lắc đầu "Đó là lý do tại sao em muốn kéo chị rời khỏi".

Yongsun cảm thấy như mình sắp nôn "Làm ơn nói với chị đây không phải là sự thật."

Eric đứng dậy, đặt tay lên tim và hát 1 bài tình ca.

Khi anh ta hát xong, 1 cậu bé mà cô không hề quen kéo ghế ra mời cô ngồi.

"Ngồi và ăn chút gì đi Yongsun", Eric nói khi mời cô bữa ăn mà anh ta đã chuẩn bị.

"Em sẽ không làm điều này đâu", Yongsun nói.

"Em cứ ngồi đi rồi chúng ta sẽ có 1 bữa ngon miệng", Eric nói và cảm thấy căng thẳng. Cả căn tin đang nhìn họ.

Yongsun ngồi xuống nhưng chỉ vì cô không muốn gây chú ý ở giữa căn tin. Eric nắm lấy tay cô và cô đánh vào tay anh ta.

"Nghe này oppa", Yongsun nói 1 cách khắc nghiệt, "Đừng bao giờ làm những chuyện như vầy nữa. Tôi đã nói là chúng ta sẽ không bao giờ quay lại. Anh hiểu chưa?"

Eric trông có vẻ sốc trước cơn bùng nổ và gật đầu 1 cách sợ sệt. Yongsun đứng dậy và đẩy mạnh ghế vào bàn. Cô quay người định rời khỏi thì thấy Wheein. Em ấy đang ở giữa căn tin và trông như 1 chú cún bị đá, rất đáng yêu và có vẻ bối rối với sự tổn thương hiện trên mặt.

Yongsun nắm tay wheein và kéo cô ấy ra khỏi căn tin. Khi đã ra khỏi đó, cô quay lại đối diện Wheein và nói "Đưa chị đi ăn trưa nào."

"Đó là lý do em ghé qua. Em muốn chuẩn bị cho buổi hẹn cuối bằng cách đưa chị đi ăn. Đáng lẽ em nên gọi trước. Em không cố ý theo dõi chị. Dù trông có vẻ là vậy nhưng thật sự không phải."

"Đừng nói nữa", Yongsun nói.

"Tại sao?"

Yongsun vòng tay qua cổ Wheein và hôn cô ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top