Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Picture

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Wheein nằm trên giường, suy ngẫm về những chuyện đã xảy ra trong hôm nay.

Trước khi bị té, Wheein tin rằng mình sẽ mãi độc thân (FA). Cô thậm chí nghĩ rằng mình không tin vào tình yêu. Rằng cô sẽ cô đơn trong đau khổ với khả năng hội hoạ của mình. Rồi cô sẽ trở thành một con cún già và rầu rĩ, trong khi Hyejin sẽ thường xuyên đến thăm cô và đưa thức ăn.

Nhưng sau cú ngã đó, Wheein gặp được Yongsun trong phòng cấp cứu. Có thể là do lúc đó nỗi sợ chảy trong từng mạch máu, cũng có thể do cô đang thiếu máu, hoặc chỉ là do cô đang đói, nhưng dù sao đi nữa, Wheein nghĩ rằng mình đang yêu.

Cô lắc đầu, tự nhắc nhở mình rằng còn quá sớm để nghĩ như thế và cô vẫn sẽ sống độc thân. Bây giờ điều cô tin chính là mình sẽ rớt một trong những môn học nếu cô không nộp bài đúng hạn.

Cô nhìn vào laptop và tự hỏi không biết Hyejin đã làm bài chưa hay đã cố tình quên nó vì biết rằng Wheein sẽ làm giùm. Vì thế Wheein quyết định sẽ làm một sinh viên tốt. Cô mở laptop và bắt đầu làm bài dù gặp nhiều khó khăn do bị thương. Cô vẫn không quên làm thêm một bài để phòng khi Hyejin thật sự quên làm.

Khi đang đánh máy, tâm trí cô lại trôi dạt. Cô nghĩ về đôi mắt của Yongsun, đôi mắt đó thật đẹp nhưng Wheein cũng từng thấy những đôi mắt đẹp khác. Điều khiến nó khác biệt chính là cái cách nó lấp lánh khi chị ấy cười. Nụ cười của chị ấy thật rạng rỡ với cái lúm đồng tiền nhỏ trong góc miệng. Đôi má với màu hồng nhạt. Mái tóc dài, không thẳng cũng không xoăn. Nó chỉ thật hoàn hảo.

"Cậu đang làm gì vậy?"

Suy nghĩ của Wheein bị ngắt quãng khi Hyejin ôm lấy vai cô.

"Oh chết tiệt! Cậu đang cố giết tớ lần nữa bằng cách làm tớ sợ tới chết sao?" Wheein nói, sau khi có một cơn đau tim nhỏ bởi sự xuất hiện bất ngờ của bạn mình.

Hyejin nhìn cô một cách vô tội. "Tớ đã kêu cậu rồi nhưng cậu không trả lời.", Hyejin nói. "Oh cậu đang nghĩ về chị bác sĩ xinh đẹp kia phải không?", cô tiếp tục, nhìn Wheein một cách buộc tội.

Wheein đỏ mặt. "Cậu đang làm gì ở đây? Giờ này đáng lẽ cậu phải ngủ rồi chứ, chúng ta có tiết học vào ngày mai đấy." cô nói.

"Oh, tớ tới để nói với cậu vài chuyện về Yongsun unnie."

"Huh? Cái gì cơ? Cậu tra trên google hay sao?" Wheein hỏi.

"Tớ tìm được nhiều thứ về chị ấy." Hyejin nói khi nhìn vào laptop.

Hyejin giật mình. "Oh chúng ta có bài tập về nhà. Oh my god! Mai là tới hạn nộp rồi!"

Wheein đảo mắt và nói, "Tớ đã làm giùm cậu luôn rồi."

Hyejin hôn Wheein và nói "Cảm ơn, tớ yêu cậu nhiều Wheein ah."

"Được rồi ngừng hôn tớ đi." Wheein nói khi đang đẩy mặt Hyejin ra. "Vậy cậu sẽ nói cho tớ biết cậu tìm được gì về chị ấy chứ?", cô tiếp tục.

Hyejin hít thở sâu, ngồi khoanh chân trên giường và nói, "Về điều cậu thật sự mong đợi. Chị ấy 25 tuổi – cậu đã đúng khi nói là chị ấy không lớn hơn chúng ta nhiều. Lớn lên ở đây, có bằng cử nhân tại đại học Seoul. Và chị ấy từng làm tình nguyện để giúp các sinh viên ngành nghệ thuật sân khấu trong trường chúng ta."

"Wow."

"Và còn vài chuyện nữa."

Wheein nhìn Hyejin một cách căng thẳng và chờ cô ấy nói ra điều quan trọng.

"Tớ tìm được là chị ấy đang ở chung với Moonbyul unnie."

"Cái gì? Byuli unnie?"

"Đúng vậy, Byuli unnie, người mà rất cuốn hút và cũng rất gay." Hyejin lấy điện thoại trong túi ra và đưa cho Wheein rồi nói, "Đây là tấm hình họ chụp chung. Họ nhìn có vẻ..rất thân."

Wheein cau mày khi nhìn vào bức hình. Đó là hình Yongsun và Moonbyul, đầu họ sát vào nhau khi nhìn vào camera."Yeah.."

"Chị ấy quen biết Byuli unnie, có thể họ đang hẹn hò hay gì đó." Hyejin nói một cách buồn bã.

Wheein lại nhìn vào laptop của mình và tiếp tục đánh máy. Cô lại nhắc mình lầnnữa là cô sẽ độc thân mãi mãi.

---

Chap trước hơi quá ngắn, chưa tới một trang word nữa nên mình đợi dịch xong chap này rồi đăng luôn 2 chap :)) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top