Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Last

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từng cơn gió mát lạnh thổi vào mặt khi Wheein xuống phố. Yongsun lên kế hoạch ăn trưa cho cả hai. Cô ấy vẫn còn cảm thấy có lỗi về chuyện xảy ra ở nhà mình và hứa sẽ dẫn Wheein ăn trưa. Khi Yongsun gọi điện mời cô đi ăn, Wheein đề nghị sẽ đem đồ ăn theo nhưng Yongsun từ chối và nói cô không cần làm vậy vì cô ấy không muốn làm phiền cô nữa. Tất nhiên Wheein đã năn nỉ nhưng cuối cùng cái bĩu môi của Yongsun đã chiến thắng. Đó là lý do tại sao bây giờ cô phải đi 1 mình trong thời tiết giá lạnh.    

Khi cô tới quán ăn, Yongsun đã ở đó. Cô ấy mỉm cười vui vẻ và vẫy tay kêu Wheein.

"Chào em", Yongsun nói.

Wheein mỉm cười rồi ngồi đối diện Yongsun.

Dường như Yongsun mời cô tới 1 quán ăn sang trọng. Wheein nghĩ Yongsun chắc vẫn còn cảm thấy có lỗi về những gì xảy ra. Cô là người cầu kỳ trong ăn uống nhưng cô không muốn chị ấy phải tốn nhiều tiền cho mình nên cô cố trấn an cô ấy. "Unnie, chúng ta không cần phải ăn ở đây đâu. Nó khá đắc đấy. Em đã nói là mình vẫn ổn mà".

"Wheein yang", Yongsun bĩu môi. "Nhưng chị muốn chuộc lỗi về chuyện xảy ra tối qua và hơn nữa đó cũng không phải là tất cả. Chị cũng muốn làm gì đó cho em.", Yongsun nói và mỉm cười nhìn cô.

Wheein đỏ mặt. Cô tự nói với mình rằng chị ấy thật là ngọt ngào.

Lúc đầu cô hơi lưỡng lự khi Yongsun bảo cô gọi món, vì thế chị ấy tự gọi món cho cả 2. Nhưng tới khi ăn muỗng đầu tiên, Wheein dường như quên mất sự do dự của mình. Cô chợt nhớ còn 1 tháng nữa là sinh nhật Yongsun unnie. Và cô tự nhắc mình sẽ đặt bàn cho cả 2 vào sinh nhật của chị ấy. Dù còn tới 1 tháng nhưng đặt bàn trước cũng chẳng chết ai, chỉ có cái ví của cô chết thôi. Yongsun sẽ thích điều đó, thật dễ dàng thấy được chị ấy rất thích đồ ăn ở đây. Ăn uống làm Yongsun hạnh phúc. Và nếu cô có thể làm chị ấy hạnh phúc thì điều này rất đáng. Nhưng sự thật thì cô đã nghĩ xa hơn 1 chút như là tạo 1 điều bất ngờ nhỏ. Yongsun gần như trở thành 1 phần trong cuộc sống của cô tới nỗi cô không thể tưởng tượng ra mình sẽ như thế nào nếu thiếu chị ấy. Cô dường như ngày càng chết mê chết mệt chị ấy như đang rơi vào 1 cái hố không đáy.

"Ugh, chị thấy no rồi. Chị nghĩ mình ăn hơi nhiều", Yongsun nói. Cô hỏi Wheein, "Em có yêu đồ ăn không?"

Wheein vẫn đang chìm trong suy nghĩ của mình khi nghe câu hỏi. Nên chưa kịp nghĩ nhiều cô đã lên tiếng, "Có, unnie em yêu chị."

Khi Wheein nhận ra cô vừa nói gì, cô thấy Yongsun unnie nhanh chóng đỏ mặt. Điều này thật bất ngờ đến nỗi Wheein vẫn đang sốc về những gì cô vừa nói. Có 1 khoảng im lặng giữa 2 người họ. Cô nhìn Yongsun. Trên mặt chị ấy không có biểu cảm gì cả. Khi Wheein định nói gì đó thì người bồi bàn xuất hiện và đưa họ hóa đơn. Điều đó làm tan sự im lặng ngại ngùng giữa họ.

Yongsun vẫn im lặng khi họ rời nhà hàng. Wheein đề nghị đi theo cô ấy về bệnh viện. Cô ấy chỉ gật đầu. Cả 2 xuống đường và đi về phía bệnh viện. Wheein cảm thấy mình đang hỗn loạn. Cô vừa phá hủy 1 thứ mà cô biết là mình thật sự muốn trong cuộc đời này. Nhưng cô lại làm hỏng nó, 1 cơ hội lớn. Cô cứ bước đi thật chậm đến nỗi không nhận ra mình đã cách xa Yongsun unnie. Vì thế cô cố đuổi theo.

Nhưng khi họ sắp tới góc đường, Yongsun đột ngột dừng lại khiến Wheein đâm vào cô. Wheein lập tức xin lỗi, "Xin lỗi unnie em không cố ý đâm và chị, em nên nhìn đường khi đang đi. Em thật ngốc. Em xin lỗi nếu em làm phiền chị." Wheein cảm thấy hoảng loạn và như sắp khóc. Cô thậm chí đang làm 1 tư thế ngốc nghếch.

"Wheein, ngừng lại đi", Yongsun nói.

Vì thế Wheein dừng lại. Wheein cố nhìn mọi thứ trừ Yongsun. Bỗng cô thấy có 1 bàn tay trên má mình. 

"Wheein yang nhìn chị này", Yongsun nói nhẹ nhàng nhưng đầy cảm xúc khiến Wheein không thể từ chối. Vì thế Wheein nhìn cô ấy.

Yongsun đang nhìn cô chăm chú khiến cô như bị mê hoặc.

"Em trông rất đáng yêu khi em bối rối", Yongsun nói.

"Huh?", Wheein hỏi. Chị ấy đang nói gì cơ?

"Chị nói là em trông rất đáng yêu khi em bối rối", Yongsun nói lại, "Và chị cũng yêu em".

Wheein mở miệng muốn nói gì đó nhưng không nói lên lời. Yongsun tiếp tục, "Và cảm xúc này sẽ không biến mất".

"Nhưng ở quán ă-"

"Em biết đó, đôi khi chị hơi chậm tiêu", Yongsun nói.

Wheein mỉm cười, cô cảm thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc và đang yêu. "Well, chị luôn như vậy unnie. Chị không bị kêu là yeba 1 cách vô cớ", cô cười.

"Ah yah!" Yongsun rên rĩ, hào hứng đấm vào tay Wheein. "Em nên hôn chị chứ không phải là chọc chị."

Bỗng Yongsun ngạc nhiên khi Wheein đột ngột vòng tay qua eo cô. Nhưng Yongsun mỉm cười và để tay lên cổ Wheein vuốt nhẹ. Và Wheein nghiêng tới trước hôn cô. Wheein từ từ buông ra và thở nặng nhọc. Dù họ đã hôn nhau nhiều lần nhưng lần nào cũng như lần đầu tiên.

Yongsun vuốt má Wheein trong lòng bàn tay. Wheein thở ra và tựa mặt vào tay cô. Wheein và Yongsun mỉm cười vì điều đó. 

Trong khi đó, phía sau họ, không quá xa để không thấy chuyện gì đang xảy ra nhưng cũng không quá gần để bị bắt gặp, có 2 cô gái 1 tóc cam, 1 tóc vàng đang nhìn họ với đôi mắt đầy nước.

"Đó là những người bạn thân của em", Hyejin nói 1 cách tự hào. "Và họ đang yêu nhau".

"Và gay nữa", Moonbyul thêm vào.

END

----------

Mình ôm fic này từ hè năm ngoái, khi bắt đầu rơi vào hố của Mamamoo và couple dễ cưng này. Thật may là cuối cùng cũng hoàn thành xong fic!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top