Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

56. Đại minh tinh 8-11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiêu tổng?"

Âm thanh đóng cửa rất nhỏ nhưng vẫn kinh động tới Lâm Tri, Lâm Tri nháy mắt mấy cái, cậu vốn dĩ đang ngủ, giật mình tỉnh dậy thì thấy Tiêu Minh đứng đấy, trong giọng nói có chút nghi hoặc, còn có chút mừng thầm.

"Tiêu tổng không phải ở bên ngoài tham ban sao, đến chỗ tôi làm gì?"

"Làm sao, tôi không thể tới?"

Tiêu Minh tự nhiên ngồi trên sô pha, nỗ lực che lấp túp lều cao giữa hai chân. Lâm Tri ngủ trên một cái sô pha, Tiêu Minh mới vừa ngồi xuống thì cậu lập tức đứng dậy, hiện tại hai bên gặp mặt, nhất thời không biết nói gì.

Lâm Tri hơi có chút xấu hổ, cũng không biết nên nói gì, kết quả ánh mắt không biết nhìn đâu quét tới giữa hai chân Tiêu Minh, căng lớn như vậy làm sao có thể che giấu, lúc này con ngươi khẽ đảo một vòng, lập tức nghĩ ra một chủ ý hay ho.

"Tiêu tổng đến đây, chẳng lẽ có bệnh lạ muốn tôi khám?"

Lâm Tri trên người mặc áo blouse trắng, ngữ khí giống như một bác sĩ thực thụ, hiển nhiên đã bắt đầu nhập vai.

"Tiêu tổng cứ yên tâm nói ra, tôi có đầy đủ chuyên môn vì vậy mong ngài hãy tin tưởng tôi."

Tiêu Minh như lọt vào sương mù, ban đầu không biết trả lời như thế nào, nhưng sau khi nghe Lâm Tri nói ra hai câu thì hắn lập tức hiểu, không khỏi càng thêm động tình, không phải là muốn chơi trò sắm vai sao, nếu Lâm Tri muốn chơi, hắn cũng không ngại cùng Lâm Tri chơi một chút.

"Chỗ này của tôi mắc bệnh nặng, không biết bác sĩ Lâm có thể xem giúp tôi hay không?"

Tiêu Minh đưa mặt tới gần, lúc nói chuyện thì phun nhiệt khí lên mặt Lâm Tri, hắn càng không biết xấu hổ kéo tay Lâm Tri đặt lên chỗ sưng lớn kia, vừa nói chuyện, vừa cầm tay cậu giúp mình an ủi.

Thật không biết xấu hổ! Lâm Tri muốn nhân cơ hội này trêu chọc Tiêu Minh, không ngờ lại khiến Tiêu Minh thích thú, hoàn toàn hòa vào vở kịch, còn thuận tiện đùa giỡn cậu, đem cậu chọc tới hai gò má đỏ lên, đầy mặt ngượng ngùng, trong lúc nhất thời không biết đối phó như thế nào.

"Tiêu tổng không ngại thì nói cho tôi nghe một chút về bệnh trạng được không? Tôi muốn biết sơ qua một chút về bệnh của ngài."

Lâm Tri muốn rút tay ra, nhưng sức lực của Tiêu Minh rất lớn, hoàn toàn không thể tránh thoát, chỉ có thể đặt câu hỏi, bồi người nào đó tiếp tục diễn.

"Cũng không biết là bệnh gì, chẳng qua vừa nhìn thấy bác sĩ Lâm, chỗ này của tôi liền sưng lên, trướng đến rất đau, cậu nói xem tôi đây là mắc bệnh gì, nên chữa như thế nào, có thể cho tôi biết không?"

"Là vậy sao? Bệnh của Tiêu tổng có chút phiền phức nha."

Lâm Tri bị Tiêu Minh trói chặt hai tay, cách một lớp quần áo vẫn có thể cảm nhận được vật cứng nóng của ai kia. Lâm Tri rất nhanh cảm thấy thỏa mãn, kỹ thuật của Tiêu Minh cậu đã nếm thử, cậu vừa nghĩ tới thì đã bắt đầu cảm thấy không nhịn được, bàn tay bị Tiêu Minh nắm khẽ cọ cọ, tràn ngập ý tứ câu dẫn.

"Vì vậy tôi mới đến tìm cậu, nghe nói bác sĩ Lâm rất có kinh nghiệm ở phương diện này."

Tiêu Minh bị cậu làm tới tâm ngứa, dương vật lại lớn hơn một vòng, hắn cố ý đỉnh đỉnh thân dưới, nhìn thấy bàn tay của Lâm Tri đặt ở thân dưới của mình khiến hắn càng thêm dục hỏa đốt người, càng muốn trừng trị yêu tinh này.

"Tiêu tổng đã tìm đúng người rồi, bệnh này của ngài chỉ có tôi trị được thôi."

Lâm Tri cười tươi, cậu có thể cảm nhận được sự xao động của Tiêu Minh, lần làm tình trước đã đủ chứng minh sự thích hợp của bọn họ, lúc này nếu tên đã lên dây thì chẳng có lý lại phải nhịn.

Lâm Tri đẩy Tiêu Minh ngồi lên ghế, đầu lưỡi vươn ra liếm lộng đôi môi dày kia, cậu hôm nay đeo một cặp kính gọng vàng, lúc không nói chuyện đem đến cho người ta cảm giác tao nhã. Đây là lần thứ hai Tiêu Minh nhìn thấy Lâm Tri đeo kính, trước đây hắn luôn cảm thấy, vị tiểu minh tinh này có một khuôn mặt xuất sắc như vậy hoàn toàn sẽ không thể đem đến cảm giác khác nữa, nhưng trước mắt là gọng kính vàng cùng cánh mũi thanh tú, đôi môi căng đầy, trên khuôn mặt trái xoan trắng mịn hiện lên một tầng ửng hồng, nhưng lại đem đến một chút cảm giác yếu đuối, nổi bật lên sự cấm dục tận sâu bên trong, hắn phải thừa nhận, cậu vô cùng xinh đẹp, hắn thậm chí không thể đem ánh mắt rời khỏi cậu.

Lâm Tri kéo ra cạp quần Tiêu Minh, thả ra đại gia hỏa khiến người ra thèm muốn kia. dương vật cứng rắn thẳng tắp rơi vào tay Tiêu Minh, phát ra âm thanh vang dội. Lâm Tri bật cười, tò mò cầm lấy đại gia hỏa của Tiêu Minh vuốt ve, giống như là cậu đang chăm chú chẩn đoán bệnh.

"Tiêu tổng, tôi thấy chỗ này của ngài rất nóng nha, còn sưng to như vậy, xem ra là bệnh cũng không nhẹ a."

Lâm Tri tràn ngập ý tứ trêu đùa nói, cái tay cũng trở nên hư hỏng, vốn dĩ kích thước côn thịt Tiêu Minh đã rất lớn, lúc này lại bị kích thích lộ ra bộ dạng dữ tợn, côn thịt xanh tím dựng thẳng, từ lỗ nhỏ phía trên quy đầu to lớn nhỏ ra một ít dịch, tỏa ra hương vị tanh nồng. Lâm Tri bị câu dẫn tới sắp không chịu nổi, nuốt một ngụm nước miếng, kẹp chặt chân, không ai có thể hiểu được sự uy mãnh của Tiêu Minh hơn cậu, nếu như có thể, cậu muốn lập tức ăn hắn vào bụng, chứ không phải tiếp tục chơi cái trò chơi sắm vai nhàm chán này.

"Bác sĩ Lâm, cầu xin cậu cho dù giá nào cũng phải chữa khỏi cho tôi."

Lâm Tri cho tới bây giờ vẫn không thể tin được Tiêu Minh lại có năng lực diễn xuất cao như vậy, tuy rằng vẻ mặt cùng giọng điệu của hắn vẫn không thay đổi nhiều.

"Cái này là do ngài nói nha, tôi là một bác sĩ, trị bệnh cứu người là trách nhiệm của tôi, ngài là bệnh nhân của tôi, tôi tự nhiên sẽ dùng hết khả năng của mình để chữa cho ngài."

Lông mi Lâm Tri khẽ lay động, ngữ khí mang theo chút bất mãn, rõ ràng mình là một bác sĩ hết mình chữa trị cho bệnh nhân.

Sau đó, Lâm Tri nhanh nhẹn cởi ra quần áo trên thân, một lần nữa đem đôi chân thon dài trắng nõn bày ra trước mắt Tiêu Minh, lớn mật khóa ngồi trên đùi Tiêu Minh, cách dương vật nhếch cao của hắn một đoạn nhỏ.

"Người ngoài đều nói bác sĩ Lâm có biện pháp trị liệu rất tốt, hiện tại xem ra lời đồn vô cùng chính xác."

Tiêu Minh kéo dài âm cuối, hài hước nhìn thoáng qua nơi tư mật của Lâm Tri. Ngọc hành của Lâm Tri vô cùng thanh tú, hoa huyệt phía dưới có chút sưng, tựa hồ là do lần trước chơi quá hăng, vẫn chưa thể khôi phục lại hoàn toàn. Bất quá tiểu hoa huyệt rõ ràng đã động tình, nước chảy ra không ít, cứ như vậy cọ lên một bên chân Tiêu Minh.

"Đây là đương nhiên, không hề lừa gạt ngài, bệnh này của ngài khó trị nên mới cần tôi ra trận."

Lâm Tri đơn giản là trợn mắt nói mò, cậu đem côn thịt của Tiêu Minh đặt trong tay tỉ mỉ thưởng thức, càng ngày cơ thể càng ngứa ngáy khó chịu, cơ thể không ngừng nhớ lại cảm giác lúc trước bị thao lộng, huyệt kính nhỏ hẹp bị côn thịt thô to điên cuồng thao làm, không ngừng phát ra âm thanh, chặt chẽ không một chỗ hở, loại tư vị này khắc sâu vào trong tâm trí khiến cậu mỗi khi nghĩ lại đều thèm muốn.

"Bác sĩ Lâm từng xem bệnh này rồi sao?"

Tiêu Minh biết Lâm Tri đang nói đùa, nhưng vẫn đặt câu hỏi mang theo mùi giấm, hắn bị Lâm Tri ấn nằm ở trên ghế sa lon, ngửa mặt nhìn sang, càng cảm thấy môi của Lâm Tri vô cùng khả ái, khiêu gợi, hắn nhịn không được duỗi ngón trỏ ra khẽ cọ sát.

"Đương nhiên là không, đây là lần đầu tiên tôi xem bệnh này, lúc trước chỉ là lý luận suông, cho nên tôi không chắc sẽ chữa khỏi hoàn toàn bệnh này của ngài, bất quá Tiêu tổng yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết mình."

Lâm Tri nháy mắt mấy cái, cặp mắt hoa đào nheo lại càng trở lên câu nhân, Tiêu Minh dùng ngón tay trỏ sờ môi dưới của cậu, cậu cũng không khách khí mở miệng ngậm ngón tay kia, khẽ cắn cắn uy hiếp.

"Bác sĩ Lâm không cần lo lắng, có bao nhiêu biện pháp thì dùng bấy nhiêu, nơi đó của tôi sưng lớn khó chịu, có phải là do bệnh trở nên nghiêm trọng?"

Lâm Tri không ngừng châm lửa khiến hắn khó chịu nhưng không có chỗ phát tiết, chỉ có thể nhìn chằm chằm tiểu huyệt trước mắt mà nuốt nước miếng.

"Như vậy đi, tôi sẽ chữa trị cho ngài nhanh một chút."

Lâm Tri nỗ lực bày ra bộ dáng lo lắng, dáng vẻ tràn đầy tâm sự, nhưng khóe miệng nhếch cao làm bại lộ tâm trạng của cậu. Nếu Tiêu Minh để cho cậu chữa bệnh, cậu liền sẽ giúp hắn trị tốt, chỉ là biện pháp chữa trị thật khó nói.

Lâm Tri lúc này đang ngồi xổm phía bên trên côn thịt của Tiêu Minh, dâm thủy bên trong tao huyệt chảy xuống thấm ướt quy đầu.

Tiêu Minh vội vã muốn tiến vào tiểu huyệt ấm áp, Lâm Tri vậy mà lại đạp hắn không cho hắn tiến vào, Tiêu Minh chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Tri chăm sóc đại gia hỏa kia, từ đầu đến cuối chỉ là vờn quanh, ngay cả quy đầu cũng chưa có tiến vào.


Lâm Tri cắn môi dưới, côn thịt mỗi lần đều chọc vào miệng huyệt nhưng không thể tiến vào, cậu cần đảm bảo bên trong đủ nước, như vậy sẽ không giống lần trước bị thao tới sưng đỏ, sẽ mất một đoạn thời gian mới có thể khôi phục bình thường.

Lâm Tri tự mở rộng một hồi, rốt cục cũng thấy không sai biệt lắm, bên trong huyệt đã ướt nhẹp, huyệt thịt cũng khôi phục sự co dãn, cậu lập tức đỡ lấy côn thịt của Tiêu Minh nhắm ngay tiểu huyệt từ từ nuốt vào.

"A... Thật thô... Không chịu được..."

Lâm Tri không cảm thấy đau, chỉ là dị vật chọc vào hoa kính đem đến cảm giác vô cùng đáng sợ, cảm giác tê dại rất nhanh đã truyền đi khắp cơ thể, mà cảm giác này chỉ khi tao huyệt bị thao mới cảm nhận được, nó rất sung sướng.

"Bác sĩ Lâm... Ân, tôi thấy thần sắc của ngài không tốt, ngài giúp tôi chữa bệnh sẽ bị đau sao, nếu không ngài đừng chữa cho tôi nữa, nếu làm ngài khó chịu thì thật sự không tốt."

"Đừng nói nhảm, tôi đã đáp ứng giúp anh xem bệnh... Ân... Thì nhất định sẽ đem bệnh chữa khỏi... A!"

Lâm Tri nuốt hơn phân nửa côn thịt của Tiêu Minh, còn một đoạn không thể ăn vào, vì hoa huyệt quá chật hẹp lại còn bị kích thích nên càng xoắn chặt lại, dù cố gắng thế nào cũng không thể đẩy vào, cuối cùng lại khiến lượng lớn dâm thủy theo khe hở chảy ra ngoài, thấm ướt hết bộ lông của hắn. Lâm Tri gần như mất hết kiên nhẫn, hoặc là không làm hoặc là làm tới cùng, dùng sức ngồi xuống đem cả căn côn thịt ăn vào, quy đầu to lớn nghiền qua hoa tâm đem đến một trận run rẩy dữ dội, hoa huyệt bị kích thích tới cao trào, phun ra lượng lớn dâm thủy.

Lâm Tri đỡ sô pha thở mạnh, thật thoải mái, thật sự rất thư thái, Tiêu Minh cùng cậu giống như được tạo ra là để cho nhau, một khi hợp lại, sẽ không bằng lòng tách ra.

"Bác sĩ Lâm, tại sao cậu càng chữa thì nơi đó của tôi càng sưng to vậy, nơi đó của tôi sưng rất lớn?"

Tiêu Minh thanh âm hơi có chút trầm, huyệt thịt Lâm Tri gắt gao quấn chặt côn thịt hắn, hắn càng bị kích thích thì chỗ kia lại càng phồng to.

"Loại liệu pháp này... Ngô... sẽ bị như vậy, không cần lo lắng."

Lâm Tri ngay từ đầu ngồi chồm hỗm phía trên, côn thịt liền thẳng tắp mà cắm vào huyệt thịt của cậu, thoải mái vô cùng, nhưng không lâu sau chân đã tê rần, chỉ có thể thay đổi tư thế, chống một chân trên mặt đất. Khi thay đổi tư thế, côn thịt trong cơ thể cũng di chuyển theo, Lâm Tri hừ một tiếng, huyệt tâm đau xót, dâm thủy lại mãnh liệt chảy ra.

Côn thịt lấp đầy tao huyệt muốn bất động tất nhiên là không thể, Lâm Tri dừng một chút rồi tự mình vận động, một chân chống lên, tao huyệt lên lên xuống xuống tuốt động côn thịt to lớn. dâm thủy chảy ra càng ngày càng nhiều, Lâm Tri nghĩ muốn chủ động nên mới không cho Tiêu Minh cử động, mặc dù cậu là người bị thao nhưng vẫn còn tôn nghiêm nam nhân, không muốn bị người áp chế là đương nhiên.

"Có phải bác sĩ Lâm mệt rồi hay không, tôi thấy mặt cậu đỏ lên rồi kìa, cậu có muốn dừng lại nghỉ một chút rồi mới chữa tiếp hay không?"

Tiêu Minh sờ mặt Lâm Tri một cái, trên trán cậu đều là mồ hôi, hiển nhiên việc làm quyền chủ động so với suy nghĩ của cậu còn mệt hơn, thể lực cậu không bằng Tiêu Minh, bình thường khi tự chơi chỉ cần mấy cái là phải dừng lại nghỉ, hơn nữa khi dùng loại tư thế này, huyệt bị sáp vào rất sâu, thế cho nên mỗi động tác qua đi, khoái cảm lại ập tới tầng tầng lớp lớp, làm cho Lâm Tri sướng đến không nói lên lời, cấp bách muốn bị sáp nhiều hơn.

"Không có chuyện gì, chỉ là phương pháp của tôi còn cần Tiêu tổng phối hợp một chút."

Lâm Tri nửa vời giằng co hồi lâu, khiến cho huyệt động bên trong lênh láng nước, côn thịt phía trước cũng không chiếm được thỏa mãn, thân thể cậu trời sinh dâm đãng, không chiếm được thoải mái thật là muốn chết mà, cuối cùng chịu không được đành hướng Tiêu Minh cầu cứu.

Tiêu Minh cũng không nhiều lời, lập tức ngồi dậy, lôi kéo cánh tay Lâm Tri đem vị trí của hai người thay đổi. Lâm Tri bị Tiêu Minh đặt dưới thân, một chân buông thõng trên mặt đất, một chân gác trên vai Tiêu Minh, cả người tạo thành một hình chữ đại. Tiêu Minh nhịn thật lâu, mới vừa đoạt lại quyền chủ động liền lập tức dùng toàn bộ mã lực đâm rút, hắn rút cả cây ra rồi lại ngay lập tức đẩy cả cây vào, âm thần bị sáp tới lật ra ngoài, nửa thân dưới một mảnh hỗn loạn, tất cả đều là dâm thủy của Lâm Tri.

"Ngô... Tiêu tổng, chỗ đó của anh... Ân, hiện tại có phải muốn bắn?"

Lâm Tri đều sắp bị làm tới hôn mê, còn không quên diễn tiếp nhân vật của mình, tận chức tận trách hỏi thăm bệnh nhân.

"Không có, côn thịt của tôi vừa nóng vừa dài, bác sĩ Lâm tiếp tục giúp tôi trị liệu, lúc này tôi đã cảm thấy thoải mới hơn rồi, nói không chừng có thể lập tức bình phục."

Tiêu Minh chặn lại mã mắt của Lâm Tri, không cho cậu tùy tiện xuất tinh, Lâm Tri trước đó đã cao trào một lần, lúc này Tiêu Minh dùng côn thịt chậm rãi nghiền lên tao tâm của cậu, để có thể kéo dài quá trình cao trào của cậu. Mà lúc này áo trong của Lâm Tri đã bị vén lên qua ngực, hai đầu vú đỏ tươi được an ủi vậy thoải mái tới chảy sữa, Lâm Tri còn đang ở trong cao trào, mỗi lần côn thịt của Tiêu Minh nghiền qua tao tâm thì phía trên đầu vú sẽ rỉ ra một ít sữa, Tiêu Minh phát hiện bí mật của cậu, chơi không biết mệt.

"A..."

Lâm Tri không tự giác kêu lên, cậu hoàn toàn không thể khống chế được cơ thể mình, cả cơ thể đều chìm vào tình dục, càng ngày càng trở nên dâm đãng, cả cơ thể như bị thiêu đốt. Cậu bị thao tới thoải mái, tao huyệt sắp đạt tới cao trào, vú có điểm trướng đau, Tiêu Minh cúi xuống mút vào, hơi không chú tâm liền bị hắn cắn đau, cảm giác này truyền tới làm cậu vui sướng vạn phần, cậu ngay từ đầu còn có thể hùa theo động tác Tiêu Minh, hiện tại lại chỉ có thể khóc kêu, miệng nhỏ khẽ mở, không ngừng phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn.

"Trong sách nói...Ân, a.... Chỉ cần giúp nơi đó bắn tinh... Ân, bệnh của Tiêu tổng sẽ được chữa khỏi, cũng sẽ không sưng đau nữa."

Lực kéo dài của Tiêu Minh vô cùng đáng sợ, nếu không phải hắn đem linh khẩu của Lâm Tri ngăn chặn, không cho cậu xuất tinh thì Lâm Tri từ sớm đã bị hắn làm tới hư thoát. Cho nên trong đầu Lâm Tri lúc này chỉ một ý nghĩ là khiến cho Tiêu Minh sớm bắn ra, thể lực của cậu không thể chịu được bị người khác thao làm mãnh liệt như vậy.

Trong phòng nghỉ có một bàn trang điểm đặt đối diện với sopha, bàn trang điểm đó có một cái gương, toàn bộ khung cảnh đều soi vô cùng rõ ràng. Lâm Tri ngay từ đầu không thấy được, ngẫu nhiên quay mặt nhìn lướt qua, khuôn mặt lập tức đỏ lên, so với trái đào còn đỏ hơn, cậu vội vàng quay mặt đi nhưng ánh mắt hốt hoảng cùng khuôn mặt đỏ ửng đã bán đứng cậu.

Trong gương là hai nam nhân có thân hình cân đối, một người cường tráng hơn, vai rộng mông hẹp, da màu mật ong, quần áo chưa cởi ra, tây trang bị kéo qua kéo lại lộn xộn ở trên người, vòng eo rắn chắc khỏe mạnh, hữu lực lúc này đây đang mãnh liệt đưa đẩy, tập trung nhìn lại có thể thấy nơi đang dâng trào của nam nhân chôn trong cơ thể nhỏ bé của một thanh niên, vóc người cậu đẹp không kém, chỉ là màu da có chút trắng làm giảm đi sự cường tráng. Quần áo cậu cũng xốc xếch, áo blouse trắng đầy nếp nhăn, áo bên trong cũng bị kéo lên, bộ dáng có chút thảm hơn nam nhân, nam nhân chui đầu vào trước ngực của cậu, cắn đầu vú dựng thẳng, ra sức mút sữa, côn thịt cắm bên trong hoa huyệt, dùng toàn bộ sức lực mà yêu thương cậu.

Lâm Tri thấy chính là cảnh tượng này, còn thấy được khuôn mặt đỏ ửng của bản thân, trên khóe mắt có ánh nước, trên cần cổ cùng đầu vai đều là mồ hôi, ngực căng sữa, bị thao đến âm thần lật ra, ngọc hành từ lâu đã không thể bắn được gì.

Hình ảnh này chỉ có thể nói là quá dâm đãng.

Tiêu Minh nhìn theo ánh mắt Lâm Tri, cuối cùng cũng ngộ ra, nở nụ cười vui vẻ.

Hắn dời tay từ eo của Lâm Tri xuống nơi giao hợp của hai người, côn thịt xanh tím lấp đầy cả hoa huyệt, Tiêu Minh đâm một ngón tay vào bên trong hoa huyệt, quá trình có chút gian nan, nhưng vừa tiến vào liền cảm nhận được sự ẩm ướt của vách thịt, ngón trỏ ấn lên vách tường khiến cho huyệt kính co rút lại.

"Tiêu tổng... Làm phiền ngài làm theo lời của bác sĩ... Ngô, ngài làm bậy không nghe theo lời của bác sĩ,... A, bệnh, bệnh tuyệt đối không thể khỏi được."

"Vậy tôi không trị nữa."

Tiêu Minh nắm cằm Lâm Tri, cường ngạnh quay mặt cậu đối diện với gương:

"Tư vị của bác sĩ Lâm thật tốt, cho dù không trị hết bệnh, tôi cũng phải hảo hảo hưởng thụ một phen!"

Lâm Tri bị ép nhìn hình ảnh dâm loạn trong gương, vẫn là nam nhân mạnh mẽ cùng thiếu niên thanh tú, tình cảnh của thiếu niên lúc này rất đáng thương, nam nhân dùng cả ngón tay và côn thịt thao cậu, côn thịt của nam nhân đặc biệt lớn, to như cổ tay trẻ em khiến cho dâm thủy của thanh niên muốn phun ra cũng khó, hiện tại lại còn thêm hai ngón tay của nam nhân, các đốt ngón tay trực tiếp đụng vào vách thịt, mang theo từng đợt sóng triều, côn thịt cứng rắn trực tiếp thao đến huyệt tâm, thanh niên nào có thể chống đỡ được, tiếng kêu đều đã khản đặc, lúc này nam nhân mới tháo ra trói buộc trên ngọc hành cậu, ngay lập tức ngọc hành bắn ra từng cỗ tinh dịch.

Thanh niên toàn thân trắng nõn, da dẻ mịn màng, hai cánh mông căng tròn như khối màn thầu, mà ở chính giữa chính là khe thịt đỏ ửng, đang không bị người khác dùng chày cán bột nghiền qua, chày cán bột màu tím đen, phủ đầy gân xanh, quy đầu lớn như trứng gà, không hề kiêng kị mà đâm vào khe thịt, hoa kính mở lớn, bánh màn thầu trắng nõn cùng chày cán bột xanh tím tạo nên khung cảnh tương phản vô cùng đặc biệt, Lâm Tri nhìn chính mình trong gương, côn thịt đang không ngừng đảo làm, trực tiếp chọc mở hoa tâm, từ hoa tâm lập tức truyền tới từng trận chua xót, hoa kính ở chỗ sâu bên trong bắt đầu triều phun, thấm ướt hoàn toàn côn thịt cùng cánh mông, lần nữa đạt tới cao trào.

Có lẽ là phát hiện khi Lâm Tri nhìn hình ảnh của bọn họ trong gương sẽ càng trở nên mẫn cảm, nên Tiêu Minh thay đổi một cái tư thế, để Lâm Tri quỳ xuống vểnh cao mông đối diện với gương, còn hắn thì từ phía sau đâm mạnh vào thao làm.

Loại tư thế này vô cùng khuất nhục, huống chi lúc này Lâm Tri còn đang nhìn chằm chằm vào trong gương, nhìn nam nhân đỡ hông của mình, đem nghiệt căn cắm vào từ phía sau, mạnh mẽ đâm vào phát ra tiếng động mạnh.

Lâm Tri tới nay mới biết mình có tư chất chịu ngược, Tiêu Minh từ phía sau lưng đâm chọc cậu, hai tay chộp lấy vú cậu nhào nặn, cậu không chỉ không tức giận, trái lại còn chiếm được nhiều khoái cảm hơn, hoa huyệt chiếm được thỏa mãn, mỗi lần thao vào đều mút chặt lấy côn thịt, hoa tâm cắn chặt quy đầu không chịu nhả, Tiêu Minh bị cuốn lấy có chút không kiên nhẫn, nhẹ nhàng bắt lấy mông thịt của cậu, thịt động mới không tình nguyện nhả ra. Ngực phía trước cũng đã căng phồng dâm đãng, Tiêu Minh nhào nặn không hề có quy luật, cậu lúc này quỳ sấp trên sàn, bởi vì căng tràn sữa nên bầu ngực hơi chễ xuống, Tiêu Minh mỗi lần ấn lên, mặc kệ không dùng nhiều lực nhưng cậu vẫn chảy sữa, hơn nữa sữa chảy ra còn không ít, tí tách nhỏ xuống.

"Bác sĩ Lâm... Cậu chảy thật nhiều sữa, tôi không thể uống hết chúng nó, lãng phí như vậy là không tốt."

Tiêu Minh ngoài miệng nói lãng phí, nhưng tay vẫn nắm lấy ngực Lâm Tri, tựa hồ rất thích ý nhìn cậu khổ não vì chảy sữa.

"Sữa rất nhiều... Ân a... Lãng phí không sao cả."

Khi Tiêu Minh xoa nắn đầu vú Lâm Tri, hoa huyệt của cậu theo bản năng cắn chặt lại, làm cho hắn vô cùng thoải mái.

"Như vậy a... Xem này, sữa của bác sĩ Lâm so với sữa bò chảy ra còn nhiều hơn."

Tiêu Minh nói ra những lời khó nghe, vậy mà có thể đem con người so sánh với động vật, nhưng lúc này Lâm Tri hoàn toàn không thèm để ý, mắt cậu đầy sương khẽ trợn lên, tựa hồ không hiểu được ý tứ trong lời nói của Tiêu Minh, cậu nghĩ là Tiêu Minh khen mình, khen mình nhiều sữa.

Cũng chính là từ lúc này, Lâm Tri lâm vào một loại trạng thái cuồng nhiệt cực hạn, cậu không còn biết là chuyện gì xảy ra, cũng không biết người đang đè mình là ai, dường như trong nháy mắt, giác quan toàn thân đều bị che lấp, chỉ còn lại thịt động, dương vật cùng trước ngực vẫn có cảm giác, côn thịt Tiêu Minh xông vào thì bị kẹp chặt lấy, thậm chí cậu còn phe phẩy mông nghênh đón côn thịt của Tiêu Minh thao vào, nước chảy nhiều đến đáng sợ, như là một dòng sông nước chảy không ngừng, ngay cả khi không bị thao thì tao huyệt cũng chảy rất nhiều nước.

Tiêu Minh cũng nhìn ra tình trạng của cậu không thích hợp, chỉ cần bị thao mấy cái sẽ lập tức cao trào, mật nước chảy ra càng ngày càng nhiều. Mỗi lần phun trào, huyệt kính sẽ co rút buộc chặt, như vậy mấy lần, dù là Tiêu Minh cũng không thể chống đỡ được, côn thịt dùng sức đâm vào bên trong, trực tiếp đâm vào hoa tâm, chen vào tử cung, lúc này mới bắn ra từng luồng tinh dịch.

"A..."

Lâm Tri há miệng nhưng không thể phát ra âm thanh, tinh dịch nóng bỏng khiến vách thịt của cậu co rút điên cuồng, cậu thoải mái đến run lập cập.

"Thật nhiều... Tử cung đều bị bắn đầy, ngô..."

Bắn tính xong, côn thịt của Tiêu Minh mềm xuống, chỉ là hắn tham luyến xúc cảm tuyệt vời mà tao huyệt đem lại, từ đầu đến cuối không có rút ra, không nghĩ tới Lâm Tri lại chớp chớp cặp mắt hoa đào của mình, dùng một loại thanh âm vô cùng vô tội nói với hắn:

"Tiêu tổng... Ngài đến phòng khám của chúng tôi xem bệnh là đúng, ngài xem, chỗ sưng của ngài đã xẹp xuống, chúng tôi không phụ sự kì vọng của ngài.".

Lâm Tri cuối cùng còn nở nụ cười, sóng mắt lưu chuyển, nụ cười ấm áp, hòa nhã trở lại, thấy bụng dưới Tiêu Minh căng chặt, lại muốn làm chuyện xấu. Nhưng có thể hắn biết Lâm Tri lúc này tinh thần đã trở nên hoảng loạn, thân thể không thể chịu đựng thêm một lần tình triều mãnh liệt nữa, nên hắn chỉ có thể đem lửa nóng của bản thân rút ra từ mật động, chỉnh sửa lại quần áo lộn xộn của hai người, cuối cùng thuận tiện dọn dẹp đống hỗn độn trên sô pha.

Lâm Tri mệt mỏi, nằm xuống lập tức ngủ, trong miệng vang lên vài tiếng lầm bầm, nói tất cả đều là giúp người chữa bệnh này nọ, Tiêu Minh nghe thấy thì buồn cười, đột nhiên cảm thấy tiểu minh tinh này thật đáng yêu, chỉ là hắn không thể ở trong phòng nghỉ ngơi của Lâm Tri đợi quá, hắn trầm ngâm trong chốc lát, với tay lấy giấy bút viết lên đó rồi đặt dưới cái cà men.

Trước khi đi, Tiêu Minh lấy áo khoác đắp lên cho cậu, sợ cậu bị đông lạnh, sau đó ghé vào tai cậu trêu đùa:

"Bác sĩ Lâm, cậu quả là một thầy thuốc ưu tú."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top