Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6

"Mời bảy thành viên 10 phút sau tập hợp tại phòng khách tầng 1."

Mười phút sau tại ghế sofa trong phòng khách, chỗ ngồi...

Rõ là tùy ý nhưng lại như cố tình?

Ghế sofa trong biệt thự không có gì thay đổi, vẫn như trước có một ghế sofa dài ở giữa, và ghế sofa đơn ở hai bên.

Sofa đơn thật ra cũng rất lớn, ngồi hai người không thành vấn đề.

Ví dụ như hiện tại, Nghiêm Hạo Tường cùng Trương Chân Nguyên đang ngồi vững vàng trên một ghế sofa đơn.

Mã Gia Kỳ, Hạ Tuấn Lâm, Đinh Trình Hâm ba người ngồi ở ghế sofa dài.

Mà chỗ ngồi của Lưu Diệu Văn và Tống Á Hiên lại có chút vi diệu.

Chiếc sofa mà chỉ cần chen chúc một chút là có thể ngồi được hai người, giờ lại chỉ có Tống Á Hiên ngồi ở đó, trong khi Lưu Diệu Văn ngồi lên trên tay vịn rộng rãi.

Một cánh tay còn chống lên lưng tựa sofa rất tự nhiên, tư thế hoàn toàn chiếm hữu.

Tình hình trước mắt, vẻ mặt của bảy người đều tự nhiên lạ thường.

Nhưng dàn camera phía sau tổ chế tác không biết có nên tiếp tục quay hay không.

Tuy nói là đi bài tình cảm, nhưng bây giờ trong tư liệu thực tế của bọn họ, chuyện Lưu Diệu Văn đến phòng Tống Á Hiên để đổi phòng với Mã Gia Kỳ hoàn toàn không thể phát sóng. Nhưng nếu đoạn tư liệu này không phát sóng, sẽ không giải thích được chuyện Lưu Diệu Văn và Tống Á Hiên ở cùng phòng.

Mặc dù đa số fan đều đồng ý với chuyện này và giữ im lặng suốt năm năm qua, nhưng những người qua đường mà họ tích góp trong năm năm đó cũng không thể nói không cần.

Bọn họ nên gọi điện cho Lý tổng cũng gọi rồi, nên xem tư liệu thực tế cũng xem rồi, vẫn như kiến ngồi trên chảo nóng.

Nhưng bảy người trước ống kính lại không cảm nhận được bầu không khí căng thẳng như vậy, mà vẫn thản nhiên nhìn đất ngắm trời.

Hạ Tuấn Lâm ngồi đó phàn nàn: "Vừa rồi máy quay đột nhiên nói chuyện làm em giật mình, tưởng sao Tử Vi sắp rơi xuống luôn rồi."

"Đúng thật." Mã Gia Kỳ hiếm khi đồng tình với mấy lời phàn nàn như này, "Hiện giờ máy quay đều cao cấp như vậy à? Lại còn có thể thu âm thanh nữa."

"Thu âm?" Lưu Diệu Văn nhìn anh.

Mã Gia Kỳ rất hài lòng, ít nhất biểu tình của anh hiện tại nhìn qua cực kì hài lòng.

Tiếp nhận được tín hiệu của anh là tốt rồi: "Ừm, thu âm."

Bên trong biệt thự rất hòa bình, nhưng bên ngoài đã sớm trở nên náo loạn.

Chỉ vì rạng sáng hôm nay, weibo chính thức của Thời Đại Thiếu Niên Đoàn đã lâu không hoạt động đột nhiên đăng bài, nhiệt độ trực tiếp tăng cao.

@Thời Đại Thiếu Niên Đoàn: Thiếu niên ở đây, năm năm nhiệt huyết. Dưới ánh hào quang, các thiếu niên vẫn không quên sơ tâm, luyện tập tiến bước. Nhưng khi ánh hào quanh biến mất, các thiếu niên sẽ có những cung bậc cảm xúc như thế nào? Phim tài liệu "Thiếu Niên Dưới Ánh Hào Quang" hôm nay sẽ lên sóng.

Weibo được đăng vào lúc nửa đêm, hai giờ sau bắt đầu điên cuồng nổi lên. Lúc đầu không ai để ý weibo chính thức này đăng những gì, dù sao đã một thời gian dài không có hoạt động.

Nhưng thật trùng hợp, có fan vô tình lướt đến weibo này, sau đó chuyển tiếp sang các nền tảng khác, ngay lập tức có cư dân mạng tự nhận là người qua đường đã đăng tải một bức ảnh chụp các thành viên Thời Đại Thiếu Niên Đoàn dưới lầu Trường Giang Quốc Tế vài ngày trước.

Mà hiện tại, 10h sáng, nhiệt độ liên tục tăng cao.

@Văn Hiên hôm nay tái hôn sao: wc

*wc: kiểu vch, ý chửi thề

@Nhật kí Lang Ngư sơn thành_92304: ?? Lý Phi???

@Muốn đi Trùng Khánh ngắm bạn nhỏ: Tôi tin tưởng ông, đừng có chơi đùa trái tim tôi nha Phong Tuấn.

@Đốt nửa đường thành ngọc trai: Tất cả các thành viên? 34 chung khung hình? Ông tốt như vậy hả? Lý Phi gần đây vội vàng rồi?

......

Đây gần như là sự ăn ý giữa tất cả mọi người, một câu hỏi mà bất cứ fan nào cũng đặt ra: Lưu Diệu Văn và Tống Á Hiên sẽ chung khung hình?

Năm năm trước, hai người đường ai nấy đi, kể từ đó không bao giờ xuất hiện trong cùng một khung hình nữa. Nói với thế giới bên ngoài là bận rộn lịch trình riêng, Tống Á Hiên đi du học nước ngoài, nhưng trong lòng ai mà không biết rõ? Đây chẳng qua là một lý do công ty dùng để đối phó với bên ngoài thôi.

Vì vậy trên khắp các phương tiện truyền thông, fan, người qua đường nỗ lực ăn dưa, mà hotsearch trên weibo chỉ tăng lên chứ không thấp xuống.

No.1 hotsearch: Thời Đại Thiếu Niên Đoàn.

No.2 hotsearch: Lưu Diệu Văn và Tống Á Hiên sẽ chung khung hình sao?

--------

Điện thoại Lý tổng sắp bị gọi tới nổ luôn rồi.

Tiếp nhận xong các cuộc gọi nội bộ, ông nghe được thông tin từ nhân viên trực tiếp tại hiện trường: Lưu Diệu Văn đuổi Mã Gia Kỳ ra khỏi phòng Tống Á Hiên.

Một bên cảm thán nhân viên nhà mình lại có loại siêu năng lực khái quát mạnh mẽ như vậy, một bên ở trong đầu tự hỏi có nên tiếp tục quay không.

Nói thẳng ra là, khi chuẩn bị cho kế hoạch này, ông đã từng nghĩ sẽ xảy ra chuyện này. Nhưng cùng với đó, bây giờ ông ấy cần nhiệt độ, ông cần nhiệt độ để hỗ trợ tam đại và tứ đại của công ty.

Năm năm trước, nhị đại đoàn nổi lên mạnh mẽ, nhưng đúng vào lúc đó, một scandal lớn bất ngờ xuất hiện. Khi đó, hầu như ai cũng nói với ông rằng, không thể giúp đỡ gì cho nhị đại đoàn nữa rồi, phải để mặc họ tự đứng lên và chống đỡ thôi. Vì vậy, ông phải từ bỏ phát triển cho nhị đại đoàn, tập trung vun đắp cho tam đại đoàn.

Nhưng ông lại không nghĩ tới, lượng fan của nhị đại đoàn, bao gồm cả người qua đường, lại không sụp đổ hoàn toàn, cho nên khi ông từ bỏ nhị đại để vội vã ra mắt tam đại, nhiệt độ cũng không được cao như ông mong muốn.

Bởi thế, năm năm qua, doanh thu công ty cũng không nhiều như mong đợi.

Mà cũng trong năm năm này, ông luôn sống trong áy náy. Có lẽ vì nuối tiếc cho sự phát triển của công ty, cũng có thể vì năm đó Lưu Diệu Văn cùng Tống Á Hiên đã đồng ý thỏa hiệp.

Suy ngẫm khoảng mười phút, Lý tổng cuối cùng vẫn nhấc điện thoại lên nhận cuộc gọi vừa rồi.

--------

Ghi hình tại hiện trường.

Nhân viên hiện trường vừa mới gọi điện thoại đi đến cạnh đạo diễn, thấp giọng nói gì đó, gật gật đầu khi đạo diễn kia xác nhận lại.

Ngay sau đó, đạo diễn điều hành lớn tiếng nói: "Nào các vị lão sư, chúng ta bắt đầu ghi hình."

Lý tổng đã thỏa hiệp.

Vì công ty, cũng vì áy náy từ tận đáy lòng.

"Chào buổi sáng mọi người. Chào mừng trở lại nhà mới của chúng ta! Khi các vị lão sư bước vào cửa, mỗi người đều nhận được một thẻ nhiệm vụ, nội dung trong thẻ nhiệm vụ sẽ là những việc các bạn phải cùng nhau hoàn thành trong ngày hôm nay."

Cả khuôn mặt Nghiêm Hạo Tường đều nhăn lại: "Nấu ăn? Anh có chắc là sẽ nấu ăn không?"

"Đúng vậy. Thời gian trôi qua, tài nghệ nấu ăn của các vị lão sư chắc hẳn đã tiến bộ hơn. Nhiệm vụ đầu tiên của hôm nay là làm một bữa tối thịnh soạn cho bảy người các bạn. Chúng tôi sẽ cung cấp đủ tiền quỹ cho hôm nay, các bạn có thể tự tiến hành phân nhóm đi mua nguyên liệu nấu ăn."

Tống Á Hiên nghe hiểu rõ, nhưng lông mi khẽ run khi nghe đến chữ "tự phân nhóm", ngừng lại vài giây, sau đó ngẩng đầu nhìn người ngồi đối diện.

Trương Chân Nguyên à? Hay là Nghiêm Hạo Tường?

Lưu Diệu Văn ngồi phía sau anh, đem nhất cử nhất động của anh thu vào trong mắt.

Cậu bỗng nhiên có chút khó chịu.

Cậu không thoải mái sẽ thể hiện cho mọi người biết mình không thoải mái.

"Vì sao lại tự phân nhóm?" Tính cách của Lưu Diệu Văn hiện tại chính là muốn gì làm nấy, không cần quan tâm có người quay lại hay không, "Vậy phân phòng kí túc xá còn ý nghĩa gì nữa? Trực tiếp phân nhóm dựa theo kí túc xá không phải tốt hơn à?"

Nhất thời không ai dám tiếp nhận câu này.

Lưu Diệu Văn rất rõ ràng.

Bất luận là cùng Mã Gia Kỳ đổi phòng, hay là đưa ra ý kiến phân nhóm theo kí túc xá, đều tính toán mục đích rõ ràng.

Ngay khi mọi người đang nghĩ xem ai sẽ trả lời câu nói này, Tống Á Hiên đột nhiên nhìn cậu.

Ngay giây phút đó, trái tim Lưu Diệu Văn như nghẹn lại trong cổ họng. Trên mặt không dám biểu lộ cảm xúc gì.

Tống Á Hiên không cảm xúc liếc cậu một cái rồi quay đi.

Đinh Trình Hâm cảm thấy có chút kì lạ, vì thế nở nụ cười hòa giải: "Ây da như nào cũng được, đợi lát nữa lấy được tiền rồi lại phân nhóm."

Tổ chế tác giải thích một số chuyện, sau đó lấy ra 600 tệ tiền mặt, đặt lên bàn trước mặt bọn họ.

"Được rồi, bây giờ mọi người có thể thảo luận phân nhóm. Phân nhóm xong có thể xuất phát đi mua nguyên liệu."

Mã Gia Kỳ sợ Tống Á Hiên ngượng ngùng, muốn kéo Tống Á Hiên vào cùng nhóm, nhưng bị Đinh Trình Hâm nhìn thấu ý định đập cho một cái.

"Đừng có động vào bình giấm Lưu Diệu Văn."

Lưu Diệu Văn vẫn ngồi đó, muốn mở lời nhưng lại cảm thấy khó xử.

Thật ra, nghĩ lại cũng thật nực cười.

Cậu và Tống Á Hiên từ khi nào có thể dùng được loại từ này.

Lưu Diệu Văn vẫn còn loay hoay ở đó, đã thấy Tống Á Hiên đứng dậy sửa sang quần áo rồi cầm 200 tệ trên mặt bàn bước ra cửa.

Trong nháy mắt, Lưu Diệu Văn có hơi sững sờ, sau đó thất vọng ào ào kéo đến bao trùm lấy cậu như nước biển trào dâng, khiến cậu thở không nổi.

Cậu không cam lòng, nhưng cũng không dám biểu lộ bất mãn với Tống Á Hiên như đối với những người khác.

Có phải cậu dính anh chặt quá rồi không?

Có lẽ là vậy. Dường như anh ấy cũng không thích cậu quá trói buộc anh ấy như trước đây.

Lưu Diệu Văn cắn môi, nuốt bất mãn vào trong lòng. Cổ họng ngập tràn chua xót, môi bị răng nanh cắn nát đến chảy máu.

Lại một lần nữa, anh ấy lại bỏ rơi cậu rồi.

Chậc. Lưu Diệu Văn.

Anh ấy. Cậu. Sao cậu lại nhanh quên thế nhỉ?

"Lưu Diệu Văn."

Tống Á Hiên mặc áo khoác đứng ở cửa nhìn cậu, "Em có đi không?"

Lưu Diệu Văn lập tức nhìn sang, tảng đá góc cạnh to lớn chắn ngang tim cậu dường như biến thành một đám mây rực rỡ mềm mại, từng chút một xoa dịu trái tim đang siết chặt của cậu.

Cậu đột nhiên nở nụ cười: "Đi thôi."

Trước khi Lưu Diệu Văn đi tới, Tống Á Hiên đã đeo khẩu trang và mở cửa bước ra ngoài.

Chậc.

Tống Á Hiên ra khỏi cửa, bật cười.

Hôm nay trời không quá lạnh, thời tiết cũng không tệ. Thời tiết tốt như vậy, vẫn nên có vài tiếng chim hỷ thước kêu vang.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top