Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6: Baekhyun làm hư bàn phím

Baekhyun thường không thích làm việc nhóm. Tuy nhiên, khi Minseok và Junmyeon gọi anh và Sehun vào văn phòng và nói cho họ biết họ phải làm một bài thuyết trình cho hội nghị tháng tới ở Tokyo, Baehyun cũng không quá quẫn trí vì nó.

Chỉ có một vấn đề. Bàn phím hiện tại của anh đã bị bao phủ bởi ly Americano đá. Quá nhiều để anh bắt đầu càng sớm càng tốt như đã hứa với Junmyeon. Baekhyun không chắc mình nên đổ lỗi cho sự cẩu thả của bản thân hay là xui xẻo nữa. Anh chọn cái sau vì trách nhiệm của anh ít hơn. Mẹ bà sự xui xẻo của Baekhyun...

"Hôm nay anh không có laptop... Nếu em muốn làm ngay bây giờ, anh có thể xử lí khi anh về nhà," Baekhyun nói một cách đầy hối lỗi. Có lẽ anh nên đi tìm một cái máy tính nào đó ở tầng khác. Hoặc có thể cuỗm luôn cái bàn phím của Jongdae khi cậu ta đang nghỉ trưa. Được, nghe có vẻ là một ý tưởng hay mà không bị báo cáo với bên quản lí nhân sự.

"Chúng ta có thể cùng nhau làm trên máy tính của tôi." Sehun đề nghị.

Cậu để Baekhyun ngồi ghế của mình và sử dụng máy tính vì Baekhyun luôn làm phần thuyết trình đẹp hơn. Một lần Minseok và Junmyeon đã chỉ ra phần trình bày của Sehun nhìn chán thế nào và từ đó lúc nào Baekhyun cũng là người nhận phần này cả. Tinh thần Sehun khá là tuột dốc bởi chuyện này, nhưng Baekhyun lại thấy rất buồn cười. Sehun đọc dữ liệu cho anh và Baekhyun nhập mọi thứ vào đồ thị.

Khi anh đợi Sehun xem qua giấy tờ, Baekhyun tò mò nhìn bàn của cậu. Anh chưa bao giờ ngồi gần nó như bây giờ. Chà, dĩ nhiên rồi, anh đã thấy qua bàn của Sehun, nhưng anh thật sự chưa từng bỏ thì giờ ra để rình mò như mấy kẻ tọc mạch cả. Chứ không phải là không có gì để nhìn. Bàn làm việc của Sehun không hề có một khuyết điểm nào. Không có bất cứ một cây viết hay cái kẹp giấy nào không nằm đúng chỗ. Mọi thứ đều được đặt ở đúng vị trí. Những cây viết (hai xanh, hai đen) cắm trong hộp đen ở bên phải máy tính. Viết chì (ba cây, luôn được chuốt nhọn) cắm trong hộp xanh bên trái máy tính. Một đống giấy nhớ Post-It màu vàng (hoàn toàn không có màu nào khác) ở kế hộp đựng bút ngay dưới màn hình máy tính.  Và một đĩa thủy tinh, được mẹ cậu tặng cho vào hôm sinh nhật, để đựng kẹp giấy và kẹp kết dính. Đồ bấm giấy luôn luôn được đặt song song với cạnh bàn.

Bàn của Baekhyun, trái lại, là một mớ hỗn độn, một mới hỗn độn có trật tự, nhưng vẫn là mớ hỗn độn. Anh có lượng bút thất thường. một số cắm trong cái ly "Nhân viên đỉnh nhất thế giới" mà anh tự mua và một số trải khắp bàn làm việc. Vài cái màu hồng, vài cái màu xanh, và một ít màu tím. Anh thật sự không được sử dụng chúng trong các giấy tờ của công ty nhưng Baekhyun thích dùng chúng để nghuệch ngoạc kể cả bây giờ hay sau này. Hơn nữa, anh bị nghiện mua đồ văn phòng phẩm. Kẹp giấy ở khắp mọi nơi. Thật sự ở khắp nơi. Một lần anh tìm thấy cái kẹp giấy trong giày của mình và hoàn toàn không nghĩ ra làm cách nào mà nó lại ở trong đó. Baekhyun chỉ sử dụng giấy nhớ màu pastel bởi vì chúng rất vui mắt và tại sao không chứ? Anh còn chẳng biết đồ bấm giấy của mình đang ở đâu. Anh nghĩ Jongdae đã lấy nó sau khi Baekhyun ăn mất cái sandwich trong tủ lạnh của ảnh. Bây giờ anh toàn mượn cái của Sehun.

Baekhyun suy nghĩ thật lâu về việc mình có nên dọn bàn lại để Sehun không nghĩ anh là một tên bừa bộn hay không, đến nỗi Baekhyun còn không nhận ra Sehun đang cố để đọc dãy số liệu tiếp theo cho mình.

"Ồ, đúng rồi. Xin lỗi."

Anh nhanh chóng nhập chúng vào. Khi Baekhyun quay lại để nhìn Sehun, anh gần như phát rồ khi nhận ra người cao hơn đang cúi gần xuống để nhìn màn hình qua vai của anh và đặt hai cánh tay cậu quanh người anh để chỉ gì đó.

"Chỗ này là số tám, không phải chín," Sehun nói.

Sehun gần đến nỗi mùi nước hoa cũng mạnh hơn mọi khi. Có chút hương của bạc hà và cam thảo. Mùi hương thật tuyệt, nó khiến Baekhyun gần như tựa người lại gần để ngửi thêm. Anh dừng lại trước khi mình có thể làm việc đó. Baekhyun đã làm đổ cốc cà phê lên bàn phím như một tên ngốc; anh không thể trở thành kẻ lập dị đi loanh quanh để ngửi mùi hương của người khác được.

"Đ-đúng rồi ha. Xin lỗi," anh lắp bắp khi nhận ra vòng tay của Sehun vẫn bao quanh mình. Tại sao cậu ta quàng qua người mình chỉ để chỉ vào màn hình nhỉ? Bây giờ Baekhyun lại không thể ngừng việc chú ý đến cẳng tay của Sehun nhìn ngon đến mức muốn phạm tội khi cậu xắn tay áo lên.

"Ổn rồi."

Họ không nhận thức được việc mặt mình gần đối phương đến thế nào cho đến khi cả hai đều quay lại để nhìn nhau và mũi họ gần như chạm vào nhau. Sehun lùi về sau nhanh hơn Baekhyun có thể xoay người, cùng với cái ghế của cậu, về hướng ngược lại.

"X-Xin lỗi," Sehun nói đầy xấu hổ.

Baekhyun lắc đầu. "K-không sao."

Có lẽ Baekhyun nên bắt đầu làm hư bàn phím thường xuyên hơn.

TBC.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top