Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

P14: Admission


Hoseok không có trong phòng khi anh bước vào và điều đó càng làm tăng thêm sự thất vọng trong Jimin ném chiếc gối yêu thích của hyung mình xuống sàn nhưng nhặt nó lên ngay lập tức, vì biết rằng mình sẽ không thể chịu đựng được cơn thịnh nộ của Hoseok.

Anh thả mình trên chiếc giường của mình, và nhìn chằm chằm vào chú Shooky bằng bông đang để trên bàn cạnh giường ngủ.

   -"Em đang nhìn gì vậy? Anh ghét em"- Jimin hướng sự tức giận của mình sang Shooky vô tội và như thể hiểu được anh, nó rơi xuống bàn, thoát khỏi tầm mắt của Jimin- "Aishh. Đứa em ngốc."

Như thể được triệu hồi, có tiếng gõ cửa và một tiếng 'Hyung' nhẹ nhàng. Jimin đảo mắt, nằm xuống giường, quay mặt vào tường, cách xa cửa.

Anh nghe thấy tiếng cửa "cạch" một lần rồi hai lần. Anh có thể cảm thấy ai đó đang đi về phía mình và trong giây lát, giường của anh đang chìm dần vì sức nặng tăng thêm.

Anh cảm thấy một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy eo mình và lưng anh được bao phủ bởi hơi ấm.

Jimin chiến đấu với ý muốn đặt tay lên trên cánh tay của mình.

   -"Bỏ tay ra khỏi người anh đi. Em không cần phải làm như vậy. Chúng ta không ở trước máy quay hay trên sân khấu" -Jimin nói như ra lệnh nhưng không thực hiện động tác gỡ cánh tay ra.

   -"Hyungggg"- Jungkook rên rỉ từ phía sau anh, hơi thở anh phả vào gáy Jimin.

   "Không phải anh đã nói là không muốn nói chuyện sao? Thậm chí còn đi xa hơn khi nói rằng anh ghét em"- Jimin phun ra với vô cùng hận thù giả tạo. Anh không bao giờ thực sự có thể giận Jungkook.

Jimin có thể cảm thấy Jungkook đang phụng phịu sau lưng mình, đầu môi lạnh lẽo của cậu thiếu niên lướt qua gáy nhạy cảm của cậu. Anh muốn thoát khỏi sự tra tấn mà Jeon Jungkook đang dành cho anh nhưng thay vào đó anh lại vùi lưng vào ngực cậu bé nhiều hơn. Anh chỉ có thể hối hận về hành động của mình và tự mắng bản thân sau này. Rốt cuộc, đó có thể là lần cuối cùng vì thỏa thuận dịch vụ người hâm mộ giờ đã vô hiệu.

Ý nghĩ không thể rơi vào Jungkook quá nhiều lần khi cười, nhảy lên người Jungkook và để em ấy cõng sau lưng, hoặc nói đùa yêu cầu Jungkook một nụ hôn khiến Jimin đau đớn đến tột cùng khiến anh để mình tan vào vòng tay của Jungkook.

Chỉ một lần cuối cùng. Người cuối cùng. Jimin tự nhủ.

   -"Em không ghét anh, Jiminie. Em chỉ hơi buồn về cách anh cư xử sáng nay."

Jimin cau mày ngồi dậy, ngay lập tức hối hận vì đã đánh mất hơi ấm của Jungkook. Anh ấy đã cố gắng suy diễn ra các kịch bản vào sáng nay và thực sự làm một bóng đèn luôn bật sáng. Anh nhớ cách anh đã nói không khi Jungkook hỏi liệu anh có thể đi cùng họ không.

Cậu nhóc ngồi dậy cùng anh, với lấy tay Jimin và nghịch những chiếc nhẫn trên ngón tay anh -một thói quen Jungkook làm bất cứ khi nào anh cảm thấy lo lắng hoặc cực kỳ ngại ngùng. Jimin không biết cảm giác của cậu ấy lúc này là gì.

   -"Anh xin lỗi. Anh không có ý đó"- Jimin nói, đưa tay lên vuốt ve tóc Jungkook nhưng lại cứng đờ ra giữa không trung, anh bỗng nhớ rằng anh không nên như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top