Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

11. X

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Author : Aleeyahjaiyari

Translator: JinviTr



"Chị đã yêu Solar rồi."

Wheein lùi lại sau khi thì thầm, nhìn vào Byulyi đang đứng hóa đá vì điều vừa nghe được. Nhưng nhanh chóng, Byulyi lắc đầu một cách mạnh mẽ.

"Không phải thế."

Wheein nhún vai trước khi bỏ đi "Tùy chị thôi nhưng chúng ta đều biết rằng điều đó đúng và chẳng thể nào phủ nhận được." Mũi Byulyi nhăn lên trong sự hoài nghi, lắc đầu "Không."

"Oh, Moon Byulyi yêu dấu của em, chị thật sự ngu ngốc. Phải không?"

"Whee –"

"Một giờ đã kết thúc rồi" người bảo vệ mở cửa cắt ngang cuộc trò chuyện, và Hyejin phải cảm ơn anh ta vì điều đó, thở dài một cách nhẹ nhõm. "Các người hãy trở về phòng giam của mình ngay bây giờ, Jaehyun đang ở trong nhà vệ sinh rồi nên nhanh chân lên." Wheein và Hyejin ra khỏi cửa, Wheein nhìn Byulyi lần cuối cùng trong khi Hyejin lầm bầm lời xin lỗi, sau đó cửa đóng lại.

Khi người bảo vệ đã khóa kĩ, Byulyi chạy vòng quanh căn phòng, đá vào chiếc ghế với tất cả sức mạnh, khuỵu đầu gối xuống. "Không, không, không" cô liên tục lặp lại, mắt đảo quanh căn phòng, cắn vào môi đến khi lớp da ở trên sứt ra. Cô ngã xuống, hai tay cố gắng giữ thăng bằng nhưng không có kết quả, cả người cô đổ xuống sàn nhà.

Cô cắn chặt răng trong khi tĩnh mạch cổ đập mạnh. Byulyi chạm vào cổ một cách đau đớn trước khi chạm lưng xuống sàn, thở một cách nặng nhọc. Dù sao thì cái quái gì đang diễn ra với cô vậy? Nó như thể cả căn phòng trở nên mờ đi và cô chẳng thể kiểm soát nổi.

"Solar..?" Byulyi ho. "Mình yêu Solar sao?"

Cô nhìn những khớp ngón tay trắng bệnh, hơi thở ngày càng lớn dần lên "Cái quái gì?"

Cô nghĩ về Solar – cách Solar biểu cảm khi lần đầu thấy đôi mắt đỏ của cô, cách Solar ăn thức ăn như những người hippo đang đói, khi Solar không thể ngủ được vào đêm đó, cách Solar sợ hãi khi bước vào phòng lab số một và cách mà nàng bám vào Byulyi khi lần đầu gặp Wheein và Hyejin.

Oh, đúng rồi, cô đã quên.

Solar trông rất xinh đẹp mỗi khi nàng chỉnh lại mái tóc.

Byulyi cười "Đó chỉ là do hoocmon và tâm trí điên khùng của mình đang chơi đùa với mình thôi, chả có tình yêu nào cả. Và còn mình? Làm thế nào mình có thể yêu? Làm thế nào mình lại yêu một con người? Làm thế nào mình có thể yêu một cô gái? "

Nhưng nếu như Wheein nói đúng thì sao?

"Không thể nào."

"Chị đã yêu Solar rồi" cứ lặp lại trong đầu cô, giọng Wheein cứ vang dội trong đầu Byulyi "Tùy chị thôi nhưng chúng ta đều biết rằng điều đó đúng và chẳng thể nào phủ nhận được."

Byulyi cảm thấy ngực mình thắt lại một cách đau đớn, làm cho cô hét lên thật to. Như thể mỗi lời phủ nhận cô nói, cơ thể cô trừng phạt để làm cô chấp nhận điều đó. "Chấp nhận sự thật rằng mình thích Solar? Không thể nào"

Và lại lần nữa, cảm giác móng tay đang cạ vào thực quản, ngực cô cô gắng để thở nhưng chỉ làm mệt mỏi hơn.

"Không! Dừng lại, tôi không thích cô ấy! Làm ơn!"

Nhưng thậm chí một Moon Byulyi vô cùng hung bạo cũng không biết rằng số phận không chấp nhận 'làm ơn'

"Đừng cầu xin tôi."


Cô đột nhiên nghe thấy một giọng nói, đôi mắt dường như rớt ra ngoài khi cô ngồi bật dậy, gầm lên khi cô cảm thấy đôi chân bị kiềm hãm trong ảo ảnh. "Ai đang ở đó?"

"Byulyi, bình tĩnh nào"

"NGƯƠI LÀ AI?!"

"Byulyi.."

"Đừng đùa với tôi," nếu bạn có cơ hội để nhìn thấy Byulyi, nó thật sự sẽ làm mù mắt bạn. Tóc Byulyi bắt đầu trở nên rối bời, cổ chuyển sang màu đỏ trong khi cô chẳng còn cảm giác được cơ thể mình nữa.

"Cô đã quên đi quá dễ dàng" giọng nói lại vang lên "Cô quên mất tôi, thật ngạc nhiên đấy. Từ những năm đó, - những năm tháng đau khổ ở trong cô, cô đã quên rằng tôi vẫn tồn tại."

"Cái gì?" Byulyi dần trở nên bình tĩnh - ừ thì ít nhất là một chút "Ý ngươi là gì? Ngươi là ai chứ?"

"Trông cô thật đáng thương, hãy nhìn xem Jongin đã làm gì với cô này – những gì anh ta đã làm với chúng ta" Byulyi nhìn lên trần nhà, đôi mắt cô rũ xuống và nỗi đau cứ lớn dần "Cô đã thực sự quên tôi rồi."

"Ngươi là ai?"

"Chính bản thân cô." Giọng nói đáp lời "Cô có nhớ không? Nó vẫn còn khá mới mẻ trong tâm trí tôi, Byulyi à. Cô có nhớ rằng Jeongchan đã bắn cô – bắn chúng ta như thế nào không?"

"Ngưng việc gây ảo giác đi" Byulyi bảo với bản thân, cố gắng lắc đầu nhưng cô không có đủ năng lượng còn lại để làm điều đó hay thậm chí là la lên nữa.

"Byulyi, cô không bị ảo giác đâu" giọng nói lên tiếng, Byulyi lặng lẽ nguyền rủa bản thân "Byulyi-yah, dù sao thì tôi thích tóc cô đấy, màu vàng tro. Nhưng có lẽ cô đã quên mái tóc đen của tôi – mái tóc đen cũ của cô. Byulyi, thật cay đắng khi nói điều này nhưng hầu hết thời gian cô làm tôi tổn thương – cô phủ nhận bất cứ sự thật nào, cô tránh tất cả mọi người và gần đây nhất, cô đã giết người vô tội."

"Làm ơn hãy cho tôi biết cô là ai" Byulyi thở ra một cách mệt mỏi, cố gắng cử động ngón tay nhưng thất bại.

"Tôi đã nói, đừng cầu xin tôi" giọng nói cười thầm "Wheein nói đúng, cô thật sự rất ngu ngốc. Tôi đã nói với cô rồi, tôi là chính cô, con người trước đây của cô – trước khi Jongin làm cô thay đổi, trước khi cô trở nên thế này. Tôi đồng ý, rằng thật sự rất khó để điều khiển cô hay cố vượt qua cô nhưng đúng vậy, tôi là cô. Chỉ là cô không biết."

"Tôi sao? Đừng có ngớ ngẩn thế"

"Cô mới đừng có ngớ ngẩn. Ngừng ngay việc chối bỏ mọi thứ đi, tôi đã bị kiềm hãm trong cô khá lâu rồi, Byul,đừng có ngớ ngẩn như thế nữa. Nó làm tổn thương tôi." Giọng nói bảo Byulyi với tông giọng trầm khàn, giọng nói mà thể hiện rằng người đó đã trải qua nhiều thứ đau khổ. "Nếu cô nghĩ cô sẽ phủ nhận cảm xúc dành cho Solar – con người của cô, tôi nghi ngờ rằng- việc đó sẽ làm tôi thất vọng về cô."

"Tôi đã nói, tôi không thích cô ấy –"

"Ngưng phủ nhận đi" giọng nói trở nên đạo đức. "Tôi thậm chí còn biết rằng cô cũng rung động với Jongin trước đây"

"Cái quái gì? Không – "

"NGƯNG PHỦ NHẬN ĐI. NGƯNG ĐI" tiếng thở dài phát ra. "Tôi thực sự không muốn hét lên với cô, Byulyi, nhưng tôi nghiêm túc đấy. Nếu cô cứ tiếp tục phủ nhận rằng cô không yêu Solar thì cô sẽ thực sự làm tổn thương ai đó, tôi không muốn thế, Byul! Nếu cô cứ tiếp tục tự nhủ - hoặc mọi người bảo cô không yêu Solar thì sẽ có ai đó tan nát trái tim đấy"

"Tôi sẽ làm tổn thương ai đó nếu phủ nhận tình cảm dành cho Solar sao?" Byulyi cười "Solar thậm chí còn không yêu tôi – "

"Tôi không nói rằng Solar là người sẽ tổn thương – hay là cô ấy có yêu cô không" Byulyi có thể cảm thấy rằng giọng nói đó đảo mắt trong sự phiền nhiễu và không thể tin được.

"Những gì tôi nói là cô sẽ làm ai đó bị tổn thương."

"Và người đó là ai? Làm sao cô biết được?"

"Oh, làm ơn đi, Byul. Tôi là con người và tôi biết điều đó nên làm ơn, đừng phủ nhận nữa. Nếu cô cứ làm thế, tôi sẽ kiểm soát – tôi không đùa đâu, tôi không bao giờ đùa, Moon"

Và Byulyi đã biết đó là một lời cảnh cáo.

---

Ngày thứ hai

"Tại sao cậu không ăn đi?" Hyejin hỏi Wheein, người vẫn đang nhìn chằm chằm vào dĩa, chỉ mới ăn một phần tư phần trứng và xúc xích – nó thậm chí còn không tới một phần tư. Nước cam ép của Wheein còn chưa được đụng đến trong khi em đang chơi với món xúc xích.

"Người anh em, cậu ngừng tỏ ra như một chú cún kể từ khi đối mặt với Byulyi" Biểu cảm của Wheein dần trở nên thất vọng khi nghe tới tên Byulyi.

"Chẳng có gì"

Hyejin thở dài. "Kệ bài kiểm tra đi, chúng ta cứ trở về phòng thôi." Wheein nhún vai trước khi theo Hyejin trở về phòng giam của họ, Hyejin đóng cửa lại. Wheein lấy chiếc ghế và ngồi kế cửa sổ, nhìn ra ngoài, những tia nóng tràn vào, làm Hyejin chạy đến nơi có ít ánh nắng nhất, đó là chỗ bên kia của cửa sổ.

Hyejin lấy một cái ghế khác, ngồi đối diện Wheein. "Được rồi, có chuyện gì vậy?" Wheein vẫn im lặng, nhìn ra ngoài. "Nói với tớ đi, Jung Wheein", và với câu nói đó, Wheein tan vỡ, nước mắt chảy ra làm Hyejin nhìn chằm chằm vì shock. "Tại sao cậu lại khóc, Whee?" Wheein nhún vai, thút thít.

"Kể từ lần đầu gặp Byulyi,tớ vẫn không thể ngừng yêu chị ấy," Wheein cười, một nụ cười gượng gạo "Nhưng tớ có thể làm gì đây chứ? Chị ấy cứ tiếp tục làm tớ tổn thương."    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top