Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

SHE'S SO GONE* • dearspxtnik04

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tóm tắt:

Chuyện ở công viên giải trí.

---

Ghi chú:

(Xem ghi chú ở cuối tác phẩm.)

---

Tấm màn tĩnh lặng đáng kinh sợ phủ giăng sau khi những ánh đèn lung linh bừng sáng bị vén lên bởi âm thanh nô nức của mọi người bắt đầu tản ra và di chuyển về phía trò chơi mà họ hứng thú, sau tất cả mọi chuyện đã xảy ra với Soocheol, không ai trong họ thực sự dám đảm bảo sẽ có thể sống sót đến cùng cả. Vậy nên có vẻ việc làm bất kỳ điều gì họ muốn và tận hưởng hết mình ở khu vui chơi này là một lựa chọn hay ho nhỉ. Một vài bạn chọn đi đến cạnh mấy thứ băng đô, phụ kiện ngộ nghĩnh, một nhóm khác đi tìm tàu hải tặc, còn Taeman, Yujung, Nara, Chiyeol, Ilha và vài bạn khác nữa thì hướng đến khu xe điện đụng.

"Aesol à, lại đây nào!!!", Yujung gọi với tới, lớp trưởng của chúng ta cứ như có nghìn mắt vậy, vì cậu ấy luôn có thể để mắt đến tất cả các bạn học cùng một lúc. Em liếc nhẹ sang vòng đu quay với chút tiếc nuối, để lần sau vậy.

Chợt có bàn tay nắm lấy cánh tay Aesol và kéo em ngược về sau ngay khi giọng nói quen thuộc cất lên, "Các cậu cứ chơi đi, tôi muốn đi vòng đu quay." Mọi người bất động, nhìn Bora với vẻ mặt đi từ khó hiểu sang lo lắng, khó hiểu vì tại sao lại là Yeon Bora mà không phải bất kỳ ai khác trong bọn họ muốn đi vòng đu quay và lo lắng là vì Aesol, dù cho Bora đã ngưng không bắt nạt em được một thời gian rồi. Ilha bỗng ho lớn bằng cái giọng ho sặc mùi gian manh, nghe như kiểu "mượt đấy" rồi quay sang hối thúc mọi người tiếp tục đi đến khu xe điện đụng.

Bora quay người rời đi, tay vẫn quấn chặt lấy cánh tay Aesol, kéo em theo hướng vòng đu quay như đã định, miệng không ngừng lẩm bẩm mấy lời chửi rủa Ilha mà chẳng biết vì sao. "Mẹ kiếp thằng quỷ, đợi xem bà đây có luộc sống mày lên không nhé!!", Aesol phân vân không biết nên lo lắng cho an toàn của cậu bạn kia hay nên phì cười vì mấy chuyện vừa xảy ra nữa. Đi được nửa đoạn đường, chợt em nhận ra Bora vẫn luôn ôm lấy cánh tay mình, những cảm xúc nhộn nhạo chầm chậm sống dậy rõ ràng, từng ngón tay thon dài của Bora như đốt cháy da thịt em dẫu đã cách một lớp áo dày dặn, lạ thay, em lại chẳng muốn chúng rời đi chút nào.

Cô bạn được nhắc tới trong dòng suy nghĩ miên man của Aesol bằng một cách nào đó mà từ nãy giờ hoàn toàn tránh được ánh mắt của em, phải đến khi cả hai dừng chân trước vòng đu quay khổng lồ, Bora mới nhìn thẳng vào Aesol và bảo em vào trong trước còn cậu ấy sẽ đi bật công tắc hoạt động. Aesol mơ mơ hồ hồ nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi vào. Rốt cuộc thì, chuyện gì có thể xảy ra giữa hai em khi cùng ngồi trong một buồng chứa nhỏ hẹp treo lơ lửng cách mặt đất vài mét chứ?

Hối hận còn kịp không đây*, Aesol tự hỏi khi vòng quay thực sự khởi chạy, dần dần nhấc bổng hai em vào không trung còn ánh nhìn chẳng biết vâng lời của em thì cứ quanh quẩn ở những nơi không nên chút nào. Xin đấy, môi của Bora có gì hay ho đâu mà nhìn, đúng vậy, có gì hay ho đâu khi mà chúng đỏ bừng, cả khi cậu ấy nhè nhẹ day chúng bằng răng và cả cái liếm môi bất chợt ấy đều là những thứ kém hay ho nhất trên trần đời. Nếu có điều gì xứng đáng để gọi là ân huệ với em lúc này, thì đó chắc chắn là đôi mắt của Bora đang dán chặt vào bầu trời cao rộng bên ngoài khung cửa kia.

Aesol hạ thấp tầm mắt nhằm chuyển hướng chú ý khỏi đôi môi chết tiệt đấy để rồi bắt gặp hai tay Bora đang ghì lấy lớp vải jean trên đùi, đầu ngón tay trắng bệch vì lực siết quá mạnh. Nếu Aesol đủ sáng suốt, em đã lướt qua chúng, nhưng em chưa bao giờ tự nhận bản thân sáng suốt trước những việc liên quan đến Yeon Bora cả, vậy nên, em đã đặt tay mình lên tay cậu ấy. Cảm giác hài lòng khẽ xâm chiếm tâm tình em khi trông thấy tay mình bao phủ lên tay Bora, dần dà lực siết dưới tay em được nới lỏng và bất ngờ, những ngón tay vừa nãy còn bấu víu vào nhau nay đã len lỏi vào giữa lòng bàn tay em, vòng qua các kẽ hở giữa ngón tay rồi gập lại, cái đan tay chặt chẽ và mạnh mẽ đến mức đủ khiến da thịt hằn lại dấu vết nhưng em chả bận tâm mấy. Thay vào đó, Aesol ngước lên và chạm mắt với Bora, em trưng ra nụ cười gượng gạo "vô số tội", muốn mở lời mà lại bị Bora nhanh hơn một bước ngăn lại.

"Yên nào."

"Mình có nói gì đâu."

"Cậu định."

"Sao mà cậu biết được.", Aesol cãi cố nhưng ngay sau đó liền kinh ngạc vì câu đáp trả của Bora.

"Cậu sẽ bất ngờ vì mức độ hiểu cậu của tôi đấy.", lần này Aesol chọn giữ im lặng và quay đầu nhìn ra cửa sổ.

Cabin thình thình khựng lại giữa lúc đang ở vị trí cao nhất, gió ngoài trời như được cơ hội gõ cửa làm quen khiến cabin rung lắc đôi chút, tay Bora siết mạnh, khiến khoảng cách giữa hai lòng bàn tay thu về 0. Hai mắt cậu ấy nhắm nghiền vì giật mình, đến mức em cảm nhận được cái đau khi mi mắt ma sát vào nhau.

Cố đánh lạc hướng Bora, em hỏi,

"Cậu sợ độ cao vậy mà, sao còn đòi chơi trò này chứ?"

"Do cậu chứ đâu, nhỏ khờ này, cái mặt cậu mười mươi là muốn thử lắm rồi, nhưng cái miệng thì cứ nín thinh."

Bức tường kiên cố mà Aesol dựng lên để kiềm chế bản thân suốt từ nãy giờ bỗng chốc vỡ tan tành chỉ bằng câu nói đó. Em nhoài người về phía Bora, gối chạm gối, nhẹ nhàng áp môi mình lên đôi môi mà em đã cố né tránh. Vị của khói xen lẫn với mùi da thuộc, thấp thoáng cả thứ gì đấy nghe như là hi vọng len lỏi vào tâm trí em. Thu người về sau, em cảm nhận mình như một chú cá nhỏ đang mắc vào tấm lưới lớn, bao phủ cả cơ thể em gọn lỏn, mà tấm lưới đó chính là ánh nhìn từ đôi mắt đang mở to kinh ngạc của Bora, trong ánh mắt đấy còn tồn tại một thứ cảm xúc khác nữa.

Aesol thấy vui, Aesol rất hài lòng, vì kèo này em là người khiến cho đối phương phải im bặt, nhưng đắc ý chưa được bao lâu thì Bora đã thuận thế kéo mạnh tay về sau, đôi bàn tay đang đan chặt như khóa xích khiến em cũng theo đó ngã nhào về trước, hai đôi môi xinh lại lần nữa chạm vào nhau. Lần hôn này chẳng còn mềm mại như trước mà trở nên đầy gay gắt và "không khoan nhượng" khi Bora thi thoảng lại dùng răng cắn vào cánh môi đang bị cậu ta "chiếm giữ" của em, gió lạnh ngoài trời cũng phải chào thua với sức nóng hừng hực bên trong cabin khi hơi thở hai em say mê hòa quyện. Cả thân thể lẫn tâm hồn em tưởng chừng như bị xé toạc thành trăm mảnh rồi ghép trở lại với nhau.

Nhưng vẫn như thường khi, No Aesol chưa bao giờ bận tâm về việc bị nghiền vỡ dưới tay Yeon Bora cả, hay nói đúng hơn là đôi môi của cậu ấy nhỉ?

.

Hết.

---

Ghi chú của tác giả:

trong trường hợp bạn muốn cùng thảo luận về cặp đôi Aesol và Bora thì có thể gặp tôi ở Chym Xanh với tên gọi @naksudefender

---

Ghi chú của bạn dịch:

*So gone:

Having deep feeling for someone, feelings so deep you can't explain how or why you feel the way you do. [+80|-14]

(Có cảm xúc sâu đậm với ai đó, đến mức bạn không thể lý giải bằng cách nào và tại sao bạn lại cảm thấy như thế.)

theo urbandictionary.com by PolishedBeauty December 21, 2006.

.

*Hối hận còn kịp không đây - bản gốc là "FAMOUS LAST WORDS":

Theo định nghĩa mình tra được từ tratu.soha.vn và journeyinlife.net thì cụm từ này để chỉ "những lời lẽ mà người phát ra cảm thấy hối tiếc - assertions that are almost immediately countered". (Bạn nào có bản dịch sát nghĩa hay mượt hơn thì có thể chia sẻ nhé, mình cảm ơn.)

.

✍ Tác giả tả cảnh hôn của hai con bé mà dùng từ "unforgiving", cảm tưởng như nhỏ Bora nhai nhỏ Aesol rồm rộp vậy :vv

✍ Đọc xong rồi thì chúc bạn sớm vượt qua cơn sang chấn do phim để lại nhá :3
(còn mình thì chưa rồi đó :)) ha, ha, ha)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top