Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 10 - 11: Ba ngày ái ân

Tác giả: Hà Anh Nhã

-Sao vậy?

-Bị kiệt sức thôi,tên khốn cậu làm con người ta thê thảm vậy sao

Mạnh Phong khó chịu khi phát hiện dấu vết xâm phạm trên người chàng trai

-Có sao không

-Nghĩ ngơi vài ngày là khoẻ,ai mà đẹp như thiên thần vậy

-Lôi thôi,xong rồi có thể về

-Grừ,cấm cậu xâm phạm đến bệnh nhân của tôi khi cậu ấy chưa khoẻ

-Cậu có tính đàn bà từ khi nào vậy

-Đồ tồi

Mạnh Phong bực bội tên bạn này của hắn sao mà đáng ghét như vậy chứ,Phong bực bội bỏ về

-Hoắc tổng

-Sao rồi

-Ca phẫu thuật đã thành công,bác sĩ nói sức khoẻ bà ấy hơi yếu nên có lẽ sễ tĩnh dậy vào 3 hay 4 ngày nữa.Ngoài ra không có gì đáng lo ngại

-Tốt,chuẩn bị máy bay tôi muốn đi nghĩ ngơi vài ngày

-Ơ à tôi sẽ làm ngay

Tử Đan mở mắt sau giấc ngủ dài,thứ cậu nhìn thấy đầu tiên là khoảng ngực màu đồng vạm vỡ của Triệu Vỹ.Đan bật dậy

-Tôi đang ở đâu

-Máy bay

-Hã anh đứ tôi đi đâu mẹ tôi còn mẹ tôi

-Ca phẫu thuật rất thành công,sẽ tĩnh lại sao 2 hay 3 ngày nữa,có thể yên tâm

-Nhưng không ai chăm sóc mẹ tôi

Tử Đan phát hoảng,cậu đi như vậy thì ai chăm sóc mẹ cậu chứ bà cô cũng đã về quê rồi

-Sẽ có đội ngũ y tá chăm sóc đặt biệt,bây giờ cậu là của tôi

-Nhưng chúng ta phải đi đâu

-Tới một hòn đảo trong 3 ngày,giờ ngủ đi còn 2 tiếng nữa mới đến

Triệu Vỹ kéo Tử Đan nằm lên ngực anh.Dường như anh bị nghiện cơ thể này rồi,mỗi khi ôm anh cảm thấy rất dễ chịu

-Cảm ơn anh đã giúp tôi

-Tôi không cho không cậu,cảm ơn cái gì

Dù sao đi nữa Tử Đan cũng rất biết ơn người đàn ông này.Cho dù anh muốn làm gì cậu cũng được vì cơ thể của cậu đã bị anh chiếm đoạt rồi,cậu còn cái gì quý giá nữa chứ.Ý nghĩa đó loé lên làm Đan nhớ đến chuyện lúc trưa

-Hồi trưa tôi ngất trong lúc....anh có khó chịu không

Dám hỏi hắn chuyện này,có thằng đàn ông nào vừa tiến vào cái huyệt chậc chội mềm mại mà ngay lặp tức phải lấy ra mà không phát điên chứ.Chưa bao giờ anh thấy khốn khổ như vậy.Hoắc Triệu Vỹ anh mà phải tự tay mình làm cái việc "kỳ kục" đó đễ giải phóng cơn kích thích của mình trong khi có hàng ngàn người sẵn sàng nằm dưới thân anh

-Cậu thật khéo hỏi

Đan đỏ bừng mặt lí nhí

-Tôi xin lỗi tại tại tôi đau quá

-Ngủ đi,đừng hỏi tôi chuyện này nếu không cậu đừng có trách

Tử Đan muốn đền bù cho Triệu Vỹ nên bàn tay trắng mịn đặt lên vùng ngực chắc nịch của anh nghịch ngợm mà chui vào bên trong,thật sự cậu cũng rất thích chạm vào bộ ngực vạm vỡ này.Đan to gan xoay người nằm lên Triệu Vỹ.Đôi môi nhẹ lên cỗ của anh mà hôn nhẹ nhàng

Triệu Vỹ không thể ngờ được Tử Đan lại lớn gan như thế,người anh cứng đờ khi cơ thể mềm mại ấm áp của Đan áp lên người anh,còn dám hôn lên cỗ anh nữa.Chẳng lẽ tên nhóc này muốn bù đắp cho anh

Tử Đan càng lúc càng bạo dạn,những ngón tay thon dài chậm cởi nốt 3 chiếc cúc áo còn lại.Cơ thể nam tính của Triệu Vỹ hiện ra trước mắt cậu.Đan choáng ngợp dù đã nhìn thấy một vài lần nhưng chưa bao giờ cậu nhìn kỹ như thế này.Những khối cơ hiện lên rõ ràng.Bây giờ nó đang phập phồng theo nhịp thở mạnh mẽ của anh Đan nghịch ngợm đặt tay ở hàng lông ngay thắc lưng anh mà kéo ngược lên đến rốn ngón tay hư hỏng còn nghịch phá một chút

Triệu Vỹ lúc này như đã trúng huyệt anh nằm yên ngửa đầu lên ghế hưởng thụ.

Từ Đan áp xuống cổ anh những nụ hôn nhỏ được cậu lướt từ từ xuống hai núm ti đỏ sẫm.Cậu bắt chước anh khi làm với cậu lần trước

-Hưm hưm

Triệu Vỹ gầm grừ anh bị tên nhóc này làm muốn phát điên rồi

Bàn tay to lớn vỗ vỗ đầu cậu

Tử Đan mê man với hai bên ngực săn chắc của Triệu Vỹ đến khi chán chê thì hai núm ti của anh đã sưng đỏ.

Nụ hôn nhẹ nhàng lại lướt xuống phía dưới.Đến khi cậu chạm vào khối u to lớn ở giữa chân của anh thì bất ngờ Đan bị nhấc lên

Rồi đôi môi cậu bị Triệu Vỹ mạnh mẽ chiếm lấy nụ hôn vội vã kết thúc.Anh ôm chặt cậu vào lòng.

-Cậu còn dám cử động một cái nữa là tôi sẽ cho cậu chết ngay bây giờ đấy

Quả thật Triệu Vỹ chỉ muốn đè tên nhóc này mà làm cho nó ngất lên ngất xuống mà khốn kiếp lời của tên hắc dịch kia làm anh sực tĩnh.Tên nhóc này sức khỏe vẫn còn chưa được tốt

-Nằm yên ngủ cho tôi

Tử Đan xụ mặt,cậu chỉ muốn bù đắp cho anh một chút vậy mà anh không chấp nhận cậu.

Triệu Vỹ thấy Tử Đan xụ mặt trong anh có cái gì đó khó chịu

-Bị gì?

-Tôi chỉ muốn bù đắp cho anh thôi mà

Triệu Vỹ giật mình Bù đắp tên nhóc này muốn bù đắp cho anh sao.

Nhẹ nhàng nâng mặt Đan lên

-Muốn bù đắp,vậy hôn tôi

Tử Đan liền chòm lên hôn nhẹ lên môi anh một cái

-Được rồi nằm yên mà ngủ

-Ưm cảm ơn anh

Tử Đan ngoan ngoãn nằm lên khoản ngực trần của Triệu Vỹ ngủ say

Đan không biết rằng tim một người đàn ông đang đập liên hồi vì cậu.

Máy bay đáp lên một căn nhà sang trọng trên một hòn đảo vô cùng tuyệt đẹp,bởi đó là hòn đảo của Hoắc Triệu Vỹ.

Tử Đan đã ngủ say nên Triệu Vỹ đành ôm cậu đi vào nhà.Đặt Đan lên giường anh cũng nhẹ nhàng nằm xuống

-Ngày mai cậu sẽ biết tay tôi.

Một giấc ngủ êm đềm làm Tử Đan khỏe lại.Mở mắt ra Đan lại thấy mình ngủ trong một căn phòng xa lạ,mùi hương nam tính quen thuộc của Triệu Vỹ vẫn còn bao lấy cậu,có lẽ đêm qua cậu lại ôm chặt anh mà ngủ.Ý nghĩ đó làm Đan mĩm cười dịu dàng,người đàn ông đó ngoài chuyện luôn đòi hỏi chuyện đó thì thật sự rất tuyệt vời.Đặt đôi chân trần xuống nền gỗ bóng loáng cậu dung dung đến trước tấm kính rộng lớn,kéo nhẹ tấm màng,cậu lặp tức thốt lên kinh ngạc.

Trước mắt Đan lúc này là một vườn hoa hồng trắng đang ngã sắc vàng nhạt bởi ánh nắng của bình minh,những đàn bướm đủ màu sắc thay phiên nhau đáp trên những bông hoa nỡ rộ,phía xa một bãi biển dài đầy cát vàng óng ả,làn nước biển xanh vắt vỗ nhè nhẹ vào bờ.Nơi đây là đâu vậy có chăng nó là thiên đường

Đan chéo chân hai bàn tay đan chặc nhón chân kéo dãn cơ thể cậu xoay người thể hiện vài động tác múa mà cậu yêu thích,mặc cho chiếc áo ngắn ngủi bị trôi ngược lên trên,phơi bày hoàn toàn đôi chân thon dài mịn màng. Miệng cậu vu vơ một bài hát

Triệu Vỹ vừa đến cửa phòng đã ngẫn ngơ trước một cõi tiên.Nơi một thiên thần áo trắng đang dịu dàng múa hát.Anh thất thần theo dõi từng động tác mềm mại quyến rũ của Tử Đan.Cậu nhóc này đúng là quá tuyệt mỹ

Tử Đan kết thúc bài múa dang đôi tay rộng hít thở không khí trong lành.

Bỗng từ đâu một vòng tay mạnh mẽ vòng qua kéo cậu về phía sau.

Chiếc áo cậu mặc quá mõng nên cậu có thể cảm nhận được làn da săn chắc của Triệu Vỹ

-Thích đến như vậy sao

-Ưm đây là đâu vậy

-Đảo của tôi

-Hã của anh

-Có gì mà ngạc nhiên

Triệu Vỹ kéo chặt Đan làm cậu hoàn toàn dựa vào cơ thể anh

-Có thể ra biển chơi không

-Tất nhiên là được,nhưng phải đi ăn

-Ưm

Triệu Vỹ xoay Tử Đan lại vẫn ôm chặt eo cậu mà đi xuống nhà

Căn nhà này nhìn có vẻ đơn giản nhung nếu chú ý một chút sẽ thấy nó vô cùng độc đáo và sang trọng

-Ăn đi

Tử Đan ngoan ngoãn ăn sáng thật sự cậu cũng hơi đói

-Có thể đi chơi chưa

-Ừm đồ bơi ở trên phòng

Đan đi ngay lên phòng,bãi biển vàng óng ả đằng kia làm cậu vội vã,muốn thật nhanh đến đó vui chơi

Cậu mặc chiếc quần bơi màu xanh có hình Doreamon rất đáng yêu,chiếc quần bó sát vô tình đễ cặp mông căng tròn

Đan cười rạng rỡ đi xuống nhà

Triệu Vỹ đã đứng ở cửa,anh cũng chỉ mặc mỗi chiếc quần đen bó sát làm người khác phải đỏ mặt khi nhìn anh.Trông anh lúc này có thể đánh gục bất cứ ai.Những đường nét mạnh mẽ của một người đàn ông anh điều sỡ hữu,một bời vai rộng vững trãi,hai cánh tay to lớn chắc nịch.Đôi chân,những khối cơ cuồn cuộn hấp dẫn mọi ánh nhìn ,những sợi lông xoăn tít càng tăng thêm vẻ hấp dẫn của anh.Nhìn từ phía sau thể hình anh thể hiện rõ ràng chữ V mà bất cứ người đàn ông nào cũng mong muốn

-Có thể đi

Triệu Vỹ xoay người,xuýt chút nữa anh dã xịt máu mũi.Tên nhóc này thật sự quá đẹp,cậu đẹp tựa thiên thần,vô cùng trong sáng.Anh nhíu mày lên phòng lấy chiếc áo trắng mặc vào cho cậu

-A anh làm gì vậy

-Mặc vào

-Ư mặc làm gì

Đan khó chịu chưa bao giờ cậu được mặc như vậy đễ đi dạo biển,sao tên đàn ông này lạo che hết lại

-Cậu dám cởi nó ra tôi hứa....sẽ làm cậu đi không nỗi

Triệu Vỹ làm như vậy vì hai núm ti hồng hào cứ trơ ra trước mặt anh,bời vai thon thã,vòng eo nhỏ nhắn,cái rốn nhỏ xinh kia nữa.Anh sợ mình sẽ đè tên nhóc này mà yêu mất

Tử Đan phụng phịu.Đi theo anh

Trên đường đi Đan luôn bị Triệu Vỹ ôm chặt,cậu muốn vùng ra đẽ ngắm hoa mà anh cứ ôm không cho cậu đi,cuối cùng cũng đến bãi biển

Trước mắt Đan lúc này là biển xanh và nắng vàng,cậu như đứa trẻ thoát khỏi cánh tay của Triệu Vỹ hớn hỡ mà bước xuống làn nước biển trong vắt.Cậu cứ hồn nhiên vui đùa đễ Triệu Vỹ mãi đứng ngắm nhìn.Anh từng mơ sẽ ra hòn đảo này với người anh yêu thương cả hai sẽ cùng nhau vui đùa và cùng nhau YÊU ở bãi biển này khi đêm đến,vậy mà bây giờ anh lại đến đây với tên nhóc này

-Anh tôi muốn bơi...

Triệu Vỹ khẽ cười bước đến,Tử Đan nhón chân đu lên người anh.Vỹ xốc cậu nhẹ nhàng ôm cậu ra xa một chút.

-Ở đây được rồi,anh anh thả tôi xuống

Triệu Vỹ buông ra Tử Đan liền rơi xuống

-Á á anh anh

-Ai bảo cậu kêu buông

Đan giận dỗi ôm chặt lấy anh

-Bơi đi tôi ôm cho

-Không được buông ra tôi sợ

Tử Đan như đứa trẻ tập bơi,đôi chân vẫy vẫy bọt nước tung toé khắp một vùng biển êm ắng

Bơi một lúc Tử Đan khá mệt,nên không thèm bơi nữa

-Thôi thôi không bơi nữa mệt quá

Tử Đan nhõng nhẽo đu lên người Vỹ

-Cởi áo ra được không nhột quá

Chiếc áo trắng bết dính vào người làm Đan có chút khó chịu

Triệu Vỹ đành chiều ý cậu,bàn tay nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo mõng manh

-Hehe thôi đi....ưm

Câu nói của Tử Đan bị Triệu Vỹ nuốt trọn bằng nụ hôn đầy khao khát.Anh thật sự chịu hết nỗi với cậu nhóc này rồi

Tử Đan lúc đầu còn bở ngỡ với nụ hôn cháy bỏng dần dần cậu cũng hoà nhịp với anh,nụ hôn cứ thế mà kéo dài.Triệu Vỹ vừa hôn vừa tiến vào bờ,đến khi cả hai đến tấm thảm xanh mát anh mới đặt Đan lên đó.Đôi mắt anh lúc này đầy dục vọng,hôm qua liên tục kích thích mà không được thoả mãn làm anh muốn phát điên.

Anh lặp tức bao phũ Tử Đan bằng cơ thể to lớn của mình.Đôi môi cánh tay liên tục hoạt động trên cơ thể tươi mát ngọt ngào của cậu

Còn Tử Đan cậu hoàn toàn bị anh làm cho ngây ngốc.

Bởi một người đàn ông đầy kinh nghiệm như anh lại đang trong độ tuổi ham muốn nên đễ YÊU cậu nhóc như cậu thì quá dễ dàng

-Ư Vỹ

Đan vô thức gọi tên anh cánh tay nhỏ nhắn siếc chặt anh vào mình

Triệu Vỹ rời cơ thể Đan,lúc nãy còn trắng mịn nhưng anh đã làm cho nó ửng đỏ lên hết.

Anh hấp tấp lột bỏ thứ vướng víu trên người mình và Đan ném ra ngoài,đôi mắt đục ngầu lướt trên từng cm da của cậu nhóc đang nhắm nghiền mắt đê mê vì anh.Theo phản xạ Tử Đan dạng hai chân mình ra,hành động vô thức này của cậu làm Triệu Vỹ ngây dại,anh lặp tức nằm lên cuống lấy đôi môi mềm mại,Đan cong người áp sát vào anh hai cánh tay cũng vòng qua mà ôm chặt đây là người đàn ông đầu tiên của cậu,cậu muốn trao hết cho anh mặc kệ có xảy ra chuyện gì bây giờ cậu chỉ muốn cùng anh đắm say thôi

Triệu Vỹ không còn kiên nhẫn vật đàn ông của anh đang kêu gào đòi được thoả mãn đặt đúng vị trí anh đâm mạnh.

-Á Vỹ nhẹ thôi chết Đan A

-Hừ thả lõng một chút đừng có gồng người

Tử Đan mếu máo ôm chặt cơ thể anh

-Nhẹ nhẹ thôi Đan đau quá

-Ưmmm

Triệu Vỹ đễ yên ẫm Đan đứng dậy,ở tư thế này Tử Đan hoàn toàn lệ thuộc vào anh,cảm giác đau thấu trời cũng giảm dần.Những cú sốc nhè nhẹ từ dưới lên làm Đan cảm thấy dễ chịu

-Thích không

-Ư ư

-Có đau không

Đan lắc đầu

Triệu Vỹ mĩm cười anh biết những bé BOT như cậu rất thích tư thế này,vừa được ôm TOP vừa giảm được cảm giác đau

Những cú thúc bắt đầu nhanh và mạnh dần,Tử Đan đê mê bật lên những tiếng rên nhỏ.

Không biết thời gian trôi qua đã bao lâu,họ vẫn cứ ở đó liên tục trao nhau những khát khao những đam mê đầy cháy bõng,đến khi ánh nắng yếu dần nhườn chỗ lại cho hoàng hôn thì họ mới chịu dừng lại

Tử Đan ngây dại tựa lên vai Triệu Vỹ người đàn ông này quá đáng sợ.

Vừa đạt cực khoái nhưng chỉ 5 phút sau anh lại vật cậu ra mà YÊU tiếp,bây giờ không biết trong người cậu đã chứa bao nhiêu "Tinh hoa đàn ông" của anh rồi

-Triệu Vỹ

-Hừm

-Tại sao anh lại muốn Đan,tại sao vậy

-Hỏi nhiều,mệt thì ngủ đi còn đến hai ngày nữa đấy

-Ưmm

Triệu Vỹ nhìn cậu anh cũng tự hỏi

Sao anh lại khát khao muốn cậu nhóc này đến như vậy???

Đễ yên cho Đan ngủ Triệu Vỹ nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trần mịn màng vừa nhìn ngắm hoàng hôn trên biển,lòng anh hân hoang đến lạ,mỗi lần bên cậu nhóc này anh lại thấy mình như trẻ ra,tâm hồn anh cũng vì thế mà không còn u ám đen tối như trước.Nó đang dần được cậu nhóc này vẽ cho những gam màu tươi mới.Gương mặt hiền lành khi ngủ này có tên đàn ông nào đã ngắm chưa,cơ thể này đã bị ai ôm như thế này chưa.

Chết tiệt,sao anh lại thấy khó chịu chứ??

-Ư ưm chiều rồi sao

-Ừm về thôi

-Anh tôi không đi nỗi

Chân của Tử Đan vừa đau nhứt vừa tê dại không thể nhấc lên được.

Triệu Vỹ ôm gọn Đan vào lòng,đôi chân bước từng bước mạnh mẽ.Tử Đan cảm thấy thật thích,không ngờ trên đời này lại có người đàn ông vừa đẹp trai vừa giàu có lại vô cùng mạnh mẽ như thế này.

-Thật đẹp

Triệu Vỹ đứng lại cuối xuống nhìn Đan,cậu lặp tức đỏ mặt

-Khen tôi

Đan gật đầu nhìn chằm chằm vào ngực anh

Triệu Vỹ khẽ cười ai cũng khen anh đẹp nhưng sao cậu nhóc này khen anh lại thích đến như vậy

Sốc cậu lên một cái anh lại vững chắc mà tiến về nhà.

-Tắm đi tôi chuẩn bị thức ăn

-Umm

Tử Đan tắm xong cũng chi mặc áo sơmi rộng phình của Triệu Vỹ,cậu thích mặc như thế này rất dễ chịu

Đan bước xuống nhà cảnh tượng ở dưới bếp làm cậu choáng,Hoắc Triệu Vỹ đang nấu ăn

-Anh anh biết nấu ăn

-Tôi còn có thể làm được rất nhiều chuyện khác,ngồi đi sắp xong rồi

Tử Đan tròn xoe mắt,đàn ông khi họ vào bếp thì luôn toát ra một vẻ hấp dẫn không thể cưỡng lại được

-Tôi có gì lạ sao??

Triệu Vỹ quay lại thấy tên nhóc cứ nhìn chằm chằm mình trong lòng có chút chột dạ,vụ đầu bù tóc rối lần trước anh vẫn chưa quên

-Ơ ơ không có...

-Vậy ăn đi

-Ưm cảm ơn anh

Tử Đan một lần nữa tròn xoe mắt khi thức ăn vô cùng ngon rất hợp khẩu vị của cậu

-Có ngon không

-Ừm ngon lắm,anh thật giỏi nha

Trong Triệu Vỹ lúc này dường như có nắng,tên nhóc này khen hắn sao lại dễ chịu đến như thế

-Vậy ăn nhiều một chút

Tử Đan mĩm cười ăn thật nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: