Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2 (Thượng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đưa Faker cùng với Peanut đến trường học, Lý mụ mụ dặn dò hai đứa nhỏ tan học nhất định phải cùng nhau về nhà, một phần bởi vì có tới hai người, một phần cũng vì Faker đã trở thành một cậu bé lớn, cho nên buổi chiều tan học sẽ không tới đón chúng nữa mà hai đứa nhỏ phải tự mình đi về nhà.

Faker gật gật đầu, Peanut còn đang gắt gao nắm lấy tay anh, nhu thuận cùng với Lý mụ mụ nói tạm biệt.

Sau khi mụ mụ rời đi rồi, Faker đang đứng phía trước cổng trường, nhìn thấy các bạn học lui tới đều hướng ánh mắt tò mò về phía bọn họ, ngay lập tức vung tay khỏi bàn tay của Peanut, "Đến trường rồi, anh không cần phải nắm lấy tay em nữa chứ ?"

Peanut quệt quệt miệng nói, "Vâng."

Sau đó bọn họ hai người một trước một sau tiến vào trường học.

Peanut đi theo Faker tới SKT ban, mọi người không sai biệt lắm đều đã đến đầy đủ , Peanut đứng ở cửa không dám tiến vào, ngó đầu nhìn bên trong này các bạn cùng lớp mới vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, Peanut còn nhớ rõ, thời điểm học kỳ trước cậu còn học ở ban ROX, đã từng cùng những người này thi đấu giao hữu, chẳng qua kết quả là bọn cậu đã thua.

Nghĩ đến đây cậu lại rất nhớ các ca ca ban ROX, cũng không biết hiện tại bọn họ bị phân đến ban nào.

Peanut trong lòng cảm thấy có chút mất mát.

"Vì cái gì không bước vào?" Faker nhìn thấy Peanut đứng ở cửa chừng 5 phút mà không thấy có phản ứng gì, nhịn không được hỏi cậu. Anh vừa mới mở miệng, các bạn nhỏ khác trong ban liền không rủ nhau chú ý tới đứa nhỏ mới này mới này, đồng loạt tất cả ánh mắt đều dừng ở trên người Peanut.

Peanut bị gọi giật bắn người, cầm lấy quai đeo cặp của mình tiến vào phòng học, đứng ở trên bục giảng lo lắng nở nụ cười, "Chào mọi người, mình là học sinh mới tới, mình tên là Peanut, về sau mong mọi người chiếu cố nhiều hơn."

"Oa", Blank ngồi ở phía dưới hô to một tiếng, "Bạn thật đáng yêu nha."

Peanut bị lời khen bất thình lình khiến cho cậu không biết nên trả lời như thế nào. Chỉ có thể đứng ở trên bục giảng không ngừng vò vò bàn tay mình.

Bang ngồi bên cạnh liền cho blank một gõ đầu, nhỏ giọng nói, "Em dọa người ta sợ rồi." Blank "A" một tiếng ôm đầu, mặt ỉu xìu nói thầm , "Chỉ là do thật sự thực đáng yêu thôi mà."

Wolf ngồi ở phía sau hướng về phía cậu cười to vài tiếng, "Blank, em đáng đời !" Blank quay lại cho anh một cái nhìn xem thường.

Faker nhìn bọn họ không nói gì, trở về vị trí bàn của mình lấy ra từ cặp một quyển sách, tự mình ngồi xuống.

Lúc này Bang đang đứng dậy chạy đến bên cạnh Peanut, lần lượt giới thiệu cho cậu những bạn học trong ban, sau đó cậu nhìn chỗ ngồi, trực tiếp lướt qua bàn cuối cùng nơi mà Sky đang ngủ ngon.

Blank ở bên dưới điên cuồng cho hắn mấy cái nháy mắt, liều mạng vỗ vỗ chỗ bên cạnh mình chưa có ai ngồi. Bang liền hướng đến chỗ cậu làm mặt quỷ, khẩu hình miệng rõ ràng đang nói, no way.

Đang nghĩ Bang liền hướng ánh mắt đặt về chỗ bên cạnh của Faker, cậu nhớ rõ Peanut và Faker cùng nhau tới lớp, "A ~" cậu đột nhiên nghĩ ra, lập tức kéo tay Peanut vừa đi vừa cười tủm tỉm nói với bé, "Vương Hạo à, em cứ ngồi ở bên cạnh Tương Hách đi."

Peanut cảm thấy Bang như người một nhà, cậu nhìn nhìn vị tiền bối đại nhân kia còn đang đọc sách, thật cẩn thận nói một câu, "Được ạ."

Nhưng mà kì thực trong lòng Peanut cao hứng đến mức muốn phun cả sữa .

Cậu nhẹ nhàng cước bộ bước thong thả đến bên cạnh chỗ bên cạnh Faker, sau đó chậm rãi ngồi xuống, Peanut thấy Faker không bỏ đi, híp mắt cười, an tâm đem túi sách cầm xuống dưới.

Peanut nhớ kỹ lời dặn của Gorilla trong buổi học cuối cùng, cho nên hôm nay cậu thực ngoan ngoãn đem sữa bò mụ mụ làm cho đem sữa bỏ vào trong cặp của mình.

Nhưng thời điểm cậu đem sữa theo túi sách lấy ra, dư quang trong mắt cậu đột nhiên dừng lại trên người Faker đang im lặng đọc sách, vì thế ma xui quỷ khiến thế nào cậu lại đem sữa đặt ở trên bàn của Faker. Faker đang đọc sách ngẩng đầu nhìn cậu liếc mắt một cái, "Anh không uống."

"Vì sao?" Peanut thực bi thương, đây là lần đầu tiên bé chủ động cùng người khác chia sẻ sữa mà mình thích nhất, trước kia Smeb cầu mong được muốn uống một ngụm liền bị Gorilla nghiêm khắc từ chối, mà hiện tại Faker thế nào lại không muốn nhận sữa của bé! Bé không hiểu a.

". . . . . ." Faker nhìn thấy cậu trầm mặc hồi lâu, cứ như vậu thẳng cho đến khi lỗ tai của anh đỏ ửng tới mức không còn nghe được nữa, anh mới quay đầu lại vùi vào trong sách, cúi đầu nói một câu, "Bởi vì anh bị dị ứng sữa."

Peanut bị lời nói của Faker dọa sợ đến mức nói không ra lời, cậu là lần đầu tiên đụng phải một bạn học bị dị ứng sữa, này đối Peanut mà nói quả thực chính là chuyện cực kỳ lạ lùng. Cậu không biết nên phản ứng thế nào với chuyện này, đây phải chăng chính là lỗ hổng của Faker ? Bởi vì anh so với những đứa trẻ bị dị ứng sữa khác mà nói quả thực là trí tuệ khác nhau một trời một vực, Faker đại nhân nhất định là thực vất vả đi? Nghĩ như vậy, Peanut thong thả đem sữa tới trước mặt mình, lại thong thả đem ống hút cắm xuống, cuối cùng thong thả đem hút xuống cổ họng.

"Hay là đại nhân gạt mình chuyện này?" Peanut suy nghĩ cẩn thận.

"Không cần nói cho người khác." Mặt của Faker còn giấu ở trong sách, anh cúi đầu truyền thanh âm vào lỗ tai của Peanut.

Anh cũng không biết mình vì cái gì lại muốn nói cho Peanut, dù sao cũng đã nói rồi, chính là bởi vì không muốn nhìn thấy biểu tình thất vọng của Peanut đi.

Không biết vì sao, cũng không muốn biết, dù sao chính mụ mụ bảo anh phải chiếu cố cho Peanut thật tốt, cho nên không thể làm cho cậu buồn a.

"Nhất định là như vậy." Faker âm thầm nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top