Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

29. Tôi không muốn trở thành Omega 23-26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mục Diệc Thần, anh...anh bình tĩnh một chút! Nhìn cho kỹ đi, tôi...tôi là Beta, không phải Omega!".

Lâm Hàm căng thẳng nuốt nước bọt, gương mặt hoang mang nhìn hắn.

"Thì sao chứ?"

Mục Diệc Thần vẻ mặt thản nhiên hỏi lại, động tác tay cũng không hề chậm một giây nào. Thân thể cao lớn, nóng rực đè ép lên cơ thể mảnh mai, nhỏ nhắn của Lâm Hàm. Ngón tay thon dài cởi từng chiếc cúc trên áo sơ mi trắng của cậu. Xương quai xanh tinh xảo lập tức lộ ra, cởi thêm một cúc áo nữa liền có thể nhìn thấy hai hạt anh đào nhỏ bé, hồng nhuận mê người.

Lâm Hàm nhanh chóng phát hiện được hai mắt hắn tối sầm lại, rõ ràng đã bị dục vọng lấp đầy liền nhanh chóng nắm chặt cánh tay đang không ngừng lộng hành trên người cậu lại. Miệng lại không ngừng lắp bắp giải thích.

"Ý tôi là, chúng ta đều là nam nhân. Anh là Alpha, còn tôi là Beta. Chúng ta... Chúng ta không thể 'làm' chuyện đó được!"

Lâm Hàm nói xong câu này liền len lén quan sát sắc mặt của Mục Diệc Thần. Thấy hắn không có tức giận, động tác tay cũng khựng lại cậu mới âm thầm thở ra một hơi. May mắn, hắn nghe hiểu lời cậu nói a.

Mục Diệc Thần đột ngột buông tay Lâm Hàm ra rồi đứng dậy tiến đến phía tủ lục lọi cái gì đó. Lâm Hàm được giải thoát liền cuống quých sửa lại quần áo. Chân còn chưa bước xuống giường thì Mục Diệc Thần đã quay lại, trên tay còn nhiều thêm một chai... gel bôi trơn.

Lâm Hàm nhìn vật trên tay hắn liền thất kinh. Gel bôi trơn?!!!

"Có thứ này thì cậu không cần phải lo lắng về chuyện đó!"

Khẽ nhếch mép, Mục Diệc Thần tiến đến, một lần nữa áp sát cậu xuống giường. Thân thể nóng như lửa của Mục Diệc Thần đè ép lên thân thể Lâm Hàm.

Áo sơ mi vừa được Lâm Hàm cài lại chỉnh tề bị lực tay của Mục Diệc Thần một cước giật phăng. Cúc áo văng ra tung tóe, rơi vãi trên giường rồi lăn cả xuống sàn nhà tạo nên thứ âm thanh "lách cách". Thân trên trắng noãn, yêu mỵ không một mảnh vải che đậy khiến Lâm Hàm không khỏi rùng mình. Cậu còn muốn mở miệng đôi co nhưng đã bị Mục Diệc Thần ngăn lại.

Mục Diệc Thần ôn nhu hôn lên khóe mắt, sóng mũi rồi dừng lại đôi môi đỏ mọng của cậu nhấm nháp. Cạy mở khớp hàm, lưỡi hắn cứ như cá trạch tinh ranh, luồn lách chui vào cái miệng nhỏ của Lâm Hàm mà khuấy đảo. Cuốn lấy chiếc lưỡi mềm mại ngọt ngào của cậu mà trêu đùa, âm thanh mút mát "chùn chụt" vang vọng khắp căn phòng.

Hai lưỡi giao triền một lúc lâu, mãi đến khi cậu mất hết dưỡng khí hắn mới tiếc nuối buông ra.

Lại tiếp tục hôn dọc một đường dài xuống yết hầu gợi cảm vì bị kích thích mà nhấp nhô lên xuống trông thực gợi tình. Hắn dịu dàng dùng lưỡi mút lấy yết hầu, nơi đó liền hiện lên dấu hôn ngân đỏ chói, nổi bật giữa một mảng da thịt trắng như tuyết.

Đôi bàn tay không yên phận du tẩu trên người Lâm Hàm, quần áo từng lớp một bị trút xuống lộ ra thân hình nhỏ nhắn chọc người muốn hung hăng ức hiếp một phen. Lâm Hàm hiện tại ngay cả một mảnh vải che thân cũng không có, tất cả đều bị phô bày, bại lộ ngay trước mắt Mục Diệc Thần.

Tay hắn thuần thục di chuyển khắp nơi trên cơ thể cậu, dường như có ma lực gì đó mà tay hắn đi đến đâu liền thành công đốt lên dục hỏa nơi đó. Chỉ trong phút chốc đã khiến Lâm Hàm toàn thân mềm nhũn, mất đi năng lực phản kháng, thân thể bắt đầu trở nên nóng rực.

Mục Diệc Thần một bên ngậm lấy hạt anh đào trước ngực Lâm Hàm, dùng lưỡi không ngừng khuấy đảo, lâu lâu lại khẽ dùng răng cọ sát khiến Lâm Hàm vừa đau vừa ngứa, thân thể cũng theo phản xạ mà giật nảy. Tay còn lại cũng nhẹ nhàng gãy gãy lên hạt anh đào còn lại, hai khỏa trân châu đỏ thẩm trước ngực cậu vì bị khiêu khích mà dựng thẳng. Thanh âm rên rỉ không kiểm soát mà phát ra, thân thể mỏng manh không ngừng run rẫy, Lâm Hàm theo bản năng mà ưỡng ngực cong người về phía trước. Nửa muốn né tránh, nửa lại muốn càng nhiều hơn.

Mục Diệc Thần hài lòng nhìn phản ứng của người nằm dưới thân hắn, vì sự trêu đùa của hắn mà thở dốc, vì hắn rên rỉ gợi tình như thế liền không khỏi nhếch môi.

Tay còn lại bắt đầu di chuyển xuống chiếc bụng phẳng lì cùng vòng eo nhỏ nhắn kia, một tay hắn đã dễ dàng ôm trọn thân thể cậu. Lần mò xuống phía dưới, chạm đến cặp mông tròn tròn, mịn màng cong vểnh mà xoa nắn. Xúc cảm thực tốt khiến hắn không muốn rời tay, nắn bóp nó thành đủ mọi loại hình dạng. Đến khi hắn buông tay thì trên hai khỏa mông trắng mịn như bông kia đã hiện lên vô số vết màu hồng đầy dâm mỹ.

Nắm lấy hai đùi cậu tách ra, gập lại thành hình chữ M, mặt Lâm Hàm lúc này triệt để đỏ bừng. Mặt cậu đỏ đến có thể nhỏ ra máu, tay không còn sức lực mà run rẫy đưa xuống phía dưới hòng che đi bộ vị đáng xấu hổ kia.

Mục Diệc Thần thấy thế thì cười khẽ, nhanh tay kéo lấy tay cậu áp lên trên đỉnh đầu, hoàn hảo chặt đứt ý niệm của cậu.

Đảo mắt nhìn đến bộ vị kia của cậu, Mục Diệc Thần không khỏi nở một nụ cười gian tà, lưu manh trêu chọc cậu một câu.

"Thực dễ thương nha! Hàm Hàm hay 'tiểu Hàm Hàm' đều thực đáng yêu!"

Nơi tư mật của Lâm Hàn, phải nói là một sợi lông tơ cũng không có, bóng loáng trắng mịn vô khuyết. 'Tiểu Hàm Hàm' so với 'tiểu Thần Thần' của hắn nhỏ hơn rất nhiều, đã thế còn là màu hồng phấn. Mặc dù đang ở thể bán cương nhưng phải nói là thực sự rất nhỏ, nhỏ bé đến đáng yêu.

"Biến thái!"

[...] Mục Diệc Thần chỉ cười không đáp, nhìn thân thể trần trụi, nuột nà của Lâm Hàm dưới sự động chạm của hắn mà trở nên thực sắc tình. Hai mắt Mục Diệc Thần nhanh chóng tối sầm, cảnh sắc dâm mỹ này thành công kích thích dục vọng của hắn. Hormone nồng đậm không kiểm soát bộc phát, lan rộng ra cả căn phòng.

Thình thịch!

Lâm Hàm ngay giờ phút này có thể rõ ràng cảm giác được cơ thể cậu có gì đó rất lạ, giống như có một loại áp lực vô hình khiến cậu không thể phản kháng, chỉ có thể mặc người dày vò, còn có một loại khao khát không nói thành lời.

Trái tim nảy mạnh hai nhịp, đầu óc cứ ong ong quay cuồng, toàn thân đỏ ửng nóng bừng.

Lâm Hàm khó chịu vặn vẹo thân thể, không hiểu tại sao nhưng hậu huyệt phía sau lại ngứa ngấy khó nhịn, thực muốn... có thứ gì đó đến lấp đầy!

[...] Vào lúc này, Lâm Hàm có thể ngưởi thấy được một mùi hương rất đặc trưng. Và cũng chính là cái mùi hương này khiến thân thể và suy nghĩ của cậu trở nên kỳ lạ.

[...] Nhưng không đợi Lâm Hàm suy nghĩ nhiều, động tác tiếp theo của Mục Diệc Thần liền không khỏi khiến cậu giật nảy mình. Bởi vì, hắn thế mà... thế mà cho một ngón tay vào nơi tư mật kia của cậu để... khuếch trương rồi!!!

"Ahh!"

Bất ngờ bị dị vật tập kích, Lâm Hàm chấn kinh hô lên một tiếng, cơ thể bất giác căng thẳng. Theo động tác tay di chuyển của hắn, cậu rõ ràng có thể cảm nhận được, 'nơi đó' đang không ngừng tiết ra dịch bôi trơn, điều này khiến ngón tay Mục Diệc Thần hai ngón rồi lại ba ngón ở bên trong luật động càng dễ dàng hơn.

Mục Diệc Thần lúc này cũng đã phát hiện ra dị tượng, chẳng phải nói 'nơi đó' của nam nhân rất khó để 'cho vào' hay sao? Còn cần phải làm tốt công tác chuẩn bị nếu không sẽ rất dễ làm bạn tình bị thương. Thế nhưng tại sao nơi này của Hàm Hàm lại trơn trượt và ẩm ướt như thế, thật giống như... 'nơi đó' của Omega!!!

Nghĩ thì nghĩ thế nhưng động tác tay hắn chưa hề dừng lại một giây nào, đổi lại là những tiếng rên rỉ đứt quãng êm tai cùng tiếng thở dốc mềm mại của Lâm Hàm khiến hắn có cảm giác càng hưng phấn.

"Ah... Ha... Ư... Ưm... Hộc... Dừng... A.. Dừng lại! Không... Không được... Có... Có gì đó lạ lắm, Mục... Mục Diệc Thần... Ah... Mau... Mau dừng lại đi!"

Ngón tay Mục Diệc Thần ở bên trong di chuyển động trúng vào điểm G của Lâm Hàm, thành công khiến thân thể cậu giật nảy. Khoái cảm lan tràn khiến đầu óc Lâm Hàm trở nên choáng váng trống rỗng. Thân dưới giống như có thứ gì đó đang kêu gào muốn... xuất ra!

Bỏ ngoài tai những lời cầu xin của Lâm Hàm, cảm nhận được bên trong cậu không ngừng co giật, thít chặt kẹp lấy ngón tay hắn. Biết cậu sắp đạt cao triều, Mục Diệc Thần liền không ngừng ra sức đâm rút. Mãi cho đến khi Lâm Hàm "Ahh" lên một tiếng đầy gượng ép cũng thỏa mãn, hắn mới chậm chạp rút tay ra còn kéo theo một sợi chỉ bạc nhớp nháp.

Lâm Hàm sau khi trải qua cao triều, toàn thân vô lực, ánh mắt mơ màng, đôi môi đỏ cùng vóc người hết sức khiêu gợi. Trên chiếc bụng phẳng lì, dịch thể màu trắng đục vương vãi lên hai hạt anh đào rồi chảy dài xuống tận rốn.

Mục Diệc Thần chuyển tầm mắt đến hai hạt anh đào hồng nhuận đã sớm dựng thẳng, còn dính thêm một ít tinh dịch trắng đục. Chiếc bụng nhỏ không ngừng nhấp nhô thở dốc, xuống chút nữa chính là cảnh tượng đầy sắc tình. 'Nơi đó' của cậu sau một hồi dày vò liền đang không ngừng tiết ra dịch thủy, chảy ướt cả một mảng đệm giường.

Cảnh sắc dâm mỹ đến cực điểm.

Nhớ lại xúc cảm vừa rồi, 'nơi đó' của cậu vừa non mềm ẩm ướt lại chật hẹp. Thử tưởng tượng viễn cảnh 'tiểu Thần Thần' của hắn được hậu huyệt kia của cậu bao bọc, vây lấy liền khiến Mục Diệc Thần không thể kìm chế nổi nữa.

Kéo xuống khóa quần, giải phóng phân thân đã sớm trướng to của mình, ngay lập tức côn thịt to lớn với những đường gân đầy dũng mãnh liền nảy ra. Hiên ngang ở trước mặt Lâm Hàm mà 'ngẩng đầu', phía bên trên quy đầu còn tiết ra một ít dịch nhầy bóng loáng.

Nhìn cái thứ thô to kia cứ đung đưa ngay trước mắt mình, Lâm Hàm có vẻ nuốt không trôi cái kích cỡ này. Trong lòng âm thầm nuốt nước bọt cái ực.

Bây giờ mà chạy, liệu có còn kịp không?!!!.

Mắt thấy Lâm Hàm đang có xu hướng 'lâm trận bỏ chạy', Mục Diệc Thần nào để cậu được như ý. Kéo lấy eo cậu về phía mình, hắn liền dùng quy đầu ma sát ở trước cửa hậu huyệt.

"Ờ... Nè Mục Diệc Thần, anh... anh có chắc là nó sẽ vào được không?!"

Lâm Hàm xanh mặt, lấp bấp hỏi hắn. Phải nói là cậu đang cực kỳ, cực kỳ bất an.

"Chắc chắn! Chỗ này của em đã sẵng sàng để đón nhận sự xâm nhập của tôi rồi!"

Mục Diệc Thần không cần suy nghĩ nhiều đã lập tức khẳng định chắc như đinh đóng cột.

Vừa dứt câu, không để cậu nói thêm lời dư thừa nào, hắn đã đem nam căn thô to của mình, một đường sáp nhập vào bên trong.

"Ahhhh!"

Lâm Hàm cong người hét lớn, toàn thân căng cứng, các ngón chân đều co lại, hai tay bấu chặt vào ga giường, đồng tử mở to, nước mắt sinh lý không khống chế mà từ hốc mắt chảy dài trên má. Toàn thân run rẫy, da đầu một trận tê rần, hai hạt anh đào dựng đứng, 'tiểu Hàm Hàm' mới vừa qua cao triều liền đang có xu hướng 'ngóc đầu'. Hậu huyệt bên dưới căng ra đón nhận cự vật xa lạ đầy nóng bỏng kia xâm chiếm vào nơi tư mật.

Ngoài dự đoán chính là, làm loại chuyện này với đàn ông vốn cũng không đau như cậu đã tưởng tượng. Trái lại, có một loại khoái cảm khó nói thành lời đang ngày một dâng trào.

Đúng như dự đoán, 'nơi đó' của cậu, chỉ vừa mới đưa vào liền đã khiến hắn đê mê, đắm chìm trong nhục dục. Vừa ấm nóng mềm mại lại ẩm ướt trơn trượt, khoái cảm tăng lên đến cực điểm khiến Mục Diệc Thần thỏa mãn hừ khẽ một tiếng.

Dừng một chút để cậu thích ứng với cự vật to lớn của hắn, cảm giác được Lâm Hàm dần buông lỏng hạ thể, Mục Diệc Thần liền bắt đầu luật động. Mỗi một cú thúc đều mạnh mẽ đầy tính xâm chiếm, đỉnh đến Lâm Hàm đầu óc đều mơ hồ, chỉ có thể mặc cho khoái cảm che lấp lý trí mà nằm dưới thân hắn rên rỉ một cách dâm đ.ã.n.g.

"Ah... Ha... Aaa... Mục... Diệc Thần! Ư... Aa... Ha... Anh... Anh... Ưm... Chậm... Chậm một chút... Aa...!"

Lâm Hàm giờ phút này đã hoàn toàn đắm chìm trong dục vọng, lý trí buông bỏ, chỉ còn biết hành động theo bản năng. Đón nhận từng đợt sung sướng từ nơi giao hợp của cả hai mang lại, mông và eo cũng vô thức đung đưa theo từng nhịp đâm rút của hắn.

"Ý em là muốn tôi 'chậm' một chút?"

Mục Diệc Thần cúi đầu xuống, ghé sát tai cậu mà ám muội thầm thì, Lâm Hàm khó hiểu nghiêng đầu nhìn hắn.

Đáy mắt ánh lên tia gian xảo, Mục Diệc Thần gặm cắn một đường từ yết hầu đến xương quai xanh, gặm cắn một hồi khiến trước ngực cậu đầy những dấu vết hoan ái.

Lại chuyển đến bờ môi đỏ mọng đang không ngừng hé ra thở dốc của cậu, đặt lên đó một nụ hôn nồng nàn say đắm. Một tay hắn xoa nắn phần mông cong vểnh, tay còn lại tiếp cận 'tiểu Hàm Hàm' mà không ngừng luật động.Thân dưới không những không chịu chậm lại mà còn đang không ngừng tăng tốc, đỉnh đến Lâm Hàm ý loạn tình mê. Phía trên lại bị lưỡi hắn ở trong khoan miệng càn quét, tập kích đến từ cả ba phía khiến Lâm Hàm kích thích đến muốn ngất.

"Ah... Hộc... A... Không được... Mau... Dừng lại... A... Ư... Có... Có gì đó... lạ lắm... Ahhh... Chậm... Chậm chút... Ah.... Ha... Aaa.... Chết... Chết mất!"

Lâm Hàm bị quy đầu của hắn đỉnh vào trúng điểm G, cả cơ thể đột ngột trở nên mẫn cảm lạ thường, từng thớ thịt bên trong hậu huyệt siết lại, dâm thủy ở bên trong không ngừng tiết ra dịch bôi trơn. Một tay cậu bấu chặt vào ga giường, tay còn lại ghì chặt lấy tay hắn, bày ra khuôn mặt đáng thương mà cầu xin hắn buông tha.

Nhưng ở trong mắt Mục Diệc Thần thì Lâm Hàm lúc này chính là dục cầu bất mãn, miệng nói một đằng nhưng thân thể lại nghĩ một nẽo. Nhìn mà xem, bên dưới siết chặt như vậy, há chẳng phải là luyến tiếc không nỡ để hắn rút ra hay sao?

"Ha, tìm thấy rồi!!"

Hắn nhếch mép nở một nụ cười gian tà, dùng sức mà thúc liên tục vào điểm kích thích chí mạng của cậu.

Khoái cảm dồn dập khiến Lâm Hàm lắc đầu nguầy nguậy, khoái cảm lan tràn đến từng tấc tế bào trong cơ thể. Pheromone ẩn tàng cũng không kiểm soát mà đột ngột bộc phát.

Thịch!

Pheromone của Lâm Hàm tỏa ra hòa trộn cùng với hormone của Mục Diệc Thần, tạo nên một sợi dây liên kết vô hình, gắn kết cảm xúc giữa cả hai ngày một chặt chẽ hơn.

Giờ phút này, khi vừa ngửi được pheromone từ người cậu phát ra, Mục Diệc Thần có thể khẳng định chắc chắn một điều chính là, Lâm Hàm tuyệt đối là một Omega thuần chủng. Còn vì sao trước kia thể nghiệm cho ra kết quả là Beta thì chỉ có một lý do, cậu là một Omega mang mã gen lặn mà thôi.

Mục Diệc Thần đem vật vẫn còn đang cương cứng của mình ra vào liên tục không ngừng nghỉ, người dưới thân cũng đã sớm đê mê, đắm chìm trong từng đợt khoái cảm như thủy triều dâng, dồn dập lại mạnh bạo.

Lâm Hàm hai chân thon dài trắng nõn quấn lấy vòng eo rắn chắc của Mục Diệc Thần, một tay bám chặt ga giường, tay còn lại bấu chặt vào lưng hắn mới miễn cưỡng giữ được thăng bằng. Lâm Hàm chỉ sợ bản thân một giây lơ là buông tay ra liền bị hắn đâm đến văng luôn xuống sàn mất.

Đâm rút thêm chục phát nữa thì Lâm Hàm có dấu hiệu muốn bắn, hậu huyệt bên trong đột ngột thít chặt, 'tiểu Hàm Hàm' ở trong tay Mục Diệc Thần cũng run rẫy lợi hại.

"Ah... Ha... Tôi... Tôi sắp... Ư... Sắp... A... Xuất ra.... Ưm..... Aaa!"

Lâm Hàm thân thể vặn vẹo, sung sướng đến muốn ngất ở dưới thân hắn mà không ngừng rên rỉ đầy phóng đãng.

Mục Diệc Thần cũng chạy nước rút, ra vào ngày một thần tốc, bàn tay thô to bao bọc 'tiểu Hàm Hàm' cũng luật động nhanh hơn.

"Ahhh!"

Lâm Hàm kêu lên một tiếng đầy thỏa mãn, một lần nữa xuất ra thứ 'sữa' màu trắng đục. Khuôn mặt xấu hổ đỏ bừng, toàn thân tê dại bị khoái cảm lấp đầy.

Cứ tưởng thế là xong chuyện, nhưng Mục Diệc Thần dường như không có ý định buông tha cho cậu. Vật cứng rắn đặt bên trong sau khi xuất tinh vẫn không hề rút ra, trái lại còn đang có xu hướng trướng to lợi hại.

Một trận trời xoay đất chuyển, Lâm Hàm còn chưa kịp định thần lại thì eo đã bị hắn nắm lấy. Điều chỉnh tư thế giúp cậu quỳ gối trên giường, tay bám vào thanh tựa trên đầu giường, mông tròn vểnh cao đưa về phía hắn.

Mục Diệc Thần nắm trọn lấy vòn eo mỏng manh của cậu, thân dưới đồng dạng ra vào liên tục. Mỗi một cú thúc đều mạnh mẽ và đầy tính xâm chiếm, đỉnh đến mức Lâm Hàm ý loạn tình mê.

Mục Diệc Thần miệng cũng không rảnh rỗi, hết liếm mút rồi lại day cắn. Chẳng mấy chốc mà sau lưng Lâm Hàm đã đầy rẫy những dấu vết hoan ái.

Ở tư thế này, nam căn thô to đầy gân guốc kia cứ liên tục thúc vào điểm G mẫn cảm của cậu. Lâm Hàm sướng đến mức toàn thân tê dại.

Lia mắt đến phía sau gáy trắng mềm của Lâm Hàm, Mục Diệc Thần lấy lại chút lý tính. Hắn có chút gian nan đánh cái nuốt nước bọt, lại nhìn đến gương mặt đầy sắc tình của người dưới thân liền giống như hạ quyết tâm làm việc gì đó trọng đại lắm.

Hormone trên người Mục Diệc Thần đột ngột bộc phát mạnh mẽ, hoàn toàn lấn áp Pheromone ngọt ngào của Lâm Hàm.

Lâm Hàm cũng chẳng biết là có chuyện gì, chỉ cảm thấy có một thứ áp lực vô hình đang vây xung quanh mình. Nhưng những cú thúc liên tiếp cùng những khoái cảm từ nơi giao hợp của cả hai mang đến khiến Lâm Hàm không đủ lý trí để quan tâm đến chuyện đó.

Dùng môi bạc lạnh lẽo mơn trớn đến phần gáy tai của Lâm Hàn, Mục Diệc Thần tham lam hít lấy mùi hương đầy mật ngọt trên cơ thể cậu. Bị chọc trúng điểm mẫn cảm, Lâm Hàm rùng mình vặn vẹo thân thể một chút.

Mục Diệc Thần nhếch môi, răng nanh giống như dài ra một chút, ánh mắt hắn trầm xuống, khẽ thì thầm vào tai Lâm Hàm một câu đầy tính chủ quyền.

"Em nhất định phải là của tôi!"

Lâm Hàm còn đang mơ màng chưa hiểu hắn đang muốn nói đến cái gì thì phía sau gáy truyền đến một trận đau đớn, đi kèm với nó là một trận khoái cảm đỉnh điểm chạy dọc theo sống lưng lan ra toàn bộ thân thể. Ngay cả thân dưới của cậu cũng không chịu nổi nữa mà trực tiếp bắn ra, nước mắt sinh lý cũng chảy dài trên đôi gò má trắng nõn.

Sau một trận mây mưa phóng túng, lại đón nhận kích thích quá lớn khiến Lâm Hàm cứ như thế lâm vào mê man.

Mùi máu tươi nhàn nhạt hòa quyện vào không khí nhưng cũng rất nhanh đã bị Hormone lấn át. Mục Diệc Thần buông ra, trên gáy Lâm Hàm lập tức hiện lên dấu răng vẫn còn rơm rớm máu.

Có thể Lâm Hàm không biết nhưng tất cả các Omega sống trên tinh hệ này đều rất rõ ràng. Phía sau gáy là điểm mẫn cảm nhất và cũng chính là tuyến thể của Omega...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top