Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Transfic][BTS-HopeMin][NC17] Intoxicating

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: vminhope

Translator: kiyoung

Rating: MA / NC-17Pairing: Jung Hoseok / Park JiminLink

Summary: Jimin làm việc như một thực tập sinh ở một công ty nổi tiếng, và mọi thứ hoàn toàn thay đổi từ khi cậu gặp CEO – người vừa được thừa kế công ty đó. Hoseok ngay lập tức chú ý đến Jimin và họ bắt đầu qua đêm với nhau. Sẽ chẳng có chuyện gì ngoài sex cả.. hoặc đó là những thứ mà Jimin đã tự nói với bản thân mình.

Fic đã được sự đồng ý của tác giả. Đừng mang ra nơi khác ngoài HopeMin's World và Kiyoung1310

________________________

Nếu Jimin được miêu tả Jung Hoseok chỉ với một từ, nó phải là sự mê hoặc.

Jimin chỉ là một thực tập sinh. Theo như một số thực tập sinh khác, cậu thật sự đã rất may mắn khi gặp được CEO và có một cuộc nói chuyện ngắn với anh ta. Đương nhiên là lúc đó, Jimin không hề biết anh ta là ai.

Cuộc nói chuyện thật sự có một chút ngại ngùng. Jimin ngồi ở bàn tiếp tân, thay thế cho chị tiếp tân vì chị ấy bận cho vài cuộc điện thoại cá nhân nào đó. Cậu cố với tới chai nước trên bàn, nhưng cậu không để ý và chai nước lăn ra khỏi đó. Để nhặt được chai nước thì cậu phải đi vòng ra sau cánh cửa để ra khỏi khu vực đóng của bàn tiếp tân. Tuy nhiên, cậu chẳng cần đi đâu cả, vì có ai đó đã nhặt chai nước lên giúp cậu.

Cậu nhìn lên người đối diện và dường như hơi thở của cậu đang nghẹt lại ở cuống họng. Anh ta thật hoàn hảo. Điều đầu tiên Jimin chú ý là xương quai hàm thật thanh mảnh của anh ta. Anh ta cuối cùng cũng nhìn sang và bắt gặp ánh mắt của cậu, thật khó khăn để nó nói câu "cám ơn".

Hoseok cười, một phản ứng bình thường và chết tiệt, đó hẳn là nụ cười rực rỡ nhất mà Jimin từng thấy. Cậu gần như đóng băng tại chỗ, cho đến khi người kia bắt đầu nói và cậu lập tức bị cuốn vào ánh mắt và giọng nói của anh ta lần nữa.

"Cậu đang tìm thứ gì mà cậu thích sao?" Hoseok nhếch môi, và anh tin chắc rằng lời nói của mình đang đẩy cậu thực tập sinh kia vào tình trạng ấp úng khác và Hoseok nghĩ nó thật dễ thương. Anh đã từng thấy rất nhiều người cố tán tỉnh anh một cách không biết xấu hổ, vì vậy khi nhìn thấy một ai đó đang gần như nín thở trước mặt anh thật sự làm anh cảm thấy rất hứng thú.

"Kh-không, không tôi chỉ..." Cậu chớp mắt và nhìn xuống khi mặt bắt đầu ửng đỏ. Hoseok thật sự ăn mặc rất đẹp... điều đó thật quá nhiều cho Jimin. "Tôi... tôi có thể giúp gì cho anh?" Cậu quyết định hỏi và nghĩ đây không phải là thời gian để giải thích vì thế cậu sẽ đổi chủ đề.

Hoseok cười lớn khi cậu thực tập sinh dường như không biết anh là ai. Anh lắc đầu, "Không, tôi làm ở đây"

"Oh..." Jimin gật đầu, tặng anh một nụ cười nhỏ, "Vậy chúc anh một ngày tốt lành, sau đó.."

"Hey, tôi không nói lời tạm biệt đâu" Hoseok cười toe và liếc nhìn xuống tay của Jimin, những ngón tay đan lại một cách đầy lo lắng. "Tôi đang làm cậu chán sao...Jimin?" Anh thấy tên của cậu trên chiếc thẻ nhân viên, và nhướng mày.

Không, ổn cả mà... Jimin lắc đầu và nhìn người đối diện. Làm thế nào mà cậu có thể nói rằng cậu trở nên bối rối vì anh ta quá nóng bỏng cơ chứ. Và Jimin đã không nói ra điều đó. "Không, tôi... tôi không yêu cầu anh rời khỏi đâu, tôi xin lỗi."

"Đừng xin lỗi." Điều đó cũng như những người khác thôi mà, nụ cười đột ngột xuất hiện sau đó làm không khí trở nên ít căng thẳng hơn. "Jimin, tôi chưa từng thấy cậu trước đây và điều đó thật xấu hổ nhưng cậu là người mới sao?"

"Oh, tôi không thường..." Jimin không thể tin rằng người như anh ta lại tán tỉnh mình, nhưng cậu cố tỏ ra thật tự nhiên và không nói lắp nữa. "Tôi không phải là tiếp tân. Tôi chỉ thay thế cho chị ấy một vài phút thôi... tôi là thực tập sinh vì thế tôi chỉ... anh biết đấy..."

Mặt Hoseok dường như muốn rơi ra, bởi vì, chết tiệt, nhìn thấy gương mặt xinh xắn của cậu ta vào mỗi ngày rõ ràng là một việc quá tốt, chẳng phải sao. Anh hạ giọng, "Thực tập sinh... Cậu vẫn còn đi học sao?"

Jimin gật đầu, "Tôi đang học năm cuối, ngành kế toán."

Giờ thì Hoseok nhìn có vẻ thoải mái hơn, "Tốt, thật tốt." Anh ngẫm nghĩ suy tư và sau một vài phút, anh lại cười lần nữa, "Cậu có muốn làm việc ở đây lâu dài không Jimin?"

Hàm của Jimin gần như muốn rớt ra, "Anh đùa sao." Cậu nhìn người kia lắc đầu, và chớp mắt lo lắng, "Làm thế nào mà anh có thể hỏi tôi có muốn một công việc như vậy? Anh thậm chí còn không biết tôi có giỏi hay không, tôi thật sự còn không có chút kinh nghiệm nào và..."

"Wow," Hoseok ngắt lời, "Đó không phải là điều mà mọi người hay nói khi có một cơ hội tốt đâu." Anh vò rối mái tóc của mình, "Tôi có đủ thời gian để biết cậu có giỏi hay không. Và nếu cậu thật sự tệ, tôi vẫn có thể sa thải cậu." Hoseok nhún vai. Jimin vẫn im lặng và anh tiếp tục nói, "Suy nghĩ về điều đó nhé."

"Làm sao mà anh có thể tùy tiện thuê một ai đó như vậy? Còn ông chủ của anh thì sao?" Bây giờ thì người trẻ tuổi hơn đang nhìn anh đầy nghi ngờ.

Hoseok cười lớn, tìm gì đó bên trong chiếc túi của lớp áo khoác, "Tôi phải đi bây giờ, gọi cho tôi nếu cậu quyết định rằng cậu muốn có một công việc nhé." Anh lấy cây viết trên bàn, viết vội lên mặt sau đó những con số mà Jimin có thể gọi trực tiếp cho anh mà không cần qua thư ký riêng của anh. Anh nháy mắt trước khi thật sự rời khỏi, và anh đã cố cưỡng lại ý định nhìn về phía sau để xem phản ứng của Jimin khi thấy tên anh trên tấm danh thiếp.

"Chết tiệt."

Jimin không phải thằng ngốc. Cậu biết Hoseok đã tán tỉnh mình từ lần gặp đầu tiên đó. Cậu chỉ không thể hiểu rằng tại sao một nhà tỷ phú như anh lại để ý đến cậu, đặc biệt là sau khi biết cậu chỉ là một thực tập sinh. Điều mà cậu không thích rằng khả năng để có được một công việc là vì Jung Hoseok muốn làm tình với cậu thay vì giá trị của cậu. Nhưng Hoseok đã nói, nếu cậu thật sự tệ thì anh sẽ sa thải cậu. Cậu sẽ có đủ thời gian để chứng minh rằng cậu thật sự xứng đáng. Với ý nghĩ đó trong đầu, cậu quyết định gọi cho Hoseok.

Sau đó, mọi việc dường như đã xảy ra quá nhanh.

Jimin nhắm hờ mắt, nhìn xuống người đàn ông đang trải những nụ hôn lên khắp ngực của mình và cố gắng, thật sự rất cố gắng kiềm nén tiếng rên khi Hoseok ngậm một bên đầu vú của cậu, nhưng cậu thất bại thảm hại.

Cậu cố để tay được tự do, nhưng cậu không thể. Hoseok giữ chúng thật chặt trên đầu cậu. "Jimin..." Hoseok thở ra, nhếch miệng với chàng trai tóc nâu trước mặt. "Để anh nghe tiếng của em nào." Anh yêu cầu cậu khi bắt đầu di chuyển tay mình lên chiều dài của Jimin, xoa nắn nó trên lớp quần lót.

Jimin như thừa nhận sự thất bại của mình, cậu thở gấp "Làm ơn..." Cậu thật sự gặp khó khăn và đây là lần đầu tiên Hoseok trực tiếp chạm vào thằng nhỏ đang cương cứng của cậu, vì thế, cậu thở hổn hển, cong người đóng nhận từng đợt đụng chạm trực tiếp.

Hoseok quyết định trêu ghẹo như thế đã là quá đủ cho lần đầu tiên, và anh giải thoát cho tay Jimin và lột quần trong của cậu ra, quăn vào góc nào đó. Hoseok vẫn mặc đủ quần áo, ngoại trừ chiếc áo vest của anh ta, và khi anh ta bắt đầu nới lỏng chiếc cà-vạt, Jimin đã lắc đầu, vẻ mặt hết sức nghiêm trọng, "Hãy đeo nó."

Điều đó làm Hoseok nhếch môi, và anh làm theo những gì Jimin yêu cầu, "Em đã thật sự hứng thú chứ?" Jimin gật đầu, nhắm chặt mắt vì tay Hoseok đang nắm toàn bộ chiều dài của cậu và bắt đầu lên xuống, "Em đã từng tự chạm vào bản thân và suy nghĩ về anh?"

Jimin chỉ rên rỉ, nắm chặt tấm trải giường bằng cả hai tay.

"Trả lời anh, hoặc anh sẽ không chạm vào em nữa."

Gần như ngay lập tức, Jimin gật đầu, cảm thấy ngực mình như bốc cháy, "Có. Em đã làm thế." Cậu mở mắt nhìn vào người thanh niên lớn hơn, ánh mắt đong đầy sự khao khát và cầu xin.

Tuy vậy, thứ Hoseok cần là sự hoàn toàn đồng ý, "Em muốn gì nào, Jimin?" Anh kéo khóa quần, luồn tay vào bên dưới lớp quần lót và bắt đầu chà xát lên chiều dài của mình.

"Làm ơn..." Jimin nói lại lần nữa, mong muốn rằng bản thân sẽ không phải nói ra điều đáng xấu hổ đó. Hoseok lắc đầu, di chuyển đến chiếc bàn ở đầu giường và lấy ra chai gel bôi trơn và condom, anh đưa cho cậu nhân viên của mình.

"Làm ơn gì nào? Bởi vì... đây là những thứ anh muốn làm..." Anh cởi bỏ quần ngoài và sau đó là chiếc boxer, trèo lên giường và nằm đè lên Jimin, cậu với tay nhanh chóng cởi từng hàng nút trên chiếc áo sơmi Hoseok đang mặc, chỉ để có thể nhìn vào ngực anh nhưng cậu không có ý định thật sự cởi bỏ lớp áo trên người anh. Hoseok chỉ im lặng, ngừng việc bản thân định nói gì đó và nhìn cách Jimin như đang run lên khi cậu chạm vào ngực và cơ bụng của anh với bàn tay run rẩy, "Anh muốn làm tình với em. Anh muốn làm nó một cách thật mãnh liệt cho đến khi em phải gào thét tên anh." Anh cúi xuống hôn lên môi Jimin, ngấu nghiến nó một cách thèm khát và thích thú khi Jimin đột ngột ôm chặt lên phần đang cương cứng của anh. "Nhưng anh cần biết là em sẽ đồng ý, bởi vì..." Anh trải những nụ hôn đến tai Jimin, gặm nhấm trên đó trước khi thì thầm vào tai cậu, "Một khi anh đã làm, em sẽ muốn nhiều hơn và nhiều hơn nữa. Vì vậy, Jimin... em đồng ý chứ? Em có muốn anh làm tình với em không?"

Jimin như tan chảy bên dưới con người kia, vặn vẹo đáp lại sự nóng bỏng trên da thịt mà Hoseok mang lại, và anh vẫn cố gắng làm cậu thoải mái với đôi tay bên dưới, từng ngón tay của anh đang chơi đùa trên đỉnh chiều dài của cậu. Cậu gật đầu, "Làm ơn, làm ơn hãy làm đi."

Cậu nghĩ dù sao thì chẳng còn gì xấu hổ hơn khi nằm dài trên giường Hoseok và dang rộng chân cho anh ta như thế này nữa.

Hoseok cười khi nhận được sự đồng ý thật rõ ràng từ Jimin cho hành động đặc biệt này, và giờ thì anh không còn bất cứ do dự gì cho việc mà anh định làm với cậu cả. Anh mở nắp chai gel bằng răng của mình, "Xoay người lại, tư thế đó sẽ dễ dàng hơn..." Trong lúc người còn lại vâng lời, anh đổ một ít chất lỏng lên tay, phủ nó lên các đầu ngón tay và làm ấm nó trước khi cho nó vào lỗ hậu của Jimin đang phơi bày trước mặt anh.

Jimin rên rỉ khi Hoseok bắt đầu chạm vào da thịt cậu, nhưng nó thoải mái hơn những gì mà cậu đã tưởng tượng, Hoseok trêu đùa theo từng thớ thịt bên trong cậu, hoàn toàn chưa đẩy hẳn vào, anh chỉ ấn và rụt vào một vài lần trước khi đẩy toàn bộ ngón tay vào sâu bên trong.

Một cảm giác thật kỳ lạ, đó là những gì Jimin có thể nghĩ được vào lúc này, nhưng nó thật sự không đau. Thậm chí khi cậu đã cảm nhận ngón tay của Hoseok đang ở bên trong... cậu chỉ thấy có chút không thoải mái.

Hoseok bắt đầu di chuyển ngón tay xung quanh khi bàn tay còn lại vuốt ve mông cậu, thật tròn và săn chắc. Anh sẽ chú ý đến nó nhiều hơn vào lần sau nếu như cả hai có cơ hội làm tình lần nữa.

Và khi một ngón tay khác bắt đầu đi vào, Jimin thở gấp, vùi sâu vào tấm nệm. "Ôi chúa ơi..." Giờ thì thật sự rất đau, nhưng cậu vẫn có cảm giác khuấy động đến kỳ lạ. Cậu vẫn nằm im, để Hoseok điều khiển mình.

Rất nhanh, Hoseok tìm được tuyến tiền liệt của Jimin anh đẩy mạnh lên nó, chắc chắn rằng Jimin thích thú nhưng không làm cậu ra quá sớm.

Jimin đau đớn và rên rỉ, kéo tấm trải giường và cố gắng điều khiển bản thân không đẩy hông về phía người con trai tóc đen phía sau. Nhưng Hoseok đã chú ý đến điều đó, và anh đấu tranh để các ngón tay không cắt kéo bên trong Jimin thêm lần nào nữa, anh quyết định đó là quá đủ cho màn dạo đầu. Anh siết vào mông Jimin trước khi rời những ngón tay ra khỏi đó một cách luyến tiết, "Nằm ngửa ra, anh muốn nhìn thấy mặt của em..."

Người con trai trẻ tuổi hơn lần nữa làm theo và cậu xoay người lại, đặt chiếc gối ra sau đầu để có thể nhìn xuống cơ thể mình. Cậu xem cách mà Hoseok đeo condom vào, và hơi thở trở nên nhanh hơn khi nghĩ sẽ như thế nào nếu như anh ở bên trong cậu. Khi anh tự bôi trơn cho chính mình, anh đẩy phần đầu dương vật trước lối vào của Jimin và nổ lực để không đâm thẳng vào đó một cách mạnh bạo.

"Em hoàn toàn chắc chắn về điều này chứ?" Giọng nói của anh trở nên nghiêm túc và không có một nụ cười nào cả, không trêu ghẹo, điều đó cho Jimin biết rằng anh không hề đùa giỡn, và cậu gật đầu chắc chắn.

Hoseok thở thật sâu, đặt tay lên hông Jimin giúp cậu đứng vững, trong khi tay còn lại cầm chiều dài của mình, giúp nó đi thẳng vào trong khi anh bắt đầu đẩy vào một cách chậm chạp. Anh rên lên. "Em có thể bám vào anh nếu em cần, và cũng có thể cào anh nếu nó quá đau."

Jimin quằn quại vì đau và rên rỉ bên dưới Hoseok, tầm nhìn như biến mất trước mặt cậu. Một mặt, cậu chỉ muốn nhìn thấy vẻ mặt hài lòng của Hoseok, nhưng khi cậu nhìn xuống nơi mà chiều dài của người kia như biến mất vào bên trong cậu sau mỗi cú thúc khiến cơ thể cậu như bị xé toạt ra. Cơn đau từ từng thớ thịt bên trong làm cậu như muốn nhắm chặt mắt nhưng thay vì làm điều đó, cậu chọn cách cắn chặt môi dưới của mình. Vì cậu không muốn để mất hình ảnh Jung Hoseok đang thúc mạnh vào cậu.

Mất một khoảng thời gian để Jimin quen dần với sự xâm nhập bên trong, và cậu bắt đầu cảm nhận được khoái cảm mà anh mang tới. Tiếng rên ngày một lớn, điều đó làm Hoseok cảm thấy thích thú, cậu không còn do dự và di chuyển hai tay cào lên vai Hoseok, trượt dài bên dưới lớp áo và để lại những vệt đỏ dài mỗi lần anh liên tục thúc mạnh vào trong cậu. Cậu vòng chân mình quanh hông Hoseok, hôn anh một cách cuồng nhiệt khi anh ngã người về phía cậu.

Một vài phút trôi qua và Hoseok bắt đầu vuốt ve thằng nhỏ của Jimin, điều đó làm cậu mở to mắt vì đó dường như quá nhiều nhưng cậu thật sự cần như thế, cậu hoàn toàn không thể phàn nàn gì, nhưng cậu đã rất gần, rất gần, "Hoseok...!" Nhịp thở phát ra nhiều hơn là một từ hoàn chỉnh, nhưng cậu vẫn cố gắng nói, "Em..." Cuối cùng cậu phải bỏ cuộc, cậu nhắm chặt mắt và ngửa đầu ra sau, cả cơ thể co giật và các ngón tay vô tình cào lên da Hoseok, cậu bắn lên bụng và lên tay anh. Hoseok cười mỉm vài phút trước khi nhắm chặt mắt, kéo chiều dài ra khỏi Jimin và ném condom ra sàn khi anh bắn tất cả lên bụng cậu, rên rỉ khi anh đạt đến mức cực khoái.

Jimin mở mắt đúng lúc Hoseok thở hổn hển bên trên cậu, tinh dịch bắn đầy lên bụng. Hoseok cũng mở mắt, cắn lên môi mình khi giải phóng chất dịch trắng đục lên bụng Jimin, anh cười với vẻ mặt vô cùng thích thú và thỏa mãn.

Hoseok đứng dậy, lấy hộp khăn giấy để lau người cho Jimin. Anh cũng lau tay của chính mình và những giọt tinh dịch trên cơ thể. Khi lau xong, anh định đứng lên lần nữa, nhưng Jimin đã với tới chiếc cà-vạt của anh và kéo nó về phía mình. Jimin vòng tay qua vai anh, kéo anh xuống để hôn mình, Jimin trèo lên người Hoseok, cậu hôn anh một cách chậm chạp và có chút lộn xộn, gần như là cậu đang đòi hỏi một thứ gì đó mà bản thân cũng chẳng biết. Dù sao thì Hoseok cũng đáp trả cậu, hay bàn tay xoay nắn lên mông của Jimin.

Hoseok đã làm tình với Jimin cả đêm hôm đó.

Hoseok đã không nói dối khi anh biết rằng Jimin sẽ bị nghiện.

Nhiều hơn mức bình thường, họ sẽ kết thúc sau khi lăn lộn trên giường của Hoseok một vài lần, họ thậm chí còn làm tình ngay trong văn phòng của Hoseok. Jimin không hề biết như thế này là gì... cậu thật sự không thể hoặc không muốn phàn nàn, nhưng tất cả mọi việc dường như xảy ra quá nhanh và cậu không thể kiểm soát được. Hoseok có một nụ cười đẹp, một phẩm cách tốt. Anh còn tốt hơn nhiều so với những gì mà cậu có thể tưởng tượng. Tất nhiên, khi cậu nhận ra anh là một tỷ phú, cậu không thể tưởng tượng được anh còn là một người rất quan tâm mình. Jimin biết cậu không phải là một người thích phán xét, đặc biệt là đối với nhân cách người khác nhưng thật khó khăn để phủ nhận một vài điều tồi tệ mà cậu đang làm.

Bởi vì cậu đã yêu Hoseok.

Cậu nghĩ sẽ không có vấn đề gì với tình dục thông thường. Cậu đã nghĩ như vậy, nếu như người kia lạnh lùng như cậu đã tưởng tượng và tất cả những gì anh ta muốn từ Jimin là tình dục, và sau đó cậu cũng chỉ muốn điều tương tự với người còn lại. Nhưng Hoseok quá tốt, và thật sự rất dễ thương. Tiếng cười của anh ấy rất dễ lây lan, và khi đã qua giai đoạn làm quen, Hoseok gần như cười bởi mọi thứ mà Jimin nói, và còn nói đùa một cách rất ngốc nghếch nữa.

Hoseok thật sự rất tuyệt, đến mức chẳng tin được.

Tuy nhiên, khi trên giường... Hoseok như biến đổi hoàn toàn. Anh trở nên nghiêm túc. Không còn những nụ cười khúc khích như thường lệ cho đến khi cả hai mệt lã và nhẹ nhàng ôm ấp nhau. Anh cũng không còn ồn ào, và sức quyến rũ thoát ra từ anh làm cho Jimin cực kỳ say đắm.

Và một sự thật thì Hoseok rất thích bạo hành.

Jimin không biết rằng cậu cũng thích như vậy. Chết tiệt, đó không đơn giải chỉ là bạo hành. Hoseok đã cho Jimin thấy một thế giới hoàn toàn mới. Anh gợi ý chúng với Jimin vào một đêm khi cả hai vừa quan hệ xong, một vài tháng từ lần đầu của bọn họ. Anh đã nói về mọi thứ, từ lời nói cho đến cách âu yếm sau đó. Anh cũng nói với Jimin rằng cậu không cần phải đồng ý nếu cậu thích những thứ mà họ đã làm hơn. Nhưng Jimin đã tò mò, và họ bắt đầu thực hiện việc đó.

Đầu tiên, anh chỉ hỏi cho một cái bịt miệng. Rằng, đó là những gì anh sẽ làm với những từ ngữ văn tục mà anh sẽ nói. Sau đó, cậu chấp nhận với cái còng tay bằng da. Cậu ở đó và thích thú với cách mà Hoseok hoàn toàn điều khiển mình. Hoseok cũng bắt đầu giữ cho Jimin không bắn ra khi anh chưa cho phép bằng sex toys, và điều cuối cùng Jimin đồng ý là để Hoseok đánh vào mông của cậu. Mặc dù chuyện đó không thường xuyên xảy ra.

Với tất cả những thay đổi này. Cậu phải chắc chắn rằng, nếu cậu không gặp Hoseok, cậu sẽ không bao giờ được trải qua những thứ như thế này. Cậu cũng chưa từng nghĩ rằng bản thân lại là người thích bị đau đến như vậy. Nhưng tất cả đã thực sự xảy ra, và cậu đã ở đây, tay bị còng vào thành giường của Hoseok, nhìn bắp đùi của bản thân ngày một đỏ lên sau từng cái tát.

Và cậu yêu điều đó.

Khi mọi việc kết thúc, Jimin nằm dài trên giường, mệt lã, chân tay run rẩy và toàn cơ thể đau nhức. Cậu vẫn cười, vì cảm nhận được Hoseok đang hôn lên cổ cậu thật nhẹ nhàng, trái ngược với những gì mà họ vừa làm cách đây vài phút trước. Cậu cảm nhận Hoseok đang lau phần tinh dịch nhớp nháp trên bụng mình và khi anh nằm xuống cạnh cậu, Jimin vòng tay ôm anh thật chặt, đòi hỏi anh hôn mình thật nhiều so với bình thường. Hoseok vuốt ve lưng cậu thật nhẹ nhàng, rãi những nụ hôn lên trán cậu và nói với cậu rằng cậu đã làm tốt thế nào và anh đã thích thú ra sao.

Cho một lý do đơn giải khác, vì cả hai đều muốn được như vậy, không phải đó là tất cả việc mà họ làm mỗi ngày. Nhưng khi họ làm điều đó, Jimin luôn luôn tìm được điều gì đó mới mẻ ở bản thân mà cậu chưa từng biết, và điều đó càng làm cho cậu hứng thú hơn những gì mà cậu mong đợi.

Một cặp đôi đang đi trên phố, họ đang nắm tay nhau thật chặt, cô gái cười rất tươi khi cô dựa vào người con trai bên cạnh. Jimin thở dài, nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ thay vì chú ý đến dĩa thức ăn trên bàn. Tên cậu được ai đó gọi, cậu ngước lên và phát hiện Hoseok đang nhìn mình.

"Em ổn chứ?" Hoseok hỏi, khẽ nhíu mày khi anh đặt chiếc nĩa lên bàn. Jimin gật đầu, và Hoseok không hỏi thêm gì nữa, anh chỉ cười trấn an cậu. Jimin mỉm cười với anh, và cả hai tiếp tục dùng bữa.

Và, theo thường lệ thì Hoseok sẽ là người thanh toán hóa đơn trước khi cả hai cùng trở về công ty.

Jimin đã để ý điều gì đó.

Mọi lần Hoseok mời cậu đi đâu, anh đều tắt điện thoại. Anh luôn để điện thoải mở lúc anh lái xe đến nhà hàng, hoặc về nhà, hoặc đến chợ. Nhưng khi vừa xuống xe, Hoseok sẽ tắt điện thoại và chỉ chú ý vào Jimin. Và tất nhiên là Jimin rất thích, rất thích điều đó.

Bộ comle đó đắt giá bao nhiêu? Ý nghĩ lướt qua Jimin một vài giây khi cậu cảm nhận từng sợi tơ vải trên chiếc quần đắt tiền của Hoseok đang cọ xát vào bắp đùi cậu khi cậu cưỡi lên người cao hơn, trước khi suy nghĩ của cậu bị cắt ngang lần nữa bởi một cú dập mạnh mẽ khi Hoseok thúc mạnh vào tuyến tiền liệt của cậu.

Jimin hét lên, và Hoseok bịt miệng cậu bằng một tay với nụ cười tự mãn trên mặt, "Ai đó sẽ nghe thấy em đấy."

Người trẻ hơn không tìm ra lý do để quan tâm nữa. Cậu bị bịt mắt bởi chính cà-vạt của mình, và lý do duy nhất để cậu biết là mình đang ngồi trên chiếc ghế làm việc của Hoseok vì cậu nghe thấy tiếng cót két mỗi khi nâng người lên xuống và ngập sâu lên chiều dài của Hoseok. Cậu còn biết là Hoseok vẫn còn mặc nguyên quần áo, vì cậu không cảm nhận được da thịt của anh và đó là cách mà bọn họ thường xuyên làm khi ở trong phòng làm việc riêng của anh... Với Hoseok vẫn trong tư thế còn nguyên quần áo trên người (đương nhiên là với chiếc quần mở nút và chiếc boxer được kéo xuống quá đùi) và Jimin thì hoàn toàn khỏa thân từ phần thắt lưng trở xuống.

Jimin sẽ rất quyết rũ khi chỉ mặc áo sơmi.

Đầu tiên, Jimin đã không thích việc Hoseok muốn mua quần áo cho mình, và giầy, và cả điện thoại. Và mọi thứ mà Jimin thấy chúng không như những món đồ đôi khác khi họ cùng nhau ra ngoài, điều đó làm cho Jimin cảm thấy bản thân cậu chẳng thua gì một con điếm. Và trông cậu như chẳng khác gì là một con điếm là bao, cậu không muốn trở thành như thế đối với Hoseok.

Cậu biết bản thân đã thích Hoseok nhiều hơn cậu nghĩ. Dù sao thì vẫn ổn nếu như người đó mua quà cho cậu trong lúc họ đang hẹn hò, nhưng thật sự thì cậu cảm thấy anh ấy đang cố mua cậu.

Nhưng sau đó, Hoseok ôm cậu, hôn lên môi cậu và hỏi ngày hôm đó thế nào, và Jimin chỉ muốn bật khóc. Có thể cậu chẳng có ý nghĩa gì, có thể Hoseok chỉ tốt bụng như thế, nhưng Jimin chỉ biết ôm anh thật chặt và lắng nghe nhịp tim đang nhanh dần của mình, cậu biết cậu đã thật sự yêu Hoseok.

Cậu chỉ khóc, và Hoseok ôm cậu thật chặt, anh lo lắng hỏi cậu đã có chuyện gì xảy ra. Jimin khẽ lắc đầu và tiếp tục khóc, và cậu xin lỗi vì cậu đang làm ướt lớp áo vest đắt tiền của anh.

Nhưng Hoseok bảo với cậu là không sao và đặt cậu lên giường, Jimin để anh cởi bỏ lớp quần áo trên người mình và chờ đợi anh sẽ làm cho cậu quên đi lý do tại sao cậu khóc và nhắc cậu nhớ về mối quan hệ của cậu và anh. Tuy nhiên, thay vì những nụ hôn ướt át và bàn tay đặt giữa chân cậu, Jimin cảm thấy thật mềm mại, anh hôn nhẹ lên trán để an ủi cậu và cởi bỏ bớt lớp áo sơmi để cậu có thể ngủ thoải mái hơn. Cậu nhìn anh thay ra bộ đồ thoải mái hơn và trèo lên giường cạnh cậu, ôm người trẻ hơn vào ngực mình. Jimin nhắm mắt và khóc lần nữa, vòng tay của cậu ôm anh chặt hơn.

Đó là đêm đầu tiên họ ở cùng nhau mà không có sex.

Jimin phụ thuộc vào Hoseok ở một chừng mực nào đó. Nhưng đôi khi các tỷ phú sẽ hất cậu ra khỏi vào một lúc nào đó. Cậu tự hỏi sẽ mất bao lâu để trò chơi này kết thúc, và nhiều lần cậu nghĩ sẽ kết thúc trò chơi này trước vì cậu biết việc này sẽ không kết thúc êm đẹp như cậu muốn. Đến khi nào thì Hoseok sẽ chán và bỏ cậu? Và sau đó thì cậu phải làm sao? Dù cho cách mà anh đã nhìn cậu, dù cho cách mà anh đã chăm sóc cậu thì cậu với anh không phải đang hẹn hò hay bất cứ thứ gì đi nữa. Họ chẳng là gì của nhau cả.

Hoặc đó là tất cả những gì Jimin nghĩ. Cậu đã quá sợ hãi và nghĩ có nên nói ra mọi thứ, cậu sẽ đẩy mối quan hệ này đến điểm kết thúc sớm nhất có thể. Nhưng dù sao thì cậu đã không làm vậy. Jimin vẫn tiếp tục với Hoseok, ra ngoài với anh hay thậm chí họ vẫn qua đêm cùng nhau. Nhưng cậu cố đẩy những cuộc hẹn trở nên rãi rác và lấy việc học hành làm lý do của mình.

Hoseok đã rất lo lắng về điều đó. Anh nghĩ, có thể Jimin đã thực sự mệt mỏi cho mối quan hệ này. Điều đó làm anh càng áy náy nhiều hơn. Cuộc sống của Hoseok khá suôn sẻ vì thế anh chưa từng nghĩa rằng mình bị kẹt lại trong điều gì đó như thế này. Anh biết Jimin không phải loại người chỉ quan hệ vì tiền, nhưng... Đôi lúc, anh không thể nghĩ là điều đó rất có khả năng xảy ra. Jimin đôi lúc khóc khi cậu ở với anh, và mặc cho nhiều lần anh hỏi là có chuyện gì xảy ra, Jimin sẽ trả lời rằng chẳng có gì và hôn anh. Hoseok thực sự rất ghét điều đó. Anh đã lo lắng đã làm Jimin khổ sở vì lý do nào đó, nhưng khi cậu thanh niên 21 tuổi ôm anh thật chặt và hôn anh, Hoseok xác định giữa bọn họ tồn tại một tình cảm thật sâu sắc.

Cậu không cố từ chối Hoseok, cậu thật sự rất bận, cậu phải hoàn thành cho tấm bằng kế toán của mình và mọi thứ. Cậu đã do dự có nên mời Hoseok đến buổi tốt nghiệp của mình, nhưng tại sao Hoseok phải đến vì một lý do tầm thường như thế?

Jimin gần như ngất xỉu trong lúc lên nhận bằng tốt nghiệp trong suốt buổi lễ khi cậu nhìn đám đông bên dưới và cười với ba mẹ của mình, nhưng người mà cậu không ngờ tới đang ngồi cạnh ba mẹ cậu làm cậu như đóng băng tại chỗ.

Jung Hoseok.

Cậu cố gắng giữ bình tĩnh, ngăn bản thân không quá ngạc nhiên như thế.

Khi buổi lễ kết thúc, Jimin đi về phía ba mẹ mình và thấy họ đang nói chuyện với Hoseok. Jimin đã rất lo lắng, nhưng mẹ của cậu vẫy tay với cậu ý bảo cậu đi nhanh lên.

Mẹ của cậu cười tươi và ôm cậu thật chặt, thì thầm với cậu rằng bà rất hãnh diện về cậu và khóc trên vai Jimin. Jimin ôm ba mẹ của mình và bắt đầu khóc theo. Hoseok đứng đó, chỉ nhìn và đưa ngón tay cái lên với Jimin cùng với nụ cười thật tươi.

Khi ba mẹ cậu quay ra sau cái ôm, Jimin thật sự không biết phải làm gì tiếp theo. Cậu lau vội nước mắt trước khi Hoseok bước đến gần và ôm cậu thật chặt, và Jimin không từ chối anh cũng không thể hiện quá tình cảm vì ba mẹ cậu đang ở đó.

Tuy nhiên, mẹ của cậu đã lên tiếng, mỉm cười khi quẹt nhanh giọt nước mắt đang lăn xuống từ khóe mắt, "Jimin, con yêu, thể hiện chút gì đó với bạn trai của con đi."

Mắt Jimin mở to hết cỡ, không phải vì mẹ của cậu đang hiểu ra điều gì đó mà vì bà đang nghĩ Hoseok là bạn trai của cậu và người còn lại cười lớn, kéo bạn trai về phía mình và anh ôm cậu thật chặt khi Jimin định xoay người bỏ chạy. "Điều đó ổn mà, Mrs. Park. Cậu ấy đang ngại đấy."

Mẹ của Jimin chỉ cười lớn, "Nó thật quyến rũ, đúng chứ?" Bà huých vào chồng của mình, người đang nhún vai và thở dài.

Jimin nắm cổ tay anh và kéo đi, "Tụi con sẽ quay lại ngay." Jimin nói với ba mẹ của cậu, rồi kéo anh đi thật nhanh.

Khi khoảng cách đã đủ xa, Jimin thở thật sâu trước khi hỏi người còn lại, "Anh đã nói gì với ba mẹ em? Và tại sao anh lại ở đây?" Nụ cười mất hẳn trên môi Hoseok vì câu hỏi thứ hai của Jimin và cách mà cậu nhìn anh. Anh đã hy vọng rằng cậu sẽ thấy vui vì anh đã đến, vì đây là một sự kiện quan trọng trong cuộc đời cậu. Nhưng thay vì đó, Jimin dường như đang rất giận dữ.

"Em nhớ khi anh đến nhà để rước em chứ? Mẹ của em đã ở đó và trông thấy anh còn gì? Bà ấy đã nói với anh địa điểm và thời gian của buổi lễ tốt nghiệp của em. Và em thì chẳng nói với anh bất cứ gì về hôm nay cả. Anh đã nói với bà ấy chúng ta là đồng nghiệp thôi nhưng bà ấy đã không tin anh." Hoseok cố gắng giải thích, hy vọng Jimin sẽ cảm thấy dễ chịu phần nào.

"Vì vậy mà anh nói với mẹ em rằng anh là bạn trai của em?" Cậu nhướn mày một cách nghi ngờ.

"Không! Ý anh là... bà ấy tự đoán ra ấy chứ." Hoseok nhún vai, "Bà ấy nói điều này thật tốt mà. Tại sao em lại quan trọng hóa nó lên vậy?"

Nhưng cậu trai tóc nâu thì hoàn toàn shock, cậu đang cố gắng suy nghĩ điều gì đó, như cố nặn ra một từ chẳng hạn. "Nhưng chúng ta không... em nghĩ chúng ta còn không phải... là đang hẹn hò?"

Hoseok chớp mắt ngạc nhiên, anh cau mày, "Tất nhiên là chúng ta đang hẹn hò...?? Không phải sao? Jimin? Ôi chúa ơi..."

Jimin biết Hoseok chỉ tiếp tục nói và nói và có thể cười lớn, cậu lao đến ôm anh, vòng tay lên vai anh và kéo anh xuống hôn cậu.

Một vài phút trôi qua, Hoseok nói qua nụ hôn với Jimin, "Đó là lý do em đã lo lắng à, Jimin?"

Người trẻ hơn gật đầu, "Em nghĩ anh đã không... ý em là, làm thế nào mà em biết được nếu như anh không hỏi chứ?"

"Anh đã làm thế mà! Anh đã hỏi em là em sẽ mãi thuộc về anh thôi nhé và em đã trả lời là có." Hoseok nói thật rõ ràng, và Jimin khịt mũi. "Cái gì? Đó... Em không nghĩ... Anh là đồ ngốc, đó không phải là lời cầu hôn..." Jimin trông có chút thất vọng, nhưng bên trong lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

"Được thôi." Hoseok cầm tay Jimin, cắn vào môi cố ngăn tiếng cười của mình trước câu hỏi ngốc ngếch mà anh sắp nói, "Em có muốn làm bạn trai của anh không?"

Jimin ngước lên và hôn lên môi Hoseok lần nữa, luồn những ngón tay vào tóc của anh. Cậu luyến tiết rời nụ hôn và đối diện với anh, "Em rất sẵn lòng."

Họ quay lại với ba mẹ của Jimin và mẹ của Jimin không thể ngừng nói về Hoseok cả đêm hôm đó. Bà ấy nói rất thích Hoseok và Hoseok thật sự rất hoàn hảo. Jimin chỉ cười, nhưng cậu không thể không đồng ý với mẹ của mình.

"Từ an toàn gì nào" Hoseok kéo ra một tấm bịt mắt, vì anh biết Jimin rất thích việc này. Anh cẩn thận buột nó cho Jimin, hôn cậu một cách ngọt ngào.

"Như mọi lần nhé." Jimin cởi áo của mình ra, đưa tay cho Hoseok để anh trói cậu vào chiếc còng ở đầu giường. Với nụ cười khác, anh nhẹ nhàng đặt tay cậu vào chiếc còng tay bằng da. Sau đó, anh tiếp tục cởi quần áo trên người Jimin một cách thật chậm chạp... không có gì phải vội vàng cả...

"Em sẵn sàng chưa?" Hoseok hỏi và Jimin gật đầu.

Không thể nhìn trong tình trạng như thế này càng làm cậu cảm thấy vô cùng hưng phấn. Cậu nghe thấy Hoseok bước đi và sau đó là một chuỗi những âm thanh ù ù. Nó đến gần và gần hơn nữa và món đồ chơi liên tục rung lên đang nằm trên bụng cậu, làm cho từng thớ thịt của cậu trở nên căng cứng. Cậu yêu mọi thứ từ Hoseok và không muốn phá vỡ tính cách của Hoseok vì nó thật sự rất nóng bỏng.

"Con điếm." Anh phun từng từ với một cái nhếch mép, và môi Jimin như thở ra một tiếng thở lớn. "Quỳ bằng gối của em đi." Jimin làm theo, quỳ sắp xuống giường, để hai tay bị trói phía trước. Trong lúc đó, Hoseok đổ lên món đồ chơi có hình như dương vật một lượng lớn gel bôi trơn, chỉnh nó ở mức độ rung thấp nhất.

"Dù có gì xảy ra, thì em chỉ được bắn ra khi anh cho phép, em hiểu chứ?" Jimin gật đầu, và Hoseok tắc lưỡi, "Anh không nghe gì cả."

"Vâng, thưa chủ nhân." Jimin cố gắng sẵn sàng cho tất cả những gì mà Hoseok đã lên kế hoạch trước, và sau đó cậu nghe thấy anh trèo lên giường với một tay đặt trên vai mình, giúp lưng của cậu đứng thẳng. Jimin tự động dạng rộng chân trong tư thế quỳ gối trên giường, món đồ chơi nhớp nháp bởi lớp bôi trơn lướt dọc trên mông cậu, làm Jimin trở nên căng thẳng khi vật đó chạm tới cửa mình và đâm thẳng vào bên trong, lúc này Jimin thật sự đau đớn. Hoseok đâm món đồ chơi vào trong hoàn toàn, cố hạ thấp trọng tâm để thiết bị có thể đi vào sâu hơn.

Hoseok bật tốc độ rung của món đồ chơi lên bậc thứ hai, và điều đó kéo theo tiếng rên dài từ Jimin vì vật đó được làm để có thể đâm thẳng vào tuyến tiền liệt của Jimin khiến cậu cảm thấy vô cùng hưng phấn khi nhận được sự kích thích trực tiếp.

Người lớn hơn ở đó một lúc lâu, tập trung vào tiếng rung của món đồ chơi đang nằm trọn bên trong Jimin và từng tiếng rên khẽ của cậu, cho đến khi anh quyết định đã đủ thời gian cho người kia để thực hiện những gì mà họ đã bàn trước đó. Hoseok đẩy Jimin lên phía trước khi cậu bất lực nằm sắp trên ngực của mình với hai bàn tay bị trói phía trước và phía dưới đang phơi bày cặp mông căng tròn, Hoseok cười ngoác miệng khi đưa tay tát mạnh vào hai bên má mông của cậu.

Anh siết chặt Jimin để trấn an cũng như ra hiệu cho cậu. Cậu nâng mông cao lên một chút, để anh cho thể tiến vào dễ dàng hơn. Sợi dây của dương vật giả vẫn đang nhô ra, bản điều khiển vẫn ở giữa hai chân cậu. Hoseok nhớ phải cẩn thận với nó.

Cú thúc đầu tiên làm Jimin căng cứng, nhưng cậu chẳng phát ra một thứ âm thanh nào.

Cú thúc thứ hai và thứ ba tiếp theo sau đó, lần lượt từng cái một vào mông của cậu, và Jimin cắn mạnh vào môi dưới, cố gắng để không thoát ra tiếng rên, chờ đợi lời phàn nàn từ Hoseok.

Và điều đó đã xảy ra, "Để anh nghe tiếng của em nào, Jimin". Anh đẩy vào cậu lần nữa, "Em biết anh sẽ rất giận khi em làm như vậy mà." Anh tiếp tục thúc từng nhịp và cuối cùng Jimin cũng rên rỉ. "Em thật dâm đãng. Em đã cố ý làm thế." Những cú thúc liên tục vào cậu làm Jimin rên trầm. Anh bắt đầu đưa đẩy hông của cậu, làm cho dương vật giả thay đổi góc độ bên trong cậu một chút nhưng cũng đủ làm cậu vặn vẹo cơ thể một cách khó khăn, và Hoseok vẫn thúc từng cú vào bên trong vài lần nữa.

Hoseok di chuyển tay đến đế của chiếc dương vật giả, bắt đẩu đưa đẩy vật đó ra vào cửa sau của Jimin. "Cảm thấy thế nào, thằng điếm?" Anh bật tốc độ lên đến mức thứ ba và cao hơn nữa, đẩy nó sâu vào bên trong Jimin vài giây trước khi kéo nó ra khỏi đó. "Tốt hơn thằng nhỏ của anh chứ?"

Jimin run rẩy trong tiếng rên, chân cậu vặn vẹo một cách khó khăn, "Không bao giờ."

"Em chắc chứ?" Anh đẩy vật đó vào sâu hơn một lần nữa, "Bởi vì giọng của em nghe như một cho điếm đang thèm tình vậy." Jimin gần như khóc nấc khi chiếc máy rung lần nữa chạm tới điểm nhạy cảm của cậu nhưng khi Hoseok rút vật đó ra, một cảm giác thiếu thốn gì đó ập tới và cậu muốn cảm nhận thêm một lần nữa. "Nếu như em có thể tự nhìn bản thân mình vào lúc này."

"Em vẫn..." Jimin cảm thấy rất khó chịu khi người kia vẫn muốn đùa giỡn với mông của cậu như vậy, "Em vẫn thích thằng nhỏ của anh hơn, chủ nhân. Em yêu nó."

Hoseok cười khẩy, "Tốt lắm." Anh đặt dương vật giả vào cậu lần nữa khi cởi ra toàn bộ quần áo của bản thân, anh ngồi trước Jimin với hai chân dang rộng, túm lấy và giật mạnh tóc cậu, "Phần thưởng của em đây." Jimin không thể nhìn thấy, nhưng cậu biết rõ chuyện gì đang xảy ra khi hung khí của anh bậy dậy trước mặt cậu.

Anh kéo đầu Jimin xuống thấp, tay cậu di chuyển đến giữa hai chân Hoseok và giữ dương vật của anh đứng thẳng lên mặc dù hai tay của cậu vẫn bị trói lại với nhau. Cậu cố gắng thoải mãn Hoseok, rên rỉ xung quanh thằng nhỏ của anh và dùng lưỡi một cách tốt nhất mà cậu có thể, liếm dọc xung quanh đó từ tận gốc đến ngọn và đâm vật đó vào sâu đến tận cuống họng của mình.

Người lớn hơn vẫn giữ chặt tóc Jimin, tuy mạnh nhưng hết sức cẩn thận, hướng dẫn cậu liếm dọc theo chiều dài với một tốc độ nhanh, luôn cẩn thận để nghe âm thanh thoát ra để Jimin biết khi anh cần bắn ra. Anh vẫn giữ nguyên trạng thái thêm vài phút, kéo chiều dài của mình ra khỏi miệng Jimin một cách chậm rãi để anh có thể nhìn thấy đôi môi đang sưng lên của Jimin mở ra thật đẹp đẽ.

"Giờ thì... Jimin." Người trẻ hơn thở hổn hển một cách khó khăn vì toàn bộ chiếc máy rung đang ở bên trong cậu, "Tốt nhất là em đừng bắn ra..." Hoseok căn dặn khi lướt tay lên đỉnh chiều dài của cậu. Jimin mút những ngón tay của Hoseok bên trong miệng của mình, liếm sạch chúng trong sự thích thú của người kia. "Anh vẫn muốn trêu đùa em."

Nhảy ra khỏi giường, Hoseok mang tới một cái cockring, đeo nó vào cho Jimin một cách cẩn thận. Anh lấy dương vật giả ra khỏi Jimin và cậu ngã xuống giường, gần như đánh mất hơi thở của bản thân. Hoseok một lần nữa đánh vào mông Jimin, sự phục vụ này như quá sức trêu đùa Jimin.

Jimin cảm thấy như da mình đang nóng lên và mông của mình đang đỏ dần lên. Điều cậu hối hận là không được nhìn thấy gương mặt của Hoseok lúc này, bởi vì, con mẹ nó, Hoseok thật sự quá nóng bỏng. Và mặt anh chắc chắn sẽ đỏ lên khi anh đánh vào mông cậu, một chút ướt át và trần trụi. Ôi chúa. Một cú đánh khác lên đùi, kéo cậu về thực tại. Sức ép của chiếc vòng trên chiều dài đang đè nặng lên cậu, và cách duy nhất là cậu đang cố ghì chặt xuống nệm từ sự kích thích, cậu dần trở nên mất bình tĩnh.

"Làm ơn... làm ơn." Jimin cầu xin, chật vật để nói khi cậu cảm nhận sự đụng chạm trên phần thân dưới của mình.

Hoseok cười thầm, "Làm ơn gì nào, Jimin." Anh thì thầm, với tay tới đầu của cậu, kéo cậu lên chỉ với một tay và cậu quỳ trên giường với cái lưng được giữ thẳng. "Em nói phải thật rõ ràng và to lên." Anh tiếp tục đánh vào mông cậu, luôn luôn chắc chắn rằng từng cú đánh được đánh lên các vùng mông khác nhau để không gây nguy hiểm gì cho Jimin.

"Làm em đi, làm ơn." Cậu bật khóc, gần như thét lên và nghẹn lại nơi cuốn họng của mình, "Em cần anh."

Đó là tất cả Hoseok muốn. Anh giúp Jimin xoay người lại sau khi đổ một ít gel bôi trơn ra tay, bôi lên dương vật của mình. Anh cho một ngón tay vào cửa mình Jimin, bôi lên đó số gel bôi trơn còn thừa lại trên tay.

Jimin lập tức choàng tay mình quanh cổ Hoseok với đôi chân dang rộng. Hoseok cười lớn với hành động của cậu, "Em thật dâm đãng đó, Jimin." Anh rên lên bên tai cậu, trong khi tay giữ chặt và ép lên đùi cậu mà không tiến vào vội. "Anh sẽ làm em khao khát, làm em cầu xin anh cho đến khi em không thể kêu gào thêm nữa." Anh nghiêng đầu cắn lên cổ Jimin, mút lên da và cắn vào phía bên phải xương đòn, để lại vết bần và dấu hôn đỏ trên làn da trắng mà anh biết chắc rằng cồ áo sơmi sẽ che được nó. "Nhưng em là một cậu bé ngoan, baby. Anh sẽ cho em những gì em muốn."

Cố định dương vật trước lối vào của Jimin, Hoseok bắt đầu đẩy vào bên trong, cả chiều dài dễ dàng trượt vào bởi lượng lớn gel bôi trơn mà anh đã dùng để đẩy dương vật giả vào trong lần kích thích trước. Anh thở nhanh, nhắm chặt mắt trước sự cọ xát quá lớn, Jimin nỉ non bên dưới cùng khoái cảm cuối cùng cùng được lắp đầy một lần nữa, cậu di chuyển hông đòi hỏi nhiều hơn.

Hoseok chiều theo cậu, bắt đầu ra vào, tay anh giữ phần gốc dương vật trong lần ra vào đầu tiên, cho đến khi có được nhịp vào bắt đầu đâm vào mạnh hơn, nhanh hơn và sâu hơn. Anh nhấc cậu lên bằng một tay, để chân của Jimin ghác lên vai anh, để anh có thể vào sâu bên trong cậu hơn.

Cơn khoái cảm ập đến với Jimin, cậu hét tên Hoseok trong từng tiếng rên dài và ghào thét trong tông giọng cao vút đầy dâm đãng. "Em... em có thể bắn không?"

Hoseok rên dài trước khi nói, "Chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi, babe." Anh cố ý đâm mạnh hơn vào Jimin, "Em không được phép."

Anh trượt tay giữa cơ thể họ, bắt đầu vuốt ve cơ thể Jimin thật chậm khi anh dừng lại giữa từng cú thúc, giữ chúng không nhanh nhưng vẫn rất mạnh. Mắt Jimin mở to hết cỡ bên dưới lớp vải bịt màu xanh, hàng lông mày giãn ra hết mức, thở hổn hển, và cả cơ thể run lên bần bật, "Làm ơn! Làm ơn!" Cậu van xin khi tựa vào Hoseok, bàn tay nắm chặt. Cậu muốn bấu víu vào gì đó nhưng không thể vì chiếc còng vẫn ở trên tay. Bây giờ, Jimin biết cậu sẽ bắn ra, nếu như không có chiếc cockring chết tiệt này. Điều này quá sức với cậu khi không được bắn ra, đặc biệt khi Hoseok trực tiếp xoa nắn lên cậu.

Hoseok cắn môi, rất thích thú với cách mà giọng của Jimin vang lên cầu xin anh khi cậu đến giới hạn. "Được rồi. Đợi anh thêm một phút nữa nhé. Được chứ." Anh di chuyển không còn uyển chuyển nữa, anh gần như sắp lên đỉnh, "Chịu đựng thêm một phút nữa thôi và anh sẽ để em bắn ra." Anh quyết định sẽ tha cho cậu, và anh di chuyển tay khỏi chiều dài của Jimin đến hai đầu ngực, nhéo mạnh lên đó.

Jimin gật đầu thật nhanh, cậu ngồi trên mép giường, nhưng cậu không thể nói rằng cậu không thích như vậy chút nào. Cậu cảm giác sắp bắn ra đến nơi nhưng chiếc vòng đang cản cậu lại. Jimin tập trung vào âm thanh mà Hoseok đang tạo ra, âm thanh của tấm lưng giường va nhẹ vào tường và tay của Hoseok. Cậu tập trung vào mọi thứ ngoại trừ làm việc cậu gần như đạt được cực khoái. Điều này vẫn quá sức với cậu.

Cuối cùng Hoseok tháo bỏ chiếc cockring, nhưng anh không dừng thúc vào Jimin cho đến khi người trẻ tuổi thật sự bắn ra, nó thật nhiều. Sau lần bắn ra của cậu, Hoseok cười ra tiếng. Jimin nâng người, tay cậu cố kéo Hoseok lại gần mình hơn, cậu thậm chí còn không thể hét lên vào lúc này, hơi thở của cậu như đang nghẹn lại nơi cuống họng và cậu thật sự bật khóc sau khi giải phóng ra toàn bộ. Hoseok vẫn thúc từng nhịp nhanh và sâu vào cậu, cậu rên rỉ lặp đi lặp lại khi anh thúc vào tuyến tiền liệt đầy kích thích.

Khi Hoseok tới, anh bắn toàn bộ bên trong Jimin, giọng anh khàn lại khi gọi tên cậu, toàn thân như tê liệt, bất lực trước sự giữ cho những cú thúc khi lên đỉnh. Nó quá nhiều, quá tốt và khi anh phản ứng, anh với tay lên tháo bỏ chiếc khăn bịt mắt trên mặt cậu, ngắm nhìn đôi mắt ướt đi vì khóc bởi khoái cảm mà anh mang lại. Đó là lúc mà Jimin biết mọi việc đã kết thúc, vì vẻ mặt nhẹ nhàng của của Hoseok và đôi mày anh hơi cau lại một chút. Cậu nhắm nhanh mắt vì ánh sáng chói vào mắt cậu sau một khoảng thời gian dài bị bịt mắt. Anh hôn cậu, chậm chạp và dịu dàng, Hoseok nhẹ nhàng rút ra, nằm bên cạnh và cởi bỏ chiếc còng trên tay cậu.

Jimin xoa tay thành vòng tròn lên vết bầm mà chiếc còng để lại, cậu ôm chặt Hoseok, vuốt ve hai bên má và ngực anh. Hoseok cười nhẹ, anh hôn lên mặt cậu. "Em ổn chứ?" Jimin gật đầu nhanh chóng và mở mắt. "Em chắc chứ?" Jimin cười khúc khích một cách mệt mỏi.

"Em ổn, Hoseok. Còn anh?" Cậu nhìn anh gật đầu, "Anh đã không bắn vào em nhiều như những lần trước."

Hoseok cười lặng lẽ, "Lần sau anh sẽ làm vậy." Anh hứa với cậu, xoay nhanh ra mép giường, anh với tay lấy hộp khăn giấy mà không cần đứng lên, lấy ra một ít vừa đủ để lau cho bản thân và người yêu của mình.

Jimin nhắm mắt lần nữa, gần như trôi vào giấc ngủ khi nghe tiếng anh nói, "Anh yêu em." Hoseok thì thầm thật ngọt ngào và hôn lên khắp cổ và đôi má phúng phính của cậu, "Anh yêu em rất nhiều."

Jimin ôm anh chặt hơn, "Em cũng yêu anh."

Đã hơn một năm từ khi hẹn hò với Hoseok và sống cùng anh, và gần hai năm từ lần gặp đầu tiên của cậu với Hoseok, nhưng Jimin vẫn luôn chắc chắn một điều và điều đó sẽ không dừng lại... Jung Hoseok thật sự rất mê hoặc.

The End

___________________________

Note: Fic chưa có beta nên sẽ có sai sót, các tình yêu comt để mình hoàn thiện hơn và có động lực ở nhiều fic sau nữa nhé ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top