Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

10 SECONDS

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

           

"Chị sai đúng không? Chị là con người tồi tệ đúng không?" Yongsun hỏi Hyejin sau khi nàng kể mọi chuyện đã xảy ra cho em vào tối qua.

"Tất nhiên là không rổi. Chị chỉ làm những gì mà chị nghĩ là đúng thôi mà." Hyejin cố gắng trấn an nàng. "Nhưng chị này, nếu như chị muốn công khai mối quan hệ này, bọn em sẽ ủng hộ chị, chị biết mà?"

Yongsun mỉm cười, tất nhiên là họ sẽ làm vậy, nhưng điều đó không có nghĩa là nhóm của họ sẽ không nhận được bất kì phản ứng dữ dội nào từ công chúng; mối quan hệ tình cảm đồng giới chỉ tốt và hạnh phúc nếu như nó không phải là thật, ở Hàn Quốc. "Chị biết mà, Hyejin, nhưng chị thực sự nghĩ rằng cả hai đều cần không gian để có thể đặt mình vào trong đúng ngữ cảnh. Để cả hai bọn chị đều chắc chắn rằng không nên tiếp tục mối quan hệ này nữa."

"Em hiểu rồi". Hyejin gật đầu tán thành. "nhưng ... chị này... chị thực sự nghĩ sẽ vẫn ổn nếu như cả hai người gặp nhau mỗi ngày sau khi chia tay chứ?"

"Ngày mai chị sẽ làm gì nhỉ?" Yongsun hỏi vu vơ, nhấc đầu ra khỏi đôi bàn tay của mình. Buổi tập ngày mai của họ chắc chắn sẽ đầy sự căng thẳng.

"Em đã luôn luôn nhắc chị cố gắng và sửa sai mọi thứ. Nhưng nếu chuyện này thực sự là những gì mà cả hai người cần ... vậy thì chỉ còn cách mạnh mẽ lên thôi. Sẽ rất đau đớn và khó khăn nhưng em hi vọng là mọi nỗi đau này đều xứng đáng." Hyejin khuyên bảo, khiến Yongsun tự hỏi mình rằng ai thực chất mới là người già hơn giữa hai người họ.

---------------------------------

Moonbyul không biết liệu cô có thể quen với điều này hay không; thức dậy buổi sáng mà không có cô nàng yeba tóc hồng làm phiền, sẽ không có ai đứng trước gương và nhảy đầy tự tin trong tình trạng không quần áo, và không có ai sẽ an ủi, vỗ về cô mỗi khi cô đi làm về mệt.

Cô tự hỏi cô sẽ sống sót bằng cách nào khi đến buổi tập ngày mai, nhìn thấy Yongsun nhưng lại không thể chạy tới ôm nàng. Cô đã suy nghĩ kĩ, liệu rằng cô có nên bỏ buổi tập này không; nhưng rồi cô nhận ra cô sẽ không thể gặp được Yongsun nếu như cô không đến. Vì thế, cô quyết định đi.

---------------------------------

-Buổi tập nhảy-

"Chị à, chị không cần phải chuyển ra ngoài đâu, Chị có thể đổi phòng với Wheein. Em chắc chắn bạn ấy sẽ đồng ý thôi, đúng chứ Wheein?" Hyejin gợi ý.

"Mặc dù mình không phải là fan của con người Moonbyul cục cằn kia, nhưng ok, mình vẫn sẽ đổi." Wheein đồng ý.

"Hai đứa sẽ nhớ chị lắm, đúng không?" Yongsun trêu chọc, cố gắng suy nghĩ tình huống này nhẹ nhàng nhất có thể. "Đừng lo, chúng ta vẫn sẽ gặp nhau hàng ngày mà. Chúng ta còn có các buổi tập và sự kiện nữa."

"Chính xác, vậy thì có gì khác đâu nếu như chị tiếp tục ở lại trong căn hộ chung?" Hyejin hỏi.

"Chúng ta có rất nhiều kỉ niệm ở đó và chị nghĩ là chị sẽ không thể đối mặt được với chúng..." Solar đưa ra lí do nhưng chưa nói hết thì Moonbyul bước vào phòng.

Yongsun không hề mong đợi rằng ngày hôm nay Moonbyul sẽ tới, thành thực mà nói thì nàng đã hi vọng nàng sẽ không gặp cô hôm nay. Mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn cho nàng khi không gợi cho nàng nhớ lại những chuyện mà nàng buông tay.

"Chị, em tưởng chị không khỏe?" Wheein tò mò hỏi.

"Không thể bỏ lỡ việc tập luyện được." Moonbyul nhún vai.

--------------------------------------------------

Một ngày dài trôi qua chỉ với việc Moonbyul nhìn trộm chị khi cô nghĩ là nàng không để ý, và Yongsun thì cố gắng bắt được ánh nhìn trộm của Moonbyul chỉ để chắc chắn rằng cô đang nhìn nàng.

Đáng ngạc nhiên, buổi tập diễn ra khá thuận lợi, cả cô và nàng đều rất chuyên nghiệp khi đặt mối bất đồng riêng tư của hai người sang một bên.

Căn hộ hiện tại của Solar cách không quá xa với chỗ ở cũ của họ, vì thế nàng vẫn đi về nhà cùng với các thành viên.

Moonbyul vẫn im lặng như mọi khi trên đường về. Điều này không đáng ngạc nhiên nhưng cũng khá bất ngờ.

Khi Solar bước xuống khỏi xe dừng trước nhà mới của nàng, nàng chào tạm biệt các thành viên và quản lí.

Chiếc xe chuẩn bị xuất phát thì Moonbyul bảo người tài xế chờ một lát. "Cho tôi 10 giây thôi." cô nói mà không rời mắt khỏi nàng khi nàng đang bận tìm chìa khóa.

Wheein và Hyejin đều nhìn nhau, nhưng cả hai đều hiểu chuyện gì.

"Chỉ 10 giây thôi, tôi hứa."

1...

2...

3...

4...

5...

Làm ơn...

6...

7...

8...

Cô chỉ muốn – không – cô cần Solar quay lại nhìn cô. Chỉ cần một ánh nhìn thôi. Một ánh nhìn để cô có thể chìm vào giấc ngủ tối nay, để cô cảm thấy khá hơn một chút. Một ánh nhìn có thể khiến cô hi vọng rằng, ngày mai sẽ tốt hơn.

9...

10...

Nhưng nàng không hề quay lưng lại nhìn cô, vì thế cô ra hiệu cho người tài xế kia đi.

Điều này dần trở thành một thói quen. Moonbyul không cần phải nói gì, người tài xế sẽ tự động chờ đúng 10 giây trước khi lái xe đi khỏi căn hộ của Solar.

Nhưng không một lần nào nàng quay lại nhìn.

---------------------------------------------

Đã hai tháng trôi qua kể từ khi cô và nàng chia tay.

Họ không biết có nên cảm ơn cái lịch trình dày đặc này hay không, bởi họ không còn tâm trí nào để nghĩ đến trái tim tan vỡ của họ nữa, cả hai người họ đêm đến đều khóc đến lả người đi nhưng sáng dậy, họ lại đều có những người hâm mộ luôn yêu thương và ủng hộ họ. Nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc họ không có thời gian để chữa lành vết thương.

Vì thế khi vị CEO của họ thông báo họ có thể có một kì nghỉ xả hơi dài một tháng, Solar cảm thấy thật nhẹ nhõm.

Các MooMoo đã nhận thấy sự lạnh lùng của nàng dành cho Moonbyul, nàng biết điều đó kể từ khi họ không còn gần gũi với nhau mỗi khi trình diễn, nhưng có lẽ với kì nghỉ này, hai người sẽ có thời gian để có thể hàn gắn mối quan hệ và quay trở về chính mình trước kia. Có thể là sẽ không còn gần gũi, thân thiết với nhau như trước kia được nữa, nhưng ít nhất là cũng đủ thân thiết để các MooMoo không phải lo lắng.

--------------------------------------------------

Moonbyul cứ khăng khăng lúc đầu là cô sẽ chờ nàng bên ngoài nhà hàng bởi trời mưa rất to và chỉ đề phòng trong trường hợp nàng không mang ô, cô có thể cho nàng mượn.

Họ có một buổi gặp mặt nhỏ với các thành viên của Red Velvet, như họ vẫn thường làm mỗi khi tất cả đều có thời gian rảnh.

"Chị. Chị đi vào trong đi. Chị ấy sẽ không tới đâu." Wheein đồng cảm nói khi Solar đột ngột hủy lịch hẹn vào phút chót.

Nhưng thay vì đi vào bên trong, Moonbyul lại ra bước ra giữa phố và đứng trong cơn mưa.

"Chị!" Wheein hét lên đầy bất ngờ. "Chị sẽ bị cảm lạnh mất."

"Em có nghĩ là nếu chị ốm thì cô ấy sẽ nói chuyện với chị không?" Moonbyul hỏi. Nếu như trong mọi ngữ cảnh khác, em sẽ nghĩ ngay là cô chỉ nói đùa thôi. Nhưng trong hoàn cảnh này, Wheein chắc chắn biết là Moonbyul đang cực kì nghiêm túc.

"Chị chỉ đang chứng tỏ mình là một con ngốc thôi." Wheein nói với hai hàm răng nghiến chặt vào nhau, em không thích Moonbyul trông tuyệt vọng như vậy. Em cũng không thích việc em biết mà em không thể làm gì được chỉ bởi vì em không phải là Yongsun.

"Nếu chị bị ốm và phải nhập viện, chị nghĩ lúc đó cô ấy sẽ nói chuyện với chị, đúng không?" Moonbyul nói, giơ tay ra như đang ôm cơn mưa này vào trong lòng. Một tay cô vẫn đang cầm chai rượu, và tay còn lại cầm ô.

"Hãy đi vào trong thôi, làm ơn." Wheein nắm tay Moonbyul, cố gắng kéo cô vào trong nhà hàng nhưng cô khỏe hơn em rất nhiều.

Hyejin và Seulgi bước ra ngoài để xem Moonbyul và Wheein đang làm gì bởi họ đã ở bên ngoài một lúc lâu.

"Hai người đang làm gì vậy?" Hyejin hét lên khi cô thấy Wheein bước về phía Moonbyul mà không có ô.

Nhưng cô không nhận được bất cứ câu trả lời nào từ hai người đó.

"Nếu như chị ốm, cô ấy chắc chắn sẽ quay về bên chị." Moonbyul khẳng định chắc nịch. Cô không quan tâm nếu như cô bị ốm, đó là vấn đề.

"Chị ấy sẽ không quay lại bên chị nữa đâu." Wheein hét lên, em hối hận ngay khi em vừa nói nhưng Moonbyul cần phải nghe điều này.

Cả Hyejin và Seulgi đều cầm ô che họ khỏi ướt nhưng Moonbyul bước lùi lại, "Em nói gì cơ?" cô hỏi Wheein với giọng chứa đầy sự tức giận.

"Moonbyul, dừng lại đi." Seulgi khuyên, đứng xen giữa em và cô trong khi Hwasa đẩy Wheein vào trong.

"Sao cũng được." Cô nói trước khi rời đi.

---------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top