Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Tống Á Hiên vừa tỉnh giấc, lúc đi đánh răng nhận được điện thoại của trợ lí Mã Gia Kỳ khiến cậu hoàn toàn tỉnh táo.

Người trong điện thoại nói: "Vừa nhận cho em một bộ phim"

Tống Á Hiên cảm thấy hoang đường, chưa bao giờ nghĩ bản thân phải đi con đường diễn viên này, bây giờ thế nào vô duyên vô cơ lại....

Tống Á Hiên cảm giác giống như bị Mã Gia Kỳ bán đi rồi....

"Mã ca, sao không nói trước với em chuyện này?"

Mã Gia Kỳ tùy tiện tìm một lí do "À thì bởi vì mong em sẽ phát triển tốt hơn"

Sau đó liền vội vội vàng vàng cúp máy, Tống Á Hiên nhìn bản thân trước gương, nhan sắc không tồi, tuy rằng trước đây có nghĩ đến làm diễn viên, nhưng khi thật sự nhận phim rồi lại có chút lo lắng.

Tống Á Hiên nhìn chính mình trong gương.

Tống Á Hiên không biết đối phương là ai, lúc đang ăn sáng thì Mã Gia Kỳ chạy tới, vội càng đưa cậu đi, bánh mì vẫn còn trong miệng Tống Á Hiên chưa kịp nuốt xuống.

Tống Á Hiên nhìn người trước mặt, rất đep trai, Mã Gia Kỳ nhìn thấy người kia cười đến ngoác miệng ra rồi.

"Đinh ca, chào....."

Đinh Trình Hâm nở nụ cười, đôi mắt Đinh Trình Hâm giống hồ ly tinh thu hút người khác, cười rộ lên trông càng điên đảo.

Tống Á Hiên là một người hướng nội.

Ở trước mặt người xa lạ luôn căng thẳng, khuyết điểm này dù đã bị Mã Gia Kỳ nhắc hàng ngàn hàng vạn lần vẫn không sửa được.

Đinh Trình Hâm trước kia đi học ở Trùng Khánh, sau khi tốt nghiệp ra nước ngoài phát triển, hiện giờ trở về làm đạo diễn. Nhưng vì nhân duyên trong giới không nhiều nên liền đến tìm đến Mã Gia Kỳ.

Trước kia Tống Á Hiên từng nghe Mã Gia Kỳ nhắc đến người này, cái tên Tống Á Hiên nghe được nhiều nhất qua miệng Mã Gia Kỳ chính là Đinh Trình Hâm.

Mã Gia Kỳ trong giới giải trí có thể gọi là trợ lí kim bài có danh tiếng, nghệ sĩ qua tay Mã Gia Kỳ không ai là không nổi tiếng.

Lúc Đinh Trình Hâm tìm đến Mã Gia Kỳ, anh đương nhiên sẽ đem nghệ sĩ của mình cho Đinh Trình Hâm rồi, cho dù Tống Á Hiên không hề có kinh nghiệm diễn xuất.

Sau này Tống Á Hiên từng hỏi Mã Gia Kỳ hàng ngàn hàng vạn lần tại sao lại đem cậu đi đóng phim, Mã Gia Kỳ nói: "Luyện tập, luyện tập thôi."

Tống Á Hiên tin, tin được mới lạ đấy!

Mã Gia Kỳ hung dữ nhìn chằm chằm Tống Á Hiên, Tống Á Hiên chân chính cảm nhận được lòng người hiểm ác.

Ngày Mã Gia Kỳ dẫn Tống Á Hiên tham gia đoàn phim, Tống Á Hiên đối với mọi thứ ở Hoành Điếm đều vô cùng tò mò.

"Hóa ra Hoành Điếm là thế này!"

"Hóa ra Hoành Điếm có quầy bán đồ ăn vặt"

Mã Gia Kỳ đứng bên cạnh bị Tống Á Hiên phiền đến mơ hồ. "Đại ca, em muốn yên tĩnh"

"Yên tĩnh là ai?"

(Nguyên văn là: 大哥, 我想静静" - "静静是谁?") Ý là mjq bảo muốn yên tĩnh nhưng syx nghe thành tên người á =))))

"....."

Mã Gia Kỳ dẫn Tống Á Hiên vào phòng nghỉ, Tống Á Hiên vừa nhìn đã chú ý đến người đàn ông ngồi trên ghế, dáng dấp đẹp trai thật. Tống Á Hiên bị anh hấp dẫn ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Đinh Trình Hâm đang ngồi cạnh người đó, Đinh Trình Hâm thấy Mã Gia Kỳ đến liền nhanh chóng đứng lên "Diêm nhỏ, đây là diễn viên sẽ diễn cùng Á Hiên"

"Lưu Diệu Văn"

Mã Gia Kỳ nhìn thấy Lưu Diệu Văn có chút sợ, Lưu Diệu Văn là ảnh đế tuổi trẻ tài cao, Mã Gia Kỳ ngẫm nghĩ cảm thấy Tống Á Hiên thật hạnh phúc, lần đầu tiên đóng phim mà được đóng cùng ảnh đế.

Tống Á Hiên đứng một bên.

"Xin chào, tôi là Tống Á Hiên"

"Ừm, xin chào, tôi là Lưu Diệu Văn"

Khí chất Lưu Diệu Văn thật sự giống mấy tổng tài bá đạo. Tống Á Hiên là người có trí tưởng tượng phong phú, đột nhiên nghĩ tới bộ dáng bá đạo tổng tài của Lưu Diệu Văn, sau đó nhìn anh chằm chằm.

Lưu Diệu Văn nhìn lại Tống Á Hiên, cậu lập tức lấy lại tinh thần dời tầm mắt đi.

Lưu Diệu Văn đứng lên cao hơn Tống Á Hiên nửa cái đầu, Tống Á Hiên đột nhiên nghĩ đến mình là người mới, có chút xấu hổ, nhẹ cúi thấp đầu.

Mã Gia Kỳ đẩy đẩy Tống Á Hiên.

Đinh Trình Hâm lấy kịch bản giảng giải cho Tống Á Hiên và Lưu Diệu Văn, Tống Á Hiên thật sự rất chăm chú lắng nghe, chỉ là ù ù cạc cạc nghe không hiểu.

Nhưng khi nghe đến có cảnh hôn cậu liền tỉnh táo, Tống Á Hiên solo 24 năm rồi.
(Ý là nhỏ này chưa yêu đương bao giờ á)

Đinh Trình Hâm nhìn ra Tống Á Hiên khó xử, liền nói tối nay Đinh Trình Hâm mời mọi người ăn cơm.

Mã Gia Kỳ kêu to được.

Tống Á Hiên nghe xong nội dung kịch bản liền ra ngoài đi dạo, Trùng Khánh lúc này đã vào mùa thu, gió thổi hơi se se mát mẻ.

Lưu Diệu Văn đột nhiên xuất hiện ở phía sau, anh gọi một tiếng "Tống Á Hiên"

Tống Á Hiên xoay người đi về phía anh, cậu đối mặt với Lưu Diệu Văn mắt to trừng mắt nhỏ.

Lưu Diệu Văn là một người chậm nhiệt.

Lưu Diệu Văn cũng biết tính cách này của mình, cho nên mỗi lần trước khi quay phim đều sẽ trò chuyện cùng bạn diễn để tăng cảm tình.

Nhưng Tống Á Hiên cũng không phải người hướng ngoại.

Cho nên hai người gặp mặt nhau có chút ngượng ngập.

Mã Gia Kỳ thức thời, buổi tối lúc ăn cơm cố tình sắp xếp Tống Á Hiên ngồi cạnh Lưu Diệu Văn. Thật ra Tống Á Hiên không quá biết uống rượu, nhưng miễn cưỡng có thể uống mấy ngụm. Rượu mạnh uống vào, mặt Tống Á Hiên đỏ bừng lên.

Lưu Diệu Văn thấy bộ dạng Tống Á Hiên mặt đỏ bừng thế mà nở nụ cười.

Tống Á Hiên chú ý đến tiếng cười của Lưu Diệu Văn "Anh cười gì vậy?"

"Cậu đáng yêu thật...."

Thanh âm của Lưu Diệu Văn chỉ có Tống Á Hiên nghe được, cậu nghe xong mặt càng đỏ hơn.

Trong lúc đó Lưu Diệu Văn gắp cho Tống Á Hiên một con tôm.
Tống Á Hiên chậm chạp không ăn, Lưu Diệu Văn hỏi "Cậu không thích ăn à?"

Tống Á Hiên nhìn tôm trong bát, lắc đầu "Không phải..... Chỉ là lâu rồi tôi không ăn tôm"

Lưu Diệu Văn nửa tin nửa ngờ.

Tống Á Hiên thật ra không thích ăn tôm, coi như một tật xấu nhỏ đi, thật sự vẫn luôn ghét ăn tôm.

Lưu Diệu Văn nhìn thấy đũa của Tống Á Hiên chậm chạp không nhúc nhích, hình như hiểu được gì đó, gắp tôm trong bát Tống Á Hiên đi.

Tống Á Hiên nhìn Lưu Diệu Văn mỉm cười.

Tống Á Hiên uống rất nhiều rượu, thật sự có chút say, Lưu Diệu Văn ăn phải cái gì đó, đến nửa bữa liền nói thân thể không thoải mái nên về khách sạn trước.

Tống Á Hiên bị chuốc rất nhiều rượu dù Mã Gia Kỳ giúp Tống Á Hiên cản vài chén. Mã Gia Kỳ sợ Tống Á Hiên không thoải mái, nói muốn đưa cậu về khách sạn.

Tống Á Hiên nói không cần "Một mình em về là được rồi".

Tống Á Hiên đi đường xiêu xiêu vẹo vẹo, Mã Gia Kỳ nhìn thân ảnh Tống Á Hiên có chút lo lắng, nhưng bên cạnh mình cũng có một tên ngốc uống say rồi.

Mã Gia Kỳ nhìn Đinh Trình Hâm đang say khướt "Đinh nhi?"

Đinh Trình Hâm đáp lại Mã Gia Kỳ.

Mã Gia Kỳ nhìn tên ngốc Đinh Trình Hâm, có lẽ uống nhiều quá, Đinh Trình Hâm tựa vào vai Mã Gia Kỳ ngủ mất.

Mã Gia Kỳ nhìn mọi người đi gần hết rồi, nhưng không dám đánh thức Đinh Trình Hâm, để cậu dựa vào vai anh một lúc.

Mã Gia Kỳ vừa chăm sóc Đinh Trình Hâm, vừa lo lắng Tống Á Hiên say rượu có xảy ra chuyện gì không.

Tống Á Hiên thất tha thất thểu đi về khách sạn.

Cầm thẻ phòng 606, Tống Á Hiên mở thế nào cũng không mở được cửa phòng, cậu uống rượu nên có chút không tỉnh táo, liên tục gõ cửa.

Lưu Diệu Văn mở cửa ra thì thấy Tống Á Hiên đang đứng gõ cửa. Tống Á Hiên ngã vào lòng Lưu Diệu Văn.

Lưu Diệu Văn hiện tại toàn thân đang nóng bức, lúc ở quán ăn bị người ta hạ thuốc nên mới nhanh chóng chạy về khách sạn, hiện tại lại gặp được tiểu yêu tinh phiền toái này, Lưu Diệu Văn phải cực lực kiềm chế bản thân.

"Tống Á Hiên"

Tống Á Hiên nhìn chằm chằm Lưu Diệu Văn, say khướt ôm khư khư anh.

"Anh đẹp trai thật đấy, tôi ngủ với anh được không?"

Lưu Diệu Văn nghe xong câu nói này thật sự nhịn không nổi nữa thả ra tin tức tố vị rượu vang. Trong không khí tràn ngập mùi rượu vang cùng đào mật, hỗn hợp hòa quyện rất dễ chịu.

Lưu Diệu Văn đem Tống Á Hiên đặt lên giường.

"Xin lỗi"

Vị rượu vang cùng đào mật ngày càng nặng.

Đào mật trong rượu vang có vẻ ngọt ngào, Tống Á Hiên thật sự rất ngọt, Lưu Diệu Văn nghĩ như vậy. Rượu vang gặp đào mật, không khí đều trở nên ngọt ngào.

Lưu Diệu Văn dùng răng đánh dấu Tống Á Hiên, Tống Á Hiên phát ra hơi thở yếu ớt, mùi rượu vang của Lưu Diệu Văn ngày càng nồng đậm hoàn toàn che lấp mùi vị đào mật.

Ngày hôm sau, Tống Á Hiên bị tiếng điện thoại đánh thức, cậu nghe điện thoại, bên kia là tiếng của Mã Gia Kỳ "Tống Á Hiên, cả đêm qua em đi đâu!"

Tống Á Hiên đột ngột tỉnh táo, thấy dấu vết trên người mình cùng Lưu Diệu Văn đang nằm bên cạnh, Tống Á Hiên uống rượu chưa bao giờ mất trí nhớ, tất cả đều nhớ lại rồi.

"Mình bị Lưu Diệu Văn ngủ rồi?"

Bên kia điện thoại truyền đến tiếng Mã Gia Kỳ "Hả?"

Tống Á Hiên vội vội vàng vàng "Chờ một chút, tí nữa nói chuyện với anh sau"

Cúp điện thoại, Tống Á Hiên mặc quần áo vào rồi bỏ chạy.

Xương cốt thắt lưng của Tống Á Hiên đau nhức, cậu không nghĩ tới đêm đầu tiên của mình vậy mà phóng đãng ngủ với một người đẹp trai.....

Tống Á Hiên có chút không dám đối mặt với Lưu Diệu Văn.

Tống Á Hiên nhìn cửa phòng, phòng Lưu Diệu Văn người ta là 609, phòng Tống Á Hiên là 606. Tống Á Hiên phục mình luôn, đi nhầm phòng rồi....

Lúc Mã Gia Kỳ đang chất vấn Tống Á Hiên, cậu xấu hổ cười cười với Mã Gia Kỳ.

"Em nói, Lưu Diệu Văn đánh dấu em rồi, anh không tin cũng phải tin, hì hì...."

"Cười cái rắm ấy"

Mã Gia Kỳ đen mặt, người mình nuôi lớn, thế mà bị Lưu Diệu Văn đánh dấu.....

Mã Gia Kỳ nhìn chằm chằm Tống Á Hiên, cậu thấy trên tay mình vẫn còn dấu vết của Lưu Diệu Văn, trong lòng không khỏi mắng Lưu Diệu Văn ngàn vạn lần.

Bình thường Mã Gia Kỳ đối với Tống Á Hiên rất tốt, không nhìn được người khác bắt nạt Tống Á Hiên, tính tình Tống Á Hiên thuộc loại rất dễ bị bắt nạt.

Mã Gia Kỳ thật sự sợ Tống Á Hiên chịu thiệt.

Mã Gia Kỳ vốn muốn đi tìm Lưu Diệu Văn, kết quả Tống Á Hiên gắt gao lôi kéo Mã Gia Kỳ, nói với anh "Là em tự mình đưa đến cửa...."

"Tống Á Hiên, thằng nhóc này, tẩm ngầm tầm ngầm mà đấm chết voi"

Tống Á Hiên cười cười nhìn Mã Gia Kỳ, sau đó chỉ chỉ đằng sau Mã Gia Kỳ, hóa ra là Đinh Trình Hâm dậy rồi, Mã Gia Kỳ nhìn về phía Tống Á Hiên "Anh với Đinh nhi không phải như em nghĩ đâu!"

Tống Á Hiên nở nụ cười "Em chưa nói gì nha"

Đinh Trình Hâm ngủ say như chết, mơ mơ màng màng mở mắt lại ngủ tiếp, Mã Gia Kỳ thấy bộ dạng Đinh Trình Hâm đáng yêu liền lấy điện thoại chụp lại, cẩn thận thưởng thức, Tống Á Hiên đứng một bên:

"Mã ca, em còn ở đây..."

Mã Gia Kỳ lấy lại tinh thần, ho khan vài tiếng, sau đó hỏi "Em nghĩ bây giờ phải làm thế nào?"

Tống Á Hiên lắc đầu, cúi đầu, cậu thật sự không ngờ loại chuyện này lại xảy ra trên người cậu.

"Em thấy là, cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra, trốn được thì trốn"

Mã Gia Kỳ gật đầu, "Chỉ có thể như vậy thôi"

Sau khi Mã Gia Kỳ đưa Tống Á Hiên về thì quay lại phòng, lần này Đinh Trình Hâm tỉnh thật rồi, mơ mơ màng màng "Gia Kỳ"

Đinh Trình Hâm gõ gõ đầu, đại khái là bởi vì uống quá nhiều rượu, Mã Gia Kỳ đã chuẩn bị cho Đinh Trình Hâm nước mật ong, giúp Đinh Trình Hâm đi rửa mặt.

Đinh Trình Hâm cười cười "Gia Kỳ, cậu tốt thật!"

Mã Gia Kỳ nghe xong đỏ bừng tai, Đinh Trình Hâm nhìn thấy bộ dạng này của anh liền cười thành tiếng, vừa cười vừa uống nước mật ong, còn đặc biệt cho Mã Gia Kỳ xem.

Giống như một đứa nhỏ chờ được khen ngợi.

Mã Gia Kỳ nhìn ra, xoa xoa đầu Đinh Trình Hâm, Đinh Trình Hâm không thích nhất chính là bị người khác xoa đầu, nhưng lại thích Mã Gia Kỳ dịu dàng xoa đầu mình.

Tay Mã Gia Kỳ khoác lên vai Đinh Trình Hâm, "Chúng ta đi ăn cơm thôi"

-Ying-

P/s: Má ơi gần 2500 chữ =))) Chương đầu tiết tấu hơi nhanh, chủ yếu tác giả focus vào cuộc sống sau hôn nhân của đôi phu phu trẻ nên đoạn này lướt hoiiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top