Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Mình có cảm giác mình vừa nhìn thấy thứ gì đó không nên thấy - Tashiro lầm bầm khi hạ máy ảnh của Hanzawa xuống khỏi tầm mắt. Bằng cách nào đó, cậu đã thuyết phục được Hanzawa cho mình mượn máy ảnh và đi bộ xuống bãi biển để kiếm chỗ nào đó đẹp đẹp. Tashiro thật sự đã không đến gần hồ thủy triều, cậu chỉ đơn giản nghĩ là có thể chụp được một bức ảnh đẹp để về khoe với Hanzawa nếu cậu chụp hồ thủy triều từ xa nên mới hướng máy ảnh về phía đó

Bản thân chiếc máy ảnh này đã có một tính năng thu phóng khá tuyệt vời. Khi Tashiro phóng to, cậu không thực sự quá ngạc nhiên khi thấy cả Miyano và Sasaki cùng nhau đi xuống hồ thủy triều. Nhưng ngay khi Sasaki-senpai định đứng dậy, Tashiro thấy Miyano giữ anh ấy lại và cậu đã vô tình thấy được những thứ xảy ra ngay sau đó

Và hơn thế nữa, điều đáng nói là cậu đã vô tình chụp được khoảng khắc ấy - ngay lúc Sasaki hôn Miyano - chỉ vì quá bất ngờ mà ấn nhầm nút. Tashiro cảm thấy bản thân mình thật tệ! Cậu đã theo dõi bạn mình, mặc dù chuyện này chỉ là vô tình đi chăng nữa. 

Chỉ là... nó xảy ra... đột ngột quá!

- Mình phải làm gì bây giờ?

Tashiro tự hỏi khi nhìn vào bức ảnh. Cậu không biết cách xóa nó và đương nhiên, Tashiro chắc chắn không muốn để Hanzawa nhìn thấy bức ảnh này. Nếu giờ Tashiro mà cho Miyano xem để xin sự giúp đỡ thể nào Miyano cũng sẽ ngại cho mà coi! Còn nếu cậu mà cho Sasaki xem thì... thôi bỏ đi

Tashiro không muốn nghĩ đến những việc Sasaki có thể làm đâu!

- Hm? Điều gì khiến em thất thần thế, Tashiro-kun? - Hanzawa đột nhiên xuất hiện đằng sau và lấy mất chiếc máy ảnh từ tay của Tashiro

- Ah!

- ... chính xác thì em đã chụp cái gì thế? - Hanzawa hỏi, khuôn mặt hiện rõ sự hoang mang và bất ngờ

- Không phải như thế đâu! Cái đó chỉ là vô tình thôi! Em thề đấy!

- Giờ thì... - Hanzawa nhìn lại bức ảnh lần cuối trước khi nhanh chóng xóa nó đi

- Senpai... Em thực sự xin lỗi - Tashiro kéo nhẹ áo Hanzawa, nói nhỏ với tông giọng buồn và hối lỗi

- Không sao đâu - Hanzawa mỉm cười trấn an và vỗ nhẹ đầu cậu - Anh sẽ không nói với bọn họ đâu

- Anh nghĩ chúng ta nên làm như thế à? Ý em là, em đã thấy-

- Sẽ ổn thôi. Em đã thấy trước đây rồi phải không?

Cả hai bắt đầu bước đi theo hướng ngược lại với hồ thủy triều, quay lại nơi Kuresawa và Shirahama đang ở đó

- Nhưng mà mấy lần đó nó khác. Trước đây hai người đó không hẹn hò và cũng không có như thế. Mấy lần đó em chỉ thấy Sasaki-senpai vươn tay về phía Miyano mà thôi - Tashiro giải thích. Cậu kể lại cho Hanzawa về những gì mà bản thân đã nhìn thấy vào một ngày nào đó sau giờ học, và tất nhiên, thời điểm đó là sau khi Sasaki và Miyano đã bắt đầu hẹn hò. Hanzawa khá hứng thú trước phản ứng của Sasaki khi nghe Tashiro kể nhưng rồi anh cũng bảo hôm ấy Sasaki làm như vậy cũng giống như bây giờ thôi

- Sasaki xem Miyano như một thứ gì đó rất quan trọng. Tốt nhất là em đừng kể cho cậu ta biết chuyện em đã nhìn thấy họ

- Em biết, nhưng mà... em cảm thấy không ổn về điều đó. Giống như em đang theo dõi họ vậy

- Đó chỉ là tai nạn thôi, Tashiro. Đừng lo lắng quá - Hanzawa xoa đầu cậu lần nữa - Nhưng ngoài tấm đó ra, em còn chụp cái gì khác nữa không? - Anh hỏi khi lướt lại những bức ảnh

- Em có chụp vài tấm cho Kuresawa như cậu ấy muốn. Có cả Shirahama nữa. Em định chụp cả hồ thủy triều nữa nhưng mà thôi...

- Bạn gái của Kuresawa sẽ thích mấy thứ này - Hanzawa nói với một nụ cười nhẹ

- Ý anh là sao?

- Bạn gái của em ấy chẳng phải nhập viện nhiều lần sao? Anh chắc chắn cô ấy không thể làm những việc như đi biển với bạn bè của mình, Kuresawa đang làm những việc đó thay cô ấy.

- Giống như cậu ấy đang làm thay những việc mà cô ấy không thể ạ?

- Chính xác. Được nhìn thấy người yêu của mình vui vẻ trong khi nghĩ đến mình là một việc khá thú vị đấy

- Hm... senpai, anh có ai như thế không?

- Hả?

- Một người yêu anh như thế ấy. Giống như chị nào đó mà anh kể cho em nghe lúc trước chẳng hạn?

Tashiro cố hết sức để làm giọng mình nghe có vẻ bình thường nhất, như thể cậu hoàn toàn không bận tâm đến việc Hanzawa và chị gái nào đó đang hẹn hò kể từ ngày Hanzawa kể với cậu là anh sẽ đi gặp chị ấy vậy. Mặc dù điều đó thực sự đã khiến cậu thức trắng đêm và mất ngủ ngay đêm hôm đó

- À, phải rồi... - Thành thật mà nói, Hanzawa đã hoàn toàn quên mất người con gái kia. Anh đã kể với Tashiro về cô ấy chỉ vì muốn xem phản ứng của cậu, nhưng thay vì tỏ ra ghen tị một cách công khai, Tashiro chỉ né tránh anh mà thôi 

- Em thấy đấy, nó đã không thành công

Tashiro dừng bước và phải mất một lúc Hanzawa mới nhận ra cậu không còn đi bên cạnh mình nữa. Anh quay lại và nhìn thấy vẻ mặt bối rối của Tashiro

- Ý anh là sao cơ?

- Em thực sự nghĩ anh sẽ ở đây với em và mọi người nếu anh có người yêu à? Kiểu như dành thời gian rảnh quý báu của mình với mấy người bạn từ trường trung học thay vì đi hẹn hò cùng người ta? - Hanzawa hỏi, nhíu mày, còn Tashiro vẫn tiếp tục đứng đó trong sự hoang mang.

- Chúng ta sẽ tiếp tục khi em đã hiểu - Hanzawa nhún vai

- ... điều đó thật phi lý... - Tashiro lầm bầm với chính mình - Vô lý lắm luôn ấy! Trên đời này thật sự có người không muốn ở bên cạnh Hanzawa-senpai luôn à?! - Cậu hét lên, làm cho một số người xung quanh phải quay lại nhìn

Làm sao có thể có người không muốn ở bên Hanzawa-senpai cơ chứ?? Làm sao mà nó có thể không thành công? Hanzawa có vẻ rất vui khi kể cho cậu nghe về chị ấy. Và mặc dù điều đó làm lồng ngực của Tashiro đau nhói nhưng cậu vẫn quyết định sẽ làm một người bạn tốt và một đàn em biết cam chịu. Thật sự mà nói tuy Hanzawa là một con người máu S, thích trêu chọc người khác nhưng không thể phủ nhận là anh ấy vẫn rất tốt bụng và chăm chỉ. Nói chung là Hanzawa là một người tuyệt vời

Chưa kể Hanzawa cũng cực kỳ thu hút, rất nhiều cô gái luôn cố gắng tiếp cận anh với hy vọng được ở gần anh hơn nhưng Hanzawa dường như chưa bao giờ quan tâm đến việc xây dựng mối quan hệ xa hơn ngoại trừ trở thành bạn của họ... Nhưng chị gái kia lại khác. Hanzawa luôn nói về chị ấy với một vẻ mặt khác. Vậy thì tại sao mà cuộc hẹn hò lại không thành công được cơ chứ?

Tashiro chạy theo Hanzawa, đuổi kịp anh trước khi hai người quay lại chỗ của Shirahama với mong muốn tìm ra câu trả lời

- Senpai! - Tashiro nắm lấy tay Hanzawa, ngăn anh lại

- Tashiro?

- Tại sao vậy?

Hanzawa chớp mắt, nghiêng đầu bối rối

- Tại sao gì?

- Tại sao nó không có tác dụng với chị ấy? Anh là một người tuyệt vời! Tại sao chị ấy lại không hẹn hò với anh?

Hanzawa cảm thấy niềm vui đang lan tỏa trong lồng ngực mình nhưng anh đã kiềm nó lại trước khi nó biến thành một nụ cười trên môi

- Điều gì kiến em nghĩ rằng cô ấy không muốn hẹn hò với anh?

- Anh luôn cười hạnh phúc khi nói về chị ấy với em - anh chắc chắn là thích chị ấy!

Giờ thì Hanzawa không thể nhịn cười được nữa. Tashiro nhìn người trước mặt trong sự hoang mang

- Senpai?

- Xin lỗi, xin lỗi - Hanzawa lau nước mắt vì cười quá nhiều - Chỉ là em dễ thương quá thôi

- Dễ th-?!

- Anh chỉ vui vì thấy phản ứng của em thôi. Lúc đầu, nhìn em hoang mang thật sự rất thú vị. Nhưng sau đó, anh càng nói về cô ấy thì em càng ít biểu lộ cảm xúc. Vì vậy nên anh đã ngừng nói chuyện về cô ấy với em

- Cái gì cơ? - Lần này đến lượt Tashiro chớp mắt bối rối

- Lý do chỉ có thế thôi - Hanzawa nhún vai

- Vậy... anh mới là người không muốn hẹn hò à?

- Đúng rồi

Tashiro nở một nụ cười thật tươi, nắm lấy tay Hanzawa, kéo anh chạy về phía của Kuresawa và Shirahama

- Sao thế...

- Đi nào, Senpai!

- Đi đâu cơ? - Hanzawa hỏi với một nụ cười

- Tất nhiên là đi chơi rồi!

___________

Một tiếng trôi qua, Miyano và Sasaki quay trở lại cùng mọi người. Hai người vừa đi vừa nắm tay nhau và trò chuyện vui vẻ

- Đi chơi ở hồ thủy triều vui chứ? - Kuresawa hỏi, nhìn vào hai bàn tay đang đan vào nhau

- Ừ! Tớ còn tìm thấy một con sên biển rất lạ nhưng mà điện thoại của tớ lại không chụp ảnh đẹp được - Miyano khá buồn

- Nhưng anh có chụp lại này! - Sasaki cầm điện thoại lên và khoe với Hanzawa và Kuresawa

- Em có thể hỏi anh mượn máy ảnh nếu em muốn chụp ảnh, Miyano - Hanzawa vừa nói vừa xem qua các bức ảnh trên điện thoại của Sasaki. Điều đáng ngạc nhiên là mặc dù những bức ảnh được chụp hôm nay đều về hồ thủy triều nhưng vẫn có một tấm khác biệt khiến anh phải dừng lại. Tấm ảnh đó là hình của Miyano, đang mỉm cười trước ống kính

Lẽ ra đây là một bức ảnh bình thường thôi. Bởi vì ai mà chẳng chụp ảnh người yêu?

Nhưng có điều gì đó... khác lạ ở nụ cười của Miyano

Giống như nó chỉ dành riêng cho Sasaki vậy

Sasaki dường như cũng cảm nhận được Hanzawa đã vô tình nhìn thấy điều gì nên cậu ta nhanh chóng lấy lại điện thoại

- Hai người kia vẫn còn ở ngoài à? - Miyano hỏi, nhìn ra bờ biển nơi Tashiro và Shirahama đang đứng. Cả hai đã thay quần áo và hình như đang tranh cãi về thứ gì đó

- Ừ. Mấy cậu ấy chưa biết chán từ khi chúng ta đến đây - Kuresawa trả lời

- Tớ nghĩ là hai người đó đói lắm...

- Tashiro! Shirahama! Hai người có đói không? - Kuresawa gọi to khiến Miyano nhảy dựng lên, cậu không ngờ bạn mình lại nói thẳng ra như thế này đấy

- Có!

- Vậy thì quay lại đây và gọi món đi!

Hai người gần như tốc biến về chỗ của Kuresawa khi nghe được câu đó, trên tay Shirahama là một quả bóng mới được bơm căng một nửa

- À. Ra đây là điều mà hai cậu đang tranh cãi à?

- Ừ. Tớ nghĩ nên dùng máy bơm nhưng Tashiro bảo chỉ cần thổi nó thôi

- Bóng không lớn thế đâu, nó sẽ phồng lên nhanh thôi mà

- Được rồi, đừng cãi nhau nữa, chọn món trước đi

- Tớ muốn ăn mực nướng! - Tashiro hét lên, hoàn toàn quên mất vụ cãi vã vừa nãy

- Nếu tụi mình đang đi biển thì nên ăn yakisoba, đúng không? - Shirahama hỏi

- Yakisoba? Anh nghĩ đi biển thì ăn đá bào mới đúng? - Hanzawa cười

- Well, mọi người đều muốn ăn thứ gì để no bụng, đúng chứ? Vậy thì yakisoba hay mực nướng sẽ là lựa chọn phù hợp hơn phải không? - Miyano hỏi, ngước nhìn Sasaki

- Anh sẽ ăn bất cứ thứ gì em chọn, Mya-chan!

- Vậy Miyano là người chọn món nhé? - Kuresawa nói và mọi người chuyển sự chú ý sang cậu ấy.

- Ơ?

- Thôi chốt yakisoba đi! Tớ nghe nói gần đây có một tiệm ăn rất nổi tiếng. Có cả phiên bản giới hạn và mấy món khác nữa - Tashiro đột nhiên nói

- Phiên bản giới hạn? Nghe cũng ngon đấy

- Tớ thì sao cũng được

- Anh cũng vậy

- Vậy chốt nhé? Yakisoba nha? Senpai và Miyano đi mua cùng nhau được chứ?

- Cũng được, bọn anh sẽ đi mua - Sasaki đồng ý

- Shirahama và Tashiro đều chọn loại giới hạn hết phải không? - Miyano hỏi và hai người kia gật đầu lia lịa

- Còn Kuresawa với Hanzawa-senpai thì sao?

- Tớ ăn loại bình thường thôi

- Cái gì nổi thì cứ mang về cho anh 

Miyano gật đầu, note lại vào trong điện thoại. Ngay sau đó, cậu và Sasaki rời đi để mua thức ăn. Shirahama và Tashiro lại quay về cãi nhau vì quả bóng trong khi Hanzawa chỉ ngồi xuống thư giãn kế bên Kuresawa

- Em rất vui vì hai người đã làm hòa - Kuresawa nhẹ nhàng nói sau một hồi im lặng

- Hả? - Hanzawa trả lời trong khi hướng máy ảnh của mình về phía hai con người kia, chụp nhanh lại những bức hình

- Anh và Tashiro ấy

- Tụi anh không có giận nhau

- À. Vậy thì em rất vui vì anh đã nói chuyện với cậu ấy. Tashiro đã buồn lắm đấy

- Buồn? Tashiro ấy hả?

- Anh không nhận ra sao, senpai? Anh là người duy nhất khiến cậu ấy có thể trưng ra cảm xúc như thế. Cậu ấy chỉ thể hiện ra với mỗi mình anh thôi

- Anh không nghĩ điều đó đúng đâu - Hanzawa lắc đầu trong khi nhấc máy ảnh của mình lên lần nữa

Ống kính quay về phía Tashiro, người đang mỉm cười, giống như bình thường. Nụ cười rạng rỡ trên môi cũng đủ để cho người khác biết cậu đang vui đến mức nào

Tashiro cầm quả bóng đã được bơm căng trong tay, nhìn lên và thấy Hanzawa đang chĩa máy ảnh về phía mình

Nâng cao quả bóng lên quá đầu, nụ cười của cậu rạng rỡ hơn, dường như làm bừng sáng cả không gian xung quanh

- Senpai! Lại đây chơi với tụi em đi!

Chói ghê...

Nụ cười ấy

Rõ ràng Tashiro là một người hay cười nhưng lần này... lần này nó khác

Đó là nụ cười mà Hanzawa đã luôn được nhìn thấy mỗi khi hai người ở bên nhau, tuy nhiên...

- Hả? - Mặt Hanzawa đỏ bừng khi suy nghĩ ấy chạy qua đầu mình

Nụ cười ấy chỉ dành riêng cho anh thôi

Hanzawa nghe thấy tiếng chụp ảnh. Anh đã vô tình chụp lại được nó, nụ cười đặc biệt của Tashiro trong khoảng khắc ấy sẽ mãi mãi được lưu lại dưới một tấm ảnh

Hoàn hảo

...

Đôi lời của dịch giả: Cảm ơn mấy nàng vì đã dành thời gian ra đọc chiếc fic không ngắn lắm này nhé?

Cái này là dành cho bạn nào không thể nhìn rõ được art ở bìa truyện 

Đăng tải lần đầu: 15/5/2024

Hoàn thành: 16/5/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top