Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Yêu đương với đồ ngốc -1

Yêu đương với đồ ngốc

-Omega của anh vừa đáng yêu lại chân thành, nhưng lại không có thiên phú yêu đương.

00.

-Lại đây, cắn em một phát, nhanh nhanh nhanh.

Hạ Tuấn Lâm đặt túi máy ảnh xuống, áo khoác tùy tiện vứt trên ghế sofa, chạy như bay đến trước mặt Nghiêm Hạo Tường, cúi đầu lộ ra cổ gáy trắng nõn.

Tuyến thể Omega hồng nhạt, Hạ Tuấn Lâm còn không chút phòng bị xé miếng dán ức chế xuống. Tin tức tố của cậu là loại hiếm, sô cô la đen nồng độ cao, vừa ngọt vừa đắng.

Nghiêm Hạo Tường đang nhìn máy tính, xem xét tài liệu phẫu thuật, kết quả nghe thấy cửa nhà bị người khác mở toang, Hạ Tuấn Lâm vừa vào đã ồn ào xông đến trước mặt anh, còn làm chuyện nguy hiểm như xé dán ức chế.

Nhóc con này, sao lúc nào cũng thiếu suy nghĩ thế?

Anh nhẹ nhàng lắc đầu, đưa tay dán lại miếng ức chế của đối phương, rồi đẩy cậu ra xa.

Đóng máy tính, nhìn thấy biểu cảm vô tội không hiểu tại sao của Hạ Tuấn Lâm, chậm rãi nói:

-Nửa tháng không gặp, trực tiếp bảo anh cắn em như thế? Em không biết ngượng à?

Hạ Tuấn Lâm ngơ người, hình như anh nói cũng có lý, cậu đứng nguyên tại chỗ nhìn Nghiêm Hạo Tường.

Nghiêm Hạo Tường chớp mắt, cười nhẹ một tiếng, đứng dậy thuần thục dọn dẹp đống quần áo đối phương vứt bừa bãi, sau đó rót một cốc nước ấm, uống một ngụm, rồi lại nhẹ nhàng hỏi:

-Định ở bao lâu, vội vàng gọi anh như thế, đến kỳ phát tình rồi?

Tiếng của anh trầm ấm, thậm chí có hơi khuôn phép, nhưng ba từ Kỳ phát tình làm Hạ Tuấn Lâm mặt đó tía tai, sự thật là như thế, cậu chỉ đành ngại ngùng cúi đầu đáp lại một tiếng.

-Ừm, chắc khoảng hai ba ngày? Dù sao mấy ngày nữa em phải đi Bắc Kinh chụp ảnh, anh cắn trước cũng không có vấn đề gì.

Hạ Tuấn Lâm nói xong, lại chạy ra trước mặt Nghiêm Hạo Tường, tự nhiên lấy cốc nước trong tay anh uống mấy ngụm. Hoàn toàn không để ý đến Nghiêm Hạo Tường đang nhìn chằm chằm đôi môi hồng mơn mởn của mình, bàn tay buông thõng cuộn thành nắm đấm.

Nghiêm Hạo Tường đành làm một vết đánh dấu tạm thời.

Omega một chút cũng không giống Omega, thản nhiên nằm trên đùi Nghiêm Hạo Tường, lộ ra tuyến thể của mình, nhỏ tiếng bảo anh nhanh một chút.

Cũng nhẹ một chút.

Chỉ khoảng thời gian không lâu sau khi Nghiêm Hạo Tường buông môi, Hạ Tuấn Lâm mềm nhũn nằm trong lòng anh, khiến anh không nhịn được hôn lên sau gáy cậu, cọ xát mũi lên tuyến thể của cậu, hít hạ mùi hương tin tức tố của mình vừa truyền cho đối phương.

Sau đó thì hai người lại trở về phương thức sinh hoạt như cũ, như bạn, như đồng nghiệp, như bạn cùng thuê nhà.

Kiểu gì thì cũng không giống các cặp AO bình thường.

Hạ Tuấn Lâm đến tối trước khi quay trở về phòng. Nói muốn đánh răng, khi đánh răng dùng kem đánh răng có vị nho, còn mơ hồ nói:

-Mùi tin tức tố của anh này, em thích.

Cậu không biết câu em thích ấy có lực sát thương lớn thế nào.

Nghiêm Hạo Tường chôn chân tại chỗ nuốt nước bọt, nhớ đến cảm giác ban nãy cắn tuyết thể của đối phương, tai mất tự nhiên đỏ lên, cũng không nói lên lời nào.

Hạ Tuân Lâm lúc nào cũng vậy, không hiểu giới hạn nói ra mấy câu này. Thả thính người ta liên tục mà bản thân lại chẳng biết gì.

01.

Bị bố mẹ bắt ép giao mẫu tin tức tố cho cơ quan chính phủ không ngờ không lâu sau thật sự có một Omega xinh đẹp tìm đến cửa, nhìn mãi cũng không biết là vui hay không vui đưa cho anh báo cáo kiểm tra.

Theo kết quả của cuộc kiểm tra, hai mẫu tin tức tố có độ phù hợp là 94%. Viện kiểm tra kiến nghị tiến hành ghép đôi.

Nghiêm Hạo Tường nhẹ giọng đọc ra hàng chữ trong giấy, ngẩng đầu nhìn Hạ Tuấn Lâm, còn chưa kịp nói gì. Đối phương đưa tay lên nắm thành nắm đấm, xoay xoay vài cái. Nghiêm Hạo Tường còn chưa hiểu, nhấc mày nghi hoặc nhìn Hạ Tuấn Lâm, cậu ngược lại nắm lấy tay Nghiêm Hạo Tường, đập tay với anh.

-Chúng ta kết hôn nhé?

02.

Omega của anh thật sự rất thú vị, cũng rất đáng yêu.

Ai lần đầu tiên gặp mặt đã nói tin tức tố của mình là gì chứ? Nhưng Hạ Tuấn Lâm sẽ nói.

Hạ Tuấn Lâm nhìn anh, vô cùng tự nhiên mở lời:

-Là mùi sô cô la đen, anh có thích ăn sô cô la đen không? Kiểu nồng độ khoảng 70% ấy.

Nói xong nhìn thấy biểu cảm của đối phương có hơi không đúng, còn tưởng là người ta chưa ăn bao giờ, chu đáo lấy ra một thanh từ trong túi áo, nhẹ nhàng bóc vỏ bẻ cho Nghiêm Hạo Tường một miếng.

-Nè, anh thử xem.

Nghiêm Hạo Tường nhìn bàn tay vừa trắng vừa gầy đưa ra, chẳng hiểu sao có chút vui vẻ. Mặc dù đối phương là một Omega hơi hấp tấp, còn xé cả miếng ức chế xuống cho anh ngửi nhưng ngoài dự đoán là anh cảm thấy rất đáng yêu.

Trước khi đến đây anh còn nghĩ cách từ chối sao cho lịch sự nhất sau đó làm thế nào để thoát khỏi sự thúc giục của bố mẹ. Thế là Nghiêm Hạo Tường nhẹ nhàng mở miệng, cắn một miếng sô cô la đen, vị đắng nhẹ lan tỏa trong miệng, đến khi hoàn toàn dung hòa mới đọng lại chút vị ngọt.

-Anh không có ý kiến.

Nghiêm Hạo Tường nói xong, rồi nhìn sang Hạ Tuấn Lâm, thấy đôi mắt đẹp như hoa anh đào lại như trong veo như một chú mèo con.

-Chuyện kết hôn. Anh không có ý kiến.

Anh nói lại một lần, nhìn thấy Hạ Tuấn Lâm thở phào nhẹ nhõm, khoé miệng bất giác nhấc lên, rồi đưa cho anh vài bản hợp đồng.

Nghiêm Hạo Tường còn tưởng là hợp động hôn nhân, mở ra xem, hoá ra là lịch trình làm việc của Hạ Tuấn Lâm. Cậu là Nhiếp ảnh gia du lịch.

03.

-Ừm, một tháng có lẽ sẽ đi công tác khoảng bảy tám lần?

Hạ Tuấn Lâm nói xong, hình như lại nhớ ra điều gì, lập tức ngồi thẳng người nhìn Nghiêm Hạo Tường

-Nếu như anh đến kỳ dịch cảm có thể nói với em, kể cả bận em cũng sẽ về nhà giúp anh.

Nghiêm Hạo Tường bị câu nói của đối phương làm cho có chút buồn cười, mạnh dạn giơ tay véo má Hạ Tuấn Lâm.

-Giúp thế nào? Để anh đánh dấu em à?

Điềm tĩnh buông ra câu hỏi như thế, anh cảm thấy bản thân bị Hạ Tuấn Lâm dẫn dắt thành người kỳ quái mất rồi, như thể anh tìm đến đối phương để giải quyết kỳ dịch cảm hay giải quyết như cầu vậy....

-Có gì mà không được.

Hạ Tuần Lâm dường như không hiểu chuyện này có gì quan trọng, nói xong cũng dứng dậy, cầm máy ảnh chạy đi mất.

Nghiêm Hạo Tường đồng ý với cậu sẽ dành ra một phòng để xếp các thiết bị máy ảnh, về nhà Hạ Tuấn Lâm nhìn thấy kích động chạy quanh mấy vòng, cuối cùng chạy đến bên cạnh Nghiêm Hạo Tường hôn lên má anh.

Bởi vì hôn mạnh quá, dấu răng thỏ còn in trên má, anh muốn giấu cũng giấu không nổi.

Lần đầu gặp mặt đã quyết định kết hôn, sau đó nhanh chóng đến gặp người lớn hai bên, để làm hài lòng bọn họ còn đặc biệt diễn một vở tình nồng ý đậm vì sinh tình cảm mới quyết định kết hôn.

Thực tế vừa quen biết có một tuần, Hạ Tuấn Lâm kết thúc công việc liền tìm đến anh, bởi vì kỳ phát tình đến, hấp ta hấp tấp xông vào nhà đối phương.

Alpha lúc đó còn đang ngủ bị cậu cưỡng chế ngồi dậy, cuối cùng nhìn Hạ Tuấn Lâm cúi đầu lộ ra tuyến thể, hai mắt lấp lánh bảo anh nhanh một chút, còn nhỏ tiếng bảo trước đây chưa thử bao giờ, không biết có đau hay không.

Nghiêm Hạo Tường cũng không biết, anh cũng chưa thử bao giờ, hơn nữa, có Omega nào ngốc như Omega nhà này đâu?

Đến cuối vẫn cắn một phát, nhẹ nhàng. Còn tưởng Hạ Tuấn Lâm trời không sợ đất không sợ, đến khi răng nhọn của Alpha cắn vỡ tuyến thể mềm mại màu hồng nhạt, truyền vào tin tức tố vị nho của mình, cậu đau đến mức rơi nước mắt.

Kết quả là Nghiêm Hạo Tường một bên tay bị Hạ Tuấn Lâm nắm chặt lại vừa phải khống chế tin tức tố của mình, khống chế động tác của mình không làm Hạ Tuấn Lâm bị thương.

Lúc Omega vừa bị đánh dấu xong thường lúc ngoan nhất, lười nhác nằm trong lòng anh, nhắm mắt lẩm bẩm rất mệt, nghĩ một lúc lại bổ sung thêm.

-Nhưng mà cũng hơi thoải mái, chỉ hơi hơi thôi.

Nghiêm Hạo Tường cười khổ. Anh cúi đầu hôn Hạ Tuấn Lâm, dỗ dành cậu đừng sợ, rồi thêm một nụ hôn sâu hơn, sau cùng còn cố ý trêu cậu.

-Thế này thì sao, thoải mái không?

Hạ Tuấn Lâm mắt nhắm nghiền, mím môi.

-Thoải mái.

Tiếng cậu rất nhỏ, như mèo con ngáp ngủ, âm thanh mềm nhẹ, vừa bị đánh dấu nên rất dính Alpha, nằm trên đùi Nghiêm Hạo Tường. Thế nhưng chỉ đến thế thôi, nếu thêm một bước nữa Hạ Tuấn Lâm sẽ xấu hổ, như việc nói đến đánh dấu vĩnh viễn.

Nghiêm Hạo Tường có nhắc đến một lần, cậu liền đỏ mặt không nói gì sau đó tìm lý do chạy mất. Tất nhiên Nghiêm Hạo Tường hiểu, có lẽ Hạ Tuấn Lâm không thích anh đến thế, vậy nên chuyện lớn như vậy không thể tùy tiện đồng ý với anh. Anh hơi thất vọng nhưng vẫn nhẹ nhàng dỗ dành kỳ vọng đối phương có thể dần dần tiếp nhận anh. Thế nên dù cho Hạ Tuấn Lâm có chạy mất, nhưng khi ôm máy ảnh quay về tìm anh, hai người cũng không quá khó xử. Omega mím đôi môi đỏ hồng mịn màng, cẩn thận quan sát Nghiêm Hạo Tường, chắc chắn tâm trạng đối phương không có không vui mới dám mở lời.

-Em chỉ là chưa sẵn sàng.

-Không sao.

Nghiêm Hạo Tường đưa tay xoa đầu cậu, ống kính của Hạ Tuấn Lâm đột nhiên nhắm chuẩn anh, nói anh đừng động đậy, rồi nháy liên tục vài tấm ảnh, sau đó vui vẻ cả ngày. Hạ Tuấn Lâm bảo rằng rửa ảnh xong sẽ đưa cho anh xem, nhưng mãi vẫn chẳng thấy đâu.

Nghiêm Hạo Tường lại không biết rằng, Hạ Tuấn Lâm luôn đem theo những tấm ảnh đó bên cạnh, số lần đi công tác nhiều không xuể, cậu chỉ đành lấy ra xem, và anh cũng không hề biết, Hạ Tuấn Lâm trước giờ đều không chụp người.

Lần đầu tiên chụp, chính là chụp người mà mình thích.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top