Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

81. Hào môn diễm sự 19-20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ABO, [Tần Hàm, Tần Duyên (niên thượng), Tần Tịch, Tần Thành (niên hạ) x Trình Hữu]

Tần Hàm vẫy tay:

"Lại đây."

Trình Hữu vòng đến sau án thư, vẻ mặt mờ mịt đứng ở trước mặt Tần Hàm.

Tần Hàm lấy một cái trứng rung màu tím dính đầy gel bôi trơn nhét vào trong mông Trình Hữu, lộ ra bên ngoài một cái nút tròn vo cột vào cùng trứng dái, làm cho Trình Hữu có chút không khoẻ.

Vật nhỏ lạnh lẽo tiến vào tràng đạo trơn trượt ướt nóng, ngón tay Trình Hữu nắm chặt cạnh bàn, nhỏ giọng kháng nghị:

"Ba ba..."

"Ngày thường con kêu như vậy không ai trách, nhưng khi tới yến hội nhớ phải sửa miệng."

Tần Hàm kéo quần vợ nhỏ của mình lên.

Trình Hữu mờ mịt:

"Vậy... vậy kêu cái gì?"

Tần Hàm có chút bất đắc dĩ, đành phải từ từ dạy lại. Hắn nhẹ nhàng nhéo mông thịt mời phần co dãn của Trình Hữu, thanh âm trầm thấp:

"Chậm rãi nghĩ, buổi tối nếu nói sai, sẽ đánh mông em."

Trình Hữu kẹp chặt trứng rung trong tiểu huyệt, nhăn hai đầu lông mày lại minh tư khổ tưởng.

Tần Hàm một tay túm vợ nhỏ vào trong lồng ngực, để cho thỏ con kẹp trứng rung ngồi ở trên đùi mình. Trứng rung bóng loáng giống như là bị đẩy vào càng sâu, Trình Hữu đỏ mặt giãy giụa với biên độ. Tần Hàm 'bang' một cái tát lên mông cậu:

"An phận một chút, đọc văn kiện đi."

[...] Tiệc tối được tổ chức ở sảnh tiếp đãi của quân chính.

Trình Hữu ngoan ngoãn ôm cánh tay Tần Hàm, lễ phép gật đầu mỉm cười với những nhân vật lớn có ảnh chụp trong tư liệu.

Dây thừng nhỏ cột trứng rung trong hậu huyệt với tinh hoàn làm cho nó cũng rung theo, Trình Hữu dùng sức khép hai chân lại, sợ bị người khác nhìn ra tư thế đi đường của mình khác lạ.

Khóe miệng Tần Hàm nghẹn một nụ cười xấu xa, duỗi tay tùng tùng ôm lấy eo Trình Hữu, thấp giọng hỏi:

"Tiểu Hữu, phát dâm ở chỗ này rất là nguy hiểm."

Khắp phòng đều là quan quân Alpha cao to, bản năng gen Omega của Trình Hữu bị tin tức tố nồng liệt của A va chạm đến trong lòng lo sợ bất an, cậu túm chặt tay áo Tần Hàm nhỏ giọng nói:

"Con... Con muốn uống thêm thuốc."

Tần Hàm không chút do dự phủ quyết:

"Không được, quá nhiều thuốc sẽ ảnh hưởng đến khả năng vận chuyển các chất trong thân thể."

Trình Hữu trước khi tới đã dùng một liều thuốc ức chế, cậu cũng biết Alpha khi tham dự loại tiệc rượu có Omega như này cũng sẽ dùng thuốc ức chế. Nhưng vật nhỏ trong hậu huyệt theo bước chân cậu mà khẽ rung động, như có như không câu dẫn dục vọng, làm Trình Hữu có chút hoảng hốt. Trứng rung lúc thì sắp tuột ra khỏi miệng huyệt, lúc lại chui vào sâu trong thân thể. Đỉnh của nó không bóng loáng, mà là được khảm một đóa hoa. Nhụy hoa dựng thẳng chọc vào phần thịt non mềm ở hoa tâm, một cỗ tê ngứa nhắm thẳng vào bụng nhỏ.

Trình Hữu nhẹ nhàng cắn môi dưới để duy trì biểu tình bình thường của bản thân, tức giận mà véo một cái lên mu bàn tay Tần Hàm, tạo ra hai dấu móng tay thật sâu.

Tần Hàm biểu tình không chút thay đổi, cười cười bắt tay với người đối diện [...].

Ông ta nhìn thoáng qua dấu móng tay trên mu bàn tay Tần Hàm, sau đó lại nhìn Trình Hữu, ý vị thâm trường mà mỉm cười ấm áp:

"Đây là vị phu nhân viết ra mười lí do trường quân đội nên xây dựng phân viện Omega?"

Trình Hữu chột dạ, hàm hàm hồ hồ đáp lời:

"Chào ngài hiệu trưởng."

Tần Hàm đút tay vào túi quần, ấn vào chốt mở trứng rung.

Vật nhỏ ở trong mông Trình Hữu điên cuồng chấn động. Cậu cúi đầu mạnh mẽ nuốt xuống tiếng kêu rên, túm góc áo Tần Hàm làm động tác xin tha.

[...] Tần Hàm bất động thanh sắc bật tăng mức của trứng rung, [...] Trình Hữu hai chân hơi hơi run lên, bờ mông căng thẳng.

Lưu hiệu trưởng vừa muốn nói chuyện, Tần Hàm đã giơ tay làm động tác dừng:

"Đưa văn kiện đến phòng bí thư, tôi đọc kỹ rồi bàn sau."

Yến hội đã bắt đầu, vệ binh ở cửa cho phóng phóng viên tiến vào, đại sảnh lập tức trở nên náo nhiệt.

Thừa dịp trận hỗn loạn này, Trình Hữu vô lực tê liệt ngã vào trong lồng ngực Tần Hàm, âm thanh run rẩy cầu xin:

"Ba ba tắt đi... Tắt đi được không..."

Tần Hàm bật công tắc đến mức lớn nhất. Các vết nhô trên trứng rung điên cuồng mãnh liệt chọc vào hoa tâm, Trình Hữu cắn cánh tay Tần Hàm nức nở một tiếng. Cậu cảm giác được một cỗ dâm dịch lớn trào ra khỏi miệng huyệt, quần lót thấm ướt một mảng.

"Tiểu Hữu, nghĩ kỹ rồi hẵng nói."

Tần Hàm ý vị thâm trường nhắc nhở:

"Nên gọi ta là gì?"

Người phụ trách yến hội đến chỗ Tần Hàm làm một động tác quân lễ:

"Tướng quân, mời ngài cùng phu nhân lên bàn chính."

Tần Hàm đỡ lấy vợ nhỏ sắp không đứng được của mình, nói:

"Đã biết."

Trình Hữu bám vào bả vai Tần Hàm, xấu hổ đến không dám ngẩng đầu lên. Bây giờ nhất định mặt cậu đầy dâm đãng, mọi người vừa nhìn thấy liền biết trong mông Omega này khẳng định có nhét đồ vật, bị nó chơi đến phát dâm.

"Đi thôi."

Tần Hàm đỡ vòng eo tinh tế được bọc trong lễ phục của Trình Hữu.

"Nghĩ kỹ lại xem chút nữa nên nói cái gì."

Trình Hữu khép hai chân lại chậm rãi dịch đến bên cạnh bàn, không hé răng mà ngồi xuống chỗ vệ binh chỉ. Trứng rung bị đẩy đến càng sâu, Trình Hữu cúi đầu uống một hớp lớn champagne lạnh lẽo nhằm muốn hạ nhiệt độ trên mặt xuống. Nhưng cồn lại bốc lửa trong dạ dày của cậu, đốt tình dục đến càng vượng càng nồng đậm.

Mùi hương ngọt ngào của Omega nhẹ nhàng như có như không mà tỏa ra, Alpha ngồi ở bên trái Trình Hữu không được tự nhiên mà ho nhẹ một tiếng, đổi vị trí với một vị phu nhân Omega bên tay trái hắn.

Trình Hữu càng xấu hổ đến không dám ngẩng đầu lên, cậu cảm giác được nhất định là vị tướng lĩnh Alpha kia nhận thấy được dị thường của mình.

[...] Tần Hàm kề tai nói nhỏ với Trình:

"Tiểu Hữu, đã nghĩ xong nên nói thế nào chưa?"

Trình Hữu ủy ủy khuất khuất gật đầu.

Tần Hàm mỉm cười:

"Vậy thì tốt."

[...] Tần Hàm dựa người lên lưng ghế, không chút để ý mà nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng Trình Hữu:

"Vậy bắt đầu đi."

Ly rượu đã uống cạn lại bị rót đầy, Trình Hữu nắm cái ly lạnh băng kia, có chút kinh hoảng nhìn Tần Hàm.

Phóng viên đã bắt đầu hỏi [...].

Trình Hữu như cầu xin mà nhìn Tần Hàm, hai chân ở dưới bàn ăn gắt gao cọ xát vào nhau.

Hậu huyệt dâm thủy tràn lan, cậu sắp chịu đựng không nổi rồi, sợ hãi bản thân một khi mở miệng thì sẽ phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng.

Tần Hàm rốt cuộc cũng đại phát từ bi mà chỉnh xuống mức rung nhỏ nhất.

Trình Hữu hít sâu một hơi, uống một ngụm rượu lạnh lấy lại bình tĩnh, kiên cường giả vờ bình tĩnh nói ra mấy lời đã chuẩn bị sẵn [...]. Cậu trộm liếc nhìn Tần Hàm một cái, hắn đáp lại bằng một nụ cười mang theo uy hiếp, [...].

Trình Hữu nhẹ nhàng thở ra, trộm di chuyển mông một chút, ít nhất cũng làm cho trứng rung vẫn luôn chấn động nãy giờ không đỉnh vào điểm mẫn cảm nữa.

Tần Hàm vừa lòng thưởng thức biểu hiện của vợ nhỏ, vui sướng chậm rãi uống rượu.

Trình Hữu căng da đầu tiếp tục đọc mấy lời đã soạn sẵn [...], cậu chịu đựng cỗ tê mỏi nơi hậu huyệt, vất vả lắm mới nói xong một tràng dài câu trả lời, lập tức như xin giúp đỡ mà liếc mắt nhìn lén Tần Hàm một cái.

Tần Hàm nghiêm trang cúi đầu nghiên cứu rượu.

[...] Câu trả lời cậu đã học thuộc, vừa muốn trả lời, trứng rung trong hậu huyệt bỗng nhiên rung đến mức cao nhất, Trình Hữu thiếu chút nữa kêu ra tiếng, tay run rẩy làm rớt ly pha lê tinh xảo.

[...] Trình Hữu không có thời gian thích ứng vật nhỏ đang tác quai tác quái trong thân thể kia, cố nén cảm giác không khoẻ nỗ lực điều chỉnh giọng điệu [...].

Trình Hữu dùng lời lẽ chính đáng răn dạy tên phóng viên tìm phiền toái này, nhưng chỉ có mình cậu biết, trong quần đã ướt đến không thể ướt hơn được nữa. Trứng rung nho nhỏ chấn động khắp nơi trong tràng đạo, hậu huyệt bài trừ từng cỗ lớn dâm thủy, mặc cho cậu có siết chặt miệng huyệt lại như thế nào, dâm thủy vẫn sẽ trào ra.

[...] Trình Hữu cảm giác được tin tức tố của bản thân sắp mất khống chế, trứng rung nho nhỏ điên cuồng chấn động không ngừng lôi kéo dục vọng của cậu, nhưng lại không thể giảm bớt khát vọng được lấp đầy nơi hậu huyệt. Cậu nhân lúc nâng ly rượu lên mà liếm môi dưới khô khốc, hốc mắt hồng hồng nhìn về phía Tần Hàm.

Tần Hàm rốt cuộc cũng chịu buông tha cho Trình Hữu, chậm rãi điều chỉnh độ rung đến mức nhỏ nhất, thẳng đến đi tắt.

Trong lòng bàn tay Trình Hữu có cả đống mồ hôi, thở hổn hển một hơi uống cạn ly rượu.

[...] Tần Hàm bị bộ dáng say rượu nhưng vẫn nỗ lực bảo trì bình tĩnh của vợ nhỏ chọc cười. Tiểu gia hỏa kia say đến rung đùi đắc ý, nhưng eo lưng lại thẳng tắp, vẻ mặt nghiêm túc nghe phóng viên hỏi. [...]

Tần Hàm sợ đứa trẻ này bị bại lộ, vì thế trước cái nhìn chăm chú của đám đông, không chút e dè mà xoa bóp mặt nhỏ của Trình Hữu, sau đó nói với các phóng viên:

"Mọi người đã hỏi xong chưa?"

[...] Trình Hữu say khướt cảm thấy trong quần rất khó chịu. Quần lót ướt đẫm dâm thủy dính vào kẽ mông, khiến cậu rất muốn duỗi tay kéo nó ra.

Cánh tay vừa mới vòng ra phía sau, đã bị một bàn tay hữu lực giữ lại.

Trình Hữu ủy khuất nhìn về phía chủ nhân cái tay, âm thanh say khướt vừa mềm vừa đáng thương:

"Không... Không thoải mái..."

Tần Hàm buồn cười nắm toàn bộ tay Trình Hữu vào trong lòng bàn tay mình, cúi đầu nhẹ nhàng hôn một cái.

Bờ môi ấm áp môi dừng ở trên mu bàn tay bởi vì có cồn mà phá lệ mẫn cảm, Trình Hữu nhẹ nhàng run một chút, đôi môi mềm mại hơi mở ra, như là muốn nói gì đó.

Tần Hàm cầm môi dưới Trình Hữu vân vê hai cái, thấp giọng bên tai cậu:

"Tiểu Hữu có phải là đang phát dâm không?"

Trình Hữu đôi mắt ướt dầm dề, theo bản năng ngậm lấy ngón tay Tần Hàm, ủy khuất nhẹ nhàng "Vâng" một tiếng.

Tần Hàm chào hỏi các các quan quân trên bàn, mang Trình Hữu về phòng nghỉ.

[...] Vợ nhỏ xinh đẹp nấc một cái, ghé vào trong lồng ngực Tần Hàm hữu khí vô lực mà xé rách quần của mình.

Chất liệu bằng kính trước đó mới vừa bị đổi, thay bằng chất liệu mới nhất, nếu không đụng vào, thì sẽ nhìn không ra nơi đó có một mặt tường.

Trình Hữu lăn qua lộn lại trong lồng ngực Tần Hàm, rốt cuộc cũng cởi được quần và quần lót xuống dưới đùi.

Giữa hai chân đã ướt đến rối tinh rối mù, nút thắt bên ngoài ma sát chỗ thịt non ở đáy chậu, cũng dính đầy nước dâm trong suốt sền sệt. Ngón tay vừa thon vừa trắng của Trình Hữu cầm lấy nút thắt, rên rỉ muốn kéo trứng rung ra.

Năm ngón tay Tần Hàm nắm lấy bờ mông mềm mại co dãn của Trình Hữu, không chút để ý xoa bóp, đứng nhìn cậu lăn lộn thành một cục ở đó.

Trình Hữu không biết bản thân cầm nhầm dây, kéo đến đến hậu huyệt có chút đau cũng không lấy ra được, cậu nhỏ giọng nức nở, thịt huyệt dùng sức đẩy nó ra ngoài. Nhưng trứng rung nho nhỏ vẫn chặt chẽ dính ở miệng huyệt, thế nào cũng lấy không ra.

"Ba ba... Ô ô... Ba ba..."

Trình Hữu ủy khuất ngẩng mặt lên nhìn Tần Hàm, đáng thương vô cùng:

"Lấy... Lấy không ra... Ưm a... Ba ba..."

Tần Hàm gấp ngón tay búng vào miệng huyệt Trình Hữu một cái. Cậu nước mắt lưng tròng kêu đau một tiếng, đôi tay che mông lại, thập phần ủy khuất, không biết tại saoTần Hàm lại muốn đánh mình.

"Tiểu Hữu."

Tần Hàm kiên nhẫn đùa bỡn vành tai Trình Hữu:

"Nghĩ lại xem, nên gọi ta là gì?"

Trình Hữu dựa vào ngực Tần Hàm, gương mặt nóng bỏng dán lên huân chương lạnh băng trên áo hắn. Cồn làm cho thân thể cậu trở nên mẫn cảm hơn rất nhiều, nhịp tim trầm ổn hữu lực của Tần Hàm từng tiếng từng tiếng làm chấn động màng tai.

[...] "Tiểu Hữu."

Âm thanh trầm thấp của Tần Hàm làm trước ngực hắn rung theo:

"Nghĩ kỹ chưa?"

Tần Hàm nắm lấy dây thừng nho nhỏ, nhẹ nhàng khẽ động. Trứng rung màu tối lộ ra khỏi miệng huyệt một chút, nếp uốn nơi đó của Trình Hữu mấp máy muốn nhanh chóng đẩy vật kia ra. Nhưng Tần Hàm ý xấu buông lỏng tay ra, tiểu huyệt lại nuốt trứng rung vào, đỉnh nhụy hoa không biết là chọc tới chỗ nào, khiến Trình Hữu ngọt ngào rên rỉ một tiếng, tiểu huyệt lại chảy ra vài giọt dâm thủy.

Trứng rung ở gần miệng huyệt từng chút từng chút ma sát thịt ruột, không tiến không lùi phá lệ tra tấn người. Trình Hữu khó chịu lắc mông lắc hông:

"Ưm... Đừng đùa... Ba ba..."

Một cái tát vang dội chụp lên mông cậu, Trình Hữu ủy khuất hít hít cái mũi, xấu hổ dùng sức cúi đầu, rốt cuộc cũng miễn miễn cưỡng cưỡng hộc ra hai tiếng nhỏ như ruồi muỗi:

"Ông xã..."

Tần Hàm thấp giọng khích lệ:

"Bà xã thật ngoan."

Hai chữ bà xã này có một loại thân mật đến nóng bỏng, làm cho đầu ngón tay Trình Hữu run nhè nhẹ. Cậu bám vào bả vai Tần Hàm vuốt ve hoa văn trên áo, nghe thấy bên tai có dòng khí ướt nóng phả vào:

"Bà xã ngoan, nhếch mông lên, ông xã muốn thương em."

Trình Hữu thấp giọng "Vâng " một tiếng, ngoan ngoãn thả lỏng huyệt thịt để Tần Hàm lấy trứng rung ra. Hậu huyệt bỗng dưng trống không bất an mấp máy, Trình Hữu quỳ bò ở trên sofa, vểnh mông lên cao:

"Ông xã... Ông xã thương em..."

Cậu vẫn chưa thích ứng được cái xưng hô thẹn thùng này, chỉ cần run rẩy nói ra, liền sẽ gần đạt tới cao trào.

Căn dương vật thô dài nhắm ngay tiểu nhục huyệt đã bị thao thục nước sốt giàn giụa kia, quy đầu cực đại có kích cỡ đáng sợ đột nhiên cắm mạnh vào.

Trình Hữu ngẩng cổ:

"Thật lớn...Ah ha... Ông xã..."

Cậu trong tầm mắt mơ hồ rốt cuộc cũng thấy được phía trước, bọn họ cư nhiên chỉ cách yến hội một tầng vải mỏng, căn bản không ngăn được tầm mắt của mọi người. Cái bàn gần nhất chỉ cách bọn họ có hai mét. Mấy người trên bàn đang phẩm rượu, còn thường thường nhìn về phía bên này, vừa cười vừa khe khẽ nói nhỏ với người bên cạnh.

Trình Hữu sợ tới mức hậu huyệt đột nhiên co rụt lại, che mặt lại nhỏ giọng cầu xin:

"Đừng... Không được... Anh sao có thể ở chỗ này... Ưm a... Không thể..."

Tần Hàm cố ý không giải thích đó là kính một chiều, nắm lấy eo nhỏ mềm mại tinh tế của vợ nhỏ, cặc lớn thô dài mãnh liệt thao vào tiểu nộn huyệt đỏ thắm. Lượng lớn dâm thủy bị đẩy ra ngoài, làm lông cặc dày đặc dưới dáng Tần Hàm ướt nhẹp, khi thao nguyên cây vào, từng sợi từng sợi dán ở trên bờ mông trắng như tuyết của Trình Hữu.

Trình Hữu khóc lóc:

"Không thể ở chỗ này... Ô ô... Ông xã không cần... Không cần ở chỗ này..."

Cậu cảm giác bản thân như là một vật triển lãm, ở trước mặt công chúng nhếch mông lên chịu thao.

"Tiểu Hữu đang sợ cái gì?"

Tần Hàm mạnh mẽ thao vào:

"Em là vợ hợp pháp của ta, chuyện chúng ta đang làm bây giờ là hợp lý hợp pháp."

"Không được..."

Trình Hữu bị thao đến liên tục kêu dâm:

"Ưm a... Sẽ bị người ta thấy... Ông xã..."

"Tiểu Hữu không muốn bị người khác nhìn thấy sao?"

Tần Hàm hung hăng thao vào khoang sinh sản Trình Hữu, cách bụng mềm mại vuốt ve hình dạng dương vật của mình trong bụng vợ nhỏ:

"Tại sao lại sợ bị người khác nhìn thấy? Tiểu Hữu không phải là bé dâm của ông xã sao?"

"Không muốn... Ô ô... Không muốn bị nhìn thấy..."

Trình Hữu đã bị thao đến thần chí không rõ, cậu nhìn người đối diện sau tầng vải mỏng đang chỉ chỉ trỏ trỏ mình, trên ngũ quan mở hồ phảng phất như mang theo thú tính. Trình Hữu nức nở lắc đầu:

"Bị nhìn thấy... Sau khi bị nhìn thấy... Bọn họ sẽ... Bọn họ sẽ tới thao Tiểu Hữu... A... Ha... Không muốn..."

Tần Hàm nhớ tới mấy cái nón xanh cao chót vót trong nhà, hung hăng thao mạnh vào:

"Tiểu Hữu không muốn sao? Tiểu Hữu dâm như vậy, nhất định rất thích bị người khác nhìn cái mông dâm đãng này đúng không?"

Hắn bế Trình Hữu lên, một bên thao một bên đi đến tấm rèm trước cửa kính. Tách hai chân Trình Hữu ra như bế em bé xi tiểu, hạ lệnh không cho phép cự tuyệt:

"Tiểu Hữu, xốc màn mỏng lên."

Trình Hữu cảm thấy thẹn đến trước mắt từng đợt trắng bệch, khóc thút thít lắc đầu:

"Không... Ưm a... Không muốn... Ông xã... Xin anh... Không muốn..."

Tần Hàm ngữ khí càng nặng, thao cậu cũng càng ngày càng tàn nhẫn:

"Trình Hữu!"

Trình Hữu hai chân run rẩy, hai mắt nhắm nghiền, nức nở duỗi tay túm rèm mỏng xuống. Phía trước không còn gì che đậy, toàn bộ người trong yến hội đều có thể nhìn thấy phu nhân tướng quân trần trụi nửa người dưới, mở ra hai chân về phía mọi người, bị chồng của mình thao đến dâm thủy chảy ròng ròng. Huyệt thịt trong sự thẹn thùng cực độ bỗng nhiên co chặt, thét chói tai đạt tới cao trào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top