Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tranh thủ giờ ra chơi, Minju tạt vào phòng Tin học ở trường. Nàng dán mắt vào màn hình máy tính, chăm chú xem qua một đống trang web, bài đăng reddit và thậm chí là blog kinh dị.

Thanh tìm kiếm được nàng gõ vào dòng chữ: Cách để chăm sóc một hồn ma.

Một vài đường link hiện lên, phần lớn là bài đăng rác, một số đầu báo lẫn tin tức về những địa danh bị ma ám, có cả mấy bức ảnh đáng sợ của ma nữa. Minju hừ nhẹ vì độ sai lệch của chúng.

Minju chỉ tìm được thứ gì đó có ích sau gần hơn chục phút đào bới các diễn đàn và web đen.

Đến lúc tiếng chuông tan tiết cuối cùng reo lên thì Minju đã đang trên đường đi mua bánh cá nướng từ cái xe đẩy gần trường và một hộp kem mintchoco từ cửa hàng tiện lợi rồi (Nàng đã hơi chần chừ trước cái món thứ hai ấy, nhưng rồi vẫn quyết định mua nó).


--


Yuri bừng tỉnh giấc vì cơn mưa. Nước mưa rơi lộp độp không ngừng trên gương mặt em. Tại sao em lại ngủ dưới trời mưa thế nhỉ?

Tại sao... Làm cách nào mà trời lại mưa trong phòng của mình??

Yuri bật dậy, nhận ra nước nhỏ tí tách rơi trên mặt mình là từ vòi phun ở trên trần. Và rồi gần như là lập tức, nỗi kinh hoàng và khiếp sợ cuốn lấy em.

Tại sao vòi phun nước lại được kích hoạt? Nó chỉ hoạt động khi có... Yuri lao nhanh ra khỏi phòng và thấy khói cuồn cuộn như muốn nuốt chửng căn bếp.

Em chớp mắt, và Quỷ thần ơi! Nhà mình đang cháy đó sao?!

Nếu phút trước Yuri còn đang lim dim buồn ngủ thì giờ đây em đã nước mắt lưng tròng vì từng đụn khói dày đặc túa ra từ trong bếp rồi.

Nhanh chóng lướt mắt một lượt xung quanh, Yuri thở phào nhẹ nhõm khi nhận ra không có lửa, nhưng cái nỗi hoảng hốt kiểu ''Chết thật, nhà mình đang cháy'' của Yuri lại chuyển thành kiểu hoảng loạn ''Chết thật, hình như bạn thân / bạn cùng nhà của mình đang làm lễ gọi hồn ma quỷ thì phải''.

Trước mắt Yuri lúc này là Minju ướt như chuột lột đang khom người trước bếp ga, vẻ mặt đầy đăm chiêu dùng một cây que chọt chọt bất cứ thứ gì đã cháy đen trong nồi.

Yuri không ngậm được mồm. Rốt cuộc là chuyện quái gì đã xảy ra với bạn thân của mình vậy??

Nói Minju dạo gần đây cư xử kì lạ là vẫn còn nhẹ nhàng đấy. Yuri cho rằng lí do là vì em không ở nhà đủ nhiều để trò chuyện thêm với cô bạn, nhưng Minju chưa từng hành xử như thế này trước đây.

Đầu tiên là tự nói chuyện một mình - Minju cứ khăng khăng là nàng chỉ đang nói chuyện với Alfie thôi, nhưng con vẹt đó còn chẳng nói được câu nào quá hai từ!

Mà nhắc con vẹt tội nghiệp ấy mới nhớ, Yuri nhác thấy Alfie ở trong phòng khách, đôi cánh bất lực vẫy vẫy để rũ nước khỏi cơ thể cũng ướt mem dù ở trong lồng của mình.

Rồi còn, điều quan trọng và đáng chú ý nhất - Minju bỗng dưng thích ăn kem mintchoco. Yuri đã thấy hộp kem chỉ còn một nửa ở trong tủ lạnh, và em hơn ai hết, biết rõ là cô bạn thân của mình ghét cay ghét đắng cái món ăn 'xúc phạm vị giác' đó.

Giờ thì, là chuyện này...

''Kim Minju.'' Yuri gọi, và Minju liền giật mình ngước đầu nhìn lên, trông cứ như vừa bị bắt quả tang làm chuyện mờ ám vậy. ''Cậu có một cơ hội để giải thích.''

Minju ái ngại nở nụ cười gượng.

''Xin lỗi, tớ quên mất là nhà mình có vòi phun báo cháy... Ờm, lúc tớ nổi lửa để nướng cái bánh mì kẹp kem và làm nó cháy khét, tớ không ngờ là sẽ có nhiều khói như vậy...''

''Tại sao...'' Yuri hít vào một hơi thật sâu, ''Ngay từ đầu, tại sao cậu lại đi nướng bánh mì kẹp kem chứ hả?!''

Minju bối rối gãi mái tóc ướt, lảng mắt đi. ''Thì... thì tớ có cái... thí nghiệm khoa học!'' Nàng mơ hồi nói. ''Đúng rồi! Hiện tượng thăng hoa từ chất rắn sang chất khí!''

Yuri nheo mắt, còn định chất vấn thêm. Minju chẳng bao giờ dám nhìn thẳng người đối diện khi nói dối cả. Nhưng cô gái cao lớn hơn đã rất nhanh bật người đứng dậy, quay lưng và tìm cách đánh bài chuồn. ''Chà! Chắc là tớ nên bắt tay vào dọn dẹp đống này thôi!''

Phải mà mọi chuyện đơn giản được vậy. Rốt cuộc, Yuri vẫn giúp Minju và cả hai đã dành cả một ngày để dọn dẹp, cố gắng cứu lấy những món đồ chưa bị ướt, sấy khô những món bị ướt như nội thất và—ây dà, nói lời tạm biệt với cái TV cùng máy nướng bánh của họ.

Lạy Chúa trên cao, xin hãy cứu rỗi linh hồn tội lỗi của con và cô bạn cùng nhà này với ạ...


--


"Minju, nhìn nè!"

Minju đang rửa chén thì nghe Chaewon gọi, hay đúng hơn là gào lên và lao về phía nàng. Minju theo phản xạ liền lùi mấy bước, có chút hoảng hốt vì hồn ma thiếu điều muốn xuyên qua người nàng luôn.

Chaewon thắng lại ngay trước mắt Minju, nhưng vẫn không hẳn là đứng yên, mà cứ bồng bềnh lên xuống, gương mặt toát lên vẻ mừng rỡ khôn xiết.

Minju nhận thấy Chaewon đang cầm thứ gì đó trên tay và trước cả khi cô kịp mở miệng, nàng đã hét toáng lên, hai tay giơ lên trời như ăn mừng chiến tích.

"Tuyệt vời! Có tác dụng thật luôn!"

Chaewon hơi nhíu mày, nhưng vẻ vui mừng vẫn nguyên đó, hẳn là còn hơn cả sung sướng vì núi đồ ăn trên tay mình lúc này. Cô lập tức bắn một tràng câu hỏi, giọng cao vút đầy phấn khích. ''Ý em là sao? Cái này là do em làm hả? Bằng cách nào thế?''

Minju cũng hào hứng không kém, đầu gật lia lịa, trong mắt ánh lên vẻ tự hào khi giải thích. ''Đúng vậy! Không thể tin được là lại hiệu nghiệm thật. Giờ thì chị có đồ ăn âm phủ rồi!''

Một ngày còng lưng dọn dẹp hóa ra cũng đáng phết.

''Em có nghiên cứu vài trang web trên mạng, rồi vô tình đọc được bài blog này. Ban đầu em chỉ nghĩ là bài đăng xàm thôi, nhưng họ bảo có thể dâng đồ ăn cho hồn ma bằng cách đốt chúng, giống đồ cúng vậy, hoặc là đặt thức ăn trực tiếp lên phần mộ rồi đốt nhang. Em biết là đốt đồ ăn có hơi nguy hiểm, ẹc, em còn vô tình kích hoạt cả vòi phun báo cháy nữa chứ, nhưng cách thứ hai có vẻ không bảo đảm lắm, lỡ chó hay mèo hoang đi ngang qua rồi cuỗm hết thức ăn trước khi chị nhận được chúng thì sao? Cho nên là...'' Minju liếng thoắng, tay gãi cằm trong khi Chaewon chỉ nghệch mặt, tủm tỉm nhìn nàng.

''Em quyết định chọn cách đốt thức ăn, dù hơi lấn cấn chuyện làm sao để đốt kem. Cuối cùng thì kem cũng chảy ra hết và ta có tai nạn nho nhỏ này, như chị đã thấy.''

Nàng hướng tay quanh căn nhà và Chaewon, vì quá phấn khích nên bây giờ mới nhận ra mọi thứ bừa bộn và ướt át ra sao.

''Em thật sự đã nghĩ là nó sẽ chẳng có tác dụng đâu! Yuri thậm chí còn cằn nhằn một màn điếc cả tai vì em suýt thì làm cháy nhà nhưng ây dà, tất cả đều xứng đáng—''

Minju khựng lại khi cái bóng trắng bay vút lên và cảm giác lạnh lẽo lập tức thẩm thấu cả người nàng.

''Ugh, tôi ghét việc này chết đi được.'' Chaewon tức tối trôi ngược lại về trước mặt Minju.

Trong khi Chaewon tức tối bực bội gì đó, Minju mơ hồ chạm tay thử vào cái bánh nướng cùng hộp kem mintchoco, ngạc nhiên thay cũng đang lơ lửng giữa không trung vì Chaewon đã quăng chúng đi để lao về phía nàng.

Thật sự là thức ăn của ma này! Vậy là bản thân ma không bị ràng buộc bởi các định luật vật lý như con người. Những thứ được cúng cho ma sẽ trở thành vật phẩm của ma, và cũng thoát khỏi cái khuôn khổ của các định luật đó luôn. Minju âm thầm ghi nhớ.

Chaewon vẫn tiếp tục lải nhải, và Minju chỉ có thể nghe ra vài điều như, ''Ugh, sao mà mình lại phải xuyên qua tất cả mọi thứ chứ'', và ''Trông mình cứ như tên ngốc vậy.''

Minju nghiêng đầu, không rõ Chaewon đang tức giận vì điều gì. Nàng cũng chẳng hiểu tại sao ban nãy cô lại đột nhiên bay xuyên qua người nàng làm chi nữa.

"Hồi nãy chị định làm gì thế?"

Chaewon giật mình quay phắt đầu lại, bối rối nhìn Minju. ''Tôi... tôi...''

Minju chồm người về phía Chaewon, ánh mắt ngơ ngác chờ đợi. ''Chị...?''

Trước đây, Minju luôn bị ánh nhìn chằm chằm và vẻ mặt đăm đăm của Chaewon làm cho sợ hãi. Nhưng càng dành nhiều thời gian với cô, nàng càng nhận rõ một điều là Chaewon sẽ chẳng làm hại ai, dù chỉ là một con ruồi nhỏ bé (mà cô cũng không có cái khả năng đó, nhưng lạc đề rồi).

Cái kiểu hờn dỗi hậm hực kia thật ra cũng là một nét quyến rũ của Chaewon, Minju thấy cô như thế khá đáng yêu. Phải mà được chạm vào cô thì nàng đã véo lấy đôi má phính đó rồi.

''Chị đã định làm gì thế Chae?''

Chaewon ghét cái cách Minju trông ngây ngô như thế kia, với ánh mắt chỉ đơn thuần là tò mò. Cô nhìn lảng đi, lầm bầm. ''Tôi đã muốn ôm em. Em—'' Chợt cô hét lên, ''—Em là đồ ngốc!''

May mắn (?) là Minju nghe rất rõ cả hai câu, và nàng giật mình lùi người, như thể đến giờ mới nhận ra họ đã gần nhau đến mức nào, cũng chẳng thể tiếp tục nhìn Chaewon nữa.

Giờ đây, cả hai đều tìm thấy sự thú vị đặc biệt ở những vật dụng ngổn ngang quanh nhà thay vì đối phương.

Minju ôm gương mặt đỏ bừng, hắng giọng. ''Ừm, đáng tiếc thật...''


--


Sổ tay của Minju

ĐỪNG TÁY MÁY. Ở trong có ghi lời nguyền đó >:(

Nếu tôi bị lạc, xin hãy trả tôi về cho Kim Minju / 09XXXXXXXX1


101 điều hư cấu trong phim ma:

- Không phải ma nào cũng xấu xa. Ma này khá là thân thiện (Dù đôi khi có chút hách dịch. P.S. Vẫn dễ thương)

- Chị ấy thật sự rất xinh. Ma KHÔNG HỀ đáng sợ. (Nhưng vẫn cần gặp thêm nhiều con ma nữa mới biết chắc được :<)

- Đáng yêu, đáng yêu, đáng yêu! Argg, chị ấy đang ngắm mấy con keroppi của mình <3

- Tam nhãn không nằm ở giữa trán (O_O)

- Alfie không nói cho mình biết về những hồn ma mà nó thấy :( Hi vọng nó không quá hoảng sợ

- Có một hồn ma ở bên ngoài cửa sổ phòng mình (メ゚Д゚)メ

- Thật mừng vì mình không thể thấy ma. Nhưng mình cũng mừng vì có thể nhìn thấy Chaewon.

- Chị ấy trông thật đáng yêu khi tức giận ('ー') Chae, em xin lỗi nhưng em thật sự rất thích trêu chị

- Tối thứ sáu là để xem phim ma và chỉ trích những điều hư cấu trong phim~ Mình biết là chị ấy thích bộ phim kinh dị mà chúng mình đã coi tối hôm qua. Mình thì thích thấy chị ấy cười lớn mỗi khi có ma xuất hiện trên màn hình. Jumpscare là gì chứ?


Mình vẫn không hiểu tại sao trái tim mình lại loạn nhịp mỗi khi nhìn thấy chị ấy.

Chaewon, Chaewon... Chị đang làm gì em thế này?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top