Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

mười một

"em đang nói chuyện với mọi người đó!" namjoon dang rộng hai tay, diễn tả "wolves."

yoongi chớp mắt, hoseok cau mày nhìn namjoon.

"sói." hoseok lặp lại, namjoon gật đầu hào hứng "tớ đoán ý cậu không phải là những con sói CGI hoạt hình xấu như của nhóm E đúng không?."

"cái gì? KHÔNG!" namjoon lắc đầu "ý tớ là những con sói thực sự!"

yoongi cần một điếu thuốc. y như vậy, ngay bây giờ.

"joon ah." yoongi nói, xoa sống mũi mình "cái quái gì vậy chứ?"

"nghĩ về nó một chút, được không?!" namjoon ngồi xuống chiếc ghế gần đó "sói sẽ rất hợp với sự trở lại của jin! thử tưởng tượng xem: jin đang ngồi trên một chiếc ghế thủy tinh, hay gì đó, điều đó không quan trọng, dưới chân anh ấy có hai con sói. và rồi jin ngồi trên sàn, với một con sói trong lòng anh ấy! anh có tưởng tượng ra nó không?!"

hoseok chậm rãi gật đầu, mắt nheo lại "không phải Taylor Swift đã làm thế rồi sao?"

"KHÔNG?" Yoongi cau mày "cô ấy không có, em đang nói về cái gì vậy?"

"à, không, anh nói đúng, đó là những con rắn cơ."

"Taylor Swift là ai?" namjoon hỏi, yoongi quay lại nhìn namjoon nhanh đến nỗi cổ anh muốn gãy mẹ ra luôn.

"ý cậu là gì với cái câu hỏi là ai đó thế?" hoseok nhắm mắt lại "Taylor Swift, cậu biết cô ấy, chúng ta đã từng gặp cổ rồi."

"ồ!" namjoon vỗ tay "The Shake It Off chick!"

"cái sha- ừ, cái đó, chắc rồi." hoseok nhìn yoongi và lắc đầu.

"không có con rắn nào trong video Shake It Off cả." namjoon nói, hoseok đập đầu vào bàn và rên rỉ.

"em đã nói chuyện với jin hyung về ý tưởng bầy sói của mình chưa?" yoongi hỏi, namjoon gật đầu và khoanh tay trước ngực.

"em nói rồi"

"thế ảnh nói sao?"

"anh sure kèo là ảnh sẽ nói: đi chết đi." namjoon giơ ngón trỏ lên " nhưng mà! em tin rằng với một vài lời nói ngọt ngào của mình, anh ấy sẽ suy nghĩ về nó thôi"

yoongi ậm ừ "chà, nhưng anh sẽ không làm đâu, không có sói gì ở đây cả"

"cái gì, tại sao cơ chứ?"

"bởi vì nó sẽ ngốn cả bộn tiền đó, lý do đấy namjoon à" yoongi cảm nhận được độ rung của chiếc điện thoại mà anh nhét trong túi quần mình, anh đứng dậy "hơn nữa bài hát của jin nói về sự khởi đầu gian khổ, lũ sói thì liên quan cái quái gì đến chuyện đó?"

trước khi namjoon có thể bác bỏ điều anh nói, yoongi đã nhanh chóng lấy điện thoại mình ra, nghe nó mà không hề nhìn tên người gọi đến là ai.

"yoongi hyung" 

yoongi cau mày trước giọng nói của jimin và anh di chuyển ra xa hơn một chút để tránh đôi tai tọc mạch của hoseok "này, Petal. có chuyện gì vậy?"

anh nghe thấy tiếng thở dài của jimin,  nó chính xác là một hồi chuông cảnh báo từ xa "làm ơn, anh đừng nổi điên lên nhé"

"gì cơ?"

"em cần nói cái  này với anh, nhưng mà hứa là anh không được tức giận nhé?"

"được rồi, em không cần cố giữ tôi bình tĩnh đâu"

"em đã chạy một trong những chiếc xe của anh-"

yoongi đợi vài giây để jimi tiếp tục nói, nhưng cậu lại không nói nữa, nên anh hắng giọng mình "được mà? tại sao anh phải tức giận, em biết lái xe thì có thể dùng xe của anh mà-"

"em bị tai nạn..."

"em có sao không thế đcm?!" yoongi hét lên, anh xoay người và chộp lấy đồ đạc gần nhất mà anh có được

"làm ơn, đừng nổi giận, làm ơn!" jimin cầu xin, cậu gửi cho yoongi đoạn tin nhắn thoại "bây giờ em đang ở bệnh viện, nhưng em cầu nguyện là chiếc xe không bị hư hại gì nhiều"

"em đang ở bệnh viện sao?!" yoongi bấu víu đại vào đồ đạc trong phòng. anh có thể sẽ không bị doạ cho ngất xỉu đi đâu, nhưng- để đảm bảo an toàn thì nên như vậy.

hoseok lo lắng nhìn yoongi, và namjoon tiến từng bước về phía anh

"à, ừm..."

"anh bị đau ở đâu hả?"

jimin, thằng nhóc chết tiệt,  "không, hyung, em chỉ cảm thấy là muốn đi dạo ở cái bệnh viện gần nhất mà thôi..."

"anh thề là-"

"hyung, nó không tệ như anh nghĩ đâu. thì em chỉ bị đập vào đầu, xong sau đó bất tỉnh cho nên bọn nó muốn-"

"sao em không kể sớm?" okay, đcm anh thật sự có thể ngất tại đây mất, "em đang ở đâu? bệnh viện nào?"

"em đang ở bệnh viện Severance, sao vậy ạ?"

"anh đến đón em." yoongi nói, sẵn sàng bước ra khỏi văn phòng, phớt lờ giọng nói của namjoon khi cậu ấy cố gọi anh và hỏi anh đã có chuyện gì.

"cái gì?!" jimin hét lên "không, anh không cần đến đâu, xe không hư đến thế đâu, nó vẫn chạy tốt, em có thể lái nó về chỗ của anh đó!"

"anh không quan tâm đến chiếc xe!" yoongi gần như hét lên, không phải vì anh tức giận, mà chỉ vì, anh thề rằng anh có thể cảm nhận được sắp có cơn đau tim ập đến với anh "chỉ cần ngồi xuống và đợi anh!"

yoongi kết thúc cuộc gọi trước khi jimin kịp phản đối thêm một lời nào nữa, anh chạy nhanh ra ngoài tòa nhà, suýt nữa thì đụng phải một trong những thực tập sinh mới, yoongi nhanh chóng xin lỗi cô gái đó và bước ra đường. yoongi phát hiện ra một chiếc taxi, có một người đàn ông dường như sắp bước lên chiếc xe đó nhưng ôi, hôm nay không phải ngày may mắn đâu ông anh ạ. yoonggi phóng nhanh ra xe và gần như nhảy vào trong taxi, người lái xe mở to mắt nhìn anh.

"bệnh viện Severance, gangnam" yoongi đóng cửa xe lại "tôi sẽ trả anh nhiều hơnn, ý tôi là tôi đang nói tôi sẽ trả một số tiền lớn đấy, nếu anh đưa tôi đến đó trong mười phút."

có một tia thách thức trong mắt người lái xe khi anh ta thắt dây an toàn và khởi động xe.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top