Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Nhập vai


Những thanh âm gấp gáp của nhịp thở và tiếng rên bẽn lẽn phát ra từ trong kho cất dụng cụ vệ sinh của tòa GMM. Nanon cắn chặt môi mình để ngăn không cho tiếng rên rỉ của bản thân thoát ra khi mà Ohm cứ mút lấy mút để cái cần cổ trắng nõn của cậu.

"P-Pat, nhớ đừng có để lại dấu đấy!" Trong không gian nhỏ với những tiếng hổn hển ấy, Nanon nhắc nhở Ohm đừng quên kiềm sức lại. Họ suýt bị phát hiện một lần khi Ohm để lại những vết đỏ cắn yêu ấy bởi mẹ của Nanon. Cậu không muốn sự việc đó lập lại thêm lần nào nữa, lỡ như lại bị tra hỏi thì lần này cậu biết phải nói gì với mẹ đây? Bị con gì đó cắn ư? Chắc chắn mẹ sẽ không tin.

Ohm thoáng nghe thấy tiếng rên yếu ớt của Nanon khi nó liếm vào vùng xương quai xanh của cậu. Thành thật mà nói thì dẫu lúc này có ai đó mở cửa vào đi chăng nữa, thì Ohm cũng sẽ chẳng quan tâm gì cho cam, bởi điều duy nhất mà tâm trí nó chứa đựng chính là khiến Nanon phải bật ra những tiếng rên rỉ khiến người khác đỏ mặt kia từ đôi môi mọng nước của cậu. Có lẽ Nanon cảm thấy thoải mái với những việc mà họ làm với nhau, nên những tiếng thở hắt nhẹ và khẽ rên nọ dần rõ ràng hơn. Hoặc có lẽ chỉ đơn giản là vì dạo này lá gan của bọn họ đã lớn đến độ không biết sợ hãi là chi. Nhưng mà thôi điều đấy không quan trọng, quan trọng là Ohm mê mẩn khôn nguôi khi được nghe tiếng rên rỉ khe khẽ của bạn nó, và sẽ tuyệt hơn nếu như Nanon rên và gọi tên của nó thay vì tên của nhân vật tưởng tượng kia.

"Này, có nghe tao nói gì không vậy?!" Nanon đẩy người trước mặt mình ra, đánh một cái vào vai người nọ. Lạ đời thật, cớ sao bị đánh mà Ohm lại cảm thấy trong tim nó đang nhảy múa như thể tết đến xuân về vậy. Những cái đánh chan chát giòn tan được Nanon gọi là "đánh yêu" kia là việc quá đỗi bình thường với hai người bọn họ. Nở một nụ cười ngây ngây ngốc ngốc, nó nói,

"Nghe rồi mà! Không để lại dấu nữa đâu, hứa."

Để lời hứa của mình có thêm độ tin cậy, Ohm "đóng dấu" bằng một chiếc hôn đáng yêu khiến ai kia đang cau có cũng phải bật cười bất lực.

"Tao nghĩ bây giờ tụi mình ngưng được rồi đó mày à, nếu không thì sẽ làm quần áo lộn xộn lên hết mất." Nanon thì thầm, dù nhìn cậu chẳng có một chút nào là muốn dừng lại việc này lại.

"Nhưng mà tao hông muốn dừng tí nào hết trơnnn~ Pat của tao vẫn còn nhớ Pran của mày nhiều lắm luôn ý~" Một thằng đực rựa to xác đang nũng nịu với một thằng đực rựa không mấy nhỏ nhắn gì. Không có ai là bình thường khi đang yêu, Ohm tự thấy mình trông chẳng khác gì thằng ngốc. Như thể nó đang trong giai đoạn tuần trăng mật ấy, nhìn cả thế giới bằng đôi mắt của một kẻ si tình.

"Biết rồi, biết rồi. Nhưng mọi người sẽ đi tìm nếu tao với mày vẫn còn tiếp tục lén la lén lút ở cái nơi xó xỉnh này đấy." Nanon nhắc nhở "thằng ngốc" nào đó, rồi hôn một cái lên môi nó, khiến "thằng ngốc" không ngừng hí ha hí hửng cười như một "thằng ngốc" đúng nghĩa. Cuộc yêu thương của đôi bạn thân chí cốt dù không muốn cũng đành phải chia tay tại đây, chỉnh lại trang phục xong thì họ bước ra ngoài cửa, bước ra khỏi nơi mà cả hai gọi là "chỗ hẹn" cho những chuyến phiêu lưu bí mật.

"Hôm nay ba mẹ tao không có ở nhà, Noonie thì sang nhà bạn ngủ, nên nếu mày muốn thì... Có lẽ chúng ta có thể tiếp tục chuyện này ở nhà của tao?" Nanon quay lại nhìn nó, thận trọng hỏi. Trông dáng vẻ rụt rè, thậm chí có chút sợ hãi như thể sợ bản thân sẽ bị đối phương từ chối của hoàng tử kìa. Đúng là ngốc hết chỗ nói! Làm thế nào Ohm có thể từ chối khi bản thân nó như đang ở chín tầng mây được.

"Chốt đơn!!" Ohm mừng rỡ thốt, nó cười toe toét nhìn Nanon đang mở cửa để cả hai về với "thực tại."

"Ok thế nhá, giờ tao đến gặp nhà sản xuất để bàn về dự án mới của tao đây! Gặp mày sau." Nanon ôm nó một cái, rồi vội vã chạy qua hành lang, bỏ lại Ohm ở phía sau.

Nói đến dự án mới, lại khiến Ohm cảm thấy lo lắng và phiền lòng. Đã hai tháng kể từ khi tập cuối của Bad Buddy được lên sóng. Mọi người ai nấy cũng háo hức mong đợi về các dự án mới của Nanon, bởi thế sẽ duy trì được mức độ ảnh hưởng của cậu, và Ohm hiểu rõ điều này là tốt cho Nanon. Bản thân Ohm cũng đã tìm hiểu về các dự án tiếp theo của nó. Tuy vậy, nghĩ đến viễn cảnh Nanon sẽ tham gia vào một dự án mà không có mình, khiến nó không khỏi bồn chồn thấp thỏm. Nếu Nanon trở thành một con người hoàn toàn khác sau khi tiếp nhận vai mới thì sao đây? Liệu sẽ có chuyện gì xảy ra giữa hai người? Ohm không nghĩ rằng nó đủ sẵn sàng để có thể quên đi tất thảy những gì mà nó và cậu có.

"Ohm, tao có chuyện muốn nói với mày." Một giọng nói đã kéo nó ra khỏi miền đất tâm tư, cánh tay chẳng hay chẳng biết lôi xềnh xệch nó đi. Thắc mắc thủ phạm của giọng nói và cánh tay chết tiệt nọ là tên oái ăm nào, Ohm ngoái đầu nhìn, ra là thằng Chimon - bạn của nó và Nanon, hắn lườm Ohm với ánh mắt đầy sự buộc tội.

"Thằng này?! Mày lôi tao đi đâu vậy hả?" Ohm vội vàng hỏi. Chẳng hay là bởi chột dạ hay như thế nào mà ánh mắt Chimon nhìn nó khiến ruột gan của nó không ngừng quặn lại. Hắn phớt lờ Ohm và tiếp tục lôi nó khắp cả hành lang, rồi buông nó ra tại một căn phòng trống lạ hoắc. Ohm đảo mắt nhìn quanh phòng có hình vuông nho nhỏ này, nó tự hỏi chẳng biết họ có được phép vào trong đây hay không.

Khóa cửa xong, Chimon quay lại nhìn nó với vẻ mặt cau có lẫn một chút tức giận.
"Những việc mày và Nanon làm với nhau, dừng lại đi." Hắn đối đầu với Ohm, cũng phải thôi. Ohm thấy tim nó như ngừng đập rồi giây tiếp theo lại đập liên hồi như thể vận hết tốc lực.

"Là sao? Mày đang nói về chuyện gì vậy?" Ohm vờ không biết, vờ như bản thân nó vô tội.

"Đừng có giả điên với tao, tao biết hết rồi, chính mắt tao đã nhìn thấy hai đứa bây đây này." Không thể nào. Làm sao mà Chimon thấy được vậy chứ? Rõ ràng rằng nó và Nanon luôn kiểm tra cẩn thận và chắc chắn rằng không có một ai xung quanh mà, thế thì sao mà hắn thấy được hai người họ cơ chứ? Lẽ nào, hắn theo dõi nó và Nanon ư?

"Mày theo dõi tụi tao?" Nhiệt độ cảm xúc của Ohm tăng lên, nó giận. Hai bàn tay nó run run, và có thể cảm nhận được hai bên thái dương đang ẩm nóng bởi mồ hôi.

"Chắc tao rảnh? Hôm trước tao chỉ tình cờ cần dùng đến nhà vệ sinh ở tầng ba thì vô tình thấy hai đứa tụi bây đang làm trò với nhau. Ở chốn thanh thiên bạch nhật mà tụi mày ân ân ái ái, xong rồi mong tao không biết thì chắc chỉ có đui mù mới không biết ấy!" Những lời của Chimon như một cú nhấp chuột khởi động vào thước phim về hồi ức ngày hôm ấy của Ohm.

Khỉ thật! Đáng lẽ ra nó nên nghe lời của Nanon rằng làm những loại chuyện kia ở nhà vệ sinh thì rất nguy hiểm và có nhiều rủi ro. Tất cả những gì Ohm biết lúc đó, chỉ là nhào vào mà thiết tha ngấu nghiến đối phương, giá mà khi ấy Nanon đừng rực rỡ đến như thế thì...

"Nghe này Ohm! Tại sao tao biết được không quan trọng. Điều quan trọng là mày phải dừng lại tất cả những chuyện này ngay đi." Chimon nói với ngữ điệu nghe thật uy quyền và kiên quyết. Đồng thời cũng chọc thẳng vào dây thần kinh của Ohm. Hắn nghĩ hắn là ai mà có quyền quyết định khi nào thì nó phải chấm dứt chuyện của nó và Nanon? Mẹ của nó chắc? Ohm phát cáu về thằng bạn trước mặt nó.

"Tại sao tao phải làm vậy? Và chuyện này thì liên quan đéo gì đến mày?!" Nhìn thấy dáng vẻ nao núng và bị tổn thương của Chimon, Ohm mới nhận ra giọng của nó vừa rồi có lẽ hơi bị cay nghiệt quá. Nó thấy nhen nhóm trong lòng một chút cảm giác có lỗi bởi cách nói chuyện của mình, nhưng nó sẽ không rút lại lời nói đấy. Thằng này bị cái gì vậy chứ? "Chuyện này" dù có là gì hay ra sao đi chăng nữa thì cũng là việc của nó và Nanon, nó không muốn người khác chen vào.

"Ohm... Mày hiểu rõ Nanon là người như thế nào mà. Nanon cho mày làm những loại chuyện kia với nó chẳng qua vì nó đang là Pran mà thôi, tất cả mọi thứ mà mày có được trong chuyện này là bởi Nanon vẫn chưa thoát được vai. Những điều này lẽ ra mày phải biết rồi chứ Ohm?!"
Ohm biết. Đối với nó mà nói thì những lời này của Chimon không có gì mới mẻ cả. Ngay từ đầu nó đã biết rồi, và điều đó như một cái tát thẳng vào mặt nó vậy.

"Nếu mày thật sự quan tâm Nanon thì đã không để chuyện này xảy ra rồi. Mày chính là lý do khiến Nanon chưa thể buông bỏ được Pran đấy. Trước khi mọi việc đi quá xa và nó càng khó thoát vai hơn thì mày hãy dừng lại đi!" Chimon chỉ thẳng vào Ohm rồi ném cho nó một lời kết tội. Ohm vẫn im lặng, trong đầu nó lúc này có hàng ngàn suy nghĩ tranh nhau mà tuôn trào đến hỗn loạn. Nó không biết phải nói gì để bảo vệ cho Nanon và nó cả. Chimon nói đúng, và Ohm hiểu hắn như thế cũng chỉ vì lo lắng rằng nó và Nanon sẽ bị tổn thương. Nhưng bản tính ngoan cố và ương ngạnh của Ohm đã ăn sâu vào xương tủy, bản thân nó cũng không thể nào chấp nhận được tất cả mọi thứ mà hai người họ có chỉ toàn là dối trá.

Nhìn thấy vẻ mặt thất thần của bạn mình, Chimon thở dài một tiếng rồi đặt tay lên vai người kia.

"Ohm, tao không ép buộc mày phải kết thúc chuyện này. Tao cũng sẽ không nói với Nanon là tao đã biết chuyện của hai đứa bây, nếu không thì nó sẽ xấu hổ rồi tránh mặt tao nữa thì khổ." Chimon ngừng một khoảng, xem xét những lời sẽ nói ra tiếp theo, hắn nói, "Tao chỉ mong một điều từ mày thôi, hãy cân nhắc thật cẩn thận những lời nãy giờ tao nói. Hy vọng mày sẽ đưa ra một quyết định đúng đắn, nhé bạn."

Hắn nhìn Ohm một lúc, đợi chờ lời đáp lại của người trước mặt. Một cái gật đầu đầy cam chịu là tất cả những gì nó có thể phản hồi lại Chimon. Cuộc đấu khẩu ngỡ như đầy căng thẳng kết thúc tại đây, Chimon thở ra một hơi não nuột rồi quay đi, bỏ lại Ohm ở phía sau với nỗi mặc cảm của tội lỗi.

Một lần nữa bị bỏ lại đằng sau trong cô độc, Ohm giấu đi gương mặt đang trực trào nước mắt của nó vào trong lòng bàn tay lạnh lẽo. Chưa bao giờ nó cảm thấy bản thân mình lạc lõng và mất phương hướng như lúc này. Nó biết Chimon chỉ muốn tốt cho cả hai nên mới nói những lời đó, nhưng Ohm không thể không bực bội khi hắn nói như thể mọi việc dễ dàng lắm ấy. Hắn nào hiểu được hiện tại Ohm đã nghiện Nanon đến nhường nào, chỉ nghĩ đến việc chuyện ấy kết thúc đã đủ khiến trái tim nó đớn đau đến phát khóc.

Thực ra, đã có đôi lúc Ohm muốn hỏi Nanon về chuyện đó. Hỏi cậu rằng liệu nó có hay không cơ hội chiếm được trái tim rối bời của Nanon bằng chính danh phận của nó, Ohm, chứ không phải Pat. Nhưng nỗi sợ sẽ đánh mất những gì bọn họ đang có và hơn cả thế nữa, vụt mất người bạn thân thiết nhất của mình đã khiến miệng của Ohm đóng chặt lại trước khi kịp phát ra tiếng. Nếu như Nanon biết được tình cảm của Ohm đã thay đổi, thì cậu sẽ phản ứng như thế nào đây?

Ohm biết mình đã lừa dối Nanon, đã lợi dụng Nanon và nó sẽ tiếp tục lợi dụng cậu. Nanon sống trong một thế giới ảo của chính cậu, nơi cậu tưởng tượng cả hai là Pat và Pran. Ohm cũng sống trong một thế giới ảo của chính nó, nơi nó tưởng tượng cả hai là Ohm và Nanon. Thành thực mà nói, nó cũng chẳng biết cái nào tệ hơn cái nào.

Điện thoại rung rung trong túi quần, cùng âm thanh thông báo tin nhắn mới kéo nó ra khỏi dòng suy nghĩ kia.

[Mày đang ở đâu? Đi chung luôn hay sao?]

Ohm đọc tin nhắn, nó thấy bản thân mình thật mâu thuẫn. Nó đã nói với Nanon rằng hai người sẽ tiếp tục "chuyến phiêu lưu bí mật" dang dở kia sau khi tan làm, nhưng sau cuộc nói chuyện với Chimon vừa rồi, nó không chắc mình có thể cư xử bình thường trước cậu được hay không.

[Tao nghĩ chắc là tao không thể...] Xóa

[Xin lỗi, tao quên mất là tao phải...] Xóa

Sau một hồi soạn rồi lại xóa tin nhắn, nó gửi:

[Gặp mày ở lối vào nhé]

Tao xin lỗi mày, Chimon. Nanon à, cho tao xin lỗi. Tao nghĩ là tao cần thêm một chút thời gian nữa, để tao có thể chuẩn bị thật kỹ những lời sẽ nói và một trái tim sắp sửa bị chối từ. Tao sẽ kết thúc nhưng không phải là lúc này, một ngày nữa thôi, nhé.

Với những suy nghĩ đó trong đầu, nó đã đến lối vào để gặp nguyên nhân khiến nó đau đớn quằn quại như thế này.

Kia rồi, người con trai ấy hôm nay mặc một chiếc quần jean cùng áo hoodie màu hồng ngọt ngào, đứng tựa vào cửa ra vào. Trông cũng bình thường như mọi ngày thôi, ấy thế mà những con bướm đã bắt đầu vỗ cánh bay trong bụng của Ohm. Có lẽ, cảm xúc mà nó dành cho người ấy là tình yêu, hoặc một thứ gì khác. Cũng có thể chỉ là tình cảm nhất thời, một nỗi ám ảnh bất chợt mà thôi. Nhưng nói thật, với Ohm điều đó không quan trọng.

Ohm chưa bao giờ nghĩ mình là người đồng tính, nhưng nó không phủ nhận ý nghĩ rằng nó là người song tính. Ohm luôn cởi mở với vấn đề hẹn hò cùng nam giới, bởi dù sao nó cũng là một diễn viên phim Boy Love. Để phục vụ tốt hết sức có thể cho vai diễn, Ohm đã nghiên cứu về khái niệm này. Dẫu vẫn còn một chút lạ lẫm về một mối quan hệ đồng tính thật sự, nhưng nếu đúng là nó yêu Nanon thật thì nó chắc chắn sẽ không chối bỏ bản thân. Không chỉ nghiên cứu, nó thậm chí còn xem cả phim khiêu dâm đồng tính để hiểu sâu hơn. Và không một điều nào trong số những điều Ohm học được khiến nó muốn quay trở lại. Ohm đã sẵn sàng để thừa nhận điều đó.

Nếu nó đã thực sự yêu Nanon, thì... ổn thôi, nó sẽ sống với điều đó.

Cuối cùng cũng nhận ra sự hiện diện của đối phương, Nanon quay lại nhìn Ohm rồi nở một nụ cười khoe đôi má lúm xinh xắn của mình, vẫy vẫy tay với người nọ. Ohm thấy như thể có một luồng hơi ấm đang lan tỏa trong lòng ngực nó. Nanon cười thực sự rất đẹp, Ohm ước rằng nó có thể luôn được nhìn thấy nụ cười ấy của đối phương vì mình mà nở rộ.

Ohm như một tảng đá dính đầy bùn đất, nụ cười má lúm kia của Nanon tựa như một cơn mưa ngày hè. Chỉ một nụ cười của người cũng đủ rửa trôi đi tất thảy sự u tối, nhơ nhuốc và cô quạnh trong kẻ si tình kia.

Phải, nếu nó yêu Nanon thì nó có thể sống với điều đó.

Nhưng vấn đề là... Nếu Ohm yêu Nanon, thì liệu cậu có thể sống cùng với điều đó hay không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top