Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Đêm Bangkok lúc nào cũng đến một cách thật chậm chạp. Bây giờ chỉ mới là 4 giờ chiều, ánh nắng chói chang vẫn chiếu xuyên qua cửa sổ vào phòng, và rõ ràng là chẳng hề có dấu hiệu của hoàng hôn.

Ohm đang ngồi trên chiếc salon màu đen trong một bộ vest và đôi giày da, một tay cầm điện thoại di động và tay kia kẽ kéo chiếc cà vạt đen quanh cổ, trái cổ của anh kẽ động, đôi mắt cụp xuống nhìn chằm chằm vào màn hình. Bức ảnh hiện trên hộp thoại LINE là thứ khiến người ta phải đỏ mặt. Hình ảnh cậu thiếu niên nằm dài trên ghế sô pha bên cạnh cửa sổ, bắp chân mảnh khảnh vắt ngang qua tay vịn ghế sô pha, làn da màu mật ong như hòa vào ánh nắng vàng nhạt, thân thể trần trụi ấy hoàn toàn là một sự cám dỗ đến vô tận, mang trên người là một chiếc áo dệt kim rỗng. Bờ mông căng tròn thấp thoáng hiện lên, cậu nghiêng đầu nhìn camera với khuôn mặt ngây thơ, trên đỉnh đầu còn vương vài sợi tóc rối chưa được chải thẳng, đôi mắt ngái ngủ có phần híp lại, đôi môi mềm mại hơi mím nhẹ.

"Happy Valentine Day ~" Giọng nói lười biếng của Nanon lại vang lên trong phần thanh thoại. Bây giờ phải nói rằng Ohm cảm thấy mỗi giây trên phim trường đều như cực hình. Tiếc là hôm nay anh có buổi chụp ảnh cho trang bìa tạp chí và sẽ ít nhất cũng phải đến 7 giờ. Suy nghĩ của anh như bị cắt ngang khi nghe được tiếng người kêu.

"Ohm, chuẩn bị cho cảnh tiếp theo."

"Được rồi, đạo diễn." Ohm đứng lên, cung kính đáp, sau đó cầm lấy cốc nước đá bên cạnh mà uống cạn rồi bước nhanh sang cảnh tiếp theo.

Đến 6h30, buổi shooting kết thúc, Ohm đứng cạnh đạo diễn, hơi cuối xuống, có vẻ như anh đang xác nhận xem bộ ảnh vừa chụp khi nãy có gì cần thay đổi hay không. Bỗng dưng điện thoại trong túi vang lên một tiếng, anh lấy ra rồi khẽ liếc nhìn, nhìn thoáng qua có thể thấy đây là một bức ảnh khác do Nanon gửi, sau một hồi do dự anh vẫn quyết định bấm vào Line.

Chỉ vừa nhìn qua một cái, anh đã sặc sụa, nhanh chóng khóa màn hình điện thoại rồi nhét vào túi, che miệng ho khan vài tiếng.

Đạo diễn ở một bên quay sang trông có vẻ quan tâm hỏi: "Có chuyện sao, Ohm, em nhìn thấy gì à?"

"Em không sao, có vẻ như con mèo của em đang gặp vài rắc rối ở nhà," anh hắng giọng và điều chỉnh lại vẻ mặt "Em cần về nhà và xử lí nó rồi."

Đạo diễn nhíu mày, "Hình như anh chưa từng nghe em nói qua về việc em có nuôi mèo?"

Anh cười không trả lời, chỉ hỏi: "Đạo diễn, chúng ta có cần quay nữa không?"

"Không cần, hôm nay kết thúc đi. "

"Được rồi, cảm ơn đạo diễn." Ohm cúi đầu chào đạo diễn, đồng thời cảm ơn nhân viên trường quay, miệng thì có vẻ lễ phép nhưng hành động của chân thì rõ rang là không thể chờ đợi được mà vội vã bước ra ngoài.

"Ồ, mọi người định có hẹn nhau đi ăn tối, em có muốn tới không?" P'Box ngăn anh lại và hỏi.

"Không ạ, mèo của em có vẻ nhớ em lắm, phải trở về cũng nó rồi." Ohm nhướng mày cười cười nói.

P'Box cau mày nghi ngờ, rồi đảo mắt vì chợt nhận ra, chị ấy về nhà dắt theo con mèo.

Ohm vẫy tay chào rồi háo hức chạy về phía bãi đậu xe.

Trong hầm để xe, trên chiếc Mercedes Benz màu bạc, anh thở hổn hển kéo nhẹ cà vạt, cởi hai cúc trên cùng của chiếc áo sơ mi đen, điện thoại để trên ghế phụ vẫn đang bật, và bức ảnh, thứ khiến anh phát hoảng lộ ra...

Cậu trai khỏa nửa thân hiện trên màn hình đang dựa vào ghế sofa và ăn kem, đôi mắt lờ đờ của cậu nhìn chằm chằm vào camera, khuôn mặt đỏ bừng, chiếc lưỡi hồng đang liếm chiếc thìa kim loại, vài giọt kem trắng chảy ra từ mép miệng vô tình vươn lại trên bộ ngực trần của cậu. Má nó! Xinh đẹp một cách bất thường, và điều khiến máu của anh chạy ngược lên não nhiều hơn là hai chiếc tai mèo đen lấp ló sau mái tóc chải mượt trên đầu Nanon, cả người cậu bây giờ trông chả khác gì một con mèo hoang gợi cảm.

Tiếng gầm xe vang dội trong bãi đậu, Ohm chân không rời chân ga, mãi một tiếng rưỡi sau thì chiếc Mercedes-Benz mới dừng lại trước cửa nhà.

Anh không quên nhặt chiếc túi màu đen trong cốp trước khi bước xuống xe, trong đó có những món quà dành cho ngày lễ tình nhân. Nếu đánh giá về biểu hiện của Nanon hôm nay thì món quà này là một món quà hoàn hảo cho chú mèo của anh.

-

Anh nóng lòng muốn mở cửa nhưng chẳng biết vì sao trong căn hộ lại tối đen như mực, Ohm nghi ngờ đóng cửa lại, khi anh còn chưa kịp mở cửa ra thì mèo con nấp sau cánh cửa đã nhảy cẫng lên người anh, người con trai kia vội vàng đưa tay ra định chạm vào. Nhưng tiếc rằng anh lại trượt ra. Thoáng chốc, anh đã quay lại và ấn Nanon vào cửa, miệng anh nhanh chóng tìm được môi của người kia, và hôn lên nó một cách thiếu kiên nhẫn, đến mức chẳng còn một khoảng trống nào cho con người đang thở hổn hển dưới thân anh.

to be continued...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top