Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Trans/NC-17] Được lợi lộc gì?

mình rất thích fic này nên đã mang nó qa đây, nêu author hok thích thì pm vs mình, mình sẽ del fic ngay lập tức

Title: What are my Benefits? [One-shot]

Author: skeptic-manila

Translator: sarang137

Pairing: KyuMin

Rating: NC-17

Genre: Romance, Smut

Summary: Là thành viên Hội học sinh thì sẽ được hưởng những lợi ích gì? Kyuhyun và Sungmin cần được  biết điều đó.

Warning: Smut

Original fic:  HERE

.

TN: Cái này thực hiện theo yêu cầu tha thiết của em Cà Chua :”>~

.

.

DO NOT TAKE OUT.

.

.

Là Chủ tịch Hội học sinh sẽ luôn được hưởng rất nhiều danh tiếng và đặc quyền. Bạn có thể đi lại lung tung quanh trường, ăn trưa miễn phí, và được tham gia các hội kín. Đó là chưa kể đến việc bạn có thể bắt những thằng khác phải nghe theo mệnh lệnh của mình. Đó chính là cuộc sống nhàn hạ sung sướng của Cho Kyuhyun, Chủ tịch Hội học sinh, biếu tượng nóng bỏng và là học sinh hạng nhất của trường.

Nhưng bản thân anh thì chẳng màng đến. Chết tiệt ạ, anh đâu có thời giờ để mắt đến ba cái thứ vớ vẩn đó. Điều khiến anh quan tâm là con người mang tên Lee Sungmin, Thư ký Hội học sinh, nghiện màu hồng và là cục nam châm thu hút các nam sinh kìa. Thực ra thì họ cũng không thân thiết cho lắm, chỉ thỉnh thoảng gật đầu và liếc mắt trao đổi đã là thân mật nhất rồi. Sungmin thuộc tuýp người nhút nhát, cậu luôn im lặng trong suốt các cuộc họp, chăm chú ghi chép những điều quan trọng vào cuốn sổ tay, hoặc ngồi một mình một góc đọc sách, hay chỉ đơn giản là nhìn vu vơ ra ngoài cửa sổ.

Kyuhyun thì hoàn toàn trái ngược, anh hơi.. ừm… ồn ào, phải, rất ưa náo nhiệt. Thậm chí anh cũng không hiểu tại sao mình lại yêu Sungmin nữa, có thể vì cậu ta quá dễ thương chăng? Hoặc cũng có thể vì cậu ta cũng là học sinh xuất sắc giống anh vậy. Anh chưa bao giờ tìm cho mình được câu trả lời, và điều duy nhất anh biết là, mình càng ngày càng say mê cậu Sungmin đó rồi. Gay, thì sao nào, có gì sai trái chứ?

Vì vậy, vào một ngày đẹp trời, anh quyết định phải đi trước một bước. Thế là triệu tập một cuộc họp toàn trường, yêu cầu đại diện tất cả các lớp phải tham dự. Tất nhiên, thành viên Hội học sinh bắt buộc phải có mặt. Tuy nhiên, Kyuhyun lại bắt Phó Chủ tịch Jongwoon đi thay mình, tất nhiên là sau khi nhận được vô số lời than phiền và chửi rủa. Thế là anh phải sử dụng đến biện pháp “hối lộ”, hứa rằng sẽ tạo điều kiện cho anh ta và Ryeowook có khoảng thời gian “riêng tư” bên nhau. Cuối cùng, Kyuhyun nhún vai rồi thả mình đánh phịch xuống chiếc ghế xoay êm ái.

.

“Kyuhyun-ah?” Sungmin xuất hiện ở cửa ra vào. “Anh không tham gia họp à?”

.

Kyuhyun chớp mắt. Ánh nhìn của anh xuyên thấu con người đối diện.

“Kyuhyun-ah?”

Tiếng gọi của Sungmin đưa anh trở về thực tại. “Chẳng phải cậu cũng nên ở đó rồi sao?” Anh hỏi lại.

“Em quay lại lấy cuốn sổ” Sungmin vừa trả lời vừa cuống cuồng tìm khắp các ngăn tủ. “Anh có vô tình thấy nó đâu đó không?”

Anh nhếch mép cười. Kế hoạch đã phát huy tác dụng.

Kyuhyun đứng dậy đi vòng quanh, rồi lại dựa lưng vào chiếc bàn cẩm thạch. Anh bắt chéo hai tay trước ngực và bình thản theo dõi hành động vội vã của người kia.

.

“Tìm cái này phải không Min?” Anh đột ngột lên tiếng, tay cầm cuốn sổ màu hồng vẫy vẫy trước mặt Sungmin.

“Anh tìm thấy nó ở đâu thế?” Sungmin hỏi. Cậu tiến lại gần Kyuhyun, nhón chân với cuốn sổ từ tay anh chàng cao lớn.

“Không được đâu.” Kyuhyun thì thầm, bắt lấy cổ tay Sungmin. Anh dựa người, hơi thở nóng ấm mơn trớn trên khuôn mặt chàng trai bé nhỏ. Sungmin đỏ bừng mặt vì hành động gần gũi, cậu quay mặt đi.

“Trả cho em đi” Sungmin nói, nghe giống tiếng kêu tuyệt vọng hơn là một lời yêu cầu.

Kyuhyun cười thầm với hình ảnh anh chàng đỏ mặt bên dưới mình. “Anh không nghĩ như vậy đâu.” Anh đáp, rồi nhích người tiến lên phía trước khiến Sungmin phải lùi lại. Mắt không rời khỏi Sungmin, anh ấn cậu về phía cửa, dùng bàn tay rảnh rỗi bấm khóa.

.

“K-Kyuhyun-ah…” Sungmin thì thào. Cậu nhìn Kyuhyun giơ tay ghim chặt hai bên đầu mình, hoàn toàn ngăn chặn mọi lối thoát của cậu. “Anh đang làm gì vậy?” Sungmin líu ríu hỏi đầy lo lắng khi thấy Kyuhyun cứ ngày một tiếp cận gần hơn.

“Anh đã nói ngay từ đầu là anh muốn gì rồi mà Min” Kyuhyun thì thầm, hơi thở nóng hổi phả lên tai Sungmin khiến cậu chàng bất giác run lên. Anh bắt đầu ghì sát hông mình vào Sungmin, và cậu nhóc không kiềm được tiếng rên thỏa mãn.

“Aah…” Sungmin rên rỉ, tay bấu chặt vào thân hình cao lớn của Kyuhyun.

.

.

.

.

“Anh muốn em” Kyuhyun rót lời nói dịu dàng vào tai Sungmin, tận hưởng hương vị ngon lành của cậu. Anh tiếp tục trơ trẽn chà sát người bên cạnh những tiếng rên rỉ kéo dài và hơi thở nặng nhọc của Sungmin.

.

“Xi- xin hãy…ahh… dừng lại” Sungmin van nài, gáy cậu đập mạnh vào cánh cửa gỗ.

.

“Kyuhyun-ahh!” Cất tiếng rên lớn khi Kyuhyun bắt đầu mút lên làn da thơm mát ở cổ, cậu gập đầu sang một bên như muốn xua tất cả khoái cảm ra khỏi đầu. Sungmin ghì mạnh lên cổ Kyuhyun, muốn đẩy anh ra, nhưng một sức mạnh kì lạ đã ngăn cản cậu. Cậu nhắm chặt mắt và bỏ cuộc, nhận ra rằng mình không có cách nào kháng cự lại. Kyuhyun mút mát làn da cậu với sự thích thú hiển hiện, rồi khẽ nghiêng đầu đẩy lưỡi tấn công chiếc cổ cao thanh mảnh của Sungmin.

.

“Anh muốn em, Min-ah” Kyuhyun nhắc lại, lần này anh di chuyển lên bắt gọn đôi môi hờn dỗi của Sungmin. Anh thèm khát nghiến ngấu đôi môi cậu, hung hăng thọc lưỡi vào khoang miệng ấm nóng. Kyuhyun rên lên khi cảm thấy cậu nhóc Sungmin thẳng đứng cạ vào mình. Kyuhyun cắn nhẹ lên lưỡi cậu khiến cậu hét lên, choàng một tay quanh cổ anh và đẩy anh xuống. Tay kia của cậu vẫn bị Kyuhyun giữ chặt.

Kyuhyun rời khoang miệng ẩm ướt để liếm lên gò má ửng hồng. “Ahhh… Kyuhyun” Sungmin thở hổn hển, tầm nhìn của cậu trở nên mờ mịt. Cậu cảm thấy mình thật vô dụng, tất cả sức lực đã bị anh chàng đẹp trai phía trước nuốt gọn. Sungmin mở rộng miệng khi Kyuhyun nôn nóng tháo cúc áo khoác của cậu chỉ bằng một tay.

“Mấy cái cúc chết tiệt!” Anh càu nhàu trong hơi thở vội vã, để rồi cười đắc thắng sau khi thành công trong việc cởi áo cho cậu. Rồi anh lại hướng sự chú ý đến chiếc áo sơ mi dài tay của Sungmin, và một lần nữa, vật lộn với hàng cúc nhỏ xíu. Cuối cùng, anh mất hết kiên nhẫn và xé nó tan tành, làm ba cái cúc cuối bay tán loạn. Ngay lúc Kyuhyun định mút mát quai hàm Sungmin thì một tiếng gõ cửa vang lên.

Cả hai chết lặng trong sững sờ, Kyuhyun rủa thầm, gục mặt lên cổ Sungmin. Còn Sungmin chỉ biết lặng câm, đôi mắt khép hờ và hơi thở cậu vang vọng bên tai Kyuhyun.

.

“Kyuhyun-ah!” Giọng Jongwoon vang lên phía sau cánh cửa gỗ. “Cậu phải đến buổi họp đi, Hiệu trưởng muốn hỏi ý kiến quyết định của cậu.” Anh ta đế thêm vào như muốn giải thích.

Kyuhyun đấm mạnh vào tường, thân thể anh vẫn đang đè lên con người bên dưới. Sungmin thoáng rùng mình.

“Kyuhyun!”

“Chết tiệt! Tớ đến ngay đây!” Kyuhyun giận dữ hét lên, đến khi nghe tiếng bước chân xa dần, anh mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.

Kyuhyun rên lớn, liếm lên cổ Sungmin rồi tiếc nuối rời ra. “Anh sẽ trở lại sau, Sungmin-ah.” Anh tinh quái nháy mắt, dò dẫm bàn tay lên chiếc cổ thơm ngon và bờ ngực trần mời gọi. Anh hôn cậu một lần nữa rồi rời đi mà không nói thêm một lời.

.

Sungmin trượt lưng trên tường, bàn tay run rẩy che kín khuôn mặt. Cậu cảm thấy toàn thân nóng rực với vết đỏ hồng rực rỡ.

“Đừng nghĩ bậy nữa Sungmin” Cậu thì thầm với chính mình. Rồi cậu lóng ngóng đứng dậy nhặt áo khoác mặc lên người để che đi chiếc áo sơ mi lồ lộ.

.

“Ôi Chúa ơi, anh ấy đã nói là muốn mình phải không?” Cậu bâng khuâng hồi tưởng.

.

Nói về những cuộc họp về sau, trong những lần Kyuhyun cử Jongwoon đi họp thay, sau khi các học sinh khác đã về nhà, Kyuhyun sẽ luôn vây chặt Sungmin trong văn phòng và khóa cửa lại. Anh sẽ luôn dùng nụ cười nửa miệng đặc trưng, chất giọng trầm ấm quyến rũ, và đôi tay điệu nghệ đó. Đáp lại, Sungmin chưa bao giờ từ chối tiếp xúc với anh chàng Chủ tịch. Thực ra, cậu luôn là người đòi hỏi được nhiều hơn nữa, cách Kyuhyun lướt những ngón tay dọc theo thân thể khiến cậu say mê, cách anh khuấy đảo lưỡi trong miệng cậu, và vũ điệu tango kích thích mà hông họ hòa nhịp với nhau. Tất cả như  có mê lực.

“Sungmin-ah” Kyuhyun thì thầm trong một lần tiến hành “lịch trình” hàng ngày của họ.

“Mmm” Sungmin rên lên đáp lại, nghển cổ chào đón anh chàng phía trên.

Kyuhyun cười hài lòng, nút lên làn da cậu khi Sungmin vùi tay vào mái tóc mềm mại của anh. “K-Kyuhyun-ah… xin anh… đừng đùa nữa” Cậu nhắm mắt trong niềm vui thuần khiết.

.

Kyuhyun khẽ đẩy Sungmin lên, ghim chặt cậu vào tường, tấn công gương mặt xinh đẹp. Anh hít sâu vào lồng ngực mùi hương ngây ngất của cậu chàng bé nhỏ, rồi đưa tay tháo bỏ hàng cúc trên áo khoác của Sungmin. Anh bỏ dở nửa chừng để tiếp tục công việc với chiếc áo sơ mi, mở ba nút trên cùng, khiến cái áo mỏng rơi xuống bờ vai thon.

.

“Ahh.. đừng dừng lại, Kyuhyun-ah” Sungmin rên lên vì hành động kích thích. Kyuhyun viền môi dọc theo cái cổ thanh mảnh của Sungmin xuống đến vai cậu. Kyuhyun cắn ngập lên đó, khiến cậu bật ngửa đầu ra sau.

“Em thật là sexy…” Kyuhyun lầm bầm, tiếp tục dùng miệng tấn công làn da mềm mại. Anh liếm lên dấu vết mình vừa để lại và dịu dàng hôn lên đó. “Dù anh rất muốn em ngay tại đây và ngay lúc này, nhưng chúng ta không thể.” Kyuhyun nói, cuối cùng đành phải thả cậu ra.

“Sao vậy anh?” Sungmin thở hổn hển.

“Hãy kiên nhẫn một chút bé yêu à.” Kyuhyun nhếch môi, vuốt lại chiếc áo nhàu nát và phủi bụi trên áo khoác. “Rồi sẽ đến lúc dành cho chúng ta”.

Sungmin đau đớn gật đầu, cậu thật sự muốn anh ngay lúc này. Dù là tình yêu hay tình dục, cậu cũng không thèm bận tâm. Tất cả những gì mà cậu biết là, cậu phát điên lên vì Cho Kyuhyun. Mặc cho mối quan hệ thể xác cuồng nhiệt giữa hai người, khi ở xung quanh những người khác cậu vẫn giữ cho mình thái độ bình thản, quay trở lại là con người nhút nhát và yên lặng thường ngày. Nhưng ở bên Kyuhyun thì cậu lại luôn biến thành một mớ hỗn độn những rên rỉ và nóng giãy như thế này.

“Mày có yêu anh ấy không?” Cậu tự hỏi chính mình. Trong đầu cậu diễn ra cuộc chiến không khoan nhượng, một bên nói rằng cậu yêu Kyuhyun, trong khi bên kia phản bác rằng Kyuhyun chỉ đang chơi đùa với cậu mà thôi. Sungmin thầm hét lên, và quyết định lần sau gặp thì sẽ hỏi anh cho ra lẽ.

.

.

Thật bất hạnh cho Sungmin, may mắn chưa bao giờ mỉm cười với cậu. Suốt hai tuần sau đó, cậu không một lần nhìn thấy mặt Kyuhyun. Cậu gầm gừ đá thúng đụng nia vì tủi nhục. Khi cậu đến văn phòng thì họ nói Kyuhyun đã về nhà, hoặc Kyuhyun đang có cuộc họp quan trọng… bla bla bla. Phải thừa nhận rằng, cậu nhớ Kyuhyun và những nụ hôn đó. Và phải thừa nhận rằng, cậu yêu Cho Kyuhyun.

 .

Một buổi chiều muộn, cậu bước vào văn phòng rộng lớn, khẽ thở dài, cất tiếng hỏi “Có ai ở đây không?” Tiếng cậu vang vọng qua những bức tường dài. “Mình đoán là mình bị bỏ rơi ở đây rồi.”

.

Sungmin bước vào phòng thu dọn đồ đạc và lấy chìa khóa, khi cậu vừa đặt lên tay nắm cửa thì một đôi tay ấm áp đã vòng qua eo cậu. Cậu đông cứng tại chỗ, và mắt mở lớn hơn bao giờ hết.

“Nhớ anh không bé yêu?” Một giọng nói vang lên. “Vì anh thật sự rất nhớ em.”

Sungmin càng chết trân, giờ đây cậu đã nhận ra chủ nhân chất giọng không ai khác ngoài Cho Kyuhyun. Cậu vùng vẫy nhằm thoát khỏi vòng tay chàng trai nhưng Kyuhyun quả thật rất khỏe mạnh. Cuối cùng, cậu đành bỏ cuộc, ngả đầu lên vai Kyuhyun, hai tay cậu đặt lên tay anh.

“Anh đã đi đâu thế?” Sungmin hỏi, để mặc hơi ấm bao phủ trọn vẹn lên mình.

Kyuhyun nhún vai, tì cằm lên vai Sungmin. “Vài cuộc họp vớ vẩn… và một vài dự án này nọ…”

“Suốt 2 tuần ư?” Sungmin nhấn mạnh.

“Này bé, làm Chủ tịch vất vả lắm chứ bộ. Thầy hiệu trưởng phạt anh vì tội vắng mặt nhiều lần rồi đó.” Anh chàng cao lớn phàn nàn vẻ hờn dỗi.

“Em đã rất nhớ anh…” Sungmin đáp, cậu lấy lại tinh thần chuẩn bị đối chất anh chàng kia về mối quan hệ tình cảm của họ.

Bỗng Kyuhyun thả vòng tay quanh eo Sungmin ra, khiến cậu ngước nhìn bối rối. Anh kéo giật cổ tay cậu, dồn cậu vào góc tối nhất trong văn phòng tráng lệ.

“Kyuhyun-ah!” Sungmin ngập ngừng.

.

“Hãy bù lại những khoảng thời gian đã mất” Kyuhyun nói mà không quay đầu lại. “Anh tin rằng, đã đến lúc làm việc đó rồi Sungmin-ah.”

Sungmin thở dốc vì câu nói của Kyuhyun. Cậu trơ mắt ngó Kyuhyun đẩy mình về phía cuối văn phòng, nơi chỉ có một chiếc cửa sổ đã che kín bởi tấm rèm mờ ảo đem lại nguồn ánh sáng duy nhất cho căn phòng. Tia nắng mặt trời buổi chiều muộn len lỏi qua khe cửa hẹp, điểm xuyết cho căn phòng thứ ánh sáng màu cam pha xanh le lói.

“Anh yêu em, Sungmin à” Cuối cùng Kyuhyun cũng thổ lộ. Anh hôn ngấu nghiến cậu chàng đang quằn quại. Sungmin rên rỉ thút thít, cậu đưa tay kéo đầu Kyuhyun xuống gần hơn để nhấn chìm cả hai vào nụ hôn mê đắm.

.

“Em cũng yêu anh…” Sungmin lầm bầm, miệng cậu mở rộng tạo cơ hội cho cái lưỡi của Kyuhyun dễ dàng trượt vào. Sau một hồi đấu tranh giành thế chủ động, liếm và nút lên từng vị trí nhạy cảm, Kyuhyun cắn nhẹ lên môi dưới Sungmin. Sungmin ré lên, nhưng vẫn không rời Kyuhyun ra khi anh bế cậu đặt lên bệ cửa sổ, mở rộng hai chân cậu ra để đặt mình vào giữa.

.

“Kyuhyun-ah…” Sungmin rên lên khi cảm thấy đầu lưỡi Kyuhyun chà sát lên quai hàm. “Lần này đừng dừng lại nữa, xin anh đấy.” Cậu van nài.

.

“Nhất định sẽ không. Lần này chúng ta đã có thời gian trọn vẹn cho nhau, Min à.” Kyuhyun đáp lời, cởi bỏ cái áo khoác vướng víu của Sungmin và cậu cũng làm theo.

.

Kyuhyun cười lớn vì sự nóng vội của cậu nhóc. “Giờ thì muốn nếm anh ngay hửm?” Anh trêu chọc.

“Ngậm miệng lại, Cho. Anh đã khiến tôi phải đợi suốt 2 tuần liền” Sungmin rít lên, mắt cậu khép hờ, tay cậu tháo bỏ áo sơ mi và cà vạt của Kyuhyun bằng động tác nhanh gọn.

.

“Cậu bé của anh nóng vội quá.” Kyuhyun thì thầm bên vành tai Sungmin. “Chúng ta sẽ làm gì đây nhỉ.”

Chỉ bằng một cử động, Kyuhyun đã bắt gọn làn môi Sungmin và hôn cậu như không còn có ngày mai. Anh chiếm đoạt khoang miệng cậu hết lần này đến lần khác, tiếng rên rỉ quện vào nhau thành tiếng nhạc êm ái bên tai. Cho đến khi Sungmin buộc phải buông ra, kéo theo một sợi chỉ bạc nối liền môi cậu và môi Kyuhyun.

.

Kyuhyun đẩy thân mình lại gần hơn, cậu bé căng cứng của anh chà sát lên thành viên của Sungmin. Anh ghì mạnh, khiến cậu chàng la lên đầy hứng khởi; tay anh chu du khắp nơi, vuốt ve đôi nhũ hồng đào của Sungmin trước khi ngậm một bên vào miệng và cấu mạnh lên núm vú còn lại.

“Ôi, chết tiệt… thế này… tuyệt quá” Sungmin rên rỉ, lưng cậu gập lại chà mạnh vào lớp vải rèm dày cộm. “Nữa đi… Kyuhyun-ah”.

Kyuhyun nhìn cậu đầy nhục cảm rồi cắn lên núm vú căng cứng của cậu. Sungmin hét ầm lên, giọng cậu như vỡ vụn trong khi tay cậu chơi đùa với mái tóc Kyuhyun.

“Anh vẫn ăn em vẫn chưa đủ, Sungmin-ah” Giọng Kyuhyun thì thầm khản đặc. Anh nhấc cậu xuống khỏi bậc cửa, bắt đầu tháo thắt lưng của Sungmin ra và kéo chiếc quần lỏng lớt cùng cái quần lót xuống. Kyuhyun phóng đãng quét mắt từ trên xuống dưới thân thể trước mặt, không ngừng liếm môi với những ý tưởng hoang dại lướt qua đầu.

.

Sungmin nhếch mép, khẽ lắc hông điệu nghệ rồi tiếp cận Kyuhyun. Cậu trượt một bàn tay khắp thân trên lõa lồ của Kyuhyun, trong khi tay kia sờ soạng tìm cách tháo nút quần anh. Khi tất cả quần áo đã được tháo bỏ, Kyuhyun ngồi xuống, lưng tựa vào bờ tường lạnh ngắt, với Sungmin đang trườn lên phía trên, hai chân cậu đặt sát hai bên eo anh.

.

“Em như biến thành một người hoàn toàn khác, Min à” Kyuhyun không ngừng quan sát khi anh bóp mạnh lên chiều dài của cậu. “Hừm, anh rất thích.”

.

“Anh-… ahh… là người duy nhất… có thể thấy em… thế này… gahh…” Sungmin vừa rên rỉ vừa đặt trán mình lên trán Kyuhyun.

Kyuhyun nhích xuống dưới, nút lên quai hàm Sungmin và liếm dọc cổ họng cậu. “Ôi Chúa ơi, Kyuhyun-ah!” Sungmin phát ra tiếng kêu nghèn nghẹn khi bàn tay Kyuhyun tăng dần tốc độ cử động nơi phần dưới của cậu.

Sungmin ôm chặt Kyuhyun, hai thân thể cuộn vào nhau trong vũ điệu ngọt nào. Khi Kyuhyun cảm thấy nơi cửa ngõ Sungmin rỉ ra thứ chất lỏng kì diệu, anh ngập ngừng dừng lại khiến cậu chàng kia rên lên vì sự mất mát.

“Em tưởng anh sẽ không dừng lại cơ mà?” Sungmin rít lên. Cậu nhìn đăm đăm vào anh chàng Kyuhyun vừa đẩy cậu ra để đứng dậy.

.

“Kyuhyun-ah!” Cậu gọi to và đứng dậy theo. Cậu nhìn thấy anh cúi xuống lấy gì đó trong túi quần vương vãi trên sàn. Kyuhyun quay lại với nụ cười tinh quái, trên tay anh là một lọ bôi trơn.

.

“Bôi trơn?” Sungmin la lớn vì bất ngờ. “Nh-nhưng em…tưởng chúng ta chỉ-”

“Em tưởng chúng ta chỉ vuốt ve mơn trớn là đủ hả?” Kyuhyun hỏi lại, môi anh cong lên thành nụ cười nửa miệng. “Chúa ơi, Sungmin-ah… Chúng ta sẽ đi xa hơn thế.” Anh bước một bước lại gần cậu chàng run rẩy.

Nói rồi anh bắt đầu đổ một lượng lớn bôi trơn ra tay, cẩn thận phủ kín các ngón tay với thứ chất lỏng trơn nhẵn đó. Anh lại gần Sungmin, ghim chặt cậu bằng thân thể mình. Sungmin gừ gừ lên khi đỉnh đầu trần trụi của cậu chạm vào Kyuhyun. Cậu vặn vẹo thân mình mà không hề biết rằng, điều đó chỉ kích thích Kyuhyun thêm mà thôi.

.

“Chết tiệt…Min” Kyuhyun gầm lên khi cảm nhận các thớ thịt bên trong Sungmin cuộn chặt quanh ngón tay mình, anh đưa thêm một ngón tay khác vào rồi mới rút ra.

Sungmin thở ra nặng nhọc và nằm rũ rượi phía trên Kyuhyun. Đầu gối cậu trở nên vô lực khiến thân thể cậu chỉ muốn đổ ập xuống sàn nhà lót thảm. Cậu ngước nhìn Kyuhyun, mồ hôi rịn ra trên trán anh và mớ tóc mai lòa xòa che phủ đôi mắt anh một cách gợi tình.

“Kyuhyun-ah… Em muốn… nhiều hơn nữa.” Cậu thở hắt ra. Nghe những lời nói đó, cậu bé của Kyuhyun lập tức dựng đứng lên. Anh ngả người kéo Sungmin xuống khỏi bức tường, dồn cậu nằm xuống sàn nhà, ngồi lên phía trên cậu.

“Rồi ngày nào em cũng được như thế, bé yêu à” Kyuhyun nói rồi tấn công cổ Sungmin. Anh mút mạnh lên làn da tái nhợt, rên lên phấn khích khi Sungmin nghiêng đầu sang một bên cho anh sự tiếp xúc dễ dàng hơn. Bàn tay Sungmin chu du tự do khắp tấm lưng trần không tì vết của Kyuhyun, cào móng tay đau nhói mỗi lần Kyuhyun cắn vào cậu.

.

“Mmm…Kyuhyun-ah”

“Suỵt…bé yêu,” Kyuhyun vỗ về người yêu khi thành phần đàn ông của mình gõ cửa lối vào của Sungmin. Đầu tiên, anh phủ kín chiều dài của mình bằng bôi trơn rồi từ từ tiến vào. Sungmin rùng mình, da cậu nổi gai ốc cồm cộm, tay cậu bấu chặt vào vai Kyuhyun.

.

“Di chuyển đi anh~” Cậu ra lệnh. Kyuhyun yên lặng nghe theo và bắt đầu chuyển động. Anh đẩy vào thật chậm, lo lắng rằng có thể sẽ làm đau cậu chàng bên dưới mình. Sungmin nhắm mắt, gọi lớn tên Kyuhyun hết lần này đến lần khác.

“Nhanh hơn.. xin anh… Em muốn nữa…” Một lúc sau giọng cậu đã cất lên rền rĩ. “Chiếm lấy em đi Kyuhyun-ah.”

Kyuhyun cười tà đạo trước lời nói của Sungmin. “Bé hư, Min” Anh đáp lời cậu và rút ra, chờ một lúc rồi mới đẩy vào, lần này, rất mạnh.

“KYUHYUN-AH! ÔI CHẾT MẤT!” Sungmin hét lên. “Fuck! Mạnh hơn…Nhanh hơn” Cậu không ngừng rên la, đồng thời trượt lưỡi vào trong khuôn miệng hé mở của Kyuhyun. Kyuhyun thì ngày một đâm vào mạnh hơn, anh đặt hai chân Sungmin quấn quanh eo mình để nhịp đẩy được nhanh hơn.

“Em chặt quá… ahh… fuck!” Kyuhyun rên lớn, anh tiếp tục đâm vào, không quên cạ răng lên tai Sungmin.

.

“Ôi Chúa ơi…chỗ đó!” Sungmin rên rỉ. “Chỗ đó… Kyuhyun-ah! Đừng dừng lại, xin anh”

Kyuhyun rít lên, đẩy chân Sungmin lên vai mình để thay đổi góc độ. Hài lòng mỉm cười, anh đẩy mạnh vào nhanh hơn trước, và chạm vào điểm nhạy cảm trong Sungmin chỉ qua một cú thúc.

.

“Fuck, Kyu! Lại nữa đi!” Sungmin ré lên, cậu đưa tay định chạm vào cậu nhóc của mình, nhưng lại bị tay Kyuhyun hất ra.

.

“Không được” Giọng anh trầm đặc. “Chỉ anh mới được quyền chạm vào em.”

Sungmin khóc thét vì giọng điệu đầy tính sỡ hữu của anh, nhưng vẫn ngây ngốc gật đầu. Cậu ngả đầu sang một bên khi Kyuhyun lại đâm vào như ác thú, mỗi cú thúc vào tuyến tiền liệt lại khiến cậu nhìn thấy một màu trắng bao phủ.

.

“Nữa đi!” Sungmin rên lên. Kyuhyun nắm lấy thành viên đang bị bỏ rơi của cậu, bóp mạnh và khẽ bấm lên đó theo từng nhịp đẩy vào. Bên dưới anh, Sungmin trông thật nóng bỏng không thể cưỡng lại, anh hôn cậu mạnh bạo và liếm lên khóe môi cậu.

.

“Ahh…Ahh” Sungmin cứ thế rên rỉ dâm đãng, miệng cậu lúng búng phát ra những lời xấu xa không tròn tiếng. “Em… sắp ra rồi, Kyuhyun-ah!”

Kyuhyun tiếp tục đâm vào. “Ra cho anh xem nào, bé yêu.” Anh thì thầm khi thúc vào lần cuối.

,

“Fuck…!” Sungmin rên lớn khi cậu chạm tới đỉnh điểm và phun trào tinh dịch lên tay và bụng Kyuhyun. “Anh nóng bỏng quá Kyu à.” Cậu ré lên khi Kyuhyun lấp đầy cái lỗ nhỏ của mình với tất cả hạt giống, chất dịch trắng nhớt tràn cả ra thảm.

Kyuhyun hôn lên vai Sungmin rồi rút ra khỏi cậu, lăn người xuống bên cạnh cậu.

.

“Anh yêu em.”

“Em yêu anh.”

Họ hòa chung lời thổ lộ, rồi cùng nhau đứng dậy, nhanh chóng mặc quần áo. Dù sao thì họ cũng không muốn bị bảo vệ bắt gặp trong hoàn cảnh này.

 .

.

Sungmin khập khiễng đi ra khỏi phòng, tay xoa xoa cặp mông đau nhói.

“Tất cả là tại em quá hấp dẫn” Kyuhyun ôm chặt cậu từ phía sau.

Họ cười khúc khích rồi khóa cửa văn phòng, cùng nắm tay nhau đi ra phía cổng trường.

 .

“A chết tiệt, anh quên mất…” Kyuhyun lầm bầm.

“Gì vậy?” Sungmin lo lắng hỏi.

“Ba mẹ anh vừa chuyển sang nhà mới… Nên từ giờ đến hết học kì anh phải ở một mình.” Anh ngập ngừng nói. Chợt một ý tưởng chạy vắt qua đầu khiến tai anh vểnh vai thích thú. Anh quay mặt đối diện Sungmin, nụ cười bẽn lẽn xuất hiện trên gương mặt điển trai.

.

“Min nè…chuyển qua sống cùng anh nhé?” Anh dịu dàng thủ thỉ. Sungmin nghiêng đầu, giả vờ đang suy nghĩ rất lung.

“Thế thì em sẽ được gì?” Cậu hỏi.

Khóe miệng Kyuhyun khẽ nhếch lên, anh dựa người về phía trước, môi anh mơn trớn trên vành tai Sungmin, nút mạnh lên đó rồi mới trả lời.

“Em sẽ được làm tình với anh hàng ngày, hàng phút, hàng giây” Kyuhyun đáp. Mắt Sungmin mở to, cậu ngượng nghịu đẩy anh chàng cao lớn ra.

.

“Hàng ngày á?”

“Này, anh là Chủ tịch Hội học sinh đấy nhé… Em buộc phải nghe theo lời anh… Và ngoài ra thì em sống một mình trong căn hộ như bây giờ thì có khác gì.” Kyuhyun nhăn mày, tay khoanh trước ngực.

“Và nghe này… lúc nào em cũng có thể hét to tên anh”

.

“Nh-nhưng…”

Kyuhyun đặt ngón tay lên môi cậu. “Thôi nào bé yêu, hãy để dành giọng nói dễ thương của em làm những việc có ích hơn đi.”

 .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: