Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1.1

Bae Junsik hơi khó chịu ngồi xuống, nhìn Lee Sanghyeok kháng nghị: "Sổ sách sao không xem tại bang, nhất định phải chạy tới chỗ này xem ? Mày cũng kỳ lạ".

Bàn tay Lee Sanghyeok không chịu rời bộ bài poker, ngữ điệu cũng bình tĩnh: "Đã xem hết vừa kịp đi dạo một vòng. "

"Đúng là hiếm thấy, cuối cùng mày cũng nghĩ thông rồi ? Còn chủ động chạy đến phố đèn đỏ chơi ? Đây là muốn tìm ở lầu bán hoa cho bọn tao một vị hội trưởng phu nhân ?"

Lee Sanghyeok không để ý tới anh, giương mắt ra hiệu cho thủ hạ có thể bắt đầu nói.

Archie cung kính rót cho Bae Junsik đến sau một tách trà, rồi đẩy qua một chồng sổ sách thật dày: "Sổ sách tháng này đều ở đây. Ngoài ra, liên quan tới báo cáo khoản chi tiêu trợ cấp bị thiếu hụt là do tháng này Khu Mười Chín bị Bang Nohara khiêu khích ba lần, lần cuối cùng là vào tuần trước, khiến ngài Lee Jihoon bị ép phải phản kích, nhưng quân số của chúng ta thiệt hại lớn, tổn thất nặng nề. Cuối tháng, ngài Lee Jaewan còn phải hứng một vụ tập kích xả súng với quy mô lớn khi đang đàm phán với đại diện của Thanh Bang tại Ngân hàng Thiên Triều, khiến không ít huynh đệ của nhà chính lại bị thương. "

Sau khi lén nhìn sắc mặt của Lee Sanghyeok và Bae Junsik, Archie lau mồ hôi lạnh trên trán tiếp tục báo cáo: "Cuối cùng là giao dịch với tổ chức Chicago Mafia, tháng trước Boss của bọn chúng đã bị ám sát, nội bộ trước mắt đang thanh lọc, vì vậy trong khoảng thời gian rất dài sắp tới súng ống của chúng ta khả năng chỉ có thể dựa vào tồn kho. "

" Còn tin tức xấu gì nữa không mày nói luôn đi. " Bae Junsik cười trấn an cậu ta.

" Còn ...... hiện tại vấn đề lớn nhất là do việc làm ăn của chúng ta với Thanh Bang và Chicago Mafia gặp khó khăn, chúng ta còn đọng một khoản tài chính trên danh nghĩa đang tồn tại, không xài được. " Archie cười khổ lật ra trước mắt lão đại tờ chi phiếu định mức cùng một tờ tin tức vào sáng sớm hôm nay.

"Theo tin tình báo đáng tin cậy của chúng ta, tháng này Phó sở trưởng sở cảnh sát Thủ đô sẽ đến nhận chức tại cục thuế, chuyên trách thanh tra sổ sách tài vụ, hơn nữa vị Phó sở trưởng này không rõ vì duyên cớ gì, dường như mười phần đều nhằm vào bang phái chúng ta. "

Lee Sanghyeok vốn đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe thấy vậy liền mở miệng: "Bơm tiền vào công ty bất động sản quốc nội hoặc là sòng bạc ở Macao, trong vòng bảy ngày phải tiêu hết số tiền kia. "

"Chúng ta hiện tại đã làm như vậy rồi nhưng hiệu suất vẫn rất thấp, hơn nữa trong ngắn hạn việc rót một khối lượng vốn tài chính lớn sẽ dẫn đến xáo trộn thị trường, cũng sẽ dẫn đến các bang hội nắm đầu tại đây nghi ngờ chúng ta. "

"Tôi không yêu cầu các cậu kiếm tiền, đến việc tiêu tiền cũng không biết ?" Lee Sanghyeok trào phúng tiếp nhận tin tức, đảo mắt một vòng qua dòng tiêu đề phía trên lại thấy Chính phủ muốn chỉnh đốn và cải cách điều lệnh Khu Mười Ba, không buồn cả nói quay sang hỏi Bae Junsik: "Còn có cách nào có thể làm giả sổ sách hoặc ngành nghề nào có thể rửa tiền nhanh chóng không ? Trả lời nghiêm túc. "

Bae Junsik trầm ngâm một lúc, lấy điện thoại di động ra tra tra soát soát, đề xuất: "Chúng ta sang Trung Quốc mở công ty giải trí ?"

Trong phòng cả ba người càng rơi vào trầm mặc, Bae Junsik hối hận sâu sắc bởi vì khi hắn nói xong lời này mới ý thức được cái tên Lee Sanghyeok này căn bản không có khả năng phân biệt rõ ràng thế nào là minh tinh, idol, diễn viên hay võng hồng (1) .

Sau khi xem xong toàn bộ chỗ sổ sách cũng đã đến giờ mở cửa kinh doanh, Archie thân là quản lý quầy cũng cần phải giám sát công việc của nhân viên, cậu nói với các lão đại cáo lui ra về, Bae Junsik nhìn Lee Sanghyeok đang cau mày, nửa đùa nửa thật nói : "Sốt ruột cũng không phải là biện pháp, đi thôi, tao mời mày vài chén ?"

Hai người không nhiều lời hiểu ý để vệ sĩ theo sau từ xa, qua 12 giờ mới bắt đầu nhàn nhã thong thả dạo quanh Khu Mười Ba.

Sau khi Thế chiến thứ hai kết thúc, Kabukicho tower chậm rãi dựa vào ca vũ Kabuki (2) biến nơi đây trở thành đô thị giải trí hàng đầu, cùng với tiến trình hiện đại hoá thần tốc và sự tham gia của hắc đạo, một nơi chật hẹp nhỏ bé như Khu Mười Ba từng bước phát triển thành khu phố làng chơi lớn bậc nhất không chỉ riêng ở Châu Á mà thậm chí là toàn thế giới, hàng ngàn quán rượu, quán trò chuyện, lầu tình nhân, khách sạn tình nhân và sòng bạc dần dần chiếm cữ nơi đây, dường như cũng trở thành một hình ảnh thu nhỏ của sự phân chia thế lực hắc đạo khắp cả nước.

Hoa Hồng Đen Hội xây dựng sản nghiệp nhờ đầu cơ trục lợi cổ phiếu chứng khoán cùng với buôn bán thuốc phiện, chậm rãi phát triển đến thời Lee Shinhyung gần như đã thay đổi không còn đụng vào thuốc phiện nữa, trước khi Lee Shinhyung xuất ngoại đã rửa tay gác kiếm giao lại sản nghiệp cho con trai, sau này đến thời Lee Sanghyeok tiếp quản cũng tuyệt đối không đụng vào thuốc phiện, trọng tâm kinh doanh của Hoa Hồng Hội cũng bắt đầu chậm rãi chuyển hướng sang bạch đạo.

Có người lên tiếng đồng thuận hay cũng có người lên tiếng phản đối, nhưng Lee Sanghyeok vẫn kiên định theo đuổi phương hướng của anh, vì để nhượng bộ, những sản nghiệp truyền thống của hắc đạo như tửu lâu cùng sòng bạc và quán bar, Lee Sanghyeok một chút cũng không động đến, thậm chí nhiều thời điểm còn gia tăng đầu tư.

"Tuy nói mỗi tháng đều có thể nhìn chi tiết từng tiệm trong sổ sách, nhưng để đường đường chính chính đến Khu Mười Ba dạo chơi thì thật đúng là lần đầu." Lão đại Bae Junsik là người yêu thích yên tĩnh, trò tiêu khiển của anh chủ yếu tập trung vào chuyện uống rượu một mình, cho dù đến quán bar cũng thường xuyên chọn những quán yên tĩnh, với những nơi xa hoa truỵ lạc như làng chơi này bản năng vẫn có chút kháng cự.

Hai lão đại hắc đạo ỷ vào cảm giác mới mẻ thẳng đường đi dạo, bên cạnh còn có người phụ tá đi theo giải thích cho họ tiệm này là địa bàn của ai, Hội Hoa Hồng với người này hay người kia có quan hệ tốt.

"Quầy này là do Hắc Kiếm Hội mở, cũng được xem như có danh tiếng, nhân viên trong quầy đều là Omega, mà cũng chỉ tuyển toàn là Omega nam xinh đẹp". Người phụ tá ân cần chỉ lại một cửa tiệm, đồng thời thuyết phục: "Hai vị Gia đây đi lâu như vậy, hay là vào ngồi một lát ?"

Bae Junsik vốn muốn từ chối, nhưng bỗng anh đảo mắt một vòng, nở nụ cười: "Chính là tiệm này, vào thôi. "

Hai người mang theo phụ tá lẫn một đám vệ sĩ vào tiệm, lúc nãy cũng đã hơi trễ, trong phòng đã chật kín người, ghế dài cũng không có nhiều chỗ trống, quản lý tiệm thấy vậy thì cười nịnh nọt dẫn người đến gian cuối cùng, một bên vừa nói xin lỗi một bên chuẩn bị đưa mấy thùng rượu, đồng thời thử thăm dò hai vị đây có muốn tìm Omega nào quen biết để bồi rượu không.

Việc hai người có tướng mạo xuất chúng như Lee Sanghyeok và Bae Junsik xuất hiện tại tửu lâu này bản thân vốn đã là một chuyện lạ hiếm thấy, một vị thanh lãnh như nước, một người ấm áp như nắng ấm, thời điểm vào tiệm đã khiến không ít các hàng ghế dài liên tiếp quay đầu, cả hai người đều có khuôn mặt ưa nhìn, nói bọn họ đến tìm đến công việc quả thật cũng có người tin.

Nhưng vừa nhìn đến một vòng nhỏ vệ sĩ phía sau hai người, kể cả người không an phận cũng thức thời mà lùi bước.

Lee Sanghyeok vừa ngồi xuống đã nghịch điện thoại, Bae Junsik ôm lấy máy tính bảng nghiên cứu một lúc, cuối cùng hỏi quản lý: "Người đắt giá nhất của tiệm các cậu là ai ? Hiện tại có đang rảnh không ?"

"Thưa Gia, đầu bài của nhà chúng ta là QueeN, nhưng tối nay cậu ấy đã có khách hẹn trước rồi. " Quản lý cười nịnh nọt: "Hay là ngài chọn người khác, nhà chúng ta còn có Watch hay ......".

"QueeN ?" Lee Sanghyeok không hiểu sao lại thấy hứng thú, ngẩng đầu nhìn quản lý: "Gía mỗi lần xuất hiện của cậu ấy là bao nhiêu?"

"Quý khách, QueeN đêm nay thật là có hẹn trước rồi, nếu không thì ngày mai, ngày mai tôi làm chủ, để ngài giá còn 8 phần bao QueeN một ngày, ngài thấy sao ạ ?"

Bae Junsik nghe xong nở nụ cười: "Cậu thấy chúng tôi giống như không có tiền ?"

Quản lý chán nản nhất là đụng vào mấy tay thiếu gia ăn chơi lần đầu đến tiệm còn giả bộ khoe khoang, khách hàng nào tới đây cũng nói với hắn là không thiếu tiền, nhưng đến khi quẹt thẻ lại bắt đầu nhíu mày không có, đã vậy còn khoe khoang thật khiến người khác buồn nôn.

Bae Junsik một mặt vắt óc tính kế muốn giúp Lee Sanghyeok tiêu đống tiền nhàn rỗi, một mặt khác anh cũng không muốn thua, hai người nói gì thì nói cũng là lão đại và tay phải của bang phái lớn nhất nhì Đông bộ, ra đường cũng là nhân vật tai to mặt lớn, cho nên lần đầu tới nơi phố đèn đỏ này tiêu sài cũng không thể quá tiết kiệm nha.

"Chúng tôi cũng không làm khó cậu, QueeN nhà các cậu một lần ra sân khấu hết bao nhiêu, tôi trả gấp mười, gọi cậu ấy tới ngồi cùng bọn tôi một giờ, thế này không ảnh hưởng tới việc làm ăn của các cậu chứ ?" Bae Junsik ném thẻ đen của mình ra , hướng về phía quản lý nháy mắt. Anh lười nhác không muốn dây dưa nhiều, vẫn đề không thể dùng tiền để giải quyết chung quy lại vẫn là do tiền không đủ nhiều.

"Tôi giúp ngài hỏi một chút."

Thời điểm quản lý ôm thẻ vội vã xông vào phòng nghỉ, Han Wangho một bên nằm trên ghế sa lon cầm switch chơi game, một bên thợ trang điểm vừa mắng yêu vừa cười giúp cậu thoa phấn.

"Wangho, em vất vả tăng ca chút xíu nha. " Quản lý cười khổ đi tới, đem thẻ của Bae Junsik đặt trước mặt cậu.

Mí mắt của Han Wangho không nhấc lên dù chỉ một chút: "Không đi. "

"Bên ngoài có hai vị Alpha, ra giá gấp mười mua một giờ của em. "

Han Wangho chậm rãi liếc mắt nhìn tấm thẻ kia, hỏi: " Bọn họ có bệnh hả ?"

"Chắc hẳn là lần đầu tiên tới, em nhất định phải đồng ý với loại khách ưa sĩ diện này. " Quản lý thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu với cậu: "Chỉ một giờ thôi, cầu xin em đó Wangho~ "

"Không đi. " Han Wangho tiếp tục nghiên cứu trò chơi: "Dính mùi hương của Alpha sẽ ảnh hưởng đến buổi tối tiếp vị kia. Anh có gánh được trách nhiệm không ?".

"Em phun thuốc ức chế là được mà, hai vị kia còn mang theo vệ sĩ, nhìn là thấy giống xã hội đen ngoài đường, đuổi về nhỡ đâu bọn họ điên lên đập phá quán thì phải làm sao ?" quản lý gấp đến dậm chân.

Nghe đến đối phương là hắc đạo, Han Wangho rốt cuộc cũng rộ lên một tia hứng thú, cậu thu hồi máy chơi game, ra hiệu thợ trang điểm không cần tiếp tục nữa, tinh thần phấn chấn đứng lên: "Dẫn đường đi."

"Em có muốn dùng thuốc ức chế hay giải rượu trước không, nếu bọn họ có áp chế dùng tin tức tố em cũng dễ dàng thoát được. " Quản lý ân cần đặt thuốc lên bàn.

Đây cũng có thể coi như một mánh khoé của các Omega làm việc ở nơi phố đèn đỏ này, dùng để ứng phó với những vị Alpha mưu tính dựa vào tin tức tố cưỡng chế Omega phát tình từ đó hưởng thụ chút ít ngoài định mức phục vụ, dù sao thì đa phần nhân viên các tửu lâu bồi rượu đều không bán thân.

" Không cần. " Han Wangho cầm áo khoác, vuốt nhẹ mái tóc: "Alpha này quá yếu, em ngửi còn không thấy."

Giải thích:

(1) võng hồng: người nổi tiếng trên mạng
(2) Kabukicho: khu giải trí nổi tiếng với cuộc sống sôi động về đêm dành cho người lớn, kabuki: (ca vũ kỹ) là một loại hình sân khấu truyền thống của Nhật Bản.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top