Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Nhật báo tiên tri

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng thứ ba,khi Hermione bước vào trụ sở Thần sáng, mọi ánh mắt trong phòng đều tập trung vào cô. Cô ngẩng cao đầu, phớt lờ đi ánh mắt khiếm nhã của mọi người. Cô tìm thấy Harry đang ngồi trong văn phòng của mình làm một số công việc giấy tờ.

"Chào buổi sáng, Harry," Hermione chào hỏi, "Bồ có biết chuyện gì đang xảy ra với mọi người không? Tất cả họ đều nhìn chằm chằm khi mình bước vào."

Harry thậm chí còn không nói gì với cô, cậu chỉ cúi đầu nhìn vào tờ báo trên bàn của mình rồi quay lại nhìn Hermione.

Hermione liếc xuống nhật báo tiên tri hằng ngày của Harry, cô không hiểu nó viết gì lúc đầu, và phải đọc lại tận hai lần. Trên trang nhất là dòng chữ : Draco Malfoy và Hermione Granger cùng ở muggle London. Phía dưới tiêu đề là một bức ảnh động Hermione nắm tay Draco khi họ rời rạp chiếu phim.

"Ôi Merlin," Hermione chìm vào chiếc ghế trước bàn làm việc của Harry, cô giữ chặt tờ báo đến mức các khớp ngón tay bắt đầu trắng bệch, "Mình có thể giải thích."

Harry đưa cốc cà phê lên môi và nhấm nháp một cách thản nhiên, chờ đợi để nghe Hermione nói gì.

"H-harry," Hermione lắp bắp, "Cậu ấy hỏi mình, rồi rời đi trước khi mình kịp nói đồng ý hay không. Mình không thể bỏ mặc cậu ấy sau những gì bọn mình đã trải qua trong những tuần qua. Mình đã không muốn đi hẹn hò với cậu ấy .. Bọn mình chỉ là bạn Harry. " Cô bắt đầu tự nhủ, "Chỉ là những người bạn hẹn hò, nắm tay và hôn nhau vào cuối đêm." Lông mày của Harry nhướng lên và đôi mắt của cậu mở to, "Merlin, mình bị làm sao vậy chứ? Thật sự ... tại sao cách nhìn của mình về cậu ấy lại thay đổi đến thế? Đã có lúc mình khinh thường người đàn ông này,thậm chí là căm ghét cậu ấy. Cậu ấy làm mình vui, làm cho mình cười. Điều đó khiến mình như muốn phát điên. Mỗi khi nhìn vào đôi mắt xám xịt đó, mình không thể không lạc vào chúng. " Cô chợt nhận ra mình đang trút hết nỗi lòng cho một Harry bị sốc, "Xin lỗi, mình không nên nói như vậy."

"Ồ, ừm ... được rồi," Harry tháo kính ra và dụi mắt, cậu im lặng trong chốc lát, "Cậu ta có làm bồ hạnh phúc không, Mione?"

Hermione bị câu trả lời của Harry làm cho ngạc nhiên, cậu không hề giận, cũng không bắt đầu nổi cơn tam bành, "Gì chứ?"

"Cậu ta có làm cho bồ hạnh phúc không?" Harry hỏi, Hermione suy nghĩ nhưng không đáp lại, "Mình chỉ muốn bồ được hạnh phúc, và nếu bồ tìm thấy hạnh phúc với con chồn sương đó .." Hermione có thể nói Harry đã cân nhắc kỹ lời nói của mình. "V-vậy thì cứ như vậy đi. Rõ ràng là bồ và Ron sẽ không có kết quả và thành thật mà nói, bồ xứng đáng được đối xử tốt hơn cậu ấy. Nếu bồ nghĩ Malfoy tốt hơn cậu ấy, thì mình sẽ không ngăn bồ."

"Harry, bồ có khỏe không vậy?" Vì phản ứng này cô đã rất lo lắng cho sức khỏe của Harry.

"Mình cảm thấy rất ổn," Harry nói, cậu ngả lưng trên ghế.

Hermione mỉm cười với chính mình khi cô chợt nhận ra, cô thực sự thích ở bên tên phù thủy kiêu ngạo, tự mãn và tự phụ kia và cô không quan tâm ai biết điều đó, "Ừ, cậu ấy làm mình hạnh phúc ... Đã lâu rồi mình mới được thỏa mãn như vậy. "

"Tốt, bây giờ thì rời đi trước khi mình đổi ý và quyết định đi giết tên khốn đó." Harry ngồi dậy, túm lấy bút lông của mình để ký một số tài liệu.

Hermione cười khúc khích, và tiến về phía cửa, "Tạm biệt Harry, hẹn gặp lại sau."

* * * * *

"Mẹ thánh của Salazer!" Blaise hét lên, nhìn xuống nhật báo tiên tri của mình, "PANSY ĐẾN ĐÂY!"

Pansy chạy vào phòng khách, tóc vẫn còn ướt do tắm, "Sao vậy?" Cô hỏi gấp.

Blaise băng qua phòng và đưa tờ báo cho vị hôn thê của mình, "Em xem đi."

Pansy đọc to tiêu đề, "Pam Potion đang tìm kiếm những nhà sản xuất bia mới."

"Lỗi của anh. Hãy lật nó lại và đọc trang đầu tiên." Blaise nói.

Đôi mắt cô lướt qua tờ giấy đen trắng mà không hề hoảng hốt, "Cũng đến lúc rồi. Hai người đó mập mờ mấy tuần qua. Có lẽ bây giờ họ sẽ gặt hái được gì đó vì tất cả đều đã công khai." Cô đặt tờ báo xuống bàn cà phê và làm phép sấy khô tóc.

Như thể thời gian không thể hoàn hảo hơn, Draco bước vào phòng. Trông anh gầy guộc và mệt mỏi.

"Có chuyện gì vậy chàng trai đang yêu?" Một nụ cười nhếch mép trên gương mặt Blaise.

"Đừng nói chuyện với tao," Draco vừa nói vừa đi đến phòng ngủ của mình.

"Sao cậu về sớm vậy?" Pansy hỏi.

Draco quay lại trước cửa phòng ngủ của mình, "Cậu nghĩ sao tôi lại về sớm? Nhật báo tiên tri hàng ngày đã đưa tôi và Granger lên trang nhất chết tiệt. Mọi người ở chỗ làm đều hỏi về nó." Anh bắt đầu nói với giọng điệu chế giễu "Bây giờ cậu đang hẹn hò với một Gryffindor à? Potter có đồng ý không? Cha cậu có chấp nhận không? Khi nào thì đám cưới? Cậu nghĩ con cháu của cậu sau này sẽ được xếp vào Slytherin hay Gryffindor? Blah, blah, blah." Anh bước vào phòng và bắt đầu đóng cửa lại.

"Thế thì làm sao?" Blaise hỏi, cậu khá hứng thú với chuyện này, "Tao tưởng mày thích cổ chứ."

Draco nắm lấy cánh cửa và mở nó ra, "Đúng, tao thích cô ấy. Nhưng tao không muốn chuyện này làm hỏng mọi thứ, nó có thể là quá nhiều cùng một lúc. Mọi người trong thế giới phù thủy đều biết, có lẽ cô ấy chưa muốn mọi người biết, và tao tôn trọng điều đó. Tao sẵn sàng chờ đợi cô ấy. "

"Mày đang làm quá lên đấy, anh bạn." Blaise nói.

Draco thở dài, "Có lẽ vậy."

Knock

Knock

Knock

Người đằng sau cánh cửa nói, "Em biết anh đang ở trong đó, Draco."

Cả ba người họ đều biết ngay đó là ai, Hermione. Draco nhìn chằm chằm vào cánh cửa một lúc, không biết phải làm sao.

Blaise bước đến sau lưng anh và nói nhỏ đủ để anh nghe thấy, "Đây là lúc mày mở cửa và trả lời. Cổ đến đây là có lý do, anh bạn."

Draco chậm rãi bước tới cửa, những ký ức về vài tuần qua tràn ngập trong tâm trí của anh, Hermione xuất hiện tại St. Mungo trong tình trạng nguy kịch, cách đó mười bốn bước, toàn bộ là phân của Hippogriff, mười ba bước, thử pizza lần đầu tiên, mười hai bước, mắc kẹt trên ban công của cô ấy, mười một bước, tra hỏi Goyle, mười bước, trông Teddy, chín bước, qua đêm tại chỗ cô ấy, tám bước, vũ hội, bảy bước, truy lùng Potter, sáu bước, hôn Granger, năm bước, sự cố ở Hogwarts và tìm ra thuốc giải, bốn bước, hôn lại Granger, ba bước, Pansy và Blaise đính hôn, hai bước, hẹn hò với Granger, một bước, yêu một Gryffindor, nắm cửa đã trong tầm tay.

Anh từ từ vặn nắm cửa, mở ra và tìm thấy Hermione ở phía bên kia. Cô nắm chặt hai tay như thể đang lo lắng, "Draco, em ..."

Anh không còn quan tâm đến việc kiên nhẫn nữa. Chàng trai tóc vàng chưa bao giờ là một người đàn ông kiên nhẫn. Anh chỉ muốn Hermione, và Draco luôn có được những gì anh muốn.

Draco cắt lời và ấn môi mình lên môi cô. Hermione ngạc nhiên nhận lấy nó, cô lùi lại vài bước, môi họ quấn quýt không rời. Cô tiếp tục lùi lại cho đến khi lưng đập vào cửa căn hộ của mình. Hermione đáp lại bằng cách hôn lại anh, luồn ngón tay qua tóc anh. Bàn tay của anh đi dọc xuống cơ thể của cô rồi quấn lấy lưng cô. Đôi môi Draco rời khỏi môi cô và bắt đầu di chuyển theo đường cằm.

Hermione cảm thấy như tan chảy trong vòng tay của anh, "Em nghĩ có lẽ anh đã đọc nhật báo tiên tri."

"Có, anh đọc rồi." Draco nhìn xuống đôi đồng tử màu nâu sáng của cô, "Em biết đấy Mione nếu chúng ta ở bên nhau, chúng ta phải thuyết phục cả những người khác."

Hermione nhìn qua Draco và căn hộ phía sau anh. Blaise và Pansy đang đứng đó trố mắt nhìn họ, "Em nghĩ chúng ta đã thuyết phục được Blaise và Pansy."

Draco quay đầu lại để nhìn Blaise và Pansy rình rập họ, nhưng hai người đã nhanh chóng nhảy khỏi đó. Anh quay lại phía Hermione, "Em có chắc về chuyện này không Mione? Anh không muốn ép buộc em làm bất cứ điều gì mà em không muốn.'

Hermione nhìn vào đôi mắt xám bão của anh, cô thấy ngay sau đó có một chút màu xanh bên trong, "Em muốn điều này, Draco. Em không quan tâm là ai biết."

"Tốt lắm." Draco nói, anh cúi xuống và hôn cô một lần nữa.

Cuộc sống của Ron Weasley vài tuần qua chỉ quanh quẩn thức dậy và làm việc ở cửa hàng của anh trai mình, tiệm giỡn. Kể từ khi Hermione chia tay với cậu, cậu hoàn toàn trở thành mớ hỗn độn. Không ai có thể đảm bảo rằng cậu trở về nhà vào ban đêm trong tình trạng nguyên vẹn, đó từng là công việc của Hermione. Ron bắt đầu nhớ Hermione và cái cách mà cô luôn nói với cậu về mọi thứ.

Phù thủy tóc đỏ bước vào căn hộ mà cậu ở chung với anh trai George. Anh ấy đang nghỉ trưa và muốn tự mình làm một chiếc bánh sandwich. Nhật báo tiên tri để trên quầy bếp, cậu thấy nó ở đó trong khi dòng tiêu đề nhảy ra phía trước cậu. Cậu nhặt nó lên, cảm thấy mọi thứ trong đó thật kỳ quái.

Nước mắt cậu trào ra, cậu đổ gục xuống sàn. Nhìn chằm chằm vào bức ảnh Hermione và Draco nắm lấy tay nhau, một nụ cười thật tươi nở trên khuôn mặt cô.

Mình không bao giờ có thể làm cho cô ấy mỉm cười như vậy, cậu nghĩ, mình không xứng đáng với cô ấy. Nước mắt cậu trào ra nhiều hơn khi cậu nhận ra những gì mà bản thân đã làm. Hermione là điều tuyệt vời nhất từng xảy ra với mình và mình đã để cô ấy đi ... Mình chìm đắm trong rượu và cuối cùng cô ấy đã chịu đủ. Mình đã đánh mất mọi điều tốt đẹp mà mình từng có chỉ vì thứ này. Cậu liếc qua tủ rượu của mình và cơn giận dữ dâng lên trong cậu. Cậu không thể đứng nhìn nó được nữa, rượu đã lấy đi tất cả mọi thứ của cậu.

Ron đứng dậy bước tới tủ rượu, cậu mở nó và chộp lấy chai đầu tiên mà cậu nhìn thấy. Cậu ném nó xuống sàn, thủy tinh vỡ tung tóe khắp nơi. Chai này đến chai khác vỡ vụn trên sàn gỗ cứng khi cậu ném chúng bằng tất cả sức của mình.

Khi không còn chai nào trong tủ, cậu ngã lăn xuống sàn. Thủy tinh cứa vào tay. Trên sàn nhà nhuộm màu rượu whisky lửa đó cậu tự hứa với chính mình sẽ không bao giờ đụng vào chai rượu nào nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top