Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

17. Ái thượng lão sư 3-8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Học sinh công x Giáo viên thụ]
[Hoắc Văn Việt x Hạ Tùng]

Hạ Tùng tắt đèn lớn đi, sau khi xác định kéo hết rèm cửa sổ, anh mở đèn bàn.

Trong phòng mang một ít ánh sáng mờ tối có vẻ mơ hồ, Hạ Tùng lấy mắt kính xuống, rõ ràng còn chưa làm gì, trong mắt đã nổi lên một tầng nước. Anh cắn môi, từ từ cởi quần mình ra, sau đó mở rộng hai chân, dùng ngón tay khuếch trương thịt huyệt của mình trước.

Anh đã quen trêu đùa địa phương không nên tồn tại trên cơ thể anh này, anh cũng biết nơi nào mẫn cảm nhất, dương vật của anh đã bán cương, tay nắm giữ nó lột động vài cái, đã hoàn toàn cứng rắn. Ngón tay Hạ Tùng chậm rãi rời xuống, nhào nặn thịt đế của mình, mãnh liệt khoái cả làm anh rên rỉ một tiếng, anh nhào nặn âm đế đến hoàn toàn cứng lên, lại đi xoa hai bên âm thần.

Toàn bộ âm thần của anh đặc biệt mẫn cảm, âm thần bị xoa xoa, trong nhục huyệt ngày càng ẩm ướt, anh đẩy âm thần ra, tìm được miệng huyệt, từ từ chen ngón tay vào.

"Ưm..."

Hạ Tùng rên rỉ một câu, nhanh chóng chen ngón tay thứ hai vào, gãi ngứa dâm thịt thưởng thức được vật xâm lấn, vội vã mút thật chặt, bộ dạng tuyệt đối không bằng lòng nới lỏng. Hạ Tùng đút vào một hồi, nghe được bên trong phát ra tiếng nước, vẫn còn hơi ngượng ngùng, chờ đến khi ngón tay ra vào trơn nhẵn rồi, anh mới đem cây gậy mát xa cường tráng kia từ từ cắm vào.

"A!"

Hai chân Hạ Tùng cong lên, anh rất ít âm mao, hầu như chỉ mọc mặt trên côn th*t, xung quang âm phụ hoàn toàn sạch sẽ, hình ảnh miệng huyệt ướt mềm nuốt vật cứng hiện ra rõ ràng. Hạ Tùng đẩy gậy mát xa tiến vào sâu hơn, lại tìm kiếm công tắc khởi động.

" A ưm ~~ "

Cảm giác chấn động khe khẽ đủ khiến Hạ Tùng thấy sung sướng, đuôi mắt anh hồng hồng, cả người đắm chìm trong dục vòng chính mình tạo ra, hoàn toàn không để ý cửa phòng anh bị mở ra, một người đứng trước cửa, trợn mắt há mồm nhìn hình ảnh anh cầm gậy mát xa tự mình an ủi.

[...] Hoắc Văn Việt vươn tay, lấy điện thoại trong túi ra, trước lúc Hạ Tùng còn chưa kịp phản ứng, "Tanh tách" vài tiếng, trong điện thoại đã sao lưu đồng bộ dáng vẻ trong thời khắc này của Hạ Tùng, điện thoại di động của hắn là phiên bản mới nhất, vô cùng hiện đại, cho dù tia sáng không tính là sáng, địa phương được chụp ảnh kia vẫn cực kỳ rõ nét, lúc này nữ huyệt trắng nõn của Hạ Tùng đang ngậm mút gậy đấm bóp đã hoàn toàn được chụp được. Hoắc Văn Việt nhếch miệng:

"Trước tiên nên bảo lưu chứng cứ, thân thể thầy Hạ thoạt nhìn rất thú vị."

Hắn đưa tay ra sờ chuôi gậy xoa bóp, Hạ Tùng càng hoảng sợ, bàn tay duỗi tới đang muốn ngăn cản động tác của hắn, lại bị nam nhân cao lớn mạnh mẽ chế trụ.

Mặc dù Hạ Tùng là người lớn tuổi hơn, nhưng thể lực anh xưa này không tính là tốt, hơn nữa vóc người gầy yếu, hoàn toàn không phải đối thủ của Hoắc Văn Việt bắp thịt đầy người. Cổ tay anh bị bóp thấy đau, chỉ có thể trơ mắt nhìn tay nam nhân sờ lên chuôi gây xoa bóp, sau đó từ từ rút gậy xoa bóp ra.

Tinh thần của anh đã căng thẳng đến cực hạn, thật ra gậy xoa bóp không lớn, mặt trên còn dính đầy dâm dịch của anh, sớm đã trở nên vô cùng trơn trượt, hơn nữa đã lâu không được sạc điện, bây giờ lại chấn động lâu như vậy, điện lực không đủ, tiếng âm thanh phát ra càng ngày càng nhỏ đi, cảm giác chấn động không còn mãnh liệt nữa. Nhưng bị Hoắc Văn Việt nắm trong tay rút ra khiến Hạ Tùng cảm thấy xấu hổ cùng khoái cảm khó có thể dùng lời diễn tả được, sắc mặt của anh càng ngày càng đỏ, nhịn không được cắn môi, kềm chế trong cổ họng muốn phát ra rên rỉ.

So với anh khắc chế, Hoắc Văn Việt lại càng hưng phấn, hắn trợn to mắt nhìn chỗ thần bí kia, huyệt dâm nhỏ nhắn xinh xắn thoạt nhìn trắng trẻo mũm mĩm, âm thần không dày, giống như hai bên cánh hoa hồng kiều diễm, âm đế phía trên đứng thật cao, hiển nhiên cũng đang hưng phấn ở giữa. Lúc hắn rút gậy xoa bóp ra, mị thịt đói khát tham lam ngậm mút cây gậy nhỏ, dường như luyến tiếc nó đi ra, đều bị kéo một ít mị thịt đỏ tươi ra ngoài.

"Thật dâm, huyệt động thầy Hạ thực sự vô cùng dâm đãng."

Hoắc Văn Việt nói mấy lời hạ lưu, chờ đến khi rút gậy xoa bóp ra, hắn lập tức chê bỏ chán ghét cây gậy kia, lúc này âm phụ xinh đẹp nhỏ nhắn lập tức hoàn toàn bại lộ trước mặt hắn.

[...] Hoắc Văn Việt dường như càng si mê nhìn lỗ thịt nhỏ hẹp kia, sau khi rút ra gậy xoa bóp, nó dùng tốc độ mắt thường nahnh chóng khép lại, hai bên âm thần giống như ngọc trai kẹp lại thật chặt, căn bản không tưởng tượng nổi sau khi vạch chúng nó ra, bên trong sẽ cất giấu một huyệt động mê người như thế. Dương vật dưới quần Hoắc Văn Việt ngày càng cứng rắn, cứng rắn đến mức chống đỡ ra một túp lều lớn, hắn dùng ngón tay vuốt ve hai bên âm thần, lúc đang nhào nặn trên viên âm đế nhạy cảm kia, Hạ Tùng không kiềm chế được rên rỉ.

"Thầy Hạ thật dâm, như thế đã có cảm giác rồi? Có phải nam nhân chân chính so với gậy xoa bóp cho anh cảm thấy sướng hơn đúng không?"

Hoắc Văn Việt nghe thấy anh rên, dương vật dưới quần cứng rắn càng lợi hại, thậm chí còn hơi đau.

Ngay cả lần đầu tiên làm tình hắn còn chưa từng hưng phấn như thế, hắn tự nhiên nghĩ đến nên dùng cách gì tốt nhất để lợi dụng tên song tính lẳng lơ dâm đãng trước mặt này.

Đuôi mắt Hạ Tùng chảy ra nước mắt, lại cố gắng giữ lại, thấp giọng nói: "Cậu buông ra."

Hoắc Văn Việt cười cười, cười đến đặc biệt đắc ý, "Sao có thể buông anh ra? Đang chơi đùa anh, thầy, anh làm tình nô cho tôi đi!"

Hạ Tùng mở to hai mắt nhìn, hoàn toàn không tưởng tượng nổi Hoắc Văn Việt sẽ đưa ra điều kiện như vậy. Hoắc Văn Việt cũng đã quyết định, bàn tay bọc lại thịt huyệt của anh, dùng ngón tay thon dài tùy ý đùa bỡn âm đế, âm thầm, thấp chí còn mò đến dương vật của anh.

"Tôi còn chưa làm qua thầy giáo đâu, mấy ông thầy trong trường vừa nhìn đã thấy chán, có thầy dạy dương cầm có vẻ xinh đẹp, nhưng mùi vị dâm đãng lẳng lơ quá nặng, bộ dạng ai cũng có thể thao được, không lọt nổi mắt xanh của tôi."

[...] Tay Hoắc Văn Việt bị dâm dịch Hạ Tùng làm ướt, trong không khí tản ra mùi tình dục. Hắn đẩy âm hộ Hạ Tùng ra, đưa hai ngón tay vào, lập tức trong chăn truyền đến cảm xúc chinh phục được thiên nga mềm mại cao cấp nhất.

"Thật dâm, huyệt dâm của thầy lại biết hút thế."

Hạ Tùng mở to hai mắt, từ khiếp sợ đến hoảng loạn, từ từ bình tĩnh lại. Anh cảm nhận rõ được tiểu huyệt đang bị dị vật xâm lấn, nam nhân tuổi tác không lớn, nhưng kỹ xảo vô cùng tốt, ngón tay đâm sâu vào trong thịt huyệt anh ma sát chơi đùa, đốt dục hoả của anh. Anh thấp giọng nói:

"Nếu như tôi không đồng ý, cậu muốn làm gì?"

Hoắc Văn Việt nhếch miệng, nói ra câu trả lời mà Hạ Tùng lo lắng nhất.

"Đương nhiên là gửi ảnh chụp động dâm của thầy ngậm mút gậy xoa bóp tự an ủi cho cả thế giới biết nha."

Hạ Tùng nghe được câu này, trong lòng hoàn toàn tuyệt vọng, [...]. Hoắc Văn Việt không biết vì điều gì mà thân thể ngày càng hưng phấn, cả ngón tay của hắn không vào sâu bên trong nhục huyệt ướt mềm, mà đào khoét tầng tầng lớp lớp mị thịt bên trong, khẽ cười nói:

"Thế nào? Thầy đáp ứng không?"

Hạ Tùng nhắm hai mắt, giọng nói nỗ lực duy trì bình tĩnh, "Cậu muốn làm thì nhanh lên chút."

Tay nam nhân kỹ thuật vô cùng cao siêu, rõ ràng chỉ mới là một thiếu niên mười mấy tuổi, kinh nghiệm tình ái thoạt nhìn đặc biệt phong phú, so với những lúc tự anh an ủi chính mình còn thoải mái hơn.

Hoắc Văn Việt dính đến, cố ý nói: "Không phải là thấy vốn muốn để tôi làm anh? Cho nên mỗi ngày ở lì nơi này không chịu đi, trong lòng rất vui mừng ha? Chờ chút nữa còn có dương vật chính thức đút anh sẽ sướng hơn."

Hạ Tùng kinh ngạc với da mặt dày của hắn, cắn môi không chịu trả lời, đến khi ngón cái nam nhân đùa bỡn đến âm đế anh, anh lại không kiềm chế được phát ra rên rỉ, đuôi mắt rơi nước mắt, cả khuôn mặt thoạt nhìn cực kỳ mê người.

[...] Hoắc Văn Việt lại càng hưng phấn, ngón tay hắn dọc theo nhục huyệt khuếch trương, cố tình chui vào hai ngón tay, đem lỗ thịt ướt mềm kéo căng ra, con mắt theo dõi hắn thịt đói khát mút hắn, thấp giọng nói:

"Thật dâm, màu sắc vẫn non, chưa dùng đến bao giờ à?"

[...] Hắn kéo vài cái không cởi được bộ đồ ngủ của hạ Tùng, đơn giản vừa dùng lực, bộ đồ ngủ vốn dĩ cũ kỹ lập tức bị hắn xé ra một vết rách lớn. Hoắc Văn Việt nghe thấy tiếng xoẹt, dường như càng hưng phấn hơn, lực đạo trên tay nặng hơn.

"Đừng kéo!"

Hạ Tùng cuối cùng cũng mở miệng, anh cầm tay nam nhân, trong ánh mắt mang theo chút cầu xin.

Hoắc Văn Việt cười lạnh một tiếng, cũng không vì anh ngăn cản, lực đạo trên tay ngược lại càng mạnh hơn.

"Tôi sẽ trả lại cho anh đồ mới, mua cho anh hẳn tám mười bộ."

Hắn đã thấy thân thể dưới bộ đồ cũ, thân thể trắng muốt sáng bóng đang phát tán ra, mặt trên không có một điểm tỳ vết, núm vú hồng nhạt bằng phẳng, nhan sắc tươi mới, quầng vú không lớn, vừa nhìn đã biết còn chưa từng chơi đùa qua. Hoắc Văn Việt híp mắt lại, không kịp chờ đợi tiến đến, lè lưỡi liếm lên một viên đầu vú.

"Ô!"

Hạ Tùng cố gắng kìm chế, đầu vú bị liếm cảm giác khiến anh có chút ngứa, còn chưa có người liếm lên da thịt của anh, lửa nóng trên đầu lưỡi nhưng lửa, lan toả trên da thịt anh, nhanh chóng một mảng thịt lớn đều biến thành lãnh địa của hắn, dính nước miếng ẩm ướt.

Khoái cảm run sợ từng chút phát ra, huống hồ nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể Hạ Tùng còn đang bị Hoắc Văn Việt vỗ về chơi đùa, hai ngón tay nhanh chóng ra vào huyệt động anh, chậm rãi ma sát mang theo tiếng nước bắn ra, hắn vẫn cảm thấy chưa đủ, lại chen thêm một ngón tay nữa vào.

"Ưm... "

Hạ Tùng cắn môi, kiếm chế rên rỉ, anh tuyệt đối không muốn dưới người khác cưỡng gian mà lại rên rỉ dâm đãng, mặc dù thân thể anh đang được chơi đùa đặc biệt thoải mái. Thịt huyệt của anh còn chưa ăn nuốt thứ lớn như thế, tiểu huyệt của anh rất nhỏ, bình thường tự mình an ủi cho dò hai ngón tay vào mà thôi, mà cây gậy xoa bóp so với hai ngón tay không lớn hơn được bao nhiên, lại càng không lớn như ba ngón tay của nam nhân này.

" Lẳng lơ, da thịt lại trơn trượt thế này."

Hoắc Văn Việt cảm giác mình giống như phát hiện được một khó báu, dưới lớp bên ngoài quê mùa mà Hạ Tùng che giấu lại là một thân thể khiến hắn say mê, hắn mút hai viên đầu vú nho nhỏ cứng rắn lên, lại liếm theo đường cổ đi lên.

"Lại có hầu kết, tôi còn tưởng rằng anh không phải đàn ông đâu."

Hạ Tùng đối mặt với khiêu khích của hắn cố gắng kiềm chế không mở miệng, Hoắc Văn Việt mắt nhìn thẳng anh, ánh mắt đối phương cất giấu dục vọng nóng bỏng, thấy được căng thẳng trong lòng Hạ Tùng, một giây sau đó, cằm của anh còn bị mút lên.

[...] Hạ Tùng nghĩ lung tung, đầu lưỡi nhục hồng lại càng ngày càng gấp, ngón tay ra vào trong nhục huyệt anh cũng ngày càng kịch liệt, Hạ Tùng cắn chặt môi, muốn trốn tránh nam nhân công kích, cuối cùng đầu lưỡi kia vẫn liếm lên bờ môi anh, mạnh mẽ mút vào trong khoang miệng anh.

"Ưm... "

Hạ Tùng không kiềm chế được rên một tiếng, đầu lưỡi kia ướt át nóng như lửa, tuỳ ý liếm lấy liếm để trong khoang miệng anh, lúc ma sát với thịt mềm trên hàm trên, khiến toàn thân anh ngứa ngáy. [...]

Hoắc Văn Việt nhận thấy anh không chuyên tâm, hơi tức giận cắn cắn lên bờ môi anh, cắn Hạ Tùng đau đến nhíu mày, hắn nhân cơ hội quấn lấy đầu lưỡi Hạ Tùng, mạnh mẽ mút vào.

"Ô..."

Hạ Tùng cố gắng thừa nhận, nước bọt của thiếu niên xấu xa này chảy ra thúc ép anh nuốt xuống, Hạ Tùng nuốt nước miếng xa lạ, trong lòng có phần khó chịu, nhưng cuối cùng vẫn có thể nhịn xuống, nhưng chờ đến lúc đầu lưỡi bị mút, anh có chút chóng mặt, trong nhục huyệt càng lúc càng ướt, ga giường phía dưới hẳn bị dâm dịch của anh thấm ướt một mảng nhỏ rồi.

"Thật tao, hôn môi cũng rất sướng? Rõ ràng ướt thế này."

Hoắc Văn Việt mở miệng châm chọc anh, hắn rút ngón tay ra, nhìn dâm dịch trong suốt dính trên ngón tay, tản ra mùi vị khiến toàn thân hắn hưng phấn không thôi, hắn muốn lè lưỡi liếm, nếm thử dâm thuỷ của tên lẳng lơ này rốt cuộc là mùi vị gì, nhưng cuối cùng hắn cũng nhịn được. Hắn nhìn Hạ Tùng đôi mắt ẩm ướt dính dính cùng cánh môi khẽ hở, ác liệt đem ngón tay chen vào trong khoang miệng anh.

"Lẳng lơ, nếm thử dâm thuỷ của mình chút."

"Không muốn."

Hạ Tùng xấu hổ toàn thân run rẩy, muốn ngăn cản động tác của hắn, vẫn không kịp, ba ngón tay nam nhân vừa mạnh mẽ vừa thô bạo chen vào khoang miệng anh, mùi vị chất nhầy đã lan tràn trong cổ họng anh, rất nhanh sau đó anh đã thưởng thức được mùi vị dịch nhờn của mình.

Mùi vị tanh nồng khiến anh cảm thấy vô cùng xấu hổ, cho dù cố gắng đã giả bộ bình tĩnh, vẫn để lộ ra một vẻ bối rối, bộ ngực anh thở gấp, ngón tay nam nhân đùa bỡn lưỡi mềm của anh, chuẩn bị khuấy nước bọt trong khoang miệng anh, cuối cùng lúc lấy ngón tay ra, ngón tay càng ướt hơn, mặt trên đều là nước bọt Hạ Tùng.

Hoắc Văn Việt nhìn dáng vẻ anh bị chính mình đùa bỡn đến sắc mặt đỏ bừng, thân thể lại càng hưng phấn, cuối cùng quyết định hưởng thụ bữa tiệc lớn của mình.

[...] Hạ Tùng chờ đợi thời cơ, chờ đến lúc Hoắc Văn Việt buông lỏng, đột nhiên tự tay rút ra điện thoại hắn trong túi, lấy tốc độ cực nhanh nhảy xuống giường chạy về phía cửa sổ. Anh chỉ cần cầm điện thoại ném xuống dưới tầng, độ cao như vậy nhất định điện thoại sẽ hỏng, hình ảnh bên trong sẽ không thể tìm lại được nữa. Hạ Tùng cố gắng chạy đến cửa sổ, lần đầu tiên anh cảm thấy chán ghét gian phòng rộng lớn này của mình.

Đột nhiên thay đổi khiến Hoắc Văn Việt chỉ đơ ra trong chớp mắt, rất nhanh sau đó hắn như một con báo giận dữ nhảy dựng lên, tự tay kéo một cánh tay Hạ Tùng lại, Hạ Tùng cố gắng giãy dụa, cả người quỳ trên sàn nhà, gạch men sứ lạnh như băng khiến đầu gối anh dường như muốn gãy mất, lúc va chạm phát ra một tiếng vang giòn tan.

"Giỏi thật đấy, còn muốn ném điện thoại của tôi?"

Hoắc Văn Việt cười lạnh một tiếng, hắn không biết tên thầy giáo thoạt nhìn nhẫn nhục chịu đựng lại làm ra hành động như vậy, rõ ràng làm ra trò này hoàn toàn chọc giận hắn.

"Buông ra!"

Hạ Tùng đau đến khuôn mặt nhíu lại, điện thoại bị quăng ở phía trước, làm cho anh không với tay đến được, Sau đó anh nghe được một tiếng khoá kéo xuống, một giây sau đó, một cây cứng rắn nóng như lửa chống trên miệng huyệt anh, hướng miệng huyệt ướt mềm ma sát vài cái, lúc anh đang trợn to hai mắt, không chút do dự thô bạo đâm vào.

Hạ thân Hạ Tùng đau xót, tuy anh đoán trước được dương vật Hoắc Văn Việt rất lớn, nhưng thật không nghĩ lớn đến trình độ này, mới chỉ quy đầu tiến vào đã khiến anh cảm giác hoa huyệt mình sắp rách, chưa bao giờ thưởng thức qua thứ to lớn như thế, tiểu huyệt theo bản năng cự tuyệt đối phương xâm lấn. Hạ Tùng mở to hai mắt nhìn, cổ họng phát sinh một tiếng thét chói tai. anh nhịn không được rên rỉ ưm ưm.

"Đừng đi ra."

"Lỗ dâm nhỏ sao lại chặt thế này?"

Hoắc Văn Việt hưng phấn đến điên rồi, ý nghĩ phải trừng phạt tên lẳng lơ dưới thân này tràn ngập trong đầu óc hắn, quy đầu hắn bị lối vào nhỏ hẹp siết chặt làm đau, rõ ràng chảy nhiều dâm thủy như vậy, nhưng chặt giống như vẫn còn thân xử nữ, hút quy đầu của hắn đặc biệt chặt. Hạ Tùng còn đang cố gắng vật lộn về phía trước, toàn thân khẽ run lên, anh càng như vậy, Hoắc Văn Việt lại càng hưng phấn, dương vật dưới quần hắn hung hăng đỉnh vào bên trong.

"Lẳng lơ, không phải thích ăn dương vật sao? Nhìn bộ dạng anh dùng một cây gậy xoa bóp tự an ủi như vậy quả thực đáng thương đủ, học sinh tới đút anh ăn đại kê nóng hổi."

Hoắc Văn Việt mới mấy lời dâm loạn hạ lưu, lúc dương vật đâm vào dường như còn nghe được tiếng xé vải, hắn càng hưng phấn hơn, trong tiếng nghẹn ngào của Hạ Tùng, trong quần hung hăng đâm vào bên trong, đem cả cây tính khí của mình đều tiến vào.

Lúc xen vào Hoắc Văn Việt vừa nghĩ đến bản thân còn chưa mang đồ bảo hộ, nhưng hắn nhanh chóng bỏ qua chuyện này, huyệt dâm của thầy chặt thế này, nhưng lại ấm áp vô cùng, phải không mang bao xen vào mới thích, nghĩ đến chờ chút nữa bản thân còn có thể bắn trong nhục huyệt dâm loạn này, hắn đặc biệt hưng phấn.

"Thật tao, hút chặt thế này, sẽ không phải vẫn là xử chứ?"

Trong lúc vô tình Hạ Tùng bị hắn nói thẳng chân tướng ra, xấu hổ nước mắt đều rơi xuống, anh cắn chặt môi, cố gắng kềm chế toàn tâm đau đớn, cảm giác được nhục nhận lớn của nam nhân vẫn còn chen vào bên trong, tựa hồ muốn toàn thân của anh phá vỡ thành hai nửa, rõ ràng bản thân tự an ủi nhiều lần như vậy, hóa ra vẫn không chịu nổi dương vật chân chính xen vào.

Hạ Tùng đau muốn hôn mê, côn thịt vốn dĩ đang cương mềm nhũn ra, nhục huyệt của anh càng siết thật chặt, làm Hoắc Văn Việt cũng hiểu được đau đớn, hắn không thể không thả một chút kiên nhẫn, một tay đi nhào nặn côn thịt Hạ Tùng, một tay đùa bỡn âm đế anh, môi cũng tiến tới mút cánh môi Hạ Tùng.

"Ưm..."

Hạ Tùng tuyệt đối không muốn bị Hoắc Văn Việt vuốt ve, với anh mà nói hiện tại cảm giác đau khổ có lẽ so với khoái cảm có thể khiến anh dễ chịu hơn một chút, thế nhưng ba nơi bị tấn công phía dưới, thân thể đói khát mau chóng đầu hàng, dương vật kia từ từ cứng rắn, tiểu huyệt cũng dần buông lỏng.

Hoắc Văn Việt cảm nhận được anh dao động, dương vật dưới quần có kỹ xảo thong thả ma sát trong tiểu huyệt, cảm nhận được bên trong dần dần nặn ra nước, cả người sướng cực kỳ. Đầu lưỡi của hắn quấn lấy lưỡi mềm của Hạ Tùng, cẩn thận mút, Hạ Tùng bị hắn hôn đến mơ hồ, âm đế bị chơi một lúc lâu, lại nhịn không được đáp lại.

Cảm nhận được lưỡi nho nhỏ kia vậy mà đang chủ động ma sát đầu lưỡi của mình, Hoắc Văn Việt biết mình cần phải nhân cơ hội chế nhạo anh một hồi, nhưng không biết vì sao, hiện tại hắn không nhớ nổi chuyện như vậy, càng hưng phấn ngậm mút thịt lưỡi của Hạ Tùng, mạnh mẽ quấn lấy anh.

"A..."

Trong đầu Hạ Tùng báo một tiếng cho chính mình không thể sa vào, nhưng thân thể căn bản không chịu được khoái cảm kịch liệt nam nhân mang lại cho anh, lông mi dày dậm của anh trở nên ướt đẫm, đuôi mắt phiếm hồng, môi bị mút đến sưng đỏ, tốc độ đút vào của dương vật trong nhục huyệt cũng càng lúc càng nhanh.

Thật vất vả đối phương mới buông lỏng môi ra, Hạ Tùng lập tức thở dốc từng ngụm, anh nhìn điện thoại sát gần bên cạnh, nghĩ đến bên trong còn ảnh khỏa thân của mình, trong lòng chặn lại. Anh muốn lấy chiếc điện thoại kia, chỉ cần xóa ảnh đi, như vậy anh sẽ không cần phải khuất phục dưới sự uy hiếp của nam nhân này.

Ý nghĩ của anh phản ứng trên mặt, Hoắc Văn Việt đột nhiên vui thích nở nụ cười,

"Thầy vẫn chưa buông tha sao? Huyệt dâm còn hút đại kê của tôi chặt như thế, lại còn muốn xóa ảnh?"

"Ưm... "

Hạ Tùng dưới sự nghiêm khắc đỉnh lộng phía dưới, trong cổ họng nhịn không được tràn ra một tia rên rỉ, đầu gối anh bị đè có chút đau nhức, chắc là đỏ, bàn tay của nam nhân bắt đầu bóp vòng eo anh, từ phía sau hung hăng đỉnh lộng thịt huyệt anh.

Dương vật kia thật thô, cho dù Hạ Tùng không nhìn thấy tất cả hình dáng của nó, anh cũng có thể cảm nhận được vẻ bề ngoài của tính khí rốt cuộc dữ tợn thế nào. Quy đầu nhất định còn to lớn hơn trứng gà, vì lúc đâm vào hoàn toàn kéo căng âm đạo, hung hăng đẩy đến tử cung anh, cả cây vừa to vừa dài, mặt trên khẳng định đầy gân xanh, vì trong lúc ma sát mị thịt, anh cảm nhận được vô cùng rõ ràng.

Hạ Tùng nhịn không được phát ra tiếng rên, anh cố gắng chịu đựng, nhưng không nhịn được, trong nhục huyệt bị thao càng ngày càng ẩm ướt, ngay cả tiếng nước cũng nghe rõ mồn một. Ánh mắt anh còn nhìn điện thoại, cánh tay đưa dài, bộ dáng dường như nhất định phải bắt được nó.

Hoắc Văn Việt nở nụ cười, "Thầy đúng là có nghị lực nha, được rồi, thầy phải đi lấy điện thoại ha!"

Hắn nói buông lỏng tay ra, dương vật nhưng vẫn cắm trong hoa huyệt Hạ Tùng, tiểu huyệt đỏ bừng đã bị đại kê của hắn vạch ra hoàn toàn, miệng huyệt vốn dĩ đỏ tương đều bị chống đỡ thành màu phấn trắng, thoạt nhìn thật mỏng một mảnh, dường như muốn dương vật hắn lại lớn một chút, có thể chống đỡ toàn bộ tiểu huyệt này.

Hạ Tùng quay đầu lại không tin nhìn hắn, mặc dù không biết nam nhân đang có ý gì, nhưng ý nghĩ muốn hủy diệt tấm ảnh kia còn đó. Anh cố gắng bò về phía trước, mặt đất hơi lạnh, càng làm anh khó có thể chịu được hoa huyệt bí ẩn mình còn đang ngậm mút một cây dương vật chân chính, anh bò lên trước, cảm giác dương vật kia lại kéo căng ra cực kỳ rõ ràng dứt khoát, vậy mà anh có thể cảm nhận hoa huyệt mình dường như luyến tiếc vật cứng kia chui ra ngoài, mị thịt lại mặt dày giữ lại.

Quá xấu hổ.

Hạ Tùng cắn môi, cố gắng kiềm chế không để rên rỉ tràn ra, nỗ lực bò về phía trước, dùng ngón tay vươn dài ra, chỉ thiếu chút nữa là có thể mò đến điện thoại.

Hoắc Văn Việt hưng phấn xem hình ảnh trước mặt, thân thể trắng nõn loạng choạng cái mông, eo thon cùng phía sau lưng căng thành một đường cong hoàn mỹ, hai bên mông vừa cong vừa tròn, giữa lúc chuyển động còn có thể nhìn thấy miệng huyệt hồng hồng, quả thực so với tất cả những người hắn từng ăn còn đẹp hơn. Hoắc Văn Việt cực kỳ hưng phấn, hắn cảm nhận được tiểu huyệt Hạ Tùng đang hấp cắn, lúc ngón tay lão sư sắp chạm đến điện thoại của hắn, hai tay bóp thắt lưng anh, hung hăng ấn xuống dưới háng mình một cái, lại kéo anh trở về.

"A!"

Chợt biến hóa làm Hạ Tùng thét lên chói tai, mới xem như hoa huyệt bị dương vật kia mạnh mẽ xỏ xuyên vào phá trinh, Hạ Tùng sụp đổ, quay đầu lại trong ánh mắt hiện lên chỉ trích.

"Cậu, cậu nói không giữ lời...A ưm..."

Hoắc Văn Việt nhìn mắt anh ướt sũng nước, khóe miệng lộ ra nụ cười vui thích.

"Là huyệt dâm của thấy quá tham ăn, hút chặt đại kê của tôi. Được rồi, cho thầy một cơ hội nữa! Huyệt dâm đừng cắn chặt như thế, nếu không... Tôi sẽ không nhịn được."

Hắn vừa buông hai tay ra, lộ ra một bộ biểu tình ngay thẳng, giống như lúc này không phải hắn đang uy hiếp gian dâm thầy giáo, mà thầy giáo đang cố tình câu dẫn hắn.

Hạ Tùng cắn môi, tuy là trăm phần trăm xác định nam nhân đang cố ý trêu cợt anh, nhưng anh lại không thể không thử. Anh cố gắng thả lỏng thân thể, muốn tiểu huyệt không cắn chặt như vật, quy đầu rời khỏi cửa tử cung chậm rãi trượt ra bên ngoài, khoái cảm từ ma sát thành thịt khiến anh cực kỳ muốn thét chói tai, con mắt đều ướt, Hạ Tùng cố gắng kiềm chế, ngón tay lại đi với điện thoại, lúc suýt nữa chạm đén, nam nhân lấn người đè lên, hung hăng đỉnh vào cửa tử cung anh.

"Ư A a... "

Hạ Tùng mở to hai mắt, bàn tay đã chạm đến điện thoại, nhưng căn bản không còn chút sức lực nào để nắm nó trong tay. Anh dường như biến thành một chiếc thuyền con trong mưa to gió dữ, tay của nam nhân hung hăng nắm bóp vòng eo anh, dương vật dưới quần thô bạo đâm vào trong thịt huyệt, đầu lưỡi vẫn còn liếm trên cổ anh.

"Thầy thật dâm, hoa huyệt sao vẫn hút mạnh thế? Khó trách thầy lại phải cầm gậy xoa bóp tự an ủi, nhưng mà gậy xoa bóp nhỏ như vậy, thật có thể thỏa mãn thầy huyệt dâm cmn quá mức đói khát như thế này sao?"

"Không phải, đừng nói nữa!"

Hạ Tùng chưa từng nghe lời nói hạ lưu dâm đãng như vậy, xấu hổ sắc mặt đỏ bừng, hai bên tai đều hiện lên hồng nhạt. Nhưng bị nam nhân điên cuồng khuấy đảo trong nhục huyệt càng ngày càng thoải mái, khoái cảm run sợ khiến giữa đùi anh hơi tê, loại cảm xúc bị khoái cảm xâm chiếm này cực kỳ rõ ràng.

Cảm xúc bị xen vào đau đớn dường như đã hoàn toàn biến mất, Hạ Tùng cố gắng kềm chế rên rỉ, anh tuyệt đối không muốn khuất phục dưới dục vọng, nhưng khi quy nam nhân đẩy ra cung cửa anh, lúc xen vào tử cung, khoái cảm mãnh liệt khiến Hạ Tùng không nhịn được rên thành tiếng, toàn thân run rẩy một hồi, côn thịt trước mặt rung giật bắn ra tinh dịch.

Hạ Tùng cư nhiên bị làm bắn.

Cây côn thịt này, ở trước mặt phái nữ căn bản không thể cương lên được, mặc dù anh dùng gậy xoa bóp trêu đùa huyệt dâm của mình, côn thịt cũng chưa bao giờ bắn qua, vậy mà giờ khắc này trước dương vật nam nhân xâm lấn đến tử cung của anh lại bắn ra.

"Không được...A..."

Hạ Tùng xấu hổ hận không thể tìm cái lỗ chui vào, khóe miệng anh chảy ra nước miếng ngậm vào không được, toàn thân dường như rơi vào trạng thái sụp đổ hoàn toàn.

Văn Việt hưng phấn đi cắn đầu vai anh, đi mút cổ anh, lại men theo bờ môi hôn anh.

Hoắc Văn Việt đặc biệt hưng phấn, "Này tao thành dạng gì? Sao lại biết hút như thế?"

Không phải là hắn chưa từng làm tình cùng phái nữ, nhưng rõ ràng chưa từng thao đến thoải mái như thế, hoa huyệt Hạ Tùng vừa ướt vừa nóng, còn hút thật chặt, bí cảnh bên trong lại có một nơi có thể khiến hắn mừng rỡ không thôi. Quy đầu của hắn hoàn toàn bị miệng nhỏ kia mút chặt, khoái cảm truyền ra khiến toàn thân hắn đều ướt, cơ bắp căng cứng lên, da đầu đều hơi tê tê.

"Đây chẳng lẽ là tử cung của thầy?"

"Ô... Không phải..."

Hạ Tùng dường như muốn chết đi, anh không hề muốn thừa nhận việc mình bị học sinh gian dâm, hơn nữa tính khí của đối phương còn cắm vào trong tử cung mình, anh liều mạng muốn chạy trốn khỏi sự kiếm hãm của đối phương, nhưng thân thể mềm nhũn một chút khí lực cũng không có, ngược lại mông lại vểnh lên thật cao, hưởng thụ nam nhân va chạm.

"Rõ ràng là tử cung của thầy!? Thật không ngờ thầy lại dâm loạn đến thế, tử cung cũng có thể bị dương vật đâm mở, thật sướng, thầy đúng là chưa dùng qua, nhanh như vậy đã bị làm bắn, dương vật thực sự khiến anh thoải mái như vậy sao?"

Hoắc Văn Việt hưng phấn đi cắn đầu vai anh, đi mút cổ anh, lại men theo bờ môi hôn anh.

"Không phải..."

Hạ Tùng muốn trốn tránh, lại không trốn được ra, bờ môi anh bị một lực mạnh mút, khoang miệng bị cướp đoạt, ngay cả nước bọt cũng bị mút đi. Năng lực của nam nhân đặc biệt dũng mãnh, so với cây gậy xoa bóp của anh chạy đến nút cao nhất còn mạnh hơn nhiều lắm, tính khí dữ tợn kia lui về sau chỉ chừa quy đầu cắm vào miệng huyệt, lại tàn nhẫn vọt vào, trực tiếp làm đến tử cung anh, đẩy tử cung anh đến vách tường biến hình.

"A... "

Hạ Tùng vô lực giãy giụa, trên tay rõ ràng nắm được điện thoại rồi, nhưng cái gì cũng không làm được, anh bị áp trên sàn nhà bị học sinh cường thế gian dâm, hai chân dang rộng, dương vật dơ bẩn kia cắm sâu vào trong hoa huyệt anh, đem dịch nhờn của anh đâm đến bắn tung tóe ra ngoài.

Trong phòng ngủ vốn dĩ có vẻ mờ mịt, bầu không khí ngày càng ám muội, Hạ Tùng không biết mình được bế lên từ lúc nào, lại bị đặt ở bên giường, hai chân anh mở rộng, tiểu huyệt bị thao không thể khép lại một lần nữa thừa nhận nghênh đón dương vật kia đỉnh vào.

"Thật tao, làm thầy thật thích, chỉ muốn làm chết anh."

Nam nhân anh tuấn trong miệng nói lời hạ lưu, lại cúi đầu xuống cắn ngực anh, mút núm vú anh, cuối cùng vắt hai chân anh lên vai mình, mạnh mẽ chơi anh.

Hạ Tùng nắm chặt dưới giường, trong cổ họng rên rỉ căn bản không nhịn được không ngừng tràn ra, đuôi mắt anh phiếm hồng, da thịt toàn thân đều tiết ra mồ hôi, trong nhục huyệt ngày càng nhiều nước, mềm đến không còn hình dáng gì nữa rồi.

Thật thoải mái, thật thoải mái, sao có thể sướng như vậy.

Hạ Tùng không hề biết hóa ra làm tình lại là chuyện thư thái như vậy, đồ vật nam tính chân chính ở trong cơ thể anh so với cây gậy xoa bóp rẻ tiền kia còn muốn sướng hơn nhiều, thời điểm quy đầu đâm vào tử cung anh, anh cảm giác mình như muốn đi bay.

"Tao bức càng ngày càng hút nha, thầy sẽ còn có thể cao triều a!?"

Hoắc Văn Việt vốn chỉ cố tình nói một câu, cảm thụ được trong nhục huyệt bỗng nhiên hút cắn, sướng đến mã nhân hắn có chút ê ẩm sưng.

"Tôi không biết."

Hạ Tùng đã mơ màng, thân thể anh ngày càng thoải mái, như gần đến đỉnh điểm, côn thịt bị làm đến bắn qua một lần đã sớm cứng rắn, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bị làm bắn.

"Chẳng lẽ trước đây anh chưa bị người nào làm qua sao?"

Hoắc Văn Việt thấy khó tin, chẳng lẽ xử nữ thực sự sẽ dâm đãng như vậy sao? Sẽ tự mình mua gậy xoa bóp tự an ủi?

Hạ Tùng nghe được hắn hỏi, mơ mơ hồ hồ trả lời, "Không có, tôi là lần đầu tiên."

Hoắc Văn Việt nghe câu trả lời của anh, mặc dù không biết anh có nói thật hay không, nhưng nghĩ đến lúc này mình làm tình với một tiểu huyệt vẫn còn trinh, thân làm nam nhân luôn có thể vì điều này mà cảm thấy hưng phấn. Bắp thịt toàn thân hắn lay động.

"Phải không? Tiểu huyệt còn trinh lại tham ăn như thế, xem ra thầy trời sinh là để cho nam nhân thao."

"Mới không phải a... "

Hạ Tùng hét lên một tiếng, tốc độ Hoắc Văn Việt đút vào càng lúc càng nhanh, sau một trận mưa rền gió dữ đâm vào, Hạ Tùng rốt cuộc leo đến ngọn núi cao nhất, trong dương vật bắn ra tinh dịch, tử cung co rụt lại bắn ra một lượng dâm dịch lớn.

Dịch nhờn của anh nhiều kinh người, tưới trên dương vật Hoắc Văn Việt rồi chảy xuống dưới, kích thích bụng dưới hắn chặt chẽ, không thể kiềm chế được, sau vài lần mạnh mẽ đút vào, quy đầu đặt trong nơi sâu nhất trong tử cung anh bắn ra tinh thủy.

"Vậy mà thực sự cao triều, thầy thực tao."

Hạ Tùng không hề biết hóa ra làm tình có thể thoải mái như vậy, khi dương vật nam nhân cắm trong tử cung anh, bắn tinh dịch, giữa đùi dịch thể nóng bỏng khiến toàn thân anh run rẩy, hai chân co rút mấy cái, bên trong thịt huyệt lại phun một dòng chất lỏng trơn trượt ra bên ngoài. Hạ Tùng cắn chặt môi, cố gắng kiềm chế rên rỉ muốn bật ra ngoài, nhưng nam nhân hạ lưu giễu cợt lại khiến anh sắc mặt đỏ bừng, thoáng chốc trong hốc mắt trào ra nước mắt, nhìn đặc biệt dụ người.

Hoắc Văn Việt còn muốn chế nhạo anh, nhưng thấy bộ dạng này của anh, ngược lại có chút không khống chế được, lại gần ngậm cánh môi anh, không kiêng nể liếm môi anh, lại đem đầu lưỡi chui vào bên trong khoang miệng liếm mút, trong miệng là mùi bạc hà nhàn nhạt, hút lâu còn cảm thấy ngòn ngọt. Hắn càng hôn càng thích thú, hung hăng hút nước miếng trong miệng Hạ Tùng, dương vật mới bắn tinh không bao lâu lại từ từ cứng rắn.

Hạ Tùng đương nhiên cũng phát giác hạ thể hắn thay đổi, cảm nhận thịt huyệt bị cắm đầy đẩy ra, dương vật kia ma sát lại khôi phục độ cứng như trước, dáng vẻ nhất thời có chút kinh sợ, đưa tay muốn đẩy hắn ra. Nhưng anh không còn sức lực, bàn tay cùng lắm chỉ vô lực giãy giụa mấy cái, liền bị Hoắc Văn Việt giữ lại đè lên đỉnh đầu, mạnh mẽ liếm mút da thịt trên người anh.

Hạ Tùng không kêu, rõ ràng biết chuyện như vậy không thể tránh được, cố gắng nuốt xuống rên rỉ muốn phát ra ngoài, đầu óc anh mơ màng nặng trĩu, khoái cảm quá mức thoải mái từ nơi giao hợp tỏa ra toàn thân, thịt huyệt vốn bị nam nhân bắn bên trong lại rút ra cắm vào, tinh dịch đậm đặc kia cũng chảy ra.

Hoắc Văn Việt dường như không hài lòng bộ dạng chịu đựng của anh như vậy, dừng động tác lại, đưa tay ra lau chất lỏng sền sệt quệt lên môi Hạ Tùng, cố tình giễu cợt [...].

Hoắc Văn Việt thừa dịp anh há miệng ra, nắm ngón tay cắm vào khoang miệng anh, tùy ý khuấy lộng trong miệng anh. Hắn híp mắt nhìn thịt lưỡi đỏ tươi của Hạ Tùng bị chính mình đùa bỡn không ngừng ẩn núp, bụng dưới lại nóng như lửa. Cây đầu lưỡi kia thỉnh thoảng sẽ va chạm đến ngón tay hắn, sinh ra khoái cảm khiến hắn hưng phấn muốn chết, hắn thấp giọng nói:

"Thế nào? Tự mình ăn dâm thủy có ngon không?"

Hạ Tùng cực kỳ xấu hồ, đuôi mắt cũng đỏ, trên ngón tay nam nhân không chỉ có dâm thủy của anh, thậm chí còn mang theo một chút mùi vị tinh dịch. Anh muốn lắc đầu, Hoắc Văn Việt đột nhiên nắm chặt cằm anh, nhắm ngay môi anh hôn lên.

" Ô..."

Hạ Tùng nghẹn ngào thành tiếng, đầu lưỡi bị hung hăng liếm mút, đại kê ba dưới háng nam nhân kia cũng mạnh mẽ cắm vào trong tử cung anh, quy đầu bị cửa tử cung bao bọc thặt chặt, anh có thể cảm nhận được trên cây dương vật kia nổi đầy gân xanh lên, anh rõ ràng không muốn làm tình cùng đối phương, cũng không muốn bị hôn, nhưng trên thực tế lúc anh bị hôn cũng rất có cảm giác, thời điểm thịt huyệt kẹp cây dương vật thô to kia bên trong, cũng hận không thể chuyển động cùng đối phương, rất muốn va chạm với thịt huyệt ướt mềm của anh.

[...] Hoắc Văn Việt thể lực kinh người, hắn nhanh chốc lột sạch sẽ quần áo trên người anh, hai người trần trụi lăn trên giường lớn, thịt huyệt Hạ Tùng bị dương vật của hắn thao vừa ướt vừa mềm, nhục bổng lại mau chóng đứng thẳng lên. Hạ Tùng cố gắng kềm chế, cuối cùng vẫn không nhịn được rên thành tiếng, thanh âm ưm ưm nghẹn ngào, có thể nghe ra đang cố gắng kiềm chế.

"Thật tao, đó giờ còn chưa thao tao bức dâm đãng như vậy, ngậm chặt không chịu thả."

Hoắc Văn Việt cực kỳ hưng phấn, hắn cầm điện thoại, trước lúc Hạ Tùng còn chưa phản ứng kịp, nhắm ngay tư thế dương vật mình cắm vào tách tách tách chụp thật nhiều ảnh, trong hình Hạ Tùng không chỉ không đeo kính, ngũ quan đều bị chụp cực kỳ rõ ràng. Thịt huyệt anh ngậm đại kê đã trào chất lỏng trắng nồng ra ngoài, thời điểm âm phụ bị đỉnh vào chống đở lồi lên, xung quanh âm phụ anh không có lông, khác hẳn với người thường, có thể chụp toàn bộ tiểu huyệt bào ngư rõ ràng, vốn chỉ cần dưới hạ thể quái dị giữa lúc làm tình cũng đủ khiến người khó mà bỏ qua thưởng thức cái đẹp, Hoắc Văn Việt càng nhìn càng hưng phấn, toàn thân cũng toát ra mồ hôi.

"Không phải thầy muốn xóa ảnh sao? hoa huyệt đẹp như vậy chờ đến khi tôi thao đủ rồi, tôi sẽ xóa toàn bộ ảnh, nếu không thầy nghĩ cách gì cũng không thể thực hiện được nha." Hoắc Văn Việt vui thích cười lên, "Kể cả anh chạy trốn, cũng không thể thực hiện được."

" A... "

Hạ Tùng đã nhận thức được kết quả của mình, anh nhắm hai mắt, có chút bất đắc dĩ trầm mặc xuống.

Thấy dáng vẻ anh thỏa hiệp, Hoắc Văn Việt càng hưng phấn, hắn đem Hạ Tùng bày thành tư thế quỳ rạp, hai tay đẩy khe mông anh ra, nhìn tao huyệt còn không khép lại được còn hồng hồng trước mắt xem ra còn chưa bị tên đàn ông nào phá trinh, dương vật dưới quần lập tức cứng rắn khẽ run lên. Thể xác Hạ Tùng trắng nõn hắn đặc biệt thích, hơn nữa thân phận người này còn là thầy giáo, lại nghĩ đến mình có được tính nô như vậy, tính dục của hắn mạnh đến đỉnh điểm, quy đầu đỉnh mạnh vào huyệt động non nớt kia, lập tức đâm thật sâu vào, hoàn toàn xuyên qua nam nhân dưới thân.

"A..."

Hạ Tùng bị thao đến thét lên một tiếng, sắc mặt anh đỏ bừng, tứ chi mềm nhũn, côn thịt sớm đã muốn bắn. Nam nhân xấu xa đè cả người trên thân anh, còn cố tình ghé bên tai anh, thấp giọng nói:

"Thầy biết chúng ta hiện giờ là tư thế gì không?"

Hạ Tùng biết hắn tất nhiên không nói ra được điều gì tốt đẹp, mím môi không chịu mở miệng, nhưng giữa lúc nam nhân kịch liệt rút ra cắm vào, vẫn không nhịn được há miệng ra, nức nở kêu thành tiếng.

Hoắc Văn Việt sướng điên, dương v*t cũng phồng lớn một vòng, hắn một bên hung ác thao lão sư dưới thân, một bên vui thích nói:

"Là tư thế doggy nha, [...], thật sướng, sướng phát điên lên được."

Hạ Tùng nghe được nam nhân đùa cợt, lập tức xấu hổ không chịu nổi, nhưng thân thể dường như càng hưng phấn hơn, anh thở dốc một tiếng, thấp giọng nói:

"Cút, câm miệng."

"Thầy muốn tôi câm miệng, nhưng miệng dâm của mình có vẻ lại mở rộng hơn, đại kê ăn ngon không?"

Hoắc Văn Việt nói lời hạ lưu, trong mắt lóe sáng, bên trong đầy tình dục nóng bỏng.

" Ô..."

Hạ Tùng kiếm chế cắn môi, không muốn để ý tới hắn, nam nhân không nghe được anh trả lời, lại đột nhiên rút dương vật ra.

"Thầy không ngoan nha, huyệt dâm rõ ràng tham ăn, nhưng không muốn cùng tôi thẳng thắn, làm thầy giáo không phải nên đem những lời trong lòng mình nói ra sao?"

Dương vật hắn cứng rắng đang nhảy nhót đứng thẳng, nhưng vì muốn làm nhục tên nhà quê này, vẫn cố ý nhẫn nại. Bàn tay hắn bao lên huyệt bào ngư ướt đẫm dính nhớt, ngón tay gảy lên âm đến cùng âm môi mềm mại đánh vòng, thỉnh thoảng còn xoa miệng huyệt anh một chút, nhưng nhất định không cắm vào.

Hạ Tùng như muốn chết nhanh đi, anh sắp đến ranh giới bùng nổ, bỗng nhiên mất đi kích thích, bên trong thịt huyệt nhất thời cảm thấy đói khát ngứa ngáy không chịu được, anh cố gắng co rút mị thịt lại, nhưng không kẹp tới thứ gì, chỉ còn một ít dâm dịch bị chen ra bên ngoài. Anh không nhịn được quay đầu lại, mặt mũi nam nhân anh tuấn gần trong gang tấc, trên mặt biển lộ một nụ cười xấu xa, Hạ Tùng tức giận hô hấp cũng có chút gấp rút.

"Cậu, cậu đừng quá đáng...Ô...."

Hạ Tùng cuối cùng phát ra một tiếng thét chói tai, là vì ngón tay Hoắc Văn Việt hung hăng vặn trên âm đế anh một cái.

Âm đế Hạ Tùng vừa mảnh mai vừa nhạy cảm, bị đối đại như vậy khiến toàn thân anh run một cái, nước mắt cũng bị ép ra ngoài, sắc mặt đỏ ửng, ngũ quan càng lộ ra vẻ xinh đẹp độc nhất vô nhị, thấy Hoắc Văn Việt hưng phấn tới cực điểm.

"Làm sao? Tôi đâanh chính là muốn đối với thầy quá đáng a, hôm đầu tiên thầy đến, tôi đã muốn hung hăng bắt nạt anh rồi, nhưng không phải loại bắt nạt này, dẫu sao thầy đeo mặt kính lại còn mặc quần áo quê mùa như thế, ăn sẽ rất chán, cởi hết quần áo, ngược lại có thể khiến người ta có chút hứng thú."

Hoắc Văn Việt xấu xa khi dễ anh, nhéo âm đế một cái, lại dùng ngón tay êm ái đùa bỡn thịt đế nho nhỏ kia, muốn câu dẫn ham muốn của anh.

Đương nhiên là Hoắc Văn Việt làm được, Hạ Tùng bị hắn câu dẫn toàn thân trống không đói khát ngứa không dứt, tiểu huyệt ăn nhục nhận to lớn dữ tợn rồi, không thể chỉ co rút chặt lại là đủ thỏa mãn được, Hạ Tùng nghe được nam nhân nói, hận không thể cả đời dùng bộ dáng quê mùa đối diện hắn, chắc cũng không đến nỗi bị khinh thường như thế này. Lỗ mũi Hạ Tùng không nhịn được phát ra hừ nhẹ, mông theo bản năng uốn éo, theo động tác nắn bóp của nam nhân nổi lên phản ứng.

Ngón tay Hoắc Văn Việt nhanh chóng rời khỏi âm đế anh, đi đến miệng huyệt anh chậm chạp ma sát nắn bóp, khóe miệng nâng lên nụ cười.

"Thế nào? Thầy, đại kê ăn ngon không? Chỉ cần anh thừa nhận, tôi sẽ đút cho ăn lần nữa nha, nhất định sẽ đút tao bức anh ăn thật no mới thôi."

[...] Nghĩ tới đây, Hạ Tùng chịu đựng xấu hổ thấp giọng nói: "Đúng."

Hoắc Văn Việt xem sắc mặt của anh, trên tay xoa nắn miệng huyệt anh, thân thể càng sướng hơn, vẫn không hài lòng nói:

"Là cái gì chứ? Thầy không nói rõ ràng, làm sao em có thể hiểu được?"

Hạ Tùng cắn thịt non trong cổ họng một cái, hận không thể đánh nam nhân này một trận, nhưng thân thể anh bị chơi căn bản không còn khí lực, ở nơi đây, đối với nam nhân cao hơn anh nửa cái đầu này, anh căn bản không có chút ưu thế nào, huống chi anh còn có cái chuôi trên tay hắn. Nghĩ tới đây, Hạ Tùng cuối cùng vẫn là hoàn toàn thỏa hiệp.

"Cậu, cậu, đại kê rất ngon...Ô..."

Cả đời anh còn chưa từng nói ra mấy lời hạ lưu như thế, lúc nói ra khỏi miệng cả khuôn mặt cũng đổi thành đỏ bừng, đuôi mắt thấm ra nước. Phản ứng như thế thực sự đủ để Hoắc Văn Việt lên đỉnh, hắn thu tay về, bóp thắt lưng thon gọn của anh, dùng quy đầu to như trứng gà ma sát miệng huyệt, thấp giọng nói:

"Cho nên thầy muốn đại kê sao? Muốn đại kê hung hăng thao lỗ nhỏ của anh sao?''

Hạ Tùng cực kỳ xấu hổ, anh cắn môi một cái, nức nở nói: "Đúng, thao tôi, dùng đại kê thao tôi đi."

Hoắc Văn Việt cuối cùng cũng ép Hạ Tùng nói ra những lời dâm loạn nhất, lập tức hưng phấn tới cực điểm. Thể lực hắn cường hãn, lại không lưu chút nào dư lực hung hăng làm thầy giáo dưới thân, dương vật to lớm nhiều lần xuyên đến tử cung anh, thời điểm dương vật ma sát cùng tiểu huyệt còn phát ra tiếng nước chảy dâm mỹ, dâm dịch bị thao bắn tung tóe bốn phía, còn có âm thanh va chạm thể xác, không khỏi để cho cảnh tượng này nóng bỏng đến cực điểm.

Hạ Tùng mau chóng không kiềm chế được, trong cổ họng rên rỉ không ngừng phát ra, anh thét lên một tiếng rồi cao triều, lúc triều thổi dâm dịch bắn ra, Hoắc Văn Việt vẫn chưa bắn, nhục nhân to cứng tiếp tục đâm anh, cho đến khi đem anh cắm bắn một lần, cuối cùng mới trước cửa tử cung anh phù phù bắn ra.

Hạ Tùng cảm nhận được tinh dịch nam nhân rót vào, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, cho ràng chuyện này đã kết thúc, không nghĩ tới anh còn bị ôm vào phòng tắm, sau đó lại bị thao cạn một lần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top