Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong Vũ cung, Cung Viễn Chủy nhận được tin tức xác thực từ Giác Cung, châm cứu giải huyệt hôn mê của Vụ Cơ, Vụ Cơ mơ màng tỉnh lại.

Tin Thượng Quan Thiển bị giam giữ lan truyền khắp cung, nhưng lại không đưa ra tin tức chính xác, rốt cuộc là vì sao bị giam giữ, lại có thái y trong cung cố tình dẫn dắt, Vụ Cơ tự nhiên cho rằng kế hoạch của mình đã thành công, lớn tiếng la hét rằng Thượng Quan Thiển chính là người đã đánh bị thương bà.

Lời này vừa nói ra, đương nhiên là gây nên sóng gió, Cung Tử Vũ được Vụ Cơ nuôi dưỡng, đương nhiên phải đòi lại công bằng cho bà, lập tức truyền lệnh đưa Thượng Quan Thiển đến điện Chấp Nhận xử lý, Giác Cung không từ chối, đồng ý giao Thượng Quan Thiển cho điện Chấp Nhận xử lý.

Mọi người trong Cung Môn đều tụ tập ở điện Chấp Nhận, Thượng Quan Thiển tuy bị hành hình trong ngục tối nhưng được thả ra chữa trị mấy ngày, vết thương trên người đã khỏi hẳn, không nhìn ra vết thương gì.

Vụ Cơ nhìn dáng vẻ của nàng ta, không thấy chút tiều tụy và hoảng sợ nào, trong lòng cảm thấy bất an, với sự hiểu biết của bà ta về Cung Thượng Giác, nếu hắn nghi ngờ Thượng Quan Thiển là thích khách Vô Phong, không thể để nàng ta bình an vô sự đi ra khỏi ngục tối, mọi chuyện có vẻ không ổn.

Cung Tử Vũ tuy thương hoa tiếc ngọc, nhưng Thương Quan Thiển đã làm hại người thân cận của hắn, bây giờ dù thế nào cũng không thể thương xót được nữa, nói:

"Thượng Quan Thiển đánh thương Vụ Cơ phu nhân, lòng dạ hiểm ác, có khả năng là thích khách Vô Phong, đưa xuống nghiêm tra."

Vài thị vệ định tiến lên bắt người, Cung Thượng Giác ngăn lại: "Khoan đã."

Cung Tử Vũ nhân cơ hội chế nhạo: "Sao vậy? Giác công tử không nỡ sao?"

Cung Thựơng Giác không để ý đến lời chế nhạo của hắn, nhìn chằm chằm vào vị trí trống bên cạnh hắn, lạnh lùng nói: "Đã thẩm vấn, thì phải đối xử bình đẳng, bắt tất cả những người tình nghi xuống thấm vấn mới được."

Nhận ra ánh mắt của Cung Thương Giác, đáy mắt Cung Tử Vũ thoáng hiện lên vẻ hoảng loạn, giọng nói cũng lớn hơn, càng tỏ ra hắn muốn che giấu: "Giác công tử vì bao che cho hung thủ, mà còn muốn kéo những người không liên quan khác vào sao?"

"Vũ công tử, hãy cẩn thận lời nói của mình!" Đối với lời vu khống của Cung Tử Vũ, Cung Thượng Giác không chút khách sáo mà phản bác lại.

Thấy Cung Tử Vũ mất bình tĩnh, Cung Thượng Giác nhìn chằm chằm vào hắn với vẻ vừa cười vừa không cười mà nói: "Có liên quan hay không thì phải chờ thẩm vấn mới biết được, ta còn chưa nói là ai, ngươi căng thẳng cái gì?

"Ngày thứ hai sau khi phu nhân Vụ Cơ  bị ám sát hôn mê, có người lẻn vào Chủy cung trộm thuốc, bị ám khí của Viễn Chủy đệ đệ đánh thương, ám khí đó được bôi một loại thuốc độc đặc chế, nếu cứa vào da thịt thì chắc chắn sẽ bị lở loét chảy mủ, dù có dùng thuốc trị thương tốt nhất cũng vô ích. Khi Viễn Chủy đệ đệ giao đấu với tên trộm, đã nhận ra dáng người của tên trộm rất giống với Vân Vi Sam cô nương, vì cân nhắc đến sự an nguy của Cung Môn, cũng xin Vũ công tử giao nộp Vân Vi Sam, cùng nhau thẩm vấn."

Thấy Cung Tử Vũ ăn quả đắng, ca ca mình chiếm thế thượng phong, Cung Viễn Chủy đắc ý dương dương, vô cùng tự hào, nhìn quanh điện Chấp Nhận, không thấy bóng dáng Vân Vi Sam, liền chế giễu nói: "Vân cô nương không đến à. Chẳng lẽ là chột dạ sao?"

Cung Tử Vũ trừng mắt, vẻ mặt đề phòng, cảnh giác nói: "Vân cô nương đang đau ốm, ta bảo nàng ấy ở lại Vũ cung nghĩ ngơi không cần đến đây. Các ngươi đừng quá đáng như vậy."

Cung Thượng Giác mặt không biểu cảm, lạnh lùng nói: "Không ai bắt nạt ngươi, chỉ cần ngươi chịu giao nộp Vân Vi Sam, để ta đưa về Giác cung thẩm vấn cẩn thận, mọi chuyện sẽ tự sáng tỏ. Hay là, Vũ công tử bị sắc đẹp mê hoặc, muốn bao che cho thích khách?"

Cung Tử Vũ cứng cổ đối đầu với hắn: "Không thể nào! Giao cho ngươi thẩm vấn, nàng còn sống được sao?"

Hành động này của hắn càng khiến những người có mặt nghi ngờ

Cung Thượng Giác nheo mắt phượng, lạnh lùng nói "Nếu nàng ta thực sự là thích khách Vô Phong, đương nhiên ta sẽ không để nàng ta sống."

Không khí căng thẳng giữa hai người dường như không khí cũng đông cứng lại, nhất thời không ai dám phá vỡ thế bế tắc, Vụ Cơ khí hư thể nhược không thể ngăn cản, Cung Tử Thương có lòng muốn hòa giải nhưng lại chậm một bước.

A Uyển bước vào cửa liền im lặng nhìn lạnh lùng, thấy tình hình căng thẳng, lúc này mới lên tiếng hòa giải: "Được rồi, cùng là huynh đệ, hà tất phải làm cho tình hình trở nên căng thẳng như vậy?"

Nhìn thái độ của Cung Tử Vũ, muốn đưa Vân Vi Sam đi chỉ sợ còn phải trải qua một trận chiến ác liệt, nàng mắt liếc nhìn, trong lòng đã có tính toán, cười nói: "Vũ công tử đã lo lắng cho Vân cô nương, không đưa nàng ta về Giác cung thẩm vấn cũng được."

Nghe nàng nói vậy, Cung Tử Vũ mừng rỡ, sợ Cung Thượng Giác bác bỏ, lập tức chắp tay nói: "Đa tạ tẩu tẩu."

Cung Thượng Giác nghi hoặc nhìn nàng một cái, phu thê trao đổi ánh mắt, Cung Thượng Giác trong lòng đã hiểu rõ, im lặng không nói, giao quyền quyết định vào tay nàng.

Không đợi Cung Tử Vũ vui mừng được bao lâu, A Uyển cau mày, giọng điệu thay đổi nói:

"Nhưng... trên người Vân cô nương có nhiều điểm đáng ngờ, nếu cứ mặc kệ, chỉ thẩm vấn một mình Thượng Quan cô nương, e rằng không công bằng, khó mà phục chúng. Viễn Chủy đệ đệ đã đánh thương tên thích khách trộm thuốc, nếu Vân cô nương thực sự là thích khách, trên người nhất định có vết thương, chi bằng đưa Vân cô nương đến điện Chấp Nhận, để ta và phu nhân Vụ Cơ cùng nhau khám nghiệm vết thương cho nàng, như vậy vừa có thể rửa sạch nghi ngờ trên người Vân cô nương, Vũ công tử cũng không cần lo lắng cho sự an nguy của nàng, chẳng phải là một mũi tên trúng hai đích sao?"

Nói đến đây, ngay cả Cung Tử Vũ có muốn bao che cho Vân Vi Sam cũng không tiện can thiệp, để hai vị phu nhân của Cung Môn đích thân kiểm tra vết thương. Vụ Cơ là di nương của Vũ công tử, đương nhiên sẽ không thiên vị cho Giác cung, chuyện này không còn đường lui.

Nàng từng câu từng chữ như châu ngọc, tiến thóai có độ, khiến người ta không thể phản bác, so với cách xử lý "thô bạo" của Cung Thượng Giác, đây đã là phương án ôn hòa nhất có thể lựa chọn lúc này, nếu Cung Tử Vũ còn từ chối, kiên quyết bảo vệ Vân Vi Sam, thì chính là "giấu đầu hở đuôi".

Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Cung Tử Vũ quyết định: "Vậy thì theo ý của tẩu tẩu."

Cung Tử Vũ không biết Vân Vi Sam thực sự có liên quan đến chuyện này, như vậy chẳng khác nào đem nàng ta đẩy vào chỗ chết.

Sai người đến Vũ cung mời Vân Vi Sam đến, A Uyển đơn giản nói rõ ý định của mình với nàng ta, cùng Vụ Cơ và những người khác cùng vào nội thất, cuối cùng lại bổ sung thêm: "Thượng Quan cô nương cũng cùng vào kiểm tra vết thương đi, ngươi và Vân cô nương đều có liên quan, chỉ kiểm tra một người thì không ổn lắm."

Thượng Quan Thiển nhận được tín hiệu ánh mắt của nàng, khẽ cong khóe môi, đi theo nàng nói: "Vâng."

Vân Vi Sam ngẩng đầu liếc nhìn Thượng Quan Thiển, đối phương bắt gặp ánh mắt của nàng, trao đổi với nhau vài ánh mắt. Vụ Cơ âm thầm suy tư, càng nghĩ càng cảm thấy bất an.

Bốn người ngồi đối diện nhau, A Uyển giả vờ không nhận ra hành động nhỏ của Vân Vi Sam, nhàn nhạt nói: "Vân cô nương, xin cô nương cởi áo ngoài ra."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top