Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

82. Hào môn diễm sự 21-22, 24-25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ABO, [Tần Hàm, Tần Duyên (niên thượng), Tần Tịch, Tần Thành (niên hạ) x Trình Hữu]

Tần Duyên vứt hạt vào thùng rác, từ phía sau ôm lấy Trình Hữu, thong thả ung dung cởi từng cúc một từ trên xuống dưới. Trên ngón tay hắn còn dính một chút nước của quả táo, lạnh lạnh dính dính.

Lưng Trình Hữu dựa vào lồng ngực rộng lớn ấm áp cùa nam nhân, thanh âm mềm mại nhỏ giọng oán giận:

"Anh làm nước táo dính hết vào người em."

Tần Tịch duỗi tay nắm một đầu vú phấn nộn, nhẹ nhàng vân vê kéo ra ngoài:

"Anh hai, em giúp anh liếm sạch được không?"

Đầu vú bị niết đến vừa đau vừa sướng, Trình Hữu thở hổn hển cúi xuống, nhìn thấy Tần Tịch nhéo đầu vú của mình vào trong miệng, dùng hàm răng cắn, nhẹ nhàng hút một ngụm.

Đầu vú mẫn cảm được bọc trong khoang miệng ấm áp, một cỗ tê dại từ đầu vú thẳng tiến xuống xương sống, làm cho sau eo Trình Hữu mềm hơn một chút. Bờ mông trần trụi bị hai bàn tay to ấm áp nắm ở trong lòng, xoa xoa bóp bóp như là đang nặn bột vậy.

Trình Hữu đôi tay chống xuống giường quay đầu lại giận trừng mắt nhìn Tần Duyên:

"Em lúc nào thì ưm... Cho phép anh sờ..."

Tần Duyên nắm lấy hai phần thịt mềm mười phần co dãn dùng sức bóp một cái, hai chân Trình Hữu mềm đến thiếu chút nữa chịu không nổi nà quỳ xuống đất. Tần Duyên chừa ra một tay ôm lấy eo Trình Hữu, một tay khác tách mông vểnh của Trình Hữu ra, cẩn thận ngắm nhìn tiểu nhục động đỏ thắm giữa kẽ mông:

"Ba ba mấy ngày nay thật là thương em, tiểu tao huyệt đều bị thao đến sưng lên."

Hậu huyệt Trình Hữu nhịn không được mà co rụt lại:

"Đừng... Đừng nói nữa..."

Tần Duyên nói:

"Bên trong có phải cũng sưng lên không?"

Hắn nói xong liền vói ngón tay vào, ngón tay thô ráp từng chút một mát xa những thịt ruột nóng như lửa đó.

Tiểu huyệt mấy ngày nay bị Tần Hàm sử dụng quá độ quả thật có chút sưng lên, ngón tay Tần Duyên vói vào gợi lên một chút đau đau tê dại.

Tần Tịch cắn đầu vú Trình Hữu, mơ hồ không rõ hỏi:

"Anh hai, anh mang thai không?"

"Anh... Ưm a... Anh không biết..." Trình Hữu run rẩy nói, "Kiểm tra... Kết quả kiểm tra chưa có... A... Muốn ra..."

Tần Duyên nói:

"Có nghĩa là, hôm nay anh nỗ lực hơn có lẽ còn kịp?"

Trình Hữu vội la lên:

"Không kịp... Ưm..."

Cậu định nói Tần Hàm khẳng định đã bắt đầu phái người đi tìm mình, căn bản không đủ thời gian ở chỗ này làm xong chuyện với Tần Duyên.

Nhưng Tần Duyên ở phía sau lại cười lạnh một tiếng, dương vật thô to phụt một tiếng tàn nhẫn cắm vào tiểu huyệt sưng đỏ của Trình Hữu.

Ngoài cửa là tiếng bước chân vệ binh bên người Tần Hàm, bọn họ đang vội vàng kiểm tra toàn bộ bệnh viện, tìm kiếm tiểu phu nhân chẳng biết đã chạy đi đâu của Tần tướng quân.

Nhưng vị tiểu phu nhân này lại đang ở trong phòng bệnh của con trai tướng quân, bị hai vị thiếu gia hút vú cắm huyệt cực kỳ sung sướng.

[...] Mặc dù Tần Hàm chưa làm động tác gì quá mức, nhưng trong lòng Trình Hữu lại không tự chủ được mà run run một chút, theo bản năng nhỏ giọng nói:

"Ba ba con... Con đang mang thai... Không... Không được..."

Tần Hàm không chút để ý nói nhỏ:

"Cái gì không được?"

"Chính là... Chính là..."

Trình Hữu cúi đầu nhìn cánh tay Tần Hàm đã vói vào giữa hai chân mình, cảm thấy thẹn mà kẹp chặt hai chân lại:

"Như vậy... Không được..."

Hậu huyệt vẫn còn chứa tinh dịch vừa rồi Tần Duyên bắn vào, đầu vú bị Tần Tịch hút đến sưng lên, trên ngực tất cả đều là dấu răng mới. Trình Hữu nào dám cho Tần Hàm nhìn thấy, đành phải liều mạng lấy cớ mang thai để thoái thác.

Tần Hàm lại không ăn bộ dạng này của Trình Hữu, nhàn nhạt hạ lệnh:

"Cởi quần áo."

Trình Hữu hấp hối giãy giụa:

"Đừng..."

Tần Hàm nắm cằm cậu cười lạnh:

"Chồng muốn kiểm tra thân thể của vợ mình một chút, không được?"

Trình Hữu đáng thương hề hề nắm cổ áo của mình:

"Nhưng vừa rồi bác sĩ đã kiểm tra qua."

Tần Hàm ánh mắt trầm xuống:

"Tần Tịch thao mông em đến nỗi không thể gặp người khác?"

Trình Hữu ủy khuất thay Tần Tịch:

"Tại sao người lúc nào cũng hoài nghi Tần Tịch đầu tiên vậy!" Rõ ràng là Tần Duyên làm, xe của hắn vẫn còn đậu ở trong bệnh viện.

Tần Hàm không có trả lời vấn đề này, hỏi lại:

"Vậy là ai thao em ở trong phòng bệnh của Tần Tịch, hửm?"

Một bên hỏi một bên cởi đai lưng Trình Hữu, bên trong không mặc quần lót, quần lót nhỏ đáng thương bị vò lại thành cục nhét vào tiểu nhục động ướt dầm dề, chỉ lộ ra một vải nhỏ.

Chứng cứ yêu đương vụng trộm bại lộ trước mặt chồng, Trình Hữu nhanh chóng quyết định nặn ra hai giọt nước mắt, nghẹn ngào nói:

"Là... Là anh cả cường bạo con."

Tần Hàm cười lạnh một tiếng, cầm đoạn quần lót lộ ở bên ngoài kia, chậm rãi từ từ rút ra khỏi tiểu huyệt sưng đỏ. Trên vải bông mềm mại dính đầy tinh dịch và dâm dịch, hơn phân nửa quần lót đều ướt đẫm.

"Đây cũng là Tần Duyên làm?"

Tần Hàm nhìn bộ dáng đoan trang của vợ nhỏ:

"Nó cưỡng gian con ở nơi nào?"

Trình Hữu tròng mắt quay tròn:

"Ở... Ở cửa thang lầu... Ưm a..."

Tần Hàm moi đào tinh dịch đang chảy trong nhục huyệt đỏ thắm, cười lạnh nhìn vợ nhỏ đã không thành thật còn nỗ lực nói dối của mình:

"Cửa thang lầu?"

Trình Hữu thần trí không rõ mà nói dối:

"Không phải... Không phải... Ưm... Ở phòng vệ sinh..."

Tần Hàm hung hăng tát một cái lên hai bờ mông trắng nõn kia:

"Nói dối!"

Xuất thân quân nhân, lăn lội hơn nửa đời ở trong quân doanh, lực tay của Tần Hàm lớn đến kinh người, đánh còn đau hơn cả roi. Trình Hữu bị đánh vài cái liền đau đến khóc ra tiếng:

"Ba ba không cần đánh... Con nói... Ba ba... Ô ô..."

Đôi tay Tần Hàm mạnh mẽ xoa bóp kia hai cánh mông nhỏ che kín dấu tay:

"Nói, ai thao con?"

Trình Hữu khóc lóc nói:

"Thật là anh cả... Ba ba... Ô ô... Tinh dịch trong mông Tiểu Hữu đều là... đều là anh cả bắn vào... Ba ba..."

Tần Hàm cười lạnh, đè lên sau lưng Trình Hữu, đỡ dương vật của mình cắm vào tiểu huyệt mố vừa bị con mình dùng qua của vợ nhỏ:

"Được, vậy tí nữa ba ba lấy một ít mẫu từ huyệt nhỏ của Tiểu Hữu đi xét nghiệm được không?"

Trình Hữu không sợ chuyện này, ủy khuất nhỏ giọng rên rỉ:

"Tiểu Hữu không có nói sai... Ưm a... Ba ba... Không thể... Không thể cắm nữa... Huyệt nhỏ của Tiểu Hữu... Ưm... Đã... Đã bị thao sưng lên rồi... Sẽ hư..."

Tần Hàm nghiến răng nghiến lợi hung hăng thao vào trong khoang sinh sản, thịt non mềm mại tức khắc nhiệt tình bao lấy dương vật của hắn.

Trình Hữu ngọt nị kêu thảm:

"Ba ba không thể... Không thể cắm nữa... Aa... Tiểu Hữu... Tiểu Hữu mang thai... Không thể... Ô ô... Không thể cắm sâu như vậy..."

Tần Hàm nói:

"Tiểu Hữu, con đã từng thấy thỏ mang thai chưa?"

Trình Hữu nức nở lắc đầu.

"Sau khi thỏ mang thai nếu vẫn bị thao, thì sẽ mang thêm một thỏ con nữa."

Tần Hàm hung hăng đỉnh một chút vào vách trong khoang sinh sản:

"Vậy Tiểu Hữu có thể mang mấy đứa, hửm?"

Trình Hữu theo bản năng che lại bụng nhỏ vừa sợ hãi vừa cảm thấy thẹn, khóc:

"Không phải... Tiểu Hữu không phải... Ô ô... Không phải con thỏ... Mang không được đứa thứ hai... Mang không được... A..."

Nước mắt lạch cạch lạch cạch rớt xuống, tiểu huyệt bị thay phiên thao làm đã trở nên tê rần.

Trình Hữu vừa ủy khuất vừa tức bực mà lau nước mắt.

Đều do tên đại hỗn đản Tần Duyên, đại hỗn đản!

Đang lái xe về công ty, Tần Duyên hắt xì một cái. Nhưng khi nhớ tới cái quần lót nhét trong huyệt dâm của Trình Hữu, khuôn mặt từ trước đến nay đều lạnh nhạt không biểu tình của Tần tổng tài khó được hiện ra một nụ cười vừa ôn nhu vừa đắc ý.

[...] Tần Duyên không hiểu sao lại nhận được lệnh về nhà, hắn về đến nơi, đứng trước thư phòng gõ cửa:

"Ba, là con."

Trong thư phòng truyền đến tiếng khóc nức nở của Trình Hữu:

"Đừng... Ưm... Đừng liếm..."

Tần Hàm cách cửa trả lời:

"Vào đi."

Tần Duyên đẩy cửa đi vào, thấy một hình ảnh làm xoang mũi hắn nóng lên.

Tần Thành nửa quỳ trên sofa cúi đầu cày cấy, hai cẳng chân trắng nõn của Trình Hữu treo trên vai hắn, ngón chân mượt mà gắt gao cong lại, theo tiếng rên rỉ nức nở nhẹ nhàng đong đưa.

Không biết Tần Thành làm cái gì, mà tiếng rên rỉ của Trình Hữu lúc cao lúc thấp, ngón tay được áo ngủ nhung màu hồng nhạt bao lấy bất lực nắm góc áo Tần Hàm.

Tần Hàm nắm lấy cái tay kia cách áo ngủ hôn một cái, ngẩng đầu nói với Tần Duyên:

"Tiến vào, đóng cửa."

Tần Thành cười xấu xa ngẩng đầu:

"Ba, dâm thủy ở dâm huyệt Trình Hữu thật ngọt."

Trình Hữu xấu hổ muốn đá hắn:

"Cậu câm miệng!"

Lại bị Tần Thành bắt lấy mắt cá chân tách ra hai bên, chân dài rộng mở dưới vạt áo hồng nhạt, dây lưng áo ngủ rơi vào giữa hai chân.

Tần Thành quay đầu lại nhìn anh cả, hưng phấn nói:

"Anh cả, Trình Hữu mang thai."

Trình Hữu nhân cơ hội tránh ra khép hai chân lại, tức giận nhìn Tần Thành.

Tần Thành kéo áo ngủ đang bị Trình Hữu kẹp ở giữa hai chân, ý xấu kéo qua kéo lại. Chất liệu mềm mại ma sát chậu và kẽ mông, mang đến cảm giác xấu hổ lạ thường. Tay Trình Hữu muốn tránh khỏi Tần Thành, lại bị hắn nắm lấy cố định chặt chẽ ở trên đỉnh đầu.

Trình Hữu ủy khuất ngửa đầu nhìn Tần Hàm:

"Ba ba... Tần Thành bắt nạt con..."

Khóe miệng Tần Hàm cong nhẹ:

"Em không phải thích bị bắt nạt như vậy à?"

Tần Thành đắc ý ra lệnh cho Trình Hữu:

"Mở chân ra, để tiểu gia hảo hảo hầu hạ huyệt nhỏ dâm đãng này nào."

Trình Hữu một chân đá vào trên ngực Tần Thành.

Tần Duyên đỡ được Tần Thành sắp ngã, ngẩng đầu nhìn Tần Hàm:

"Ba, người đồng ý?"

Tần Hàm cư nhiên đồng ý bọn họ chia sẻ Tiểu Hữu?

Tần Hàm giữ hai tay Trình Hữu:

"Nếu hôm nay không thao tiểu dâm đãng này đến bắn nước tiểu, các con về sau đừng ai nghĩ đến việc đụng vào em ấy."

Tần Thành hưng phấn nhướng mày:

"Ba, đây là đang khiêu chiến sao?"

Tần Hàm cúi đầu nhìn Trình Hữu, dưới ánh mắt hoảng sợ đáng thương của tiểu hỗn đản cười lạnh:

"Xem như là vậy đi."

Trình Hữu bị ánh mắt cười như không cười của Tần Hàm nhìn đến sau lưng lạnh toát, theo bản năng che mông lại. Cậu có dự cảm xấu, hôm nay bản thân sợ sẽ không được lành lặn.

"Ba ba, con... con..."

Trình Hữu đáng thương nói:

"Con đang mang thai... Ba ba..."

Tần Duyên nói:

"Yên tâm, chúng ta sẽ cẩn thận."

Hắn vuốt ve bụng nhỏ bằng phẳng của Trình Hữu, phảng phất như đã cảm nhận được sinh mệnh nho nhỏ bên trong.

Trình Hữu mang thai, thỏ con của bọn họ, rốt cuộc cũng mang thai.

Tần Thành vui sướng hỏi:

"Cho anh một cơ hội, anh muốn được ai thao trước."

Trình Hữu nhìn Tần Thành đang nóng lòng xoa tay, lại nhìn Tần Hàm đang tươi cười khiếp người lần đầu tiên cảm thấy khí chất trầm ổn đang tin cậy của Tần Duyên có cảm giác an toàn. Trình Hữu xấu hổ mà nuốt xuống nước miếng, mở hai chân ra sợ hãi nói:

"Anh cả... Anh cả tới trước..."

Tần Duyên không chút khách khí tiếp nhận lời mời.

Trình Hữu có chút sợ hãi khép nửa con mắt, trộm nhìn hạ thể Tần Duyên.

Dưới háng Alpha Tần gia đều có cự vật với kích cỡ đáng sợ. Dương vật Tần Duyên có quy đầu không quá lớn nhưng cán lại rất thô, chưa vào được một tấc đã khiến Trình Hữu thấy căng đầy.

Mấy ngày nay Tần Hàm bận công tác nên không sử dụng tiểu huyệt mê người này, lỗ nhỏ sưng đỏ bị thao đến chín hồng đã dần dần khôi phục lại bộ dáng phấn nộn chặt chẽ, đáng thương như giống cái chưa bị mất trinh.

Động tác của Tần Duyên rất ôn nhu.

Trình Hữu cúi đầu thở hổn hển, nhìn bụng Tần Duyên càng ngày càng gần, yên lặng tính toán còn bao nhiêu nào chưa cắm vào. Tiểu huyệt mấy ngày không được thao sắp chịu không nổi vật thô to như vậy, khóe mắt Trình Hữu bị đỉnh ra hai giọt nước mắt, âm thanh sàn sạt mềm mại mang theo tiếng khóc nức nở:

"Anh cả... Ưm... Không... Không được... Đầy quá..."

Tần Duyên nắm lấy đùi Trình Hữu đột nhiên thao mạnh vào, quy đầu hung hăng chọc vào hoa tâm.

Trình Hữu khóc kêu lên một tiếng:

"Anh cả! Không được... Anh cả..."

Tần Duyên nghiêm túc mà cau mày, tập trung khai khẩn lối đi vào khoang sinh sản, mỗi lần thọc vào rút đều sẽ bài trừ một lượng lớn dâm thủy, làm ướt vạt áo sơ mi của hắn.

Trình Hữu vặn vẹo thân thể giãy giụa:

"Ba ba... A... Ha... Buông con ra được không... Ba ba..."

Tần Hàm nắm chặt cổ tay cậu, bình tĩnh hỏi:

"Chuyện gì?"

Trình Hữu xấu hổ đến nói không ra lời. Hạ thân bị Tần Duyên thao đến bủn rủn khó nhịn, cảm giác tê dại từ xương sống len lỏi đến ngực, làm cho bộ ngực cậu có cảm giác căng đầy khó chịu, rất muốn dùng sức xoa xoa.

Dương vật lớn của Tần Duyên rốt cuộc cũng thao mở hoa tâm, hung ác cắm vào trong khoang sinh sản.

Cùng với khoái cảm cực hạn, ngực Trình Hữu càng căng đến khó chịu, cậu giống như cá trên thớt liều mạng vặn vẹo thân thể, đầu vú cọ xát vải dệt mềm mại, nhưng không giảm bớt được chút nào, ngược lại lại dâng lên một cỗ tê ngứa. Trình Hữu khóc lóc nói:

"Ngực... A... Ba ba... Ngực Tiểu Hữu căng quá... Ưm a... Căng quá..."

Tần Thành hưng phấn xốc áo trước ngực Trình Hữu lên, bộ ngực trắng nõn vẫn còn mang hơi nước của phòng tắm, hai đầu vú hồng nhạt điểm xuyến trên da thịt. Không biết có phải là do ảo giác không, mà Tần Thành cảm thấy ngực Trình Hữu to hơn mọi hôm. Một tay Tần Thành nắm lấy một bên ngực, dùng sức xoa.

Trình Hữu kêu thảm cong người:

"Đừng... Đừng xoa nữa... Thật kỳ quái... Ô ô... Đừng..."

"Anh hai, ngoan."

Tần Thành nghiêm trang trêu đùa Trình Hữu:

"Xoa hết sữa ra sẽ không căng nữa."

"Không có... Ô ô... Không có sữa..."

Trình Hữu vừa ủy khuất vừa khó chịu:

"Tần Thành tên hỗn đản này... A... Ưm... Không được... Đừng xoa nữa... Anh hai không có sữa... Xoa không ra đâu... A..."

Mông bị Tần Duyên nắm trong tay vừa xoa vừa thao, đôi tay bị Tần Hàm nắm chặt không thể động đậy, Trình Hữu bị bắt phải nhìn bộ ngực phẳng của mình bị Tần Thành bóp đến biến dạng, đầu vú phấn nộn mẫn cảm để ở trong lòng bàn tay Tần Thành, một chút cọ xát nhỏ bé cũng sẽ làm thân thể cậu phản ứng kịch liệt.

"Tần Thành... Ưm a... Đừng xoa nữa... Ô ô... Đừng... Anh cả chậm một chút..."

Trình Hữu bị chơi đến ý thức mơ hồ, nói năng lộn xộn khóc thút thít xin tha:

"Sâu quá... Ô ô... Anh cả... Con... Con ở bên trong... Ô ô... Anh cả... Ba ba buông con ra được không... Cầu xin mấy người... Em không được... Tần Thành... Ô ô... Căng quá... Núm vú căng quá..."

Tần Thành tò mò cắn đầu vú Trình Hữu, đột nhiên hút một cái

Trình Hữu thét chói tai giơ cổ lên cao:

"A!"

Tần Thành nếm được một chút sữa nồng đậm, hắn không dám tin tưởng há miệng ra. Trên núm vú phấn nộn của Trình Hữu, chậm rãi chảy ra một chút nước màu trắng, dọc theo bộ ngực phủ đầy dấu tay chậm rãi chảy xuống.

Dương vật không người đụng vào của Trình Hữu cũng tự bắn ra, khoang sinh sản phun ra một lượng lớn dâm thủy rót vào quy đầu Tần Duyên. Trình Hữu ý thức mơ hồ vô lực thừa nhận sự đùa giỡn ở ngực và hậu huyệt, cậu cảm giác mình giống như người máy đã bị tháo rời các bộ phận. Các chủ nhân của cậu đang thong thả ung dung chà lau từng linh kiện một.

Tần Thành ngây dại, đôi mắt không chớp nhìn đầu vú đỏ thắm của Trình Hữu, nhìn vệt sữa chảy xuống bộ ngực trắng nõn, sau đó chảy xuống ghế sofa.

Vốn dĩ hắn chỉ muốn trêu Trình Hữu một chút, không ngờ lại thật sự hút ra sữa tươi.

Trình Hữu xấu hổ đến mức trước mắt biến thành màu đen, thoát khỏi tay Tần Hàm, lấy hai tay che trước ngực:

"Đừng... Đừng nhìn..."

Tần Duyên nói:

"Xấu hổ cái gì? Đây là phản ứng bình thường của O đang mang thai."

Nói xong lại dùng sức đỉnh vào.

Thân mình Trình Hữu run lên:

"Đừng..."

Theo phản ứng sản nhũ, thân thể cậu như càng trở nên mẫn cảm, chỉ một chút đụng chạm nho nhỏ thôi cũng làm cậu rơi nước mắt.

Vách thịt non mềm bao bọc cự vật cứng rắn, dam thủy bị thao ra càng ngày càng nhiều. Đầu vú bị Tần Thành vừa niết vừa cắn, cảm giác no trướng có chút giảm, cảm giác tê ngứa lan tỏa khắp ngực. Trình Hữu hai mắt đẫm lệ mông lung ngửa đầu nhìn chiếc cằm kiên nghị của Tần Hàm, ủy khuất làm nũng:

"Ba ba... Ưm... Ba ba hôn con..."

Tần Hàm cúi người hôn lên môi cậu, lớp râu ngắn của nam nhân chọc lên mặt và cằm của Omega trẻ tuổi. Trình Hữu ngoan ngoãn há miệng nghênh đón đầy lưỡi Tần Hàm, cái lưỡi non mềm ngoan ngoãn bị Tần Hàm ngậm lấy mút vào.

Ba Alpha cường tráng ấn cậu ở trên sofa rộng rãi, phân biệt sử dụng mông, đầu vú và miệng cậu. Trình Hữu bị ép tới từ ngón tay đến mũi chân đều không thể động đậy, cậu cảm giác như mình đã biến thành một con búp bê đồ chơi không thể cử động bình thường.

Dương vật Tần Duyên ở trong thân thể cậu đột nhiên phình to, sau khi hung hăng cắm vài cái, một dòng nhiệt lưu nóng bỏng bắn lên vách thịt mẫn cảm.

Trình Hữu khóc thút thít, mãi cho đến khi Tần Duyên bắn xong mới dừng lại. Côn thịt bị bắt bắn tinh hai lần và hậu huyệt bị thao đến cao trào đều đã rất mệt. Trình Hữu mơ mơ hồ hồ muốn nghỉ ngơi một chút, nhưng dương vật Tần Duyên rút ra còn chưa được nửa phút, đã bị một dương vật khác có kích cỡ tương đương cắm vào trong nhục huyệt đáng thương.

"Không... Không được..."

Trình Hữu ủy khuất nức nở xin tha:

"Cho em nghỉ ngơi một chút đi... Ô ô... Nghỉ ngơi một chút... Huyệt dâm chịu không nổi... Chờ một chút a a..."

Nhưng căn dương vật kia giống như không nghe thấy lời cầu xin của cậu, quy đầu cực đại lần nào cũng hung tợn thao mở cửa tử cung, thao vừa nhanh vừa mạnh.

"Anh hai nói dối."

Tần Thành một bên làm một bên nói:

"Anh hai thích nhất là bị người thao, có thể sướng đến tè ra."

Bụng nhỏ Trình Hữu thắt lại, cơn buồn tiểu chậm rãi trào dâng. Cậu cong mũi chân, khó chịu lắc đầu khóc lóc cầu xin:

"Sắp bị thao hỏng rồi... Ô ô... Hậu huyệt dâm sắp... Sắp hư rồi... A ha... Đừng thao nữa... Ba ba cứu mạng..."

Tần Hàm mặt vô biểu tình nhìn Trình Hữu, trong lòng yên lặng phỏng đoán năng lực thừa nhân cùng những giọt nước mắt luôn ba thật bảy giả của Trình Hữu, siết chặt tay Trình Hữu nói với Tần Thành:

"Nếu hôm nay không thao Trình Hữu đến tiểu, về sau vĩnh viễn đừng nghĩ đến việc chạm vào em ấy."

Tần Thành nắm côn thịt đã không cứng nổi của Trình Hữu không hề có quy tắc mà loát động lung tung, thao càng lúc càng nhanh:

"Anh hai, anh sắp bị em thao đến tiểu sao? Hả?"

Trình Hữu khóc lóc giãy giụa với biên độ nhỏ:

"Đừng... Đừng thao nữa... Hậu huyệt dâm sắp bị thao hỏng rồi... Sắp hỏng rồi... Aaaaa....."

Chất lỏng màu vàng trong suốt phun ra từ dương vật mềm nhũn, tích táp tích táp rơi lên bụng nhỏ Trình Hữu.

Trình Hữu hai mắt vô thần nhìn trần nhà.

Tần Thành cắn răng giữ trụ tinh quan, hắn còn chưa chơi đủ, không nhanh không chậm tiếp tục cắm tiểu huyệt bị thao đến thập phần mềm mại của Trình Hữu:

"Anh hai thật dâm, Hậu huyệt dâm tràn đầy dâm thủy nóng hầm hập. Em muốn tiểu vào huyệt dâm của anh, được không?"

Trình Hữu suy yếu nhỏ giọng phản bác:

"Không... Không được..."

Nhưng miệng huyệt lại chờ mong mà siết chặt lại, ý đồ giữ côn thịt lớn ở lại bên trong, để... để có thể trải nghiệm thêm càng nhiều khoái cảm kỳ quái.

Một cỗ chất lỏng nóng hơn, nhanh hơn tinh dịch bắn lên thành ruột, Trình Hữu rên rỉ run rẩy hai đùi, ở nơi giao hợp của hai người, có chất lỏng tanh tưởi chậm rãi tràn ra.

Đèn trong thư phòng sáng đến chói mắt, Trình Hữu nhắm mắt lại.

Cậu cảm thấy mình được ngâm vào trong nước ấm, sau đó da thịt tiếp xúc với khăn trải giường mềm mại. Cơ bắp rắn chắc cường tráng của Alpha đè lên trên người cậu, trong hậu huyệt sớm đã mất đi tri giác, lại phải nuốt vào một cây thịt trụ kích cỡ thô to đáng sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top