Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1.2

Han Wangho theo quản lý bước vào quầy, trên đường xuyên qua mấy hàng ghế dài còn tiện hướng về phía các khách hàng gật đầu mỉm cười, trong phút chốc cả đại sảnh bỗng ồn ào thảo luận việc QueeN ra sân khấu, thậm chí một số khách hàng ngồi trong phòng cũng mở cửa ra nhìn.

"Đã bao lâu QueeN không ra đại sảnh rồi, thật hiếm có".

"Đã gần hai tháng không thấy QueeN bảo bối rồi, làm tỷ tỷ nhớ muốn chết".

"Cũng lạ thật, có tiền gọi QueeN, lại không có tiền bao phòng ?"

"Biết đâu người ta là Bồ Tát, muốn dùng tiền chiêu đãi mọi người cùng xem. "

Vốn dĩ tửu lâu đã không yên tĩnh, dưới sân khấu từng hàng ghế dài nói chuyện phiếm uống rượu, trên sân khấu biểu diễn ca vũ, trong sàn nhảy vũ đạo hỗn tạp, dàn hệ thống âm thanh ba chiều vây quanh toàn bộ tiệm cùng với ánh sáng đèn chói mắt đổi màu theo điệu nhạc.

Han Wangho đi vào ghế dài bên cạnh, đánh mắt một lượt qua Lee Sanghyeok và Bae Junsik đang ngồi cùng một dàn vệ sĩ mặc âu phục đeo kính râm đứng sau lưng, thanh âm trong trẻo: "Tạ ơn ngài đã gọi tên, tôi là QueeN, lần đầu gặp mặt".

Hai người đồng thời quan sát người vừa khiến họ tiêu một khoản tiền lớn - QueeN trong truyền thuyết, cũng chính là Han Wangho, so với tưởng tượng của bọn họ thì vị đầu bảng này tuổi tác còn khá nhỏ, dáng người cũng nhỏ, nhưng ngũ quan đúng là không chê vào đâu được, quả nhiên là dung mạo của đầu bảng, Bae Junsik cảm thán dù cho không cần nói chuyện tiếp khách ắt hẳn cũng sẽ có người tiêu tiền vì nhan sắc của cậu ấy.

Bae Junsik nở nụ cười, chỉ sang vị trí bên cạnh Lee Sanghyeok: "Ngồi cạnh người kia đi. "

Anh vốn nghĩ Lee Sanghyeok sẽ nhíu mày trừng mắt từ chối, rồi anh sẽ đóng vai người tốt mà gọi đứa nhỏ kia sang ngồi cạnh mình, ai biết Lee Sanghyeok nghe xong còn dịch người qua một chút để lại thêm chỗ trống cho Han Wangho.

Bae Junsik kinh ngạc đến rớt cả cằm, phụ tá cùng đội vệ sĩ bên cạnh cũng ngạc nhiên đến đần cả người. Ông trời ơi, Lee Sanghyeok đối xử với Omega tương kính như tân đâu rồi?

Bên này Han Wangho ngược lại không nhận ra ánh mắt của đám người này đang cuồn cuộn sóng ngầm, cậu đuổi quản lý về trước, khéo léo ngồi xuống sát bên cạnh Lee Sanghyeok, đồng thời trả lại thẻ cho Bae Junsik: "Tạ ơn ngài đã gọi tên, nhưng chi phí không cần nhiều như vậy, vẫn nên nhận như bình thường là được rồi. "

Bae Junsik vừa định đưa tay nhận lấy, Lee Sanghyeok nhanh tay trước một bước đè xuống, hỏi: "Cậu làm như vậy, không sợ bị trừ tiền lương sao ?"

Han Wangho hiển nhiên không nghĩ tới đối phương lại xảo trá như vậy, bình thường dạng khách nhân ưa thích sĩ diện thế này sẽ quát tháo nhất quyết phải cho, hoặc là sẽ khăng khăng gọi thêm chút rượu bồi thường cho cậu, thế gian ngoài kia đều chỉ quan tâm cậu kiếm được nhiều hay ít, nào có ai quan tâm tới cậu sẽ bị trừ bao nhiêu.

"Cũng có thể". Han Wangho hơi nhăn mày, nhưng đã nhanh chóng nhoẻn miệng nhẹ cười: "Không sao cả, nếu là khách quý như anh đây, lần nào em cũng đều nguyện ý giảm giá. "

Chỉ với ba câu nói đã chuyển từ ngài sang anh, Bae Junsik bắt đầu bội phục người đứng đầu nghề bán rượu mua vui này, cũng quyết định quan sát đứa nhỏ này làm thế nào để câu được tiền của Lee Sanghyeok.

Lee Sanghyeok trầm tư như đang suy nghĩ gì đó, gật đầu nói: "Khui rượu, có đề cử gì không ?".

"Anh thích uống rượu tây hay rượu vang ? hay là cocktail đặc biệt ? Whisky và Brandy của nhà em đều được cung cấp trực tiếp từ nước ngoài. Anh muốn dùng một ly Hennessy hay Louie XIII không, tửu lượng của anh thế nào ? "

Han Wangho đưa cho Lee Sanghyeok máy tính bảng đặt hàng, ngồi sát bên cạnh giới thiệu cho hắn, Lee Sanghyeok không hiểu nhiều về giá rượu, nhưng Bae Junsik lại hiểu, Han Wangho định nói rượu tây đắt hơn so với các loại khác, nhưng cuối cùng vẫn giữ lại, dường như cậu không có ý định lừa tiền bọn họ, thật sự chỉ nghĩ cùng họ uống vài chén rồi đi tiếp đãi vị khách tiếp theo.

Lee Sanghyeok thản nhiên lướt máy, hỏi: "Bình thường khách hàng hay gọi gì?"

Trong ánh mắt của hắn hoàn toàn không có bóng dáng của Han Wangho, hoàn toàn không thèm để ý đến chuyện đã bỏ tiền ra cho một cậu bé xinh đẹp như thế này, Han Wangho cuối cùng cũng xuất hiện một tia kinh ngạc, trả lời: "Gì cũng có, nếu anh thực sự chưa nghĩ ra uống gì, vậy để em pha cho anh hai ly ?"

.

Thời gian trôi qua rất nhanh, nhanh đến mức Bae Junsik còn chưa kịp hiểu chuyện gì, Han Wangho đã vội vàng nhìn đồng hồ đeo tay, ánh mắt tràn đầy áy náy đứng lên, uống ly rượu tạm biệt với Lee Sanghyeok.

Chờ cậu đi xa, Bae Junsik rốt cuộc cũng chấn động lên tiếng: "Mày với cậu ấy hàn huyên nguyên một giờ đồng hồ về cocktail ?"

"Đính chính một chút, tao không nói chuyện, là cậu ấy giới thiệu với tao." Lee Sanghyeok lắc nhẹ chiếc ly, ánh sáng chói lọi từ lầu hoa ánh lên chiếc ly pha lê khiến nó càng trở nên phá lệ sinh động, dưới đáy ly còn cạn lại một quả anh đào đỏ nhàn nhạt, được Han Wangho bỏ vào lúc cuối cùng.

"Không phải, chúng ta tới lầu hoa tiêu tiền còn gọi tên đầu bảng của tiệm, vậy mà mày cùng cậu ấy ngồi hàn huyên về rượu suốt một tiếng ? Còn nói từ rượu tây vang đỏ cho tới rượu đế Trung Quốc ? Hai người chúng mày đúng là một người dám nói một người dám nghe". Bae Junsik tức giận rồi, sớm biết Lee Sanghyeok dở người thế này không bằng từ đầu để QueeN ngồi cạnh mình.

Hai người ngồi thêm một tiếng nữa, Lee Sanghyeok đặt ly xuống, nói: "Về thôi, lầu hoa này đúng là rất thú vị. "

Đúng là thú vị thật, không đề cập đến văn hoá đầu bảng bồi chuyện với khách về rượu suốt một tiếng đồng hồ, chỉ cần ngồi tại sảnh chính chứng kiến liên tiếp cảnh ba omega tranh giành tình nhân cùng với hai omega tới tiệm đánh ghen tìm chồng cũng đủ khiến cho hai người rửa mắt rồi, hai vị Alpha còn độc thân đối với quan hệ hỗn loạn AO này đã tràn ngập khiếp sợ.

Nhưng thấy nhiều một cảnh như thế mãi cũng phiền, Lee Sanghyeok và Bae Junsik cảm thấy buổi đi dạo tối này cũng xem đến thoải mái rồi, hai người đứng dậy gọi tới quản lý tới quẹt thẻ, từ từ bước chậm rãi về phía lối ra, bỗng từ cửa phụ một nhân viên lao về phía đại sảnh sân khấu, thảm thiết kêu to ngay lập tức đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

" Có ai không —— Giết người ——"

Ngay lập tức Bae Junsik mang theo tâm trạng hưng phấn chạy tới xem náo nhiệt, ngược lại Lee Sanghyeok hoàn toàn không muốn để ý tới chuyện này, thế giới này mỗi ngày đều có người chết, hắn là hắc đạo, cũng không phải là cảnh sát.

Lee Sanghyeok chưa bước được hai bước ra tới cửa chính, một cậu thanh niên cả người mặc đồ đen từ  trong đám người hỗn loạn chạy ra ngoài, do cúi đầu không nhìn đường đã vô ý va vào Lee Sanghyeok, hai người đồng thời ngẩng đầu lên, cách nửa vành nón, Lee Sanghyeok nhận ra người này là Han Wangho vừa mới rời đi một tiếng trước cùng với vệt máu trên gương mặt.

Lee Sanghyeok còn chưa kịp mở miệng, Han Wangho bỗng nở nụ cười với hắn để lộ ra răng mèo có phần tùy tiện đáng yêu: "Êy, giúp em chút đi. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top